Cõi Người Ta
TỰ TÌNH MÙA XUÂN. - CAO MỴ NHÂN
(HNPD) Chứa chan nắng trải khắp đường
Hắt hiu một khúc đoạn trường phù vân
TỰ TÌNH MÙA XUÂN. - CAO MỴ NHÂN
Mùa xuân thì phải vui tươi
Tại sao mãi vắng nụ cười trên môi
Bởi vì anh ở xa xôi
Còn em, thấp thoáng núi đồi hoang mê
Xuân mang hoa thắm cận kề
Mà hương sắc lại vụng về yêu thương
Chứa chan nắng trải khắp đường
Hắt hiu một khúc đoạn trường phù vân
Tay em lần chuỗi bao lần
Lên đồi, tìm lại dấu chân thủa nào
Ô hay, nhung nhớ dạt dào
Câu kinh đọc dở lời vào huyễn hư
Hành trình thăm thẳm bơ vơ
Tình vương vãi suốt đời thơ của mình
Hoa mai trắng nẻo biên đình
Cánh chim bạch hạc tự tình trong mây...
CAO MỴ NHÂN (HNPD)
Bàn ra tán vào (0)
TỰ TÌNH MÙA XUÂN. - CAO MỴ NHÂN
(HNPD) Chứa chan nắng trải khắp đường
Hắt hiu một khúc đoạn trường phù vân
TỰ TÌNH MÙA XUÂN. - CAO MỴ NHÂN
Mùa xuân thì phải vui tươi
Tại sao mãi vắng nụ cười trên môi
Bởi vì anh ở xa xôi
Còn em, thấp thoáng núi đồi hoang mê
Xuân mang hoa thắm cận kề
Mà hương sắc lại vụng về yêu thương
Chứa chan nắng trải khắp đường
Hắt hiu một khúc đoạn trường phù vân
Tay em lần chuỗi bao lần
Lên đồi, tìm lại dấu chân thủa nào
Ô hay, nhung nhớ dạt dào
Câu kinh đọc dở lời vào huyễn hư
Hành trình thăm thẳm bơ vơ
Tình vương vãi suốt đời thơ của mình
Hoa mai trắng nẻo biên đình
Cánh chim bạch hạc tự tình trong mây...
CAO MỴ NHÂN (HNPD)