Đoạn Đường Chiến Binh
Ông Trump, giữa chúng ta Giao Chỉ, San Jose
Ông Trump,giữa chúng taGiao Chỉ, San JoseVài hàng về người viết: 86 tuổi, nguyên đại táQLVNCH. Công việc cuối cùng tại VN: Giám đốcPathFinder. Một tổ chức ngoại vi bộ Tổng Tham mưutrước 1975. Hiện vẫn còn làm giám đốc danh dự cơquan IRCC và sáng lập Viet Museum tại San Jose.Bút hiệu Giao Chỉ, Vũ văn Lộc. Đến Mỹ 1975 ghidanh cử tri Cộng Hòa sau đổi ra Không đảng phái.Vì công việc tại cơ quan di dân và ty nạn CA nênchịu ảnh hưởng rất nhiều theo chính sách của DânChủ nhưng không hoàn toàn đồng ý tất cả.Chùa Đức Viên nơi có ông Thiện,ông Ác canh gácTại sao viết tiểu luận này: Tiểu luận này viếtcho bằng hữu Việt Nam. Có thể ba phải, khôngchống đối và không ủng hộ tổng thống Trump.Viết cho những bạn bè bàng quan theo dõi thời sựvà không đưa ra ý kiến. Viết cho bạn bè chống đốiTrump. Viết cho bạn bè ủng hộ Trump. Khôngtranh luận với quý vị nhiệt thành quá độ của cả 2bên. Tôi viết ra những điều suy nghĩ thành thực.Bởi vì những suy nghĩ này không thấy ai nói ra.Nếu anh không nói, ai nói? Bây giờ không nói, baogiờ.Tổng thống của chúng ta. Ông Mỹ đen. Mười nămtrước, giữa ông McCain và ông Obama tôi bỏ phiếucho ông Mỹ đen. Vì cá nhân của cả 2 bên, không vìđảng CH hay DC, Tôi là người không đáng phái. Rấthâm mộ ông McCain anh hùng. Người ân nhân củaHO nhưng nương theo dòng lịch sử của Hoa Kỳ, tôibỏ cho ông Obama vì ông này là Mỹ đen. Obamakhông có thành tích cụ thể, không phải là người xuấtsắc nhất nước Mỹ. Không phải là người xuất sắc nhấtcủa sắc tộc đen. Tôi bầu cho Obama vì ông là Mỹđen. Lá phiếu đơn giản và nhỏ bé tầm thường củamột cá nhân vô danh chứng tỏ một thái độ chống lạichế độ kỳ thị chủng tộc từ trăm năm trước. May mắncho tôi, Obama lên làm tổng thống đóng vai hết sứckhiêm nhường và làm tròn nhiệm vụ 8 năm. Trongthời gian ông tổng thống Mỹ đen cầm quyền khôngđóng vai người hùng của sắc tộc đen. Ông không đemlại những thành quả khác biệt cho người Mỹ gốc PhiChâu. Ông cố gắng làm tổng thống cho lưỡng đảng,cho cả nước Mỹ và cho cả thế giới. Obama không lênvai tướng cướp làm cha thiên hạ. Ông là một tổngthống hiền lành. Tôi không nghĩ rằng cúi đầu thấpchào kính thiên hạ là làm nhục nước Mỹ. Hãy nghĩđến hình ảnh đức giáo hoàng rửa chân tín đồ bầncùng. Trung cộng vô tình hay cố ý không chuẩn bịđón Obama từ Air Force One xuống cửa chính. Ôngtổng thống da đen lặng lẽ xuống cửa sau. Đây là bàihọc trong cuốn sách viết về Cái Dũng của thánhnhân. Thế giới khen ngợi nước Mỹ đã vượt ra khỏimặc cảm kỳ thị để chấp nhận cho người da đen lênphiên lãnh đạo. Ngày xưa người Mỹ huấn luyệnnhững con chó chỉ dành để xục xạo đi tìm nô lệ bỏtrốn từ các ngục tù miền Nam. Thời đó thực sự đãqua rồi. Họ gọi chó Trắng (White Dog) không phải vìcó bộ lông trắng. Chó Trắng là loại chó hung dữ huấnluyện chỉ để cắn xé nô lệ da đen. Obama lên làm tổngthống chỉ để khép lại giai đoạn lịch sử của những conchó đủ màu sắc nhưng lại được gọi là chó Trắng.Tại sao không phải là đàn bà. Ba năm trước giữaông Trump và bà Clinton tôi bỏ phiếu cho người phụnữ đầu tiên ra tranh cử. Tôi không bỏ phiếu choTrump vì những điều được biết về hạnh kiểm và đạođức. Chưa ai biết để nói về thành tích lãnh đạo quốcgia. Một cách đơn giản tôi xin nói rằng bỏ phiếu chobà Clinton là lá phiếu của một cá nhân dành cho mộtngười đàn bà Mỹ. Là vợ một tổng thống trải qua sónggió và tủi nhục gia đình. Trở thành thượng nghị sĩ củaHoa Kỳ và ngoại trưởng nước Mỹ. Thành tích nhưthế có khả năng đương đầu với thế giới hòa bình vàthế giới tranh chấp. Người đàn bà Mỹ duy nhất bịNga Sô và Trung cộng thù ghét. Tôi bỏ phiếu cho bàClinton vì đây là ứng cử viên đàn bà. Có thể rất nhiềuphụ nữ xuất sắc hơn, nhưng đây là cơ hội ngàn nămtại Hoa Kỳ có người tranh cử tổng thống là phụ nữ.Thế giới đã có nhiều lãnh đạo đàn bà, hãy dành mộtcơ hội cho người nữ Hoa Kỳ kể từ hơn 30 năm trướcphụ nữ còn chưa có quyền bỏ phiếu.Nhưng ông Trump đã thắng cử . Dù rằng chínhông cũng không ngờ được giây phút vinh quanh nhưthế. Một chiến thắng vô cùng ngoạn mục. Một câuchuyện ngựa về ngược có một không hai. Một chínhkhách vô danh của chính trường đã hiên ngang gạt bỏ16 đối thủ vòng loại trong đảng Cộng Hòa để vàochung kết. Cuộc chiến thắng tuyệt vời làm ngỡ ngàngphe Dân chủ và cả thế giới. Toàn dân Hoa Kỳ nínlặng chờ đợi. Nếu có chống đối thì cũng chỉ hậm hựctrong lòng. Phần lớn khuất phục. Tổng thống DonaldTrump lên ngôi, dù không phải là tuyệt đối đa số cửtri dành phiếu cho ông nhưng nền dân chủ Hoa Kỳcúi đầu chấp nhận. Cũng như toàn dân Mỹ, cá nhântôi hoàn toàn thần phục và chờ đợi. Nhưng conđường của tân tổng thống đi tới không chủ trươngđoàn kết quốc gia. Không theo những bước căn bảncủa nghệ thuật cai trị là phải an dân. Ông đã có mộtnửa cử tri thần phục. Với quyền lực “thiên tử HoaKỳ” ông có thể chinh phục một nửa còn lại. Nhưngtừng bước một ông xây dựng sự chia rẽ và thù hận.Thực là điều đáng tiếc. Ngay trong bài diễn văn nhậmchức, tân tổng thống miệt thị thủ đô DC là vùng lầyxấu xa của đất nước. Miền đất lịch sử 44 nhà lãnhđạo tiền nhân đi trước đã xây dưng đất nước. Ổngphê bình trực tiếp các tổng thống sinh tiền cả cộnghòa và dân chủ. Ông Carter già, hai bố con ông Bushvà ông Obama ngồi yên chịu trận. Thì ra từ 8 nămtrước dưới triều đại Obama, ông Trump đã theo dõiphê bình từng ngày và từng lãnh vực. Bây giờ cờ đếntay con người mở cuộc cách mạng văn hóa tại HoaKỳ. Những người nhiệt thành với tân tổng thống gọiđây là hiện tượng thượng đế gửi một ông Thần xuốngtrần gian đất Mỹ. Ông Trump mang riêng mình giấcmơ vĩ đại nên công khai khen ngợi 3 nhân vật độc tàikhủng khiếp của thế giới. Putin, Tập Cận Bình vàKim lùn của Triều Tiên.Trump là hiện tại. Không thể so sánh Trump vớicác vị lãnh đạo khác. Bush, Clinton, Obama, dù sailầm tội lỗi hay thành quả xuất sắc họ đã trải qua 8năm. Dân Mỹ chấp nhận một nước Mỹ vĩ đại vừaphải như thế trong 24 năm qua. Nhưng tất cả đều làquá khứ. Trump là hiện tại. Không thể so sánh Trumpvới các đối thủ Dân Chủ. Trump là ngôi sao của hiệntại. Phe dân chủ chưa có ngôi sao. Trump nói đúngPhó Biden buồn ngủ. Trump mới là người thức.Riêng tôi nghĩ rằng Trump là một trải nghiệm lạ lùngcủa nền dân chủ Hoa Kỳ. Trump là một thử thách chonước Mỹ. Trump lên tổng thống để chia rẽ nước Mỹchứ không phải để đoàn kết. Trump lãnh đạo để thửthách nhân loại. Giữa thiện và ác.Trump không giảiquyết được những vấn nạn của Hoa Kỳ và nhân loạinhưng phơi trần mọi thứ ra ánh sáng. Vấn đề kỳ thị.Di dân, Phá Thai. Súng đạn. Biên giới. Đối với riêngtôi. Trump lột da nước Mỹ cho thế giới nhìn thấynhững khó khăn và xấu xa tiềm ẩn của thiên đường.Trên sân khấu chính trường Hoa Kỳ, Trump là ngườiđầu tiên đóng vai phản diện. Trump chống Dân chủvà chống cả Cộng Hòa. Ông phê phán tất cả các tổngthống tiền nhiệm. Chống cả hiến pháp và phản đối cảtiền nhân. Nước Mỹ có 2 niềm hãnh diện so sánh trênthế giới. Tam quyền phân lập thì nhiều nước đã thựchiện. Nhưng không quốc gia nào có được một hệthống báo chí mạnh mẽ và trong sáng được xứngđáng lên ngôi đệ tứ quyền. Ông Trump miệt thị toàndiện, giao chiến từng ngày và có lúc làm tê liệt cảniềm tin quốc gia vào hệ thống truyền thống vĩ đạicủa Hoa Kỳ. FBI,CIA và các hệ thống tình báo của ngũ giác đài vốncũng là niềm hãnh diện của Hiệp chúng Quốc. Tìnhbáo quốc nội và phản gián quốc ngoại. Tai mắt của cảdân tộc. Nhân danh tổng thống tổng tư lệnh ông mạtsát chê bai hàng ngày. Thường xuyên thay đổi hàngngũ lãnh đạo và hoàn toàn không tin tưởng vào cáctin tức nhận định của các cơ quan tình báo. Ông caitrị bằng trực giác và bằng ảo tưởng. Ông đang tiêudiệt tinh thần của hai niềm hãnh diện Hoa Kỳ. TruyềnThông và tình báo. Về vấn nạn di dân thực sự Trumpkhông đạt được những con số thống kê lớn lao hơnthời kỳ Clinton và Obama. Nhưng ông hò hét chỉ đểlấy lòng cử tri đã bỏ phiếu và tiếp tục ủng hộ. Bứctường biên giới cũng chỉ là đòn gió để giữ phiếu.Thời kỳ huấn nhục của Hoa Kỳ: Mặc dù tổngthống của chúng ta như thế nhưng ông vẫn có một sốủng hộ nòng cốt không hề thuyên giảm. Với đa sốthượng viện cộng hòa bênh vực ông sẽ không bị đànhặc dù bị hạ viện dân chủ truất phế. Cuộc bầu cử năm2020 mới thực sự là chung cuộc. Sẽ có 2 trường hợpxảy ra. Trump sẽ chiến thắng như thần thánh hay thuacuộc. Nếu thắng tiếp tục 4 năm Hoa Kỳ sẽ có mộttương lại bất định. Sẽ còn rất nhiều quyết định lạ lùngbởi một vị tổng thống tự cho là vĩ đại của một đấtnước tưởng rằng vĩ đại thực sự trở lại. Nhưng nếuông không được tái cử Trump cũng sẽ trở thành thánhtử đạo với những người tiếp tục nhiệt thành ủng hộ.Dù 4 năm hay 8 năm, nước Mỹ sau ông sẽ bình yênhơn hay có thể sẽ buồn tẻ hơn. Giai đoạn của Trumpsẽ là giai đoạn huấn nhục của Hoa Kỳ. Vì quan niệmnhư vậy nên có thể 4 năm chưa đủ. Nếu cần cơn bãotố chính trường phải để cho Trump qua khỏi con trốtbãi nhiệm. Nếu Trump vượt qua thử thách đi vàonhiệm kỳ thứ 2 thì cũng do lòng người và điềm trời.Que sera sera. Mỹ quốc là một mỹ nhân. “Bắtphong trần phải phong trần. Cho thanh cao mới đượcphần thanh cao.” Trước của ngôi chùa Đức Viên SanJose có tượng 2 ông thiện và ác. Thời gian qua HoaKỳ có 2 ông thiện ác ra cầm quyền. Obama là đạidiện cho da đen với trăm năm nô lệ sau lưng tràn đầynhững oán hờn nô lệ xiềng xích. Nay vào vai ôngThiện đi cúi đầu lạy khắp năm châu bốn bể. Nhiềungười Mỹ da trắng đã nhìn thấy Hoa Kỳ có một vịtổng thống da đen xấu xa hèn hạ nhất lịch sử. Cóngười nặng lời nói rằng tên tổng thống “mọi đen” làmnhục nước Mỹ. Mấy ai hiểu rằng qua Obama nhânloại không còn thấy hình ảnh tên côn đồ da đen hiếpngười cướp của Harlem. Nhưng vừa mới vào vailãnh đạo, chưa làm trò trống gì. Obama đã được nhậngiải Nobel Hòa Bình. Phải biết rằng, Nobel hòa bìnhkhông phải trao cho ông tổng thống Mỹ đen. Họ traocho tinh thần hòa bình của nước Mỹ giữa trắng vàđen bước vào giai đoạn hòa giải thượng đỉnh vì cótổng thống da đen. Bây giờ đến giai đoạn quá độ củaHoa Kỳ. Mỹ tìm ra được ông tổng thống thực sự datrắng để đóng vai ông ác.Trên 100 triệu người đànông Mỹ trắng không ai vào vai toàn hảo hơn ôngTrump. Một mẫu mực tuyệt vời với tinh thần tự caotự đại và quyết đoán. Dù ông bỏ vợ 2 lần và chơiđiếm công khai nhưng bên đạo vẫn tha thứ vì ngàichống phá thai. Dù ông coi đàn bà không ra gì nhữngphụ nữ mê ông vì chàng đóng trọn vẹn vai trò ngườinam tử huyền thoại. “Vai 5 tấc rộng thân 10 thướccao, Đường đường một đấng anh hào,” .Khi ông lêncầm quyền. Tất cả sách vở mẫu mực Hoa Kỳ dạy dỗthế giới. Làm sao thu được lòng người. Làm sao mởcửa cho tự do. Làm sao xây dựng dân chủ và nhânquyền. Trump phá bỏ tất cả. Các hiệp ước, các camkết. Các thành quả 24 năm sáng tạo của 3 đời tổngtống cộng hòa dân chủ ông dẹp hết. Trải qua nửa thếkỷ thử thách với bao chiến binh hy sinh mới còn lạitối thiểu 1 số lính Mỹ rất tượng trưng làm cảnh đạidiện cho tinh thần trách nhiệm Mỹ trên thế giới.Trump rút về nói là để cho trẻ con đánh nhau. Ôngcòn nghĩ tới việc rút quân từ Nam Hàn và Nhật Bản.Ông tuyên bố lính Mỹ hy sinh tại Việt Nam, tạiTrung đông là những cái chết vô ích. Mỹ cần một nềnquốc phòng rất mạnh và rút về bảo toàn lực lượng.Đóng cửa rút cầu và dành lợi nhuận trong tất cả mọithương thuyết. Trump muốn tắt lửa trên ngọn đuốccủa nữ thần tự do vốn là niềm hãnh diện của Hoa Kỳ.Ông chủ trương đưa Hoa Kỳ vĩ đại trở lại. Tưởngrằng Hoa Kỳ đang vĩ đại là không hiểu Trump. NếuObama là hiện thân của người da đen khốn khổ cưngụ trong túp lều của chú Tom mà bước vào NhàTrắng thì Trump vào vai tỷ phú da trắng đã có cảvương quốc và chư hầu đường bệ tiến vào Bạch cung.Đem theo tinh thần nước Mỹ thế kỷ thứ 19 thực sự vĩđại trở lại. Trong giai đoạn này không ai thay thếđược Trump. Nước Mỹ phải chấp nhận để trải quathử thách hết sức cam go. Dù 4 năm hay 8 năm phảiđể cho cõi thiên đàng bước vài giai đoạn trầm luân vàđi hết đường trần.Một thế chế bền vững muôn đời. Với một vị tổngthống chỉ đơn phương tuýt ra chính sách như thế tạisao Hoa Kỳ không rối loạn. Bằng những lời nói vàhội họp bàn thảo. Quốc hội vẫn làm việc. Dù thay đổicác bộ trưởng như thay phiên gác của nhà kho, các cơquan công quyền vẫn làm việc. Toàn quân vẫn thaodượt, huấn luyện và tuần tra trên không phận và hảiphần. Tàu vẫn chuyển bánh và trẻ em vẫn đi học.Không thể có đảo chính. Không có chuyện tướnglãnh ra cầm quyền. Không có chuyện giải tán quốchội hay vệ binh vây quanh phủ tổng thống. Đó là lýdo bền vững của thể chế chính trị tại Hoa Kỳ. Từtrăm năm trước lưỡng đảng Hoa Kỳ vẫn tranh chấpmỗi ngày, nhưng vẫn giữ cho con tàu hiệp chúngvững vàng giữa trùng khơi vạn lý. Nhưng kỳ nàytranh chấp có phần khốc liệt hơn và lôi kéo quầnchúng Việt Nam di tản dù chúng ta chỉ có tỷ lệ dân sốnhỏ bé nhưng chia năm xẻ bẩy và hết sức quan tâmđến chính sự Hoa kỳ. Theo dõi từng đường đi nướcbước của tổng thống từng giờ từng phút. Cả hai phíađều hết lòng làm luật sư biện hộ hay công tố việnbuộc tội. Làm người cổ võ nhiệt thành cho vị tổngthống thứ 45 của nước Mỹ. Đôi khi nhiệt thành bỏ cảtình nghĩa anh em và gia đình. Chuyện này đáng tiếchơn cả việc đi tìm chân lý của vấn đề. Yêu ai yêu cảđường đi, Ghét ai ghét cả tông ty họ hàng.Ông Trump, giữa chúng ta. Tại sao chúng ta lạihận thù ghét bỏ nhau vì công việc lãnh đạo quốc giacủa tổng thống. Có điều rất chắc chắn là cả hai phíatranh luận đều không hề được Cộng Hòa hay DânChủ thuê mướn để làm công tác tuyên truyền và vậnđộng. Chắc chắn rằng ông Trump không có thì giờ đểquan tâm đến dư luận cộng đồng Việt Nam. Chúng tachưa có đủ tài chánh, cử tri và thế lực gây ảnh hưởng.Ủng hộ hay chống đối 1 vị tổng thống là chuyệnthường tình, hà cớ phải nặng lời gian dối trong suy tưvà lý luận để bỏ anh em. Những vị cao niên biết nhautrong nửa thế kỷ sao lại giận nhau vì nhà lãnh đạoHoa Kỳ ở nơi xa cách trong thời gian rất ngắn từ 4đến 8 năm. Cả hai phe đều đồng ý một điểm thenchốt. Con người ta thường được nhận diện qua Tài vàĐức. Đương kim tổng thống là người được cả 2 phíađồng ý là hạnh kiểm và đạo đức rất đang phàn nàn.Bênh Trump nói là ông có tài và làm được việc.Thành quả siêu việt nên bỏ qua điểm hạnh kiểm. Bênchống cho rằng ông không có thành quả thực sự, chỉtoàn sai lầm nên không chấp nhận được. Nếu chỉ bấtđồng về những ý kiến khác biệt đơn giản như thế thìhà tất phải dùng những lời lẽ xấu xa viết bài hạ nhụcnhau.Ngộ, Buông và Chấp. Tôi đi ngang qua chùa ĐứcViên ở San Jose. Ngôi chùa nữ tu khang trang đầutiên của miền Bắc. Hình hai ông Thiện Ác uy nghiđứng canh gác 2 bên. Phật tử thăm chùa thắp hươngcúng lễ mọi nơi. Nhưng không ai thắp hương vái lạyông Thiện và ông Ác. Hai vị thần sẽ ứng đó ngànnăm, nhưng các vị tổng thống dù Thiện hay Ác cũngchỉ canh gác đất nước này một vài năm rồi cũng trởthành dĩ vãng. Tôi bước vào khu thờ sư bà Đàm Lựu.Bà là người bạn cũ sáng lập chùa Đức Viên. Khi mớilập chùa chỉ là ngôi nhà cũ với bãi cỏ dại hoang vu.Ni cô Đàm Lựu nói rằng lâu nay sao không thấy ôngđến chùa. Tôi nói rằng máy cắt cỏ cũ hư rồi. Hômnay có máy mới đến cắt thử đám cỏ dại. Ngày nayngôi chùa nguy nga không còn cỏ dại. Ni cô trẻ trởthành sư bà cũng đã ra đi. Tôi thắp hương vái sư ĐàmLựu. Trên tường có tấm thiếp rất cũ ghi rõ ba chữNGỘ, BUÔNG, CHẤP. Tôi ghi nhớ đem về. Chuyệnông Trump giữa chúng ta. Bước đầu phải nhìn cho rachân lý, đó là Ngộ. Thấy được chân lý hay không rồicũng bỏ qua. Đó là Buông. Nếu còn vương vấn màkhông BUÔNG được thì phải Chấp. Hiền lành thìChấp nhận. Nóng nảy thì Bất Chấp. Các bạn chọnđường nào. Đi theo ông Thiện hay ông ÁC. Xin cứ tựnhiên. Chào Tay.Tái bút ghi thêm: Chuyện bên Tàu. Trước khi rađi, chủ tịch Mao cho gọi đồng chí Giang Thanh đangcùng Hồng vệ binh tung hoành trong cuộc cách mạngvăn hóa. Mao nói: Bà cho dẹp ngay 2 nhà máy làmmũ nón và gang thép. Nếu không tác dụng sẽ đến vớichính bà. Thiên hạ ghi lại từng câu và giải thích nhưsau. Chủ tịch muốn nói người vợ cách mạng hãyngừng chụp mũ và đánh phá thiên hạ.Quả nhiên vềsau khi Mao chết, Giang Thanh trong vụ án Tứ Nhânbang bị bắt và chết trong tù. Ngày nay hàng hoáTrung quốc tràn ngập Hoa Kỳ cũng có cả sản phẩmtừ nhà máy làm mũ nón và gang thép của GiangThanh.--Giao Chi San Jose. giaochi12@gmail.com(408) 316 8393++++++++++++Ông Trump và anh em taTác giả : Giao Chỉ, San JoseNguồn: Việt Báo Ngày đăng: 2019-11-24(Viết tặng Bs.Lân bên Pháp, Bs.Tích bên Đức vàBs.Vũ bên Mỹ, với nhiều kính mến tình cảm) Thôngbáo quý vị để cho ý kiến.Bài thứ nhất: Kinh tế và tổng thốngPhân trần.Tháng trước tôi viết bài Ông Trump giữa chúngta. Có nhiều bạn cảm thông. Nhưng cũng có nhiềuđộc giả cho rằng tác giả ăn gian. Đóng vai đứnggiữa nhưng kỳ thực thuộc phe chống Trump. Xinchịu các cụ tinh mắt. Quả thực mình không theophe ông Trump nhưng chống tổng thống thì khôngdám. Rất e ngại các bạn nhiệt thành với tổng thốngkhông thèm cãi lý mà đem đời tư tác giả ra viết tiểuthuyết. Vì vậy nên lần nầy thu hẹp đề tài ôngTrump và anh em ta. Lý do đơn giản là diễn đàntranh luận giữa các nhân sĩ từ Âu châu qua Calixem ra nhẹ nhàng lịch sự nên đấu trường rất trongsáng không hận thù. Các tham luận viên ra đòn trênthắt lưng. Mỗi khi mở đầu đều khen ngợi đốiphương và kết luận đều có lời thăm chị và cáccháu. Khán giả rất dễ chịu và kẻ bên ngoài nhưchúng tôi vui mừng đóng góp ý kiến. Lần này gópý về một đề tài then chốt: Tổng thống và Kinh tế.Thành quả Kinh Tế: Trước hết là khen ngợi.Mấy ông bác sĩ về hưu quả thực theo dõi và đọc tintức rất chăm chỉ. Tranh luận rất nhiệt thành và kiếnthức sâu rộng. Chúng tôi xem hai bên dàn trận màkhông nhớ hết tên các chiến tướng. Trong khi cácbác biết rõ từng danh tướng của 2 bên. Ông nàogian, bà nào phản. Người nào vẫn trung thành, taynào bỏ của chạy lấy người, quan ta biết hết và dẫngiải tường tận. Tạm thời bất phân thắng bại.Thiên tài kinh tế? Bây giờ xin đề cập đến điểmthen chốt. Ông Trump có phải là thiên tài kinh tếkhông? Câu chuyện diễn tiến như sau. Ngay khiTrump lên ngôi. Ngài chưa làm ăn gì cả, kinh tếHoa Kỳ tương đối ổn định. Thất nghiệp đang từ từđi xuống. Anh em ta đã yêu Trump say đắm. Nhưtrời chợt mưa chợt nắng chẳng vì đâu. Rồi khi thầntượng đăng quang, kinh tế ngày một khởi sắc vàthất nghiệp đã đi xuống từ đời trước nay xuốngthành kỷ lục. Bây giờ phe ta hô hào thành tích thenchốt của tổng thống là kinh tế và thất nghiệp. Vìyêu Trump ngay từ đầu bèn quả quyết đây là phéplạ của ông Thần Donald. Phe ghét Trump nói rằngchu kỳ của kinh tế bốc lên từ thời Obama. Lý luậncủa hai bên đều quá sức hiểu biết của tôi. Khôngmột kinh tế gia giảng giải cho tôi rõ những quyếtđịnh hô phong hoán vũ nào của tổng thống đã làmcho kinh tế khởi sắc như vậy. Phe ghét Trump đưara nhiều lý luận chứng minh vì chu kỳ kinh tế vàảnh hưởng từ vị tổng thống tiền nhiệm. Tôi đọcnhưng quả thực vẫn phân vân.Kể chuyện bên Tàu. Xin kể hầu quý vị câuchuyện rất xưa. Ngày xưa bên Tàu vào thời hoàngkim. Mưa thuận gió hòa. Bốn phương phẳng lặng.Hai Kinh vững vàng. Dân tình no ấm và sống trongcảnh thái bình thịnh vượng. Nhà vua vốn là ngườichân thật và đạo đức đã hỏi cận thần rằng: Ta nghebáo cáo dân tình tốt đẹp. Trẫm rất mừng. Nhưnghỏi thật các khanh. Ta có làm gì đâu gọi là trị quốcan dân mà kết quả tốt đẹp như thế.Tả hữu các quan đều vội vàng quỳ xuống đồngthanh tâu rằng: Tất cả đều nhờ hồng phúc của bệhạ. Phúc đức của bệ hạ trên được lòng trời, dướithuận lòng người nên việc nước hanh thông.Nhà vua rất vừa lòng nhưng quay hỏi thừatướng vốn là bậc cao niên rất trực tính. Thừa tướngnghĩ sao.Bậc cao niên đã giữ chức thừa tướng từ đời vuacha đã nói ngay rằng. Tâu bệ hạ chẳng qua là ngàiđang gặp may. Xin cứ yên tâm mà hưởng dịp may.Ngài lo lắng mà ra tay trị quốc có khi làm hỏng vậnmay.Vua Trump và nước Mỹ: Đó là câu chuyện xưa.Đem ra tính chuyện ngày nay thì sự thể sẽ diễn tiếnnhư sau. Hạ viện sẽ biểu quyết đề nghị bãi nhiệmnhà vua. Thượng viện sẽ bác bỏ. Không cần xétđến các tội lỗi theo luật pháp.Mọi quyết định đềutheo phe đảng. Vua Donald vẫn giữ vững ngôi đạiđế. Đến kỳ tranh cử năm 2020 nếu gặp dịp maychu kỳ kinh tế vẫn tốt đẹp và lại còn đẹp hơn nữa.Dân chúng lại bỏ phiếu bầu cho tổng thống thêmmột nhiệm kỳ. Bất kể sai lầm cá nhân hay tội lỗi cũhay mới. May mắn là yếu tố then chốt. Bệ hạ chẳngcần làm gì. Nếu kinh tế tự nhiên lên và thất nghiệptự nhiên xuống. Đây là dịp may được gọi là hồngphúc của bệ hạ. Ngài sẽ ở lại thêm 4 năm. Tiếp tụcđánh nhau với Dân Chủ. Cuộc nội chiến trên chínhtrường Hoa Kỳ sẽ không có giới nghiêm. Không cólính tráng xuống đường. Không có chiến xa vâyquanh Bạch Cung hay quốc hội. Không có cảnhgiết chóc binh đao. Trong cảnh bất đồng vẫn cóniềm hy vọng. Đối với riêng tôi dù không phải làFan của ông nhưng mỗi lời tuyên bố lạ lùng củaông Trump lại là một tin tức thú vị. Đường lốitranh cử phi chính trị của ông Trump đã hạ gục 16chính khách chuyên nghiệp của Cộng Hoà dù ônglà đảng viên tân tòng. Vào chung kết ông thuaphiếu phổ thông nhưng thắng phiếu cử tri đoàn.Thật sự vì sự sai lầm của Dân Chú ngủ quên trênchiến thắng để khóc hận với cuộc can trường trongchiến bại. Đó là may mắn đầu tiên của tổng thốngTrump. Nếu kinh tế tiếp tục ngon lành. Thất nghiệptiếp tục xuống kỷ lục. Mặc dù ông không cần cóbiện pháp nào cụ thể. Dù ai nói đông nói tây, thìông vẫn vững như kiềng ba chân. Bôn ba chẳngqua thời vận. Thời của ông lên là có tả hữu tunghô.Còn lại hai phe Việt Nam ta. Tiền không có.Phiếu cũng không. Nội lực không thấy. Ngoại vậnchưa xong. Ta tranh luận không nên pha lửa cămhờn. Bởi vì chiến trường chính trị dù có thể nào
cũng chẳng làm sao. Vợ chồng sao lại tranh cãi bất
đồng. Cha con sao lại phải ghét bỏ vì khác biệt. Và
anh chị em ta, tranh luận để thêm kiến thức. Chẳng
cần phải đốt lửa hận thù. Các cụ có biết không.
Tranh luận mà thua sẽ học được bài học. Đó là kiến
thức mới. Thắng thì còn học được cái gì ?.
Kỳ này lạm bàn về kinh tế dù chẳng biết gì về
kinh tế. Kỳ sau sẽ đến lãnh vực khác.
Giao Chi San Jose.
giaochi12@gmail.com
(408) 316 8393
Bàn ra tán vào (0)
Ông Trump, giữa chúng ta Giao Chỉ, San Jose
Ông Trump,giữa chúng taGiao Chỉ, San JoseVài hàng về người viết: 86 tuổi, nguyên đại táQLVNCH. Công việc cuối cùng tại VN: Giám đốcPathFinder. Một tổ chức ngoại vi bộ Tổng Tham mưutrước 1975. Hiện vẫn còn làm giám đốc danh dự cơquan IRCC và sáng lập Viet Museum tại San Jose.Bút hiệu Giao Chỉ, Vũ văn Lộc. Đến Mỹ 1975 ghidanh cử tri Cộng Hòa sau đổi ra Không đảng phái.Vì công việc tại cơ quan di dân và ty nạn CA nênchịu ảnh hưởng rất nhiều theo chính sách của DânChủ nhưng không hoàn toàn đồng ý tất cả.Chùa Đức Viên nơi có ông Thiện,ông Ác canh gácTại sao viết tiểu luận này: Tiểu luận này viếtcho bằng hữu Việt Nam. Có thể ba phải, khôngchống đối và không ủng hộ tổng thống Trump.Viết cho những bạn bè bàng quan theo dõi thời sựvà không đưa ra ý kiến. Viết cho bạn bè chống đốiTrump. Viết cho bạn bè ủng hộ Trump. Khôngtranh luận với quý vị nhiệt thành quá độ của cả 2bên. Tôi viết ra những điều suy nghĩ thành thực.Bởi vì những suy nghĩ này không thấy ai nói ra.Nếu anh không nói, ai nói? Bây giờ không nói, baogiờ.Tổng thống của chúng ta. Ông Mỹ đen. Mười nămtrước, giữa ông McCain và ông Obama tôi bỏ phiếucho ông Mỹ đen. Vì cá nhân của cả 2 bên, không vìđảng CH hay DC, Tôi là người không đáng phái. Rấthâm mộ ông McCain anh hùng. Người ân nhân củaHO nhưng nương theo dòng lịch sử của Hoa Kỳ, tôibỏ cho ông Obama vì ông này là Mỹ đen. Obamakhông có thành tích cụ thể, không phải là người xuấtsắc nhất nước Mỹ. Không phải là người xuất sắc nhấtcủa sắc tộc đen. Tôi bầu cho Obama vì ông là Mỹđen. Lá phiếu đơn giản và nhỏ bé tầm thường củamột cá nhân vô danh chứng tỏ một thái độ chống lạichế độ kỳ thị chủng tộc từ trăm năm trước. May mắncho tôi, Obama lên làm tổng thống đóng vai hết sứckhiêm nhường và làm tròn nhiệm vụ 8 năm. Trongthời gian ông tổng thống Mỹ đen cầm quyền khôngđóng vai người hùng của sắc tộc đen. Ông không đemlại những thành quả khác biệt cho người Mỹ gốc PhiChâu. Ông cố gắng làm tổng thống cho lưỡng đảng,cho cả nước Mỹ và cho cả thế giới. Obama không lênvai tướng cướp làm cha thiên hạ. Ông là một tổngthống hiền lành. Tôi không nghĩ rằng cúi đầu thấpchào kính thiên hạ là làm nhục nước Mỹ. Hãy nghĩđến hình ảnh đức giáo hoàng rửa chân tín đồ bầncùng. Trung cộng vô tình hay cố ý không chuẩn bịđón Obama từ Air Force One xuống cửa chính. Ôngtổng thống da đen lặng lẽ xuống cửa sau. Đây là bàihọc trong cuốn sách viết về Cái Dũng của thánhnhân. Thế giới khen ngợi nước Mỹ đã vượt ra khỏimặc cảm kỳ thị để chấp nhận cho người da đen lênphiên lãnh đạo. Ngày xưa người Mỹ huấn luyệnnhững con chó chỉ dành để xục xạo đi tìm nô lệ bỏtrốn từ các ngục tù miền Nam. Thời đó thực sự đãqua rồi. Họ gọi chó Trắng (White Dog) không phải vìcó bộ lông trắng. Chó Trắng là loại chó hung dữ huấnluyện chỉ để cắn xé nô lệ da đen. Obama lên làm tổngthống chỉ để khép lại giai đoạn lịch sử của những conchó đủ màu sắc nhưng lại được gọi là chó Trắng.Tại sao không phải là đàn bà. Ba năm trước giữaông Trump và bà Clinton tôi bỏ phiếu cho người phụnữ đầu tiên ra tranh cử. Tôi không bỏ phiếu choTrump vì những điều được biết về hạnh kiểm và đạođức. Chưa ai biết để nói về thành tích lãnh đạo quốcgia. Một cách đơn giản tôi xin nói rằng bỏ phiếu chobà Clinton là lá phiếu của một cá nhân dành cho mộtngười đàn bà Mỹ. Là vợ một tổng thống trải qua sónggió và tủi nhục gia đình. Trở thành thượng nghị sĩ củaHoa Kỳ và ngoại trưởng nước Mỹ. Thành tích nhưthế có khả năng đương đầu với thế giới hòa bình vàthế giới tranh chấp. Người đàn bà Mỹ duy nhất bịNga Sô và Trung cộng thù ghét. Tôi bỏ phiếu cho bàClinton vì đây là ứng cử viên đàn bà. Có thể rất nhiềuphụ nữ xuất sắc hơn, nhưng đây là cơ hội ngàn nămtại Hoa Kỳ có người tranh cử tổng thống là phụ nữ.Thế giới đã có nhiều lãnh đạo đàn bà, hãy dành mộtcơ hội cho người nữ Hoa Kỳ kể từ hơn 30 năm trướcphụ nữ còn chưa có quyền bỏ phiếu.Nhưng ông Trump đã thắng cử . Dù rằng chínhông cũng không ngờ được giây phút vinh quanh nhưthế. Một chiến thắng vô cùng ngoạn mục. Một câuchuyện ngựa về ngược có một không hai. Một chínhkhách vô danh của chính trường đã hiên ngang gạt bỏ16 đối thủ vòng loại trong đảng Cộng Hòa để vàochung kết. Cuộc chiến thắng tuyệt vời làm ngỡ ngàngphe Dân chủ và cả thế giới. Toàn dân Hoa Kỳ nínlặng chờ đợi. Nếu có chống đối thì cũng chỉ hậm hựctrong lòng. Phần lớn khuất phục. Tổng thống DonaldTrump lên ngôi, dù không phải là tuyệt đối đa số cửtri dành phiếu cho ông nhưng nền dân chủ Hoa Kỳcúi đầu chấp nhận. Cũng như toàn dân Mỹ, cá nhântôi hoàn toàn thần phục và chờ đợi. Nhưng conđường của tân tổng thống đi tới không chủ trươngđoàn kết quốc gia. Không theo những bước căn bảncủa nghệ thuật cai trị là phải an dân. Ông đã có mộtnửa cử tri thần phục. Với quyền lực “thiên tử HoaKỳ” ông có thể chinh phục một nửa còn lại. Nhưngtừng bước một ông xây dựng sự chia rẽ và thù hận.Thực là điều đáng tiếc. Ngay trong bài diễn văn nhậmchức, tân tổng thống miệt thị thủ đô DC là vùng lầyxấu xa của đất nước. Miền đất lịch sử 44 nhà lãnhđạo tiền nhân đi trước đã xây dưng đất nước. Ổngphê bình trực tiếp các tổng thống sinh tiền cả cộnghòa và dân chủ. Ông Carter già, hai bố con ông Bushvà ông Obama ngồi yên chịu trận. Thì ra từ 8 nămtrước dưới triều đại Obama, ông Trump đã theo dõiphê bình từng ngày và từng lãnh vực. Bây giờ cờ đếntay con người mở cuộc cách mạng văn hóa tại HoaKỳ. Những người nhiệt thành với tân tổng thống gọiđây là hiện tượng thượng đế gửi một ông Thần xuốngtrần gian đất Mỹ. Ông Trump mang riêng mình giấcmơ vĩ đại nên công khai khen ngợi 3 nhân vật độc tàikhủng khiếp của thế giới. Putin, Tập Cận Bình vàKim lùn của Triều Tiên.Trump là hiện tại. Không thể so sánh Trump vớicác vị lãnh đạo khác. Bush, Clinton, Obama, dù sailầm tội lỗi hay thành quả xuất sắc họ đã trải qua 8năm. Dân Mỹ chấp nhận một nước Mỹ vĩ đại vừaphải như thế trong 24 năm qua. Nhưng tất cả đều làquá khứ. Trump là hiện tại. Không thể so sánh Trumpvới các đối thủ Dân Chủ. Trump là ngôi sao của hiệntại. Phe dân chủ chưa có ngôi sao. Trump nói đúngPhó Biden buồn ngủ. Trump mới là người thức.Riêng tôi nghĩ rằng Trump là một trải nghiệm lạ lùngcủa nền dân chủ Hoa Kỳ. Trump là một thử thách chonước Mỹ. Trump lên tổng thống để chia rẽ nước Mỹchứ không phải để đoàn kết. Trump lãnh đạo để thửthách nhân loại. Giữa thiện và ác.Trump không giảiquyết được những vấn nạn của Hoa Kỳ và nhân loạinhưng phơi trần mọi thứ ra ánh sáng. Vấn đề kỳ thị.Di dân, Phá Thai. Súng đạn. Biên giới. Đối với riêngtôi. Trump lột da nước Mỹ cho thế giới nhìn thấynhững khó khăn và xấu xa tiềm ẩn của thiên đường.Trên sân khấu chính trường Hoa Kỳ, Trump là ngườiđầu tiên đóng vai phản diện. Trump chống Dân chủvà chống cả Cộng Hòa. Ông phê phán tất cả các tổngthống tiền nhiệm. Chống cả hiến pháp và phản đối cảtiền nhân. Nước Mỹ có 2 niềm hãnh diện so sánh trênthế giới. Tam quyền phân lập thì nhiều nước đã thựchiện. Nhưng không quốc gia nào có được một hệthống báo chí mạnh mẽ và trong sáng được xứngđáng lên ngôi đệ tứ quyền. Ông Trump miệt thị toàndiện, giao chiến từng ngày và có lúc làm tê liệt cảniềm tin quốc gia vào hệ thống truyền thống vĩ đạicủa Hoa Kỳ. FBI,CIA và các hệ thống tình báo của ngũ giác đài vốncũng là niềm hãnh diện của Hiệp chúng Quốc. Tìnhbáo quốc nội và phản gián quốc ngoại. Tai mắt của cảdân tộc. Nhân danh tổng thống tổng tư lệnh ông mạtsát chê bai hàng ngày. Thường xuyên thay đổi hàngngũ lãnh đạo và hoàn toàn không tin tưởng vào cáctin tức nhận định của các cơ quan tình báo. Ông caitrị bằng trực giác và bằng ảo tưởng. Ông đang tiêudiệt tinh thần của hai niềm hãnh diện Hoa Kỳ. TruyềnThông và tình báo. Về vấn nạn di dân thực sự Trumpkhông đạt được những con số thống kê lớn lao hơnthời kỳ Clinton và Obama. Nhưng ông hò hét chỉ đểlấy lòng cử tri đã bỏ phiếu và tiếp tục ủng hộ. Bứctường biên giới cũng chỉ là đòn gió để giữ phiếu.Thời kỳ huấn nhục của Hoa Kỳ: Mặc dù tổngthống của chúng ta như thế nhưng ông vẫn có một sốủng hộ nòng cốt không hề thuyên giảm. Với đa sốthượng viện cộng hòa bênh vực ông sẽ không bị đànhặc dù bị hạ viện dân chủ truất phế. Cuộc bầu cử năm2020 mới thực sự là chung cuộc. Sẽ có 2 trường hợpxảy ra. Trump sẽ chiến thắng như thần thánh hay thuacuộc. Nếu thắng tiếp tục 4 năm Hoa Kỳ sẽ có mộttương lại bất định. Sẽ còn rất nhiều quyết định lạ lùngbởi một vị tổng thống tự cho là vĩ đại của một đấtnước tưởng rằng vĩ đại thực sự trở lại. Nhưng nếuông không được tái cử Trump cũng sẽ trở thành thánhtử đạo với những người tiếp tục nhiệt thành ủng hộ.Dù 4 năm hay 8 năm, nước Mỹ sau ông sẽ bình yênhơn hay có thể sẽ buồn tẻ hơn. Giai đoạn của Trumpsẽ là giai đoạn huấn nhục của Hoa Kỳ. Vì quan niệmnhư vậy nên có thể 4 năm chưa đủ. Nếu cần cơn bãotố chính trường phải để cho Trump qua khỏi con trốtbãi nhiệm. Nếu Trump vượt qua thử thách đi vàonhiệm kỳ thứ 2 thì cũng do lòng người và điềm trời.Que sera sera. Mỹ quốc là một mỹ nhân. “Bắtphong trần phải phong trần. Cho thanh cao mới đượcphần thanh cao.” Trước của ngôi chùa Đức Viên SanJose có tượng 2 ông thiện và ác. Thời gian qua HoaKỳ có 2 ông thiện ác ra cầm quyền. Obama là đạidiện cho da đen với trăm năm nô lệ sau lưng tràn đầynhững oán hờn nô lệ xiềng xích. Nay vào vai ôngThiện đi cúi đầu lạy khắp năm châu bốn bể. Nhiềungười Mỹ da trắng đã nhìn thấy Hoa Kỳ có một vịtổng thống da đen xấu xa hèn hạ nhất lịch sử. Cóngười nặng lời nói rằng tên tổng thống “mọi đen” làmnhục nước Mỹ. Mấy ai hiểu rằng qua Obama nhânloại không còn thấy hình ảnh tên côn đồ da đen hiếpngười cướp của Harlem. Nhưng vừa mới vào vailãnh đạo, chưa làm trò trống gì. Obama đã được nhậngiải Nobel Hòa Bình. Phải biết rằng, Nobel hòa bìnhkhông phải trao cho ông tổng thống Mỹ đen. Họ traocho tinh thần hòa bình của nước Mỹ giữa trắng vàđen bước vào giai đoạn hòa giải thượng đỉnh vì cótổng thống da đen. Bây giờ đến giai đoạn quá độ củaHoa Kỳ. Mỹ tìm ra được ông tổng thống thực sự datrắng để đóng vai ông ác.Trên 100 triệu người đànông Mỹ trắng không ai vào vai toàn hảo hơn ôngTrump. Một mẫu mực tuyệt vời với tinh thần tự caotự đại và quyết đoán. Dù ông bỏ vợ 2 lần và chơiđiếm công khai nhưng bên đạo vẫn tha thứ vì ngàichống phá thai. Dù ông coi đàn bà không ra gì nhữngphụ nữ mê ông vì chàng đóng trọn vẹn vai trò ngườinam tử huyền thoại. “Vai 5 tấc rộng thân 10 thướccao, Đường đường một đấng anh hào,” .Khi ông lêncầm quyền. Tất cả sách vở mẫu mực Hoa Kỳ dạy dỗthế giới. Làm sao thu được lòng người. Làm sao mởcửa cho tự do. Làm sao xây dựng dân chủ và nhânquyền. Trump phá bỏ tất cả. Các hiệp ước, các camkết. Các thành quả 24 năm sáng tạo của 3 đời tổngtống cộng hòa dân chủ ông dẹp hết. Trải qua nửa thếkỷ thử thách với bao chiến binh hy sinh mới còn lạitối thiểu 1 số lính Mỹ rất tượng trưng làm cảnh đạidiện cho tinh thần trách nhiệm Mỹ trên thế giới.Trump rút về nói là để cho trẻ con đánh nhau. Ôngcòn nghĩ tới việc rút quân từ Nam Hàn và Nhật Bản.Ông tuyên bố lính Mỹ hy sinh tại Việt Nam, tạiTrung đông là những cái chết vô ích. Mỹ cần một nềnquốc phòng rất mạnh và rút về bảo toàn lực lượng.Đóng cửa rút cầu và dành lợi nhuận trong tất cả mọithương thuyết. Trump muốn tắt lửa trên ngọn đuốccủa nữ thần tự do vốn là niềm hãnh diện của Hoa Kỳ.Ông chủ trương đưa Hoa Kỳ vĩ đại trở lại. Tưởngrằng Hoa Kỳ đang vĩ đại là không hiểu Trump. NếuObama là hiện thân của người da đen khốn khổ cưngụ trong túp lều của chú Tom mà bước vào NhàTrắng thì Trump vào vai tỷ phú da trắng đã có cảvương quốc và chư hầu đường bệ tiến vào Bạch cung.Đem theo tinh thần nước Mỹ thế kỷ thứ 19 thực sự vĩđại trở lại. Trong giai đoạn này không ai thay thếđược Trump. Nước Mỹ phải chấp nhận để trải quathử thách hết sức cam go. Dù 4 năm hay 8 năm phảiđể cho cõi thiên đàng bước vài giai đoạn trầm luân vàđi hết đường trần.Một thế chế bền vững muôn đời. Với một vị tổngthống chỉ đơn phương tuýt ra chính sách như thế tạisao Hoa Kỳ không rối loạn. Bằng những lời nói vàhội họp bàn thảo. Quốc hội vẫn làm việc. Dù thay đổicác bộ trưởng như thay phiên gác của nhà kho, các cơquan công quyền vẫn làm việc. Toàn quân vẫn thaodượt, huấn luyện và tuần tra trên không phận và hảiphần. Tàu vẫn chuyển bánh và trẻ em vẫn đi học.Không thể có đảo chính. Không có chuyện tướnglãnh ra cầm quyền. Không có chuyện giải tán quốchội hay vệ binh vây quanh phủ tổng thống. Đó là lýdo bền vững của thể chế chính trị tại Hoa Kỳ. Từtrăm năm trước lưỡng đảng Hoa Kỳ vẫn tranh chấpmỗi ngày, nhưng vẫn giữ cho con tàu hiệp chúngvững vàng giữa trùng khơi vạn lý. Nhưng kỳ nàytranh chấp có phần khốc liệt hơn và lôi kéo quầnchúng Việt Nam di tản dù chúng ta chỉ có tỷ lệ dân sốnhỏ bé nhưng chia năm xẻ bẩy và hết sức quan tâmđến chính sự Hoa kỳ. Theo dõi từng đường đi nướcbước của tổng thống từng giờ từng phút. Cả hai phíađều hết lòng làm luật sư biện hộ hay công tố việnbuộc tội. Làm người cổ võ nhiệt thành cho vị tổngthống thứ 45 của nước Mỹ. Đôi khi nhiệt thành bỏ cảtình nghĩa anh em và gia đình. Chuyện này đáng tiếchơn cả việc đi tìm chân lý của vấn đề. Yêu ai yêu cảđường đi, Ghét ai ghét cả tông ty họ hàng.Ông Trump, giữa chúng ta. Tại sao chúng ta lạihận thù ghét bỏ nhau vì công việc lãnh đạo quốc giacủa tổng thống. Có điều rất chắc chắn là cả hai phíatranh luận đều không hề được Cộng Hòa hay DânChủ thuê mướn để làm công tác tuyên truyền và vậnđộng. Chắc chắn rằng ông Trump không có thì giờ đểquan tâm đến dư luận cộng đồng Việt Nam. Chúng tachưa có đủ tài chánh, cử tri và thế lực gây ảnh hưởng.Ủng hộ hay chống đối 1 vị tổng thống là chuyệnthường tình, hà cớ phải nặng lời gian dối trong suy tưvà lý luận để bỏ anh em. Những vị cao niên biết nhautrong nửa thế kỷ sao lại giận nhau vì nhà lãnh đạoHoa Kỳ ở nơi xa cách trong thời gian rất ngắn từ 4đến 8 năm. Cả hai phe đều đồng ý một điểm thenchốt. Con người ta thường được nhận diện qua Tài vàĐức. Đương kim tổng thống là người được cả 2 phíađồng ý là hạnh kiểm và đạo đức rất đang phàn nàn.Bênh Trump nói là ông có tài và làm được việc.Thành quả siêu việt nên bỏ qua điểm hạnh kiểm. Bênchống cho rằng ông không có thành quả thực sự, chỉtoàn sai lầm nên không chấp nhận được. Nếu chỉ bấtđồng về những ý kiến khác biệt đơn giản như thế thìhà tất phải dùng những lời lẽ xấu xa viết bài hạ nhụcnhau.Ngộ, Buông và Chấp. Tôi đi ngang qua chùa ĐứcViên ở San Jose. Ngôi chùa nữ tu khang trang đầutiên của miền Bắc. Hình hai ông Thiện Ác uy nghiđứng canh gác 2 bên. Phật tử thăm chùa thắp hươngcúng lễ mọi nơi. Nhưng không ai thắp hương vái lạyông Thiện và ông Ác. Hai vị thần sẽ ứng đó ngànnăm, nhưng các vị tổng thống dù Thiện hay Ác cũngchỉ canh gác đất nước này một vài năm rồi cũng trởthành dĩ vãng. Tôi bước vào khu thờ sư bà Đàm Lựu.Bà là người bạn cũ sáng lập chùa Đức Viên. Khi mớilập chùa chỉ là ngôi nhà cũ với bãi cỏ dại hoang vu.Ni cô Đàm Lựu nói rằng lâu nay sao không thấy ôngđến chùa. Tôi nói rằng máy cắt cỏ cũ hư rồi. Hômnay có máy mới đến cắt thử đám cỏ dại. Ngày nayngôi chùa nguy nga không còn cỏ dại. Ni cô trẻ trởthành sư bà cũng đã ra đi. Tôi thắp hương vái sư ĐàmLựu. Trên tường có tấm thiếp rất cũ ghi rõ ba chữNGỘ, BUÔNG, CHẤP. Tôi ghi nhớ đem về. Chuyệnông Trump giữa chúng ta. Bước đầu phải nhìn cho rachân lý, đó là Ngộ. Thấy được chân lý hay không rồicũng bỏ qua. Đó là Buông. Nếu còn vương vấn màkhông BUÔNG được thì phải Chấp. Hiền lành thìChấp nhận. Nóng nảy thì Bất Chấp. Các bạn chọnđường nào. Đi theo ông Thiện hay ông ÁC. Xin cứ tựnhiên. Chào Tay.Tái bút ghi thêm: Chuyện bên Tàu. Trước khi rađi, chủ tịch Mao cho gọi đồng chí Giang Thanh đangcùng Hồng vệ binh tung hoành trong cuộc cách mạngvăn hóa. Mao nói: Bà cho dẹp ngay 2 nhà máy làmmũ nón và gang thép. Nếu không tác dụng sẽ đến vớichính bà. Thiên hạ ghi lại từng câu và giải thích nhưsau. Chủ tịch muốn nói người vợ cách mạng hãyngừng chụp mũ và đánh phá thiên hạ.Quả nhiên vềsau khi Mao chết, Giang Thanh trong vụ án Tứ Nhânbang bị bắt và chết trong tù. Ngày nay hàng hoáTrung quốc tràn ngập Hoa Kỳ cũng có cả sản phẩmtừ nhà máy làm mũ nón và gang thép của GiangThanh.--Giao Chi San Jose. giaochi12@gmail.com(408) 316 8393++++++++++++Ông Trump và anh em taTác giả : Giao Chỉ, San JoseNguồn: Việt Báo Ngày đăng: 2019-11-24(Viết tặng Bs.Lân bên Pháp, Bs.Tích bên Đức vàBs.Vũ bên Mỹ, với nhiều kính mến tình cảm) Thôngbáo quý vị để cho ý kiến.Bài thứ nhất: Kinh tế và tổng thốngPhân trần.Tháng trước tôi viết bài Ông Trump giữa chúngta. Có nhiều bạn cảm thông. Nhưng cũng có nhiềuđộc giả cho rằng tác giả ăn gian. Đóng vai đứnggiữa nhưng kỳ thực thuộc phe chống Trump. Xinchịu các cụ tinh mắt. Quả thực mình không theophe ông Trump nhưng chống tổng thống thì khôngdám. Rất e ngại các bạn nhiệt thành với tổng thốngkhông thèm cãi lý mà đem đời tư tác giả ra viết tiểuthuyết. Vì vậy nên lần nầy thu hẹp đề tài ôngTrump và anh em ta. Lý do đơn giản là diễn đàntranh luận giữa các nhân sĩ từ Âu châu qua Calixem ra nhẹ nhàng lịch sự nên đấu trường rất trongsáng không hận thù. Các tham luận viên ra đòn trênthắt lưng. Mỗi khi mở đầu đều khen ngợi đốiphương và kết luận đều có lời thăm chị và cáccháu. Khán giả rất dễ chịu và kẻ bên ngoài nhưchúng tôi vui mừng đóng góp ý kiến. Lần này gópý về một đề tài then chốt: Tổng thống và Kinh tế.Thành quả Kinh Tế: Trước hết là khen ngợi.Mấy ông bác sĩ về hưu quả thực theo dõi và đọc tintức rất chăm chỉ. Tranh luận rất nhiệt thành và kiếnthức sâu rộng. Chúng tôi xem hai bên dàn trận màkhông nhớ hết tên các chiến tướng. Trong khi cácbác biết rõ từng danh tướng của 2 bên. Ông nàogian, bà nào phản. Người nào vẫn trung thành, taynào bỏ của chạy lấy người, quan ta biết hết và dẫngiải tường tận. Tạm thời bất phân thắng bại.Thiên tài kinh tế? Bây giờ xin đề cập đến điểmthen chốt. Ông Trump có phải là thiên tài kinh tếkhông? Câu chuyện diễn tiến như sau. Ngay khiTrump lên ngôi. Ngài chưa làm ăn gì cả, kinh tếHoa Kỳ tương đối ổn định. Thất nghiệp đang từ từđi xuống. Anh em ta đã yêu Trump say đắm. Nhưtrời chợt mưa chợt nắng chẳng vì đâu. Rồi khi thầntượng đăng quang, kinh tế ngày một khởi sắc vàthất nghiệp đã đi xuống từ đời trước nay xuốngthành kỷ lục. Bây giờ phe ta hô hào thành tích thenchốt của tổng thống là kinh tế và thất nghiệp. Vìyêu Trump ngay từ đầu bèn quả quyết đây là phéplạ của ông Thần Donald. Phe ghét Trump nói rằngchu kỳ của kinh tế bốc lên từ thời Obama. Lý luậncủa hai bên đều quá sức hiểu biết của tôi. Khôngmột kinh tế gia giảng giải cho tôi rõ những quyếtđịnh hô phong hoán vũ nào của tổng thống đã làmcho kinh tế khởi sắc như vậy. Phe ghét Trump đưara nhiều lý luận chứng minh vì chu kỳ kinh tế vàảnh hưởng từ vị tổng thống tiền nhiệm. Tôi đọcnhưng quả thực vẫn phân vân.Kể chuyện bên Tàu. Xin kể hầu quý vị câuchuyện rất xưa. Ngày xưa bên Tàu vào thời hoàngkim. Mưa thuận gió hòa. Bốn phương phẳng lặng.Hai Kinh vững vàng. Dân tình no ấm và sống trongcảnh thái bình thịnh vượng. Nhà vua vốn là ngườichân thật và đạo đức đã hỏi cận thần rằng: Ta nghebáo cáo dân tình tốt đẹp. Trẫm rất mừng. Nhưnghỏi thật các khanh. Ta có làm gì đâu gọi là trị quốcan dân mà kết quả tốt đẹp như thế.Tả hữu các quan đều vội vàng quỳ xuống đồngthanh tâu rằng: Tất cả đều nhờ hồng phúc của bệhạ. Phúc đức của bệ hạ trên được lòng trời, dướithuận lòng người nên việc nước hanh thông.Nhà vua rất vừa lòng nhưng quay hỏi thừatướng vốn là bậc cao niên rất trực tính. Thừa tướngnghĩ sao.Bậc cao niên đã giữ chức thừa tướng từ đời vuacha đã nói ngay rằng. Tâu bệ hạ chẳng qua là ngàiđang gặp may. Xin cứ yên tâm mà hưởng dịp may.Ngài lo lắng mà ra tay trị quốc có khi làm hỏng vậnmay.Vua Trump và nước Mỹ: Đó là câu chuyện xưa.Đem ra tính chuyện ngày nay thì sự thể sẽ diễn tiếnnhư sau. Hạ viện sẽ biểu quyết đề nghị bãi nhiệmnhà vua. Thượng viện sẽ bác bỏ. Không cần xétđến các tội lỗi theo luật pháp.Mọi quyết định đềutheo phe đảng. Vua Donald vẫn giữ vững ngôi đạiđế. Đến kỳ tranh cử năm 2020 nếu gặp dịp maychu kỳ kinh tế vẫn tốt đẹp và lại còn đẹp hơn nữa.Dân chúng lại bỏ phiếu bầu cho tổng thống thêmmột nhiệm kỳ. Bất kể sai lầm cá nhân hay tội lỗi cũhay mới. May mắn là yếu tố then chốt. Bệ hạ chẳngcần làm gì. Nếu kinh tế tự nhiên lên và thất nghiệptự nhiên xuống. Đây là dịp may được gọi là hồngphúc của bệ hạ. Ngài sẽ ở lại thêm 4 năm. Tiếp tụcđánh nhau với Dân Chủ. Cuộc nội chiến trên chínhtrường Hoa Kỳ sẽ không có giới nghiêm. Không cólính tráng xuống đường. Không có chiến xa vâyquanh Bạch Cung hay quốc hội. Không có cảnhgiết chóc binh đao. Trong cảnh bất đồng vẫn cóniềm hy vọng. Đối với riêng tôi dù không phải làFan của ông nhưng mỗi lời tuyên bố lạ lùng củaông Trump lại là một tin tức thú vị. Đường lốitranh cử phi chính trị của ông Trump đã hạ gục 16chính khách chuyên nghiệp của Cộng Hoà dù ônglà đảng viên tân tòng. Vào chung kết ông thuaphiếu phổ thông nhưng thắng phiếu cử tri đoàn.Thật sự vì sự sai lầm của Dân Chú ngủ quên trênchiến thắng để khóc hận với cuộc can trường trongchiến bại. Đó là may mắn đầu tiên của tổng thốngTrump. Nếu kinh tế tiếp tục ngon lành. Thất nghiệptiếp tục xuống kỷ lục. Mặc dù ông không cần cóbiện pháp nào cụ thể. Dù ai nói đông nói tây, thìông vẫn vững như kiềng ba chân. Bôn ba chẳngqua thời vận. Thời của ông lên là có tả hữu tunghô.Còn lại hai phe Việt Nam ta. Tiền không có.Phiếu cũng không. Nội lực không thấy. Ngoại vậnchưa xong. Ta tranh luận không nên pha lửa cămhờn. Bởi vì chiến trường chính trị dù có thể nào
cũng chẳng làm sao. Vợ chồng sao lại tranh cãi bất
đồng. Cha con sao lại phải ghét bỏ vì khác biệt. Và
anh chị em ta, tranh luận để thêm kiến thức. Chẳng
cần phải đốt lửa hận thù. Các cụ có biết không.
Tranh luận mà thua sẽ học được bài học. Đó là kiến
thức mới. Thắng thì còn học được cái gì ?.
Kỳ này lạm bàn về kinh tế dù chẳng biết gì về
kinh tế. Kỳ sau sẽ đến lãnh vực khác.
Giao Chi San Jose.
giaochi12@gmail.com
(408) 316 8393