Di Sản Hồ Chí Minh

Lê Diễn Đức: Tệ hơn là điếm bút. Những kẻ đáng thương hại!

Tôi luôn bảo lưu ý kiến của mình, rằng trong hàng chục ngàn nhà báo ăn lương của Đảng Cộng Sản Việt Nam (ĐCSVN), được gọi là lề đảng, vẫn có nhiều người cầm bút tử tế.

Lê Diễn Đức

Tôi luôn bảo lưu ý kiến của mình, rằng trong hàng chục ngàn nhà báo ăn lương của Đảng Cộng Sản Việt Nam (ĐCSVN), được gọi là lề đảng, vẫn có nhiều người cầm bút tử tế.

Thậm chí có những nhà báo dũng cảm, mạo hiểm xông vào các ngóc ngách của xã hội để đưa tiêu cực từ bóng tối ra ánh sáng và sau đó nhận những bản án tù oan trái, bất công.

Những người cầm bút tử tế thầm lặng

Nhà báo Nguyễn Việt Chiến của tờ Thanh Niên trong vụ tham nhũng PMU 18, nhà báo Hoàng Khương của tờ Tuổi Trẻ trong vụ nhận hối lộ của cảnh sát giao thông, hay một số ít nhà báo khác đã đi tìm hiểu và viết về vụ cưỡng chế thu đất tại Văn Giang gần đây, là những khuôn mặt nổi bật.

Những người này, trong bối cảnh khó khăn khi chuyển tải thông tin tới dư luận, họ đã phải khôn khéo để không vượt quá giới hạn cho phép của hệ thống kiểm duyệt và hệ lụy khó chịu sau đó. Nhưng họ không vì bị nhốt trong cái cũi độc quyền định hướng thông tin mà bước qua lằn ranh của đạo đức báo chí. Tức là họ không viết sai sự thật.

Cho đến giờ, tôi chưa thấy tâm tình và sự chia sẻ nào từ giới báo chí lề đảng lại hợp tình, hợp lý và thuyết phục hơn bài “Giọt nước mắt lề phải” của nhà báo Đoan Trang.

Đoan Trang Viết:

Không có họ, ai là người đưa những thông tin đầu tiên về đại dự án bauxite 2009 ở Tây Nguyên ra công luận?

Không có họ, ai phản ánh về những vụ dân thường chết trong đồn công an một cách bí hiểm? Cho dù nhiều sự việc đau lòng như thế có thể chẳng đi về đâu, nhưng ít nhất, cũng nhờ có họ mà chuyện đã được đưa ra công luận.

Không có họ, ai viết về mãi lộ? về lũ lụt, tai nạn, tiền cứu trợ bị bớt xén hay hàng cứu trợ toàn bột giặt? về những tai nạn thảm khốc – cho thấy một xã hội đầy rủi ro, tỷ lệ tử chắc chắn là cao hơn mức 6/1.000 người dân/năm rất nhiều? về những bê bối trong trường học, bệnh viện? về một Vinashin vỡ nợ? Tất nhiên, việc báo chí viết về Vinashin hay các bê bối tương tự rất có thể chỉ là kết quả của những đấu đá nội bộ “trên thiên đình”, trong đó báo chí được sử dụng làm công cụ, vũ khí để bắn giết nhau, nhà báo chỉ là những con tốt mà thôi. Nhưng dù sao thì lũ tốt đen ấy cũng đã làm được công việc đưa một phần sự thật ra ánh sáng.

Cũng có những lúc lề trái và lề phải “phối hợp tác chiến” một cách rất hoàn hảo. Hình ảnh những người dân đi đầu trong đoàn biểu tình mùa hè năm 2011, giương cao tờ báo Thanh Niên với hàng chữ nổi bật trên trang nhất: “Không chủ trương trấn áp người biểu tình yêu nước”, có đủ nói lên sự ủng hộ ngấm ngầm của lề phải cho lề trái chăng? Tôi nhớ ở đâu đó, một độc giả bình luận: “Báo Thanh Niên đã góp sức để người dân thể hiện lòng yêu nước một cách an toàn – và quý báo cũng… an toàn!

Tôi tin chắc những “giọt nước mắt lề phải” này nhiều khi không chảy từ khoé mắt của những người đồng nghiệp, mà chảy trong con tim của họ hoặc lắng đọng đâu đó trong sâu thẳm của lương tri.

Tệ hơn là điếm bút

Trong khi đó, có rất nhiều những tay cầm bút, nếu không nói là đa số, của lề đảng, hoặc hèn quá hoá ngu, hoặc là sợ quá hoá hèn, hoặc cả hai cộng lại.

Đã qua rồi thời kỳ dân chúng chỉ biết nghe, xem và đọc thông tin trên lề đảng. Những người làm công tác tuyên truyền của ĐCSVN hẳn không ngu xuẩn đến mức không hiểu rằng, trong thế giới thông tin điện tử hôm nay, mọi mưu toan lừa bịp dư luận đều có thể bị bóc trần nhanh chóng. Thế nhưng, xem ra vẫn còn khối người ngu, trên cả mức ngu.

Người ta hay dùng các từ ngữ “văn nô”, “bồi bút” để chỉ những con người cắm mặt tận trung phụng sự ông chủ đảng và sẵn sàng dối trá, bịa đặt vì miếng ăn và danh lợi. Còn tôi, có lúc gọi họ là “điếm bút”.

Nhưng nghĩ lại, gọi họ là “điếm bút” có thể tôi xúc phạm tới những người sống bằng cái nghề thuộc loại lâu đời nhất của nhân loại.

Bởi vì trong di sản văn hoá thế giới, chưa thấy văn nô, bồi bút nào được ca ngợi. Nhưng nhiều khuôn mặt vì số phận, vì cơ nhỡ nên bị đưa đẩy vào lầu xanh, đã trở thành biểu tượng của lòng vị tha, biết hy sinh mình cho người khác.

Đó là kỹ nữ yêu hoa trà Marguerite Gautier trong tiểu thuyết nổi tiếng qua mọi thời gian “La Dame aux camélias” (Trà Hoa Nữ) của Alexandre Dumas con. Là nàng Kiều trong tác phẩm bất hủ của thi hào Nguyễn Du. Là hình ảnh đẹp và lãng mạn của nghệ sĩ Trần Tiến trong nhạc phẩm “Nhố nhăng“:

Rồi mai em lấy một anh chồng hiền
Thì anh sẽ hát tặng em thật nhiều

Nhiều bông hoa trắng

Triệu bông hoa trắng

Vòng cô dâu xinh hoa trắng giăng đầy

Em hết những ngày lang thang...”

Tận cùng của sự bỉ ổi

Câu chuyện những người “thương binh” có hành động côn đồ, gây rối trật tự, khủng bố nhân viên của Thư Viện Hán-Nôm tại Hà Nội hôm 18/5 đã được nhiều trang web và các cơ quan truyền thông Việt ngữ quốc tế BBC, RFI, RFA đưa tin chi tiết, cụ thể bằng clipvideo quay tại hiện trường, các bài viết và phỏng vấn những người trong cuộc.

Về sự kiện này tôi cũng có bình luận ngắn trên trang Facebook của mình:

“Đảng tặc sinh đạo tặc. Một đám chẳng biết là ai, tự xưng “thương binh” vào Thư viện Hán-Nôm nơi TS Nguyễn Xuân Diện làm việc, một cơ quan nhà nước đàng hoàng, quấy rối đe doạ nhân viên của Thư viện, nhưng gọi công an cơ động, công an phường can thiệp thì được trả lời… bận họp!

Đây không phải là lần đầu tiên đám kiêu binh, côn đồ này hành sự. Chúng đã làm nhiều lần với người khác và mỗi lần như vậy, nạn nhân gọi công an thì hoặc là công an bận, hoặc là tới khi chúng đã rút hết. Đúng là một nhà nước-xã hội củ chuối, lưu manh!

Kể cả chúng là thương binh thật đi nữa thì với thái độ hung hăng, ăn nói tục tĩu đã chứng tỏ chúng chỉ là cái đám du côn, bám đít voi hít bã mía. “Đổ xướng máu để có hôm nay” à? Mẹ kiếp, tay nào thấy cũng phây phây mặt thịt. Mười ngàn chiến sĩ đã đổ máu hy sinh thật sự trong cuộc chiến đấu bảo vệ biên giới phía Bắc của Tổ quốc năm 1979, mà đến ngày tưởng niệm 17/2 vừa rồi, cái nhà nước “hôm nay” của chúng chẳng thèm đoái hoài một câu, một chữ!

Tôi cũng chẳng hiểu sao anh Diện sợ mà đi gỡ trên blog của mình Thư phản đối Chính phủ Nhật viện trợ cho VN xây dựng nhà máy điện hạt nhân. Bị đe doạ à? Sao không mắng thẳng vào mặt chúng, đây là quyền và trách nhiệm của công dân, các ông không thích là việc của các ông. Nếu các ông giỏi, ngon thì hãy mang cái danh “thương binh”, “dân mình bức xúc” ra mà làm một cái Thư ủng hộ xây nhà máy điện hạt nhân hoặc ra một cái Thư phản đối lại Thư phản đối của ông Diện. Sao đến đây làm càn? Chỉ loại người đê tiện, trí lùn, điên rồ, hèn hạ thì mới hành xử như thế”.

Sự việc xảy ra dưới sự chứng kiến của rất nhiều người và sự bất bình của dư luận tưởng quá đủ và Viện Hán Nôm sẽ có trách nhiệm làm việc với nhà chức trách, nhằm chấm dứt những cảnh tượng lố bịch, làm mất thể diện quốc gia này.

Ngờ đâu, như đã nói, nếu mấy tay văn nô sợ quá hoá hèn, hèn quá hoá ngu, thì tác giả của toàn bộ kịch bản này là ngu thật. Không hiểu sao ĐCSVN lại có thể cho những kẻ như thế tác nghiệp trong một tờ báo quan trọng vào bậc nhất của bộ máy tuyên truyền: tờ Quân Đội Nhân Dân.

Hãy xem Hoàng Linh dựng vở trong bài “Ủng hộ chính sách của Nhà nước, một thương binh nặng bị hành hung” của tờ “Cựu Chiến Binh”:

Các thương binh này đã đến Viện Hán nôm để gặp và thuyết phục ông Diện vì lợi ích của nhân dân mà ngừng những hành động đó lại. Tuy nhiên khi mọi người đang nói chuyện trong phòng ông Diện thì thấy nhiều người tụ tập ngoài cửa phòng, rất ồn ào. Lúc đó ông Chu Vinh Quang đi ra ngoài xem có chuyện gì thì bị một số người phía bên ngoài hành hung”.

“Tôi vừa đi ra ngoài thì có 2 người đàn ông giữ 2 tay tôi lại để một cô gái tát và đánh vào đầu tôi”, ông Quang nói. Vốn là một thương binh nặng, đã từng bị chấn thương sọ não nên sau khi bị hành hung ông Quang đã bị choáng và ngã lăn ra đất. Lúc này mọi người ở trong phòng mới chạy ra và ngăn không cho nhóm đối tượng kia tiếp tục hành hung ông Quang“.

Trong khi đó, cùng ngày 19/5, Quốc An của tờ Quân đội Nhân Dân, trong bài “Khẩn trương điều tra, làm rõ vụ việc tại Viện Hán Nôm” viết:

Cuộc gặp đang diễn ra thì có hai người (một nam và một nữ tên là Thư) xông vào hành hung các thương binh làm ông Quang một thương binh bị thương ở não, ngất xỉu

Bàn ra tán vào (0)

Comment




  • Input symbols

Lê Diễn Đức: Tệ hơn là điếm bút. Những kẻ đáng thương hại!

Tôi luôn bảo lưu ý kiến của mình, rằng trong hàng chục ngàn nhà báo ăn lương của Đảng Cộng Sản Việt Nam (ĐCSVN), được gọi là lề đảng, vẫn có nhiều người cầm bút tử tế.

Lê Diễn Đức

Tôi luôn bảo lưu ý kiến của mình, rằng trong hàng chục ngàn nhà báo ăn lương của Đảng Cộng Sản Việt Nam (ĐCSVN), được gọi là lề đảng, vẫn có nhiều người cầm bút tử tế.

Thậm chí có những nhà báo dũng cảm, mạo hiểm xông vào các ngóc ngách của xã hội để đưa tiêu cực từ bóng tối ra ánh sáng và sau đó nhận những bản án tù oan trái, bất công.

Những người cầm bút tử tế thầm lặng

Nhà báo Nguyễn Việt Chiến của tờ Thanh Niên trong vụ tham nhũng PMU 18, nhà báo Hoàng Khương của tờ Tuổi Trẻ trong vụ nhận hối lộ của cảnh sát giao thông, hay một số ít nhà báo khác đã đi tìm hiểu và viết về vụ cưỡng chế thu đất tại Văn Giang gần đây, là những khuôn mặt nổi bật.

Những người này, trong bối cảnh khó khăn khi chuyển tải thông tin tới dư luận, họ đã phải khôn khéo để không vượt quá giới hạn cho phép của hệ thống kiểm duyệt và hệ lụy khó chịu sau đó. Nhưng họ không vì bị nhốt trong cái cũi độc quyền định hướng thông tin mà bước qua lằn ranh của đạo đức báo chí. Tức là họ không viết sai sự thật.

Cho đến giờ, tôi chưa thấy tâm tình và sự chia sẻ nào từ giới báo chí lề đảng lại hợp tình, hợp lý và thuyết phục hơn bài “Giọt nước mắt lề phải” của nhà báo Đoan Trang.

Đoan Trang Viết:

Không có họ, ai là người đưa những thông tin đầu tiên về đại dự án bauxite 2009 ở Tây Nguyên ra công luận?

Không có họ, ai phản ánh về những vụ dân thường chết trong đồn công an một cách bí hiểm? Cho dù nhiều sự việc đau lòng như thế có thể chẳng đi về đâu, nhưng ít nhất, cũng nhờ có họ mà chuyện đã được đưa ra công luận.

Không có họ, ai viết về mãi lộ? về lũ lụt, tai nạn, tiền cứu trợ bị bớt xén hay hàng cứu trợ toàn bột giặt? về những tai nạn thảm khốc – cho thấy một xã hội đầy rủi ro, tỷ lệ tử chắc chắn là cao hơn mức 6/1.000 người dân/năm rất nhiều? về những bê bối trong trường học, bệnh viện? về một Vinashin vỡ nợ? Tất nhiên, việc báo chí viết về Vinashin hay các bê bối tương tự rất có thể chỉ là kết quả của những đấu đá nội bộ “trên thiên đình”, trong đó báo chí được sử dụng làm công cụ, vũ khí để bắn giết nhau, nhà báo chỉ là những con tốt mà thôi. Nhưng dù sao thì lũ tốt đen ấy cũng đã làm được công việc đưa một phần sự thật ra ánh sáng.

Cũng có những lúc lề trái và lề phải “phối hợp tác chiến” một cách rất hoàn hảo. Hình ảnh những người dân đi đầu trong đoàn biểu tình mùa hè năm 2011, giương cao tờ báo Thanh Niên với hàng chữ nổi bật trên trang nhất: “Không chủ trương trấn áp người biểu tình yêu nước”, có đủ nói lên sự ủng hộ ngấm ngầm của lề phải cho lề trái chăng? Tôi nhớ ở đâu đó, một độc giả bình luận: “Báo Thanh Niên đã góp sức để người dân thể hiện lòng yêu nước một cách an toàn – và quý báo cũng… an toàn!

Tôi tin chắc những “giọt nước mắt lề phải” này nhiều khi không chảy từ khoé mắt của những người đồng nghiệp, mà chảy trong con tim của họ hoặc lắng đọng đâu đó trong sâu thẳm của lương tri.

Tệ hơn là điếm bút

Trong khi đó, có rất nhiều những tay cầm bút, nếu không nói là đa số, của lề đảng, hoặc hèn quá hoá ngu, hoặc là sợ quá hoá hèn, hoặc cả hai cộng lại.

Đã qua rồi thời kỳ dân chúng chỉ biết nghe, xem và đọc thông tin trên lề đảng. Những người làm công tác tuyên truyền của ĐCSVN hẳn không ngu xuẩn đến mức không hiểu rằng, trong thế giới thông tin điện tử hôm nay, mọi mưu toan lừa bịp dư luận đều có thể bị bóc trần nhanh chóng. Thế nhưng, xem ra vẫn còn khối người ngu, trên cả mức ngu.

Người ta hay dùng các từ ngữ “văn nô”, “bồi bút” để chỉ những con người cắm mặt tận trung phụng sự ông chủ đảng và sẵn sàng dối trá, bịa đặt vì miếng ăn và danh lợi. Còn tôi, có lúc gọi họ là “điếm bút”.

Nhưng nghĩ lại, gọi họ là “điếm bút” có thể tôi xúc phạm tới những người sống bằng cái nghề thuộc loại lâu đời nhất của nhân loại.

Bởi vì trong di sản văn hoá thế giới, chưa thấy văn nô, bồi bút nào được ca ngợi. Nhưng nhiều khuôn mặt vì số phận, vì cơ nhỡ nên bị đưa đẩy vào lầu xanh, đã trở thành biểu tượng của lòng vị tha, biết hy sinh mình cho người khác.

Đó là kỹ nữ yêu hoa trà Marguerite Gautier trong tiểu thuyết nổi tiếng qua mọi thời gian “La Dame aux camélias” (Trà Hoa Nữ) của Alexandre Dumas con. Là nàng Kiều trong tác phẩm bất hủ của thi hào Nguyễn Du. Là hình ảnh đẹp và lãng mạn của nghệ sĩ Trần Tiến trong nhạc phẩm “Nhố nhăng“:

Rồi mai em lấy một anh chồng hiền
Thì anh sẽ hát tặng em thật nhiều

Nhiều bông hoa trắng

Triệu bông hoa trắng

Vòng cô dâu xinh hoa trắng giăng đầy

Em hết những ngày lang thang...”

Tận cùng của sự bỉ ổi

Câu chuyện những người “thương binh” có hành động côn đồ, gây rối trật tự, khủng bố nhân viên của Thư Viện Hán-Nôm tại Hà Nội hôm 18/5 đã được nhiều trang web và các cơ quan truyền thông Việt ngữ quốc tế BBC, RFI, RFA đưa tin chi tiết, cụ thể bằng clipvideo quay tại hiện trường, các bài viết và phỏng vấn những người trong cuộc.

Về sự kiện này tôi cũng có bình luận ngắn trên trang Facebook của mình:

“Đảng tặc sinh đạo tặc. Một đám chẳng biết là ai, tự xưng “thương binh” vào Thư viện Hán-Nôm nơi TS Nguyễn Xuân Diện làm việc, một cơ quan nhà nước đàng hoàng, quấy rối đe doạ nhân viên của Thư viện, nhưng gọi công an cơ động, công an phường can thiệp thì được trả lời… bận họp!

Đây không phải là lần đầu tiên đám kiêu binh, côn đồ này hành sự. Chúng đã làm nhiều lần với người khác và mỗi lần như vậy, nạn nhân gọi công an thì hoặc là công an bận, hoặc là tới khi chúng đã rút hết. Đúng là một nhà nước-xã hội củ chuối, lưu manh!

Kể cả chúng là thương binh thật đi nữa thì với thái độ hung hăng, ăn nói tục tĩu đã chứng tỏ chúng chỉ là cái đám du côn, bám đít voi hít bã mía. “Đổ xướng máu để có hôm nay” à? Mẹ kiếp, tay nào thấy cũng phây phây mặt thịt. Mười ngàn chiến sĩ đã đổ máu hy sinh thật sự trong cuộc chiến đấu bảo vệ biên giới phía Bắc của Tổ quốc năm 1979, mà đến ngày tưởng niệm 17/2 vừa rồi, cái nhà nước “hôm nay” của chúng chẳng thèm đoái hoài một câu, một chữ!

Tôi cũng chẳng hiểu sao anh Diện sợ mà đi gỡ trên blog của mình Thư phản đối Chính phủ Nhật viện trợ cho VN xây dựng nhà máy điện hạt nhân. Bị đe doạ à? Sao không mắng thẳng vào mặt chúng, đây là quyền và trách nhiệm của công dân, các ông không thích là việc của các ông. Nếu các ông giỏi, ngon thì hãy mang cái danh “thương binh”, “dân mình bức xúc” ra mà làm một cái Thư ủng hộ xây nhà máy điện hạt nhân hoặc ra một cái Thư phản đối lại Thư phản đối của ông Diện. Sao đến đây làm càn? Chỉ loại người đê tiện, trí lùn, điên rồ, hèn hạ thì mới hành xử như thế”.

Sự việc xảy ra dưới sự chứng kiến của rất nhiều người và sự bất bình của dư luận tưởng quá đủ và Viện Hán Nôm sẽ có trách nhiệm làm việc với nhà chức trách, nhằm chấm dứt những cảnh tượng lố bịch, làm mất thể diện quốc gia này.

Ngờ đâu, như đã nói, nếu mấy tay văn nô sợ quá hoá hèn, hèn quá hoá ngu, thì tác giả của toàn bộ kịch bản này là ngu thật. Không hiểu sao ĐCSVN lại có thể cho những kẻ như thế tác nghiệp trong một tờ báo quan trọng vào bậc nhất của bộ máy tuyên truyền: tờ Quân Đội Nhân Dân.

Hãy xem Hoàng Linh dựng vở trong bài “Ủng hộ chính sách của Nhà nước, một thương binh nặng bị hành hung” của tờ “Cựu Chiến Binh”:

Các thương binh này đã đến Viện Hán nôm để gặp và thuyết phục ông Diện vì lợi ích của nhân dân mà ngừng những hành động đó lại. Tuy nhiên khi mọi người đang nói chuyện trong phòng ông Diện thì thấy nhiều người tụ tập ngoài cửa phòng, rất ồn ào. Lúc đó ông Chu Vinh Quang đi ra ngoài xem có chuyện gì thì bị một số người phía bên ngoài hành hung”.

“Tôi vừa đi ra ngoài thì có 2 người đàn ông giữ 2 tay tôi lại để một cô gái tát và đánh vào đầu tôi”, ông Quang nói. Vốn là một thương binh nặng, đã từng bị chấn thương sọ não nên sau khi bị hành hung ông Quang đã bị choáng và ngã lăn ra đất. Lúc này mọi người ở trong phòng mới chạy ra và ngăn không cho nhóm đối tượng kia tiếp tục hành hung ông Quang“.

Trong khi đó, cùng ngày 19/5, Quốc An của tờ Quân đội Nhân Dân, trong bài “Khẩn trương điều tra, làm rõ vụ việc tại Viện Hán Nôm” viết:

Cuộc gặp đang diễn ra thì có hai người (một nam và một nữ tên là Thư) xông vào hành hung các thương binh làm ông Quang một thương binh bị thương ở não, ngất xỉu

BÀN RA TÁN VÀO

Đề bài :"Tiếng Việt, yêu & ghét" - Lê Hữu ( Trần Văn Giang ghi lại )

'vô hình trung' là nghĩa gì vậy, sao cứ thích dùng, hình như có nghĩa là 'vô tình'

Xem Thêm

Đề bài :TIN CHIẾN SỰ MỚI NHẤT[ CẬP NHẬT NGÀY 20 -5 - 2022 ]

Suu cao,thue nang,nhu yeu pham tang gia.Kinh te eo seo...Vay ma dang Lua van lay tien cua dan tro giup linh tinh.Mo cua bien gioi.Ung ho toi ac truc tiep khi sua luat cho phep trom cuop o muc do <1.000 dollars thi vo toi....Neu vao thoi diem Trump,bon Lua da ho hoan nhu the nao ??? Nhung nguoi bau ban vi chut tu loi ,nghi gi ve dat nuoc ??? Phai chang day khong phai la dat nuoc minh ??? bat qua,lai tro ve que huong cu...Neu vay,ban la thang cho chet ! mien ban !

Xem Thêm

Đề bài :Tin Mới Nhất Về Chiến Sư Ucraina [ CẬP NHẬT NGÀY 14-5-2022 ]

Chung nao moi vet nho cua ho nha Dan da duoc tay xoa trang boc,thi Uk moi co hy vong...ngung chien.Cung vay,ngay nao ma cac cong ty ,co goc gac tu cac dang bac nu luu-anh hao cua khoi tu do va ong chief police va dang Lua thi moi giai xong phuong trinh tau cong !

Xem Thêm

Đề bài :Người Việt Nam Nghĩ Gì? -Từ Đức Minh ( Trần Văn Giang ghi lại )

Nhan dinh cua saigonpots ma bac Tran van Giang ghi lai.Doc xong nghe cay dang nao long.Du su that no ranh ranh.Nhung tuoi gia cung co mot hy vong cho du la mong manh va mo ao. hy vong con hon la that vong ?

Xem Thêm

Đề bài :Người Việt Nam Nghĩ Gì? -Từ Đức Minh ( Trần Văn Giang ghi lại )

Nhan dinh cua saigonpots ma bac Tran van Giang ghi lai.Doc xong nghe cay dang nao long.Du su that no ranh ranh.Nhung tuoi gia cung co mot hy vong cho du la mong manh va mo ao. hy vong con hon la that vong ?

Xem Thêm

Đề bài :Hình cũ - Hà Thượng Thủ

Ngắm lại hình xưa chịu mấy ông Những Linh, Tùng, Duẫn với Mười, Đồng Mặt mày ai lại đi hồ hởi Phấn khởi khi Tàu cướp Biển Đông Phải chăng “quý” mặt đã thành mông Con mắt nay đà có nhưng không Nên mới chổng khu vào hải đảo Gia tài gấm vóc của tổ tông?

Xem Thêm

Đề bài :Nói thật - Hà Thượng Thủ

Loi tuyen bo cua Bo truong han la phai dung ! Vay ra tu truoc toi nay,bang gia- hoc gia- tu nghiep gia...tat ca deu gia. Vay cai gi la that ?chang phai duoi che do CS,tat ca deu la gia tra,.gian doi,lua dao...Tat ca deu da duoc dao tao bang lao toet ngay tu khi con la thieu nhi .

Xem Thêm

Đề bài :Nói thật - Hà Thượng Thủ

Loi tuyen bo cua Bo truong han la phai dung ! Vay ra tu truoc toi nay,bang gia- hoc gia- tu nghiep gia...tat ca deu gia. Vay cai gi la that ?chang phai duoi che do CS,tat ca deu la gia tra,.gian doi,lua dao...Tat ca deu da duoc dao tao bang lao toet ngay tu khi con la thieu nhi .

Xem Thêm

Đề bài :Nói thật - Hà Thượng Thủ

Loi tuyen bo cua Bo truong han la phai dung ! Vay ra tu truoc toi nay,bang gia- hoc gia- tu nghiep gia...tat ca deu gia. Vay cai gi la that ?chang phai duoi che do CS,tat ca deu la gia tra,.gian doi,lua dao...Tat ca deu da duoc dao tao bang lao toet ngay tu khi con la thieu nhi .

Xem Thêm