Cõi Người Ta
TIẾNG VẠC BÊN SÔNG. - CAO MỴ NHÂN
(HNPD) Tiếng sầu bát ngát, mầu quan tái
Chùm lấp đồng hoang, ánh lửa chài
TIẾNG VẠC BÊN SÔNG. - CAO MỴ NHÂN
Tiếng vạc khuya nghe hết sức buồn
Bên bờ sông vắng phủ mờ sương
Vạc kêu khắc khoải buồn chi lạ
Về cuối chân trời gọi nhớ thương
Cả một không gian như chùng lại
Kéo lùi dĩ vãng, đợi tương lai
Tiếng sầu bát ngát, mầu quan tái
Chùm lấp đồng hoang, ánh lửa chài
Không có ai thêm ngoài vạc, sông
Và con đò nhỏ ngậm ngùi trông
" Ba ta " cô quạnh trong sương gió
Trời cũng trầm tư ngó cánh đồng
Đêm quá khuya, ngày chưa tới kịp
Mông mênh, tất cả đều mông mênh
Xa xôi tiếng mõ rơi văng vẳng
Vạc vẫn bay trên cõi dập dềnh ...
CAO MỴ NHÂN (HNPD)
Bàn ra tán vào (0)
TIẾNG VẠC BÊN SÔNG. - CAO MỴ NHÂN
(HNPD) Tiếng sầu bát ngát, mầu quan tái
Chùm lấp đồng hoang, ánh lửa chài
TIẾNG VẠC BÊN SÔNG. - CAO MỴ NHÂN
Tiếng vạc khuya nghe hết sức buồn
Bên bờ sông vắng phủ mờ sương
Vạc kêu khắc khoải buồn chi lạ
Về cuối chân trời gọi nhớ thương
Cả một không gian như chùng lại
Kéo lùi dĩ vãng, đợi tương lai
Tiếng sầu bát ngát, mầu quan tái
Chùm lấp đồng hoang, ánh lửa chài
Không có ai thêm ngoài vạc, sông
Và con đò nhỏ ngậm ngùi trông
" Ba ta " cô quạnh trong sương gió
Trời cũng trầm tư ngó cánh đồng
Đêm quá khuya, ngày chưa tới kịp
Mông mênh, tất cả đều mông mênh
Xa xôi tiếng mõ rơi văng vẳng
Vạc vẫn bay trên cõi dập dềnh ...
CAO MỴ NHÂN (HNPD)