Tham Khảo
Minh Văn - Trả lại Chính Danh
Bạn thử hình dung tâm trạng của một người khi bị lừa dối, bị đổ thừa và vu khống sẽ như thế nào? Ắt hẳn là sự tức giận và căm phẫn khôn cùng phải không quý vị? Khi bạn không có những quyền hạn nào đó nhưng họ nói rằng bạn đang được hưởng. Khi những lợi ích vật chất hay tinh thần không dành cho bạn nhưng người ta lại nói là của bạn. Những tội ác do kẻ khác gây nên nhưng lại mang tên bạn... Nói tóm lại, người đó không được hưởng một chút lợi ích gì, nhưng lại phải gánh chịu mọi thiệt hại do kẻ khác gây ra. Chuyện có vẻ ngược đời nhưng lại là thực tê trên đất nước chúng ta. Ở Việt Nam có một người như vậy, người đó mang tên “Nhân Dân”. Nhân Dân là tập hợp của những người dân trong một đất nước, thưa quý vị.
Xã hội Việt Nam hiện nay đang có hiện tượng hỗn mang về khái niệm và tên gọi. Sự rối loạn này do Đảng Cộng Sản gây nên để phục vụ cho mục tiêu lừa đảo. Họ cố tình làm cho người dân nhầm lẫn rằng: Đảng Cộng Sản chính là dân tộc, là nhân dân, là tất cả mọi thứ trên đời. Để rồi từ đó huyễn hoặc rằng: Xây dựng chủ nghĩa Cộng Sản là ý nguyện của toàn dân tộc, chứ không phải là ý đồ của một nhóm người điên. Người dân bị xoáy vào vòng luẩn quẩn của sự lừa dối đó mà không còn biết được vị trí của dân tộc và nhân dân ở đâu. Đầu óc của họ đã bị tuyên truyền lừa mị đến độ cứ tưởng rằng đảng Cộng Sản đẻ ra dân tộc và nhân dân Việt Nam.
Vì vậy cho nên, việc xác định rõ chính danh cho các khái niệm là điều rất cần thiết cho xã hội Việt Nam hiện nay. Để chúng ta xác định ai chính ai tà, cái gì đúng và cái gì sai. Và rằng nhất định phải như vậy, mọi thứ phải trở về với ý nghĩa đích thực của nó, vì sự lừa dối và ép buộc chỉ là thắng lợi nhất thời của kẻ ác mà thôi.
Đã đến lúc cần thẩm định lại ý nghĩa và chủ nhân của các danh từ sau: Chính quyền nhân dân, Tòa án nhân dân, Công an nhân dân, Hội đồng nhân dân, Hội phụ nữ, Hội cựu chiến binh, Hội Nông dân...; phải xác định lại tính chính danh của các khái niệm này, hòng trả lại chủ sở hữu đích thực, thiết lập lại sự trong sáng cho xã hội. Một xã hội mà lâu nay bị vẩn đục bởi sự lừa dối và lưu manh hóa của chế độ Cộng Sản toàn trị. Mọi người dân vẫn hiểu rằng họ bị lừa dối và gán ghép cho những khái niệm trên. Thực tế hiện nay không có một “Chính quyền nhân dân” nào cả, cũng như “Tòa án nhân dân” hay “Hội đồng nhân dân”. Nếu không thì những bất công và tội ác do nhà nước Cộng Sản gây ra cũng là của nhân dân sao? Ai cũng biết rằng những thứ đó là của đảng Cộng Sản, họ chỉ mượn danh nhân dân để hợp thức hóa cho sự tồn tại của một chế độ độc tài phi nghĩa.
Chúng ta biết rằng, người Cộng Sản gọi nhau là “Đồng chí”, từ này có nghĩa là “cùng chí hướng”. Vậy thì những người có chung một mục đích, một lý tưởng thì mới gọi nhau là đồng chí, ngoài ra thì không gọi như vậy. Những kẻ gọi nhau là đồng chí là đồng đảng Cộng Sản với nhau, như dân ta vẫn thường nói nôm na là “cùng một duộc”. Vâng, chúng nó cùng một duộc với nhau cả, thưa nhân dân. Khi nói trước công luận, thì bao giờ người Cộng Sản cũng sử dụng những khái niệm có gắn từ “nhân dân” kia để hòng mị dân và làm bình phong che đậy. Còn khi hội nghị thì họ lại gọi nhau là “đồng chí”, đây là lúc phơi bày mặt chuột của những kẻ lừa đảo. Những cái tên nghe rất dân sự như: Hội phụ nữ, Hội Nông dân, Quỹ tín dụng nhân dân... mà khi hội nghị cũng “đồng chí” với các cán bộ nhà nước. Hãy xem, hãy chứng kiến thì sẽ thấy lúc này những con Cáo hay Hồ Ly Tinh đã hiện nguyên hình như thế nào. Nó khiến người ta không khỏi tởm lợm cho cái trò lừa đảo trơ trẽn và táng tận lương tâm của một đảng Cầm quyền. Chỉ có người dân là trở thành món hàng và đối tượng làm tiền của những kẻ gọi nhau là “đồng chí” này.
Nhân dân không có quyền gì cả, mọi đặc quyền đặc lợi thì các “đồng chí” hưởng hết. Vậy thử hỏi làm sao người dân không phẫn uất khi các “đồng chí” đưa ra khẩu hiệu này: “Nhà nước của dân, do dân vì dân, tất cả quyền lực thuộc về nhân dân”. Cả cái Chính phủ và Quốc hội kia cũng vậy, nó chẳng thuộc về dân chút nào, mà nó chỉ phục vụ cho lợi ích của đảng Cộng Sản mà thôi. Ngay cả cái quyền phổ thông đầu phiếu kia cũng không thuộc về nhân dân. Ấy vậy mà trên danh nghĩa thì nhân dân có hết. Nhà nước còn tuyên truyền rằng, “bầu cử thực sự là ngày hội của toàn dân”, như thế mới đểu chứ? Vô lý như vậy nhưng không ai phân trần được cả, vì các phương tiện truyền thông nhà nước nắm giữ hết, họ cấm báo chí và truyền thông tư nhân.
Trong tự nhiên có một hiện tượng thú vị, ấy là “Ốc mượn hồn”. Theo đó thì những chú Tôm láu cá chui vào cái vỏ cứng của những con Ốc đã chết. Chúng làm như vậy là để tạo vỏ bọc và đánh lừa các sinh vật biển khác. Những chú Ốc này mặc dù đã chết (chỉ còn cái vỏ) nhưng vẫn đi lại bình thường, nhìn vào người ta dễ nhầm tưởng rằng chúng vẫn đang sống. Xin quý vị hãy liên tưởng tới xã hội Việt Nam lúc này, rồi xác định xem đâu là vỏ ốc và đâu là con Tôm láu cá kia nhé.
Cổ nhân có câu: “Danh chính ngôn thuận”. Đúng vậy, danh có chính thì ngôn mới thuận. Kẻ nào không chính danh là lừa dối, kẻ nào mượn danh là lừa đảo, vì thế mà chẳng ai nghe chúng cả. Ngay bây giờ đây, chúng ta hãy cùng nhau xác định rõ chính danh cho các khái niệm cơ bản, hòng trả lại sự minh bạch cho Xã hội Việt Nam. Các khái niệm đó là: Dân tộc, Nhân dân, Cộng Sản.
Hãy xác định rõ những cái gì là của dân tộc và nhân dân Việt Nam, cái gì là của Cộng Sản, thưa toàn thể quý vị.
28/3/2013
Bàn ra tán vào (0)
Các tin đã đăng
Minh Văn - Trả lại Chính Danh
Bạn thử hình dung tâm trạng của một người khi bị lừa dối, bị đổ thừa và vu khống sẽ như thế nào? Ắt hẳn là sự tức giận và căm phẫn khôn cùng phải không quý vị? Khi bạn không có những quyền hạn nào đó nhưng họ nói rằng bạn đang được hưởng. Khi những lợi ích vật chất hay tinh thần không dành cho bạn nhưng người ta lại nói là của bạn. Những tội ác do kẻ khác gây nên nhưng lại mang tên bạn... Nói tóm lại, người đó không được hưởng một chút lợi ích gì, nhưng lại phải gánh chịu mọi thiệt hại do kẻ khác gây ra. Chuyện có vẻ ngược đời nhưng lại là thực tê trên đất nước chúng ta. Ở Việt Nam có một người như vậy, người đó mang tên “Nhân Dân”. Nhân Dân là tập hợp của những người dân trong một đất nước, thưa quý vị.
Xã hội Việt Nam hiện nay đang có hiện tượng hỗn mang về khái niệm và tên gọi. Sự rối loạn này do Đảng Cộng Sản gây nên để phục vụ cho mục tiêu lừa đảo. Họ cố tình làm cho người dân nhầm lẫn rằng: Đảng Cộng Sản chính là dân tộc, là nhân dân, là tất cả mọi thứ trên đời. Để rồi từ đó huyễn hoặc rằng: Xây dựng chủ nghĩa Cộng Sản là ý nguyện của toàn dân tộc, chứ không phải là ý đồ của một nhóm người điên. Người dân bị xoáy vào vòng luẩn quẩn của sự lừa dối đó mà không còn biết được vị trí của dân tộc và nhân dân ở đâu. Đầu óc của họ đã bị tuyên truyền lừa mị đến độ cứ tưởng rằng đảng Cộng Sản đẻ ra dân tộc và nhân dân Việt Nam.
Vì vậy cho nên, việc xác định rõ chính danh cho các khái niệm là điều rất cần thiết cho xã hội Việt Nam hiện nay. Để chúng ta xác định ai chính ai tà, cái gì đúng và cái gì sai. Và rằng nhất định phải như vậy, mọi thứ phải trở về với ý nghĩa đích thực của nó, vì sự lừa dối và ép buộc chỉ là thắng lợi nhất thời của kẻ ác mà thôi.
Đã đến lúc cần thẩm định lại ý nghĩa và chủ nhân của các danh từ sau: Chính quyền nhân dân, Tòa án nhân dân, Công an nhân dân, Hội đồng nhân dân, Hội phụ nữ, Hội cựu chiến binh, Hội Nông dân...; phải xác định lại tính chính danh của các khái niệm này, hòng trả lại chủ sở hữu đích thực, thiết lập lại sự trong sáng cho xã hội. Một xã hội mà lâu nay bị vẩn đục bởi sự lừa dối và lưu manh hóa của chế độ Cộng Sản toàn trị. Mọi người dân vẫn hiểu rằng họ bị lừa dối và gán ghép cho những khái niệm trên. Thực tế hiện nay không có một “Chính quyền nhân dân” nào cả, cũng như “Tòa án nhân dân” hay “Hội đồng nhân dân”. Nếu không thì những bất công và tội ác do nhà nước Cộng Sản gây ra cũng là của nhân dân sao? Ai cũng biết rằng những thứ đó là của đảng Cộng Sản, họ chỉ mượn danh nhân dân để hợp thức hóa cho sự tồn tại của một chế độ độc tài phi nghĩa.
Chúng ta biết rằng, người Cộng Sản gọi nhau là “Đồng chí”, từ này có nghĩa là “cùng chí hướng”. Vậy thì những người có chung một mục đích, một lý tưởng thì mới gọi nhau là đồng chí, ngoài ra thì không gọi như vậy. Những kẻ gọi nhau là đồng chí là đồng đảng Cộng Sản với nhau, như dân ta vẫn thường nói nôm na là “cùng một duộc”. Vâng, chúng nó cùng một duộc với nhau cả, thưa nhân dân. Khi nói trước công luận, thì bao giờ người Cộng Sản cũng sử dụng những khái niệm có gắn từ “nhân dân” kia để hòng mị dân và làm bình phong che đậy. Còn khi hội nghị thì họ lại gọi nhau là “đồng chí”, đây là lúc phơi bày mặt chuột của những kẻ lừa đảo. Những cái tên nghe rất dân sự như: Hội phụ nữ, Hội Nông dân, Quỹ tín dụng nhân dân... mà khi hội nghị cũng “đồng chí” với các cán bộ nhà nước. Hãy xem, hãy chứng kiến thì sẽ thấy lúc này những con Cáo hay Hồ Ly Tinh đã hiện nguyên hình như thế nào. Nó khiến người ta không khỏi tởm lợm cho cái trò lừa đảo trơ trẽn và táng tận lương tâm của một đảng Cầm quyền. Chỉ có người dân là trở thành món hàng và đối tượng làm tiền của những kẻ gọi nhau là “đồng chí” này.
Nhân dân không có quyền gì cả, mọi đặc quyền đặc lợi thì các “đồng chí” hưởng hết. Vậy thử hỏi làm sao người dân không phẫn uất khi các “đồng chí” đưa ra khẩu hiệu này: “Nhà nước của dân, do dân vì dân, tất cả quyền lực thuộc về nhân dân”. Cả cái Chính phủ và Quốc hội kia cũng vậy, nó chẳng thuộc về dân chút nào, mà nó chỉ phục vụ cho lợi ích của đảng Cộng Sản mà thôi. Ngay cả cái quyền phổ thông đầu phiếu kia cũng không thuộc về nhân dân. Ấy vậy mà trên danh nghĩa thì nhân dân có hết. Nhà nước còn tuyên truyền rằng, “bầu cử thực sự là ngày hội của toàn dân”, như thế mới đểu chứ? Vô lý như vậy nhưng không ai phân trần được cả, vì các phương tiện truyền thông nhà nước nắm giữ hết, họ cấm báo chí và truyền thông tư nhân.
Trong tự nhiên có một hiện tượng thú vị, ấy là “Ốc mượn hồn”. Theo đó thì những chú Tôm láu cá chui vào cái vỏ cứng của những con Ốc đã chết. Chúng làm như vậy là để tạo vỏ bọc và đánh lừa các sinh vật biển khác. Những chú Ốc này mặc dù đã chết (chỉ còn cái vỏ) nhưng vẫn đi lại bình thường, nhìn vào người ta dễ nhầm tưởng rằng chúng vẫn đang sống. Xin quý vị hãy liên tưởng tới xã hội Việt Nam lúc này, rồi xác định xem đâu là vỏ ốc và đâu là con Tôm láu cá kia nhé.
Cổ nhân có câu: “Danh chính ngôn thuận”. Đúng vậy, danh có chính thì ngôn mới thuận. Kẻ nào không chính danh là lừa dối, kẻ nào mượn danh là lừa đảo, vì thế mà chẳng ai nghe chúng cả. Ngay bây giờ đây, chúng ta hãy cùng nhau xác định rõ chính danh cho các khái niệm cơ bản, hòng trả lại sự minh bạch cho Xã hội Việt Nam. Các khái niệm đó là: Dân tộc, Nhân dân, Cộng Sản.
Hãy xác định rõ những cái gì là của dân tộc và nhân dân Việt Nam, cái gì là của Cộng Sản, thưa toàn thể quý vị.
28/3/2013