Đoạn Đường Chiến Binh
Tâm sự 40 năm với 4 Chiến hữu Người nhái đã hy sinh vì Hoàng Sa
Tác giả Đặng Đình Hiền là cựu sinh viên trường Việt Nam Hàng Hải, ngành Chỉ huy (Pont). Với lịnh tổng động viên của chính phủ để chận đứng sự xâm lăng của csVN vào miền Nam Việt Nam, cũng như bao thanh niên khác anh đã nhập ngũ vào quân đội
Tân Sơn Hòa chuyển
Tác giả Đặng Đình Hiền là cựu sinh viên trường Việt Nam Hàng Hải, ngành
Chỉ huy (Pont). Với lịnh tổng động viên
của chính phủ để chận đứng sự xâm lăng của csVN vào miền Nam Việt Nam, cũng như bao thanh niên khác
anh đã nhập ngũ vào quân đội và được chuyển sang Hải Quân do có chuyên môn hàng
hải từ dân sự, anh đã gia nhập lực lượng Người Nhái của Hải Quân QL/VNCH. Chức
vụ sau cùng của anh là Biệt Đội Trưởng Người Nhái Hải Kích. Kỷ Yếu Hàng Hải xin giới thiệu bài viết của
anh:
Chào các bạn Người Nhái đã bỏ mình cho Hoàng Sa,
Tôi, Đặng Đình Hiền, nguyên Biệt Đội Trưởng Người Nhái Hải Kích.
Xin các anh cứ tự nhiên, như thuở xưa, mình lúc nào cũng coi nhau
như anh em. Chúng ta đã đồng ý với nhau rồi cấp bậc chỉ dùng để phân chia
nhiệm vụ trong công tác, chứ không dùng để phân chia giai cấp với nhau. Bởi vì
chỉ chậm thêm một giờ đồng hồ nữa thôi thì biết đâu tôi đã cùng với hơn 20
Người Nhái khác cũng đang đứng bên cạnh các anh bây giờ để chờ được cúng giỗ
hàng năm.
Thưa các anh,
Thoáng một cái mà đã 40 năm rồi, kể từ 19-1-1974, ngày
các anh đã nằm xuống cho Hoàng Sa.
Các anh biết không, từ sau ngày 30/4/1975, Việt Nam mình như
không còn là của mình nữa. Năm 1979, người thường tự xưng “Láng giềng
vĩ đại phương Bắc” đã giáng cho Việt Nam Cộng sản một đòn chí tử, đã
quét sạch 6 tỉnh địa đầu của Việt Nam như quét rác. Chúng đã bắt
đảng CSVN dâng nạp hàng ngàn cây số đất liền năm 1999 và hàng chục
ngàn cây số mặt biển năm 2000. Chúng đã không trả lại Hoàng Sa mà
còn tấn chiếm thêm một phần của Trường Sa, giết thêm 64 người bộ đội
CSVN có nhiệm vụ bảo vệ Garma và Cô lin năm 1988.
Ngay từ năm 1958, Phạm Văn Đồng đã theo lệnh của Hồ Chí Minh gửi
công hàm công nhận chủ quyền của Trung Cộng trên quần đảo Hoàng Sa và Trường
Sa, hầu được cung cấp vũ khí và tiếp liệu để xâm chiếm Miền Nam Việt Nam đang
yên vui dưới chế độ Cộng Hòa, mặc dầu lúc đó Cộng Sản Bắc Việt không có một
chút chủ quyền nào trên hải đảo Hoàng-Trường-Sa này. Bọn Trung cộng phải đợi
đến khi Mỹ rút khỏi Việt Nam, cắt viện trợ và tàn nhẫn bỏ rơi người bạn đồng
minh Nam Việt Nam, chúng mới xua quân tiến chiếm đảo.
Các anh biết không, chỉ chưa đầy một năm sau khi ký hiệp
định Paris để hạn chế sự hiện diện của quân đội Mỹ tại Miền Nam
Việt Nam, TQ đã vội đổ quân xuống các đảo phía tây của quần đảo
Hoàng Sa và triển khai lực lượng hải quân tại đây.
Tôi còn nhớ, ngày 24 Tết, chúng mình ai nấy đang nôn nao chờ đón
Tết sắp đến, những tưởng năm nay sẽ được sum họp với gia đình đón Xuân,
nhưng lệnh từ BTL/HQ gửi xuống, buộc Biệt Đội Hải Kích chúng ta trong vòng 24
giờ phải lên đường trực chỉ Hoàng Sa, đối đầu với quân Trung Cộng mưu chiếm hải
đảo. Tôi đã gom góp tất cả anh em hiện diện tại Biệt Đội, và những anh em khác
sống gần đơn vị phải thu xếp để hôm sau lên đường. Người Nhái chúng mình thì
quá quen với cảnh ra đi vội vã này rồi. Có bao nhiêu cái Tết chúng ta được ở
nhà chứ!
Các bạn cũng như tôi, đều được không vận từ Saigon đến Đà Nẵng,
rồi lên chiến hạm tại quân cảng Tiên Sa để được chở đến vùng lửa đạn Hoàng Sa.
Nơi đây quân Trung Cộng đang chờ chúng ta. Như vậy Người Nhái chúng ta hiện
diện trên 3 chiến hạm: HQ.5, HQ.16 và HQ.11. Sáng ngày 19-1-1974, khi được
lệnh đổ quân lên đảo thì NN từ chiến hạm HQ.5 xuống xuồng cao su chèo vào đảo.
Trung Úy Đơn làm trưởng toán đổ bộ từ HQ.5. Đại Úy Cảnh chỉ huy tổng quát tất
cả NN hiện diện, và nhận lệnh trực tiếp từ CHT hành quân là HQ Đại Tá Hà Văn
Ngạc, cũng ở trên chiếc HQ.5. Lúc này chiếc HQ.11 vẫn còn lênh đênh trên đường
từ Đà Nẵng đến vùng Hoàng Sa, mang theo khoảng 25 Người Nhái khác đến tăng
viện, do tôi trách nhiệm. Tôi cũng được biết Đại Úy Cảnh đã bị cảnh cáo sẽ bị
đưa ra tòa án quân sự về tội cự nự lệnh “đổ NN vào bờ giữa ban ngày và không
cho NN được sử dụng vũ khí”, mà chỉ đi “tiếp xúc và điều đình thôi”. Bởi lẽ đó
mà ngay loạt đạn đầu, anh Đơn và Long đã bị gục ngã.
Trận chiến xảy ra nhanh quá. Kết quả là chiến hạm HQ.10 bị đánh
chìm. HQ.16 bị hư hại nặng. HQ.5 thì bị nhẹ hơn, nhưng số tử vong cũng khá cao.
Anh Đinh Hữu Từ và anh Nguyễn Văn Tiến đã ra đi trên chiếc HQ.5 này. Còn Lê văn
Tâm và Thành Râu, Bali và Hoàng Kỳ bị thương nặng. Vài anh em khác bị nhẹ hơn cũng
ở trên chiếc HQ.5 và HQ.16.
Tội nghiệp cho anh Nguyễn Văn Tiến, bị lên an ninh tới lui chỉ vì
cái tội mà anh không bao giờ phạm. Cha của anh đi tập kết, khi mà anh chỉ là
đúa con nít, nhưng anh lại tình nguyện xin đi NN để bảo vệ đất nước. Chỉ
tiếc một điều là chúng tôi vẫn chưa tìm được thân nhân của anh. Xin anh phù hộ
cho chúng tôi tiếp xúc được với thân nhân của anh, để có được tấm hình của anh.
Còn Long Sandwich tức Đỗ Văn Long khóa 4 HK. Sao anh nỡ ở lại
Hoàng Sa, một mình, mà không về với vợ chờ con trông? Anh thử nghĩ coi, 28
Tết, ngồi ôm con để nhận tin chồng không về nữa thì còn đau xót nào hơn không,
hả anh. Khi chúng tôi tìm được đến nhà người vợ sắp cưới của anh để báo tin thì
mới biết được rằng anh và chị vừa hạ sinh một bé gái, vừa tròn 2 tháng 24 ngày.
Anh chị dự trù làm đám cưới muộn sau chuyến công tác này vì trước đây gia đình
anh Long chưa đồng ý. Bây giờ cha mẹ thuận lòng thì anh lại không về để dự đám
cưới của chính mình.
Cuối cùng thì vợ và con của anh đành phải làm đám tang khô, trên
bàn thờ chỉ duy nhất một tấm bia nhỏ với 6 chữ “Hoàng Sa Hải Đảo Chi Mộ”.
Thật đúng là “xe hoa chưa có mà xe tang cũng không”. Không bạn bè, không tiễn
đưa, không mộ chí!
Còn anh Đơn, Trung Úy NN Lê Văn Đơn, xuất thân từ Trường Bộ Binh
Thủ Đức, nhưng anh từng là thủ khoa khóa Seal Team Leader từ Norfolk, Virginia
Hoa Kỳ. Làm trai thời loạn, mỗi người chúng ta đều có cùng một nhiệm vụ: chống
xâm lăng và giữ nước nhà. Giặc Tàu mang quân xâm phạm đất nước, con cháu Yết
Kiêu/ Dã Tượng như chúng ta là phải lên đường chống đỡ. Có người trở về, có
người không. Riêng anh Đơn, lần này anh đã trở về trong “hòm gỗ cài hoa và phủ
cờ vàng ba sọc đỏ”.
Anh có biết không, Trung Úy Linh đã hướng dẫn vợ con anh từ Saigòn
ra NhaTrang để đón xác anh, nhưng chỉ dám nói là anh bị thương thôi, sợ chị quá
xúc động có thể liều mình chăng! Cho đến khi nhìn thấy sự thật phũ phàng, thì
chị ấy đã quì trước quan tài của anh, lâm râm khấn nguyện để xin phép anh từ
nay được đổi tên con thành Lê Hoàng Sa. Đứa con trai độc nhất của anh đó, bây
giờ cũng đang quanh đây thôi! Chúng tôi cám ơn anh đã giúp chúng tôi tìm được
cháu. Và cháu có thêm tên nữa là “Phương”.
Các anh biết không, gần cuối năm 2013, Tầu Cộng đã tự động
thiết lập vùng không gian phòng vệ và bắt các phi cơ bay qua phải
thông báo trước, điều này đã gây phẫn nộ cho quốc tế. Chưa hết, hôm
đầu năm dương lich (1-1-2014), TC lại ra lệnh cho các tầu đánh cá phải
xin phép trước mới được vào đánh cá tại biển đông, mục đích là
biến Biển Đông thành ao nhà của TC và tiêu diệt nền ngư nghiệp của
Việt Nam và Phi Luật Tân.
Chính quyền Phi đã đem đơn kiện Tầu Cộng tại Liên Hiệp
Quốc, Việt Nam thì chưa dám, vì còn phải nhờ cậy TC hòng bám chặt lấy
những địa vị then chốt độc tôn để toàn quyền vơ vét cho đầy túi tham. Những
người Việt có lòng với đất nước xuống đường biểu tình phản đối TC…
thì bị đánh đập dã man và kết án tù. Ôi đau xót nào hơn!!!
Thật tình mà nói, các anh có diễm phúc được chết cho quê hương
giống nòi để bảo vệ từng tấc đất của Tổ Tiên. Các anh biết không, chúng ta đã
bị mất thêm thác Bản Giốc, mất hàng chục ngàn cây số biển, mất một phần quần
đảo Trường Sa... vào tay kẻ thù truyền kiếp Bắc phương. Trung Cộng đã tự vẽ
một vùng Lưỡi Bò để cưỡng chiếm và đã bắt phải xin phép khi vào đánh cá tại
Biển Đông.
Trong nước, CSVN sợ các anh, không dám tôn vinh các anh;
không dám tưởng niệm các anh vì đã gọi các anh và chúng tôi là “ngụy”, và
vì mặc cảm tội lỗi, cái mặc cảm bán nước cầu vinh bằng một bản
công hàm 14-9-1958 do Phạm văn Đồng ký, nhưng với chúng tôi, các anh đã
được ghi ơn, được tôn vinh là anh hùng dân tộc từ 40 năm qua, và còn
mãi mãi... vì đã chết để bảo vệ quê hương, đất nước.
Anh Đơn và các bạn, nếu có linh thiêng, xin hãy trỗi dậy, hãy
giúp chúng tôi đòi lại từng tấc đất, từng ly biển đã mất, hãy giúp người dân
Việt vùng lên tiêu diệt bọn độc tài phản bội tổ tiên, dâng đất dâng biển cho
ngoại bang. Có như thế cái chết của các anh và sự hy sinh to lớn của vợ con các
anh mới không bị lãng phí. Nhớ nha các anh.
Chào Tạm biệt.
Ngày Hoàng Sa 40 năm 19-1-2014
Đặng Đình Hiền
Nguyên Biệt Đội Trưởng Người Nhái Hải Kích
Hải Quân QLVNCHTân Sơn Hòa chuyển
Bàn ra tán vào (0)
Tâm sự 40 năm với 4 Chiến hữu Người nhái đã hy sinh vì Hoàng Sa
Tác giả Đặng Đình Hiền là cựu sinh viên trường Việt Nam Hàng Hải, ngành Chỉ huy (Pont). Với lịnh tổng động viên của chính phủ để chận đứng sự xâm lăng của csVN vào miền Nam Việt Nam, cũng như bao thanh niên khác anh đã nhập ngũ vào quân đội
Tác giả Đặng Đình Hiền là cựu sinh viên trường Việt Nam Hàng Hải, ngành
Chỉ huy (Pont). Với lịnh tổng động viên
của chính phủ để chận đứng sự xâm lăng của csVN vào miền Nam Việt Nam, cũng như bao thanh niên khác
anh đã nhập ngũ vào quân đội và được chuyển sang Hải Quân do có chuyên môn hàng
hải từ dân sự, anh đã gia nhập lực lượng Người Nhái của Hải Quân QL/VNCH. Chức
vụ sau cùng của anh là Biệt Đội Trưởng Người Nhái Hải Kích. Kỷ Yếu Hàng Hải xin giới thiệu bài viết của
anh:
Chào các bạn Người Nhái đã bỏ mình cho Hoàng Sa,
Tôi, Đặng Đình Hiền, nguyên Biệt Đội Trưởng Người Nhái Hải Kích.
Xin các anh cứ tự nhiên, như thuở xưa, mình lúc nào cũng coi nhau
như anh em. Chúng ta đã đồng ý với nhau rồi cấp bậc chỉ dùng để phân chia
nhiệm vụ trong công tác, chứ không dùng để phân chia giai cấp với nhau. Bởi vì
chỉ chậm thêm một giờ đồng hồ nữa thôi thì biết đâu tôi đã cùng với hơn 20
Người Nhái khác cũng đang đứng bên cạnh các anh bây giờ để chờ được cúng giỗ
hàng năm.
Thưa các anh,
Thoáng một cái mà đã 40 năm rồi, kể từ 19-1-1974, ngày
các anh đã nằm xuống cho Hoàng Sa.
Các anh biết không, từ sau ngày 30/4/1975, Việt Nam mình như
không còn là của mình nữa. Năm 1979, người thường tự xưng “Láng giềng
vĩ đại phương Bắc” đã giáng cho Việt Nam Cộng sản một đòn chí tử, đã
quét sạch 6 tỉnh địa đầu của Việt Nam như quét rác. Chúng đã bắt
đảng CSVN dâng nạp hàng ngàn cây số đất liền năm 1999 và hàng chục
ngàn cây số mặt biển năm 2000. Chúng đã không trả lại Hoàng Sa mà
còn tấn chiếm thêm một phần của Trường Sa, giết thêm 64 người bộ đội
CSVN có nhiệm vụ bảo vệ Garma và Cô lin năm 1988.
Ngay từ năm 1958, Phạm Văn Đồng đã theo lệnh của Hồ Chí Minh gửi
công hàm công nhận chủ quyền của Trung Cộng trên quần đảo Hoàng Sa và Trường
Sa, hầu được cung cấp vũ khí và tiếp liệu để xâm chiếm Miền Nam Việt Nam đang
yên vui dưới chế độ Cộng Hòa, mặc dầu lúc đó Cộng Sản Bắc Việt không có một
chút chủ quyền nào trên hải đảo Hoàng-Trường-Sa này. Bọn Trung cộng phải đợi
đến khi Mỹ rút khỏi Việt Nam, cắt viện trợ và tàn nhẫn bỏ rơi người bạn đồng
minh Nam Việt Nam, chúng mới xua quân tiến chiếm đảo.
Các anh biết không, chỉ chưa đầy một năm sau khi ký hiệp
định Paris để hạn chế sự hiện diện của quân đội Mỹ tại Miền Nam
Việt Nam, TQ đã vội đổ quân xuống các đảo phía tây của quần đảo
Hoàng Sa và triển khai lực lượng hải quân tại đây.
Tôi còn nhớ, ngày 24 Tết, chúng mình ai nấy đang nôn nao chờ đón
Tết sắp đến, những tưởng năm nay sẽ được sum họp với gia đình đón Xuân,
nhưng lệnh từ BTL/HQ gửi xuống, buộc Biệt Đội Hải Kích chúng ta trong vòng 24
giờ phải lên đường trực chỉ Hoàng Sa, đối đầu với quân Trung Cộng mưu chiếm hải
đảo. Tôi đã gom góp tất cả anh em hiện diện tại Biệt Đội, và những anh em khác
sống gần đơn vị phải thu xếp để hôm sau lên đường. Người Nhái chúng mình thì
quá quen với cảnh ra đi vội vã này rồi. Có bao nhiêu cái Tết chúng ta được ở
nhà chứ!
Các bạn cũng như tôi, đều được không vận từ Saigon đến Đà Nẵng,
rồi lên chiến hạm tại quân cảng Tiên Sa để được chở đến vùng lửa đạn Hoàng Sa.
Nơi đây quân Trung Cộng đang chờ chúng ta. Như vậy Người Nhái chúng ta hiện
diện trên 3 chiến hạm: HQ.5, HQ.16 và HQ.11. Sáng ngày 19-1-1974, khi được
lệnh đổ quân lên đảo thì NN từ chiến hạm HQ.5 xuống xuồng cao su chèo vào đảo.
Trung Úy Đơn làm trưởng toán đổ bộ từ HQ.5. Đại Úy Cảnh chỉ huy tổng quát tất
cả NN hiện diện, và nhận lệnh trực tiếp từ CHT hành quân là HQ Đại Tá Hà Văn
Ngạc, cũng ở trên chiếc HQ.5. Lúc này chiếc HQ.11 vẫn còn lênh đênh trên đường
từ Đà Nẵng đến vùng Hoàng Sa, mang theo khoảng 25 Người Nhái khác đến tăng
viện, do tôi trách nhiệm. Tôi cũng được biết Đại Úy Cảnh đã bị cảnh cáo sẽ bị
đưa ra tòa án quân sự về tội cự nự lệnh “đổ NN vào bờ giữa ban ngày và không
cho NN được sử dụng vũ khí”, mà chỉ đi “tiếp xúc và điều đình thôi”. Bởi lẽ đó
mà ngay loạt đạn đầu, anh Đơn và Long đã bị gục ngã.
Trận chiến xảy ra nhanh quá. Kết quả là chiến hạm HQ.10 bị đánh
chìm. HQ.16 bị hư hại nặng. HQ.5 thì bị nhẹ hơn, nhưng số tử vong cũng khá cao.
Anh Đinh Hữu Từ và anh Nguyễn Văn Tiến đã ra đi trên chiếc HQ.5 này. Còn Lê văn
Tâm và Thành Râu, Bali và Hoàng Kỳ bị thương nặng. Vài anh em khác bị nhẹ hơn cũng
ở trên chiếc HQ.5 và HQ.16.
Tội nghiệp cho anh Nguyễn Văn Tiến, bị lên an ninh tới lui chỉ vì
cái tội mà anh không bao giờ phạm. Cha của anh đi tập kết, khi mà anh chỉ là
đúa con nít, nhưng anh lại tình nguyện xin đi NN để bảo vệ đất nước. Chỉ
tiếc một điều là chúng tôi vẫn chưa tìm được thân nhân của anh. Xin anh phù hộ
cho chúng tôi tiếp xúc được với thân nhân của anh, để có được tấm hình của anh.
Còn Long Sandwich tức Đỗ Văn Long khóa 4 HK. Sao anh nỡ ở lại
Hoàng Sa, một mình, mà không về với vợ chờ con trông? Anh thử nghĩ coi, 28
Tết, ngồi ôm con để nhận tin chồng không về nữa thì còn đau xót nào hơn không,
hả anh. Khi chúng tôi tìm được đến nhà người vợ sắp cưới của anh để báo tin thì
mới biết được rằng anh và chị vừa hạ sinh một bé gái, vừa tròn 2 tháng 24 ngày.
Anh chị dự trù làm đám cưới muộn sau chuyến công tác này vì trước đây gia đình
anh Long chưa đồng ý. Bây giờ cha mẹ thuận lòng thì anh lại không về để dự đám
cưới của chính mình.
Cuối cùng thì vợ và con của anh đành phải làm đám tang khô, trên
bàn thờ chỉ duy nhất một tấm bia nhỏ với 6 chữ “Hoàng Sa Hải Đảo Chi Mộ”.
Thật đúng là “xe hoa chưa có mà xe tang cũng không”. Không bạn bè, không tiễn
đưa, không mộ chí!
Còn anh Đơn, Trung Úy NN Lê Văn Đơn, xuất thân từ Trường Bộ Binh
Thủ Đức, nhưng anh từng là thủ khoa khóa Seal Team Leader từ Norfolk, Virginia
Hoa Kỳ. Làm trai thời loạn, mỗi người chúng ta đều có cùng một nhiệm vụ: chống
xâm lăng và giữ nước nhà. Giặc Tàu mang quân xâm phạm đất nước, con cháu Yết
Kiêu/ Dã Tượng như chúng ta là phải lên đường chống đỡ. Có người trở về, có
người không. Riêng anh Đơn, lần này anh đã trở về trong “hòm gỗ cài hoa và phủ
cờ vàng ba sọc đỏ”.
Anh có biết không, Trung Úy Linh đã hướng dẫn vợ con anh từ Saigòn
ra NhaTrang để đón xác anh, nhưng chỉ dám nói là anh bị thương thôi, sợ chị quá
xúc động có thể liều mình chăng! Cho đến khi nhìn thấy sự thật phũ phàng, thì
chị ấy đã quì trước quan tài của anh, lâm râm khấn nguyện để xin phép anh từ
nay được đổi tên con thành Lê Hoàng Sa. Đứa con trai độc nhất của anh đó, bây
giờ cũng đang quanh đây thôi! Chúng tôi cám ơn anh đã giúp chúng tôi tìm được
cháu. Và cháu có thêm tên nữa là “Phương”.
Các anh biết không, gần cuối năm 2013, Tầu Cộng đã tự động
thiết lập vùng không gian phòng vệ và bắt các phi cơ bay qua phải
thông báo trước, điều này đã gây phẫn nộ cho quốc tế. Chưa hết, hôm
đầu năm dương lich (1-1-2014), TC lại ra lệnh cho các tầu đánh cá phải
xin phép trước mới được vào đánh cá tại biển đông, mục đích là
biến Biển Đông thành ao nhà của TC và tiêu diệt nền ngư nghiệp của
Việt Nam và Phi Luật Tân.
Chính quyền Phi đã đem đơn kiện Tầu Cộng tại Liên Hiệp
Quốc, Việt Nam thì chưa dám, vì còn phải nhờ cậy TC hòng bám chặt lấy
những địa vị then chốt độc tôn để toàn quyền vơ vét cho đầy túi tham. Những
người Việt có lòng với đất nước xuống đường biểu tình phản đối TC…
thì bị đánh đập dã man và kết án tù. Ôi đau xót nào hơn!!!
Thật tình mà nói, các anh có diễm phúc được chết cho quê hương
giống nòi để bảo vệ từng tấc đất của Tổ Tiên. Các anh biết không, chúng ta đã
bị mất thêm thác Bản Giốc, mất hàng chục ngàn cây số biển, mất một phần quần
đảo Trường Sa... vào tay kẻ thù truyền kiếp Bắc phương. Trung Cộng đã tự vẽ
một vùng Lưỡi Bò để cưỡng chiếm và đã bắt phải xin phép khi vào đánh cá tại
Biển Đông.
Trong nước, CSVN sợ các anh, không dám tôn vinh các anh;
không dám tưởng niệm các anh vì đã gọi các anh và chúng tôi là “ngụy”, và
vì mặc cảm tội lỗi, cái mặc cảm bán nước cầu vinh bằng một bản
công hàm 14-9-1958 do Phạm văn Đồng ký, nhưng với chúng tôi, các anh đã
được ghi ơn, được tôn vinh là anh hùng dân tộc từ 40 năm qua, và còn
mãi mãi... vì đã chết để bảo vệ quê hương, đất nước.
Anh Đơn và các bạn, nếu có linh thiêng, xin hãy trỗi dậy, hãy
giúp chúng tôi đòi lại từng tấc đất, từng ly biển đã mất, hãy giúp người dân
Việt vùng lên tiêu diệt bọn độc tài phản bội tổ tiên, dâng đất dâng biển cho
ngoại bang. Có như thế cái chết của các anh và sự hy sinh to lớn của vợ con các
anh mới không bị lãng phí. Nhớ nha các anh.
Chào Tạm biệt.
Ngày Hoàng Sa 40 năm 19-1-2014
Đặng Đình Hiền
Nguyên Biệt Đội Trưởng Người Nhái Hải Kích
Hải Quân QLVNCHTân Sơn Hòa chuyển