Thân Hữu Tiếp Tay...
Hãy làm người tử tế trước khi làm người đấu tranh dân chủ - Mai Tú Ân
( HNPD ) Tại sao phong trào đấu tranh chung không có được sự thăng tiến dù đã trải qua thời gian. Thậm chí phong trào ở đỉnh cao còn đi xuống trong khi những đấu đá lẫn nhau
( HNPD ) Tại sao phong trào đấu tranh chung không có được sự thăng tiến dù đã trải qua thời gian. Thậm chí phong trào ở đỉnh cao còn đi xuống trong khi những đấu đá lẫn nhau trong nội bộ cứ diễn ra như cơm bữa, đều đều và đến hẹn lại lên. Các nhà dân chủ, kể cả to đầu lâu lâu lại tự khuấy nước ao bèo, tạo nên một cơn bão trong cốc nước bằng cái cách quen thuộc nơi xóm chợ Đó là tố giác, bới móc lẫn nhau thậm tệ. Bao nhiêu cái xấu xa, thật giả của nạn nhân đều được tung lên mạng một cách vô tội vạ, bất cần đúng sai, chỉ mục đích để phá chứ không phải để xây. Phần lớn trong những người đấu tố không cần biết về sự tổn thương tinh thần đến với người bị đấu lẫn người thân của họ như thế nào mà cứ thẳng tay chém của một ông quan toà lẫn đao phủ. Sự tấn công như vậy, bắt đầu từ một vài người quan trọng sẽ lan rộng, không kiểm soát được và biến thành một chiến dịch vừa lâu dài vừa nhỏ mọn và ít nhiều mang động cơ không trong sáng. Những mỹ từ đẹp đẽ như :"Trong sạch đội ngũ", "Minh bạch hóa" được giương lên như các câu khẩu hiệu đẹp đẽ để bao che cho các đòn bẩn đánh dưới lưng quần hay các chiêu chác ti tiện nhất.
Người tham gia đấu tố, đa phần là tốt nhưng vì mối quan hệ bạn bè, vì hiểu vấn đề nông cạn hoặc thiếu sự bao dung nên đã tham gia. Một số khác thì vì sự hợm hĩnh hay sự tự ti, và dĩ nhiên trong đó không thiếu thành phần cơ hội, tiểu nhân, đu mây đu gió... Tất cả biến thành một cuộc tấn công đấu tố bừa bãi và vô trách nhiệm vào những nạn nhân. Tất cả đều đưa hết mọi thủ đoạn, mánh lới vụn vặt, thật giả lẫn lộn vào cuộc đấu tố mini này với những mỹ từ cao quí và đẹp đẽ nhất.u Nhưng đòn phép tung ra thì có cả dao đâm sau lưng lẫn màn cấu véo nhau dưới gầm bàn.
Vậy thì các cuộc đấu tố ấy có thành công như mong muốn không ? Không. Không bao giờ thành công cả và tất cả những người bị đấu đá đó giờ đây vẫn sống và đấu tranh như trước. Nếu họ có thêm cái gì thì đó là sự căm ghét lẫn khinh bỉ những kẻ mang danh là đồng đội đã tấn công họ. Quan hệ bạn bè trên mạng là một quan hệ mờ nhạt, khó thể đi sâu nên việc tấn công một cá nhân với các bằng chứng rõ ràng là điều không thể. Rồi cái cách tấn công vừa tầm thường vừa công khai của bầy đàn như thế, thì dù có đúng thì cũng không thành công. Bởi vì xét về mặt con người thì các nạn nhân đều căm hận những người đấu tố bởi phương cách đấu tố quá bỉ ổi, vụn vặt, sợi tóc chẻ làm tư và để thỏa mãn nhauchứ chẳng hề đạt được mục đích chung tốt đẹp. Các cuộc đấu đá ấy càng kéo dài thì càng giống với các cuộc cãi vã giữa các chị hàng xén tranh chỗ ngồi. Nếu ai có lòng tham gia hòa giải liền bị tấn công lại liền. Cuối cùng thì cuộc đấu tố ấy đã để lại bãi chiến trường là những mảnh giáp đoàn kết tan hoang, sự chia rẽ nội bộ ngự trị lâu dài.
Đương nhiên hậu quả là sự thiệt hại không hề nhỏ cho phong trào chung. Sự chia rẽ giữa những người ở trong đó và sự đoàn kết bị sứt mẻ nghiêm trọng. Những người đấu tranh nổi bật hàng đầu, có uy tín nhất và tiếng nói hòa giải có giá trị thì đáng tiếc lại thường im lặng không tham gia vào sự hàn gắn như nhiệm vụ lãnh đạo tinh thần cần phải có của họ.
Không hề có ý định phân biệt vùng miền nhưng tệ nạn này ở miền Bắc trầm trọng hơn ở miền Nam, và đâu đó ta thấy bóng dáng của phe nhóm và mùi vị của tiền bạc. Tất cả hai bên đều thiệt hại và vô hình trung đều là những người tiếp tay phá hoại cho sự đoàn kết mong manh của cộng đồng. Đội ngũ sẽ chia rẽ, ngờ vực lẫn nhau và không thể hoà giải. Người có lòng nhìn vào sẽ chán nản, thất vọng...Tôi không nói ra tên người và vụ việc vì không muốn đào sâu vào vết mưng mủ gây thêm mất đoàn kết chung, mặc dù đáng ra phải làm như thế.
Có những con người tự nguyện tham gia công tác từ thiện, giống như các cha xứ, các nhà sư đang làm, hay tham gia dạy học cho trẻ mù chữ, cứu giúp đồng bào bị lũ lụt... thì tất cả họ đều xứng đáng là những người phụng sự cho công bằng xã hội mà ai ai cũng phải kính trọng, dù họ có đấu tranh dân chủ hay không. Tấn công vào họ chưa biết đúng sai thế nào thì những đồng bào khó khăn của chúng ta là người thiệt hại nhiều nhất. Còn nếu họ làm sai với lời thề thiện nguyện thì Trời tru đất diệt họ, người làm từ thiện lẫn người dân nghèo sẽ xử họ chứ không phải và không nên là chúng ta.
Vẫn biết rằng trong đội ngũ đấu tranh dân chủ và phản biện có đủ mọi thành phần, đủ mọi động cơ và đủ các tính tốt xấu, sự cao thượng chen lẫn nhỏ nhen. Sự yêu thương của tình người lẫn với lòng đố kỵ, ghen ghét. Vẫn biết rằng trong những người đấu tố lẫn nhau, cả người đấu tố lẫn người bị đấu tố không phải không có dăm ba kẻ bất tài trà trộn với những người toàn tâm toàn ý phục vụ. Cũng giống như một xã hội đa dạng và phức tạp, những người giương cao ngọn cờ dân chủ cũng phải chấp nhận những điều đó như một cái giá của dân chủ, hay công bằng xã hội.
Bởi trước khi học làm người đấu tranh dân chủ thì ta cần phải học cho được bài học làm người trước đã. Làm một người bình thường tử tế với đạo làm người mà ông bà tổ tiên đã răn dạy.
Rằng phải bênh vực những kẻ yếu, người bị thất thế, bị áp bức. Phải bênh vực phụ nữ, trẻ em, người già hay những người đang chịu bất công.
Rằng phải đứng về phía mong manh yếu đuối để bênh vực, và phải đứng hiên ngang về phía ngược lại phía bạo quyền.
Rằng đừng xúm lại tấn công một kẻ yếu, người ngã ngựa về bất cứ lỗi gì, khi họ không buông lá cờ chung.
Rằng khi tấn công người đồng hội đồng thuyền thì người ta thường giơ cao đánh khẽ, tấn công bằng sống dao chứ không phải bằng lưỡi dao.
Rằng trong đội ngũ đấu tranh dân chủ của chúng ta nhỏ bé và mong manh dễ vỡ lắm thì việc đấu đá nhau sẽ gây hại rất nhiều cho chính mình.
Rằng những người đấu tố, dù không sai nhưng lại nhầm về thời điểm, khi không đặt mục tiêu mới là quan trọng nhất.
Rằng nếu không có bằng chứng tiên quyết thì chúng ta không làm chánh án kết tội người đồng chí hướng với mình.
Rằng tiền nhân đã truyền tính bao dung, lòng nhân hậu cho ta để reo rắc muôn phương cho muôn người.
Rằng trong công cuộc cao cả là phấn đấu cho cuộc sống người dân được công bằng hơn, tốt đẹp hơn thì không có ai có quyền nói ai là đấu tranh, ai là không ? Mỗi người có vị trí riêng tùy do hoàn cảnh, do nhận thức mà đứng chung vào đội ngũ những người đang cống hiến hết mình cho người dân của mình.
Hãy làm người tử tế trước khi làm bất cứ việc gì...
Mai Tú Ân ( HNPD )
( HNPD ) Tại sao phong trào đấu tranh chung không có được sự thăng tiến dù đã trải qua thời gian. Thậm chí phong trào ở đỉnh cao còn đi xuống trong khi những đấu đá lẫn nhau trong nội bộ cứ diễn ra như cơm bữa, đều đều và đến hẹn lại lên. Các nhà dân chủ, kể cả to đầu lâu lâu lại tự khuấy nước ao bèo, tạo nên một cơn bão trong cốc nước bằng cái cách quen thuộc nơi xóm chợ Đó là tố giác, bới móc lẫn nhau thậm tệ. Bao nhiêu cái xấu xa, thật giả của nạn nhân đều được tung lên mạng một cách vô tội vạ, bất cần đúng sai, chỉ mục đích để phá chứ không phải để xây. Phần lớn trong những người đấu tố không cần biết về sự tổn thương tinh thần đến với người bị đấu lẫn người thân của họ như thế nào mà cứ thẳng tay chém của một ông quan toà lẫn đao phủ. Sự tấn công như vậy, bắt đầu từ một vài người quan trọng sẽ lan rộng, không kiểm soát được và biến thành một chiến dịch vừa lâu dài vừa nhỏ mọn và ít nhiều mang động cơ không trong sáng. Những mỹ từ đẹp đẽ như :"Trong sạch đội ngũ", "Minh bạch hóa" được giương lên như các câu khẩu hiệu đẹp đẽ để bao che cho các đòn bẩn đánh dưới lưng quần hay các chiêu chác ti tiện nhất.
Người tham gia đấu tố, đa phần là tốt nhưng vì mối quan hệ bạn bè, vì hiểu vấn đề nông cạn hoặc thiếu sự bao dung nên đã tham gia. Một số khác thì vì sự hợm hĩnh hay sự tự ti, và dĩ nhiên trong đó không thiếu thành phần cơ hội, tiểu nhân, đu mây đu gió... Tất cả biến thành một cuộc tấn công đấu tố bừa bãi và vô trách nhiệm vào những nạn nhân. Tất cả đều đưa hết mọi thủ đoạn, mánh lới vụn vặt, thật giả lẫn lộn vào cuộc đấu tố mini này với những mỹ từ cao quí và đẹp đẽ nhất.u Nhưng đòn phép tung ra thì có cả dao đâm sau lưng lẫn màn cấu véo nhau dưới gầm bàn.
Vậy thì các cuộc đấu tố ấy có thành công như mong muốn không ? Không. Không bao giờ thành công cả và tất cả những người bị đấu đá đó giờ đây vẫn sống và đấu tranh như trước. Nếu họ có thêm cái gì thì đó là sự căm ghét lẫn khinh bỉ những kẻ mang danh là đồng đội đã tấn công họ. Quan hệ bạn bè trên mạng là một quan hệ mờ nhạt, khó thể đi sâu nên việc tấn công một cá nhân với các bằng chứng rõ ràng là điều không thể. Rồi cái cách tấn công vừa tầm thường vừa công khai của bầy đàn như thế, thì dù có đúng thì cũng không thành công. Bởi vì xét về mặt con người thì các nạn nhân đều căm hận những người đấu tố bởi phương cách đấu tố quá bỉ ổi, vụn vặt, sợi tóc chẻ làm tư và để thỏa mãn nhauchứ chẳng hề đạt được mục đích chung tốt đẹp. Các cuộc đấu đá ấy càng kéo dài thì càng giống với các cuộc cãi vã giữa các chị hàng xén tranh chỗ ngồi. Nếu ai có lòng tham gia hòa giải liền bị tấn công lại liền. Cuối cùng thì cuộc đấu tố ấy đã để lại bãi chiến trường là những mảnh giáp đoàn kết tan hoang, sự chia rẽ nội bộ ngự trị lâu dài.
Đương nhiên hậu quả là sự thiệt hại không hề nhỏ cho phong trào chung. Sự chia rẽ giữa những người ở trong đó và sự đoàn kết bị sứt mẻ nghiêm trọng. Những người đấu tranh nổi bật hàng đầu, có uy tín nhất và tiếng nói hòa giải có giá trị thì đáng tiếc lại thường im lặng không tham gia vào sự hàn gắn như nhiệm vụ lãnh đạo tinh thần cần phải có của họ.
Không hề có ý định phân biệt vùng miền nhưng tệ nạn này ở miền Bắc trầm trọng hơn ở miền Nam, và đâu đó ta thấy bóng dáng của phe nhóm và mùi vị của tiền bạc. Tất cả hai bên đều thiệt hại và vô hình trung đều là những người tiếp tay phá hoại cho sự đoàn kết mong manh của cộng đồng. Đội ngũ sẽ chia rẽ, ngờ vực lẫn nhau và không thể hoà giải. Người có lòng nhìn vào sẽ chán nản, thất vọng...Tôi không nói ra tên người và vụ việc vì không muốn đào sâu vào vết mưng mủ gây thêm mất đoàn kết chung, mặc dù đáng ra phải làm như thế.
Có những con người tự nguyện tham gia công tác từ thiện, giống như các cha xứ, các nhà sư đang làm, hay tham gia dạy học cho trẻ mù chữ, cứu giúp đồng bào bị lũ lụt... thì tất cả họ đều xứng đáng là những người phụng sự cho công bằng xã hội mà ai ai cũng phải kính trọng, dù họ có đấu tranh dân chủ hay không. Tấn công vào họ chưa biết đúng sai thế nào thì những đồng bào khó khăn của chúng ta là người thiệt hại nhiều nhất. Còn nếu họ làm sai với lời thề thiện nguyện thì Trời tru đất diệt họ, người làm từ thiện lẫn người dân nghèo sẽ xử họ chứ không phải và không nên là chúng ta.
Vẫn biết rằng trong đội ngũ đấu tranh dân chủ và phản biện có đủ mọi thành phần, đủ mọi động cơ và đủ các tính tốt xấu, sự cao thượng chen lẫn nhỏ nhen. Sự yêu thương của tình người lẫn với lòng đố kỵ, ghen ghét. Vẫn biết rằng trong những người đấu tố lẫn nhau, cả người đấu tố lẫn người bị đấu tố không phải không có dăm ba kẻ bất tài trà trộn với những người toàn tâm toàn ý phục vụ. Cũng giống như một xã hội đa dạng và phức tạp, những người giương cao ngọn cờ dân chủ cũng phải chấp nhận những điều đó như một cái giá của dân chủ, hay công bằng xã hội.
Bởi trước khi học làm người đấu tranh dân chủ thì ta cần phải học cho được bài học làm người trước đã. Làm một người bình thường tử tế với đạo làm người mà ông bà tổ tiên đã răn dạy.
Rằng phải bênh vực những kẻ yếu, người bị thất thế, bị áp bức. Phải bênh vực phụ nữ, trẻ em, người già hay những người đang chịu bất công.
Rằng phải đứng về phía mong manh yếu đuối để bênh vực, và phải đứng hiên ngang về phía ngược lại phía bạo quyền.
Rằng đừng xúm lại tấn công một kẻ yếu, người ngã ngựa về bất cứ lỗi gì, khi họ không buông lá cờ chung.
Rằng khi tấn công người đồng hội đồng thuyền thì người ta thường giơ cao đánh khẽ, tấn công bằng sống dao chứ không phải bằng lưỡi dao.
Rằng trong đội ngũ đấu tranh dân chủ của chúng ta nhỏ bé và mong manh dễ vỡ lắm thì việc đấu đá nhau sẽ gây hại rất nhiều cho chính mình.
Rằng những người đấu tố, dù không sai nhưng lại nhầm về thời điểm, khi không đặt mục tiêu mới là quan trọng nhất.
Rằng nếu không có bằng chứng tiên quyết thì chúng ta không làm chánh án kết tội người đồng chí hướng với mình.
Rằng tiền nhân đã truyền tính bao dung, lòng nhân hậu cho ta để reo rắc muôn phương cho muôn người.
Rằng trong công cuộc cao cả là phấn đấu cho cuộc sống người dân được công bằng hơn, tốt đẹp hơn thì không có ai có quyền nói ai là đấu tranh, ai là không ? Mỗi người có vị trí riêng tùy do hoàn cảnh, do nhận thức mà đứng chung vào đội ngũ những người đang cống hiến hết mình cho người dân của mình.
Hãy làm người tử tế trước khi làm bất cứ việc gì...
Mai Tú Ân ( HNPD )
Hãy làm người tử tế trước khi làm người đấu tranh dân chủ - Mai Tú Ân
( HNPD ) Tại sao phong trào đấu tranh chung không có được sự thăng tiến dù đã trải qua thời gian. Thậm chí phong trào ở đỉnh cao còn đi xuống trong khi những đấu đá lẫn nhau
( HNPD ) Tại sao phong trào đấu tranh chung không có được sự thăng tiến dù đã trải qua thời gian. Thậm chí phong trào ở đỉnh cao còn đi xuống trong khi những đấu đá lẫn nhau trong nội bộ cứ diễn ra như cơm bữa, đều đều và đến hẹn lại lên. Các nhà dân chủ, kể cả to đầu lâu lâu lại tự khuấy nước ao bèo, tạo nên một cơn bão trong cốc nước bằng cái cách quen thuộc nơi xóm chợ Đó là tố giác, bới móc lẫn nhau thậm tệ. Bao nhiêu cái xấu xa, thật giả của nạn nhân đều được tung lên mạng một cách vô tội vạ, bất cần đúng sai, chỉ mục đích để phá chứ không phải để xây. Phần lớn trong những người đấu tố không cần biết về sự tổn thương tinh thần đến với người bị đấu lẫn người thân của họ như thế nào mà cứ thẳng tay chém của một ông quan toà lẫn đao phủ. Sự tấn công như vậy, bắt đầu từ một vài người quan trọng sẽ lan rộng, không kiểm soát được và biến thành một chiến dịch vừa lâu dài vừa nhỏ mọn và ít nhiều mang động cơ không trong sáng. Những mỹ từ đẹp đẽ như :"Trong sạch đội ngũ", "Minh bạch hóa" được giương lên như các câu khẩu hiệu đẹp đẽ để bao che cho các đòn bẩn đánh dưới lưng quần hay các chiêu chác ti tiện nhất.
Người tham gia đấu tố, đa phần là tốt nhưng vì mối quan hệ bạn bè, vì hiểu vấn đề nông cạn hoặc thiếu sự bao dung nên đã tham gia. Một số khác thì vì sự hợm hĩnh hay sự tự ti, và dĩ nhiên trong đó không thiếu thành phần cơ hội, tiểu nhân, đu mây đu gió... Tất cả biến thành một cuộc tấn công đấu tố bừa bãi và vô trách nhiệm vào những nạn nhân. Tất cả đều đưa hết mọi thủ đoạn, mánh lới vụn vặt, thật giả lẫn lộn vào cuộc đấu tố mini này với những mỹ từ cao quí và đẹp đẽ nhất.u Nhưng đòn phép tung ra thì có cả dao đâm sau lưng lẫn màn cấu véo nhau dưới gầm bàn.
Vậy thì các cuộc đấu tố ấy có thành công như mong muốn không ? Không. Không bao giờ thành công cả và tất cả những người bị đấu đá đó giờ đây vẫn sống và đấu tranh như trước. Nếu họ có thêm cái gì thì đó là sự căm ghét lẫn khinh bỉ những kẻ mang danh là đồng đội đã tấn công họ. Quan hệ bạn bè trên mạng là một quan hệ mờ nhạt, khó thể đi sâu nên việc tấn công một cá nhân với các bằng chứng rõ ràng là điều không thể. Rồi cái cách tấn công vừa tầm thường vừa công khai của bầy đàn như thế, thì dù có đúng thì cũng không thành công. Bởi vì xét về mặt con người thì các nạn nhân đều căm hận những người đấu tố bởi phương cách đấu tố quá bỉ ổi, vụn vặt, sợi tóc chẻ làm tư và để thỏa mãn nhauchứ chẳng hề đạt được mục đích chung tốt đẹp. Các cuộc đấu đá ấy càng kéo dài thì càng giống với các cuộc cãi vã giữa các chị hàng xén tranh chỗ ngồi. Nếu ai có lòng tham gia hòa giải liền bị tấn công lại liền. Cuối cùng thì cuộc đấu tố ấy đã để lại bãi chiến trường là những mảnh giáp đoàn kết tan hoang, sự chia rẽ nội bộ ngự trị lâu dài.
Đương nhiên hậu quả là sự thiệt hại không hề nhỏ cho phong trào chung. Sự chia rẽ giữa những người ở trong đó và sự đoàn kết bị sứt mẻ nghiêm trọng. Những người đấu tranh nổi bật hàng đầu, có uy tín nhất và tiếng nói hòa giải có giá trị thì đáng tiếc lại thường im lặng không tham gia vào sự hàn gắn như nhiệm vụ lãnh đạo tinh thần cần phải có của họ.
Không hề có ý định phân biệt vùng miền nhưng tệ nạn này ở miền Bắc trầm trọng hơn ở miền Nam, và đâu đó ta thấy bóng dáng của phe nhóm và mùi vị của tiền bạc. Tất cả hai bên đều thiệt hại và vô hình trung đều là những người tiếp tay phá hoại cho sự đoàn kết mong manh của cộng đồng. Đội ngũ sẽ chia rẽ, ngờ vực lẫn nhau và không thể hoà giải. Người có lòng nhìn vào sẽ chán nản, thất vọng...Tôi không nói ra tên người và vụ việc vì không muốn đào sâu vào vết mưng mủ gây thêm mất đoàn kết chung, mặc dù đáng ra phải làm như thế.
Có những con người tự nguyện tham gia công tác từ thiện, giống như các cha xứ, các nhà sư đang làm, hay tham gia dạy học cho trẻ mù chữ, cứu giúp đồng bào bị lũ lụt... thì tất cả họ đều xứng đáng là những người phụng sự cho công bằng xã hội mà ai ai cũng phải kính trọng, dù họ có đấu tranh dân chủ hay không. Tấn công vào họ chưa biết đúng sai thế nào thì những đồng bào khó khăn của chúng ta là người thiệt hại nhiều nhất. Còn nếu họ làm sai với lời thề thiện nguyện thì Trời tru đất diệt họ, người làm từ thiện lẫn người dân nghèo sẽ xử họ chứ không phải và không nên là chúng ta.
Vẫn biết rằng trong đội ngũ đấu tranh dân chủ và phản biện có đủ mọi thành phần, đủ mọi động cơ và đủ các tính tốt xấu, sự cao thượng chen lẫn nhỏ nhen. Sự yêu thương của tình người lẫn với lòng đố kỵ, ghen ghét. Vẫn biết rằng trong những người đấu tố lẫn nhau, cả người đấu tố lẫn người bị đấu tố không phải không có dăm ba kẻ bất tài trà trộn với những người toàn tâm toàn ý phục vụ. Cũng giống như một xã hội đa dạng và phức tạp, những người giương cao ngọn cờ dân chủ cũng phải chấp nhận những điều đó như một cái giá của dân chủ, hay công bằng xã hội.
Bởi trước khi học làm người đấu tranh dân chủ thì ta cần phải học cho được bài học làm người trước đã. Làm một người bình thường tử tế với đạo làm người mà ông bà tổ tiên đã răn dạy.
Rằng phải bênh vực những kẻ yếu, người bị thất thế, bị áp bức. Phải bênh vực phụ nữ, trẻ em, người già hay những người đang chịu bất công.
Rằng phải đứng về phía mong manh yếu đuối để bênh vực, và phải đứng hiên ngang về phía ngược lại phía bạo quyền.
Rằng đừng xúm lại tấn công một kẻ yếu, người ngã ngựa về bất cứ lỗi gì, khi họ không buông lá cờ chung.
Rằng khi tấn công người đồng hội đồng thuyền thì người ta thường giơ cao đánh khẽ, tấn công bằng sống dao chứ không phải bằng lưỡi dao.
Rằng trong đội ngũ đấu tranh dân chủ của chúng ta nhỏ bé và mong manh dễ vỡ lắm thì việc đấu đá nhau sẽ gây hại rất nhiều cho chính mình.
Rằng những người đấu tố, dù không sai nhưng lại nhầm về thời điểm, khi không đặt mục tiêu mới là quan trọng nhất.
Rằng nếu không có bằng chứng tiên quyết thì chúng ta không làm chánh án kết tội người đồng chí hướng với mình.
Rằng tiền nhân đã truyền tính bao dung, lòng nhân hậu cho ta để reo rắc muôn phương cho muôn người.
Rằng trong công cuộc cao cả là phấn đấu cho cuộc sống người dân được công bằng hơn, tốt đẹp hơn thì không có ai có quyền nói ai là đấu tranh, ai là không ? Mỗi người có vị trí riêng tùy do hoàn cảnh, do nhận thức mà đứng chung vào đội ngũ những người đang cống hiến hết mình cho người dân của mình.
Hãy làm người tử tế trước khi làm bất cứ việc gì...
Mai Tú Ân ( HNPD )