Kinh Đời
Lịch sự chán
Theo Smith đến từ Mỹ:
- Tao thấy hay nhất là bỏ hết tiền bạc và giấy tờ ở nhà trọ, chỉ mang vài chục ngàn đồng mỗi khi ra đường, OK?
Jimmy đến từ Anh cười hô hố:
- Ha Ha Ha.... Vậy trộm vào tận phòng ngủ của mày khoắng sạch thì tính sao?
Sarah đến từ Úc chen vào:
- Cách hay nhất là chia làm hai: để passport, visa ở nhà trọ, còn tiền bạc mang theo khi ra đường, lỡ mất cái này thì cũng còn cái kia...
Sarah nói chưa hết thì Jean từ Pháp cắt ngang:
- Chưa hay, cách hay nhất chính là... không sang đây!
Sau câu nói của Jean, cả đám thở dài não ruột. Smith trầm giọng:
- Biết vậy, nhưng mình lỡ du lịch tới đây rồi, phải cùng nghĩ cách phòng thân trước khi thoát khỏi cái thành phố đầy dẫy hiểm nguy này! Nếu không, sẽ tới lượt ai đó trong chúng ta phải ngồi khóc giữa đường như cô bé Ai Cập bị giật túi xách trên đường Lương Hữu Khánh...
Nữ du khách bật khóc khi bị cướp giật trên đường Lương Hữu Khánh - quận 1, ngày 11.3. Ảnh Phạm Dũng
Smith nói xong, giơ cao ly bia nhưng không ai cụng, bởi nước mắt Sarah bắt đầu rơi lã chã. Jimmy nhăn nhó suy nghĩ một hồi thì tìm được cách an ủi bạn:
- Nín đi Sarah, nghe nói lãnh đạo thành phố này vừa chỉ thị rằng, nạn nhân bị cướp giật sẽ được....
Cả đám nhao nhao:
- Đền tiền hả? Được miễn thị thực lần sau? Hay tặng vé máy bay về nước?
- Không phải, cái này quan trọng hơn, đó là được... xin lỗi!
Vừa nghe hai tiếng “xin lỗi”, Sarah ồ lên khóc khiến ai nấy chưng hửng:
- Oh my God, sao bạn lại khóc?
Sarah quẹt nước mắt, giải thích:
- Mình khóc vì chợt nhớ họ cũng cùng cảnh ngộ... Hic hic hic...
Lời giải thích chỉ khiến cả bàn càng ngạc nhiên:
- Cùng cảnh ngộ là sao?
- Là cùng bị cướp, nhưng tụi mình bị cướp bóp còn được xin lỗi, còn họ bị bạn vàng cướp đất cướp đảo, mà có được xin lỗi tiếng nào đâu!
Người già chuyện
http://nguoidothi.vn/vn/news/chuyen-hom-nay/phiem-biem/9840/lich-su-chan.nd
Bàn ra tán vào (0)
Các tin đã đăng
- "Có miệng như không" - by / Trần Văn Giang (ghi lại).
- 100 năm sau vẫn bồi hồi "Tôi đi học" - by Minh Tự / Trần Văn Giang (ghi lại).
- "Tiếng Anh chưa rành" - by Dzung Nguyen / Trần Văn Giang (ghi lại
- "Tiếng Anh chưa rành" - by Dzung Nguyen / Trần Văn Giang (ghi lại
- "Nỗi Khổ Của Người Hà Nội" - by Nguyễn Thị Thương / Trần Văn Giang (ghi lại)
Lịch sự chán
Theo Smith đến từ Mỹ:
- Tao thấy hay nhất là bỏ hết tiền bạc và giấy tờ ở nhà trọ, chỉ mang vài chục ngàn đồng mỗi khi ra đường, OK?
Jimmy đến từ Anh cười hô hố:
- Ha Ha Ha.... Vậy trộm vào tận phòng ngủ của mày khoắng sạch thì tính sao?
Sarah đến từ Úc chen vào:
- Cách hay nhất là chia làm hai: để passport, visa ở nhà trọ, còn tiền bạc mang theo khi ra đường, lỡ mất cái này thì cũng còn cái kia...
Sarah nói chưa hết thì Jean từ Pháp cắt ngang:
- Chưa hay, cách hay nhất chính là... không sang đây!
Sau câu nói của Jean, cả đám thở dài não ruột. Smith trầm giọng:
- Biết vậy, nhưng mình lỡ du lịch tới đây rồi, phải cùng nghĩ cách phòng thân trước khi thoát khỏi cái thành phố đầy dẫy hiểm nguy này! Nếu không, sẽ tới lượt ai đó trong chúng ta phải ngồi khóc giữa đường như cô bé Ai Cập bị giật túi xách trên đường Lương Hữu Khánh...
Nữ du khách bật khóc khi bị cướp giật trên đường Lương Hữu Khánh - quận 1, ngày 11.3. Ảnh Phạm Dũng
Smith nói xong, giơ cao ly bia nhưng không ai cụng, bởi nước mắt Sarah bắt đầu rơi lã chã. Jimmy nhăn nhó suy nghĩ một hồi thì tìm được cách an ủi bạn:
- Nín đi Sarah, nghe nói lãnh đạo thành phố này vừa chỉ thị rằng, nạn nhân bị cướp giật sẽ được....
Cả đám nhao nhao:
- Đền tiền hả? Được miễn thị thực lần sau? Hay tặng vé máy bay về nước?
- Không phải, cái này quan trọng hơn, đó là được... xin lỗi!
Vừa nghe hai tiếng “xin lỗi”, Sarah ồ lên khóc khiến ai nấy chưng hửng:
- Oh my God, sao bạn lại khóc?
Sarah quẹt nước mắt, giải thích:
- Mình khóc vì chợt nhớ họ cũng cùng cảnh ngộ... Hic hic hic...
Lời giải thích chỉ khiến cả bàn càng ngạc nhiên:
- Cùng cảnh ngộ là sao?
- Là cùng bị cướp, nhưng tụi mình bị cướp bóp còn được xin lỗi, còn họ bị bạn vàng cướp đất cướp đảo, mà có được xin lỗi tiếng nào đâu!
Người già chuyện
http://nguoidothi.vn/vn/news/chuyen-hom-nay/phiem-biem/9840/lich-su-chan.nd