Xe cán chó
Lạm Bàn Về Tứ Khoái
Người Việt mình thường hay nói trên đời này có bốn cái khoái là Ăn Ngủ Ấy và Ị . Tui xin mạn phép miễn đềcập đến cái khoái thứ ba vì thiển nghĩ mình hổng cóđủ tư cách, cái này để cho Dr Ruth hay quý ngài chủ trương tạp chí Ong Bướm hay nhà xuất bản Nửa Đêm nóicho nó bạo mồm bạo miệng, nói có sách mách có chứng, nói có hình có ảnh đi kèm, còn tui thì chỉ khoái già mồm chuyện bao đồng mà thôi . Tui chỉ xin bàn dìa ba cái khoáicòn lại vì hình như ai trong chúng ta, từ kẻ nghèo hènđến giàu sang, từ dân ngu cu đen cho đến các bậc đứccao danh trọng, ai cũng phải thi hành ba cái khoái này . Tuithì tui cho rằng ba cái này chưa hẳn đã hoàn toàn khoái, vì sao ư ? Vì rằng nếu bắt phải ăn, phải ngủ và phải ị trong những lúc quý vị hổng thích ăn, hổng thích ngủ,hổng thích ị thì những cái này chẳng những đã hổngcó gì gọi là khoái mà đôi khi còn trở nên cực hình nữa !
Như ĂN chẳng hạn ! Trong mấy món ăn bạn ghét ăn mónnào nhứt ? Như tui thì tui ghét ăn canh Khổ Qua nhứt, cáitrái gì đắng nghét, đắng còn hơn thuốc bắc ! Má tui
nói ăn trái này vô trong người mát mẻ, tui thì mát đâuchưa thấy chỉ thấy đắng ngắt trong cuống họng . Tráikhổ qua ngoài việc nấu canh có dồn thịt (đặng dụ dỗ),còn được đem đi xào với hột vịt, mà trước khi xàotui thấy vợ tui phải rửa nước muối cho nó bớt đắng ! Ăn chi mà phải cực khổ dữ vậy hổng biết ! Có người được dọn cơm lên cho ăn mà ngồi khóc ngon lành, quý vịcó nhớ chàng Lưu Bình lúc thân tàn ma dại lết lại nhàchàng Dương Lễ để cầu cạnh bị Dương Lễ kêu ngườiở ra thí cho một mâm cơm trên đó chỉ có một quả càtím ngắt, Lưu Bình nhìn thấy quả cà tím trơ trọi mà bỗng tủi thân buồn cho tình đời bạc bẽo . Bởi vậymới có thơ rằng :
... Dọn ra chỉ một quả cà
Lưu Bình dòm thấy lệ sa đầm đìa ...
Như vậy Ăn cũng chưa hẳn là khoái lắm ! Cũng như mấyngười sắp bị đem ra xử bắn, bao giờ cũng được thícho một bửa ăn thịnh soạn đặng có đi chầu diêm chúa cũng được làm một con ma no . Nghĩ tới ngày mai phải rapháp trường mà giã từ cuộc đời ô trọc, thịt rồngdọn ra cũng chưa chắc gì đã ngon thì sá gì ba cái ổyến sâm nhung nem lân chả phụng, sá gì thịt quay bánh hỏi sá gì phở Hòa bánh mì Ba Lẹ phải hông bà con ? Thành ra Ăn trong những trường hợp này đâu có gì khoái khẩu !
NGỦ cũng vậy - có câu "buồn ngủ mà gặp chiếu manh" -trời mùa đông tuyết giá ngoài song cửa mà nằm trêngiường đắp mềm nghe nhạc êm dịu đánh một giấc tới sáng thì chắc phải là một cái vô cùng khoái . Mà nè, tuichỉ nói dìa ngủ một cách đơn giản là nhắm mắt lại và thả hồn trong mộng ngáy khò khò, chứ hổng phải ngủ là leo lên giường nằm với người khác mà hai con mắt mởthao láo và làm chuyện khác chứ hổng có ngủ nghê gìráo, cái đó thuộc dìa cái khoái thứ ba rồi ! Tui nhớhồi nhỏ trưa nào má tui cũng bắt tui nằm trên divan m ngủ trưa, trời ạ, ngoài xóm tụi bạn đang dang nắng tạtlon đá dế bún dây thun chơi u ỏm tỏi thì lòng dạ nàotâm trí nào mà tui có thể hồn nhiên thả hồn vào giấcmộng được . Thành ra tui cứ trăn trở lăn qua lăn lại nằm trằn trọc đợi cho má tui thiu thiu giấc điệp thì a lê hấp tui phóng xuống giường mà bay ra ngoài hẻmrong chơi . Ngủ trưa tui đã hổng khoái, mà buổi tối tuicòn bị bắt đi ngủ sớm nữa . Mới có 9 giờ tối là tui phải leo lên giường nằm, hổng hiểu sao người lớnưa bắt con nít đi ngủ quá vậy hổng biết, hổng sợrằng ngủ nhiều quá rồi đâu óc sẽ u u mê mê hay sao ta .
Trưa nắng hay gần tối khi mình không thích đi ngủ thìlại bị kêu đi ngủ, còn vào lớp nghe thầy cô giáo giảngbài hai con mắt của tui nó cứ ríu lại, ngoài sân chơitiếng chim ríu ra ríu rít trong lớp cái giọng giảng bàicủa mấy ông thầy bà cô nghe buồngủ bỏ bố, vậy là tuigục lên gục xuống thì bị thước kẻ roi mây gõ tới tấpbắt phải banh hai con mắt ra, trời ơi, nỗi khổ này cóai thấu hiểu cho chăng . Đã vậy cuối tháng đem thông
tín bạ dìa nhà trình cho ông già bà già còn bị phê làhay ngủ gục trong lớp ! Tui là chỉ thích ngủ trong lớpthôi, còn dìa tới nhà tới xóm hãy cho tui thức đặngtui hưởng thụ những trò chơi con trẻ chứ ! Vậy thì Ngủ cũng chưa hẳn đã là khoái phải không quý vị ?
Ị cũng vậy . Nếu bạn đang nhột bụng mà được di thămlăng bác để trút bầu tâm sự cho cơ thể nhẹ nhõm thìcũng thiệt là khoái ! Nhưng gặp hôm đau bụng mà bị táobón thì sao ? Trong trường hợp này thì ị không còn là mộtcái khoái nữa mà là một cực hình (hổng tin bửa nào quývị bị táo bón quý vị vô thăm lăng bác nhớ mang theo mộtcái gương rồi trong lúc bạn rán làm cái bổn phận côngdân bằng cách ... rặn , bạn thử ngó vô trong gương coi dung nhan mùa hạ của bạn nó sẽ tàn tạ như thế nào). Ừamà sao lại kêu là dung nhan mùa hạ mà hổng kêu là dung nhan mùa thu hay mùa đông vậy cà ? Thành ra ị cũng chưahẳn là khoái lắm !
Nói thì nói vậy thôi chứ trên đời này có cái gì màtuyệt đối đâu . Nếu nói về những cái khoái trên đờinày thì có nhiều lắm, nhưng chắc không được liệt kêvì nó dài dòng hơn bốn chữ Ăn, Ngủ, Ấy và Ị , thí dụ như :
1) Móc lỗ tai : bạn vô tiệm hớt tóc coi mấy người đangđược móc lỗ tai con mắt họ lim dim cái miệng chépnhép giống y chang như đang hút á phiện vậy !
2) Bắt chí : hồi tui còn nhỏ thấy mấy chị mấy bàtrong xóm ngồi "xỏa mái tóc thề" trước hè xếp hàngdài rồi người sau chồm lên đầu người trước bắtchí cho nhau, bắt được con nào thì đưa lên miệng cắnnghe đốp đốp (một hành động sát chí dã man cần
phải thông báo cho hội bảo vệ thú vật !) . Mặt người nào người nấy tươi rói mắt sáng trưng làm tui đoánchắc có lẽ bắt chí khoái khẩu lắm !
3) Ngứa mà được gãi !
4) Phụ đánh ghen : chồng mà có vợ bé thì thiệt là khổtâm, nhưng nếu đi đánh ghen ... giùm người khác thìcũng là một cái khoái của một số bà . Như trong xómtui ngày xưa, tui đã từng chứng kiến những cảnh đánhghen xảy ra như cơm bửa : trong lúc nạn nhân tức là bàlớn xỉu lên xỉu xuống thì những người đánh ghengiùm xăn tay áo xăn ống quần túm lấy tóc của bà vợbé mà hạ độc thủ . Hổng hiểu sao coi đô vật củaMỹ chiếu trên TV tui thấy tầm thường quá mà thấymấy mụ đàn bà đánh nhau coi dã man dễ sợ : nhiều bàhăng hái nhập trận quá chẳng còn để ý gì tới quầnáo tóc tai, ôi thôi có cái gì trong người muốn cheđậy nó đều phơi bày ra hết . Bà nào bà nấy đềuthở hổn ha hổn hển nhưng ngó cặp mắt thì rực lên những tia căm hờn khoái trá ...
Dĩ nhiên nói về khoái thì còn nhiều lắm . Tui tạm dừngở đây . Hẹn quý bạn kỳ tới .
Già Mồm
Bàn ra tán vào (0)
Các tin đã đăng
- Văn Công Hùng - Ghi chép ngày 07.10.2024
- Hoàng gia Anh bị tố dùng Meghan 'chuyển hướng' dư luận
- Giả vờ làm kẻ sát nhân để nhờ cảnh sát dọn tuyết trước nhà
- Hé lộ danh sách dự kiến phân công nhiệm vụ lãnh đạo cấp cao Việt Cộng
- Trọng và Phúc được bầu lại, tiếp tục lãnh đạo Đảng Vem ( Mặt Vẹm nào cũng là " Mặt Bác Hồ " )
Lạm Bàn Về Tứ Khoái
Người Việt mình thường hay nói trên đời này có bốn cái khoái là Ăn Ngủ Ấy và Ị . Tui xin mạn phép miễn đềcập đến cái khoái thứ ba vì thiển nghĩ mình hổng cóđủ tư cách, cái này để cho Dr Ruth hay quý ngài chủ trương tạp chí Ong Bướm hay nhà xuất bản Nửa Đêm nóicho nó bạo mồm bạo miệng, nói có sách mách có chứng, nói có hình có ảnh đi kèm, còn tui thì chỉ khoái già mồm chuyện bao đồng mà thôi . Tui chỉ xin bàn dìa ba cái khoáicòn lại vì hình như ai trong chúng ta, từ kẻ nghèo hènđến giàu sang, từ dân ngu cu đen cho đến các bậc đứccao danh trọng, ai cũng phải thi hành ba cái khoái này . Tuithì tui cho rằng ba cái này chưa hẳn đã hoàn toàn khoái, vì sao ư ? Vì rằng nếu bắt phải ăn, phải ngủ và phải ị trong những lúc quý vị hổng thích ăn, hổng thích ngủ,hổng thích ị thì những cái này chẳng những đã hổngcó gì gọi là khoái mà đôi khi còn trở nên cực hình nữa !
Như ĂN chẳng hạn ! Trong mấy món ăn bạn ghét ăn mónnào nhứt ? Như tui thì tui ghét ăn canh Khổ Qua nhứt, cáitrái gì đắng nghét, đắng còn hơn thuốc bắc ! Má tui
nói ăn trái này vô trong người mát mẻ, tui thì mát đâuchưa thấy chỉ thấy đắng ngắt trong cuống họng . Tráikhổ qua ngoài việc nấu canh có dồn thịt (đặng dụ dỗ),còn được đem đi xào với hột vịt, mà trước khi xàotui thấy vợ tui phải rửa nước muối cho nó bớt đắng ! Ăn chi mà phải cực khổ dữ vậy hổng biết ! Có người được dọn cơm lên cho ăn mà ngồi khóc ngon lành, quý vịcó nhớ chàng Lưu Bình lúc thân tàn ma dại lết lại nhàchàng Dương Lễ để cầu cạnh bị Dương Lễ kêu ngườiở ra thí cho một mâm cơm trên đó chỉ có một quả càtím ngắt, Lưu Bình nhìn thấy quả cà tím trơ trọi mà bỗng tủi thân buồn cho tình đời bạc bẽo . Bởi vậymới có thơ rằng :
... Dọn ra chỉ một quả cà
Lưu Bình dòm thấy lệ sa đầm đìa ...
Như vậy Ăn cũng chưa hẳn là khoái lắm ! Cũng như mấyngười sắp bị đem ra xử bắn, bao giờ cũng được thícho một bửa ăn thịnh soạn đặng có đi chầu diêm chúa cũng được làm một con ma no . Nghĩ tới ngày mai phải rapháp trường mà giã từ cuộc đời ô trọc, thịt rồngdọn ra cũng chưa chắc gì đã ngon thì sá gì ba cái ổyến sâm nhung nem lân chả phụng, sá gì thịt quay bánh hỏi sá gì phở Hòa bánh mì Ba Lẹ phải hông bà con ? Thành ra Ăn trong những trường hợp này đâu có gì khoái khẩu !
NGỦ cũng vậy - có câu "buồn ngủ mà gặp chiếu manh" -trời mùa đông tuyết giá ngoài song cửa mà nằm trêngiường đắp mềm nghe nhạc êm dịu đánh một giấc tới sáng thì chắc phải là một cái vô cùng khoái . Mà nè, tuichỉ nói dìa ngủ một cách đơn giản là nhắm mắt lại và thả hồn trong mộng ngáy khò khò, chứ hổng phải ngủ là leo lên giường nằm với người khác mà hai con mắt mởthao láo và làm chuyện khác chứ hổng có ngủ nghê gìráo, cái đó thuộc dìa cái khoái thứ ba rồi ! Tui nhớhồi nhỏ trưa nào má tui cũng bắt tui nằm trên divan m ngủ trưa, trời ạ, ngoài xóm tụi bạn đang dang nắng tạtlon đá dế bún dây thun chơi u ỏm tỏi thì lòng dạ nàotâm trí nào mà tui có thể hồn nhiên thả hồn vào giấcmộng được . Thành ra tui cứ trăn trở lăn qua lăn lại nằm trằn trọc đợi cho má tui thiu thiu giấc điệp thì a lê hấp tui phóng xuống giường mà bay ra ngoài hẻmrong chơi . Ngủ trưa tui đã hổng khoái, mà buổi tối tuicòn bị bắt đi ngủ sớm nữa . Mới có 9 giờ tối là tui phải leo lên giường nằm, hổng hiểu sao người lớnưa bắt con nít đi ngủ quá vậy hổng biết, hổng sợrằng ngủ nhiều quá rồi đâu óc sẽ u u mê mê hay sao ta .
Trưa nắng hay gần tối khi mình không thích đi ngủ thìlại bị kêu đi ngủ, còn vào lớp nghe thầy cô giáo giảngbài hai con mắt của tui nó cứ ríu lại, ngoài sân chơitiếng chim ríu ra ríu rít trong lớp cái giọng giảng bàicủa mấy ông thầy bà cô nghe buồngủ bỏ bố, vậy là tuigục lên gục xuống thì bị thước kẻ roi mây gõ tới tấpbắt phải banh hai con mắt ra, trời ơi, nỗi khổ này cóai thấu hiểu cho chăng . Đã vậy cuối tháng đem thông
tín bạ dìa nhà trình cho ông già bà già còn bị phê làhay ngủ gục trong lớp ! Tui là chỉ thích ngủ trong lớpthôi, còn dìa tới nhà tới xóm hãy cho tui thức đặngtui hưởng thụ những trò chơi con trẻ chứ ! Vậy thì Ngủ cũng chưa hẳn đã là khoái phải không quý vị ?
Ị cũng vậy . Nếu bạn đang nhột bụng mà được di thămlăng bác để trút bầu tâm sự cho cơ thể nhẹ nhõm thìcũng thiệt là khoái ! Nhưng gặp hôm đau bụng mà bị táobón thì sao ? Trong trường hợp này thì ị không còn là mộtcái khoái nữa mà là một cực hình (hổng tin bửa nào quývị bị táo bón quý vị vô thăm lăng bác nhớ mang theo mộtcái gương rồi trong lúc bạn rán làm cái bổn phận côngdân bằng cách ... rặn , bạn thử ngó vô trong gương coi dung nhan mùa hạ của bạn nó sẽ tàn tạ như thế nào). Ừamà sao lại kêu là dung nhan mùa hạ mà hổng kêu là dung nhan mùa thu hay mùa đông vậy cà ? Thành ra ị cũng chưahẳn là khoái lắm !
Nói thì nói vậy thôi chứ trên đời này có cái gì màtuyệt đối đâu . Nếu nói về những cái khoái trên đờinày thì có nhiều lắm, nhưng chắc không được liệt kêvì nó dài dòng hơn bốn chữ Ăn, Ngủ, Ấy và Ị , thí dụ như :
1) Móc lỗ tai : bạn vô tiệm hớt tóc coi mấy người đangđược móc lỗ tai con mắt họ lim dim cái miệng chépnhép giống y chang như đang hút á phiện vậy !
2) Bắt chí : hồi tui còn nhỏ thấy mấy chị mấy bàtrong xóm ngồi "xỏa mái tóc thề" trước hè xếp hàngdài rồi người sau chồm lên đầu người trước bắtchí cho nhau, bắt được con nào thì đưa lên miệng cắnnghe đốp đốp (một hành động sát chí dã man cần
phải thông báo cho hội bảo vệ thú vật !) . Mặt người nào người nấy tươi rói mắt sáng trưng làm tui đoánchắc có lẽ bắt chí khoái khẩu lắm !
3) Ngứa mà được gãi !
4) Phụ đánh ghen : chồng mà có vợ bé thì thiệt là khổtâm, nhưng nếu đi đánh ghen ... giùm người khác thìcũng là một cái khoái của một số bà . Như trong xómtui ngày xưa, tui đã từng chứng kiến những cảnh đánhghen xảy ra như cơm bửa : trong lúc nạn nhân tức là bàlớn xỉu lên xỉu xuống thì những người đánh ghengiùm xăn tay áo xăn ống quần túm lấy tóc của bà vợbé mà hạ độc thủ . Hổng hiểu sao coi đô vật củaMỹ chiếu trên TV tui thấy tầm thường quá mà thấymấy mụ đàn bà đánh nhau coi dã man dễ sợ : nhiều bàhăng hái nhập trận quá chẳng còn để ý gì tới quầnáo tóc tai, ôi thôi có cái gì trong người muốn cheđậy nó đều phơi bày ra hết . Bà nào bà nấy đềuthở hổn ha hổn hển nhưng ngó cặp mắt thì rực lên những tia căm hờn khoái trá ...
Dĩ nhiên nói về khoái thì còn nhiều lắm . Tui tạm dừngở đây . Hẹn quý bạn kỳ tới .
Già Mồm