Đoạn Đường Chiến Binh
Đứa con lạc loài của Gia Đình 81
Tôi tên là Nguyễn Xuân Th., thuộc khóa 2/72/TĐ. Cuối năm 1972, chúng tôi bốn đứa về trình diện Liên Đoàn 81/BCND gồm : Thắng, Nhứt, Tuấn, Hùng, và được đưa về Đại đội Thám Sát do Đại úy Lưu Huyên chỉ huy
Kính thưa Đại tá !
Đầu thư tôi xin kính chúc Đại tá cùng quý quyến luôn được bình an, có lẽ Đại tá hơi ngạc nhiên vì chẳng biết tôi là ai ! Để khỏi lòng vòng, tôi xin tự giới thiệu . . . chính tôi để Đại tá rõ :
Tôi tên là Nguyễn Xuân Th., thuộc khóa 2/72/TĐ. Cuối năm 1972, chúng tôi bốn đứa về trình diện Liên Đoàn 81/BCND gồm : Thắng, Nhứt, Tuấn, Hùng, và được đưa về Đại đội Thám Sát do Đại úy Lưu Huyên chỉ huy. Sau những lần công tác (thám sát mật khu Long Nguyên, căn cứ địa 355 . . .), dĩ nhiên anh em chúng tôi cũng đi phép và ăn chơi . . . rất ư là thoải mái. Tuổi trẻ bồng bột khiến tôi bị rất nhiều khiển trách, đồng thời làm phiền lòng Đại tá không ít. Tôi nhớ lần sau cùng là vào khoảng cuối năm 1973, hoặc đầu năm 74, chúng tôi đã bắn lộn với anh em TQLC tại Sàigòn, súng cá nhân P38 của tôi đã bị giam giữ tại nha Quân Pháp, và sau đó khoảng hai tháng, Đại tá đã quyết định thuyên chuyển tôi về Sư Đoàn 7/BB.
Với tinh thần chiến đấu của người lính BCD, tôi đã xin Thiếu Tướng Nguyễn Khoa Nam để được về Đại Đội Trinh Sát 7 của Sư Đoàn, nhưng Trinh Sát 7 dư sỹ quan, nên tôi quyết định xin về Trung Đoàn 11, vì ở đó có Thiếu Úy Sỹ cũng là trưởng toán Thám Sát 81/BCD vừa thuyên chuyển về Trung Đoàn 11 vài tháng trước đó. Nhưng Thiếu Tướng Nam đã không đồng ý, vì sợ rằng tôi gặp bạn bè cũ rồi lại tiếp tục hư hỏng, hoang phí đời binh nghiệp. Cuối cùng tôi xin đại về Trung Đoàn 12, và được bổ sung về Tiểu Đoàn 3/12 lúc đó đang hành quân tại Cái Nứa (Hậu Mỹ) thuộc Đồng Tháp Mười. Thiếu Tá Tiểu Đoàn Trưởng rất mừng vì có được một sỹ quan BCD về đơn vị, lý do dễ hiểu vì chưa có ai có thể điều động một cách hữu hiệu Trung Đội Trinh Sát (Hắc Báo). Xin thưa để Đại tá rõ là bên Bộ Binh, Trung Đội Trinh Sát của Tiểu Đoàn hầu như chỉ để đi trước hoặc cặp hông Bộ Chỉ Huy, ít khi được hoạt động riêng rẽ !
Là một Trưởng Toán Thám Sát BCD, tôi nhận chỉ huy Trung Đội Hắc Báo, huấn luyện và trang bị cho các tiểu đội hoạt động giống như những toán Thám Sát của LĐ81 BCND. Sau vài tháng hoạt động, Trung Đội Hắc Báo 3/12 đã trở nên nỗi ám ảnh, lo sợ cho cả chính qui lẫn du kích, bởi vì chúng tôi như những bóng ma, lúc ẩn lúc hiện, triệt hạ và bắt sống rất nhiều địch quân. Khoảng cuối năm 1974, Ch/ Tướng Nguyễn Văn Hai cho gọi tôi về BTL Sư Đoàn để thuyết trình về kỹ thuật Hành Quân Viễn Thám, cũng như cách tổ chức và huấn luyện một Trung Đội Trinh Sát Viễn Thám. Tháng 3/75 tại chiến trường Long An, Trung đội Hắc Báo với sự yểm trợ của Pháo Binh và A-37. một lần nữa lại đánh bại địch quân, chiếm Bộ Chỉ Huy Z-15 thuộc Công Trường 7 chính qui Bắc Việt. Dịp này, tôi đã được gắn lon Thiếu Úy tại mặt trận. (Đại Tá đã ký tôi rất nhiều củ,nên bị giam lon hơi lâu !).
Sau tháng Tư năm 1975, tôi bị lưu đầy 6 năm trong các trại cải tạo : Trảng Lớn (Tây Ninh), Trại Suối Máu, Tân Hiệp (Hố Nai), Tống Lê Chân . . . Sau cùng bị giam ở Tân Hiệp cho tới ngày được thả trong đợt về ồ ạt năm 1981. Thưa Đại Tá, làm sao có thể sống được trong một Xã Hội mà ngay cả quyền làm người cũng không có, nhất cử nhất động đều phải ghi chú để báo cáo, phải trình diện Công An khu vực mỗi chiều, trong khi đó công ăn việc làm thì chẳng tới phiên mình, lại còn bị thúc đẩy đi vùng kinh tế mới ! Ý chí sinh tồn, mưu sinh thoát hiểm của người lính BCD khiến tôi quyết định tìm đường vượt biên để làm lại cuộc đời.
Cuối năm 1982, đặt chân tới bến bờ tự do, trại Paula Bidong. Vài tháng sau tôi lên đường đi định cư tại Riverside, California, nhưng số tôi vẫn còn lận đận, long đong vì đã trót để quên lại một nửa trái tim trong trại tỵ nạn .
Tháng 7/84, một lần nữa, tôi cuốn gói ra đi để tìm lại một nửa. . . hồn tôi tận mãi Úc Châu, xứ sở của Kangarru . Những tưởng lần ra đi này, và sống ở cái nơi khỉ ho cò gáy thì chắc chẳng còn bao giờ gặp lại được những bạn bè cũ năm xưa, nhưng trong dịp đi làm đơn xin xác nhận là quân đội đồng minh của Úc trong chiến trường Việt Nam, tôi đã gặp anh Trần Thiện Cơ, và rất vui mừng biết rằng, thằng bạn rất thân ngày còn ở Thám Sát, Trần Nguyên Long, hiện cũng đang ở Úc. Qua anh Cơ và Long, tôi mới hay rằng, Đại Tá hiện đang sống ở Mỹ và đã thành lập hội Gia Đình 81 với mục đích để giúp đỡ cho những gia đình chiến hữu đã mất hoặc còn kẹt lại Việt Nam. Mặc dù đã ra khỏi BCD, tuy nhiên lòng tôi lúc nào cũng kiêu hãnh là một người lính Biệt Cách Dù, bởi thế tiện đây, của ít lòng nhiều, tôi xin gởi một số tiền nhỏ để phụ giúp quỹ, đồng thời kèm theo bức . . .CHÂN DUNG . . . người lính BCD (hơi xấu trai) mà tôi đã mang theo mình trong suốt bao năm qua.
Trước khi dứt lời, một lần nữa tôi xin gởi lời chúc mừng tốt đẹp nhất đến
Đại tá, cùng tất cả anh em bạn bè trong Gia Đình 81 BCND.
Nguyễn Xuân Th.
Sinh Tồn chuyển
http://hoiquanphidung.com/showthread.php?1656-%C4%90%C6%B0%C3%A1-con-l%E1%BA%A1c-lo%C3%A0i
Kính thưa Đại tá !
Đầu thư tôi xin kính chúc Đại tá cùng quý quyến luôn được bình an, có lẽ Đại tá hơi ngạc nhiên vì chẳng biết tôi là ai ! Để khỏi lòng vòng, tôi xin tự giới thiệu . . . chính tôi để Đại tá rõ :
Tôi tên là Nguyễn Xuân Th., thuộc khóa 2/72/TĐ. Cuối năm 1972, chúng tôi bốn đứa về trình diện Liên Đoàn 81/BCND gồm : Thắng, Nhứt, Tuấn, Hùng, và được đưa về Đại đội Thám Sát do Đại úy Lưu Huyên chỉ huy. Sau những lần công tác (thám sát mật khu Long Nguyên, căn cứ địa 355 . . .), dĩ nhiên anh em chúng tôi cũng đi phép và ăn chơi . . . rất ư là thoải mái. Tuổi trẻ bồng bột khiến tôi bị rất nhiều khiển trách, đồng thời làm phiền lòng Đại tá không ít. Tôi nhớ lần sau cùng là vào khoảng cuối năm 1973, hoặc đầu năm 74, chúng tôi đã bắn lộn với anh em TQLC tại Sàigòn, súng cá nhân P38 của tôi đã bị giam giữ tại nha Quân Pháp, và sau đó khoảng hai tháng, Đại tá đã quyết định thuyên chuyển tôi về Sư Đoàn 7/BB.
Với tinh thần chiến đấu của người lính BCD, tôi đã xin Thiếu Tướng Nguyễn Khoa Nam để được về Đại Đội Trinh Sát 7 của Sư Đoàn, nhưng Trinh Sát 7 dư sỹ quan, nên tôi quyết định xin về Trung Đoàn 11, vì ở đó có Thiếu Úy Sỹ cũng là trưởng toán Thám Sát 81/BCD vừa thuyên chuyển về Trung Đoàn 11 vài tháng trước đó. Nhưng Thiếu Tướng Nam đã không đồng ý, vì sợ rằng tôi gặp bạn bè cũ rồi lại tiếp tục hư hỏng, hoang phí đời binh nghiệp. Cuối cùng tôi xin đại về Trung Đoàn 12, và được bổ sung về Tiểu Đoàn 3/12 lúc đó đang hành quân tại Cái Nứa (Hậu Mỹ) thuộc Đồng Tháp Mười. Thiếu Tá Tiểu Đoàn Trưởng rất mừng vì có được một sỹ quan BCD về đơn vị, lý do dễ hiểu vì chưa có ai có thể điều động một cách hữu hiệu Trung Đội Trinh Sát (Hắc Báo). Xin thưa để Đại tá rõ là bên Bộ Binh, Trung Đội Trinh Sát của Tiểu Đoàn hầu như chỉ để đi trước hoặc cặp hông Bộ Chỉ Huy, ít khi được hoạt động riêng rẽ !
Là một Trưởng Toán Thám Sát BCD, tôi nhận chỉ huy Trung Đội Hắc Báo, huấn luyện và trang bị cho các tiểu đội hoạt động giống như những toán Thám Sát của LĐ81 BCND. Sau vài tháng hoạt động, Trung Đội Hắc Báo 3/12 đã trở nên nỗi ám ảnh, lo sợ cho cả chính qui lẫn du kích, bởi vì chúng tôi như những bóng ma, lúc ẩn lúc hiện, triệt hạ và bắt sống rất nhiều địch quân. Khoảng cuối năm 1974, Ch/ Tướng Nguyễn Văn Hai cho gọi tôi về BTL Sư Đoàn để thuyết trình về kỹ thuật Hành Quân Viễn Thám, cũng như cách tổ chức và huấn luyện một Trung Đội Trinh Sát Viễn Thám. Tháng 3/75 tại chiến trường Long An, Trung đội Hắc Báo với sự yểm trợ của Pháo Binh và A-37. một lần nữa lại đánh bại địch quân, chiếm Bộ Chỉ Huy Z-15 thuộc Công Trường 7 chính qui Bắc Việt. Dịp này, tôi đã được gắn lon Thiếu Úy tại mặt trận. (Đại Tá đã ký tôi rất nhiều củ,nên bị giam lon hơi lâu !).
Sau tháng Tư năm 1975, tôi bị lưu đầy 6 năm trong các trại cải tạo : Trảng Lớn (Tây Ninh), Trại Suối Máu, Tân Hiệp (Hố Nai), Tống Lê Chân . . . Sau cùng bị giam ở Tân Hiệp cho tới ngày được thả trong đợt về ồ ạt năm 1981. Thưa Đại Tá, làm sao có thể sống được trong một Xã Hội mà ngay cả quyền làm người cũng không có, nhất cử nhất động đều phải ghi chú để báo cáo, phải trình diện Công An khu vực mỗi chiều, trong khi đó công ăn việc làm thì chẳng tới phiên mình, lại còn bị thúc đẩy đi vùng kinh tế mới ! Ý chí sinh tồn, mưu sinh thoát hiểm của người lính BCD khiến tôi quyết định tìm đường vượt biên để làm lại cuộc đời.
Cuối năm 1982, đặt chân tới bến bờ tự do, trại Paula Bidong. Vài tháng sau tôi lên đường đi định cư tại Riverside, California, nhưng số tôi vẫn còn lận đận, long đong vì đã trót để quên lại một nửa trái tim trong trại tỵ nạn .
Tháng 7/84, một lần nữa, tôi cuốn gói ra đi để tìm lại một nửa. . . hồn tôi tận mãi Úc Châu, xứ sở của Kangarru . Những tưởng lần ra đi này, và sống ở cái nơi khỉ ho cò gáy thì chắc chẳng còn bao giờ gặp lại được những bạn bè cũ năm xưa, nhưng trong dịp đi làm đơn xin xác nhận là quân đội đồng minh của Úc trong chiến trường Việt Nam, tôi đã gặp anh Trần Thiện Cơ, và rất vui mừng biết rằng, thằng bạn rất thân ngày còn ở Thám Sát, Trần Nguyên Long, hiện cũng đang ở Úc. Qua anh Cơ và Long, tôi mới hay rằng, Đại Tá hiện đang sống ở Mỹ và đã thành lập hội Gia Đình 81 với mục đích để giúp đỡ cho những gia đình chiến hữu đã mất hoặc còn kẹt lại Việt Nam. Mặc dù đã ra khỏi BCD, tuy nhiên lòng tôi lúc nào cũng kiêu hãnh là một người lính Biệt Cách Dù, bởi thế tiện đây, của ít lòng nhiều, tôi xin gởi một số tiền nhỏ để phụ giúp quỹ, đồng thời kèm theo bức . . .CHÂN DUNG . . . người lính BCD (hơi xấu trai) mà tôi đã mang theo mình trong suốt bao năm qua.
Trước khi dứt lời, một lần nữa tôi xin gởi lời chúc mừng tốt đẹp nhất đến
Đại tá, cùng tất cả anh em bạn bè trong Gia Đình 81 BCND.
Nguyễn Xuân Th.
Sinh Tồn chuyển
http://hoiquanphidung.com/showthread.php?1656-%C4%90%C6%B0%C3%A1-con-l%E1%BA%A1c-lo%C3%A0i
Bàn ra tán vào (0)
Đứa con lạc loài của Gia Đình 81
Tôi tên là Nguyễn Xuân Th., thuộc khóa 2/72/TĐ. Cuối năm 1972, chúng tôi bốn đứa về trình diện Liên Đoàn 81/BCND gồm : Thắng, Nhứt, Tuấn, Hùng, và được đưa về Đại đội Thám Sát do Đại úy Lưu Huyên chỉ huy
Kính thưa Đại tá !
Đầu thư tôi xin kính chúc Đại tá cùng quý quyến luôn được bình an, có lẽ Đại tá hơi ngạc nhiên vì chẳng biết tôi là ai ! Để khỏi lòng vòng, tôi xin tự giới thiệu . . . chính tôi để Đại tá rõ :
Tôi tên là Nguyễn Xuân Th., thuộc khóa 2/72/TĐ. Cuối năm 1972, chúng tôi bốn đứa về trình diện Liên Đoàn 81/BCND gồm : Thắng, Nhứt, Tuấn, Hùng, và được đưa về Đại đội Thám Sát do Đại úy Lưu Huyên chỉ huy. Sau những lần công tác (thám sát mật khu Long Nguyên, căn cứ địa 355 . . .), dĩ nhiên anh em chúng tôi cũng đi phép và ăn chơi . . . rất ư là thoải mái. Tuổi trẻ bồng bột khiến tôi bị rất nhiều khiển trách, đồng thời làm phiền lòng Đại tá không ít. Tôi nhớ lần sau cùng là vào khoảng cuối năm 1973, hoặc đầu năm 74, chúng tôi đã bắn lộn với anh em TQLC tại Sàigòn, súng cá nhân P38 của tôi đã bị giam giữ tại nha Quân Pháp, và sau đó khoảng hai tháng, Đại tá đã quyết định thuyên chuyển tôi về Sư Đoàn 7/BB.
Với tinh thần chiến đấu của người lính BCD, tôi đã xin Thiếu Tướng Nguyễn Khoa Nam để được về Đại Đội Trinh Sát 7 của Sư Đoàn, nhưng Trinh Sát 7 dư sỹ quan, nên tôi quyết định xin về Trung Đoàn 11, vì ở đó có Thiếu Úy Sỹ cũng là trưởng toán Thám Sát 81/BCD vừa thuyên chuyển về Trung Đoàn 11 vài tháng trước đó. Nhưng Thiếu Tướng Nam đã không đồng ý, vì sợ rằng tôi gặp bạn bè cũ rồi lại tiếp tục hư hỏng, hoang phí đời binh nghiệp. Cuối cùng tôi xin đại về Trung Đoàn 12, và được bổ sung về Tiểu Đoàn 3/12 lúc đó đang hành quân tại Cái Nứa (Hậu Mỹ) thuộc Đồng Tháp Mười. Thiếu Tá Tiểu Đoàn Trưởng rất mừng vì có được một sỹ quan BCD về đơn vị, lý do dễ hiểu vì chưa có ai có thể điều động một cách hữu hiệu Trung Đội Trinh Sát (Hắc Báo). Xin thưa để Đại tá rõ là bên Bộ Binh, Trung Đội Trinh Sát của Tiểu Đoàn hầu như chỉ để đi trước hoặc cặp hông Bộ Chỉ Huy, ít khi được hoạt động riêng rẽ !
Là một Trưởng Toán Thám Sát BCD, tôi nhận chỉ huy Trung Đội Hắc Báo, huấn luyện và trang bị cho các tiểu đội hoạt động giống như những toán Thám Sát của LĐ81 BCND. Sau vài tháng hoạt động, Trung Đội Hắc Báo 3/12 đã trở nên nỗi ám ảnh, lo sợ cho cả chính qui lẫn du kích, bởi vì chúng tôi như những bóng ma, lúc ẩn lúc hiện, triệt hạ và bắt sống rất nhiều địch quân. Khoảng cuối năm 1974, Ch/ Tướng Nguyễn Văn Hai cho gọi tôi về BTL Sư Đoàn để thuyết trình về kỹ thuật Hành Quân Viễn Thám, cũng như cách tổ chức và huấn luyện một Trung Đội Trinh Sát Viễn Thám. Tháng 3/75 tại chiến trường Long An, Trung đội Hắc Báo với sự yểm trợ của Pháo Binh và A-37. một lần nữa lại đánh bại địch quân, chiếm Bộ Chỉ Huy Z-15 thuộc Công Trường 7 chính qui Bắc Việt. Dịp này, tôi đã được gắn lon Thiếu Úy tại mặt trận. (Đại Tá đã ký tôi rất nhiều củ,nên bị giam lon hơi lâu !).
Sau tháng Tư năm 1975, tôi bị lưu đầy 6 năm trong các trại cải tạo : Trảng Lớn (Tây Ninh), Trại Suối Máu, Tân Hiệp (Hố Nai), Tống Lê Chân . . . Sau cùng bị giam ở Tân Hiệp cho tới ngày được thả trong đợt về ồ ạt năm 1981. Thưa Đại Tá, làm sao có thể sống được trong một Xã Hội mà ngay cả quyền làm người cũng không có, nhất cử nhất động đều phải ghi chú để báo cáo, phải trình diện Công An khu vực mỗi chiều, trong khi đó công ăn việc làm thì chẳng tới phiên mình, lại còn bị thúc đẩy đi vùng kinh tế mới ! Ý chí sinh tồn, mưu sinh thoát hiểm của người lính BCD khiến tôi quyết định tìm đường vượt biên để làm lại cuộc đời.
Cuối năm 1982, đặt chân tới bến bờ tự do, trại Paula Bidong. Vài tháng sau tôi lên đường đi định cư tại Riverside, California, nhưng số tôi vẫn còn lận đận, long đong vì đã trót để quên lại một nửa trái tim trong trại tỵ nạn .
Tháng 7/84, một lần nữa, tôi cuốn gói ra đi để tìm lại một nửa. . . hồn tôi tận mãi Úc Châu, xứ sở của Kangarru . Những tưởng lần ra đi này, và sống ở cái nơi khỉ ho cò gáy thì chắc chẳng còn bao giờ gặp lại được những bạn bè cũ năm xưa, nhưng trong dịp đi làm đơn xin xác nhận là quân đội đồng minh của Úc trong chiến trường Việt Nam, tôi đã gặp anh Trần Thiện Cơ, và rất vui mừng biết rằng, thằng bạn rất thân ngày còn ở Thám Sát, Trần Nguyên Long, hiện cũng đang ở Úc. Qua anh Cơ và Long, tôi mới hay rằng, Đại Tá hiện đang sống ở Mỹ và đã thành lập hội Gia Đình 81 với mục đích để giúp đỡ cho những gia đình chiến hữu đã mất hoặc còn kẹt lại Việt Nam. Mặc dù đã ra khỏi BCD, tuy nhiên lòng tôi lúc nào cũng kiêu hãnh là một người lính Biệt Cách Dù, bởi thế tiện đây, của ít lòng nhiều, tôi xin gởi một số tiền nhỏ để phụ giúp quỹ, đồng thời kèm theo bức . . .CHÂN DUNG . . . người lính BCD (hơi xấu trai) mà tôi đã mang theo mình trong suốt bao năm qua.
Trước khi dứt lời, một lần nữa tôi xin gởi lời chúc mừng tốt đẹp nhất đến
Đại tá, cùng tất cả anh em bạn bè trong Gia Đình 81 BCND.
Nguyễn Xuân Th.
Sinh Tồn chuyển
http://hoiquanphidung.com/showthread.php?1656-%C4%90%C6%B0%C3%A1-con-l%E1%BA%A1c-lo%C3%A0i