Văn Học & Nghệ Thuật
THẮP LỬA ĐÊM SUÔNG - CAO MỴ NHÂN

THẮP LỬA ĐÊM SUÔNG - CAO MỴ
NHÂN
Vẫn vầng trăng chiếu nghiêng trời
Bên đông ánh ngọc trên môi lỡ làng
Phương tây hoa nở rỡ ràng
Ngày vừa mới đến thủa nàng gặp ta
Mây trời phủ kín phong ba
Từng phen lỡ dở rời xa chốn này
Ai người mở rộng vòng tay
Ôm sương khói mỏng mê say một lần
Tỉnh cơn mơ, ngó phù vân
Hoá ra ta với cố nhân giã từ
Đôi khi hiểu được thiên tư
Chỉ là huyễn mộng thực hư điên cuồng
Ta về thắp lửa đêm suông
Nửa khuya mở sách sắm tuồng cùng thơ
Thơ ơi, biết đến bao giờ
Đến bao giờ thức hồn thơ lưu đày ...
CAO MỴ
NHÂN (HNPD)
Bàn ra tán vào (0)
Các tin đã đăng
- Sài Gòn niềm nhớ không nguôi - Nguyễn Duy Phước
- Xuân Tóc Quăn" - by Sơn Trung / Trần Văn Giang (ghi lại).
- Tết , kể chuyện “ Ma” trong “ Văn Thi Sĩ Tiền Chiến” của Nguyễn Vỹ - Trần Thế Kỷ
- "Mười Cái Chết Oan Khiên Của Văn Nghệ Sĩ Miền Nam" - by Phạm Văn Duyệt / Trần Văn Giang (ghi lại).
- “Nửa hồn thương đau” - by Trần Văn Giang.
THẮP LỬA ĐÊM SUÔNG - CAO MỴ NHÂN

THẮP LỬA ĐÊM SUÔNG - CAO MỴ
NHÂN
Vẫn vầng trăng chiếu nghiêng trời
Bên đông ánh ngọc trên môi lỡ làng
Phương tây hoa nở rỡ ràng
Ngày vừa mới đến thủa nàng gặp ta
Mây trời phủ kín phong ba
Từng phen lỡ dở rời xa chốn này
Ai người mở rộng vòng tay
Ôm sương khói mỏng mê say một lần
Tỉnh cơn mơ, ngó phù vân
Hoá ra ta với cố nhân giã từ
Đôi khi hiểu được thiên tư
Chỉ là huyễn mộng thực hư điên cuồng
Ta về thắp lửa đêm suông
Nửa khuya mở sách sắm tuồng cùng thơ
Thơ ơi, biết đến bao giờ
Đến bao giờ thức hồn thơ lưu đày ...
CAO MỴ
NHÂN (HNPD)