Khoa Học Thực Nghiệm & Tâm Linh
Hủ tục mang danh tâm linh
Hầu đồng. Ảnh trên mạng
Sau cuộc Cách mạng ” Địa, Trí, Phú, Hào đào tận gốc trốc tận rễ” vào những năm 50 của Thế kỷ trước , người Việt lại phấn khích tham gia cuộc Cách mạng Vô thần. Tất cả Đình, Chùa, Miếu mạo bị đập bỏ không thương tiếc để sau này phải ân hận vì đã hủy loại nhiều công trình, kiệt tác mang tính Lịch sử và Nghệ thuật của Dân tộc. Trong cái dở, có cái hay.
Việc bài trừ Mê tín dị đoan đã làm thui chột nghề Hàng Mã, Đồng bóng….. Dân chúng tiết kiệm được kha khá khoản tiền tự mình đốt bỏ mỗi năm và giảm thiểu việc lôi kéo mọi người vào thế giới ảo của Đồng bóng.
Nhưng ngày nay, sự phát triển nóng và thiếu tầm tư duy hoạch định Văn hoá dài hơi đã lại làm sống dậy một cách mạnh mẽ các “truyền thống” Hoá vàng mã và Đồng bóng trên đất nước này dưới danh nghĩa Tâm linh.
Để biết tại sao nên xem xét lại các Hủ tục tốn kém và không lành mạnh ấy, có lẽ cần có các ví dụ sau :
– Tục Cải Mả : Trong cuộc sống thường ngày, chúng ta đã từng nghe câu chửi độc địa ” Đào mả Tông tộc họ hàng….”, ” Đào mả Bố mày lên ! “…. nhằm hủy hoại con đường đi lên của người bị chửi, bị nguyền rủa. Nhưng Tục Cải mả của Người Kinh lại quên mất điều đó, con cháu tự tay đào mả ông bà cha mẹ mình.
Phải chăng, những người Hán cai trị thời xa xưa đã áp đặt lệ này cho Tộc Kinh, nhằm cho người Kinh tự hủy diệt mình hoặc không bao giờ phát triển nếu Linh hồn là có thật ? – Theo Dân gian và các Tôn giáo, Loài người tồn tại trong ba Thế giới : Thiên đàng, Trần gian và Địa ngục. Người tốt được lên Thiên đàng. Đó là nơi sung sướng, đâu cần bạn đốt quần áo, vàng mã, xe cộ, nhà cửa….để gửi lên cho họ? Người xấu, tội lỗi thì bị đày xuống địa ngục để chịu tra tấn, đày ải. Vậy đâu có được nhận những thứ bạn gửi? Như vậy, nơi mà bạn cần gửi và cho là ở Trần gian đau khổ này mà thôi.
– Đồng bóng thực ra là một nghề nghiệp. Mà đã nghề nghiệp thì chỉ để kiếm tiền. Và bất cứ nghề gì, khi đinh đến mưu sinh thì bao giờ cũng có lừa đảo. Và có lẽ, nghề Đồng bóng là nghề lừa đảo đến Tuyệt kỹ. Thật khó vạch mặt chỉ tên và tranh luận về vấn đề này, nên tôi chỉ đưa ra một ví dụ nhỏ : Vào khoảng 1969, 1970 tôi từng chứng kiến một cuộc Hầu Đồng chui vì khi đó Nhà nước còn cấm. Đang giữa chừng, có tiếng hô rít lên ” Công an!”, bà Đồng đang vào vai Cậu Hoàng Bảy tỉnh ngay tắp lự, nhảy vội xuống hồ bèo tây. Tại sao Cậu không làm cho CA chết đứng một chỗ đi mà lại thoát vai nhanh thế ? …….
Qua đó mới thấy, một dân tộc mê muội những giá trị ảo thì không chịu, không muốn phát triển cũng đúng thôi. Do đó, cần lắm những quy định, chế tài và hướng dẫn cho dân chúng hiểu và bắt buộc loại bỏ hủ tục ra khỏi dời sống hiện đại . Lo cho Người Chết nhiều hơn lo cho Người Sống là một tội lỗi!
Tác giả: Nguyễn Lưu Giao
Bàn ra tán vào (0)
Các tin đã đăng
- "Sinh thái học dưới góc nhìn của Tam giáo" - Gs Thái Công Tụng / Trần Văn Giang (ghi lại)
- Chuyện Ukraine : Mặt trận không tiếng súng Cyberwar (Chiến tranh mạng) – Trần Lý ( TVQ chuyển )
- Tàu thăm dò Perseverance hạ cánh sao Hỏa sau '7 phút kinh hoàng'
- Các nhà nghiên cứu tìm ra công nghệ mới cho phép sạc điện thoại thông qua sóng Wi-Fi
- Các nhà nghiên cứu tìm ra công nghệ mới cho phép sạc điện thoại thông qua sóng Wi-Fi
Hủ tục mang danh tâm linh
Hầu đồng. Ảnh trên mạng
Sau cuộc Cách mạng ” Địa, Trí, Phú, Hào đào tận gốc trốc tận rễ” vào những năm 50 của Thế kỷ trước , người Việt lại phấn khích tham gia cuộc Cách mạng Vô thần. Tất cả Đình, Chùa, Miếu mạo bị đập bỏ không thương tiếc để sau này phải ân hận vì đã hủy loại nhiều công trình, kiệt tác mang tính Lịch sử và Nghệ thuật của Dân tộc. Trong cái dở, có cái hay.
Việc bài trừ Mê tín dị đoan đã làm thui chột nghề Hàng Mã, Đồng bóng….. Dân chúng tiết kiệm được kha khá khoản tiền tự mình đốt bỏ mỗi năm và giảm thiểu việc lôi kéo mọi người vào thế giới ảo của Đồng bóng.
Nhưng ngày nay, sự phát triển nóng và thiếu tầm tư duy hoạch định Văn hoá dài hơi đã lại làm sống dậy một cách mạnh mẽ các “truyền thống” Hoá vàng mã và Đồng bóng trên đất nước này dưới danh nghĩa Tâm linh.
Để biết tại sao nên xem xét lại các Hủ tục tốn kém và không lành mạnh ấy, có lẽ cần có các ví dụ sau :
– Tục Cải Mả : Trong cuộc sống thường ngày, chúng ta đã từng nghe câu chửi độc địa ” Đào mả Tông tộc họ hàng….”, ” Đào mả Bố mày lên ! “…. nhằm hủy hoại con đường đi lên của người bị chửi, bị nguyền rủa. Nhưng Tục Cải mả của Người Kinh lại quên mất điều đó, con cháu tự tay đào mả ông bà cha mẹ mình.
Phải chăng, những người Hán cai trị thời xa xưa đã áp đặt lệ này cho Tộc Kinh, nhằm cho người Kinh tự hủy diệt mình hoặc không bao giờ phát triển nếu Linh hồn là có thật ? – Theo Dân gian và các Tôn giáo, Loài người tồn tại trong ba Thế giới : Thiên đàng, Trần gian và Địa ngục. Người tốt được lên Thiên đàng. Đó là nơi sung sướng, đâu cần bạn đốt quần áo, vàng mã, xe cộ, nhà cửa….để gửi lên cho họ? Người xấu, tội lỗi thì bị đày xuống địa ngục để chịu tra tấn, đày ải. Vậy đâu có được nhận những thứ bạn gửi? Như vậy, nơi mà bạn cần gửi và cho là ở Trần gian đau khổ này mà thôi.
– Đồng bóng thực ra là một nghề nghiệp. Mà đã nghề nghiệp thì chỉ để kiếm tiền. Và bất cứ nghề gì, khi đinh đến mưu sinh thì bao giờ cũng có lừa đảo. Và có lẽ, nghề Đồng bóng là nghề lừa đảo đến Tuyệt kỹ. Thật khó vạch mặt chỉ tên và tranh luận về vấn đề này, nên tôi chỉ đưa ra một ví dụ nhỏ : Vào khoảng 1969, 1970 tôi từng chứng kiến một cuộc Hầu Đồng chui vì khi đó Nhà nước còn cấm. Đang giữa chừng, có tiếng hô rít lên ” Công an!”, bà Đồng đang vào vai Cậu Hoàng Bảy tỉnh ngay tắp lự, nhảy vội xuống hồ bèo tây. Tại sao Cậu không làm cho CA chết đứng một chỗ đi mà lại thoát vai nhanh thế ? …….
Qua đó mới thấy, một dân tộc mê muội những giá trị ảo thì không chịu, không muốn phát triển cũng đúng thôi. Do đó, cần lắm những quy định, chế tài và hướng dẫn cho dân chúng hiểu và bắt buộc loại bỏ hủ tục ra khỏi dời sống hiện đại . Lo cho Người Chết nhiều hơn lo cho Người Sống là một tội lỗi!
Tác giả: Nguyễn Lưu Giao