Kinh Đời
Trần Trung Ðạo: Giết Con Cừu Ðảng
Tháng Bảy năm ngoái, hai anh em sinh đôi người Saudi Arabia giết mẹ để gia nhập tổ chức khủng bố ISIS vì mẹ họ ngăn cản. Cả thế giới bàng hoàng, phẫn nộ, kết án hành động phi đạo đức, phi nhân của hai anh em này.
Hình con gái bà Năm Nghê
Tháng Bảy năm ngoái, hai anh em sinh đôi người Saudi Arabia giết mẹ để
gia nhập tổ chức khủng bố ISIS vì mẹ họ ngăn cản. Cả thế giới bàng
hoàng, phẫn nộ, kết án hành động phi đạo đức, phi nhân của hai anh em
này.
Đây không phải là chuyện mới. Nửa thế kỷ trước, ở Quảng Nam đã có người
làm chuyện tương tự như thế rồi, nhưng không phải giết mẹ mà giết con,
giết giọt máu của chính mình mang nặng đẻ đau.
Chuyện kể, sau 1968, một phụ nữ ở một quận miền núi Quảng Nam dắt đứa
con gái năm tuổi tên Lê Thị Liên, và tay ẩm đứa con trai chỉ mới bốn
tháng tuổi tên Tân cùng đoàn người chạy vào hang núi khi Mỹ tấn công.
Em Tân khóc. Mọi người trong hang lo rằng tiếng khóc của Tân có thể làm
cho họ bị lộ tung tích và một người đưa ý kiến “Nếu không hi sinh đứa bé
thì khó bảo toàn tính mạng mọi người trong lúc này!”
Bà mẹ chần chừ nhưng cuối cùng đã quyết định bịt miệng Tân cho đến khi em bé nghẹt thở và chết.
Tôi nghe chuyện này đâu đó cũng khá lâu nhưng nay lại nghe nhắc tới và
lần đầu biết tên bà là Lê Thị Nghê, hay còn gọi là bà Năm Nghê.
Đọc phân tích trên FB Nguyễn Đình Bổn Bổn Đình Nguyễn và bài báo Đời Sống Pháp Luật mới biết bà Năm Nghê còn sống.
Tôi thầm nghĩ, phải chi bà chết đi trong chiến tranh thì may mắn cho bà
hơn. Nhân quả không ở đâu xa mà ngay trong cuộc đời này. Bà Năm Nghê
sống trong mê sảng, khi tỉnh khi điên, sống để trả nợ giết con mình.
Nhưng phân tích cho công bằng, bà Năm Nghê chỉ chịu một phần trách
nhiệm. Kẻ nào đó núp trong bóng tối mớm lời cho hành động của bà chịu
phần trách nhiệm lớn hơn. Tuy nhiên, chính phạm giết con bà không chỉ
một hay hai người mà là bộ máy tuyên truyền vô cùng độc hại của đảng
CSVN.
Tại sao có đảng CS dính vào đây? Bởi vì nếu chỉ mạng sống của bà, của
những người trong xóm bà không đủ lý do thúc giục bà giết đứa con bốn
tháng của mình. “Chết hết là cùng, tại sao tôi phải giết con và không có
gì bảo đảm khi con tôi chết thì mọi người được sống.” Một người mẹ bình
thường nào cũng sẽ phản đối kẻ mớm lời cho bà như thế. Ngoài ra, khi
con chết, nhân tính của người mẹ thức dậy và bà bước ra khỏi hang dù lúc
đó vẫn còn bom rơi đạn nổ để đi chôn cất con mình.
Bà Năm Nghê coi thường sự sống của mình nhưng mệnh lệnh của tổ chức, của đảng chỉ thị từ bên trong nhận thức quan trọng hơn con.
Ở tuổi 80, bà Năm Nghê vẫn còn nghe đau vì bà là con người và dù tự lý giải cách nào bà biết mình là kẻ giết con.
Không ai biết bà đau như thế nào vì bà không thương tích, không chảy
máu. Máu của đứa con bốn tháng chỉ chảy bên trong từng tế bào của người
mẹ bất nhân nhưng cũng vô cùng bất hạnh.
ISIS, qua các phương tiện truyền thông bí mật và công khai, làm cho ý
thức con người xem hay nghe rơi vào tình trạng bất ổn để qua đó thu
phục, xây trong ý thức họ một bức tường dối trá thật dày và sau đó kiểm
soát thường trực mọi nhận thức cũng như hành động.
Trước ISIS rất lâu, CS cũng đã áp dụng một chính sách tuyên truyền tẩy
não vô cùng tinh vi và độc hại như thế để hướng nhiều triệu người Việt
vào mục tiêu của đảng bất chấp mọi phương tiện dù tàn ác đến đâu.
Bà Năm Nghê giống như đa số dân các quận miền núi Quảng Nam sau 42 năm
vẫn chưa và có thể không vượt qua được bức tường tuyên truyền CS và do
đó cũng sẽ không bao giờ biết chính xác ai thật sự là thủ phạm giết con
bà.
Bà Năm Nghê tiếp tục sống trong đau xót, tỉnh và điên cho đến chết.
Lịch sử rồi sẽ sang trang nhưng những tội ác như thế này muôn đời sẽ
được nhắc đi nhắc lại trong các thế hệ mai sau về một thời đen tối của
dân tộc Việt Nam.
Trần Trung Đạo
Bàn ra tán vào (2)
Binh Bon
Đúng ra phải là "Giết con cứu đảng" chứ không phải là "con cừu" !
----------------------------------------------------------------------------------
SR
Chỉ vì cái đảng cướp này......Có người đã phải giết ngay con mình.......Cũng vì đảng cướp Vẹm Minh.........Có thằng giết bố,mẹ mình,lập công.....>>>>.....(đó là thằng Đặng xuân Khu ,Trường Chinh)
----------------------------------------------------------------------------------
Các tin đã đăng
- "Có miệng như không" - by / Trần Văn Giang (ghi lại).
- 100 năm sau vẫn bồi hồi "Tôi đi học" - by Minh Tự / Trần Văn Giang (ghi lại).
- "Tiếng Anh chưa rành" - by Dzung Nguyen / Trần Văn Giang (ghi lại
- "Tiếng Anh chưa rành" - by Dzung Nguyen / Trần Văn Giang (ghi lại
- "Nỗi Khổ Của Người Hà Nội" - by Nguyễn Thị Thương / Trần Văn Giang (ghi lại)
Trần Trung Ðạo: Giết Con Cừu Ðảng
Tháng Bảy năm ngoái, hai anh em sinh đôi người Saudi Arabia giết mẹ để gia nhập tổ chức khủng bố ISIS vì mẹ họ ngăn cản. Cả thế giới bàng hoàng, phẫn nộ, kết án hành động phi đạo đức, phi nhân của hai anh em này.
Hình con gái bà Năm Nghê
Tháng Bảy năm ngoái, hai anh em sinh đôi người Saudi Arabia giết mẹ để
gia nhập tổ chức khủng bố ISIS vì mẹ họ ngăn cản. Cả thế giới bàng
hoàng, phẫn nộ, kết án hành động phi đạo đức, phi nhân của hai anh em
này.
Đây không phải là chuyện mới. Nửa thế kỷ trước, ở Quảng Nam đã có người
làm chuyện tương tự như thế rồi, nhưng không phải giết mẹ mà giết con,
giết giọt máu của chính mình mang nặng đẻ đau.
Chuyện kể, sau 1968, một phụ nữ ở một quận miền núi Quảng Nam dắt đứa
con gái năm tuổi tên Lê Thị Liên, và tay ẩm đứa con trai chỉ mới bốn
tháng tuổi tên Tân cùng đoàn người chạy vào hang núi khi Mỹ tấn công.
Em Tân khóc. Mọi người trong hang lo rằng tiếng khóc của Tân có thể làm
cho họ bị lộ tung tích và một người đưa ý kiến “Nếu không hi sinh đứa bé
thì khó bảo toàn tính mạng mọi người trong lúc này!”
Bà mẹ chần chừ nhưng cuối cùng đã quyết định bịt miệng Tân cho đến khi em bé nghẹt thở và chết.
Tôi nghe chuyện này đâu đó cũng khá lâu nhưng nay lại nghe nhắc tới và
lần đầu biết tên bà là Lê Thị Nghê, hay còn gọi là bà Năm Nghê.
Đọc phân tích trên FB Nguyễn Đình Bổn Bổn Đình Nguyễn và bài báo Đời Sống Pháp Luật mới biết bà Năm Nghê còn sống.
Tôi thầm nghĩ, phải chi bà chết đi trong chiến tranh thì may mắn cho bà
hơn. Nhân quả không ở đâu xa mà ngay trong cuộc đời này. Bà Năm Nghê
sống trong mê sảng, khi tỉnh khi điên, sống để trả nợ giết con mình.
Nhưng phân tích cho công bằng, bà Năm Nghê chỉ chịu một phần trách
nhiệm. Kẻ nào đó núp trong bóng tối mớm lời cho hành động của bà chịu
phần trách nhiệm lớn hơn. Tuy nhiên, chính phạm giết con bà không chỉ
một hay hai người mà là bộ máy tuyên truyền vô cùng độc hại của đảng
CSVN.
Tại sao có đảng CS dính vào đây? Bởi vì nếu chỉ mạng sống của bà, của
những người trong xóm bà không đủ lý do thúc giục bà giết đứa con bốn
tháng của mình. “Chết hết là cùng, tại sao tôi phải giết con và không có
gì bảo đảm khi con tôi chết thì mọi người được sống.” Một người mẹ bình
thường nào cũng sẽ phản đối kẻ mớm lời cho bà như thế. Ngoài ra, khi
con chết, nhân tính của người mẹ thức dậy và bà bước ra khỏi hang dù lúc
đó vẫn còn bom rơi đạn nổ để đi chôn cất con mình.
Bà Năm Nghê coi thường sự sống của mình nhưng mệnh lệnh của tổ chức, của đảng chỉ thị từ bên trong nhận thức quan trọng hơn con.
Ở tuổi 80, bà Năm Nghê vẫn còn nghe đau vì bà là con người và dù tự lý giải cách nào bà biết mình là kẻ giết con.
Không ai biết bà đau như thế nào vì bà không thương tích, không chảy
máu. Máu của đứa con bốn tháng chỉ chảy bên trong từng tế bào của người
mẹ bất nhân nhưng cũng vô cùng bất hạnh.
ISIS, qua các phương tiện truyền thông bí mật và công khai, làm cho ý
thức con người xem hay nghe rơi vào tình trạng bất ổn để qua đó thu
phục, xây trong ý thức họ một bức tường dối trá thật dày và sau đó kiểm
soát thường trực mọi nhận thức cũng như hành động.
Trước ISIS rất lâu, CS cũng đã áp dụng một chính sách tuyên truyền tẩy
não vô cùng tinh vi và độc hại như thế để hướng nhiều triệu người Việt
vào mục tiêu của đảng bất chấp mọi phương tiện dù tàn ác đến đâu.
Bà Năm Nghê giống như đa số dân các quận miền núi Quảng Nam sau 42 năm
vẫn chưa và có thể không vượt qua được bức tường tuyên truyền CS và do
đó cũng sẽ không bao giờ biết chính xác ai thật sự là thủ phạm giết con
bà.
Bà Năm Nghê tiếp tục sống trong đau xót, tỉnh và điên cho đến chết.
Lịch sử rồi sẽ sang trang nhưng những tội ác như thế này muôn đời sẽ
được nhắc đi nhắc lại trong các thế hệ mai sau về một thời đen tối của
dân tộc Việt Nam.
Trần Trung Đạo