Tham Khảo
Entry nôn mửa.
Từ 70 năm trước Tản Đà đã tiên đoán hậu vận nước Việt chỉ bằng đôi câu rất hiền : " Dân bao nhiêu triệu không người lớn, Nước bốn nghìn năm vẫn trẻ con ..."
Entry nôn mửa.
Ảnh minh họa. Internet.
Từ 70 năm trước Tản Đà đã tiên đoán hậu vận nước Việt chỉ bằng đôi câu rất hiền : " Dân bao nhiêu triệu không người lớn, Nước bốn nghìn năm vẫn trẻ con ..."
Bế mạc đệ lục hội nghị trung ủy, chứng kiến cảnh phông màn đảng cộng sản với MC Lù mếu máo mới thấy Tản Đà tiên sinh sao mà thánh đến vậy.
Hơn tám chục triệu dân nhưng chưa có lấy vài “người lớn” để có thể tạo sóng cho Nước. Nước bốn nghìn năm vẫn chưa bỏ được cái tã lót Hàng châu để có thể vươn vai đứng dậy thành người lớn.
Có thể Lù diễn mếu bịp mấy chục triệu cừu vì bản chất chính trị là mị dân không bao giờ thay đổi.
Cũng có thể Lù mếu thật chứ không phải diễn bởi nỗi đau kép của đứa trẻ bị thằng khác giật mất đồ chơi mà vẫn không được phép chửi thằng cướp quà.
Đêm nay khi người ta bỗng quay trở lại với chiếc ti vi bị ruồng rẫy bấy lâu. Đêm nay có thể đây đó đã có những chiếc ti vi bị đập vỡ. Có thể nhiều nơi nhiều người đạo mạo thoắt trở thành kẻ phũ mồm. Sự “xuống cấp” tư cách công dân của họ lại cho thấy sự thăng hoa của đức tính vô liêm sỷ trên bản mặt vốn trơ lỳ, ngạo mạn của kẻ làm quan của dân.
Đêm lên ngôi của VTV cũng là đêm ê chề của thất vọng.
Sự thất vọng ê chề của nhân dân trước phiên quay xổ số đầy vẻ bán độ trong cái đệ lục hội nghị trung ủy cho thấy cừu dù bị xén lông quanh năm đến hẹn lại lên nhưng vẫn mộng mơ về kỳ xén lông cuối cùng. Dù chiếc thòng lọng choàng vào cổ, cừu vẫn không thôi hy vọng một hiệp sỹ cướp pháp trường cắt phăng sợi thừng oan nghiệt. Sự lạc quan tin tưởng hão vào sự ăn năn của đám đao phủ thủ thật là vô tận.
Dù sao đi nữa người xem được an ủi phần nào trong cảnh quay một trung ủy xứ cà phê đất đỏ thừa nhận thân phận ăn mày thông tin làm cho cho người xem không khỏi bật cười đem đến sự thư giãn hiếm hoi cho những người vừa mới tham dự buổi tang lễ uy nghi.
Dù sao cái bẫy vô hình của ngôn từ không nêu đích danh “một ủy viên bộ chính trị” bị đề nghị cảnh cáo xử lý kỷ luật cũng vẫn là điều thú vị trong cơn nôn mửa phẫn nộ. Câu hỏi xoáy về Ai? Đứa nào? Trong đống rơm kia tiếp tục kích thích một làn sóng tò mò cho mấy chục triệu cừu và tiếng cười khinh mạn của những những người quen dùng Internet.
Cuối cùng những kẻ không biết dựa vào dân mà quen tìm sự an toàn trong những chiếc tã lót Hàng châu để che đậy con ấu trùng chế độ sẽ không thể kéo dài mãi sự tồn tại trước cơn lũ suy vong mà chính chúng tạo ra.
Mai Xuân Dũng
Bàn ra tán vào (0)
Các tin đã đăng
Entry nôn mửa.
Từ 70 năm trước Tản Đà đã tiên đoán hậu vận nước Việt chỉ bằng đôi câu rất hiền : " Dân bao nhiêu triệu không người lớn, Nước bốn nghìn năm vẫn trẻ con ..."
Entry nôn mửa.
Ảnh minh họa. Internet.
Từ 70 năm trước Tản Đà đã tiên đoán hậu vận nước Việt chỉ bằng đôi câu rất hiền : " Dân bao nhiêu triệu không người lớn, Nước bốn nghìn năm vẫn trẻ con ..."
Bế mạc đệ lục hội nghị trung ủy, chứng kiến cảnh phông màn đảng cộng sản với MC Lù mếu máo mới thấy Tản Đà tiên sinh sao mà thánh đến vậy.
Hơn tám chục triệu dân nhưng chưa có lấy vài “người lớn” để có thể tạo sóng cho Nước. Nước bốn nghìn năm vẫn chưa bỏ được cái tã lót Hàng châu để có thể vươn vai đứng dậy thành người lớn.
Có thể Lù diễn mếu bịp mấy chục triệu cừu vì bản chất chính trị là mị dân không bao giờ thay đổi.
Cũng có thể Lù mếu thật chứ không phải diễn bởi nỗi đau kép của đứa trẻ bị thằng khác giật mất đồ chơi mà vẫn không được phép chửi thằng cướp quà.
Đêm nay khi người ta bỗng quay trở lại với chiếc ti vi bị ruồng rẫy bấy lâu. Đêm nay có thể đây đó đã có những chiếc ti vi bị đập vỡ. Có thể nhiều nơi nhiều người đạo mạo thoắt trở thành kẻ phũ mồm. Sự “xuống cấp” tư cách công dân của họ lại cho thấy sự thăng hoa của đức tính vô liêm sỷ trên bản mặt vốn trơ lỳ, ngạo mạn của kẻ làm quan của dân.
Đêm lên ngôi của VTV cũng là đêm ê chề của thất vọng.
Sự thất vọng ê chề của nhân dân trước phiên quay xổ số đầy vẻ bán độ trong cái đệ lục hội nghị trung ủy cho thấy cừu dù bị xén lông quanh năm đến hẹn lại lên nhưng vẫn mộng mơ về kỳ xén lông cuối cùng. Dù chiếc thòng lọng choàng vào cổ, cừu vẫn không thôi hy vọng một hiệp sỹ cướp pháp trường cắt phăng sợi thừng oan nghiệt. Sự lạc quan tin tưởng hão vào sự ăn năn của đám đao phủ thủ thật là vô tận.
Dù sao đi nữa người xem được an ủi phần nào trong cảnh quay một trung ủy xứ cà phê đất đỏ thừa nhận thân phận ăn mày thông tin làm cho cho người xem không khỏi bật cười đem đến sự thư giãn hiếm hoi cho những người vừa mới tham dự buổi tang lễ uy nghi.
Dù sao cái bẫy vô hình của ngôn từ không nêu đích danh “một ủy viên bộ chính trị” bị đề nghị cảnh cáo xử lý kỷ luật cũng vẫn là điều thú vị trong cơn nôn mửa phẫn nộ. Câu hỏi xoáy về Ai? Đứa nào? Trong đống rơm kia tiếp tục kích thích một làn sóng tò mò cho mấy chục triệu cừu và tiếng cười khinh mạn của những những người quen dùng Internet.
Cuối cùng những kẻ không biết dựa vào dân mà quen tìm sự an toàn trong những chiếc tã lót Hàng châu để che đậy con ấu trùng chế độ sẽ không thể kéo dài mãi sự tồn tại trước cơn lũ suy vong mà chính chúng tạo ra.
Mai Xuân Dũng