Kinh Đời
Đôi lời tâm sự - Nguyễn Nhơn
Tôi không phải là thi sĩ
Tôi vốn sanh ra từ Quê ngoại
Láng Bưng Cầu, xứ Thủ, Bình Dương
Từ thuở còn thơ nghe Dì, Cậu
Nói thơ, nói vè, nói Lục Vân Tiên
Giờ già rồi lưu ly trên đất Mỹ
Nhớ quê xưa làng cũ, lại nói thơ, nói vè
NÓI THƠ
Dân Miền Đông Nam bộ, đất gò
Dân Miền Tây, miệt thứ
Quê mùa không biết đặt thơ
Chỉ biết rặc nói thơ
Từ buổi sáng tinh mơ
Trên ruộng đồng bát ngát
Câu hò vè êm ả
Cho đời bớt nhọc nhằn
Chiều tà Cửu Long Giang
Ca bài ca vọng cổ
Để lòng buồn mang mang
Nguyễn Nhơn
Bàn ra tán vào (0)
Các tin đã đăng
- "Có miệng như không" - by / Trần Văn Giang (ghi lại).
- 100 năm sau vẫn bồi hồi "Tôi đi học" - by Minh Tự / Trần Văn Giang (ghi lại).
- "Tiếng Anh chưa rành" - by Dzung Nguyen / Trần Văn Giang (ghi lại
- "Tiếng Anh chưa rành" - by Dzung Nguyen / Trần Văn Giang (ghi lại
- "Nỗi Khổ Của Người Hà Nội" - by Nguyễn Thị Thương / Trần Văn Giang (ghi lại)
Đôi lời tâm sự - Nguyễn Nhơn
Tôi không phải là thi sĩ
Tôi vốn sanh ra từ Quê ngoại
Láng Bưng Cầu, xứ Thủ, Bình Dương
Từ thuở còn thơ nghe Dì, Cậu
Nói thơ, nói vè, nói Lục Vân Tiên
Giờ già rồi lưu ly trên đất Mỹ
Nhớ quê xưa làng cũ, lại nói thơ, nói vè
NÓI THƠ
Dân Miền Đông Nam bộ, đất gò
Dân Miền Tây, miệt thứ
Quê mùa không biết đặt thơ
Chỉ biết rặc nói thơ
Từ buổi sáng tinh mơ
Trên ruộng đồng bát ngát
Câu hò vè êm ả
Cho đời bớt nhọc nhằn
Chiều tà Cửu Long Giang
Ca bài ca vọng cổ
Để lòng buồn mang mang
Nguyễn Nhơn