Để hút khách, một số quán cà phê tại Sài Gòn đã nghĩ ra những chiêu trò rất “độc đáo” như cho nhân viên chân dài, mặc đồ thiếu trước hụt sau biểu diễn thời trang 2 mảnh.
*******************************
Dịch vụ gái gọi xem World Cup 'cháy hàng' ở Quất Lâm
Mùa World Cup, các đầu nậu tuyển "hàng" mới từ các tỉnh miền núi về phân
phối cho các nhà. Kim hứa sẽ điều động một em thuộc hàng đinh để giúp
tôi xem trọn 3 trận bóng đêm nay.
Từ đầu tháng 6, gần 200 chủ chứa núp dưới danh nghĩa nhà hàng hải sản
tươi sống ở bãi biển Quất Lâm (Nam Định) huy động hết nguồn lực đầu tư
vào mẻ lưới lớn - World Cup 2014.
Dịch vụ gái gọi xem World Cup
Không giống như các tụ điểm gái vẫy công khai vào ban đêm tại một số
tuyến phố ở thủ đô như Nguyễn Khánh Toàn, Liễu Giai, Phạm Văn Đồng hay
Nguyễn Thị Định... Ở bãi biển Quất Lâm, "dịch vụ" mại dâm lại hoạt động
một cách kín đáo nhưng rất hiệu quả, đặc biệt vào mùa World Cup này. Để
tìm hiểu về cách thức hoạt động cùng thủ thuật "săn" gái tuổi teen 9x đi
khách của các má mì Quất Lâm, Chúng tôi đã xâm nhập thực tế ghi nhận về
kỹ nghệ kinh doanh xác thịt ở bãi biển này. Chúng tôi có mặt tại bãi
biển nổi tiếng nhất về loại hình dịch vụ xzy ở Nam Định cùng một người
bạn đồng hương vào một buổi chiều cuối tuần, đúng thời điểm World Cup
đang vào giai đoạn căng thẳng ở vòng đấu bảng.
|
Bờ biển Quất Lâm, nơi được mệnh danh là thiên đường sung sướng nhất nhì ở miền Bắc. |
Dọc đường kè dài hơn một cây số, những nhà hàng mọc san sát nhau với
những số hiệu theo thứ tự giống như ở phố nhưng không hề có bóng khách
ngồi ăn hay uống nước. Nếu nhìn bề ngoài vào ban ngày, không ai nghĩ đây
là thiên đường sung sướng nhất nhì miền Bắc bởi chúng được phủ bên
ngoài biển hiệu nhà hàng hải sản tươi sống, bia hơi giải khát hay cho
thuê đồ bơi, phao tắm... Sẩm tối, hầu hết du khách đến tắm đã thu dọn
hành trang ra về, chỉ còn trơ lại biển quảng cáo đánh số cùng với những
ông chủ trông quầy. Thấy chúng tôi toàn nam giới đi dạo, như vớ được
khách, một thanh niên đứng bật dậy từ chiếc võng trước hiên nhà hàng số
48 với ra chào mời tôi vào uống nước. Nam thanh niên chừng 27-28 tuổi,
nước da trắng, mặc chiếc áo phông sẫm màu, tỏ ra tinh ý khi đoán chúng
tôi từ tỉnh xa đến. Để bắt chuyện với khách, nam thanh niên tự xưng là
Kim, người gốc ở Lạc Thủy, Hòa Bình, về đây làm quản lý nhà hàng. Chưa
kịp để khách uống hết chai nước, Kim hỏi tôi "có thư giãn không?". Tôi
giật mình, quay đi nhìn lại tỏ ra không hiểu thì được Kim giải thích, ở
đây ai đi biển cũng thư giãn trừ những người đi cùng vợ, bạn gái. Thấy
tôi thắc mắc "thư giãn gì ở nhà hàng vắng teo này" thì người quản lý trẻ
tuổi cho biết dịch vụ ở đây không công khai vẫy khách lộ liễu giống như
Hà Nội mà chủ yếu là khách quen và hoạt động kín đáo. “Hàng nhà em toàn
tuổi teen 95, 96 (sinh năm 1995, 1996) phục vụ nhiệt tình. Đặc biệt mùa
World Cup này, các chủ đầu nậu tuyển mới từ các tỉnh miền núi về phân
phối cho các nhà”. Kim cũng không quên hứa sẽ điều động một em thuộc
hàng đinh để giúp tôi xem trọn 3 trận bóng đêm nay. Vừa nói, Kim vừa
đánh mắt hướng vào dãy phòng phía sau nhà, nơi có một nhóm khoảng 5-7
thiếu nữ đang tô son, kẻ mắt cho nhau chuẩn bị trước giờ xem những trận
bóng World Cup trong phòng kín. Đầu tư lớn cho mùa tranh cup Thấy tôi tỏ
ra thú vị về tốp thiếu nữ tuổi teen phục vụ xem World Cup, Kim gạ gẫm
xem sớm trước giờ bóng lăn. Giá cả tàu nhanh 150.000 đồng, qua đêm
500.000 đồng hoặc có thể thuê ngồi xem bóng đá tính theo giờ. Tôi chần
chừ bảo đang đợi nhóm bạn khoảng 6 người bị lạc đường ở Yên Định cùng
xem thì như trúng tủ, vị quản lý này bỗng nhiên cởi mở hơn hẳn. Để lấy
lòng khách, Kim tiết lộ toàn bộ nhà hàng có 10 phòng có thể ở qua đêm
xem bóng đá. Để làm ăn lớn mùa này, nhà hàng đầu tư 10 tivi loại 21 inch
lắp trong phòng, 10 máy điều hòa và xây thêm một gian phía sau kín đáo
để nơi nghỉ ngơi cho các nữ nhân viên tránh bị lộ. Lý giải về gian nhà
mới xây ở phía trong cùng, Kim cho biết, đó là nơi cửa hậu có thể lưu
thông sang nhà hàng bên và cũng là lối thoát ra phía sau nếu có động.
|
Gian phòng mới được thiết kế nằm cuối dãy phòng sau nhà hàng hải sản,
nơi có thể thông sang nhà khác hoặc di chuyển ra ngoài khi gặp sự cố |
Không chỉ ở cửa hàng số 48, Kim thống kê khoảng gần 200 nhà hàng được
đánh số dọc bờ kè Quất Lâm đều tăng cường, huy động các nguồn lực để đầu
tư mùa World Cup. Chỉ riêng về các thiết bị cũng vài chục triệu, chưa
kể tiền đầu tư lớn cho đường dây "vận chuyển" gái gọi tuổi teen 95, 96
từ các đầu nậu ở các tỉnh miền núi về. Ngoài ra, các nhà hàng cũng phải
bổ sung nhân viên điều gái, nhân viên phục vụ ăn uống cho khách tới xem
bóng đá phòng kín. Sở dĩ các nhà hàng đều đồng loạt đầu tư gấp rút từ
cuối tháng 5, đầu tháng 6 là vì vào mùa World Cup, lượng khách tăng gấp
bội. “Vào những ngày này, gái gọi phải hoạt động liên tục từ chập tối
đến sáng hôm sau. Tình trạng cháy phòng, cháy hàng ngày nào cũng xảy
ra”, nói đoạn, Kim hô lớn ra hiệu giục thiếu nữ phía trong sắp tới giờ
cao điểm làm việc và không quên nhắc nhở nhân viên chuẩn bị phòng sạch
sẽ, tivi, điều hòa chuẩn bị sẵn sàng trước giờ G.
Hoàn Nguyễn
( Theo Zing )
*************************
Bi kịch cá độ World Cup ở Việt Nam lên báo Anh
Hãng tin Reuters vừa đăng bài viết về số phận thê thảm của những tay chơi cá độ ở Việt Nam trong mùa World Cup 2014.
Ngồi thu mình trong góc một quá bar ở thủ đô Hà Nội, Doan Minh Tuan ôm
đầu khi theo dõi loạt sút luân lưu giữa đội tuyển Hà Lan và Argentina
trong trận bán kết thứ hai, khuôn khổ FIFA World Cup 2014. Giấc mơ làm
giàu của người đàn ông 32 tuổi sụp đổ hoàn toàn do các kèo Tuan chọn đặt
cược đều không chính xác.
|
Một vài trang web cá cược trực tuyến tại Việt Nam.
|
Chỉ vào 250.000 ngàn đồng (12 USD) nằm trên bàn, Tuan nói:
“Tôi đã bán mọi thứ trong nhà, từ ti vi, xe máy tủ lạnh…. Bây giờ, tôi
phải bán cả nhà để trả nợ. Tôi đã thành kẻ trắng tay. Tôi chẳng còn gì.
Tôi bắt đầu chơi cá cược khi World Cup khởi tranh. Khốn kiếp, tôi luôn
thua. Tôi mang cả nhà mình ra cá cược trong trận đấu ngày hôm nay nhưng
lại thất bại. Vợ tôi đã đưa con gái về nhà ngoại. Tôi đã mất tất cả và
đêm nay, tôi sẽ phải ngủ ngoài đường”.
Tuan không phải trường hợp
duy nhất rơi vào cảnh trắng tay vì ham mê cờ bạc. Cá độ là hành vi bất
hợp pháp ở Việt Nam nhưng nhiều đường dây vẫn hoạt động ngầm và những
người có nhu cầu có thể tìm thấy chúng.
Ở Việt Nam, người ta có
thể chơi đánh đề, đánh bạc trực tuyến hay đấu gà ăn tiền dù những hành
vi này bị cấm. Những người không muốn vi phạm pháp luật có thể mua xổ số
hay chơi đua ngựa và chọi chó ở một số địa phương.
Trên thực tế, số người tham gia cá cược cao
đột biến vào mùa World Cup. Người ta có thể đặt cược vài chục ngàn tới
hàng tỷ đồng cho những kèo mà họ thích. Khi thất bại, những người thua
độ phải bán xe máy, điện thoại, đồ trang sức hay thậm chí là nhà cửa để
trả nợ. Nhiều con bạc cực đoan đã tự tử sau khi thua độ quá nhiều.
Người
ta không thể xác định quy mô của hệ thống cá độ đang tồn tại ngoài vòng
pháp luật ở Việt Nam. Các đường dây này thường có quan hệ với các tổ
chức xã hội đen. Cảnh sát Việt Nam đã và đang tăng cường hoạt động truy
quét các đường dây tổ chức cá độ kể từ khi World Cup khởi tranh ngày
12/6. Số tiền bị thu giữ đã lên tới 6,5 ngàn tỷ đồng, tương đương hơn
300 triệu USD.
Tuy nhiên, hoạt động truy quét các đường dây cá độ
của cảnh sát Việt Nam đang gặp nhiều trở ngại. Người chơi sử dụng mạng
Internet để đánh cược nên cảnh sát rất khó phát hiện. Thậm chí, nhiều
trang web phục vụ các hoạt động bất hợp pháp này đặt trụ sở ở nước ngoài
nên rất khó để đánh sập chúng.
Reuters dẫn lời một quan chức giấu tên cho
biết: “Sau một vài chiến dịch truy quét, những kẻ tổ chức cá độ đã thay
đổi chiến thuật theo phương thức tinh vi hơn. Nó khiến các hoạt động
ngăn chặn gặp nhiều trở ngại”.
Mùa cá độ giúp những cửa hàng cầm
đồ ở Việt Nam ăn nên làm ra. Mặt hàng được cầm cố nhiều nhất là xe máy,
loại phương tiện giao thông phổ biến nhất ở các quốc gia Đông Nam Á,
trong đó có Việt Nam. Một thanh niên từng nghiện trò cá độ bóng đá chia
sẻ kinh nghiệm xương máu: “Tôi càng chơi càng thua. Tôi điên cuồng theo
đuổi trò đỏ đen với hi vọng lấy lại những gì đã mất. Tuy nhiên nhà cái
luôn giành phần thắng. Bố mẹ đã phải bán nhà để trả những khoản nợ cờ
bạc của tôi”.
************************
5 địa điểm rùng rợn nhất Đông Nam Á
CNN cho rằng nhà tù Hỏa Lò ở Việt Nam là một
trong năm địa điểm rùng rợn nhất ở Đông Nam Á vì những hậu quả mà con
người và cả tự nhiên gây ra trong quá khứ.
Bảo tàng Pháp y Bangkok, Thái Lan
Bảo
tàng Pháp y Songkran Niyomsane lưu giữ số lượng lớn xương và thi thể
người để phục vụ hoạt động học tập và nghiên cứu của các sinh viên y
khoa hoặc các chuyên gia pháp y. Người ta để những thi thể hoặc phần thi
thể nạn nhân các vụ án mạng, xác những hài nhi chết yểu hay xác vô thừa
nhận từ các vụ tai nạn giao thông vào trong các tủ kính.
|
Xác của Si Quey, kẻ sát nhân đáng sợ nhất Thái Lan, ở bảo tàng Songkran Niyomsane. Ảnh: Wikipedia
|
Hiện nay Bảo tàng Songkran Niyomsane còn lưu giữ nhiều loại
vũ khí giết người hay các bằng chứng tội phạm nhằm mục đích giáo dục con
người. Đây cũng là nơi yên nghỉ của Si Quey, kẻ giết người hàng loạt
nổi tiếng nhất Thái Lan trong những năm 1950 của thế kỷ trước. Theo cáo
trạng, Si Quey sát hại và ăn thịt hơn 30 trẻ em. Dòng chữ phía trên tủ
kính nhắc nhở con người cư xử hợp pháp nếu không muốn chịu số phận như
Si Quey.
Cánh đồng chết ở Campuchia
Bọn
diệt chủng giết và chôn xác hàng triệu người dân Campuchia trong chế độ
Khmer Đỏ (1975 – 1979) tại "cánh đồng chết" Choeung Ek, nơi cách Phnom
Penh khoảng 15 km. Sau khi nghiên cứu hơn 20.000 ngôi mộ tập thể, các
chuyên gia phát hiện 1.386.734 người mất mạng ở Choeung Ek. Nếu tính cả
số người chết vì đói nghèo và bệnh tật dưới thời Khmer Đỏ thì Campuchia
mất 1,7 đến 2,5 triệu người trong khi dân số của đất nước vào năm 1975
là 8 triệu người.
|
Núi sọ người ở Cánh đồng chết Choeung Ek, Campuchia. Ảnh: Wiki
|
Người dân kể rằng khu vực dành cho khách tham quan chỉ chiếm
một phần Choeung Ek. Sau mỗi trận mưa, xương người dưới những lớp đất
mỏng lại trồi lên. Đài tưởng niệm, gồm khoảng 8.000 đầu lâu, nằm giữa
cánh đồng chết. Nhiều chiếc nứt do bị vật cứng đập vào. Polpot sử dụng
gậy, rìu, dao… tàn sát người dân để tiết kiệm đạn.
Bảo tàng Chiến tranh Penang, Malaysia
Pháo
đài Bukit Maung nằm ở phía nam hòn đảo Penang, Malaysia. Nó là minh
chứng cho sự kiên cường của người dân đảo trong cuộc chiến chống quân
đội phát xít Nhật. Tuy khá kiên cố, nhưng nơi đây nhanh chóng thất thủ
khi quân Nhật tấn công từ phía đất liền.
|
Sọ người nhô lên khỏi mặt đất ở Bảo tàng chiến tranh Penang. Ảnh: Wiki
|
Sau khi lọt vào tay phát xít Nhật, pháo đài trở thành nơi
giam giữ, tra tấn tù binh để lấy thông tin trước khi sát hại họ. Sau khi
quân Nhật thất trận, những người lính Mã Lai kiểm soát pháo đài. Tuy
nhiên, người dân địa phương tránh xa nó vì sợ hồn ma của những người
lính tử trận. Sau nhiều năm, chính quyền địa phương biến pháo đài thành
Bảo tàng chiến tranh Penang.
Chứng tích sóng thần ở Thái Lan
Năm
2004, một trận sóng thần nghiêm trọng ập vào Thái Lan khiến hàng ngàn
người chết và mất tích. Ngôi làng Ban Nam Khem là khu vực chịu thiệt hại
nặng nề nhất ở Thái Lan với 1.400 du khách và dân địa phương thiệt mạng
trong thảm họa. Sóng thần đẩy hai chiếc tàu cá vào sâu tới vài km trong
đất liền.
|
Hai tàu cá lớn ở Ban Nam Khem bị sóng thần đánh dạt vào đất liền. Ảnh: CNN
|
Quần thể khu tưởng niệm bao gồm một bảo tàng nhỏ, một công
viên, tượng phật và đài tưởng niệm cháu trai của Vua Thái Lan, người tử
nạn trong thảm họa sóng thần. Danh tính của các nạn nhân chết và mất
tích hiện diện trên bức tường. Di ảnh của một số nạn nhân cũng xuất hiện
trên đó.
Hồng Duy
*****************************
Ảnh: Bắt cá trắm đen to bằng người lớn khi hồ xả lũ
(GDVN) - Hàng đàn cá lớn trong hồ theo dòng nước xả lũ chảy ra ngoài
khiến rất nhiều người dân sống trong vùng tìm tới bắt cá. Khoảng 200,
300 người dân đã sử dụng các loại ngư cụ khác nhau bắt được rất nhiều cá
trắm và cá mè, trong đó có một con cá trắm đen "khủng" to bằng người
lớn.
|
Con cá trắm đen dài hơn 1 sải tay. |
Do ảnh hưởng của cơn bão Fitow, gần đây
trên địa bàn Đài Châu tỉnh Chiết Giang, Trung Quốc liên tục có mưa lớn
khiến nước hồ Trường Đàm khu Hoàng Nham dâng cao buộc giới chức địa
phương này phải xả lũ lần đầu tiên sau 6 năm.
Hàng đàn cá lớn trong hồ theo dòng nước xả lũ chảy ra ngoài khiến rất
nhiều người dân sống trong vùng tìm tới bắt cá. Khoảng 200, 300 người
dân đã sử dụng các loại ngư cụ khác nhau bắt được rất nhiều cá trắm và
cá mè, trong đó có một con cá trắm đen "khủng" to bằng người lớn.
Tuy nhiên do nguy hiểm rình rập nên cảnh sát địa phương đã phải có mặt tại hiện trường để duy trì trật tự và đề phòng tai nạn.
|
Con cá trắm đen "khủng" sau khi được lôi lên bờ. |
|
3 người lớn mới cho được con cá trắm đen "khủng" vào trong bao. |
|
Dân Trung Quốc đua nhau ra bắt cá sau khi hồ xả lũ. |
|
Con cá trắm đen to bằng người lớn được 2 thanh niên khiêng về. |
|
Dân địa phương xúm lại xem trắm đen "khủng". |
|
Đo mình cá. |
**************************
Đến 'đặc khu' thuốc bắc, thuốc nam ở Chợ Lớn
Thời nay, ai cũng có ông thầy Google, người Sài Gòn chỉ cần gõ một tên
thuốc bắc, nhánh thuốc nam nào đó thì lập tức có hàng chục trang thông
tin về công dụng của cây thuốc mà mình muốn tìm hiểu.
|
Một cửa hàng bán thuốc bắc thuốc nam ở đường Hài Thượng Lãn Ông- Lương Nhữ Hoc, Chợ Lớn. (Hình: Phùng Thức/Người Việt) |
Nếu ai còn nghi ngờ hoặc muốn thấy tận mắt, rờ tận tay thì chịu khó
phóng xe ra khu Lương Nhữ Học - Hải Thượng Lãn Ông, sẽ thấy cơ man nào
thuốc Tàu, thuốc Ta. Cái khu thuốc bắc, thuốc nam này phải nói là đứng
đầu cả nước với trùng trùng điệp điệp thuốc nguyên liệu, thuốc tể,
thuốc tán và nhất là thuốc sản xuất bằng công nghệ thuốc Tây nhưng được
gọi là thực phẩm chức năng.
Trước biến cố 1975, khu Lương Nhữ Học - Hải Thượng Lãn Ông cũng là phố
của các tiệm thuốc bắc, nhưng không phồn thịnh và bán "hầm bà lằn sắn
cấu" các loại thuốc như thời bây giờ. Dù ai bệnh ho gà, bệnh liệt
dương, ung thư thời kỳ cuối đều có thể đến phố này để chạy thuốc. Hết
bịnh hay chết chưa biết, nhưng chắc chắn loại nào, giá nào cũng có, và
mua dễ còn hơn con nít chạy ra phố mua cục kẹo.
Một quan chức đứng đầu một nhà xuất bản, từ Hà Nội vào, ông nhờ văn
phòng phía nam mua giúp (tất nhiên giúp luôn cả tiền mua), vài hộp Đông
trùng hạ thảo. Anh nhân viên chạy ra khu thuốc bắc, vào một tiệm thuốc
ghi chức năng là: Nơi đây mua bán các loại đông nam dược.
Người làm công tiệm thuốc mặc quần cụt, áo thun, vừa mới chở mấy bao
cây thuốc nguyên liệu về, đón tiếp anh nhân viên nhà xuất bản bằng mấy
câu: Muốn mua loại của Nhật, hay Trung Quốc? Hàng Nhật thì hai triệu
hai, hàng Tàu nửa giá hàng Nhật. Muốn bao nhiêu hộp. Anh nhân viên lúng
túng hỏi. Có chắc hàng Nhật không?
Ở Chợ Lớn và riêng khu thuốc bắc này, mấy tiếng bảo đảm uy tín không
còn chất lượng như trước năm 1975. Dân làm ăn Chợ Lớn đi qua cửa biên
giới Việt - Trung như đi chợ. Một tay chuyên sang Trung Quốc làm cái
nghề đặt bao bì giả cho biết, bên đó, anh muốn bao bì hàng cao cấp cỡ
nào cũng có. Làm chất lượng y xì chính hãng giá khác, làm giống hệt
nhưng chất lượng thấp giá khác, miễn là anh chịu đặt hàng từ một trăm
ngàn cái trở lên thì làm giả người ngoài hành tinh họ cũng làm được tuốt
luốt.
Thông tin từ báo chí lề phải cho biết, qua kiểm tra của cơ quan chức
năng, phát hiện có hàng trăm nhãn thuốc bắc núp dưới tên gọi thực phẩm
chức năng với bao bì và nội dung quảng cáo cực kỳ cao cấp nhưng không có
chút dược liệu thuốc bắc, thuốc nam nào giúp trị bệnh hoặc hỗ trợ chữa
bệnh.
Một người đàn ông yếu sinh lý, thường dùng loại thực phẩm chức năng có
tên Genki 9, mác sản xuất từ Nhật, cho biết. "Đọc báo thấy thuốc không
có chút nhân sâm nào tôi mới tá hỏa, nhưng mà kỳ, uống cũng thấy khỏe
trong người, hay là tại mình mua mắc tiền nên bị ảo giác."
Những loại thực phẩm chức năng bày bán ở đây đa phần sản xuất ở Trung
Quốc và được các thương lái thay bao bì, đổi nhãn mác có xuất xứ từ
Nhật, Úc, Mỹ... để lừa người bệnh. Từ sữa ong chúa, nhau thai cừu, vi cá
mập, tảo Nhật... thứ giả mà giá trên trời.
Nhưng nói đi thì cũng phải nói lại, cả khu thuốc bắc Hải Thượng Lãn ông
- Lương Nhữ Học rộng lớn cũng là nơi chạy thuốc của người nhà nghèo. Ở
khu này, tất cả các loại dược liệu thô không chỉ bán sỉ cho thương lái
đưa qua Trung Quốc mà còn vui lòng bán lẻ từng ký lô cho người có nhu
cầu.
Dưới chế độ cộng sản thị trường “định hướng,” dân nghèo ai mà vô bệnh
viện cả công lẫn tư là coi như đưa đầu vô máy chém bay nhà cửa, ruộng
vườn và có khi cả sinh mạng. Thế nên ra khu thuốc bắc chạy thuốc, cách
còn nước còn tát là của người bệnh nan y hoặc bệnh mãn tính.
Một giáo sư vật lý về hưu, ông được bệnh viện chẩn đoán là viêm gan
siêu vi C. Ông cho biết. "Lương hưu của tôi không theo nổi tiền chích
thuốc tây, nên nghe theo lời đồn mà ra đây mua thuốc nam. Chỉ có ba vị
là chó đẻ răng cưa, nhân trần, móp gai, nấu uống thay nước lã mà thấy ăn
được ngủ được, uống trường kỳ như vậy cầm cự được chừng nào hay chứng
đấy, chớ nói hết bệnh thì chẳng mong, mình nghèo mà."
Chúng tôi thấy ông giáo sư cầm ba bịch cây thuốc bự, hỏi ông là hết bao
nhiêu và uống được bao lâu. ông cười cười nói chỉ gần trăm ngàn bạc mà
uống được cả tháng.
Không chỉ dân nhà nghèo, người hưu trí mới tìm đến các loại dược liệu
thô để phòng bệnh hoặc chữa bệnh. Chúng tôi cũng có lúc ra khu thuốc
bắc để đóng kiện xuất khẩu qua đường tàu biển dược liệu khô cho bà con
bạn bè Việt kiều. Ngày nay, hễ trên mạng hoặc lời đồn về bất kỳ loại cây
cỏ, bất kỳ xuất xứ nơi đâu, miễn là có công năng dược tính đều có thể
tìm thấy ở đặc khu thuốc bắc Chợ Lớn.
Có lần một người bạn Việt kiều Úc nghe dân mạng đồn lá "đu đủ đực" trị
hết bệnh ung thư... anh điện thoại về nhờ chúng tôi tìm. Chúng tôi kêu
trời vì không biết lá đu đủ đực ở đâu mà kiếm cho anh, hơn nữa uống
thuốc nam là phải uống dài ngày, có khi phải uống mấy ghe, mấy xe thuốc
mới thấy công hiệu.
Sợ anh buồn, nên chúng tôi ra khu Hải Thượng Lãn Ông hỏi cầu may, nhưng
ngay tiệm đầu tiên chúng tôi hỏi thì được chủ tiệm trả lời sốt sắng
rằng. "Anh muốn mua mấy tấn cũng có. Tụi tui hô một tiếng là từ miền
tây cho tới miền đông, dân gom lá đu đủ đực rần rần."
Đến khu thuốc bắc Chợ Lớn hôm nay, khó tìm những tiệm thuốc kê toa bắt
mạch với hình ảnh ông thầy Tàu đúng kiểu như ngày trước 1975. Cái độc
quyền kinh doanh nghề thuốc của người Hoa đã không còn, thị phần này
được dân kinh doanh dược liệu người Bắc, người Trung cạnh tranh quyết
liệt.
Dù mặt trái của ngành kinh doanh dược liệu và thực phẩm chức năng ở đây
đang được chính quyền thả nổi theo cách sống chết mặc bây, tiền thầy
bỏ túi ; nhưng nơi đây vẫn là đầu nguồn cung cấp những dược liệu cần
thiết cho nhu cầu của người dân. Mâu thuẫn đáng sợ ở đặc khu thuốc bắc
chợ Lớn cũng chỉ là một góc điển hình đầy tệ nạn của cả hệ thống y tế.
Phùng Thức
(Người Việt)
***************************
Một Căn Nhà ở Mỹ Bị Vòi Rồng Cuốn Bay Lên, Xoay Vòng 180 Độ Rồi Rơi Lại Mặt Đất
Bởi: Dajiyuan Staff
11 Tháng Bảy , 2014
Mục: Tin Tức Đời Sống
Viết bình luận
Tại tiểu bang Nebraska của Hoa Kỳ,
căn nhà của một người dân là Corey Savage đã bị cuốn bay bởi một cơn lốc
xoáy, và sau đó xoay 180 độ rồi rơi trở lại mặt đất, khiến người ta
kinh ngạc. (Ảnh chụp màn hình)
Một cơn lốc xoáy tại tiểu bang Nebraska
Hoa Kỳ đã tấn công làm “bật gốc” một ngôi nhà và cuốn bay lên không
trung, sau đó căn nhà bị xoay 180 độ trước khi quay trở lại mặt đất, vậy
mà những người nấp ở phía dưới căn nhà đều bình an vô sự, điều này quả
thực khiến người ta kinh ngạc.
Sự cố này xảy ra vào ngày 16 tháng 6 tại
Pilger (Pilger) – một ngôi làng có dân số chỉ vài trăm người. Người đàn
ông 25 tuổi Savage (Corey Savage) và hai đứa con của mình trốn dưới căn
hầm phía dưới đất để tránh nạn, không ngờ toàn bộ ngôi nhà bị cơn gió
mạnh cuốn bay lên, một vài phút sau khi bay lên trong không trung, căn
nhà bị xoay ngược 180 độ trước khi rơi xuống mặt đất. Mặc dù phần bên
ngoài đã bị biến dạng, nhưng cấu trúc cơ bản của ngôi nhà vẫn còn
nguyên.
Khi ngôi nhà bị cuốn bay đi, Savage đã
nghĩ rằng tất cả là hết rồi, anh không biết liệu đứa con gái bốn tuổi và
đứa con trai đang trên đường đi học còn sống hay không, sau đó anh đã
tìm thấy chúng vẫn an toàn trong đống nhà đổ nát, anh vô cùng vui mừng.
Khi cơn lốc xoáy tấn công, vợ của Savage
không ở cùng với gia đình đã cho biết toàn bộ ngôi nhà đã bị cuốn bay,
cô không biết làm thế nào mà họ có thể thoát khỏi hiện trường.
Khi hình ảnh ngôi nhà của Savage bị bay
lên không trung được dân chúng quay lại, rất nhiều người cảm thấy vô
cùng ngạc nhiên, họ nói đùa rằng ngôi nhà của họ đã trở thành một vật
thể bay (UFO). Nhưng Savage cho biết, hiện họ đang bận rộn thu dọn lại
các mảnh vỡ của căn nhà, chưa có thời gian để xem đoạn video đó.
Nhiếp ảnh gia Giese (Krista Giese) sau
khi cơn lốc xoáy diễn ra, đã chụp được một vài bức ảnh căn nhà của
Savage, cô không hiểu bằng cách nào mà ngôi nhà của anh ấy có thể quay
trở lại đúng vị trí cũ, có thể đây sẽ mãi là một bí ẩn mà không ai có
thể trả lời.
Đối với cảnh ngộ đặc biệt này của
Savage, nhà khí tượng học Boston (Jack Boston) cho biết, trước đây nhiều
cơn lốc xoáy xuất hiện đã gây ra nhiều điều khiến người ta phải ngạc
nhiên, chẳng hạn như: rơm cỏ tạo thành một bức tường, nước trong hồ bơi
bị hút cạn… Vì vậy, trường hợp căn nhà của Savage bị hút vào không khí
và sau đó trở lại vị trí ban đầu như thế, cũng là điều không quá ngạc
nhiên.
Video:
***********************
Sống chung với xác chết của mẹ suốt 3 năm
Một phụ nữ 28 tuổi sống tại quận Brooklyn (thành phố
New York, Mỹ) đã sống chung với thi thể người mẹ đã qua đời suốt 3 năm
qua.
Sự việc được phát hiện khi các nhà chức trách đến kiểm tra
căn phòng của cô Chava Stirn, 28 tuổi, sau khi hàng xóm của cô này gửi
đơn khiếu nại về mùi hôi thối phát ra từ căn hộ của Stirn tại một khu
chung cư.
Khi kiểm tra căn hộc của Stirn, một cảnh tượng đáng sợ đập vào mắt
các nhà chức trách. Thi thể người mẹ đã qua đời của của Chava Stirn, bà
Susie Rosenthal, 61 tuổi, được đặt ngay giữa bàn ăn của nhà bếp. Một vài
phần xương của bà Rosenthal được Stirn đặt trên giường ngủ và trong túi
rác.
Căn hộ nơi xảy ra vụ việc.
Theo các nhà chức trách, Stirn có những dấu hiệu cho thấy thần kinh
không ổn định. Cô vẫn thường xuyên thay áo quần cho thi thể người mẹ
của mình. Chava Stirn cho biết cô cũng thường xuyên ôm thi thể của mẹ
mình để ngủ vào hàng đêm.
“Đây là một trong những vụ việc kỳ lạ và đáng sợ nhất mà tôi từng
biết”, một nhân viên thực thi pháp luật của quận Brooklyn cho biết. “Cô
ấy đã sống ở đó với xác chết của mẹ mình trong 2 đến 3 năm. Đó là một
khung cảnh thật khủng khiếp”.
Hiện nguyên nhân cái chết của bà Rosenthal vẫn chưa được xác định.
Các nhà chức trách dự định sẽ khám nghiệm phần còn lại của thi thể bà
Rosenthal để xác định nguyên nhân tử vong của bà.
Ban đầu, khi các nhà chức trách đến điều tra mùi hôi thối theo đơn
khiến nại hàng xóm xung quanh căn phòng của Stirn, cô đã từ chối mở cửa,
buộc các nhà chức trách phải phá cửa để vào trong.
Theo điều tra ban đầu của các nhà chức trách, nhiều khả năng Chava
Stirn và mẹ của mình có một cuộc sống khép kín và ít giao lưu với bên
ngoài ngay cả khi bà Rosenthal còn sống. Nhiều khả năng một thân nhân
của 2 người thường xuyên mang thức ăn đến cho cả 2 mẹ con và để ở bên
ngoài cửa.
“Tôi chưa bao giờ thấy cô ấy và mẹ của cô ấy. Hộ chưa bao giờ ra
ngoài. Tôi chưa bao giờ nhìn thấy căn phong ấy mở cửa”, một hàng xóm của
Stirn cho biết.
Chava Stirn đã được đem tới bệnh viện để kiểm tra các vấn đề về
thần kinh. Các nhà chức trách cho biết họ sẽ không khởi tố vụ việc.
T.Thủy
Theo DM
********************************
Người phụ nữ nói nhanh như máy
Cô Fran Capo, New York, Mỹ đã thêm một lần nữa phá
vỡ kỷ lục của chính mình ở hạng mục nói nhanh nhất thế giới.
Cô Fran Capo.
Fran Capo là một nhà phát ngôn, nhà phiêu lưu, một nghệ sĩ hài, nghệ sĩ nói, một nhà văn, và cũng là người
nắm giữ nhiều kỷ lục tầm cỡ quốc tế.
Capo sinh ra tại Greenwich, thành phố New York, Mỹ. Cô tốt nghiệp trường Cao đẳng Queens với tấm bằng cử
nhân chuyên ngành Kế toán và Triết học.
Trong nhiều năm qua, cô đã được ghi danh
vào nhiều sách kỷ lục khác nhau như: Kỷ lục Guinness (1989), Ripley’s Believe it or Not! (2006) và
sách kỷ lục Alternative Records
(2006) nhờ khả năng nói nhanh.
Mới đây, cô đã phá vỡ kỷ lục nói nhanh
nhất thế giới với câu chuyện “Three
Little Pigs” (Ba chú lợn con) dài hơn 600 từ trong vòng 54,2 giây, tương
đương với 11 từ/giây. Kỷ lục trước đó cô lập được là nói với tốc độ 585 từ/phút
vào năm 1986.
Capo cũng xuất hiện nhiều trên các
chương trình truyền hình như: Entertainment
Tonight, Last Call with Carson Daly, Good Morning America, Fox News Cô còn viết cho nhiều tạp chí quốc tế và xuất bản một vài cuốn sách. Ngoài ra, cô cũng viết blog cá nhân hàng tuần.
Capo còn là phát ngôn viên cho nhiều
công ty như: Masterfoods, Auntie Anne’s
pretzels, Chock full o’Nút, Citibank, Perdue Chicken và Ripley’s Believe it or
Not.
Xem video:
Nguyễn Thúy
Theo Metro************************
Cậu bé có vết bớt "khủng" như mai rùa
Một cậu bé 8 tuổi ở Colombia vừa được phẫu thuật cắt bỏ thành công vết bớt khổng lồ hình mai rùa trên lưng.
“Cậu bé Rùa” Didier Montalvo.
Cậu bé Didier Montalvo, 8 tuổi, ở Colombia, từng bị gắn với biệt danh
“cậu bé Rùa” khi vết bớt hình mai rùa ở sau lưng không ngừng phát triển.
Năm 2011, Didier được chẩn đoán mắc
phải căn bệnh hiếm gặp có tên là bớt sắc tố bẩm sinh.
Tuy nhiên, ngay sau đó cậu bé này đã
trải qua một ca phẫu thuật đổi đời để loại bỏ khối u khổng lồ có cân nặng tương
đương với 20% trọng lượng cơ thể mình.
Xuất hiện trên chương trình This
Morning của Đài Truyền hình ITV của Anh, mẹ của Didier cho biết: “Thằng bé từng
cảm thấy rất tồi tệ trước khi phẫu thuật, vết bớt đã cản trở Didier làm nhiều
thứ mà cháu thích làm.
Khi Didier nghe thấy mọi người gọi
mình là “cậu bé Rùa”, con tôi cảm thấy rất buồn và hỏi ‘Sao con lại có cái
này?’ Đây đúng là một câu hỏi rất khó trả lời. Chúng tôi luôn hi vọng rằng sẽ
làm được điều gì đó”.
Nhờ có sự giúp đỡ của Neil
Bulstrode, bác sĩ phẫu thuật thẩm mỹ ở Anh, người đã phẫu thuật miễn phí cho
Didier sau khi biết hoàn cảnh của cậu bé, giờ đây “cậu bé Rùa’ đã có thể trưởng
thành giống như bất kì đứa trẻ nào khác.
Bác sĩ Bulstrode nói: “Một trong
những điểm trong tâm đối với chúng ta là phải cố gắng và giúp Didier cảm thấy
như là mình có thể tái hòa nhập với xã hội. Nhưng cũng phải giảm trọng lượng
khổng lồ trên cơ thể cậu bé. Vết bớt chiếm 20% trọng lượng toàn cơ thể của
Didier”.
Bác sĩ Bulstrode đã bay sang Bogota,
thủ đô của Colombia để giúp nhóm bác sĩ phẫu thuật loại bỏ vết bớt “khủng” trên
lưng Didier khi vết bớt này phát triển lớn đến nỗi nó có thể thở thành khối u ác
tính nếu để lâu dài.
Didier Montalvo trước khi được phẫu thuật.
Sau đó, các bác sĩ phải tiến hành
một loạt các khâu hoàn thiện cấy ghép da qua nhiều giai đoạn.
Didier hiện đã sang Anh để gặp những đứa trẻ khác cũng mắc phải tình trạng bệnh hiếm
gặp tương tự mà cậu bé từng phải đối mặt.
Trong quá trình ở Anh, Didier đã gặp
Jodi Whitehouse, một người cũng mắc căn bệnh tương tự. Năm 1997, cô Jodi đã lập
quỹ từ thiện Caring Matter Now để hỗ trợ cho những đứa trẻ ở Anh mắc phải căn
bệnh này.
Cô Jodi cho biết: “Chúng tôi đã hỗ
trợ khoảng 400 gia đình ở Anh và các quốc gia khác, chúng tôi đặt ra nhiều ngày
hỗ trợ, gói hỗ trợ cho các gia đình và giáo viên, nhân viên ở trường học, đây
là một mạng lưới thực sự. Giờ đây những đứa trẻ đang trưởng thành sẽ biết rằng
chúng không hề đơn độc, như Didier đã từng nghĩ. Khi đến Anh, cậu bé đã gặp
nhiều đứa trẻ cũng mắc căn bệnh giống mình”.
Nguyễn Thúy
Theo DM
*********************
Người đàn ông có “của quý” siêu khỏe nhờ tập khí công
Trong khi hầu hết những lớn tuổi đến công viên để
dạo bộ thì ông Zhou Chengli ở Hồ Bắc, Trung Quốc lại thích luyện khí
công cho “của quý”.
Ông Zhou dùng gạch đập vào "của quý" vẫn bình an vô sự.
Mỗi lần vào công viên tập thể dục, ông Zhou Chengli, 70 tuổi, nhân
viên đường sắt về hưu ở Hồ Bắc, Trung Quốc, thường dùng búa, gạch và quả
cân sắt để “đọ độ cứng” với “của quý” của mình.
Ông Zhou cho biết, ông vẫn thường luyện tập kỹ thuật cổ điển “khí
công vùng háng”, một trong những kỹ thuật hiếm và khó nhất trong võ
Thiếu lâm.
Kỹ thuật này liên quan đến việc luyện tập hàng ngày giúp đàn ông
chịu được những cú đòn mạnh vào vùng hiểm. Còn được biết với tiếng địa
phương là “Tie Dang Gong”, khí công vùng háng là một kỹ thuật mật của
Đạo giáo và chỉ được truyền dạy cho những môn đệ tin cậy nhất.
Kỹ thuật trên vẫn chưa được biết đến rộng rãi. Nó được giữ gìn vì
sợ bị lạm dụng và chỉ được lưu truyền từ thầy sang trò khi tuyệt đối tin
tưởng. Một bài bức ảnh hiếm cho thấy các võ sư sử dụng “của quý” để
nâng các đồ vật nặng. Một vài trong số họ có thể chịu những cú đá mạnh
hoặc giáng đòn bằng búa mà không hề chớp mắt.
Theo những người thuộc Đạo giáo, khi bộ phận sinh dục của người đàn
ông khỏe thì tức là anh ta cũng khỏe. Thông thạo khí công vùng háng được
tin là mang lại nhiều lợi ích như: tăng cường hệ miễn dịch, tăng năng
lượng và thậm chí củng cố sức mạnh.
Dù nhiều người còn hoài nghi về việc ông Zhou thông thạo kĩ thuật đặc
biệt này, nhưng ông vẫn thích rèn luyện cơ tại công viên vì ông muốn
chia sẻ kiến thức với những người đàn ông khác.
Ông chia sẻ: “Tôi hi vọng rằng bằng cách dạy biện pháp này, tôi có thể mang sức khỏe đến cho nhiều người khác”.
Ông Zhou từng tham gia chương trình Tìm kiếm Tài năng của Trung Quốc 3
năm trước, nhưng giám khảo cảm thấy rằng màn trình diễn của ông quá bạo
lực. Tuy nhiên, hiện tại ông vẫn thu hút được nhiều khán giả ở công
viên.
Nguyễn Thúy
Theo OC
*************************
Nhà vườn rộng 10.000 m2 của diễn viên Giang Còi
Cây
hài Giang Còi sở hữu một cơ ngơi rộng lớn tại ngoại thành Hà Nội. Ở
đây, anh tự trồng rau, nuôi gà như một nông dân thứ thiệt.
Giang
Còi tên thật là Lê Hồng Giang. Anh mua mảnh đất ở ngoại thành Hà Nội
vào năm 1994. Khi ấy, anh có chơi với một vài người bạn làm nghề đầu tư
đất. Trong một lần đi cùng họ, anh nhìn thấy mảnh đất khá rộng được rao
bán với giá 27 triệu, tức là tương đương với một chiếc xe máy Dream lúc
bấy giờ. Không nghĩ nhiều, Giang Còi quyết định mua mảnh đất này và tự
an ủi "thôi cứ coi như mình vừa đánh mất một chiếc xe máy vậy".
Mua
được mảnh đất rộng như thế, nhưng Giang Còi cũng không biết làm gì với
nó. Anh để cho những người dân quanh đó mượn để trồng cấy.
Vào
khoảng đầu năm 2000, Giang Còi quyết định bán nhà mua ô tô. Thấy mấy bố
con anh phải sống cảnh nhà thuê, vợ chồng nhạc sĩ Đỗ Hồng Quân - diễn
viên Chiều Xuân đã cho mượn căn nhà nhỏ ở phố Thụy Khuê. Tuy nhiên, nơi
này an ninh khá phức tạp, các con lại đang ở độ tuổi mới lớn nên Giang
Còi không an tâm. Tính anh lại thích nuôi chim và cây cảnh, sự bức bối
trong thành phố khiến anh không được sống với sở thích.
Đúng vào
lúc tưởng như bế tắc ấy thì Giang Còi nhớ ra mình còn một mảnh đất khá
rộng ở ngoại thành Hà Nội. Thế là vào năm 2001, anh cùng gia đình quyết
định về đó xây nhà sinh sống. Khi ấy, có nhiều người nói anh dại, người
ta tìm mọi cách được ở lại thành phố còn anh lại "bỏ phố về quê". Tuy
nhiên, Giang Còi rất hài lòng với quyết định của mình. Thay vì phải chịu
cảnh tù túng khi sống trong thành phố, anh và gia đình được sống trong
một không gian rộng rãi, chan hòa với thiên nhiên.
Diễn viên hài Giang Còi cho chim bồ câu ăn tại nông trang của mình. Được biết, hiện anh nuôi khoảng 50 chú chim bồ câu
Giang
Còi tâm sự, ở Hà Nội mọi cái đều tiện, muốn ăn gì chỉ cần bước ra khỏi
nhà vài bước là có, còn ở quê muốn ăn rau phải ra vườn hái, muốn ăn cá
thì phải ngồi câu, muốn ăn gà phải ra vườn bắt. Nhưng bù lại, đó đều là
những thực phẩm sạch và "không có gì hạnh phúc hơn khi thu hoạch những
thứ mà do một tay mình gieo trồng".
Giang còi tâm sự, từ ngày anh
"bỏ phố về quê" lại có đông bạn bè hơn. Cứ vào mỗi dịp cuối tuần, họ lại
tụ tập ở nhà anh vui chơi, ăn uống. Khi bạn bè ra về, anh còn gửi tặng
mỗi người khi thì bó rau, khi thì ít hoa quả hái trong vườn... Những món
quà này tuy nhỏ bé nhưng mọi người đều rất thích.
Một điều ít
người biết là Giang Còi biết chơi guitar và có giọng hát khá hay. Vào
mỗi buổi chiều, anh thường mang guitar ra vườn và hát.
Là trai phố
cổ chính hiệu nhưng Giang Còi lại thành danh khi hóa thân vao vai người
nông dân trong series hài Gặp nhau cuối năm. Với vóc dáng nhỏ bé, gương
mặt gày gò, khắc khổ nhưng lại có chút hài hước, Giang Còi được rất
nhiều khán giả yêu thích.
Gần đây, Giang Còi ít tham gia các tiểu
phẩm hài trên truyền hình. Anh tâm sự, mình cũng có tuổi rồi cũng nên
rút lui để tạo cơ hội cho những diễn viên trẻ khác. Hơn nữa, anh cũng
muốn dành thêm thời gian cho bản thân và tận hưởng cuộc sống bình yên
bên gia đình.
Một số hình ảnh tại cơ ngơi rộng 10.000m2 của diễn viên Giang Còi:
Ngôi nhà 2 tầng của Giang Còi được bao phủ bởi một dàn cây xanh.
Hồ nước trước nhà không chỉ tạo cho căn nhà sự mát mẻ mà còn là nơi Giang Còi dạy con trai tập bơi
Cậu con trai út của diễn viên Giang Còi đang vui chơi dười hồ bơi cùng chú chó.
Giang Còi có sở thích là nuôi chim bồ câu.
Nam diễn viên hài của Gặp nhau cuối tuần cho hay, nhà anh nuôi khoảng 50 con chim bồ câu.
Ngoài chim bồ câu, Giang Còi cũng rất thích nuôi chó.
Giang
Còi cho hay, anh thích nuôi chó vì đó là loài vật khôn ngoan và trung
thành. Trước đây, anh có 5 con chó nhưng vì thường xuyên phải đóng phim
xa nhà, không có thời gian chăm sóc chúng nên anh đã đem tặng và chỉ giữ
lại 2 con.
Mặc dù nhà có người giúp việc và làm vườn nhưng mỗi khi có thời gian, vợ
anh vẫn thường đích thân vào bếp nấu những món ngon cho gia đình. Giang
Còi tâm sự, anh khá vụng về trong việc nấu ăn nên chỉ có thể giúp vợ
những công việc vặt như hái rau hoặc cắm cơm.
Bên
ngoài khu nhà chính, diễn viên Giang Còi còn cho xây một căn nhà nhỏ
trong vườn. Anh thường mang kịch bản phim ra đây đọc. Nam diễn viên
khoe, anh vừa hoàn thành 30 tập phim truyền hình. Trong đó, anh sẽ vào
một vai chính diện chứ không phải là một vai diễn hài như khán giả
thường thấy.
Giang Còi thường ôm đàn ra chiếc xích đu trong vườn vừa đàn vừa hát. Anh từng có vài năm học guitar và có giọng hát khá hay.
Vào cuối giờ chiều, Giang Còi thường lấy xe máy đi dạo quanh làng, hoặc có khi là đi nhậu với bạn bè.
Giang Còi để tivi ngay trong phòng ngủ để tiện xem những trận cầu nảy lửa của World Cup 2014.
Giang
Còi có thú vui đọc sách mỗi khi không phải đi diễn. Anh kể một kỷ niệm
vui, có lần hai vợ chồng tranh cãi về cách dạy con, anh không nói nhiều
mà lẳng lặng đi mua sách nói về cách thức để trở thành những ông bố bà
mẹ tốt về cho vợ đọc. Kể từ đó, vợ anh không có ý kiền gì về cách dạy
con của anh.
Lối ra vườn đang được chủ nhân sửa sang. Anh dự tính sẽ tạo thành một dàn hoa ở lối đi này.
Một góc vườn được Giang Còi cho đào ao nuôi cá.
Bưởi Diễn được trồng cạnh bờ ao.
Nhà Giang Còi trồng khá nhiều lan.
Ngoài lợn mán, bồ câu, cá..., Giang Còi còn nuôi khá nhiều gà Đông Tảo.
Mỗi sáng, Giang Còi thường đích thân đi thu nhặt trứng gà.
Theo Khampha
***************************
Voi bật khóc vì được giải thoát sau 50 năm cầm tùMột chú voi ở Ấn Độ đã rơi lệ
khi được một nhóm chuyên gia bảo vệ động vật hoang dã giải phóng sau 50
năm bị người chủ xiềng xích và hành hạ.
Nước mắt chảy trên gương mặt của Raju – Ảnh: Daily Mail
Theo
báo Daily Mail, chú voi Raju bị người chủ ở bang Uttar Pradesh xiềng
xích 24/24 trong suốt 50 năm qua và có nhiệm vụ là giúp ông ta xin tiền
lẻ của người qua đường. Raju thường xuyên bị bỏ đói, nhiều khi phải ăn
giấy để cầm cự qua ngày.
Tổ chức bảo vệ động vật hoang dã
Anh Wildlife SOS phát hiện trường hợp của Raju và báo động tới Cơ quan
Rừng Uttar Pradesh. Một cuộc điều tra cho thấy người chủ không hề có
giấy tờ hợp pháp về việc sở hữu Raju.
Raju bị xiềng xích suốt 50 năm qua - Ảnh: Daily Mail
Hôm
4-7, một nhóm 10 chuyên gia của Wildlife SOS cùng cảnh sát bang Uttar
Pradesh đã mở chiến dịch giải cứu Raju. “Cả nhóm đã sửng sốt khi chứng
kiến nước mắt rơi trên mặt Raju trong suốt cuộc giải cứu. Chúng tôi cũng
vô cùng xúc động. Chúng tôi biết rằng Raju hiểu nó đã được tự do” –
người phát ngôn Pooja Binepal của Wildlife SOS cho biết.
“Voi
không chỉ to lớn mà còn là loài động vật hết sức thông minh. Chúng có
cảm xúc, biết đau buồn. Chúng ta chỉ có thể tưởng tượng những đòn tra
tấn mà Raju phải chịu đựng trong suốt 50 năm qua” – ông Binepal khẳng
định.
Các chuyên gia bảo tồn động vật cố gắng tháo xiềng cho Raju – Ảnh: Daily Mail
Bước đi đầu tiên của tự do – Ảnh: Daily Mail
Ông
Binepal cho biết nhiều khả năng Raju đã bị bắt từ khi còn nhỏ. “Raju đã
bị trao qua bán lại bởi 27 người chủ khác nhau. Khi chúng tôi tìm thấy
Raju nó đang ở trong tình trạng vô cùng tồi tệ. Nó bị bỏ đói đến mức
nhiều khi phải ăn nhựa và giấy. Nó có rất nhiều vết thương nghiêm trọng
trên người”.
Khi
nhóm Wildlife SOS đến giải cứu, gã chủ đã tìm cách kích động để Raju
nổi giận và gây nguy hiểm cho người khác. Hắn cũng đã xích Raju rất
chặt. Tuy nhiên nhóm Wildlife SOS vẫn quyết hành động và dường như Raju
cảm nhận được điều đó.
“Chúng
tôi quyết định đưa Raju tới chiếc xe tải cách đó vài trăm m. Mỗi bước
đi của Raju đều vô cùng đau đớn nhưng nó cố gắng chịu đựng. Dường như nó
biết chúng tôi muốn giúp đỡ nó” – ông Binepal kể. Sau đó nhóm đã đưa
Raju tới một trại bảo tồn động vật hoang dã. Tại đây chú voi đã được cho
ăn uống và chăm sóc các vết thương.
Quá
trình tháo bỏ xiềng xích ở chân Raju kéo dài tới 45 phút. “Chúng tôi
đều bật khóc khi những mắt xích cuối cùng được tháo bỏ” – ông Binepal
kể.
Nguyệt Phương
theo TNO
********************************
Đàn bà ngoại tình
Tôi
bị ám ảnh bởi những người đàn bà ngoại tình nên cảm thấy mất lòng tin
vào phụ nữ. Đã “tứ tuần” rồi, tôi vẫn chưa dám có vợ, cứ sợ sự tan vỡ,
sợ sẽ có những đứa trẻ nạn nhân tội nghiệp. Tôi
đã gặp những người đàn bà ngoại tình như thế. Tôi lên án những người
đàn bà ngoại tình, chê trách họ không chung thủy, không biết giữ mình để
cho gia đình tan nát, con cái bất hạnh.
1. Những năm 80, anh họ tôi xa vợ con sang Nga hợp tác lao động với ước
mơ đổi đời. Anh là mẫu đàn ông được nhiều phụ nữ ao ước: đẹp trai, hiểu
biết, nhạy bén trong kinh doanh. Lăn lộn vài năm bên xứ người, anh có cả
một đội ngũ nhân công cho mình, kể cả người bản xứ. Một, hai năm anh
mới tranh thủ về thăm vợ con được một lần vào dịp Tết. Phần lớn tiền
kiếm được, anh gom góp gửi hết về cho vợ.
Chị
dâu nhỏ hơn anh cả chục tuổi, ở nhà túc tắc làm nhân viên “bàn giấy”,
nhờ có tiền chồng gửi về, ba mẹ con sống sung túc hơn hẳn những người
khác. Thiếu thốn tình cảm, chị có tình nhân trẻ, là một sinh viên ở tỉnh
lên thành phố trọ học. Những đồng tiền mồ hôi nước mắt của anh gửi về
bị cặp tình nhân này phá tán hết. Hai đứa con không được quan tâm chăm
sóc, dạy dỗ nên lười học, khó bảo. Sau tám năm tha phương, anh tôi trở
về, tay trắng vẫn hoàn trắng tay. Anh rời thành phố, đưa hai con về quê
làm lại từ đầu. Anh muốn xa hẳn nơi hằn dấu của sự phản bội...
2.
Khu chung cư tôi ở có một gia đình nhỏ, mẹ chồng, nàng dâu cùng hai đứa
trẻ sống với nhau. Cuối tuần anh con trai bà cụ mới về, khi đó gia đình
họ có vẻ hòa thuận, êm ấm. Đầu tuần, anh ấy lại rời nhà đi làm xa, cũng
phải năm bảy chục cây số. Lúc đó, không khí gia đình trở lại như cũ. Bà
cụ suốt ngày tìm “tội” con dâu mà mắng. Bà đã ngoài 70 nhưng còn cứng
cáp, nhất là giọng nói của bà, cứ ra rả suốt ngày. Chẳng nghe chị con
dâu nói lại điều gì, nhưng hình như vì thế mà bà càng kiếm chuyện.
Chị
là giáo viên, đến trường ăn mặc cũng phải tươm tất, gọn gàng nhưng
không yên với mẹ chồng. Bà liếc háy: “Chồng đi làm xa cực khổ, ở nhà
chưng diện cho thằng nào ngắm?”. Chị vẫn gắng nhẫn nhịn. Sáng nào chị
cũng dậy sớm lo bữa sáng, chuẩn bị bữa trưa cho mẹ chồng rồi mới vội vã
dẫn chiếc xe đạp ra cổng đưa thằng con lớn đi học, thằng con nhỏ vào mẫu
giáo. Thế mà có lần chị bắt gặp bà cụ đang loay hoay mở van cho bánh xe
xì hết hơi. Chị uất ức, nước mắt ứa ra, chỉ biết kêu trời.
Bà cụ
chỉ có mình anh, chị không muốn anh khó xử nên cố nhịn. Đến khi đã chịu
không nổi, chị về khóc với chồng, anh trầm ngâm một lát rồi bảo: “Anh
chỉ có mình mẹ, em ráng chiều bà”. Chị nghe như mình sắp chết đuối mà
không biết bấu víu vào đâu. Khổ nỗi, lúc anh ở nhà bà cụ lại tỏ ra rất
tử tế với chị, có lẽ vì vậy mà anh không tin những gì chị nói?
Chị
stress nặng. Trong một phút yếu lòng, chị ngã vào vai một anh đồng
nghiệp vẫn thường quan tâm, giúp đỡ chị. Chị say nắng người đàn ông đó
lúc nào không hay...
3. Chỗ tôi tập thể hình có một phụ nữ mới đến tập gym. Chị tên Vân,
trạc tuổi tôi, 40 tuổi. Đó là một phụ nữ mặn mà, năng động, cuốn hút. Vợ
chồng Vân có cửa hàng trang trí nội thất, buổi sáng chị tranh thủ đến
tập để giữ dáng. Khi đã thân thiết, Vân bảo cuộc sống của chị buồn tẻ,
chán ngắt, chồng kiệm lời, chẳng biết chuyện trò, có khi cả ngày vợ
chồng chẳng nói với nhau câu nào. Nhìn vào đôi mắt đẹp như có ma lực của
Vân, tôi như cậu trai mới lớn đỏ mặt, bối rối. Mấy lần Vân kêu tôi chở
đi chơi đâu đó xa thành phố một chút để thư giãn, tôi ngại nên bảo chị
đưa chồng cùng đi, biết đâu cuộc “đổi gió” này sẽ “cải thiện” tình trạng
hiện nay của vợ chồng chị. Tôi cũng rủ thêm anh bạn thân cùng đi với vợ
chồng Vân.
Gặp chồng Vân, tôi thấy anh là một người hiền lành,
ít nói, và... nể vợ. Nhìn họ, ai cũng thấy rõ Vân làm “sếp” chồng, chắc
chắn mọi chuyện trong nhà đều do chị đạo diễn. Vân có vẻ coi thường
chồng ra mặt. Sau chuyến đi, Vân ít trò chuyện với tôi như trước, cũng
không quan tâm hỏi han chuyện này, chuyện nọ nữa.
Hôm qua, tôi
vừa đến phòng tập thì nghe ồn ào. Một phụ nữ đang hùng hổ túm tóc Vân,
mắng Vân là con hồ ly giựt chồng. Vân chẳng vừa, cũng vung tay loạn xạ.
Tôi định vào can bỗng nhận ra người đàn bà đánh ghen chính là vợ anh bạn
thân đã cùng tôi đi chơi với vợ chồng Vân hôm nào.
4. Quân, bạn
tôi là dân công trình nên chẳng mấy khi được ở nhà với vợ con. Quân giàu
từ trong trứng. Vợ Quân đẹp, nghe nói ngày xưa Quân phải “cưa” mãi mới
được. Quân không cho vợ đi làm. Vợ chồng anh sống trong một căn hộ cao
cấp ở trung tâm thành phố, anh thuê người làm chăm sóc nhà cửa và hai
con trai nhỏ để vợ đỡ vất vả. Một chiều đến chơi nhà Quân chỉ thấy ba bố
con với chị người làm, hỏi thì Quân bảo vợ đi học Anh văn cho khuây
khỏa.
Gần chín giờ đêm vợ Quân mới về, cô bảo học Anh văn xong
còn tập aerobic, rồi đi ăn tối với bạn bè. Nhìn vợ Quân trẻ trung,
xì-tin rồi nhìn bạn mình, tôi thấy họ khác nhau quá. Quân đi công trình,
ăn nhậu riết bụng bự, quần áo lại lè phè nên trông hai người cứ một
trời một vực. Nhưng Quân nháy mắt cười tự tin: “Không sao đâu! Sểnh khỏi
tay tớ có mà... đói!”.
Bẵng đi một thời gian, vợ Quân bỏ nhà theo nhân tình. Quân ly hôn và nuôi hai thằng con.
* * *
Tôi
đã gặp những người đàn bà ngoại tình như thế và bị ám ảnh, cảm thấy mất
lòng tin. Tôi lên án những người đàn bà ngoại tình, chê trách họ không
chung thủy, không biết giữ mình để cho gia đình tan nát, con cái bất
hạnh.
Nhưng,
chị Hai tôi bảo, đừng lên án họ quá gay gắt như thế. Họ cũng đáng
thương. Họ không phải là thánh. Trái tim của họ bằng máu thịt chứ không
phải bằng sắt đá, họ cần được yêu thương, che chở, sẻ chia; cần được cảm
thông, thấu hiểu và đối xử công bằng... Người chồng không cho họ điều
đó là đã đẩy họ đến gần hơn những “cơn say nắng”.
Sự
ngoại tình của những người đàn bà ít nhiều có phần lỗi của người bạn
đời. Cái lỗi ấy, có thể là vô tình bỏ mặc họ đợi chờ mòn mỏi, loay hoay
một mình quá lâu trong dòng đời đầy cạm bẫy; có thể là sự dửng dưng, vô
tâm, thiếu trách nhiệm trong việc giải quyết xung đột gia đình khiến họ
mệt mỏi, thất vọng. Đó cũng có thể là sự chủ quan, vô tình tạo điều kiện
cho người đàn bà của mình sa ngã.
Và
đôi khi sự yếu hèn, nhu nhược, thua kém và ỷ lại của người đàn ông cũng
khiến người bạn đời coi thường, mất dần tình yêu... Còn trăm ngàn lý do
khác nữa…
Không
tính đến số ít “kiểu” đàn bà lẳng lơ, dễ dãi, chủ động “cắm sừng”
chồng, phần lớn chị em phụ nữ không hề có ý định ngoại tình. Với họ, gia
đình luôn là mối quan tâm lớn nhất mà họ dồn hết tâm sức vào đó. Ngoại
tình đôi khi chỉ là một tình huống “bất chợt” đến như một sự tự nhiên
khi đã hội đủ các “yếu tố”.
Chẳng biết chị Hai tôi nói có đúng không…
(Theo Phunuonline)
**************************
Ảnh vui: Catwalk là nơi nguy hiểm
Посмотреть
-
-
-
-
-
-
-
-
-
-
-
-
-
-
-
*******************************
Quý ông Sài thành đổ xô đi "rửa mắt" tại cà phê múa cột
Để hút khách, một số quán cà phê tại Sài Gòn đã nghĩ ra những chiêu trò
rất “độc đáo” như cho nhân viên chân dài, mặc đồ thiếu trước hụt sau
biểu diễn thời trang 2 mảnh.
Câu kéo khách bằng thân xác của vũ nữ
Lần đầu, được người bạn dẫn tới quán cà phê DJ ở đường Nơ Trang Long,
quận Bình Thạnh (TP.HCM), chúng tôi hết sức ngạc nhiên khi chỉ mới hơn
8h sáng, đã có nhiều khách đang ngồi chăm chú uống cà phê và “rửa mắt”.
Trong tiếng nhạc sàn cực mạnh, những cô gái ăn mặc hở hang lượn lờ khắp
các bàn như mời mọc, khiêu khích khách hàng. Phía sân khấu, một cô gái
trong bộ đồ hai mảnh đang lắc lư chơi nhạc DJ, cạnh đó là hai cô vũ nữ
đang điên cuồng nhảy múa với chiếc cột, tư thế khiêu khích không khác
gì trong phim cấp 3.
Cứ đến quán cà phê Bi, địa chỉ số 95, đường Bình Thới, phường 11, quận
11, TP.HCM uống cà phê, các thực khách lại có cơ hội được "rửa mắt" với
các màn múa cột của các "kiều nữ" mặc bikini.
Theo lời Minh, thì trước đây, những quán cà phê kiểu này thường tuyển
“đào” dáng chuẩn, ăn mặc hở hang. Nhưng giờ đây, các chiêu trò ấy đã
trở nên nhạt nhẽo với những vị khách tới uống cà phê thì ít mà muốn
“rửa mắt” thì nhiều. Chính vì vậy, để thỏa mãn nhu cầu của thượng đế,
các quán cà phê này chỉ tuyển những em chân dài hội đủ tiêu chuẩn: Da
trắng, dáng chuẩn, ăn mặc sexy và quan trọng phải sẵn sàng hở ngực, hở
bụng.
Nhiều quán cà phê tại Sài Gòn đang sử dụng chiêu "múa cột" để câu khách.
Tới khoảng 22h, trong quán không còn lấy một ghế trống. Từ sau sân
khấu, những cô gái trong bộ đồ hai mảnh bước ra uốn éo, lắc lư và đi
vòng quanh các bàn. Mỗi lần biểu diễn kéo dài khoảng 20 phút, các cô
lui vào trong. Chừng 30 phút sau, một màn mới lại tiếp tục, cứ thế cho
tới tân khuya khi quán đóng cửa.
Minh bật mí, ở đây những bàn nào kêu đồ uống đắt tiền như rượu, bia,
hoặc nhìn có vẻ là đại gia thường được quán cử hẳn một em ngồi tiếp
rượu và tâm sự. Để chứng minh, Minh kêu một chai Hennessy XO, ngay lập
tức một em chân dài bưng rượu tới và ngồi luôn bên cạnh rót rượu cho
chúng tôi.
Sau gần 10 phút nói hết chuyện trên trời dưới đất, cô gái giới thiệu
tên Ngọc Trinh (21 tuổi, quê Tiền Giang). Mới 21 tuổi, Trinh đã có 3
năm kinh nghiệm làm tiếp viên ở các quán cà phê trong thành phố.
“Khách quen tới quán nếu chi đẹp thì có thể mời bất cứ ai đi chơi,
nguồn thu của tụi em chủ yếu là từ đó, vì tiền lương chỉ từ 4 tới 5
triệu không đủ tiền ăn và tiền quần áo. Nếu tháng nào khách mời nhiều
cũng được hơn 10 triệu đồng, như vậy mới đủ sống…”, Trinh tiết lộ.
Sau ánh đèn mờ
Rời quán này với hóa đơn khá chát 6 triệu đồng, hôm sau Minh dẫn chúng
tôi tới quán M. (đường Võ Văn Tần, quận 3, TP.HCM), một quán thuộc hàng
VIP đối với dân nghiện cà phê “múa cột”.
Theo Minh, quán M. được liệt vào hàng VIP vì nằm ngay giữa trung tâm
thành phố lại hoạt động suốt ngày đêm. Điều đặc biệt, quán còn hút
khách nhờ những chiêu lạ, độc của những em chân dài.
Khi bước vào bên trong quán, vẫn là tiếng nhạc chói tai, ánh đèn laser
và khói thuốc lá hòa quyện với mùi nước hoa, son phấn của các tiếp
viên. Điểm khác duy nhất là ở quán này, hàng ghế đầu gần sân khấu múa
cột được quán dành riêng cho khách VIP. Tại dãy bàn VIP, mỗi bàn được
bố trí một em chân dài phục vụ nhiệt tình.
Tại đây, ngoài những cô gái mặc đồ thiếu vải biểu diễn thời trang trong
tư thế khiêu khích, chủ quán còn bố trí một nhóm thiếu nữ mặc váy ngắn
xuyên thấu, để lộ những đường cong cơ thể. Khi khách vào, những cô này
có nhiệm vụ tới làm quen đồng thời làm ra vẻ cố ý hay vô tình “để lộ”
vòng một trước mặt khách.
Mỗi màn múa cột được các cô gái biểu diễn trong khoảng 20 phút.
Tiếp bàn chúng tôi là một cô gái tới từ miền Trung, tên Mai Hương (21
tuổi), tự giới thiệu đang là sinh viên trường đại học tại TP.HCM. Mai
Hương nhìn khá xinh xắn, chiều cao cũng như cách ăn nói rất ấn tượng.
Hương chia sẻ, quán chia làm 2 ca ngày và đêm, ca ngày từ 7h đến 15h
chiều và ca tiếp theo từ 15h chiều tới 22h30 tối. Do bận việc học,
Hương chỉ làm ca từ 15h chiều tới đêm khuya. Được biết, đây cũng chính
là ca nhiều cô gái phải tranh giành mới có được, bởi sau những ca làm
này các cô thường được khách mời đi chơi.
Ngoài những chiêu trò để câu khách tới quán, theo tìm hiểu của chúng
tôi, nhiều cô gái sẵn sàng phục vụ từ A tới Z miễn sao các đại gia chi
đẹp. Theo Minh, những cô gái tiếp viên ở các quán cà phê múa cột rất dễ
mời đi chơi, sau vài lần như vậy thì có thể tới Z cùng các em.
Để chứng minh lời nói và cách chơi của mình, trước khi chuẩn bị ra về,
Minh liền gọi một cô gái tên Vân, tiếp viên của quán tới ngỏ ý mời đi
chơi và ăn đêm: “Vậy anh đợi em tới 11h nha, hết ca em mới đi với các
anh được”, Vân vui vẻ nhận lời.
Đúng như lời hẹn, tan ca làm, Vân đã biến hóa thành một người khác sau
khi trang điểm lại và bận một bộ đồ khá giản dị. Qua tâm sự, Vân còn
cho biết, thời gian làm ở đây cô đã từng tiếp xúc với rất nhiều các đại
gia, người nước ngoài và hầu như ai cũng sẵn sàng bỏ cả đống tiền chỉ
để qua đêm với cô.
“Bọn em được chủ quán khuyến khích đi chơi cùng khách sau giờ làm và để
giới thiệu thêm nhiều khách đến quán. Trước đây, em chỉ làm phục vụ ở
quán nhậu nhưng lương thấp quá không đủ sống. Sau này, bạn bè rủ em
chuyển qua đây làm, tháng cũng kiếm được gần 10 triệu đồng đó anh. Đó
là em không chịu “tăng ca” sau giờ làm chứ mấy chị tăng ca thì khác”,
Vân kể lại.
Cũng theo lời kể của cô gái này, hầu hết các chân dài ở đây đều đang và
từng là sinh viên của các trường đại học trên địa bàn thành phố. Vì
nhiều lý do nên tìm điến công việc này, người thì thiếu tiền học, người
thì đua đòi bạn bè, không ít người còn bị chính bạn trai mình lừa vào
làm. Nhiều cô còn mắc phải căn bệnh thế kỷ hay nghiện hút sau những lần
đi đêm với các đại gia.
Theo Châu Lê (Kenh14.vn/Trí thức trẻ)
**************************