Kinh Đời
Lẽ nào Chiến thắng của chính chúng ta mà chúng ta không hò reo?
Phán quyết của Toà Trọng tài quốc tế tại La Hay không chấp nhận Đường lưỡi bò của Trung Quốc và lên án Trung Quốc vi phạm luật quốc tế ở Biển Đông là chiến thắng vĩ đại về pháp lí của Philippines trước kẻ xâm lăng trắng trợn và trâng tráo Đại Hán.
Người dân Philippines tung cờ hoa tụ hội, đổ ra đường hò reo ăn mừng chiến thắng.
Chính phủ Philippines ra tuyên bố về chiến thắng.
Gã chạnh lòng.
Chạnh lòng đến xót xa.
Những gì liên quan của Đường lưỡi bò khốn kiếp mà bè lũ Đại Hán áp đặt ở Biển Đông đối với Philippines không thể so sánh được với Việt Nam.
Những gì liên quan tới những bãi đá, bãi cạn chủ quyền của Philippines chỉ là con số nhỏ với hai quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa của Việt Nam.
Rõ ràng phán quyết của Toà án Trọng tài ngày hôm nay đối với Việt Nam của gã phải là ngày hội vô cùng lớn vì công lí đã được xác lập trước hết cho Việt Nam.
Vậy mà không thấy Chính phủ ra tuyên bố ngoài một phát biểu của người phát ngôn Bộ Ngoại giao.
Vậy mà người dân Việt Nam không thấy tung cờ hoa đổ ra đường reo hò chiến thắng.
Gã nghĩ nếu có sự chấp thuận của Chính phủ thì chắc chắn hàng triệu người sẽ đổ ra đường ăn mừng chiến thắng pháp lí này vì dù muốn hay không nó đã đem lại tính chính danh cho cuộc đấu tranh bảo vệ non sông gấm vóc của dân tộc, dù muốn hay không nó đã đem lại niềm tin vào công lí cho cuộc chiến giành lại chủ quyền Biển Đông. dù muốn hay không nó đã và sẽ kết nói Tiếng nói của lương tri nhân loại trước những tham vọng bẩn thỉu của Trung Quốc.
Có sức mạnh của công lí cùng sức mạnh đoàn kết của cả dân tộc chúng ta không sợ bất cứ kẻ xâm lược hung hăng, tàn bạo nào.
Và chỉ khi có sức mạnh ấy chúng ta mới thoát khỏi nỗi ô nhục khi ngư dân- đồng bào của chúng ta bị tàu Trung Quốc đánh chìm ngay trên vùng biển của tổ quốc chúng ta mà không bị trừng trị.
Chúng ta mới thoát khỏi nỗi căm giận “Ta thường tới bữa quên ăn” như cha ông ta thuở xưa khi bờ cõi của tổ tiên bị bọn xâm lăng coi là ao vườn nhà chúng.
Chạnh lòng.
Chua xót.
Nếu Chiến thắng của chính chúng ta mà chúng ta không được hò reo.
Bàn ra tán vào (0)
Các tin đã đăng
- "Có miệng như không" - by / Trần Văn Giang (ghi lại).
- 100 năm sau vẫn bồi hồi "Tôi đi học" - by Minh Tự / Trần Văn Giang (ghi lại).
- "Tiếng Anh chưa rành" - by Dzung Nguyen / Trần Văn Giang (ghi lại
- "Tiếng Anh chưa rành" - by Dzung Nguyen / Trần Văn Giang (ghi lại
- "Nỗi Khổ Của Người Hà Nội" - by Nguyễn Thị Thương / Trần Văn Giang (ghi lại)
Lẽ nào Chiến thắng của chính chúng ta mà chúng ta không hò reo?
Phán quyết của Toà Trọng tài quốc tế tại La Hay không chấp nhận Đường lưỡi bò của Trung Quốc và lên án Trung Quốc vi phạm luật quốc tế ở Biển Đông là chiến thắng vĩ đại về pháp lí của Philippines trước kẻ xâm lăng trắng trợn và trâng tráo Đại Hán.
Người dân Philippines tung cờ hoa tụ hội, đổ ra đường hò reo ăn mừng chiến thắng.
Chính phủ Philippines ra tuyên bố về chiến thắng.
Gã chạnh lòng.
Chạnh lòng đến xót xa.
Những gì liên quan của Đường lưỡi bò khốn kiếp mà bè lũ Đại Hán áp đặt ở Biển Đông đối với Philippines không thể so sánh được với Việt Nam.
Những gì liên quan tới những bãi đá, bãi cạn chủ quyền của Philippines chỉ là con số nhỏ với hai quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa của Việt Nam.
Rõ ràng phán quyết của Toà án Trọng tài ngày hôm nay đối với Việt Nam của gã phải là ngày hội vô cùng lớn vì công lí đã được xác lập trước hết cho Việt Nam.
Vậy mà không thấy Chính phủ ra tuyên bố ngoài một phát biểu của người phát ngôn Bộ Ngoại giao.
Vậy mà người dân Việt Nam không thấy tung cờ hoa đổ ra đường reo hò chiến thắng.
Gã nghĩ nếu có sự chấp thuận của Chính phủ thì chắc chắn hàng triệu người sẽ đổ ra đường ăn mừng chiến thắng pháp lí này vì dù muốn hay không nó đã đem lại tính chính danh cho cuộc đấu tranh bảo vệ non sông gấm vóc của dân tộc, dù muốn hay không nó đã đem lại niềm tin vào công lí cho cuộc chiến giành lại chủ quyền Biển Đông. dù muốn hay không nó đã và sẽ kết nói Tiếng nói của lương tri nhân loại trước những tham vọng bẩn thỉu của Trung Quốc.
Có sức mạnh của công lí cùng sức mạnh đoàn kết của cả dân tộc chúng ta không sợ bất cứ kẻ xâm lược hung hăng, tàn bạo nào.
Và chỉ khi có sức mạnh ấy chúng ta mới thoát khỏi nỗi ô nhục khi ngư dân- đồng bào của chúng ta bị tàu Trung Quốc đánh chìm ngay trên vùng biển của tổ quốc chúng ta mà không bị trừng trị.
Chúng ta mới thoát khỏi nỗi căm giận “Ta thường tới bữa quên ăn” như cha ông ta thuở xưa khi bờ cõi của tổ tiên bị bọn xâm lăng coi là ao vườn nhà chúng.
Chạnh lòng.
Chua xót.
Nếu Chiến thắng của chính chúng ta mà chúng ta không được hò reo.