Lưu Trọng Văn
Gã không thể không đồng tình với thái độ mở lòng chân tình của một số trí thức lâu nay vẫn được gọi là" trí thức phái dân chủ" như Nguyễn Quang A, Lê Công Định, Nguyễn Đăng Hưng, Huỳnh Ngọc Chênh... khi lên tiếng hưởng ứng tín hiệu muốn đối thoại với những người bất đồng chính kiến của Trưởng ban Tuyên giáo Võ Văn Thưởng.
Sớm nay cafe với Nguyễn Công Khế tại ngoại ô Sài Gòn, với sự nhậy cảm chốn quan trường của một nhà báo lão luyện, Khế cho rằng tín hiệu này được phát ra không phải từ chủ quan của Thưởng dù Thưởng là người có tâm và chịu nghe. Có nghĩa là theo Khế tín hiệu đối thoại với người bất đồng chính kiến phải được bật công tắc từ giới chóp bu.
Khế ca ngợi ông Võ Văn Kiệt là nhà lãnh đạo rất chịu đối thoại với bất cứ ai bất đồng ý kiến với mình. Có lần Khế kể về sự thật tham nhũng của một lãnh đạo cao cấp. Ông Kiệt không tin. Ông tranh luận lại để bảo vệ nhà lãnh đạo vốn là người ông tin cẩn và có quan hệ lâu nay thân thiết với mình.
Mấy ngày sau, ông kêu Khế lên. Ông vỗ đùi Khế rồi nói lớn: mày đúng, tao sai.
Phẩm chất đầu tiên cần có của một nhà lãnh đạo là biết nghe.
Chỉ nhà lãnh đạo nào dám nghe, biết nghe mới biết đối thoại. Nhưng từ biết đối thoại cho đến dám nhận ra mình sai chả đơn giản chút nào. Phải là chính khách vô cùng yêu công lý, lẽ phải luôn đặt lợi ích của dân tộc, quốc gia lên trên hết mới có được phẩm chất vĩ đại là nhận ra kẻ tưởng bấy lâu là đối nghịch với mình nhưng thực sự là bạn của mình và dám nhận ra mình sai.
Cái đích của đối thoại là gì sẽ quyết định thành bại của đối thoại, sẽ vén tấm màn diễn xuất mông má làm dáng hay thực tâm, thực lòng, thực tình.
Gã biết có quá nhiều dấu hỏi sau tín hiệu của Võ Văn Thưởng. Đừng trách kẻ lạc quan. Nhưng cũng đừng cứ đụng tẹo gì là giẫy nẩy nghi ngờ.
Vụ Đồng Tâm minh chứng: Nếu sớm đối thoại để nhận ra sự thật thì không thể có việc hỗn láo và bất chấp luật pháp bắt giam ông Kình để rồi dẫn đến xung đột đến nghẹt thở.
Vụ Formosa minh chứng: Nếu không nghe dân, không dũng cảm đối thoại với đại diện của dân thì tiếp tục sẽ còn bùng nổ những hiểm họa khôn lường.
Gã từng trao đổi với đức cha Nguyễn Thái Hợp, lãnh tụ tinh thần của giáo dân xứ Nghệ và Hà Tĩnh, theo cảm nhận của gã, ông là người rất lịch lãm, cầu thị, khiêm nhường, ứng xử rất văn hóa.
Ông khẳng định: Tôn giáo luôn đồng hành với dân tộc.
Thì với cái chung to lớn như thế tại sao lại không chân tình, thực lòng lắng nghe nhau và đối thoại với nhau tìm ra cách thức tốt nhất lợi cho dân, cho nước, cho cả nhà đầu tư trong vụ Formosa?