Đoạn Đường Chiến Binh
Những người đồng cảnh
Ngày 2 tháng Tư này thành phố Hải Phòng sẽ diễn ra vụ xét xử bản án giết người, chống người thi hành công vụ đối với gia đình anh Đoàn Văn Vươn.
Dư luận chưa lúc nào nóng lên như thời gian này, bất kể mọi chuyện khác người dân cả nước theo dõi vụ xét xử như một bằng chứng về tính thượng tôn pháp luật của nhà nước tới đâu và từ bằng chứng đó, những người nông dân chất phác đang là nạn nhân của những vụ cưỡng chế đất đai một cách phi pháp sẽ có căn cứ để biết rằng số phận gia đình họ sẽ ra sao khi vụ án khép lại.
Một trong những vụ tranh chấp đất đai tai tiếng nhất vẫn là Văn Giang nơi nhà nước bảo vệ chủ đầu tư kiên quyết đàn áp người dân để lấy đất cho việc kinh doanh của một tập đoàn máu mặt.
Từ mất mát, uất ức chung
Đoàn Văn Vươn được người dân Văn Giang kính trọng cổ vũ vì bản thân anh và gia đình là một tấm gương tranh đấu cho họ. Cả nhà anh cật lực xây dựng đầm nuôi tôm để rồi bị chính quyền địa phương xâu xé, chia chát nhau bất kể mồ hôi nước mắt và cả mạng sống của đứa con gái trong gia đình đổ xuống cho công trình này. Người dân oan đồng cảm với sự mất mát đó và từ cảm kích sự hy sinh của anh dẫn tới quyết định cùng sát cánh với gia đình anh trong phiên xử đầu tiên này. Nói với chúng tôi về bức thư kiến nghị, chị Trần Thị Phúc cho biết:
“Chúng em ghi là “nông dân mất đất phường Dương Nội yêu cầu tòa án nhân dân thành phố Hải Phòng thả tự do cho gia đình anh Đoàn Văn Vươn. Đề nghị trừng trị nghiêm khắc những kẻ đã phá hoại nhà cửa tài sản của anh Đoàn Văn Vươn” làm như thế thì ai cũng ký được.”
Chúng tôi chỉ là người dân chỉ giữ đất thôi. Nhà anh Vươn cũng thế, mang một nhóm người công an đánh người ta thì người ta phải chống lại chứ làm sao im lặng được?
Chị Ngô Thị Ánh
Chị Ngô Thị Ánh, người trước đây do xông vào giải vây cho ba nhà báo bị công an đánh trong vụ người dân Văn Giang biểu tình vào ngày 24 tháng 4 năm ngoái cho biết cảm tưởng của chị:
“Vụ án này tôi nghĩ là phải giải quyết cho nhân dân chúng tôi. Chính quyền phải làm sao để dân khỏi oan ức. Chỉ vì ruộng mà chúng tôi phải như thế này, không vì ruộng thì làm sao chúng tôi lại khổ thế này? Chúng tôi chỉ là người dân chỉ giữ đất thôi. Nhà anh Vươn cũng thế, mang một nhóm người công an đánh người ta thì người ta phải chống lại chứ làm sao im lặng được? Cũng như em thế thôi, em thấy đánh nhà báo như thế em là người dân quá phẫn nộ cho nên em mới phải can thiệp thì nó đánh em, nó mang em đi nhốt.”
Những uất ức của chị Ánh cũng là uất ức chung của hàng ngàn người Văn Giang. Ruộng đồng là hơi thở của nông dân vì vậy khi bị tước đoạt thì những con người cần cù chất phác ấy sẽ sát cánh với nhau trước cường quyền. Đó là quy luật chung từ hàng trăm năm trên mảnh đất này.
Đến quyết định cùng sát cánh
Người dân Văn Giang-Dương Nội có lẽ đau niềm đau của gia đình Đoàn Văn Vươn một cách sâu đậm nhất. Họ chia sẻ nỗi đau ấy bằng kinh nghiệm của chính họ và do đó, quyết định kéo nhau xuống Hải Phòng để đứng phía sau gia đình anh Vươn là những gì mà người dân Văn Giang đang chờ đợi, bà Chức, một người dân Dương Nội cho biết:
“Dương Nội chúng tôi bố trí một xe 30 chỗ ngồi còn bao nhiêu người thì ở nhà trụ mặt trận vì người dân chúng tôi mất hết cả tư liệu rồi nên phải trụ ở nhà chỉ một số đi thôi. Tụi tôi hôm qua cũng chụp hình, in một số băng có nội dung: Nhân dân phường Dương Nội quyết tâm giữ đất, cùng vai sát cánh với anh Đoàn Văn Vươn.
Nếu người ta không cho vào tòa thì chúng tôi sẽ đứng ở vệ đường khi mà xử xong thì chúng tôi đứng đón ở bên ngoài để cho anh trông thấy và chúng tôi trông thấy anh.”
Ông Nguyễn Văn Quang, một người dân khác chia sẻ nhận xét của ông về vụ án cũng như thái độ của mình khi tham gia buổi xét xử:
“Không biết tới đây người ta sẽ xử như thế nào nhưng quan điểm của tôi thì tôi hoàn toàn ủng hộ chính kiến của gia đình anh Vươn bởi vì anh đứng lên để bảo vệ quyền lợi gia đình mình, hai nữa đấy cũng là tình trạng chung của xã hội. Phải có những người như anh Vươn thì xã hội mới có sự thay đổi để bảo đảm cho cuộc sống cho bản thân mình cũng như xã hội. Tới đây người ta sẽ xử một cách khách quan hay áp đặt thì tôi chưa biết được nhưng tôi cũng sẽ cố gắng có mặt ở đó. Tuy nhiên từ đây đến hôm đó có thay đổi gì không thì không nói trước được còn bà con Dương Nội thì sẽ xuống đấy.”
Khi được hỏi chắc chắn là chính quyền sẽ cô lập tòa án và không ai được tới gần, khi ấy người tới ủng hộ gia đình anh Vươn tại tòa sẽ xử lý tình huống này ra sao, chị Trần Thị Phúc cho biết dự tính của mình:
Phải có những người như anh Vươn thì xã hội mới có sự thay đổi để bảo đảm cho cuộc sống cho bản thân mình cũng như xã hội.
Ô. Nguyễn Văn Quang
“Nếu chính quyền người ta không cho vào thì chúng em tạo mọi điều kiện để tiếp cận. Gia đình bác Đoàn Văn Vươn muốn là khi xe chở bác Vươn đi qua sẽ nhìn thấy bà con ủng hộ bác ấy. Chúng em sẽ cố gắng đi xuống thật sớm để chờ ở bên ngoài chờ xe chở anh Vươn ra để động viên tinh thần của gia đình anh ấy.”
Chị Ngô Thị Ánh khẳng định rằng đây là vụ án có tính cách điển hình cho vấn đề ruộng đất giữa bọn tham quan và người dân cô thế. Đoàn Văn Vươn hiện đang có khắp nơi chứ không riêng gì Hải Phòng, vì vậy kết quả bản án sẽ làm người dân tin hay không vào hệ thống sẽ bắt đầu từ đây, chị nói:
“Người dân đang chờ đợi xem nhà nước xử án có công bằng hay không, liệu có tin người dân hay không hay người dân như chúng em không ai người ta can thiệp không ai nhìn ngó đến. Bây giờ chúng em chỉ nhờ bên chính quyền, luật sư, nhà báo cố làm sao giải quyết vụ này họ đừng che chở để cho người dân chúng em có tin tưởng. Bọn tham quan, lộng quyền để giết người dân. Người dân quá đói kém quá nghèo khổ mà họ cứ ăn hết đầu này đầu kia trong khi người dân quá khổ. Bây giờ bao nhiêu người đang háo hức, đang chờ đợi. Bao nhiêu người đến nhà em để đăng ký đi xuống dưới đấy, dân gửi cho em đăng ký xe đi đông lắm.”
Không riêng gì chị Ánh, đồng bào dân oan cả nước không bỏ lỡ dịp này để nhìn rõ hơn về chính sách của nhà nước thông qua bản án cho người anh hùng hoa cải mà nhiều tờ báo đã không ngần ngại cho rằng tiếng súng hoa cải của anh là tiếng bom cảnh tỉnh cho chế độ.
RFA
Bàn ra tán vào (0)
Những người đồng cảnh
Ngày 2 tháng Tư này thành phố Hải Phòng sẽ diễn ra vụ xét xử bản án giết người, chống người thi hành công vụ đối với gia đình anh Đoàn Văn Vươn.
Dư luận chưa lúc nào nóng lên như thời gian này, bất kể mọi chuyện khác người dân cả nước theo dõi vụ xét xử như một bằng chứng về tính thượng tôn pháp luật của nhà nước tới đâu và từ bằng chứng đó, những người nông dân chất phác đang là nạn nhân của những vụ cưỡng chế đất đai một cách phi pháp sẽ có căn cứ để biết rằng số phận gia đình họ sẽ ra sao khi vụ án khép lại.
Một trong những vụ tranh chấp đất đai tai tiếng nhất vẫn là Văn Giang nơi nhà nước bảo vệ chủ đầu tư kiên quyết đàn áp người dân để lấy đất cho việc kinh doanh của một tập đoàn máu mặt.
Từ mất mát, uất ức chung
Đoàn Văn Vươn được người dân Văn Giang kính trọng cổ vũ vì bản thân anh và gia đình là một tấm gương tranh đấu cho họ. Cả nhà anh cật lực xây dựng đầm nuôi tôm để rồi bị chính quyền địa phương xâu xé, chia chát nhau bất kể mồ hôi nước mắt và cả mạng sống của đứa con gái trong gia đình đổ xuống cho công trình này. Người dân oan đồng cảm với sự mất mát đó và từ cảm kích sự hy sinh của anh dẫn tới quyết định cùng sát cánh với gia đình anh trong phiên xử đầu tiên này. Nói với chúng tôi về bức thư kiến nghị, chị Trần Thị Phúc cho biết:
“Chúng em ghi là “nông dân mất đất phường Dương Nội yêu cầu tòa án nhân dân thành phố Hải Phòng thả tự do cho gia đình anh Đoàn Văn Vươn. Đề nghị trừng trị nghiêm khắc những kẻ đã phá hoại nhà cửa tài sản của anh Đoàn Văn Vươn” làm như thế thì ai cũng ký được.”
Chúng tôi chỉ là người dân chỉ giữ đất thôi. Nhà anh Vươn cũng thế, mang một nhóm người công an đánh người ta thì người ta phải chống lại chứ làm sao im lặng được?
Chị Ngô Thị Ánh
Chị Ngô Thị Ánh, người trước đây do xông vào giải vây cho ba nhà báo bị công an đánh trong vụ người dân Văn Giang biểu tình vào ngày 24 tháng 4 năm ngoái cho biết cảm tưởng của chị:
“Vụ án này tôi nghĩ là phải giải quyết cho nhân dân chúng tôi. Chính quyền phải làm sao để dân khỏi oan ức. Chỉ vì ruộng mà chúng tôi phải như thế này, không vì ruộng thì làm sao chúng tôi lại khổ thế này? Chúng tôi chỉ là người dân chỉ giữ đất thôi. Nhà anh Vươn cũng thế, mang một nhóm người công an đánh người ta thì người ta phải chống lại chứ làm sao im lặng được? Cũng như em thế thôi, em thấy đánh nhà báo như thế em là người dân quá phẫn nộ cho nên em mới phải can thiệp thì nó đánh em, nó mang em đi nhốt.”
Những uất ức của chị Ánh cũng là uất ức chung của hàng ngàn người Văn Giang. Ruộng đồng là hơi thở của nông dân vì vậy khi bị tước đoạt thì những con người cần cù chất phác ấy sẽ sát cánh với nhau trước cường quyền. Đó là quy luật chung từ hàng trăm năm trên mảnh đất này.
Đến quyết định cùng sát cánh
Người dân Văn Giang-Dương Nội có lẽ đau niềm đau của gia đình Đoàn Văn Vươn một cách sâu đậm nhất. Họ chia sẻ nỗi đau ấy bằng kinh nghiệm của chính họ và do đó, quyết định kéo nhau xuống Hải Phòng để đứng phía sau gia đình anh Vươn là những gì mà người dân Văn Giang đang chờ đợi, bà Chức, một người dân Dương Nội cho biết:
“Dương Nội chúng tôi bố trí một xe 30 chỗ ngồi còn bao nhiêu người thì ở nhà trụ mặt trận vì người dân chúng tôi mất hết cả tư liệu rồi nên phải trụ ở nhà chỉ một số đi thôi. Tụi tôi hôm qua cũng chụp hình, in một số băng có nội dung: Nhân dân phường Dương Nội quyết tâm giữ đất, cùng vai sát cánh với anh Đoàn Văn Vươn.
Nếu người ta không cho vào tòa thì chúng tôi sẽ đứng ở vệ đường khi mà xử xong thì chúng tôi đứng đón ở bên ngoài để cho anh trông thấy và chúng tôi trông thấy anh.”
Ông Nguyễn Văn Quang, một người dân khác chia sẻ nhận xét của ông về vụ án cũng như thái độ của mình khi tham gia buổi xét xử:
“Không biết tới đây người ta sẽ xử như thế nào nhưng quan điểm của tôi thì tôi hoàn toàn ủng hộ chính kiến của gia đình anh Vươn bởi vì anh đứng lên để bảo vệ quyền lợi gia đình mình, hai nữa đấy cũng là tình trạng chung của xã hội. Phải có những người như anh Vươn thì xã hội mới có sự thay đổi để bảo đảm cho cuộc sống cho bản thân mình cũng như xã hội. Tới đây người ta sẽ xử một cách khách quan hay áp đặt thì tôi chưa biết được nhưng tôi cũng sẽ cố gắng có mặt ở đó. Tuy nhiên từ đây đến hôm đó có thay đổi gì không thì không nói trước được còn bà con Dương Nội thì sẽ xuống đấy.”
Khi được hỏi chắc chắn là chính quyền sẽ cô lập tòa án và không ai được tới gần, khi ấy người tới ủng hộ gia đình anh Vươn tại tòa sẽ xử lý tình huống này ra sao, chị Trần Thị Phúc cho biết dự tính của mình:
Phải có những người như anh Vươn thì xã hội mới có sự thay đổi để bảo đảm cho cuộc sống cho bản thân mình cũng như xã hội.
Ô. Nguyễn Văn Quang
“Nếu chính quyền người ta không cho vào thì chúng em tạo mọi điều kiện để tiếp cận. Gia đình bác Đoàn Văn Vươn muốn là khi xe chở bác Vươn đi qua sẽ nhìn thấy bà con ủng hộ bác ấy. Chúng em sẽ cố gắng đi xuống thật sớm để chờ ở bên ngoài chờ xe chở anh Vươn ra để động viên tinh thần của gia đình anh ấy.”
Chị Ngô Thị Ánh khẳng định rằng đây là vụ án có tính cách điển hình cho vấn đề ruộng đất giữa bọn tham quan và người dân cô thế. Đoàn Văn Vươn hiện đang có khắp nơi chứ không riêng gì Hải Phòng, vì vậy kết quả bản án sẽ làm người dân tin hay không vào hệ thống sẽ bắt đầu từ đây, chị nói:
“Người dân đang chờ đợi xem nhà nước xử án có công bằng hay không, liệu có tin người dân hay không hay người dân như chúng em không ai người ta can thiệp không ai nhìn ngó đến. Bây giờ chúng em chỉ nhờ bên chính quyền, luật sư, nhà báo cố làm sao giải quyết vụ này họ đừng che chở để cho người dân chúng em có tin tưởng. Bọn tham quan, lộng quyền để giết người dân. Người dân quá đói kém quá nghèo khổ mà họ cứ ăn hết đầu này đầu kia trong khi người dân quá khổ. Bây giờ bao nhiêu người đang háo hức, đang chờ đợi. Bao nhiêu người đến nhà em để đăng ký đi xuống dưới đấy, dân gửi cho em đăng ký xe đi đông lắm.”
Không riêng gì chị Ánh, đồng bào dân oan cả nước không bỏ lỡ dịp này để nhìn rõ hơn về chính sách của nhà nước thông qua bản án cho người anh hùng hoa cải mà nhiều tờ báo đã không ngần ngại cho rằng tiếng súng hoa cải của anh là tiếng bom cảnh tỉnh cho chế độ.
RFA