Cõi Người Ta
MIỀN NẮNG TRẮNG - CAO MỴ NHÂN
MIỀN
NẮNG TRẮNG - CAO MỴ NHÂN
Chỉ còn một tuần nữa là anh đã có mặt ở miền nắng trắng rồi .
Chuyến này anh đi vào nơi gió cát thật , đó là vùng trời đầy cát bụi , gió lốc,
chứ không phải miền lửa đạn mịt mù xưa .
Nhưng ở đấy , có một đại hội anh hùng , những người lính cũ , những người bạn
xưa , vẫn nghe âm hưởng đâu đây , tiếng súng của một thời trận mạc .
Để sau màn tiếp đón quan khách , huynh đệ chi binh , là có màn thầm coi thử số
người tham dự , xem ai còn ai mất , như tất cả các hội đoàn quân cán chính khác
, ở miền nắng trắng hay bất cứ nơi đâu lâu nay .
Ở Hải ngoại , tiệc tùng là chuyện nhỏ , gặp gỡ mới là chuyện chính đấy .
Năm xưa , ông bà nhà văn Duy Lam còn ở gần mình , mình thường cùng anh
chị tới các đám tiệc " tha hương " , nhà văn Duy Lam vẫn nói :
" Đi ăn là để đi nghe và đi nói " , có nghĩa là không phải quần này
,áo nọ , đến dự tiệc , khoe của , khoe con ..., bởi vì thực trạng đó đã và đang
...xẩy ra ở khắp chốn lưu vong mà dân ta , lúc đầu thì còn không đề cập đến ,
sau mặc sức thi đua trưng ra cái thành tích gặt hái được ở xứ người .
Nghĩ cho cùng thì cũng nhờ cuộc đổi đời bi thảm 30/4/1975 , vượt đau
thương , mất mát , tủi nhục trăm bề, mới có được thành quả hôm nay ,nên "
show out " ra cho bà con ngưỡng mộ , cũng là điều hợp lý thôi.
Song anh và đại hội anh hùng của binh chủng anh , rõ ràng không như vậy.
Chỉ mục đích là gặp nhau , xem nét tàn phai trên dung nhan , nhân dáng do thời
gian , một kẻ thù truyền kiếp có đánh phá chí khí khách mày râu không, và niềm
tin yêu còn giữ mãi trong cuộc sống , để ngàn sau , chiêm ngưỡng đời này , thực
sự có một thế hệ kiêu hùng , mã thượng tuyệt hảo .
Anh mỉm cười : " sao nhà văn tôn phong chúng tôi nhiều
thế ? " .
Viết tới đây , thì tôi không thể nào không nhớ tới vị Tư Lệnh của ...tôi xưa .
Người gắn bó với miền Trung và đặc biệt 2 tỉnh Trị Thiên , đến nỗi cậu
con út của Tư Lệnh ...được đặt tên Trị Thiên luôn .
Vị Tư Lệnh đó trọng trách công trình gì , cũng đạt tới bến , để không ai có thể
chê trách ông .
Sau khi giữ đủ các chức vụ của binh chủng , đi từ đơn vị tác chiến khiêm tốn
nhất , lên tới chức tột đỉnh : tư lệnh binh chủng ...mà anh là một người lính
kiêu hùng từ nơi ấy , niềm hãnh diện cao vời của ...tôi hôm nay .
Rồi theo tiêu chuẩn ắt có và đủ , ông ra ngành để lãnh trách nhiệm hàng hàng
lớp lớp bộ binh , vị Tư Lệnh trải qua cấp Sư Đoàn 1 BB , vượt lên
cấp Tư Lệnh Quân đoàn I/ Quân Khu I của ...tôi , rồi mấy chục năm sau , bước
vào Thiên cổ ...Âu cũng là định mệnh .
Không bút nào tả được nỗi đau trầm thống , nỗi hận thù chất ngất của
người đã tung hoành bao lần nơi địa đầu giới tuyến : Trung tướng Ngô
Quang Trưởng . Tư Lệnh QĐI/QKI .
Và năm tháng như tấm màn tơ , đã ủ kín kiếp phù sinh , gạt bỏ ưu tư , uất hận
một thời , để Tư Lệnh của...tôi sống mãi trong lòng dân tộc , và đại gia đình
QL.VNCH
tới ...mãi mãi .
Tôi thường kể chuyện Trung tướng Ngô Quang Trưởng Tư Lệnh QĐI/QKI của ...tôi
cho anh nghe , thì anh lại lặng lẽ , hơi mỉm cười , vì lời tôi như cát đổ sa
mạc .
Trung tướng Ngô Quang Trưởng với quý ông và cá nhân anh nào có xa lạ gì , đến
nỗi anh thuộc lòng từng giai đoạn tướng Trưởng ở binh chủng anh, y như những
người con trong cùng một gia đình vậy .
A , đúng rồi , sao mình ...khờ thế nhỉ , anh vốn là Lính Dù cơ mà , còn binh
chủng nào ...tuyệt hảo hơn binh chủng đó chứ .
Vậy thì quý ông và anh nao nức gặp nhau mỗi năm một lần là cũng phải thôi
.
Chao ôi , anh đã bạt ngàn thương nhớ , bát ngát hoan ca , bao la kỷ niệm , chỉ
có mình tôi là mênh mông " hoài cảm " xa vời ...
" Nhịp chân ai đấy , hay là gió thoảng xa xôi ..."
Mình sẽ tưởng tượng ...bước chân anh trên đồng cát nắng , tinh nghịch xoá đi
những dấu giầy lính trận ... xa xưa , thiết tha hình ảnh một
thời ...mị ảo ...thân thương ...
CAO MỴ NHÂN (HNPD)
( Cõi Người Ta )
Bàn ra tán vào (0)
MIỀN NẮNG TRẮNG - CAO MỴ NHÂN
MIỀN
NẮNG TRẮNG - CAO MỴ NHÂN
Chỉ còn một tuần nữa là anh đã có mặt ở miền nắng trắng rồi .
Chuyến này anh đi vào nơi gió cát thật , đó là vùng trời đầy cát bụi , gió lốc,
chứ không phải miền lửa đạn mịt mù xưa .
Nhưng ở đấy , có một đại hội anh hùng , những người lính cũ , những người bạn
xưa , vẫn nghe âm hưởng đâu đây , tiếng súng của một thời trận mạc .
Để sau màn tiếp đón quan khách , huynh đệ chi binh , là có màn thầm coi thử số
người tham dự , xem ai còn ai mất , như tất cả các hội đoàn quân cán chính khác
, ở miền nắng trắng hay bất cứ nơi đâu lâu nay .
Ở Hải ngoại , tiệc tùng là chuyện nhỏ , gặp gỡ mới là chuyện chính đấy .
Năm xưa , ông bà nhà văn Duy Lam còn ở gần mình , mình thường cùng anh
chị tới các đám tiệc " tha hương " , nhà văn Duy Lam vẫn nói :
" Đi ăn là để đi nghe và đi nói " , có nghĩa là không phải quần này
,áo nọ , đến dự tiệc , khoe của , khoe con ..., bởi vì thực trạng đó đã và đang
...xẩy ra ở khắp chốn lưu vong mà dân ta , lúc đầu thì còn không đề cập đến ,
sau mặc sức thi đua trưng ra cái thành tích gặt hái được ở xứ người .
Nghĩ cho cùng thì cũng nhờ cuộc đổi đời bi thảm 30/4/1975 , vượt đau
thương , mất mát , tủi nhục trăm bề, mới có được thành quả hôm nay ,nên "
show out " ra cho bà con ngưỡng mộ , cũng là điều hợp lý thôi.
Song anh và đại hội anh hùng của binh chủng anh , rõ ràng không như vậy.
Chỉ mục đích là gặp nhau , xem nét tàn phai trên dung nhan , nhân dáng do thời
gian , một kẻ thù truyền kiếp có đánh phá chí khí khách mày râu không, và niềm
tin yêu còn giữ mãi trong cuộc sống , để ngàn sau , chiêm ngưỡng đời này , thực
sự có một thế hệ kiêu hùng , mã thượng tuyệt hảo .
Anh mỉm cười : " sao nhà văn tôn phong chúng tôi nhiều
thế ? " .
Viết tới đây , thì tôi không thể nào không nhớ tới vị Tư Lệnh của ...tôi xưa .
Người gắn bó với miền Trung và đặc biệt 2 tỉnh Trị Thiên , đến nỗi cậu
con út của Tư Lệnh ...được đặt tên Trị Thiên luôn .
Vị Tư Lệnh đó trọng trách công trình gì , cũng đạt tới bến , để không ai có thể
chê trách ông .
Sau khi giữ đủ các chức vụ của binh chủng , đi từ đơn vị tác chiến khiêm tốn
nhất , lên tới chức tột đỉnh : tư lệnh binh chủng ...mà anh là một người lính
kiêu hùng từ nơi ấy , niềm hãnh diện cao vời của ...tôi hôm nay .
Rồi theo tiêu chuẩn ắt có và đủ , ông ra ngành để lãnh trách nhiệm hàng hàng
lớp lớp bộ binh , vị Tư Lệnh trải qua cấp Sư Đoàn 1 BB , vượt lên
cấp Tư Lệnh Quân đoàn I/ Quân Khu I của ...tôi , rồi mấy chục năm sau , bước
vào Thiên cổ ...Âu cũng là định mệnh .
Không bút nào tả được nỗi đau trầm thống , nỗi hận thù chất ngất của
người đã tung hoành bao lần nơi địa đầu giới tuyến : Trung tướng Ngô
Quang Trưởng . Tư Lệnh QĐI/QKI .
Và năm tháng như tấm màn tơ , đã ủ kín kiếp phù sinh , gạt bỏ ưu tư , uất hận
một thời , để Tư Lệnh của...tôi sống mãi trong lòng dân tộc , và đại gia đình
QL.VNCH
tới ...mãi mãi .
Tôi thường kể chuyện Trung tướng Ngô Quang Trưởng Tư Lệnh QĐI/QKI của ...tôi
cho anh nghe , thì anh lại lặng lẽ , hơi mỉm cười , vì lời tôi như cát đổ sa
mạc .
Trung tướng Ngô Quang Trưởng với quý ông và cá nhân anh nào có xa lạ gì , đến
nỗi anh thuộc lòng từng giai đoạn tướng Trưởng ở binh chủng anh, y như những
người con trong cùng một gia đình vậy .
A , đúng rồi , sao mình ...khờ thế nhỉ , anh vốn là Lính Dù cơ mà , còn binh
chủng nào ...tuyệt hảo hơn binh chủng đó chứ .
Vậy thì quý ông và anh nao nức gặp nhau mỗi năm một lần là cũng phải thôi
.
Chao ôi , anh đã bạt ngàn thương nhớ , bát ngát hoan ca , bao la kỷ niệm , chỉ
có mình tôi là mênh mông " hoài cảm " xa vời ...
" Nhịp chân ai đấy , hay là gió thoảng xa xôi ..."
Mình sẽ tưởng tượng ...bước chân anh trên đồng cát nắng , tinh nghịch xoá đi
những dấu giầy lính trận ... xa xưa , thiết tha hình ảnh một
thời ...mị ảo ...thân thương ...
CAO MỴ NHÂN (HNPD)
( Cõi Người Ta )