Ferry Alfiand (áo trắng, bên trái), một doanh nhân, đang phục vụ đồ ăn cho các nhân viên tìm kiếm tại trung tâm hoạt động. Giống như Alfiand, nhiều người Indonesia đã chung tay giúp đỡ bằng mọi cách có thể để các nhân viên tìm kiếm hoàn thành tốt nhiệm vụ. Ảnh: Strait Times |
Tình nguyện
Sáng 11/1, bắt đầu một ngày nóng nực, bà Saptuyah, 37 tuổi, mua 200 gói cơm làm sẵn và bắt đầu chuyển hàng. Với sự hỗ trợ của hai người bạn, Saptuyah mang 150 gói tới căn cứ không quân tại thị trấn Pangkalan Bun và 50 gói còn lại tới bến cảng gần thị trấn Kumai, Indonesia để giúp hàng trăm quân nhân và quan chức "ấm bụng", tiếp tục nhiệm vụ tìm kiếm máy bay của hãng AirAsia gặp nạn hôm 28/12.
Theo Straits Times, người phụ nữ 37 tuổi cùng bạn bè đã tới gõ cửa từng nhà tại thị trấn Kumai để kêu gọi sự ủng hộ, quyên góp của người dân. Ba người đàn bà tới các cửa hiệu và hộ gia đình, chỉ trong một ngày, họ quyên góp được khoảng 270 USD, khoản tiền chi trả cho những xuất cơm làm sẵn chỉ có chút rau và cá. "Mọi người từ những nơi xa xôi như Singapore, Australia hay Malaysia để giúp đỡ tìm kiếm máy bay. Vậy chẳng có cớ gì khi chúng tôi ở gần đây mà lại ngoảnh mặt làm ngơ", bà Saptuyah nói.
Nhiều phụ nữ ở thị trấn Bangkalan Bun cầm nến cầu nguyện cho các nạn nhân trên chuyến bay QZ8501 gặp nạn hôm 28/12. Ảnh: AP |
Nhiều người dân của thị trấn nhỏ bày tỏ sự đồng cảm sâu sắc về thảm họa và trong họ dấy lên một ước vọng là hỗ trợ công tác tìm kiếm cứu nạn. Nhiều người thậm chí coi đó là trách nhiệm phải làm. Chính quyền địa phương tại Pangkalan Bun đã hủy lễ bắn pháo hoa chào mừng năm mới thường niên. Thay vào đó, họ tổ chức một buổi cầu nguyện kéo dài 2 giờ với những ngọn nến thắp sáng hy vọng và những giọt nước mắt khi nhận hung tin.
"Pangkalan Bun không bắn pháo hoa, chúng tôi sẽ cầu nguyện cho các hành khách trên chuyến bay QZ8501", nội dung của một biểu ngữ dán tại thị trấn. Giới chức địa phương cũng chi khoảng 160.000 USD thành lập quỹ khẩn cấp để phục vụ hoạt động tìm kiếm.
"Truyền thống văn hóa của Indonesia là tương trợ lẫn nhau. Chúng tôi là một đại gia đình. Một người vì mọi người, mọi người vì một người khi thảm họa xảy ra", Suyanto, quan chức cấp cao tại địa phương, cho biết.
Thị trấn nhỏ, trái tim lớn
Pangkalan Bun là một trong nhiều thị trấn nhỏ tại Indonesia. Ảnh: orangutanholidays |
Trước khi thảm họa xảy ra với QZ8501, nhiều người Indonesia, như Surya Irawan, chưa hề biết tới thị trấn Pangkalan Bun. "Nhưng giờ tất cả mọi người đều biết tới nơi đây", Irawan, chàng trai 25 tuổi sống tại thủ đô Jakarta, nói.
Thực tế, Pangkalan Bun là một trong nhiều thị trấn nhỏ tại Indonesia, với đường hai chiều, nhà cấp bốn và nhiều cây xanh. Trung tâm mua sắm sầm uất nhất tại đây chỉ gồm một siêu thị, một khu vực trò chơi điện tử, hai quán cà phê và một vài cửa hàng bán lẻ.
Thị trấn Pangkalan Bun nằm cách thành phố Surabaya, nơi chuyến bay QZ8501 cất cánh, khoảng 550 km. Giới chức Indonesia lựa chọn thị trấn này là trung tâm chính cho hoạt động cứu hộ và tìm kiếm bởi nó nằm gần nhất với khu vực nghi ngờ máy bay rơi, khiến gần như toàn bộ 162 hành khách thiệt mạng, nhiều người vẫn chưa rõ tung tích.
Dân số tại thị trấn phía tây nam đảo Borneo khoảng hơn 200.000 người, chủ yếu làm nghề đánh cá, khai khoáng và du lịch. Đơn cử như bà Saptuyah, một đầu bếp trên những du thuyền ở Công viên quốc gia Tanjung Puting, nơi du khách có thể chiêm ngưỡng những chú đười ươi hoang dã.
Ông Surya cùng đồng nghiệp Cut Roslina, 32 tuổi, tình nguyện chuẩn bị mì ăn liền cùng cà phê cho lực lượng tìm kiếm và phóng viên tại trung tâm hoạt động ở sân bay quân sự. Cùng với họ, doanh nhân Ferry Alfiand, 43 tuổi, cũng tham gia vào việc chuẩn bị đồ ăn cho lực lượng tìm kiếm và cứu hộ. Ông dành ra khoảng 160 USD để chuẩn bị 200 khẩu phần ăn mỗi lần ông tham gia.
Chào đón mọi người niềm nở với nụ cười trên môi khi đang xúc rau và trứng vào cơm, ông bố hai con chia sẻ: "Tôi không thể ra khơi tìm kiếm máy bay và các nạn nhân mà chỉ có thể ở đây phục vụ đồ ăn cho lực lượng cứu hộ. Việc này tuy nhỏ nhưng nó là tất cả những gì tôi có thể làm". Lực lượng tìm kiếm vẫn có suất ăn chính song họ vẫn rất vui khi tiếp nhận những khẩu phần ăn bổ sung.
Dẫu vậy, thiện chí từ "những trái tim lớn" không thể khỏa lấp nhiệm vụ khó khăn trước mắt: tìm kiếm thi thể nạn nhân và vớt hộp đen máy bay.