Văn Học & Nghệ Thuật
Sài Gòn niềm nhớ không nguôi - Nguyễn Duy Phước
Sài Gòn ơi thôi đã hết rồi
Ngươi đi kẻ ở chia phôi nát lòng
Bến bờ quê cũ vời trông
Giờ xa nghìn dặm, hoài mong trọn đời
Nhớ thời hoa bướm đôi mươi
Con đường thơ mộng chung đôi đến trường
Buồn vui ký ức học đường
Ôm nghiêng tập vở, ghì thương chuyện tình
Lối mòn vạt nắng lung linh
Nắng vàng sưởi ấm bóng hình thân thương
Khung trời đại học vấn vương
Công viên ghế đá chiều buông thẫn thờ
Nhớ khi thề ước hẹn hò
Những con phố nhỏ vẫn chờ đợi nhau
Giờ tan trường thoáng nao nao
Vỉa hè chung bóng xuyến xao bước đường
Mây ngàn quyện gót uyên ương
Duy Tân, Cường Để lá vương ngập hồn
Chiều về mưa nắng dập dồn
Giọt mưa trĩu nặng hạt buồn ấp yêu
Heo may se lạnh đường chiều
Hàng cây rủ bóng chắt chiu tình đầu
Lá bàng theo gió đong đưa
Khơi bao kỷ niệm tình xưa bùi ngùi
Nhớ khi dạo phố đông người
Tự Do, Lê lợi, thảnh thơi vui vầy
Bạch Đằng lộng gió mơ say
Bến phà đưa đón vơi đầy nhớ thương
Xôn xao hàng quán bên đường
Givral, Pagode, vũ trường Maxim's
Cà-phê, quán nhạc trữ tình
Đêm Màu Hồng vẫn lung linh ánh đèn
Nhạc vàng trổi khúc êm đềm
Hẹn hò thương xá Eden mơ màng
Bến Thành, phố chợ thênh thang
Đường hoa Nguyễn Huệ rộn ràng sắc hương
Áo dài trong gió vương vương
Chở cành phượng vĩ ngát hương lưng trời
Thương ơi xe đạp một thời
Mơn man tà áo phất phơ bên đường
Tiếng chuông văng vẳng thánh đường
Taberd trường cũ gợi buồn cố nhân
Gia Long tình thắm lâng lâng
Trưng Vương áo trắng ngại ngần gió lay
Tao Đàn dạo khúc ngất ngây
Tơ trùng dây dứt đắm say cõi lòng
Dư âm tình thoáng mênh mông
Lặng nghe thành phố trở buồn đêm nay
Thôi thì anh cánh chim bay
Em tà áo mỏng theo mây nghìn
Phương trời dõi bóng mông lung
Bên đời hiu quạnh nhớ nhung nhạt nhòa
Đường về lộng gió mưa qua
Nụ cười héo hắt, xót xa, úa mềm
Sài Gòn nay đã mất tên
Đề từng con phố sầu thêm ngậm ngùi
Sài Gòn niềm nhớ không nguôi
Miên man một thuở tiếc người chân mây.
Nguyễn Duy Phước (NDP)
Bàn ra tán vào (0)
Các tin đã đăng
- Xuân Tóc Quăn" - by Sơn Trung / Trần Văn Giang (ghi lại).
- Tết , kể chuyện “ Ma” trong “ Văn Thi Sĩ Tiền Chiến” của Nguyễn Vỹ - Trần Thế Kỷ
- "Mười Cái Chết Oan Khiên Của Văn Nghệ Sĩ Miền Nam" - by Phạm Văn Duyệt / Trần Văn Giang (ghi lại).
- “Nửa hồn thương đau” - by Trần Văn Giang.
- "Những Dòng Thơ 5 Chữ" - by Thái Bá Tân. Trần Văn Giang ghi lại
Sài Gòn niềm nhớ không nguôi - Nguyễn Duy Phước
Sài Gòn ơi thôi đã hết rồi
Ngươi đi kẻ ở chia phôi nát lòng
Bến bờ quê cũ vời trông
Giờ xa nghìn dặm, hoài mong trọn đời
Nhớ thời hoa bướm đôi mươi
Con đường thơ mộng chung đôi đến trường
Buồn vui ký ức học đường
Ôm nghiêng tập vở, ghì thương chuyện tình
Lối mòn vạt nắng lung linh
Nắng vàng sưởi ấm bóng hình thân thương
Khung trời đại học vấn vương
Công viên ghế đá chiều buông thẫn thờ
Nhớ khi thề ước hẹn hò
Những con phố nhỏ vẫn chờ đợi nhau
Giờ tan trường thoáng nao nao
Vỉa hè chung bóng xuyến xao bước đường
Mây ngàn quyện gót uyên ương
Duy Tân, Cường Để lá vương ngập hồn
Chiều về mưa nắng dập dồn
Giọt mưa trĩu nặng hạt buồn ấp yêu
Heo may se lạnh đường chiều
Hàng cây rủ bóng chắt chiu tình đầu
Lá bàng theo gió đong đưa
Khơi bao kỷ niệm tình xưa bùi ngùi
Nhớ khi dạo phố đông người
Tự Do, Lê lợi, thảnh thơi vui vầy
Bạch Đằng lộng gió mơ say
Bến phà đưa đón vơi đầy nhớ thương
Xôn xao hàng quán bên đường
Givral, Pagode, vũ trường Maxim's
Cà-phê, quán nhạc trữ tình
Đêm Màu Hồng vẫn lung linh ánh đèn
Nhạc vàng trổi khúc êm đềm
Hẹn hò thương xá Eden mơ màng
Bến Thành, phố chợ thênh thang
Đường hoa Nguyễn Huệ rộn ràng sắc hương
Áo dài trong gió vương vương
Chở cành phượng vĩ ngát hương lưng trời
Thương ơi xe đạp một thời
Mơn man tà áo phất phơ bên đường
Tiếng chuông văng vẳng thánh đường
Taberd trường cũ gợi buồn cố nhân
Gia Long tình thắm lâng lâng
Trưng Vương áo trắng ngại ngần gió lay
Tao Đàn dạo khúc ngất ngây
Tơ trùng dây dứt đắm say cõi lòng
Dư âm tình thoáng mênh mông
Lặng nghe thành phố trở buồn đêm nay
Thôi thì anh cánh chim bay
Em tà áo mỏng theo mây nghìn
Phương trời dõi bóng mông lung
Bên đời hiu quạnh nhớ nhung nhạt nhòa
Đường về lộng gió mưa qua
Nụ cười héo hắt, xót xa, úa mềm
Sài Gòn nay đã mất tên
Đề từng con phố sầu thêm ngậm ngùi
Sài Gòn niềm nhớ không nguôi
Miên man một thuở tiếc người chân mây.
Nguyễn Duy Phước (NDP)