Kinh Đời
NÀNG ĐÔNG - NGUYỄN NHƠN
Xuân sang lộng lẫy tóc mượt xanh
Hạ hồng nắng điểm sáng long lanh
Thu vàng e ấp khoe xiêm mới
Đông về tím ngắt áo mong manh
Bốn nàng thiếu nữ nàng út Đông
Mắt chẳng long lanh má chẳng hồng
Thân thể khẳng khiu ôm nhựa sống
Thịt da buốt giá ủ tim nồng
Mưa bôm bảo đạn gió xung phong
Nàng Đông bám trụ vững như đồng
Run tay ôm lá gom về cội
Giữ gốc cây già khỏi tróc long
Ma thét quỷ la cơn gió lộng
Thiên thần sấm sét diệt tàn phong
Hạt mầm giữ lại núi sông
Ấm hơi bén rể trỗ bông đâm chồi
Rồi làn sóng đỏ bủa vây quanh
Thôn xóm thị thành ngập máu tanh
Song dồi dứt đỏi thuyền lìa bến
Gió xô bứt cuống lá xa cành
Cá dữ đói mồi hồn oan khuất
Sóng cuồng cuốn mạng xác tan tành
Giữ chặc mầm non trong lá nát
Trời thương xô đẩy tấp bến lành
Gió cùm bảo xích nhốt thân Đông
Nhưng không nhốt được trái tim nồng
Sấm sét tập trung thân bất khuất
Tuyết phong cải tạo chẳng nao lòng
Chân dầm sỏi đá mưa tức tưởi
Đầu trần thân trụi rét căm căm
Sống chết mong manh tâm chí cốt
Đóm tàn bùng cháy đốt tối tăm
Chín mươi ngày hay chín mươi năm
Nhả hết tơ vương mãn kiếp tằm
Tơ xuân nắng dệt vẫn hoa gấm
Rừng vàng biển bạc ngọc Viễn Đông
Lệ phùn thương tiếc dạ bâng khuâng
Nàng Đông nằm xuống lót chân Xuân hồi
Măng mầm nụ lộc đơm cơi
Xôn xao én liệng mừng trời Tự Do
Đất lành chim hót líu lo
Mai quàng đào nhón hôn vò thủy tiên
Gió ngoan chào chị nắng hiền
Bồ câu rỉa cánh bên hiên Thanh Bình
Giáng Sinh 2016
BD Nguyễn Thị NgoanBàn ra tán vào (0)
Các tin đã đăng
- "Có miệng như không" - by / Trần Văn Giang (ghi lại).
- 100 năm sau vẫn bồi hồi "Tôi đi học" - by Minh Tự / Trần Văn Giang (ghi lại).
- "Tiếng Anh chưa rành" - by Dzung Nguyen / Trần Văn Giang (ghi lại
- "Tiếng Anh chưa rành" - by Dzung Nguyen / Trần Văn Giang (ghi lại
- "Nỗi Khổ Của Người Hà Nội" - by Nguyễn Thị Thương / Trần Văn Giang (ghi lại)
NÀNG ĐÔNG - NGUYỄN NHƠN
Xuân sang lộng lẫy tóc mượt xanh
Hạ hồng nắng điểm sáng long lanh
Thu vàng e ấp khoe xiêm mới
Đông về tím ngắt áo mong manh
Bốn nàng thiếu nữ nàng út Đông
Mắt chẳng long lanh má chẳng hồng
Thân thể khẳng khiu ôm nhựa sống
Thịt da buốt giá ủ tim nồng
Mưa bôm bảo đạn gió xung phong
Nàng Đông bám trụ vững như đồng
Run tay ôm lá gom về cội
Giữ gốc cây già khỏi tróc long
Ma thét quỷ la cơn gió lộng
Thiên thần sấm sét diệt tàn phong
Hạt mầm giữ lại núi sông
Ấm hơi bén rể trỗ bông đâm chồi
Rồi làn sóng đỏ bủa vây quanh
Thôn xóm thị thành ngập máu tanh
Song dồi dứt đỏi thuyền lìa bến
Gió xô bứt cuống lá xa cành
Cá dữ đói mồi hồn oan khuất
Sóng cuồng cuốn mạng xác tan tành
Giữ chặc mầm non trong lá nát
Trời thương xô đẩy tấp bến lành
Gió cùm bảo xích nhốt thân Đông
Nhưng không nhốt được trái tim nồng
Sấm sét tập trung thân bất khuất
Tuyết phong cải tạo chẳng nao lòng
Chân dầm sỏi đá mưa tức tưởi
Đầu trần thân trụi rét căm căm
Sống chết mong manh tâm chí cốt
Đóm tàn bùng cháy đốt tối tăm
Chín mươi ngày hay chín mươi năm
Nhả hết tơ vương mãn kiếp tằm
Tơ xuân nắng dệt vẫn hoa gấm
Rừng vàng biển bạc ngọc Viễn Đông
Lệ phùn thương tiếc dạ bâng khuâng
Nàng Đông nằm xuống lót chân Xuân hồi
Măng mầm nụ lộc đơm cơi
Xôn xao én liệng mừng trời Tự Do
Đất lành chim hót líu lo
Mai quàng đào nhón hôn vò thủy tiên
Gió ngoan chào chị nắng hiền
Bồ câu rỉa cánh bên hiên Thanh Bình
Giáng Sinh 2016
BD Nguyễn Thị Ngoan