Thân Hữu Tiếp Tay...
NHẬN ĐƯỢC EMAIL CỦA BÁ KIẾN...
Trên ấy lạnh đúng không? Tao thì chú biết, dân Việt Nam đều biết, thằng nào biết chữ, từng đi học mà không bị tao hành cho vỡ mặt, bét mắt, giỏi thì kiếm được dăm bảy điểm
NHẬN ĐƯỢC EMAIL CỦA BÁ KIẾN
Thành phố Âm phủ, không ngày tháng năm
Vinh khoai.
Trên ấy lạnh đúng không? Tao thì chú biết, dân Việt Nam đều biết, thằng nào biết chữ, từng đi học mà không bị tao hành cho vỡ mặt, bét mắt, giỏi thì kiếm được dăm bảy điểm, ngu thì cứ một hai điểm, trượt võ chuối, nhẩy.
So với chức vụ bây giờ, nhiều chức quá, tao chẳng nhớ, thì cái chức của tao thời đó chẳng là cái đinh gỉ, nhẩy.
Thế nhưng nhờ trời, tao thấy tự hào đấy.
Mày cười cái gì. Tao, cái thằng Bá Kiến làng Vũ Đại, chức vụ như con tép muỗi, thế mà nhờ ác gian ác báo, nhờ có năng khiếu hà hiếp dân lành, nhờ tham lam vô độ, nhờ mưu toan cướp mồ hôi nước mắt của dân làng mà nổi tiếng. Tiên sư thằng Nam Cao, nghe nói là nhà văn hả mày, tự dưng nó đưa tao vào tác phẩm, thế là cái tên tao cứ vậy nổi dài dài, nổi đàng hoàng, nằm trong hàng triệu kệ sách đàng hoàng, còn hơn cả tên tuổi mấy vị tiền bối ấy chứ. Thì cứ hỏi xem, hỏi Bá Kiến và một vị tiền bối nào đó, xem người ta biết ai nhiều hơn. Cho nên cái loại nhà văn chúng mày kinh lắm, tao sợ. Chúng mày yêu quý ai, chỉ vài đoạn văn, mấy câu thơ, chúng mày lưu giữ cho thiên hạ muôn đời kính trọng, chúng mày ghét ai, kiểu loại người như tao chẳng hạn, bị chúng mày ghét, chúng mày tả, chúng mày chửi đểu, thế là cái tên Bá Kiến bỗng trở thành biểu tượng ác độc, khốn nạn của loại quan làng, quan xã, cũng truyền tiếng xấu đến cả trăm năm, cả ngàn năm. Tao chết có yên mồ yên mả được đâu. Từ ngày ấy tới giờ, tên tao lúc nào cũng bị réo, bị mổ xẻ, bị khinh bỉ từ trong lớp học ra góc làng, từ trong các cuộc thi cử, từ trong các câu chửi của dân chúng. Ơ hơ, mà lạ, quan bây giờ gồm những ai tao biết đâu, bà con chú bác họ hàng chi đâu, mà hễ gặp thằng quan nào hư đốn, mất dạy, tham nhũng là dân chúng cứ áp cái tên tao vào đấy, là sao? Thử hỏi có bất công quá không. Suy cho cùng cũng do mấy thằng nhà văn của chúng mày mà tao nên nông nỗi này, chết cũng không yên.
Vinh khoai.
Tao đã ngậm đắng nuốt cay không nói, thôi thì cái thân cái phận như con chó ghẻ rồi, cả làng Vũ Đại ngày ấy ngoài mặt thì dạ dạ, trong lòng đã coi tao như con chó rồi, thôi đành chịu. Nhưng mà mấy ngày nay, từ cái chuyện ở Tiên Lãng, nhiều người lại lôi tao lên, so so, sánh sánh, ui trời ơi, tên tao cứ vặn lên xoắn xuống, quăng qua quật lại, nằm dưới năm thước đất mà phỏng có yên thân. Nhưng có điều này tao phải nói với Cu, thực ra thì, tao có ham, có giàu, có hà hiếp đấy nhưng so với cái chuyện Tiên Lãng, tao là con muỗi. Giàu như tao ngày đó cũng chỉ nhà năm gian, tiền chủ hậu khách, cơm ăn cá đồng, uống rượu cuốc lủi, chứ mấy quan tham bây giờ, mà chỉ dám nói quan xã thôi nhé, cơ ngơi tài sản của tao là cái đinh gỉ, nhẩy. Thế thì xin các bác các chú các cô, trên báo chí cũng như trên báo mạng, trên Web cũng như trên Bờ lốc bờ leo đừng có mang tên tao ra mà gán cho ông này bà kia là lũ quan tham ấy, tội, tội, tội, nghĩa tử nghĩa tận chúng mày ạ.
Vinh khoai.
Dưới này, tao và Thằng Chí thân nhau lắm. Dưới này tao và nó như nhau thôi, xương cốt thôi, chẳng có gì mà bon chen, đã không còn bon chen thì chẳng có gì mà hậm hực nhau, oạnh ọe nhau, hà hiếp nhau, giành giật nhau. Nói với mấy đứa quan tham ấy rằng, tham lắm thì cũng thế, rồi cũng xuống đây cả thôi, xương cốt thôi, sống trên đó tử tế thì còn yên, sống chẳng ra gì, noi gương tao, nhắm mắt xuôi tay từ thời tám hoánh đến giờ mà người đời vẫn nọc tên ra chửi, rồi có thằng quan tham nào xấu xa trên dương thế ức hiếp dân lành, lại lôi tên lôi tuổi mình ra mà áp vào, mà so sánh. Khổ.
Có tin này tao cũng báo luôn, thằng Chí và con Nở đã ly hôn rồi.
Tao đi nhé. Tao gửi thư qua Email thằng Chí, máy tính của tao có cái 3G hết tiền rồi mày ạ. Ngày xưa Bá Kiến giàu có là thế, xuống đây, xương cốt, ước mấy đồng bạc âm phủ cũng không có mà nộp vào 3G để liên lạc, vì ngày rằm tháng 7, tết nhất, mồng 1, người ta ghét cay ghét đắng tao rồi, có ai đốt nhang đốt tiền cho tao đâu, chỉ chửi thôi. Khổ.
Tái bút: Có điều này cái ông Nam Cao quên chưa viết, khi thằng Chí nói với tao ” Tao muốn làm người lương thiện”, tao đã trả lời hắn rằng :” Ngay tao, Bá Kiến, muốn làm người lương thiện cũng chẳng được là mày. Trên hàng Tổng, hàng Phủ nó có cho tao làm lương thiện đâu. Tao chưa thì tới lượt mày thế nào”. Nhớ bổ sung Vinh khoai nhé.
Tao thăng….Ảnh: Chí- Nở tình cảm như vầy mà sao bây giờ ly hôn rồi ta? Hô hô
Vinh khoai.
Trên ấy lạnh đúng không? Tao thì chú biết, dân Việt Nam đều biết, thằng nào biết chữ, từng đi học mà không bị tao hành cho vỡ mặt, bét mắt, giỏi thì kiếm được dăm bảy điểm, ngu thì cứ một hai điểm, trượt võ chuối, nhẩy.
So với chức vụ bây giờ, nhiều chức quá, tao chẳng nhớ, thì cái chức của tao thời đó chẳng là cái đinh gỉ, nhẩy.
Thế nhưng nhờ trời, tao thấy tự hào đấy.
Mày cười cái gì. Tao, cái thằng Bá Kiến làng Vũ Đại, chức vụ như con tép muỗi, thế mà nhờ ác gian ác báo, nhờ có năng khiếu hà hiếp dân lành, nhờ tham lam vô độ, nhờ mưu toan cướp mồ hôi nước mắt của dân làng mà nổi tiếng. Tiên sư thằng Nam Cao, nghe nói là nhà văn hả mày, tự dưng nó đưa tao vào tác phẩm, thế là cái tên tao cứ vậy nổi dài dài, nổi đàng hoàng, nằm trong hàng triệu kệ sách đàng hoàng, còn hơn cả tên tuổi mấy vị tiền bối ấy chứ. Thì cứ hỏi xem, hỏi Bá Kiến và một vị tiền bối nào đó, xem người ta biết ai nhiều hơn. Cho nên cái loại nhà văn chúng mày kinh lắm, tao sợ. Chúng mày yêu quý ai, chỉ vài đoạn văn, mấy câu thơ, chúng mày lưu giữ cho thiên hạ muôn đời kính trọng, chúng mày ghét ai, kiểu loại người như tao chẳng hạn, bị chúng mày ghét, chúng mày tả, chúng mày chửi đểu, thế là cái tên Bá Kiến bỗng trở thành biểu tượng ác độc, khốn nạn của loại quan làng, quan xã, cũng truyền tiếng xấu đến cả trăm năm, cả ngàn năm. Tao chết có yên mồ yên mả được đâu. Từ ngày ấy tới giờ, tên tao lúc nào cũng bị réo, bị mổ xẻ, bị khinh bỉ từ trong lớp học ra góc làng, từ trong các cuộc thi cử, từ trong các câu chửi của dân chúng. Ơ hơ, mà lạ, quan bây giờ gồm những ai tao biết đâu, bà con chú bác họ hàng chi đâu, mà hễ gặp thằng quan nào hư đốn, mất dạy, tham nhũng là dân chúng cứ áp cái tên tao vào đấy, là sao? Thử hỏi có bất công quá không. Suy cho cùng cũng do mấy thằng nhà văn của chúng mày mà tao nên nông nỗi này, chết cũng không yên.
Vinh khoai.
Tao đã ngậm đắng nuốt cay không nói, thôi thì cái thân cái phận như con chó ghẻ rồi, cả làng Vũ Đại ngày ấy ngoài mặt thì dạ dạ, trong lòng đã coi tao như con chó rồi, thôi đành chịu. Nhưng mà mấy ngày nay, từ cái chuyện ở Tiên Lãng, nhiều người lại lôi tao lên, so so, sánh sánh, ui trời ơi, tên tao cứ vặn lên xoắn xuống, quăng qua quật lại, nằm dưới năm thước đất mà phỏng có yên thân. Nhưng có điều này tao phải nói với Cu, thực ra thì, tao có ham, có giàu, có hà hiếp đấy nhưng so với cái chuyện Tiên Lãng, tao là con muỗi. Giàu như tao ngày đó cũng chỉ nhà năm gian, tiền chủ hậu khách, cơm ăn cá đồng, uống rượu cuốc lủi, chứ mấy quan tham bây giờ, mà chỉ dám nói quan xã thôi nhé, cơ ngơi tài sản của tao là cái đinh gỉ, nhẩy. Thế thì xin các bác các chú các cô, trên báo chí cũng như trên báo mạng, trên Web cũng như trên Bờ lốc bờ leo đừng có mang tên tao ra mà gán cho ông này bà kia là lũ quan tham ấy, tội, tội, tội, nghĩa tử nghĩa tận chúng mày ạ.
Vinh khoai.
Dưới này, tao và Thằng Chí thân nhau lắm. Dưới này tao và nó như nhau thôi, xương cốt thôi, chẳng có gì mà bon chen, đã không còn bon chen thì chẳng có gì mà hậm hực nhau, oạnh ọe nhau, hà hiếp nhau, giành giật nhau. Nói với mấy đứa quan tham ấy rằng, tham lắm thì cũng thế, rồi cũng xuống đây cả thôi, xương cốt thôi, sống trên đó tử tế thì còn yên, sống chẳng ra gì, noi gương tao, nhắm mắt xuôi tay từ thời tám hoánh đến giờ mà người đời vẫn nọc tên ra chửi, rồi có thằng quan tham nào xấu xa trên dương thế ức hiếp dân lành, lại lôi tên lôi tuổi mình ra mà áp vào, mà so sánh. Khổ.
Có tin này tao cũng báo luôn, thằng Chí và con Nở đã ly hôn rồi.
Tao đi nhé. Tao gửi thư qua Email thằng Chí, máy tính của tao có cái 3G hết tiền rồi mày ạ. Ngày xưa Bá Kiến giàu có là thế, xuống đây, xương cốt, ước mấy đồng bạc âm phủ cũng không có mà nộp vào 3G để liên lạc, vì ngày rằm tháng 7, tết nhất, mồng 1, người ta ghét cay ghét đắng tao rồi, có ai đốt nhang đốt tiền cho tao đâu, chỉ chửi thôi. Khổ.
Tái bút: Có điều này cái ông Nam Cao quên chưa viết, khi thằng Chí nói với tao ” Tao muốn làm người lương thiện”, tao đã trả lời hắn rằng :” Ngay tao, Bá Kiến, muốn làm người lương thiện cũng chẳng được là mày. Trên hàng Tổng, hàng Phủ nó có cho tao làm lương thiện đâu. Tao chưa thì tới lượt mày thế nào”. Nhớ bổ sung Vinh khoai nhé.
Tao thăng….Ảnh: Chí- Nở tình cảm như vầy mà sao bây giờ ly hôn rồi ta? Hô hô
http://sphotos-b.ak.fbcdn.net/hphotos-ak-ash3/c135.0.403.403/p403x403/525586_144460749048971_32094389_n.jpg” width=”403″ height=”403″ />
NHẬN ĐƯỢC EMAIL CỦA BÁ KIẾN...
Trên ấy lạnh đúng không? Tao thì chú biết, dân Việt Nam đều biết, thằng nào biết chữ, từng đi học mà không bị tao hành cho vỡ mặt, bét mắt, giỏi thì kiếm được dăm bảy điểm
NHẬN ĐƯỢC EMAIL CỦA BÁ KIẾN
Thành phố Âm phủ, không ngày tháng năm
Vinh khoai.
Trên ấy lạnh đúng không? Tao thì chú biết, dân Việt Nam đều biết, thằng nào biết chữ, từng đi học mà không bị tao hành cho vỡ mặt, bét mắt, giỏi thì kiếm được dăm bảy điểm, ngu thì cứ một hai điểm, trượt võ chuối, nhẩy.
So với chức vụ bây giờ, nhiều chức quá, tao chẳng nhớ, thì cái chức của tao thời đó chẳng là cái đinh gỉ, nhẩy.
Thế nhưng nhờ trời, tao thấy tự hào đấy.
Mày cười cái gì. Tao, cái thằng Bá Kiến làng Vũ Đại, chức vụ như con tép muỗi, thế mà nhờ ác gian ác báo, nhờ có năng khiếu hà hiếp dân lành, nhờ tham lam vô độ, nhờ mưu toan cướp mồ hôi nước mắt của dân làng mà nổi tiếng. Tiên sư thằng Nam Cao, nghe nói là nhà văn hả mày, tự dưng nó đưa tao vào tác phẩm, thế là cái tên tao cứ vậy nổi dài dài, nổi đàng hoàng, nằm trong hàng triệu kệ sách đàng hoàng, còn hơn cả tên tuổi mấy vị tiền bối ấy chứ. Thì cứ hỏi xem, hỏi Bá Kiến và một vị tiền bối nào đó, xem người ta biết ai nhiều hơn. Cho nên cái loại nhà văn chúng mày kinh lắm, tao sợ. Chúng mày yêu quý ai, chỉ vài đoạn văn, mấy câu thơ, chúng mày lưu giữ cho thiên hạ muôn đời kính trọng, chúng mày ghét ai, kiểu loại người như tao chẳng hạn, bị chúng mày ghét, chúng mày tả, chúng mày chửi đểu, thế là cái tên Bá Kiến bỗng trở thành biểu tượng ác độc, khốn nạn của loại quan làng, quan xã, cũng truyền tiếng xấu đến cả trăm năm, cả ngàn năm. Tao chết có yên mồ yên mả được đâu. Từ ngày ấy tới giờ, tên tao lúc nào cũng bị réo, bị mổ xẻ, bị khinh bỉ từ trong lớp học ra góc làng, từ trong các cuộc thi cử, từ trong các câu chửi của dân chúng. Ơ hơ, mà lạ, quan bây giờ gồm những ai tao biết đâu, bà con chú bác họ hàng chi đâu, mà hễ gặp thằng quan nào hư đốn, mất dạy, tham nhũng là dân chúng cứ áp cái tên tao vào đấy, là sao? Thử hỏi có bất công quá không. Suy cho cùng cũng do mấy thằng nhà văn của chúng mày mà tao nên nông nỗi này, chết cũng không yên.
Vinh khoai.
Tao đã ngậm đắng nuốt cay không nói, thôi thì cái thân cái phận như con chó ghẻ rồi, cả làng Vũ Đại ngày ấy ngoài mặt thì dạ dạ, trong lòng đã coi tao như con chó rồi, thôi đành chịu. Nhưng mà mấy ngày nay, từ cái chuyện ở Tiên Lãng, nhiều người lại lôi tao lên, so so, sánh sánh, ui trời ơi, tên tao cứ vặn lên xoắn xuống, quăng qua quật lại, nằm dưới năm thước đất mà phỏng có yên thân. Nhưng có điều này tao phải nói với Cu, thực ra thì, tao có ham, có giàu, có hà hiếp đấy nhưng so với cái chuyện Tiên Lãng, tao là con muỗi. Giàu như tao ngày đó cũng chỉ nhà năm gian, tiền chủ hậu khách, cơm ăn cá đồng, uống rượu cuốc lủi, chứ mấy quan tham bây giờ, mà chỉ dám nói quan xã thôi nhé, cơ ngơi tài sản của tao là cái đinh gỉ, nhẩy. Thế thì xin các bác các chú các cô, trên báo chí cũng như trên báo mạng, trên Web cũng như trên Bờ lốc bờ leo đừng có mang tên tao ra mà gán cho ông này bà kia là lũ quan tham ấy, tội, tội, tội, nghĩa tử nghĩa tận chúng mày ạ.
Vinh khoai.
Dưới này, tao và Thằng Chí thân nhau lắm. Dưới này tao và nó như nhau thôi, xương cốt thôi, chẳng có gì mà bon chen, đã không còn bon chen thì chẳng có gì mà hậm hực nhau, oạnh ọe nhau, hà hiếp nhau, giành giật nhau. Nói với mấy đứa quan tham ấy rằng, tham lắm thì cũng thế, rồi cũng xuống đây cả thôi, xương cốt thôi, sống trên đó tử tế thì còn yên, sống chẳng ra gì, noi gương tao, nhắm mắt xuôi tay từ thời tám hoánh đến giờ mà người đời vẫn nọc tên ra chửi, rồi có thằng quan tham nào xấu xa trên dương thế ức hiếp dân lành, lại lôi tên lôi tuổi mình ra mà áp vào, mà so sánh. Khổ.
Có tin này tao cũng báo luôn, thằng Chí và con Nở đã ly hôn rồi.
Tao đi nhé. Tao gửi thư qua Email thằng Chí, máy tính của tao có cái 3G hết tiền rồi mày ạ. Ngày xưa Bá Kiến giàu có là thế, xuống đây, xương cốt, ước mấy đồng bạc âm phủ cũng không có mà nộp vào 3G để liên lạc, vì ngày rằm tháng 7, tết nhất, mồng 1, người ta ghét cay ghét đắng tao rồi, có ai đốt nhang đốt tiền cho tao đâu, chỉ chửi thôi. Khổ.
Tái bút: Có điều này cái ông Nam Cao quên chưa viết, khi thằng Chí nói với tao ” Tao muốn làm người lương thiện”, tao đã trả lời hắn rằng :” Ngay tao, Bá Kiến, muốn làm người lương thiện cũng chẳng được là mày. Trên hàng Tổng, hàng Phủ nó có cho tao làm lương thiện đâu. Tao chưa thì tới lượt mày thế nào”. Nhớ bổ sung Vinh khoai nhé.
Tao thăng….Ảnh: Chí- Nở tình cảm như vầy mà sao bây giờ ly hôn rồi ta? Hô hô
Vinh khoai.
Trên ấy lạnh đúng không? Tao thì chú biết, dân Việt Nam đều biết, thằng nào biết chữ, từng đi học mà không bị tao hành cho vỡ mặt, bét mắt, giỏi thì kiếm được dăm bảy điểm, ngu thì cứ một hai điểm, trượt võ chuối, nhẩy.
So với chức vụ bây giờ, nhiều chức quá, tao chẳng nhớ, thì cái chức của tao thời đó chẳng là cái đinh gỉ, nhẩy.
Thế nhưng nhờ trời, tao thấy tự hào đấy.
Mày cười cái gì. Tao, cái thằng Bá Kiến làng Vũ Đại, chức vụ như con tép muỗi, thế mà nhờ ác gian ác báo, nhờ có năng khiếu hà hiếp dân lành, nhờ tham lam vô độ, nhờ mưu toan cướp mồ hôi nước mắt của dân làng mà nổi tiếng. Tiên sư thằng Nam Cao, nghe nói là nhà văn hả mày, tự dưng nó đưa tao vào tác phẩm, thế là cái tên tao cứ vậy nổi dài dài, nổi đàng hoàng, nằm trong hàng triệu kệ sách đàng hoàng, còn hơn cả tên tuổi mấy vị tiền bối ấy chứ. Thì cứ hỏi xem, hỏi Bá Kiến và một vị tiền bối nào đó, xem người ta biết ai nhiều hơn. Cho nên cái loại nhà văn chúng mày kinh lắm, tao sợ. Chúng mày yêu quý ai, chỉ vài đoạn văn, mấy câu thơ, chúng mày lưu giữ cho thiên hạ muôn đời kính trọng, chúng mày ghét ai, kiểu loại người như tao chẳng hạn, bị chúng mày ghét, chúng mày tả, chúng mày chửi đểu, thế là cái tên Bá Kiến bỗng trở thành biểu tượng ác độc, khốn nạn của loại quan làng, quan xã, cũng truyền tiếng xấu đến cả trăm năm, cả ngàn năm. Tao chết có yên mồ yên mả được đâu. Từ ngày ấy tới giờ, tên tao lúc nào cũng bị réo, bị mổ xẻ, bị khinh bỉ từ trong lớp học ra góc làng, từ trong các cuộc thi cử, từ trong các câu chửi của dân chúng. Ơ hơ, mà lạ, quan bây giờ gồm những ai tao biết đâu, bà con chú bác họ hàng chi đâu, mà hễ gặp thằng quan nào hư đốn, mất dạy, tham nhũng là dân chúng cứ áp cái tên tao vào đấy, là sao? Thử hỏi có bất công quá không. Suy cho cùng cũng do mấy thằng nhà văn của chúng mày mà tao nên nông nỗi này, chết cũng không yên.
Vinh khoai.
Tao đã ngậm đắng nuốt cay không nói, thôi thì cái thân cái phận như con chó ghẻ rồi, cả làng Vũ Đại ngày ấy ngoài mặt thì dạ dạ, trong lòng đã coi tao như con chó rồi, thôi đành chịu. Nhưng mà mấy ngày nay, từ cái chuyện ở Tiên Lãng, nhiều người lại lôi tao lên, so so, sánh sánh, ui trời ơi, tên tao cứ vặn lên xoắn xuống, quăng qua quật lại, nằm dưới năm thước đất mà phỏng có yên thân. Nhưng có điều này tao phải nói với Cu, thực ra thì, tao có ham, có giàu, có hà hiếp đấy nhưng so với cái chuyện Tiên Lãng, tao là con muỗi. Giàu như tao ngày đó cũng chỉ nhà năm gian, tiền chủ hậu khách, cơm ăn cá đồng, uống rượu cuốc lủi, chứ mấy quan tham bây giờ, mà chỉ dám nói quan xã thôi nhé, cơ ngơi tài sản của tao là cái đinh gỉ, nhẩy. Thế thì xin các bác các chú các cô, trên báo chí cũng như trên báo mạng, trên Web cũng như trên Bờ lốc bờ leo đừng có mang tên tao ra mà gán cho ông này bà kia là lũ quan tham ấy, tội, tội, tội, nghĩa tử nghĩa tận chúng mày ạ.
Vinh khoai.
Dưới này, tao và Thằng Chí thân nhau lắm. Dưới này tao và nó như nhau thôi, xương cốt thôi, chẳng có gì mà bon chen, đã không còn bon chen thì chẳng có gì mà hậm hực nhau, oạnh ọe nhau, hà hiếp nhau, giành giật nhau. Nói với mấy đứa quan tham ấy rằng, tham lắm thì cũng thế, rồi cũng xuống đây cả thôi, xương cốt thôi, sống trên đó tử tế thì còn yên, sống chẳng ra gì, noi gương tao, nhắm mắt xuôi tay từ thời tám hoánh đến giờ mà người đời vẫn nọc tên ra chửi, rồi có thằng quan tham nào xấu xa trên dương thế ức hiếp dân lành, lại lôi tên lôi tuổi mình ra mà áp vào, mà so sánh. Khổ.
Có tin này tao cũng báo luôn, thằng Chí và con Nở đã ly hôn rồi.
Tao đi nhé. Tao gửi thư qua Email thằng Chí, máy tính của tao có cái 3G hết tiền rồi mày ạ. Ngày xưa Bá Kiến giàu có là thế, xuống đây, xương cốt, ước mấy đồng bạc âm phủ cũng không có mà nộp vào 3G để liên lạc, vì ngày rằm tháng 7, tết nhất, mồng 1, người ta ghét cay ghét đắng tao rồi, có ai đốt nhang đốt tiền cho tao đâu, chỉ chửi thôi. Khổ.
Tái bút: Có điều này cái ông Nam Cao quên chưa viết, khi thằng Chí nói với tao ” Tao muốn làm người lương thiện”, tao đã trả lời hắn rằng :” Ngay tao, Bá Kiến, muốn làm người lương thiện cũng chẳng được là mày. Trên hàng Tổng, hàng Phủ nó có cho tao làm lương thiện đâu. Tao chưa thì tới lượt mày thế nào”. Nhớ bổ sung Vinh khoai nhé.
Tao thăng….Ảnh: Chí- Nở tình cảm như vầy mà sao bây giờ ly hôn rồi ta? Hô hô
http://sphotos-b.ak.fbcdn.net/hphotos-ak-ash3/c135.0.403.403/p403x403/525586_144460749048971_32094389_n.jpg” width=”403″ height=”403″ />