Văn Học & Nghệ Thuật
TIẾNG XUÂN - CAO MỴ NHÂN

TIẾNG XUÂN - CAO MỴ NHÂN
Mùa xuân lên tiếng gọi em
Khi anh chợt đến bên thềm yêu đương
Màn đêm thả nhẹ rèm sương
Lửa hồng hoang ấm thiên đường đôi ta
Bước xuân lướt trên cỏ hoa
Tay anh khép nỗi gần xa chúng mình
Nhìn theo ánh mắt long lanh
Phân vân em hỏi lòng anh thế nào
Chưa từng hẹn với trăng sao
Mà ôm thân phận xưa sau của người
Lời buồn dừng lại môi tươi
Nụ hôn che lấp nụ cười bâng khuâng
Em về, áo đọng hương xuân
Anh quên không nói rất thầm yêu ai ...
CAO MỴ NHÂN (HNPD)
Bàn ra tán vào (0)
Các tin đã đăng
- Sài Gòn niềm nhớ không nguôi - Nguyễn Duy Phước
- Xuân Tóc Quăn" - by Sơn Trung / Trần Văn Giang (ghi lại).
- Tết , kể chuyện “ Ma” trong “ Văn Thi Sĩ Tiền Chiến” của Nguyễn Vỹ - Trần Thế Kỷ
- "Mười Cái Chết Oan Khiên Của Văn Nghệ Sĩ Miền Nam" - by Phạm Văn Duyệt / Trần Văn Giang (ghi lại).
- “Nửa hồn thương đau” - by Trần Văn Giang.
TIẾNG XUÂN - CAO MỴ NHÂN

TIẾNG XUÂN - CAO MỴ NHÂN
Mùa xuân lên tiếng gọi em
Khi anh chợt đến bên thềm yêu đương
Màn đêm thả nhẹ rèm sương
Lửa hồng hoang ấm thiên đường đôi ta
Bước xuân lướt trên cỏ hoa
Tay anh khép nỗi gần xa chúng mình
Nhìn theo ánh mắt long lanh
Phân vân em hỏi lòng anh thế nào
Chưa từng hẹn với trăng sao
Mà ôm thân phận xưa sau của người
Lời buồn dừng lại môi tươi
Nụ hôn che lấp nụ cười bâng khuâng
Em về, áo đọng hương xuân
Anh quên không nói rất thầm yêu ai ...
CAO MỴ NHÂN (HNPD)