Văn Học & Nghệ Thuật
RỜI BẾN - CAO MỴ NHÂN
RỜI BẾN - CAO MỴ NHÂN
Khi trời chuyển gió trong đêm
Kéo chăn bông đắp êm điềm biết bao
Khi mưa rơi xuống rì rào
Đã trong chăn ấm, nghe xao xuyến lòng
Căn nhà thoắt rộng mênh mông
Một mình em với khoảng không tối mù
Biết anh đang ngồi mộng mơ
Bên đèn với giấy chép thơ đẹp buồn
Người nào cũng thích cô đơn
Người nào cũng gối chăn suông cuối ngày
Người nào cũng sợ vòng tay
Lỡ khi xiết chặt thành giây buộc ràng
Như cùng chung chuyến đò ngang
Mỗi người một chuyện phải sang sông chiều
Mưa dồn sóng vỗ thương yêu
Rời xa bến hẹn, mang theo muộn phiền ...
CAO MỴ NHÂN (HNPD)
Bàn ra tán vào (0)
RỜI BẾN - CAO MỴ NHÂN
RỜI BẾN - CAO MỴ NHÂN
Khi trời chuyển gió trong đêm
Kéo chăn bông đắp êm điềm biết bao
Khi mưa rơi xuống rì rào
Đã trong chăn ấm, nghe xao xuyến lòng
Căn nhà thoắt rộng mênh mông
Một mình em với khoảng không tối mù
Biết anh đang ngồi mộng mơ
Bên đèn với giấy chép thơ đẹp buồn
Người nào cũng thích cô đơn
Người nào cũng gối chăn suông cuối ngày
Người nào cũng sợ vòng tay
Lỡ khi xiết chặt thành giây buộc ràng
Như cùng chung chuyến đò ngang
Mỗi người một chuyện phải sang sông chiều
Mưa dồn sóng vỗ thương yêu
Rời xa bến hẹn, mang theo muộn phiền ...
CAO MỴ NHÂN (HNPD)