Trang lá cải
Trang Lá Cải Thứ Bẩy Ngày 29 - 03-2014 : Không Phải Bài Nào Trong Này Cũng...Nhảm Nhí !
******************************
Mẫu Việt nuy nghệ thuật đẹp trong bộ ảnh em và hoa
Người mẫu nude đẹp trong bộ ảnh em và hoa của nhiếp ảnh gia Đạt Lê Nuy.VN trân trong giới thiệu những tác phẩm ảnh nuy nghệ thuật đẹp nhất
Model: Vịt Lạch Bạch - https://www.facebook.com/profile.php?id=100000285198885
Photo: Đạt Lê
Ảnh nude nghệ thuật đẹp trong bộ ảnh Em và Hoa
Bộ ảnh nude em và hoa của nhiếp ảnh gia Đạt Lê
Model Vit Lạch Bạch
Model có khá nhiều kinh nghiệm chụp ảnh nghệ thuật
Những tác phẩm ảnh nuy nghệ thuật đỉnh cao - NUY.VN
*********************
Ở nhà một mình gái xinh tắm xong tự sướng với chai thủy tinh
Không những nam mà cả nữ cũng thường hay có những pha tự sướng. Theo các chuyên gia tự sướng không đúng cách rất nguy hiểm. Đã có những nữ sinh tự sướng với bóng đèn quả nhót và khi bị vỡ đã gây chảy máu và nhiễm trùng trong âm đạo. Lại có những nữ sinh tự sướng với cà rốt hoặc dưa chuột, thậm trí có em tự sướng với mướp hay bí, bầu. Theo bác sĩ Thanh Hà - Khoa sản bệnh viện phụ sản tự sướng là một trò bệnh hoạn và nguy hiểm đang thịnh hành trong giới trẻ hiện nay. Các bạn trẻ ngoài dùng ngón tay còn nghĩ ra vô số các thể loại đồ chơi để tự sướng.
Việc này diễn ra khi các em tiếp xúc với các bộ phim hoặc hình ảnh đồi trụy mang tính chất khiêu dâm - rất nguy hiểm.
Dưới đây là một em nữ sinh tự sướng với chai thủy tinh - Và lời khuyên từ người lớn là các bạn trẻ không nên có những hành động nguy hiểm kiểu này
Hình ảnh nude nữ sinh tự sướng tắm nuy
Sau đó bán nude tự sướng với chai thủy tinh
Các bạn trẻ nên có sự nhìn nhân cuộc sống đúng đắn và không nên có những hành động tự sướng như trên.
Đây là lời khuyên trân thành của NUY MAGAZINE ONLINE dành cho các bạn trẻ
Hãy kìm hãm thú vui tự sướng của mình và hướng vào những hoạt động bổ ích hơn.
************************
Ảnh nude ngôi sao giải trí mới nổi Triệu Dịch Loan
Ngay từ khi còn ngồi trên ghế nhà trường, cô gái ngọt ngào này đã được nhiều công ti tìm kiếm ngôi sao mời đóng quảng cáo cho một số nhãn hàng nổi tiếng như Coca cola, DQ… Tuy nhiên, mãi đến năm 2011, sau khi tốt nghiệp trung học, Triệu Dịch Hoan mới chính thức bước chân vào làng giải trí rồi nhanh chóng thành danh trong vai trò người mẫu quảng cáo và diễn viên điện ảnh.
Cùng xem bộ ảnh nude của ngôi sao 9x tuyệt đẹp
Ảnh nuy đẹp của ngôi sao giải trí mới nổi Trung Quốc
Ảnh nuy đẹp của các ngôi sao giải trí mới nổi
ảnh gợi cảm của các ngôi sao giải trí
Người đẹp hoàn toàn khỏa thân dưới gầm giường và dây điện
BỘ ảnh nude đẹp của ngôi sao ca nhạc mới nổi
Ảnh nuy đẹp của những ngôi sao giải trí Cbiz
Người đẹp gợi cảm tự nhiên khoe dáng
Bạn đang xem những tác phẩm ảnh nuy đẹp của những người mẫu hàng đầu châu á hiện nay
Người đẹp nude tự nhiên - NUY.VN - khỏa thân 100%
Bộ ảnh đẹp của nữ ca sĩ 9x Cbiz mới nổi Triệu Dịch Loan
*****************************
Đàn tre độc đáo của người Indonesia
Theo ghi chép của người Indonesia, đàn Angklung là một trong những dụng cụ âm nhạc được người dân các đảo ưa dùng từ trước thời kỳ hưng thịnh của đạo Hindu. Tới khi đạo Hindu nở rộ và Vương quốc Sunda nắm quyền (từ thế kỷ thứ 7), đàn Angklung được dùng chính trong các nghi thức lễ hội, đặc biệt ngợi ca vị thần sinh sôi nảy nở Dewi Sri, cầu mong cho đất đai màu mỡ.
Ngoài nhiều dấu tích khẳng định đàn Angklung được người Sunda tại Tây Java chơi trong nhiều thế kỷ qua, người ta cũng tìm thấy nhạc cụ này tại đảo Sumatra và Kalimantan, cũng như vùng Trung và Đông Java. Thậm chí, vết tích cây đàn còn xuất hiện tại nhiều nước Đông Nam Á như Malaysia, Philippines, Thái Lan.
Các ký tự cần biết khi chơi đàn Angklung. |
Đàn Angklung là một tập hợp nhạc cụ kết hợp bằng ống và thanh tre. Một bộ gồm ít nhất 7 nhạc cụ giống nhau, nhưng phát ra các âm thanh dựa trên cao độ của các nốt nhạc. Thông thường, một cây đàn Angklung gồm tập hợp, theo 1, 2 hoặc 3 quãng tám cần thiết cho một bản nhạc cần chơi. Khi trình diễn, các nghệ sĩ sẽ dùng tay rung các nốt tương ứng với từng nhạc cụ riêng trong tập hợp.
Đây là một lợi thế để nhiều người có thể cùng chơi một bản nhạc với nhau bằng đàn Angklung, tuy nhiên, luôn cần có một nhạc trưởng cầm nhịp, điều khiển. Số lượng người đông nhất từng chơi Angklung là hơn 5.000 tại Washington, Mỹ hồi tháng 7/2011.
Không chỉ trình diễn riêng, gần đây, đàn Angklung được mang kết hợp với các nhạc cụ hiện đại của tây phương, chơi trong dàn nhạc giao hưởng lớn. Lần đầu tiên, vào năm 1955, buổi trình diễn kết hợp diễn ra ở hội nghị Bandung, tạo được nhiều chú ý của thế giới.
Năm 1966, ông Udjio Ngalagena, một nghệ sĩ, nghệ nhân làm đàn Angklung đã thành lập “Saung Angklung”, chức năng như trung tâm bảo tồn và phát triển Angklung cho đến nay. Nhiều thế hệ tiếp sau ông yêu cây đàn đã cùng nỗ lực duy trì và phát triển. Tháng 11/2010, UNESCO đã công nhận angklung, nguồn gốc Indonesia là một di sản văn hoá của nhân loại.
Nghệ nhân làm đàn Angklung. |
Người dân tại Bandung, Tây Java hiểu khá cặn kẽ về nguồn gốc, lịch sử và những câu chuyện liên quan đến chiếc đàn này. Ai cũng biết chơi đàn, dù người già hay trẻ. Tất nhiên, họ sẽ mời bạn đến Saung Angklung để tìm hiểu và trải nghiệm kỹ hơn về nhạc cụ này.
Cây đàn này trước dùng ca ngợi thần linh, giờ được người Indonesia chơi bất cứ bản nhạc yêu thích nào, như một cách nối dài văn hóa từ ngàn xưa. Du khách hay bất cứ ai khi đến đây đều thưởng thức những buổi trình diễn âm nhạc, từ nhạc cổ truyền cho đến những bản nhạc hiện đại trên thế giới mà các nghệ sĩ bản địa và học viên cùng chơi bằng đàn Angklung.
Ngoài ra, chiếc đàn này còn được kết hợp với những nhạc cụ làm từ tre khác, tạo nên các âm thanh sống động quyện vào nhau khi tấu bất cứ bản nhạc nào. Âm thanh của tiếng đàn Angklung nghe xa như tiếng nước rơi róc rách, lại gần là những mảnh tre va chạm vào nhau giòn giã, đúng theo cao độ, trường độ của các nốt nhạc trong bất cứ bản nhạc nào.
Nếu may mắn, bạn sẽ được tham dự một buổi học chơi đàn với các học trò hoặc người dân bản địa tại Saung Angklung, vì ở đây có nhiều buổi dạy chơi đàn cho bất cứ ai quan tâm.
Những cây đàn Angklung bằng tre. |
Học sinh ngay từ mẫu giáo đã có buổi ngoại khóa nghe giảng và học cách chơi loại đàn tre này. Những cư dân địa phương lớn tuổi cũng đăng ký tham gia các buổi hướng dẫn chơi đàn cùng học sinh nếu họ có thời gian rảnh. Cuối tuần, nhiều gia đình ở nơi xa cũng đưa con cái về đây tham quan và chơi nhạc.
Bài và ảnh: Kim Dung
********************
Với màu trắng tinh khiết và lối kiến trúc độc đáo, ngôi chùa đã trở thành biểu tượng văn hóa của đất nước Phật giáo Thái Lan.Nằm ở Ban Rong Khun, cách trung tâm thành phố Chiang Rai ở miền Bắc Thái Lan 13km về phía Nam, Wat Rong Khun hay Chùa Trắng là một công trình tôn giáo mới được xây dựng những năm gần đây.Với màu trắng tinh khiết và lối kiến trúc độc đáo, ngôi chùa đã trở thành biểu tượng văn hóa của đất nước Phật giáo Thái Lan.Người thiết kế ngôi chùa là Chalermchai Kositpipat - một họa sĩ kiêm kiến trúc sư Thái Lan, người đã ấp ủ ý nguyện xây dựng một ngôi chùa chỉ toàn màu trắng để biểu trưng cho sự thanh cao của đạo Phật.Từ năm 1997, khi chọn được khu đất rộng chừng 3ha tại tỉnh Chiang Rai, Chalermchai đã bắt đầu hiện thực hóa ý tưởng của mình với công trình Wat Rong Khun.Sau gần 2 thập niên xây dựng, Wat Rong Khun đã hiện ra trong một màu trắng tinh khôi, cùng sự pha trộn kỳ lạ của kiến trúc truyền thống và siêu thực, gây ấn tượng mạnh mẽ đối với những ai đến đây.Về tổng thể, Wat Rong Khun giống như một công trình hiện ra từ thế giới cổ tích với những đường nét kiến trúc huyền ảo.Để đi đến gian chính điện của ngôi chùa, du khách sẽ phải đi qua một cây cầu đặc biệt, phía bên dưới là hàng trăm bàn tay đang vươn lên cao.Những bàn tay này là tượng trưng cho vô số linh hồn trầm luân trong bể khổ đang khát khao được giải thoát. Cây cầu đi trên những bàn tay là biểu tượng của sự vượt qua kiếp luân hồi để đi tới cõi Niết bàn.Bao quanh ngôi chính điện là các hồ cá nằm giữa thảm cỏ xanh, nơi đặt những tác phẩm điêu khắc được chính họa sĩ Chalermchai thiết kế.Mỗi bức tượng là một biểu tượng mang ý nghĩa tâm linh khác nhau của người Thái.Các họa tiết trang trí trên mái ngôi chùa được tạo tác rất kỳ công.Những tấm gương này tượng trưng cho trí tuệ của Đức Phật “sáng chói khắp thế giới và lan ra toàn vũ trụ”.Không chỉ có vẻ ngoài ấn tượng, Wat Rong Khun còn gây bất ngờ với cách bài trí bên trong. Thay cho những hình ảnh Phật giáo truyền thống, các tác phẩm nghệ thuật đương đại đã được vẽ lên các vách tường. Những bức tranh này thể hiện nhiều biểu tượng văn hóa đại chúng như siêu nhân, phi thuyền… và cả những sự kiện quốc tế nóng bỏng như vụ khủng bố 11/9.Những tác phẩm này như nhắc nhở người xem về tính chất vô thường, bất ổn và đầy khổ ải của thế giới, mà con người chỉ có thể vượt qua để đạt được hạnh phúc bằng con đường của Phật.Đến thời điểm hiện tại, dù diện mạo của Wat Rong Khun đã định hình khá rõ nét nhưng ngôi chùa vẫn còn đang trong giai đoạn xây dựng và sẽ tiếp tục được hoàn thiện trong nhiều năm tới.Theo kế hoạch, khi hoàn thành, toàn thể công trình sẽ gồm 9 tòa nhà bao gồm chính điện, chùa, bảo tàng, hội trường tu viện, nơi giảng dạy, gian hàng cùng các phòng tiện nghi được xây dựng trên tổng diện tích 12.000m vuông.Đây sẽ là một trung tâm thiền định, nơi mọi người có thể học tập và thực hành Phật giáo, thấm thía lời dạy của Đức Phật.Dù chưa xây xong, Wat Rong Khun đã trở thành một ngôi chùa nổi tiếng thế giới, thu hút hàng trăm nghìn lượt khách tham quan mỗi năm.Đây sẽ là điểm đến không thể bỏ qua đối với du khách ghé thăm đất nước Thái Lan.
Quang Nguyen chuyển
***********************
Những điều không nên bỏ lỡ ở Bali
Được biết đến là Hòn đảo của các vị thần (Island of the Gods), Bali nổi tiếng với phong cảnh đẹp như tranh vẽ của những thửa ruộng bậc thang, những bãi biển đẹp cùng nền văn hóa đặc sắc.
Kecak là một trong những điệu nhảy truyền thống của cư dân hòn đảo Bali. Ảnh: basitatour.wordpress |
Múa lửa Kecak
Điệu nhảy truyền thống này phổ biến đến nỗi du khách tới Bali vào bất cứ lúc nào cũng có thể được thưởng thức, dù ở Ubud hay nhiều khu vực khác xung quanh Kuta. Kecak thật ra là phiên âm từ những âm thanh tạo ra bởi một nhóm gồm ít nhất 100 người đàn ông mình trần và quấn xà rông kẻ đen trắngi. Trung tâm của điệu nhảy là vở kịch dân gian, được xây dựng trên cơ sở truyền thuyết Ramayana của đạo Hindu.
Điệu nhảy được thực hiện theo kiểu truyền thống, không hề sử dụng đến âm nhạc, và chỉ diễn ra lúc ánh hoàng hôn tắt dần trên biển.
Đền Pura Ulun Danu Bratan đặc biệt bởi sự giao thoa tôn giáo giữa đạo Hindu và đạo Phật. Ảnh: wallpaper-million |
Đền nước Pura Ulun Danu Bratan
Tọa lạc trên cao nguyên Bedugul, ở độ cao 1.239 m so với mực nước biển, ngôi đền Pura Ulun Danu Bratan hay Pura Bratan là một trong những điểm tham quan hấp dẫn nhất của đất nước Indonesia. Ngôi đền nổi bồng bềnh trên mặt hồ thiêng Bratan này được xây dựng vào năm 1663 để thờ phụng nữ thần sông nước Dewi Danu, bao quanh là phong cảnh đồi núi hùng vĩ.
Điều làm ngôi đền này trở nên đặc biệt chính là sự giao thoa tôn giáo giữa đạo Hindu và đạo Phật. Ngoài tượng nữ thần Dewi Danu, trong đền cũng thờ tượng Phật.
Rừng Khỉ Ubud (Ubud Mokey Forest) là một trong những điểm đến hấp dẫn đối với nhiều du khách khi đến Ubud trên đảo Bali. Ảnh: flickr |
Ubud
Nằm cách sân bay quốc tế Bali 35 km về hướng đông nam, Ubud là điểm đến rất thu hút du khách bởi tập trung các phòng trưng bày nghệ thuật, nhiều trung tâm spa thư giãn và nhà hàng sang trọng phục vụ ẩm thực Indonesia. Giá cả cũng tương đối rẻ hơn so với các thị trấn biển khác trên hòn đảo Bali.
Ubud nằm ở độ cao khoảng 200-300 m so với mực nước biển và được bao quanh bởi những cánh đồng lúa, khiến nhiệt độ ở đây luôn mát mẻ và dễ chịu. Ubud nổi tiếng với với những buổi biểu diễn múa các điệu múa truyền thống vào mỗi đêm. Ngoài ra, các nghi lễ trang trọng của đạo Hindu cũng thường xuyên được tổ chức bởi các cư dân ở nơi đây.
Nếu bạn muốn được tận hưởng và khám phá một chốn bình yên, nơi mà nhịp sống tương phản rõ nét so với sự hiện đại hối hả ở các thành phố phía nam Indonesia thì Ubud là một điểm đến hoàn hảo. Một vài địa điểm nổi bật ở đây mà du khách không nên bỏ lỡ khi ghé thăm Ubud gồm rừng Khỉ Ubud và hang động Voi.
Bali còn được biết đến với nhiều món đồ thủ công mỹ nghệ độc đáo và tinh xảo. Ảnh: flickr |
Đồ thủ công mỹ nghệ
Bali thực sự là hòn đảo của đồ thủ công mỹ nghệ. Trong đó nổi bật nhất là các đồ trang sức bằng vàng bạc, chạm khắc gỗ và tranh vẽ tuyệt đẹp. Du khách có thể ghé thăm ngôi làng Celuk, được mệnh danh là trung tâm chính của nghề chế tác vàng bạc trên hòn đảo Bali hay làng Mas, nơi ra đời những tác phẩm chạm khắc gỗ tinh xảo bậc nhất. Các tác phẩm này chủ yếu lấy cảm hứng từ các truyền thuyết dân gian và các huyền thoại đạo Hindu. Còn trung tâm nghệ thuật của Bali – Ubud, lại là nơi tập trung rất nhiều phòng trưng bày triển lãm nghệ thuật với nhiều bức họa và tác phẩm điêu khắc của nhiều họa sĩ nổi tiếng.
Trương Thu Cúc (tổng hợp)
**********************
Món ăn cường dương, bổ thận: Đuôi heo hầm đậu đen
Đuôi heo hầm đậu đen - món ăn rất bổ dưỡng!- Ảnh: L.H.L
|
Rất đơn giản: nguyên liệu là một cái đuôi heo và nửa lạng đậu đen (lượng đậu đen nhiều hơn cũng không ảnh hưởng gì) và vài thứ gia vị.
Sư Phụ Mai Luong chuyển
****************************
Lời khai gây "sốc" của tiếp viên Vietnam Airlines bị bắt tại Nhật
Đài NHK của Nhật Bản ngày 27/3 đưa tin cho biết, nữ tiếp viên của Hãng hàng không Quốc gia Việt Nam (Vietnam Airlines) bị cảnh sát Tokyo bắt giữ do tình nghi liên quan tới đường dây vận chuyển hàng hóa ăn cắp về Việt Nam tiêu thụ đã khai nhận rằng: Cô đã buôn lậu hàng hóa dưới sự giới thiệu và cho phép của cơ phó.
Nữ tiếp viên Vietnam Airline Nguyễn Bích Ngọc. Ảnh cắt từ đài NHK. |
Cũng theo NHK, Ngọc khai với các nhà điều tra Nhật Bản rằng cũng chính cơ phó đã giới thiệu các tiếp viên trên chuyến bay với Nguyễn Thị Ngọc Nga, một phụ nữ người Việt Nam 30 tuổi sống tại Nhật Bản.
Nguyễn Thị Ngọc Nga - người cầm đầu đường dây vận chuyển hàng hóa ăn cắp từ Nhật Bản về Việt Nam tiêu thụ. |
Ngoài ra, các nhà điều tra Nhật Bản còn nghi ngờ 20 nhân viên khác của Vietnam Airlines tham gia vào đường dây này.
|
Chân dung nữ tiếp viên Nguyễn Bích Ngọc trên đài NHK. |
**********************
CHỒNG GIÀ VỢ TRẺ
- Em ơi, cạo gió cho anh…
- Lại cảm rồi hả? Gớm, gió đầu Đông cảm, gío cuối Đông cũng cảm. Mà lại cảm ngay vào ngày Valentine, Ngày Tình yêu, người ta tưng bừng hẹn hò hay đi chơi, còn anh thì ngồi đây ăn vạ.
- Đầu Đông hay cuối Đông gì cũng là gió lạnh cả.
- Anh thì dị ứng với cả bốn mùa, giữa mùa hè trời bỗng dưng đổ cơn mưa anh cũng ngây ngây người khó chịu, mùa Xuân anh không chịu nổi phấn hoa tha hồ sổ mũi hắt hơi, còn mùa Thu gío chuyển mùa hiu hiu, trong khi em muốn được đi theo gío đến tận chân mây cuối trời thì anh đã cảm vì lạnh, phải uống vài viên thuốc Tylenol và nằm nhà đắp chăn để ngủ mặc cho mùa Thu mơ màng ngoài khung cửa.
- Thì anh khác, em khác. Anh đã 60 tuổi rồi còn gì! mà em thì mới 40, cái tuổi nồng nàn và rực rỡ.
- Em muốn lấy chồng lớn tuổi để nép bóng tùng quân, để mãi mãi là người tình bé bỏng được nuông chiều, hóa ra em lại là người phải chiều anh và hầu anh đủ thứ.
Tôi nhìn anh đang ngồi trong ghế như đã chờ đợi tôi từ nãy giờ, mặc áo len dày, chân đi vớ, đầu còn đội cả mũ len nữa. Càng thêm ngao ngán:
- Trông anh lù đù như ông gìa trong nursing home ấy, trong nhà chứ có phải ngoài sân hay ngoài cánh đồng lộng gío đâu mà anh trang bị quần áo, mũ và vớ kỹ thế?
- Biết thế, nhưng thà thừa hơi ấm còn hơn là một chút lạnh vào người.
Tôi ra lệnh:
- Thôi đủ rồi, anh chuẩn bị cởi đống quần áo len, áo khóac tổng cộng mười mấy pound của anh ra để em cạo gío. Từ ngày lấy anh em bỗng trở thành người đàn bà cạo gío thành thạo, tay nghề cao dần theo năm tháng.
Ông chồng tôi lê dép đứng lên đi lấy chai dầu gío xanh và dụng cụ cạo gío. Kể cũng lạ, mỗi lần cảm lạnh hay nhức mỏi hai vai và lưng, chỉ cần cạo gío cho người nóng ran lên anh thấy đỡ ngay.
Vừa ngửi mùi dầu xanh vừa cạo gío trên tấm lưng gầy của chồng tôi thấy trong căn phòng này dường như chỉ là tuổi gìa và đau ốm. Trong khi cuộc sống bên ngoài luôn sống động xôn xao.
Lúc nãy tôi có ghé vào chợ đã thấy cửa hàng bán hoa tấp nập khách mua. Tôi đã dừng chân ngắm nhìn cái điều có lẽ chẳng còn đến với tôi nữa trong ngày Valentine, những bó hoa, những bình hoa đủ loại, đủ màu, bên cạnh những qủa bóng hình trái tim cột dây bay lơ lửng đang chờ được mua và trao tặng.
Ngày tôi 20 tuổi, đời tôi là cả một rừng hoa mênh mông chứ chẳng phải một chợ hoa hạn hẹp. Tâm hồn tôi là cả triệu qủa bóng bay lơ lửng giữa trời xanh, chứ chẳng phải chỉ vài qủa bóng kia.
Còn anh, là một người đàn ông từng trải vừa đúng 40, khỏe mạnh, đẹp trai và tình tứ, anh làm con bé tôi chết mê chết mệt, yêu anh chớp nhoáng và lấy anh vội vàng. Mỗi mùa Valentine anh đều âu yếm mua hoa về tặng vợ, mối tình nồng ấm kéo dài được vài năm thì dấu hiệu tuổi gìa của anh xuất hiện, 45 tuổi tóc anh đã bạc khá nhiều, anh phải nhuộm cho khỏi chênh lệch với cô vợ trẻ, đến nay thì đầu anh đã hói, chỉ còn một nhúm tóc lưa thưa như rừng chưa thay lá. Không biết có phải vì tuổi gìa làm anh mệt mỏi hết hứng thú yêu đời hay vì cuộc sống vợ chồng lâu ngày thành cũ, nên anh “cúp” luôn chuyện mua hoa tặng vợ ngày lễ Tình Yêu, mà tôi cũng chẳng náo nức chờ mong như ngày xưa nữa.
Tôi đang say sưa cạo gío, bỗng anh rướn người lên và kêu thống thiết:
- Trời ơi, em cạo kiểu gì mà đau qúa vậy?
- Hình như…em quên chưa bôi dầu xanh chỗ này…
Anh hỏi tội tôi:
- Em chưa gìa mà lơ đãng và xớn xác thế! Chưa bôi dầu mà cạo thì ai chịu nổi!
Tôi chanh chua:
- Em gìa trước tuổi để bằng anh, tuổi gìa của anh như một loại vi khuẩn lây lan sang cả đời em. Anh biết chưa?
Anh nhăn mặt:
- Sao em lắm lời thế? Ngày xưa em ngây thơ hiền dịu bao nhiêu bây giờ em chanh chua đỏng đảnh bấy nhiêu. Nếu như được làm lại từ đầu thì…
Tôi gắt gỏng:
- Thì anh sẽ làm gì? Anh chê tôi chanh chua, anh sẽ không cưới tôi chứ gì?
- Thì… anh vẫn yêu em và cưới em, xưa yêu em hiền dịu, nay yêu em cả những chanh chua, cả khi đỏng đảnh.
- Thôi đừng có nịnh nọt. Còn anh, chàng hào hoa ngày xưa của em đã thay thế bằng một ông gìa dở hơi rồi đấy.
Không dám than đau nữa, anh hỏi sang chuyện khác:
- Nãy em đi đâu mà lâu thế?
- Đi đủ thứ, nhà băng này, ghé chợ này, và…nhân thể em ghé vào văn phòng bác sĩ thẩm mỹ hỏi thăm để cắt mí mắt, vì mắt em hơi bị sụp mí rồi.
Tấm lưng anh lại rướn lên, lần này để phản kháng:
- Thôi em ạ, vốn dĩ em đã trẻ hơn anh nhiều, mà lại sửa sắc đẹp thì càng trẻ hơn nữa, coi sao được?
- Biết làm sao bây giờ? chuyện em sửa sắc đẹp chẳng vì anh bao nhiêu tuổi cả, mà vì em thích.
Tôi than thở:
- Nếu anh không qúa gìa, hay nói một cách khác nếu anh còn trẻ độ tuổi như em, thì giờ này anh không thể nằm đây bắt em cạo gío, mà đã ra tiệm chọn hoa tặng em và chiều nay sẽ mời em đi nhà hàng để làm ấm lại tình vợ chồng đã nhạt phai vì thời gian, vì bận rộn của cuộc đời. Em có bao nhiêu quần aó, giày dép thời trang để diện, có son phấn để điểm trang mà mấy khi dùng đến?
- Tình yêu là ở trong lòng, cái màn tặng hoa, tặng qùa Valentine chỉ là hình thức phù phiếm, làm lợi cho giới kinh doanh. Năm nay kinh tế khó khăn, thất nghiệp lan tràn, càng giản tiện, tiết kiệm càng tốt, ở California có ông bị thất nghiệp đã giết chết vợ con và tự tử theo.Tình yêu đã cũ, hâm đi hâm lại như nồi nước phở cũng chẳng làm ngon thêm tí nào.
- Còn hơn là không hâm sẽ bị…thiu, sẽ tệ hại hơn nữa.
Anh vừa nói vừa thở vì vẫn còn đau mỗi khi tôi mạnh tay:
- Anh có muốn thế này đâu. Thật dại khờ khi người ta lấy nhau bất kể tuổi tác. Mà tại sao ngày ấy em cứ xông vào đời anh, đòi lấy anh trước khi anh ngỏ lời cưới em?
- Đấy là lãng mạn một cách bốc đồng. Tại cuốn truyện “Tình Nghĩa Vợ Chồng” của Leon Tolstoi do Bảo Sơn dịch, cô Mai tuổi mới lớn đã yêu chú Sách , người đàn ông hơn cô rất nhiều tuổi là bạn của cha cô, và chú Sách thì tử tế bao dung tuyệt vời làm ảnh hưởng đến em. Lại thêm bản nhạc nào đó của ông Y Vân với những câu “Năm anh 20 em mới sinh ra đời, năm anh 40 em mới vừa 20…” thật sống động và lãng mạn. Cả hai thứ cộng lại làm hồi đó em chỉ mơ lấy một anh chồng gìa, đến nỗi mấy thằng cùng trang lứa tán em, em coi chúng như hàng ranh con không hề đếm xỉa đến.
Anh thở dài:
- Còn anh háo thắng một cách bốc đồng! Vì anh không mãi mãi là thằng đàn ông 40 sung sức để yêu em, để mỗi lần em giận dỗi anh làm huề bế xốc em lên và ôm gọn trong vòng tay mình, ngược lại bây giờ một cú vung tay vùng vằng hờn dỗi của em cũng làm anh loạng quạng suýt ngã. Thà anh lấy một người vợ ngang vai phải lứa, cả hai cùng gìa, cùng nay ốm mai đau, cuộc sống thoải mái biết bao! Bà ấy cạo gío cho anh, anh cạo gío cho bà ấy, chẳng có gì để phàn nàn cả.
- Nhưng sao anh gìa nhanh thế? người ta 70 còn cưới vợ, mà anh thì mới 60 đã ốm yếu ho hen thế này?
- Thì sức khỏe mỗi người mỗi khác. Mẹ anh kể ngày còn bé anh đau ốm quặt quẹo, vừa chữa bệnh bằng Tây y lẫn Đông y vừa cúng bái chùa chiền tứ phương anh mới lớn nổi.
Tôi lên giọng kể lể:
- Tuy nhỏ tuổi hơn anh mà đôi lúc em như bà chị hai của anh, hay như một người mẹ chăm sóc đứa con thơ ấy.
- Phải nói rõ ra là như một bà chị hắc ám hay người mẹ…ghẻ em nhé, vì em hay gắt gỏng, mắng mỏ và hà hiếp anh lắm đấy.
- Vì anh lẩm cẩm qúa ai mà chịu nổi? Lúc nào cũng than đau mình nhức mẩy và đòi cạo gío. Thôi xong rồi, anh nằm nghỉ đi cho khỏe để em đi nấu cơm.
Tôi kê gối, đắp chăn cho anh nằm êm ấm xong thì có tiếng chuông cửa reo. Người ta đến giao phát một bình hoa tươi làm tôi ngỡ ngàng cứ tưởng có sự lầm lẫn gì chăng? Nhưng đúng địa chỉ nhà này và tên người nhận là… con gái tôi, chứ không phải tôi. Con gái đã 19 tuổi rồi, vậy mà dưới mắt tôi nó vẫn chỉ là một đứa trẻ con. Thì ra đã có anh chàng nào để ý đến nó rồi.
Tôi thận trọng mang bình hoa để lên bàn và ngắm nghía, bình hoa bằng thủy tinh trong suốt, thắt nơ bằng sợi dây màu hồng, trong cắm đầy hoa Hồng, điểm tô bằng những cánh hoa cúc trắng nhỏ lấm tấm với những cành lá dương xỉ xanh tươi.. Lòng tôi bỗng rộn ràng ấm áp, sống lại những phút giây xa xưa .
Chồng tôi cũng tò mò từ trong phòng bước ra:
- Hoa của ai đấy em?
Tôi ra khỏi giấc mơ:
- Còn ai vào đây nữa, ngoài con gái mình? không lẽ ai đó tặng hoa cho em, một mụ đàn bà 40 có chồng lù lù bên cạnh?
- Nhưng sao mặt em bâng khuâng thế kia?
- Em chạnh lòng nhớ thuở mới yêu anh, nhưng phút giây ngắn ngủi ấy qua rồi. Thực tế, em đang bực mình đây, con gái mình không thể quan hệ tình cảm yêu đương làm ảnh hưởng đến việc học hành của nó trong lúc này.
Chồng tôi bênh con gái:
- Em chỉ hơn nó 1 tuổi mà ngày xưa đã yêu anh thế nào? Lãng mạn đến thế nào? Em đã nói rằng nếu không lấy được anh thì tất cả đàn ông trên cõi đời này đều vô duyên, đều là những tượng đá không linh hồn.
- Thì đã nói ngày ấy em bốc đồng mà, nên phải rút kinh nghiệm cho con mình.
- Trái lại, em không bốc đồng mà còn tỉnh táo và thông minh để chép những bài thơ tình rất hay trên báo tặng cho anh. Em đã từng bỏ học để đi chơi với anh. Còn con gái mình vẫn đi học nghiêm chỉnh và tử tế hơn em nhiều.
Tôi vùng vằng:
- Anh đánh gía tình yêu của em xuống cấp như thời buổi kinh tế khó khăn mọi thứ đều hạ gía hả?
Con gái chúng tôi về đến, chấm dứt sự cãi cọ thường ngày như cơm bữa của cha mẹ:
- Bình hoa này là quà tặng Valentine của con, một người bạn trai yêu con và con cũng yêu anh ấy. Chiều nay chúng con có hẹn .
Tôi lo xa:
- Chúng con yêu nhau thì được, nhưng chớ có đòi cưới nhau sớm nhé? phải lo học hành thành tài đã.
- Chuyện cưới nhau còn lâu mẹ ạ, phải tìm hiểu tính tình nhau nữa chứ. Ngày xưa bố mẹ có tìm hiểu nhau trước khi cưới không?
- Không! Chồng tôi đáp.
Tôi khẳng định thêm:
- Mẹ cũng không! Trăm lần không, ngàn lần không và triệu lần không…
- Hèn gì bố mẹ xung khắc nhau, hay cãi cọ qúa, vậy mà bố mẹ nói lấy nhau vì tình yêu..
Tôi đáp mà như rên rỉ:
- Đúng là vì tình yêu con ạ, một tình yêu chớp nhoáng như một tia sấm sét lóe lên ngắn ngủi trong một đêm mưa gío u mê.
Con gái tôi an ủi:
- Nhưng tình yêu nào chẳng phai nhạt theo thời gian, lâu hay mau mà thôi, có lẽ chúng ta phải biết chấp nhận điều đó.
Chuyện tình Romeo và Juliet cũng thế, cả hai đều chết sớm, nếu lấy nhau thì chắc gì có thiên tình sử cho chúng ta đọc.
Con gái chúng tôi ở lứa tuổi đôi mươi là hình ảnh tôi ngày xưa, nhưng suy luận chín chắn hơn tôi nhiều.
Tôi nói với chồng trước khi lăn vào bếp để nấu nướng:
- Anh nằm yên đừng kêu réo gì em để em yên trí làm món thịt bò steak nhé. Thay vì mình đi nhà hàng như người ta trong ngày lễ Tình Yêu thì ăn tại nhà vậy.
Chồng tôi kêu lên:
- Thôi, thôi, anh mệt lắm, sức đâu mà nuốt món bò steak của em, chắc sẽ dai như đỉa đói hay dai dẳng như những lần em cãi nhau với anh và không chịu ngừng nghỉ.
- Anh đừng bi quan hóa vấn đề sẽ làm anh nhanh suy sụp và gìa thêm đấy. Em sẽ nấu theo sách vở, sẽ ngon lành…
- Hai mươi năm qua không lẽ hôm nay em sẽ giỏi nấu nướng đột xuất?
- Cứ coi như thế đi, cũng phải cho em cơ hội chứ. Hai chúng mình sẽ ăn bữa chiều nay với món bò steak và uống chút rượu cho ấm lòng và ấm tình anh nhé.
Anh vẫn cương quyết chối từ:
- Thú thật anh chỉ thèm…một tô cháo trắng nóng hổi ăn với thịt chà bông, có lẽ sẽ nhẹ nhàng và khỏe người hơn, và cũng dễ nấu cho em hơn là món bò steak.
Tôi thất vọng thở dài:
- Muốn ăn với anh một bữa chiều ấm cúng cũng không được, con gái thì hẹn hò đi ăn ngoài, chỉ còn hai vợ chồng mà hai khung trời khác biệt, chẳng lẽ anh ngồi húp cháo mà em ăn steak thì vui với ai?
- Thì em cùng ăn cháo với anh cho vui, nhân thể diet luôn.
Tôi chán nản dẹp bỏ bịch thịt bò trở vào ngăn tủ lạnh Vừa lúc đó con gái tôi đã trang điểm xong đi ra ngoài, con tôi thật đẹp với đôi mắt long lanh, nụ cười rạng rỡ và mái tóc mượt mà đong đưa.
- Mẹ ơi, con đi đây … Chúc bố mẹ ở nhà bình thường, đừng cãi nhau nữa nhé..
Ngày lễ Tình yêu, mùa của những tình yêu đã cũ, đã phai nhạt, trong đó có vợ chồng tôi Nhưng vẫn là mùa tình yêu bắt đầu, mới tinh khôi cho bao nhiêu người khác, ở mọi lứa tuổi, đến với nhau bằng nhịp đập của con tim, trong đó có con gái tôi.
Tôi thẫn thờ nhìn con gái đi ra cửa, chợt tôi vùng chạy ra theo nó, hoảng hốt lo âu:
- Con ơi…con ơi… con sẽ đi hẹn với người yêu của con, mối tình đầu của con, phải không?
- Vâng, con đã vừa nói với mẹ rồi, chúng con sẽ hòan toàn trong sáng và nghiêm chỉnh.
- Mẹ biết điều ấy rồi, vấn đề mẹ chưa biết và muốn hỏi con bây giờ là người yêu của con bao nhiêu tuổi?? bao nhiêu tuổi? bao nhiêu tuổi??
- Sao mẹ hỏi dồn dập và kinh hòang thế? Anh ấy hơn con 3 tuổi.
Tôi thở phào nhẹ nhỏm:
- May qúa, mẹ chỉ sợ con cũng lãng mạn như mẹ ngày xưa mà yêu và lấy chồng gìa thì khổ vào thân. Thôi con đi chơi vui vẻ nhé, còn mẹ đi nấu nồi cháo trắng và ăn với bố con cho hết buổi chiều nay.
Nguyễn thị Thanh Dương
**********************
Kỳ quái dịch vụ... thuê hotgirl đi chùa
Trần gian lắm thứ cho thuê
Có lẽ nhiều độc giả không còn xa lạ với các dịch vụ cho thuê thư ký, người mẫu, hay cho thuê bạn gái, người yêu, cho đến dịch vụ quái gở như dịch vụ cung cấp các em chân dài để ôm ngủ kiểu “trong sáng” từng được phản ánh. Nhưng giờ dịch vụ này đã dần dần lắng xuống. Đặc biệt là từ sau vụ việc một cựu PG (từng là một người mẫu trực thuộc công ty cho thuê “người yêu” V.N.M. khá đình đám ở Hà Nội) sau khi giải nghệ, đã cầm đầu tổ chức một đường dây cung cấp gái mại dâm giá cao. “Má mì” bị bắt, đường dây bung bét khiến dịch vụ này trở nên tai tiếng và không còn giành được nhiều sự tin cậy như vài năm về trước nữa.
Thế nhưng, không quảng cáo rầm rộ không có nghĩa là ngừng hẳn. Nhiều trang Facebook như “cho thuê người yêu”, “cho thuê bạn gái”, “PG tiệc”,”cho thuê người tình” vẫn hoạt động một cách công khai đi kèm nhiều lời mời chào hấp dẫn. Tất nhiên, những trang web và Facebook này đều lựa chọn đăng tải những hình ảnh các cô gái độ tuổi đôi mươi tươi trẻ “ngọt ngào” trong những trang phục không thể mát mẻ hơn.
Và những lý do đưa ra khi sử dụng dịch vụ đều vô cùng hợp lý: để bớt cô đơn, để đối phó với cha mẹ khi bị thúc giục cưới, để ra mắt hãnh diện với bạn bè, để che giấu giới tính thật của mình với xã hội. Thôi thì trăm ngàn lý do và mục đích “đúng đắn” được đưa ra để “chiêu mộ” khách hàng sử dụng dịch vụ của mình.
Sau khi khảo sát giá cả, tựu trung lại đây là một dịch vụ đắt đỏ, không phải ai cũng có thể chơi được. Giới ít tiền như dân lao động bình dân, sinh viên thì lại càng không. Trong thời buổi suy thoái, việc rút hầu bao ít nhất cũng từ 300 đến 500 nghìn đồng/giờ để mua được “một tiếng cười mỹ nhân”, chưa kể các chi phí phát sinh khi đi chơi như ăn uống, mua sắm cũng khiến nhiều người phải e dè.
Gút lại, đối tượng khách hàng chính của những dịch vụ này là những người có tiền. Có “phú quý” thì mới sinh “lễ nghĩa”, không thể cặp kè với các em chân dài trong khi ví rỗng leng keng và bao tử sôi réo ùng ục được.
Một đối tượng khách hàng ít người biết thường xuyên sử dụng dịch vụ này là những “play boy” đích thực, những tay chơi chuyên săn gái đẹp, hợp thức hóa việc sưu tập “hàng” của mình bằng những lý do bịa đặt. Những “tay chơi” này đâu cần người yêu, bạn gái để che mắt ai, cái đích đến của họ là chiếc giường nhà nghỉ êm ấm kìa. Và nhờ những thông tin được các sub (quản lý) cung cấp PG chi tiết đầy đủ thông tin từ xuất xứ nghề nghiệp đến cả chiều cao, cân nặng, số đo ba vòng, kèm ảnh chân dung gửi qua email, mà những “tay chơi” này giản lược được khâu đích thân đi tuyển chọn, lựa hàng.
Với sự quản lý và lỏng lẻo của các đơn vị quản lý PG, thật dễ dàng để những “tay chơi” chuyên nghiệp giăng bẫy và “xơi tái” được những “diễn viên đóng thế” đó. Không phải PG nào cũng đủ tỉnh táo và bản lĩnh để thoát khỏi những cái bẫy được giăng ra quá kín kẽ. Khó lường hơn khi mà những kẻ giăng bẫy không hề mang vẻ ngoài côn đồ, bặm trợn mà “đội lốt” những người lịch thiệp, và mục đích họ thuê PG thì lại quá ư là thành kính, tâm linh…
“Nhật ký hotgirl lên chùa”
Dịch vụ tìm, thuê “hot girl” để đi lễ chùa dài ngày bắt đầu manh mún khi trong một trang Facebook chuyên tuyển dụng PG ngắn hạn “Hội PG…” có gần 25.000 thành viên tham gia like. Hằng ngày có vô vàn tin tuyển dụng được đăng trên trang Facebook cộng đồng này từ tuyển dụng nhân viên bán hàng, PG tiệc, PG bán rượu, thuốc lá v.v...
Nhưng dòng tin tuyển PG có phần đặc biệt và gây tò mò có nội dung như sau: “Cần tuyển 1 PG đi cùng tham quan lễ hội tại chùa Hương vào Chủ nhật ngày …tháng…năm”. Kèm thông tin mập mờ là do một hội độc thân tổ chức. Thù lao của chuyến đi này là 1 triệu một ngày, khá là hấp dẫn so với công việc đòi hỏi là chỉ đi chơi cùng, trò chuyện và chụp ảnh. Hấp dẫn hơn khi người tuyển PG gợi ý thêm “có thể đề nghị mức phí khác nếu muốn”.
Yêu cầu của người tuyển dụng là cần một cô gái xinh xắn, hòa đồng và phải còn “single” (tức phải còn độc thân). Ai có nhu cầu thì có thể gửi thông tin cá nhân, ảnh để được chọn lựa. Hội độc thân ấy sẽ chọn ra PG nào thực sự thích hợp và liên lạc trực tiếp sau.
Bắt đầu từ một ý tưởng nghe có phần lạ và hấp dẫn ấy, trên hàng loạt các diễn đàn và một số Facebook tuyển PG đình đám nảy sinh ra dịch vụ “cho thuê hot girl” đi lễ chùa cùng, hoặc cho thuê “hot girl” để đi du xuân dài ngày. Khá nhiều bạn nữ quan tâm đến dịch vụ này, vì theo như lời quảng cáo thì công việc không có gì vất vả cả, mà vừa được đi chơi kết hợp đi du xuân, đi lễ chùa đầu năm luôn, lại được một khoản tiền kha khá bỏ túi.
K.H., sinh viên năm cuối của một trường cao đẳng, cũng đã bị một phen hết hồn khi tham gia một “tour” đi lễ chùa như thế. Vốn là một PG sự kiện có thâm niên gần 2 năm, cô đã từng tham gia không ít chương trình quảng cáo cho các hãng sản phẩm đồ uống, điện máy. Nhưng đây là lần đầu tiên cô nhận một “tour” đi lễ chùa như thế này. Qua những mối quan hệ trong giới PG, cô biết đến một nhóm doanh nhân đang tuyển chọn một “hot girl” đi lễ chùa cùng.
Nhờ người quen đang là quản lý một nhóm PG nhỏ giới thiệu, cộng với hình thức cao 1m65, gương mặt xinh xắn, dễ gần, cô đã được trúng tuyển tham gia chuyến đi lễ chùa Bái Đính với lịch trình trong một ngày. Lý do nhóm doanh nhân, gồm ba người đàn ông tự giới thiệu là kỹ sư thông tin, trưởng phòng truyền thông ấy cần tìm một “hot girl” đi theo là vì: “Bọn anh toàn đàn ông, không biết lễ lạt, cúng bái nên cần con gái đi theo, thạo việc hơn. Mà đã mất công thuê, thì thuê luôn một em xinh xắn, khéo léo đi theo để chụp ảnh lưu niệm lại cho mát mặt”.
Với lý do không thể chính đáng hơn, K.H. đã không ngần ngại nhận lời đi chuyến đi trong vòng một ngày với cát- sê hơn 1 triệu đồng, chi phí ăn uống thì “cứ để bọn anh lo”. Bản thân cô nghĩ, với một nơi chốn tâm linh như thế, không thể có chuyện gì mờ ám xảy ra được.
Buổi tối hôm trước khi xuất phát, anh trưởng phòng truyền thông còn nhắn tin dặn K.H. có mặt đúng giờ kèm theo câu nhắc nửa đùa nửa thật: “Mai em cứ mặc váy đi cũng được, bọn anh đều trong hội nhiếp ảnh, em làm người mẫu cho anh chụp luôn”. Mặc dù hơi băn khoăn việc mặc váy lên chùa có phần bất tiện và phản cảm, nhưng K.H. nghĩ, nếu đó là yêu cầu của khách hàng thì cũng đành chiều, trong nhiều chương trình, việc mặc đồng phục ngắn đứng nơi đông người đã khá quen thuộc với cô.
Chuyến đi khá lý thú khi đây cũng là lần đầu tiên cô được đặt chân đến chốn lễ hội thánh linh. Lần đầu tiên cô được chiêm ngưỡng tượng Phật bằng đồng lớn nhất châu Á, các hang động đẹp mê ly. Trong chốn chùa chiền đông đúc, thi thoảng có anh vô ý xô vào cô, có anh lại chăm chăm đi bậc thang đằng sau, làm cô vừa đi vừa giữ váy một cách ý tứ. Sự việc chỉ lộ bản chất thật đến khi sau một ngày leo trèo mệt lử, nhóm bắt đầu dừng lại ăn tối ở một cửa hàng thịt dê Ninh Bình có tiếng, K.H. đã cố ngăn họ uống ít để còn lái xe về, nhưng không được.
Rượu vào lời ra, không biết có phải do ăn thịt “dê” khiến các anh cũng nổi máu 35 trong người lên không mà tay chân các doanh nhân bắt đầu hoạt động, hết quàng vai bá cổ, lại có anh “vô tình nhưng cố ý” đặt tay lên đùi, sờ soạng dần lên váy cô. K.H. hết sức bối rối và sợ hãi nhưng cũng cố gắng nhịn để giữ phép lịch sự. Trời dần tối, cuộc nhậu không có dấu hiệu dừng lại, anh kỹ sư giả bộ gục xuống say xỉn ra chiều không lết về được nữa. Lúc này, các vị doanh nhân khả kính mới lộ mặt thật.
Bộ mặt đỏ phừng phừng, hơi rượu bia phả ra nồng nặc, cùng điệu cười khả ố nói với K.H.: “Tụi anh say rồi, không về Hà Nội được trong ngày hôm nay đâu. Có khi anh em mình thuê nhà nghỉ qua đêm rồi sáng mai về, thù lao thì bọn anh gửi em gấp đôi”. Một anh thì giả say xỉn khoác vai K.H. định lôi lên xe, còn hai anh còn lại không những không can ngăn mà còn hùa theo. Lờ mờ nhận ra ý định đen tối của khách hàng, K.H. chạy ra ngoài, gọi taxi đi thẳng ra đường lớn, bắt xe khách trở về Hà Nội ngay đêm ấy.
Hôm sau, chưa kịp phàn nàn với người quản lý đã giới thiệu cho cô thì K.H. đã bị mắng té tát vì “thái độ làm việc không chuyên nghiệp, bỏ về trước, làm mất uy tín người quản lý”. Kèm theo thù lao bị cắt mất một nửa. Vừa oan ức, vừa xấu hổ, sợ mang tiếng, K.H. chả dám kêu than với ai. Chỉ biết thề rằng “lần sau cạch không có lễ lạt gì nữa!”. Đúng là chả cái dại nào bằng cái dại nào.
Quản lý theo kiểu “bật đèn xanh”?
Từ trước đến giờ, chúng ta không lạ gì những hành vi buôn thần bán thánh, lợi dụng thần Phật để kinh doanh, làm tiền, bắt chẹt người dân đi lễ, nhưng lợi dụng thần thánh cho những mục đích bẩn thỉu của cá nhân thì quả thật là quá kinh hoàng. Một số cá nhân lại dùng chiêu bài “đi lễ” để che giấu cho những “sex tour” trá hình. Cầu có ắt có cung. Sau khi nghe câu chuyện trên của một người bạn, tôi trực tiếp giả làm khách hàng để tìm hiểu về dịch vụ này.
Quá trình liên hệ với một chủ dịch vụ “Cho thuê người yêu” thật là gian nan! Mặc dù đã cung cấp số điện thoại trên Facebook cá nhân, nhưng T.H., chủ của dịch vụ ba lần bảy lượt khi tôi gọi đều không nghe máy. Đầu dây bên kia là những tràng tút dài, mãi cho đến khi tôi để lại tin nhắn yêu cầu tuyển 2 “hot girl” để đi lễ ở Yên Tử (Quảng Ninh) hai ngày thì khoảng hai tiếng sau, T.H. mới hồi đáp cho tôi, nhưng bằng một số điện thoại khác, tôi đoán đây là một sim rác. T.H. lập tức đồng ý yêu cầu cần thuê “hot girl” của tôi mà không một chút vặn vẹo, hạch hỏi.
Cuộc thương lượng giữa chúng tôi vô cùng chóng vánh bằng cách trao đổi chủ yếu qua email, T.H. gửi email file ảnh của một vài cô gái thích hợp, kèm chiều cao, cân nặng, năm sinh để tôi chọn lựa. Nhưng khi tôi ngỏ ý muốn nói chuyện cho dễ thì T.H. đều từ chối, có lẽ để đề phòng tôi là công an điều tra hoặc kẻ phá rối. T.H. sau khi đưa ra mức giá thì dặn tôi chọn lựa nhanh chóng, và báo trước ít nhất 1-2 ngày để các “hot girl” sắp xếp thời gian, vì đầu năm và cũng trùng với dịp lễ Valentine nên các em chạy “show” nhiều.
Sau khi chắc chắn ngày giờ, tôi sẽ được trực tiếp gặp mặt các “hot girl” và thanh toán trước một nửa cátsê với T.H. thông qua chuyển khoản ngân hàng. Còn một nửa thì thanh toán bằng cách đưa trực tiếp cho các “hot girl” khi chuyến đi kết thúc. Qua cách giao dịch chặt chẽ không chút kẽ hở ấy, thật khó để lần mò được dấu vết của người tổ chức dịch vụ này.
Giả giọng bông lơn, tôi nhắn tin dò ý với T.H.: “Thế ngoài đi chùa, bọn anh có được hẹn hò với các em ấy không?” thì rất nhanh nhận được câu trả lời mang ý “bật đèn xanh”: “Bên em không can thiệp vấn đề này… có thể “tự tìm hiểu”, nói chung các bạn cũng thuộc dạng con gái hiện đại, “thoải mái”…”. Sau đó, T.H. gửi cho tôi đường link báo giá một số dịch vụ khác như: “mời về nhà để trò chuyện, ăn uống; đi du lịch dài ngày…” phòng khi “anh có nhu cầu…”. Sự quản lý lỏng lẻo, thậm chí có phần dễ dãi và vô trách nhiệm của các cá nhân, các công ty quản lý PG đã tạo điều kiện cho sự biến tướng tăng lên, một dịch vụ lẽ ra rất độc đáo lại trở thành một ẩn họa mại dâm trá hình.
Chùa chiền là chốn thiêng liêng, là nơi người người phải kính cẩn nghiêng mình hành lễ, thì trong khi đó, lại có những kẻ coi thường thần linh, lợi dụng những chuyến đi lễ Thần Phật để che giấu những mục đích thấp hèn, bỉ ổi. Dịch vụ “thuê hotgirl đi lễ chùa” là một loại dịch vụ cần phải tẩy chay, lên án.
*******************************
Ngắm hiện trường một số vụ tai nạn giao thông
http://toithichdoc.blogspot.com/2014/03/ngam-hien-truong-mot-so-vu-tai-nan-giao.html
**************************
Mưu sinh giữa “đất hứa” Sài Gòn
Bà Nguyệt rời Sơn Tịnh (tỉnh Quảng Ngãi) khi đứa con út của bà mới lên 1, đó là năm 1998. Năm bà quyết định xa quê là năm chuột cắn nát 3 sào lúa của bà: “Đói quá, tính vay mượn đằng nào cũng quẫn. Cả xóm mất mùa chứ đâu riêng gì nhà tui. Nghe đâu đất Sài Gòn dễ sống, lại có bà chị họ bán trái cây dạo ở đấy, tui rớt nước mắt nghĩ đến ngày rời con đi làm ăn. Nhưng không đi lấy gì mà sống? Không đi lấy tiền đâu cho hai đứa lớn đóng học?”. Bà rụt rè bàn với chồng, chồng bảo: “Muốn đi thì cai sữa cho thằng út cái đã rồi để thằng nhỏ ở nhà với tui”. Thế có nghĩa là đồng ý, thế là bà thu xếp ra đi.
Bà Mười Hiền và gánh bánh tráng trộn 17 năm trời ở đường Nguyễn Hữu Cảnh.
Bà Mười Hiền (quê ở An Nhơn, Bình Định) suốt 17 năm nay bán bánh tráng trộn tại một con hẻm nhỏ đường Nguyễn Hữu Cảnh (quận 1). Cứ đôi quang gánh, bà đi qua đi lại con hẻm đến mòn bước chân, gặp hiên nhà nào vắng thì ngồi đại xuống bán. Bữa trưa, bữa tối qua loa với hộp cơm trắng mua ở quán cơm gần đó. Cơm trắng ăn với cá khô, trứng chiên nấu sẵn từ sáng: “Ở con hẻm này gần 17 năm, ai sống lâu năm, ai là người mới tới, nhà nào mới xây, nhà nào thay đổi cái gì tui thuộc hết. Gần 17 năm chỉ thuộc đường từ Cầu Muối đến đây và thuộc tuyến xe buýt xuống trường con trai học” - bà nói.
Bà Mười Hiền có 3 người con. Con trai cả đã tốt nghiệp đi làm, con trai thứ 2 đang học Trường Cao đẳng Xây dựng số 2, con gái út học lớp 11. Bà nói: “Xóm tôi ở bây giờ toàn đàn ông ở nhà cơm nước, làm ruộng nuôi con. Đàn bà vào Sài Gòn bán bánh tráng trộn hết rồi. Cứ người này rủ người kia, hàng xóm, chị em một nhà rủ nhau đi. Tui cũng ráng nuôi thằng thứ hai tốt nghiệp đại học thì về quê, hai vợ chồng làm ruộng nuôi nhau. Con út nếu vào được đại học thì để hai thằng anh nuôi”.
Tình đồng hương giữa phố
Bà Nguyệt tâm sự, đêm đầu tiên giữa đất Sài Gòn phồn hoa, bà với hai người phụ nữ cùng quê Sơn Tịnh trùm chăn kín mặt để giấu đi tiếng khóc thổn thức. Rồi một phút tình cờ, không nín nổi nữa, họ vỡ oà, ôm nhau khóc: “Nhớ chồng, nhớ con, nhớ ruộng đồng quá!”. Nhưng riết rồi những lo toan cũng cuốn bà đi. Con bà hết đứa này đến đứa khác vào đại học. Đứa con gái lớn của bà Nguyệt giờ đã tốt nghiệp cao đẳng chuyên ngành tài chính, đã lập gia đình và lại tha hương ở Sài Gòn. Đứa thứ hai đang học Đại học Kinh tế năm thứ 3. Thằng út thì đang học lớp 10 ở quận 12. Riêng bà Nguyệt vẫn thế, vẫn bán trái cây, lạc luộc ở công viên. Chỉ có một điều thay đổi ở bà, lúc mới rời Sơn Tịnh, bà là một phụ nữ 48kg đầy đặn, giờ bà chỉ còn nặng 38kg. Bà đùa: “Tại ngủ chật quá, tại lo toan nhiều quá nên mỡ bị ép hết rồi”.
Ngôi nhà bà Nguyệt và bà Nga đang sống nằm ở một con hẻm nhỏ đường Kỳ Đồng (quận 3). Giữa Sài Gòn đô hội, căn nhà rộng chưa đến 20m2 này là “tổ ấm” của hơn 30 người phụ nữ cùng quê Sơn Tịnh (Quảng Ngãi), cùng bán trái cây, lạc luộc dạo ở công viên 30.4. “Nói là nhà cho sang, chứ có bàn ghế, giường chiếu, bếp núc chi đâu. Cứ nền nhà đó, ai ngủ chỗ nào thì ngủ. Có mùa đông người vô bán thời vụ, mỗi người được ngủ có 2 ô gạch. Có chỗ mà ngủ là tốt lắm rồi. Suốt 16 năm tôi ngủ dưới đất” - bà Nguyệt kể bằng giọng Quảng Ngãi đặc sệt.
Ngôi nhà được bà chủ hàng đứng ra thuê, bà chỉ thu 3.000 đồng mỗi đêm/người với điều kiện là họ phải lấy nguồn hàng từ bà cung cấp. Những người phụ nữ nghèo tha hương tự an ủi, rằng "Biết rằng nếu nhận hàng để bán ép theo cách này thì chẳng lời được bao nhiêu, nhưng mình vẫn phải lấy hàng của bà ấy. Vì dù gì họ cũng cho mình ở gần như miễn phí. Và chẳng phải ai xin bán hàng bà ấy cũng đồng ý, chỉ người Sơn Tịnh thôi. Nếu may mắn thì mỗi ngày cũng bán được hơn 100 ngàn đồng, trừ tiền cơm thì còn dư được 70, 80 ngàn đồng để dành”.
Ông Ba (người Phú Yên) và “đôi chân vốn liếng” là chiếc xe lăn, mưu sinh bằng nghề bán vé số. Ảnh: KQ - MQ
Nếu con hẻm đường Kỳ Đồng là “nghiệp đoàn” bán trái cây, lạc luộc dạo của những người phụ nữ cùng quê Sơn Tịnh, thì ngôi nhà 2 tầng đường Cô Bắc (quận 1) là “nghiệp đoàn” bán bánh tráng trộn của những người cùng quê Bình Định. Gần 17 năm nay, bà Mười Hiền ra vào ngôi nhà đó như một chốn nghỉ ngơi sau một ngày gánh bánh tráng đi bán: “Ngôi nhà hai tầng rộng chưa đầy 70m2 mà có hơn 70 người ở, toàn người Bình Định, toàn bán bánh tráng trộn. 4h sáng là cả nhà dậy, cùng đi chợ Cầu Muối mua hàng rồi 6 giờ đã gánh đi bán. Mỗi người một nẻo. Đêm 11 giờ mới về, ai về trước tìm chỗ ngủ trước, ai về sau thì ngủ chật hơn”. Mỗi tháng, bà Mười Hiền cũng như những người phụ nữ cùng quê phải trả 400 - 500 ngàn đồng cho chủ nhà. Nếu ai nấu ăn thì trả thêm vài chục ngàn đồng tiền điện. Chủ nhà cũng là một phụ nữ người Bình Định, đứng ra thuê nhà. Bà chỉ cho người Bình Định vào Sài Gòn bán bánh tráng trộn thuê.
Cũng giữa lòng Sài Gòn, có những con hẻm được người dân gọi quen bằng cụm từ “xóm Phú Yên”. Bởi mỗi con hẻm có đến hàng chục đại lý vé số, mỗi đại lý lại có vài chục người Phú Yên mưu sinh. Ví dụ như con hẻm 214 Nguyễn Trãi (quận 1), hẻm 46 Vườn Chuối (quận 3), hẻm 102 Cống Quỳnh (quận 1)... “Sài Gòn không bao giàu nhưng sẽ bao no, chỉ cần chịu khó” - bà Cưng, chủ một đại lý vé số ở con hẻm 102 Cống Quỳnh, khẳng định bằng giọng hài hước nhằm trấn an người Phú Yên mới đến. “Bán được hay không thì cũng cứ về đây mà ăn cơm” - bà nói với người mới. Đại lý vé số của bà Cưng - ông Rồng là một ngôi nhà hai gác, tuềnh toàng, nửa tường nửa ván là nơi ăn ở, sinh hoạt của hơn 15 người Phú Yên nhập cư, đa số họ là người tàn tật. “Nghề bán vé số cần nhất là đôi chân. Có đôi chân làm “vốn liếng”, đi ngóc ngách nào của Sài Gòn bán cũng được. Còn tụi tui, vốn liếng chỉ là chiếc xe lăn này, tay xòe vé số, tay đẩy xe, dễ gì...” - giọng ông Ba, một trong những người tàn tật đang nương nhờ nhà bà Cưng ráo hoảnh nhưng ánh mắt lộ rõ sự tủi thân.
Chính vợ chồng bà Cưng - ông Rồng cũng khởi nghiệp từ những tờ vé số khi mới bước chân vào thành phố 12 năm trước. “Hai vợ chồng cưới nhau mà chẳng có lấy một tấc ruộng. Ở nhờ ba má hoài cũng cực. Tui với ổng đánh liều, dắt nhau vào Sài Gòn kiếm cơm chỉ với triệu đồng giắt lưng. Chẳng biết kiếm tiền bằng cách nào, hai vợ chồng đến đại lý, nhận đại ít vé số về bán” - ông kể. Khi đã dành dụm được ít tiền, hai vợ chồng ông quyết định thuê hẳn nhà nguyên căn, rủ thêm những người cùng quê, quen biết vào Sài Gòn ở và bán vé số với mình: “Thú thật là do nhận vé số ở đại lý với giá sỉ nên khi chia lại với những người trong nhà, tôi còn dư một khoản tiền lời. Nhưng số tiền này là tiền lo cơm nước, tiền thuê nhà cho hơn 15 người. Họ dựa vào mình mà mình cũng dựa vào họ. Cùng tha hương ở Sài Gòn phải dốc lòng thương lấy nhau thôi”.
**********************
Chốn nghỉ dưỡng yêu thích của các sao thế giới
Thiên đường nhiệt đới Barbados, đảo Hawaii bốn mùa mát mẻ hay làn nước trong xanh và dải cát trắng mịn màng quanh đảo Bora Bora là một trong những nơi mà các sao yêu thích.
1. Dubai, Các tiểu vương quốc Ảrập thống nhất
Không chỉ tự hào bởi thời tiết quanh năm mát mẻ và những bãi biển cát trắng xóa, Dubai còn hấp dẫn du khách bởi những khu nghỉ dưỡng xa xỉ bậc nhất thế giới. Nơi đây được ví như thiên đường của những tuyệt phẩm kiến trúc có một không hai trên thế giới.
Thiên đường ở Dubai. |
Trong đó, nổi bật là khách sạn 7 sao Burj Al Arab hình cánh buồm nguy nga vươn mình ra biển khơi , thu hút du khách đủ mọi quốc tịch, đặc biệt là các ngôi sao nổi tiếng trên thế giới như Kim Kardashian, vợ chồng cầu thủ Beckhams, diễn viên Rita Ora và Kelly Brooks…
2. Riviera, Pháp
Riviera nổi tiếng với khí hậu trong lành, mát mẻ, mùa hè cũng như mùa đông. Dải bờ biển này rất hẹp nhưng đầy quyến rũ. Ngoài ẩm thực tươi ngon, những bãi biển nước trong vắt, ấm áp thì những khách sạn xa hoa cũng là yếu tố hấp dẫn của vùng Riviera.
Những ngôi sao như Kate Moss, Ashton Kutcher và Mila Kunis, Colin Firth, Johnny Depp, Cate Blanchett và Jennifer Lopez đều từng lựa chọn địa danh này làm điểm nghỉ dưỡng.
3. Bora Bora, Pháp
Đảo Bora Bora được bao quanh bởi một đầm phá lớn và rạn san hô dài. Trung tâm của đảo là tàn tích của một ngọn núi lửa đã tắt. Bora Bora rất nổi tiếng với làn nước trong xanh và dải cát trắng mịn màng, những phong cảnh ngoạn mục. Hòn đảo xinh đẹp này được rất nhiều người ưu ái gọi là thiên đường du lịch biển ở Thái Bình Dương. Chính vì vậy, nơi đây thu hút nhiều ngôi sao trên thế giới như Eva Longoria nữ diễn viên "Những bà nội trợ kiểu Mỹ", Kardashian và gia đình. Cặp sao nổi tiếng Nicole Kidman và Keith Urban cũng đã chọn Bora Bora làm điểm nghỉ tuần trăng mật vào năm 2006.
Hòn đảo Bora Bora yên bình luôn là nơi nghỉ dưỡng lý tưởng. |
4. Aspen, Colorado, Mỹ
Aspen là một trong những khu nghỉ mát trượt tuyết tốt nhất được biết đến trên thế giới. Từng là thị trấn nổi tiếng vào những năm thế kỷ 19, ngày nay du khách đến khu trượt tuyết và thị trấn Aspen sẽ ngỡ ngàng trước vẻ hiện đại với những cửa hàng cao cấp và sườn núi trượt tuyết đẹp như tranh vẽ.
Với 92 phòng nghỉ tiện nghi, ấm cúng với lò sưởi khí và phòng tắm lát đá cẩm thạch, Little Nell là khách sạn 5 sao duy nhất của thị trấn nhỏ này. Nơi đây đã trở thành điểm đến yêu thích của nhiều ngôi sao thế giới, trong đó có tiểu thư Paris Hilton, ca sĩ Mariah Carey, nữ ca sĩ Nicole Scherzinger và tay đua Lewis Hamilton…
5. Hawaii, Mỹ
Tuy nằm ở vùng nhiệt đới, nhưng Hawaii chịu sự điều tiết của khí hậu biển, bốn mùa mát mẻ. Trên đảo, ánh sáng chan hòa, khí hậu trong lành, cây cối xanh tốt, các loại thực vật nhiệt đới đua nhau sinh trưởng, khung cảnh đại dương như chốn thiên đường là nơi mê hoặc nhiều du khách.
Hawaii là nơi dừng chân của nhiều các sao nổi tiếng. |
Với nhiều khách sạn, khu nghỉ dưỡng sang trọng và tiện ích, Hawaii đã trở thành điểm đến thu hút các sao thế giới. Nữ người mẫu kiêm diễn viên Rosie Huntington-Whiteley đã cùng chào đón năm mới cùng bạn trai Jason Statham ở đây. Hawaii cũng là nơi hẹn hò của cặp đôi nổi tiếng, diễn viên Charlize Theron và bạn trai Sean Penn.
6. St. Barthelemy, Pháp
Nằm trong quần đảo Leeward ở Caribbean, St. Barthelemy nổi tiếng với những bãi biển cát trắng trải dài, các spa, cảng du thuyền, nhà hàng sang trọng. Không chỉ là điểm chụp ảnh thường xuyên của tạp chí nổi tiếng Victoria's Secret, nơi đây cũng được chọn làm nơi tổ chức lễ đính hôn của cặp đôi Olivia Palermo và Johannes Huebl. Hai ngôi sao nổi tiếng là vợ chồng ca sĩ Beyoncé và Jay-Z cũng lựa chọn hòn đảo này cho chuyến nghỉ dưỡng của mình.
7. Seychelles, Anh
Được tạo thành từ 115 hòn đảo tuyệt đẹp, Seychelles là đặc biệt ấn tướng về sự riêng tư và yên tĩnh. 11 biệt thự trên đảo nằm nép mình giữa những bãi biển cát trắng và không gian đại dương bao la khiến cho nơi này càng trở nên lãng mạn. Hoàng tử Anh William và công nương Kate Middleton đã trải qua tuần trăng mật trên đảo Bắc của Seychelles.
8. Barbados
Bãi biển yên bình hấp dẫn du khách. |
Một thiên đường nhiệt đới với biển, rừng xanh biếc và những bãi cát trải dài hàng dặm luôn hấp dẫn bất kỳ du khách nào. Hòn đảo bình dị này cũng là điểm đến yêu thích của các ngôi sao thế giới bởi hàng loạt những bãi biển cát trắng và khách sạn sang trọng, tiện nghi.
Khách sạn 7 sao Sandy Lane Hotel ở đây là một điểm đến quen thuộc của các sao Hollywood như Gwyneth Paltrow, siêu mẫu Claudia Schiffer hay nhà sản xuất truyền hình nổi tiếng Simon Cowell.
Anh Phương
Ảnh: Hello
********************
Xét xử vụ đánh chết 2 người nghi trộm chó: “Cả làng” vây tòa
Hàng trăm người dân có mặt tại phiên tòa xét xử vụ án “cả làng” đánh chết 2 trộm chó đã tỏ ra rất bức bức xúc, sau đó những người này đã vây quanh tòa để phản đối bản án được cho là nặng.
Trong ngày 28.3, TAND tỉnh Quảng Trị mở phiên hình sự sơ thẩm lần thứ hai xét xử Nguyễn Đăng Trường và 9 bị cáo khác về tội cố ý gây thương tích dẫn đến cái chết của 2 người nghi là trộm chó.
Trước đó, vào tháng 11.2013, TAND tỉnh đã mở phiên xét xử lần thứ nhất, vì có nhiều yếu tố chưa đảm bảo nên sau một buổi xét xử tòa quyết định trả lại hồ sơ để điều tra bổ sung.
Tại phiên tòa diễn ra vào ngày 28.3, ngoài 6 bị can trước đó đã bị truy tố về tội “Cố ý gây thương tích” ở phiên tòa sơ thẩm lần thứ nhất gồm: Trần Văn Trung (25 tuổi); Trần Văn Tiến (23 tuổi); Nguyễn Đăng Trường (27 tuổi); Nguyễn Đăng Quý (40 tuổi); Nguyễn Đăng Lợi (40 tuổi); Nguyễn Trung Hà (18 tuổi) cùng trú tại thôn Nhĩ Trung, xã Gio Thành, huyện Gio Linh, tỉnh Quảng Trị - thì ở phiên xét xử sơ thẩm lần 2 này có thêm 4 bị can cũng bị truy tố cũng với tội danh trên: Nguyễn Thanh Kháng (23 tuổi), Nguyễn Thanh Bình (58 tuổi), Nguyễn Đăng Huấn (60 tuổi), Nguyễn Đăng Sơn (39 tuổi, cùng trú thôn Nhĩ Trung).
Theo cáo trạng, sau khi uống rượu vào tối 28.8.2012 - Tiến, Trường, Kháng cùng rủ nhau đi “rình bắt những người ăn trộm chó”. Đến 1h30 rạng sáng 29.8.2012, cả nhóm phát hiện có 2 thanh niên nghi ăn trộm chó nên đã đuổi đánh làm hai người này ngã khỏi xe máy.
Lúc này rất đông dân làng xuất hiện dùng gậy gộc để đuổi đánh nên hai thanh niên nghi trộm chó chia làm hai hướng rồi đánh trả lại để trốn chạy nhưng không thoát được.
Hai nạn nhân được xác định tên là Nguyễn Xuân Triều (42 tuổi) và Nguyễn Đăng Cường (32 tuổi) cùng trú tại tỉnh Quảng Bình đã bị người dân đánh trọng thương, trên đường đi cấp cứu thì tử vong.
Người dân ở thôn Nhĩ Trung vây quanh tòa vì cho rằng bản án đưa ra là nặng. |
Phiên tòa diễn ra rất căng thẳng vì nhiều bị cáo không đồng ý với kết quả của cơ quan điều tra. Đến cuối giờ chiều 28.3, TAND tỉnh Quảng Trị tuyên phạt Trường 3 năm tù; Tiến, Trung, Quý, Lợi cùng lãnh 2 năm 6 tháng tù; Hà 2 năm tù; Huấn, Bình, Kháng, Sơn cùng lãnh 2 năm tù cho hưởng án treo. Đồng thời, các bị cáo còn liên đới bồi thường 69 triệu đồng tiền mai táng phí và cấp dưỡng cho 3 con nạn nhân 500 nghìn đồng/tháng/người.
Sau khi Tòa tuyên án, hàng trăm người dân và người thân của các bị cáo đánh chết hai người nghi trộm chó đã không đồng tình với mức án trên nên đã ở lại vây tòa đòi gặp thẩm phán.
Phải mất nhiều thời gian, cơ quan chức năng mới thuyết phục được người dân ổn định và trở về nhà.
***********************
Nghệ thuật qua những bức ảnh nude tuyệt đẹp
**************************
Đặc sản cường dương VN vừa ăn vừa... chết khiếpDù được bày biện đẹp đến mấy thì nhiều người vẫn không khỏi rùng mình khi ăn vì liên tưởng đến những chú thằn lằn sống.
|
Song Phương chuyển
****************************
Hậu quả của việc ăn Hủ Tíu Dai..........
Mời đọc. Các ông thấy sao?
Hóa ra, đàn ông rất hay bị đàn bà rầy la. Lúc bé thì mẹ mắng.
Lớn lên một tí bị chị mắng. Lớn tí nữa, bị người yêu chê trách. Lấy vợ bị vợ đay nghiến. Về già lại bị con gái kêu ca.
*Đàn ông luôn tỏ ra bất mãn với "bệnh nói nhiều" của phụ nữ, thậm chí coi
đó là một giấc mộng kinh hoàng nhất trong cuộc đời. Trong khi đó, hầu hết phụ
nữ lại cho rằng họ buộc phải nói nhiều để "chiến đấu" với tật xấu của bạn
đời.
Theo các chuyên gia về gia đình thì không có gì hoang tưởng hơn là chỉ
dùng lời nói mà có thể cải tạo được một người đàn ông. Trái lại, không ít cuộc
ly hôn đã là hậu quả trực tiếp hay gián tiếp của những cuộc tra tấn bằng ngôn
ngữ triền miên.
Người ta kể rằng có một người đàn ông bị đi tù hai năm vì tội đánh vợ. Sau
khi mãn hạn được tha về đoàn tụ với gia đình mới có một tuần lễ, anh ta
lại khăn gói đến xin ban quản lý nhà tù cho được tiếp tục cải tạo đến hết đời.
Hỏi vì sao anh không thích ở nhà mà lại muốn vào tù? Anh ta thú thật rằng,
tuy ở trong tù mất tự do thật nhưng còn sướng hơn ở nhà, vì không bị vợ
nói ra rả suốt ngày đêm!
Một cuộc điều tra 3.000 người đàn ông ở Thượng Hải với câu hỏi: "Tính xấu
của vợ mà anh ngán nhất?" thì 86% người trả lời: "Nói nhiều". Các nhà tâm
lý học cho rằng, hầu hết đàn ông đều sợ cái tính nói dai của các bà vợ. Nỗi
sợ này có nguồn gốc sâu xa từ hồi nhỏ khi anh ta bị mẹ mắng mỏ. Đàn ông lẩn
tránh các lời khuyên của vợ cũng giống như khi còn bé họ lẩn tránh lời dạy
bảo của mẹ. Hóa ra, đàn ông rất hay bị đàn bà rầy la. Lúc bé thì mẹ mắng.
Lớn lên một tí bị chị mắng. Lớn tí nữa, bị người yêu chê trách. Lấy vợ bị
vợ đay nghiến. Về già lại bị con gái kêu ca.*
*Có phải đàn ông bị vợ nói nhiều là đáng đời vì họ lắm tội. Tiếc rằng thực
tế cho thấy khó mà có ông chồng nào thoát khỏi những "tội lỗi" ấy. Người làm
việc trí óc bị rầy la về đóng cái đinh không nên hồn. Người khéo léo chân
tay lại bị chê là viết cái đơn không xong. Người giỏi cả chân tay lẫn trí
óc lại bị tra tấn vì không bao giờ biết mua vé đưa vợ đi xem một bộ phim...
Giải thích tại sao phụ nữ nói nhiều, có nhà khoa học cho rằng vì khả năng
sử dụng ngôn ngữ của họ mạnh hơn nam giới. Lại có người cho rằng là từ thời
tiền sử, phụ nữ trồng trọt hái lượm nên tha hồ nói chuyện, trong khi đàn
ông đi săn bắt phải ẩn nấp không nói được. Thật ra, đàn bà cũng chẳng thích
lắm điều nhưng vì đa số việc nhà vẫn rơi vào tay phụ nữ mà những việc đó thì
không mấy khi được vừa lòng do chồng con gây ra, vì vậy phụ nữ không nói
cũng không được.
Tuy nhiên các nhà tâm lý cho rằng người vợ khôn ngoan nói cái gì chỉ nói
một lần thôi. Nếu điều đó không theo ý mình thì cũng không nói đi nói lại hay
làm thay anh ta. Bởi vì, cũng theo các chuyên gia về gia đình thì không có
gì hoang tưởng hơn chỉ là dùng lời nói mà có thể cải tạo được một người
đàn ông. By giờ ta hãy đi ngược thời gian xem khi mới quen hơi bén tiếng
nhau, phụ nữ có thói quen ấy. Nếu không có lẽ số cuộc kết hôn phải giảm đi 90%.
Vậy khi mới yêu nhau, phụ nữ cư xử với đàn ông thế nào?
Thường lúc đó họ khen không ngớt. Nào là: "Anh giỏi quá!"; Anh tài quá!";
"Anh thông minh quá!"... Thì ra mọi chuyện chỉ bắt đầu từ khi kết hôn. Hãy
thử nghe một đoạn băng ghi âm xem một cuộc xung đột vợ chồng thường diễn
ra như thế nào? Ăn xong, người vợ nhẹ nhàng bảo: "Bữa nay, anh rửa bát nhá".
Chồng vừa dán mắt vào ti-vi vừa trả lời: "Được rồi, cứ để đấy!". Mươi phút
sau vợ hỏi; "Anh có rửa bát không nào?". Anh ta vẫn không dời mắt khỏi
ti-vi, miệng trả lời: "Có". Nhưng đa số phụ nữ không chấp nhận như thế. Họ
muốn chồng phải làm ngay, nếu không thì hoặc họ sẽ tự làm, hoặc họ sẽ
"trình diễn" một bộ mặt hình sự mà những người đàn ông yếu bóng vía có thể bị
chấn thương tâm lý đến mức thấy mình đúng là một tên tội phạm. Bộ mặt ấy sẽ
tiệu diệt hết cả mọi thú vui của anh ta trong ngày hôm đó.
Suy cho cùng, ai chả muốn nhà cửa sạch sẽ, ngăn nắp nhưng nếu vì thế mà
đánh đổi cả bầu không khí gia đình êm ấm có nên không? Không ít cuộc ly hôn đã
là hậu quả trực tiếp hay gián tiếp của những cuộc tra tấn bằng ngôn ngữ triền
miên này. Để kết thúc bài viết, xin kể một câu chuyện có thật về một đôi
vợ chồng người Nga.
Xecgây Ivanovich kết hôn với Lêna Xêramôva và chỉ còn mấy hôm nữa là đến
ngày kỷ niệm đám cưới vàng. Bỗng nhiên bữa nọ đang ăn thì bà vợ phát hiện
chồng đánh rơi miếng thịt ra sân nhà, bà ta nghiến răng gầm lên: "Ông ăn
uống cái kiểu gì thế?". Xecgây lạnh lùng nhìn vợ, không nói một lời đứng
dậy thu xếp khăn gói ra đi. Về sau có người bạn thân của ông kể lại lần gặp
cuối cùng, ông ta nói: "Lúc nào bà ấy cũng đay nghiến tôi. Bà ấy nói tôi suốt
đời không làm được một việc gì ra hồn. Lần này, ít nhất tôi cũng làm được một
việc là... ra đi vĩnh viễn.
**************************
************************
Bàn ra tán vào (0)
Trang Lá Cải Thứ Bẩy Ngày 29 - 03-2014 : Không Phải Bài Nào Trong Này Cũng...Nhảm Nhí !
******************************
Mẫu Việt nuy nghệ thuật đẹp trong bộ ảnh em và hoa
Người mẫu nude đẹp trong bộ ảnh em và hoa của nhiếp ảnh gia Đạt Lê Nuy.VN trân trong giới thiệu những tác phẩm ảnh nuy nghệ thuật đẹp nhất
Model: Vịt Lạch Bạch - https://www.facebook.com/profile.php?id=100000285198885
Photo: Đạt Lê
Ảnh nude nghệ thuật đẹp trong bộ ảnh Em và Hoa
Bộ ảnh nude em và hoa của nhiếp ảnh gia Đạt Lê
Model Vit Lạch Bạch
Model có khá nhiều kinh nghiệm chụp ảnh nghệ thuật
Những tác phẩm ảnh nuy nghệ thuật đỉnh cao - NUY.VN
*********************
Ở nhà một mình gái xinh tắm xong tự sướng với chai thủy tinh
Không những nam mà cả nữ cũng thường hay có những pha tự sướng. Theo các chuyên gia tự sướng không đúng cách rất nguy hiểm. Đã có những nữ sinh tự sướng với bóng đèn quả nhót và khi bị vỡ đã gây chảy máu và nhiễm trùng trong âm đạo. Lại có những nữ sinh tự sướng với cà rốt hoặc dưa chuột, thậm trí có em tự sướng với mướp hay bí, bầu. Theo bác sĩ Thanh Hà - Khoa sản bệnh viện phụ sản tự sướng là một trò bệnh hoạn và nguy hiểm đang thịnh hành trong giới trẻ hiện nay. Các bạn trẻ ngoài dùng ngón tay còn nghĩ ra vô số các thể loại đồ chơi để tự sướng.
Việc này diễn ra khi các em tiếp xúc với các bộ phim hoặc hình ảnh đồi trụy mang tính chất khiêu dâm - rất nguy hiểm.
Dưới đây là một em nữ sinh tự sướng với chai thủy tinh - Và lời khuyên từ người lớn là các bạn trẻ không nên có những hành động nguy hiểm kiểu này
Hình ảnh nude nữ sinh tự sướng tắm nuy
Sau đó bán nude tự sướng với chai thủy tinh
Các bạn trẻ nên có sự nhìn nhân cuộc sống đúng đắn và không nên có những hành động tự sướng như trên.
Đây là lời khuyên trân thành của NUY MAGAZINE ONLINE dành cho các bạn trẻ
Hãy kìm hãm thú vui tự sướng của mình và hướng vào những hoạt động bổ ích hơn.
************************
Ảnh nude ngôi sao giải trí mới nổi Triệu Dịch Loan
Ngay từ khi còn ngồi trên ghế nhà trường, cô gái ngọt ngào này đã được nhiều công ti tìm kiếm ngôi sao mời đóng quảng cáo cho một số nhãn hàng nổi tiếng như Coca cola, DQ… Tuy nhiên, mãi đến năm 2011, sau khi tốt nghiệp trung học, Triệu Dịch Hoan mới chính thức bước chân vào làng giải trí rồi nhanh chóng thành danh trong vai trò người mẫu quảng cáo và diễn viên điện ảnh.
Cùng xem bộ ảnh nude của ngôi sao 9x tuyệt đẹp
Ảnh nuy đẹp của ngôi sao giải trí mới nổi Trung Quốc
Ảnh nuy đẹp của các ngôi sao giải trí mới nổi
ảnh gợi cảm của các ngôi sao giải trí
Người đẹp hoàn toàn khỏa thân dưới gầm giường và dây điện
BỘ ảnh nude đẹp của ngôi sao ca nhạc mới nổi
Ảnh nuy đẹp của những ngôi sao giải trí Cbiz
Người đẹp gợi cảm tự nhiên khoe dáng
Bạn đang xem những tác phẩm ảnh nuy đẹp của những người mẫu hàng đầu châu á hiện nay
Người đẹp nude tự nhiên - NUY.VN - khỏa thân 100%
Bộ ảnh đẹp của nữ ca sĩ 9x Cbiz mới nổi Triệu Dịch Loan
*****************************
Đàn tre độc đáo của người Indonesia
Theo ghi chép của người Indonesia, đàn Angklung là một trong những dụng cụ âm nhạc được người dân các đảo ưa dùng từ trước thời kỳ hưng thịnh của đạo Hindu. Tới khi đạo Hindu nở rộ và Vương quốc Sunda nắm quyền (từ thế kỷ thứ 7), đàn Angklung được dùng chính trong các nghi thức lễ hội, đặc biệt ngợi ca vị thần sinh sôi nảy nở Dewi Sri, cầu mong cho đất đai màu mỡ.
Ngoài nhiều dấu tích khẳng định đàn Angklung được người Sunda tại Tây Java chơi trong nhiều thế kỷ qua, người ta cũng tìm thấy nhạc cụ này tại đảo Sumatra và Kalimantan, cũng như vùng Trung và Đông Java. Thậm chí, vết tích cây đàn còn xuất hiện tại nhiều nước Đông Nam Á như Malaysia, Philippines, Thái Lan.
Các ký tự cần biết khi chơi đàn Angklung. |
Đàn Angklung là một tập hợp nhạc cụ kết hợp bằng ống và thanh tre. Một bộ gồm ít nhất 7 nhạc cụ giống nhau, nhưng phát ra các âm thanh dựa trên cao độ của các nốt nhạc. Thông thường, một cây đàn Angklung gồm tập hợp, theo 1, 2 hoặc 3 quãng tám cần thiết cho một bản nhạc cần chơi. Khi trình diễn, các nghệ sĩ sẽ dùng tay rung các nốt tương ứng với từng nhạc cụ riêng trong tập hợp.
Đây là một lợi thế để nhiều người có thể cùng chơi một bản nhạc với nhau bằng đàn Angklung, tuy nhiên, luôn cần có một nhạc trưởng cầm nhịp, điều khiển. Số lượng người đông nhất từng chơi Angklung là hơn 5.000 tại Washington, Mỹ hồi tháng 7/2011.
Không chỉ trình diễn riêng, gần đây, đàn Angklung được mang kết hợp với các nhạc cụ hiện đại của tây phương, chơi trong dàn nhạc giao hưởng lớn. Lần đầu tiên, vào năm 1955, buổi trình diễn kết hợp diễn ra ở hội nghị Bandung, tạo được nhiều chú ý của thế giới.
Năm 1966, ông Udjio Ngalagena, một nghệ sĩ, nghệ nhân làm đàn Angklung đã thành lập “Saung Angklung”, chức năng như trung tâm bảo tồn và phát triển Angklung cho đến nay. Nhiều thế hệ tiếp sau ông yêu cây đàn đã cùng nỗ lực duy trì và phát triển. Tháng 11/2010, UNESCO đã công nhận angklung, nguồn gốc Indonesia là một di sản văn hoá của nhân loại.
Nghệ nhân làm đàn Angklung. |
Người dân tại Bandung, Tây Java hiểu khá cặn kẽ về nguồn gốc, lịch sử và những câu chuyện liên quan đến chiếc đàn này. Ai cũng biết chơi đàn, dù người già hay trẻ. Tất nhiên, họ sẽ mời bạn đến Saung Angklung để tìm hiểu và trải nghiệm kỹ hơn về nhạc cụ này.
Cây đàn này trước dùng ca ngợi thần linh, giờ được người Indonesia chơi bất cứ bản nhạc yêu thích nào, như một cách nối dài văn hóa từ ngàn xưa. Du khách hay bất cứ ai khi đến đây đều thưởng thức những buổi trình diễn âm nhạc, từ nhạc cổ truyền cho đến những bản nhạc hiện đại trên thế giới mà các nghệ sĩ bản địa và học viên cùng chơi bằng đàn Angklung.
Ngoài ra, chiếc đàn này còn được kết hợp với những nhạc cụ làm từ tre khác, tạo nên các âm thanh sống động quyện vào nhau khi tấu bất cứ bản nhạc nào. Âm thanh của tiếng đàn Angklung nghe xa như tiếng nước rơi róc rách, lại gần là những mảnh tre va chạm vào nhau giòn giã, đúng theo cao độ, trường độ của các nốt nhạc trong bất cứ bản nhạc nào.
Nếu may mắn, bạn sẽ được tham dự một buổi học chơi đàn với các học trò hoặc người dân bản địa tại Saung Angklung, vì ở đây có nhiều buổi dạy chơi đàn cho bất cứ ai quan tâm.
Những cây đàn Angklung bằng tre. |
Học sinh ngay từ mẫu giáo đã có buổi ngoại khóa nghe giảng và học cách chơi loại đàn tre này. Những cư dân địa phương lớn tuổi cũng đăng ký tham gia các buổi hướng dẫn chơi đàn cùng học sinh nếu họ có thời gian rảnh. Cuối tuần, nhiều gia đình ở nơi xa cũng đưa con cái về đây tham quan và chơi nhạc.
Bài và ảnh: Kim Dung
********************
Với màu trắng tinh khiết và lối kiến trúc độc đáo, ngôi chùa đã trở thành biểu tượng văn hóa của đất nước Phật giáo Thái Lan.Nằm ở Ban Rong Khun, cách trung tâm thành phố Chiang Rai ở miền Bắc Thái Lan 13km về phía Nam, Wat Rong Khun hay Chùa Trắng là một công trình tôn giáo mới được xây dựng những năm gần đây.Với màu trắng tinh khiết và lối kiến trúc độc đáo, ngôi chùa đã trở thành biểu tượng văn hóa của đất nước Phật giáo Thái Lan.Người thiết kế ngôi chùa là Chalermchai Kositpipat - một họa sĩ kiêm kiến trúc sư Thái Lan, người đã ấp ủ ý nguyện xây dựng một ngôi chùa chỉ toàn màu trắng để biểu trưng cho sự thanh cao của đạo Phật.Từ năm 1997, khi chọn được khu đất rộng chừng 3ha tại tỉnh Chiang Rai, Chalermchai đã bắt đầu hiện thực hóa ý tưởng của mình với công trình Wat Rong Khun.Sau gần 2 thập niên xây dựng, Wat Rong Khun đã hiện ra trong một màu trắng tinh khôi, cùng sự pha trộn kỳ lạ của kiến trúc truyền thống và siêu thực, gây ấn tượng mạnh mẽ đối với những ai đến đây.Về tổng thể, Wat Rong Khun giống như một công trình hiện ra từ thế giới cổ tích với những đường nét kiến trúc huyền ảo.Để đi đến gian chính điện của ngôi chùa, du khách sẽ phải đi qua một cây cầu đặc biệt, phía bên dưới là hàng trăm bàn tay đang vươn lên cao.Những bàn tay này là tượng trưng cho vô số linh hồn trầm luân trong bể khổ đang khát khao được giải thoát. Cây cầu đi trên những bàn tay là biểu tượng của sự vượt qua kiếp luân hồi để đi tới cõi Niết bàn.Bao quanh ngôi chính điện là các hồ cá nằm giữa thảm cỏ xanh, nơi đặt những tác phẩm điêu khắc được chính họa sĩ Chalermchai thiết kế.Mỗi bức tượng là một biểu tượng mang ý nghĩa tâm linh khác nhau của người Thái.Các họa tiết trang trí trên mái ngôi chùa được tạo tác rất kỳ công.Những tấm gương này tượng trưng cho trí tuệ của Đức Phật “sáng chói khắp thế giới và lan ra toàn vũ trụ”.Không chỉ có vẻ ngoài ấn tượng, Wat Rong Khun còn gây bất ngờ với cách bài trí bên trong. Thay cho những hình ảnh Phật giáo truyền thống, các tác phẩm nghệ thuật đương đại đã được vẽ lên các vách tường. Những bức tranh này thể hiện nhiều biểu tượng văn hóa đại chúng như siêu nhân, phi thuyền… và cả những sự kiện quốc tế nóng bỏng như vụ khủng bố 11/9.Những tác phẩm này như nhắc nhở người xem về tính chất vô thường, bất ổn và đầy khổ ải của thế giới, mà con người chỉ có thể vượt qua để đạt được hạnh phúc bằng con đường của Phật.Đến thời điểm hiện tại, dù diện mạo của Wat Rong Khun đã định hình khá rõ nét nhưng ngôi chùa vẫn còn đang trong giai đoạn xây dựng và sẽ tiếp tục được hoàn thiện trong nhiều năm tới.Theo kế hoạch, khi hoàn thành, toàn thể công trình sẽ gồm 9 tòa nhà bao gồm chính điện, chùa, bảo tàng, hội trường tu viện, nơi giảng dạy, gian hàng cùng các phòng tiện nghi được xây dựng trên tổng diện tích 12.000m vuông.Đây sẽ là một trung tâm thiền định, nơi mọi người có thể học tập và thực hành Phật giáo, thấm thía lời dạy của Đức Phật.Dù chưa xây xong, Wat Rong Khun đã trở thành một ngôi chùa nổi tiếng thế giới, thu hút hàng trăm nghìn lượt khách tham quan mỗi năm.Đây sẽ là điểm đến không thể bỏ qua đối với du khách ghé thăm đất nước Thái Lan.
Quang Nguyen chuyển
***********************
Những điều không nên bỏ lỡ ở Bali
Được biết đến là Hòn đảo của các vị thần (Island of the Gods), Bali nổi tiếng với phong cảnh đẹp như tranh vẽ của những thửa ruộng bậc thang, những bãi biển đẹp cùng nền văn hóa đặc sắc.
Kecak là một trong những điệu nhảy truyền thống của cư dân hòn đảo Bali. Ảnh: basitatour.wordpress |
Múa lửa Kecak
Điệu nhảy truyền thống này phổ biến đến nỗi du khách tới Bali vào bất cứ lúc nào cũng có thể được thưởng thức, dù ở Ubud hay nhiều khu vực khác xung quanh Kuta. Kecak thật ra là phiên âm từ những âm thanh tạo ra bởi một nhóm gồm ít nhất 100 người đàn ông mình trần và quấn xà rông kẻ đen trắngi. Trung tâm của điệu nhảy là vở kịch dân gian, được xây dựng trên cơ sở truyền thuyết Ramayana của đạo Hindu.
Điệu nhảy được thực hiện theo kiểu truyền thống, không hề sử dụng đến âm nhạc, và chỉ diễn ra lúc ánh hoàng hôn tắt dần trên biển.
Đền Pura Ulun Danu Bratan đặc biệt bởi sự giao thoa tôn giáo giữa đạo Hindu và đạo Phật. Ảnh: wallpaper-million |
Đền nước Pura Ulun Danu Bratan
Tọa lạc trên cao nguyên Bedugul, ở độ cao 1.239 m so với mực nước biển, ngôi đền Pura Ulun Danu Bratan hay Pura Bratan là một trong những điểm tham quan hấp dẫn nhất của đất nước Indonesia. Ngôi đền nổi bồng bềnh trên mặt hồ thiêng Bratan này được xây dựng vào năm 1663 để thờ phụng nữ thần sông nước Dewi Danu, bao quanh là phong cảnh đồi núi hùng vĩ.
Điều làm ngôi đền này trở nên đặc biệt chính là sự giao thoa tôn giáo giữa đạo Hindu và đạo Phật. Ngoài tượng nữ thần Dewi Danu, trong đền cũng thờ tượng Phật.
Rừng Khỉ Ubud (Ubud Mokey Forest) là một trong những điểm đến hấp dẫn đối với nhiều du khách khi đến Ubud trên đảo Bali. Ảnh: flickr |
Ubud
Nằm cách sân bay quốc tế Bali 35 km về hướng đông nam, Ubud là điểm đến rất thu hút du khách bởi tập trung các phòng trưng bày nghệ thuật, nhiều trung tâm spa thư giãn và nhà hàng sang trọng phục vụ ẩm thực Indonesia. Giá cả cũng tương đối rẻ hơn so với các thị trấn biển khác trên hòn đảo Bali.
Ubud nằm ở độ cao khoảng 200-300 m so với mực nước biển và được bao quanh bởi những cánh đồng lúa, khiến nhiệt độ ở đây luôn mát mẻ và dễ chịu. Ubud nổi tiếng với với những buổi biểu diễn múa các điệu múa truyền thống vào mỗi đêm. Ngoài ra, các nghi lễ trang trọng của đạo Hindu cũng thường xuyên được tổ chức bởi các cư dân ở nơi đây.
Nếu bạn muốn được tận hưởng và khám phá một chốn bình yên, nơi mà nhịp sống tương phản rõ nét so với sự hiện đại hối hả ở các thành phố phía nam Indonesia thì Ubud là một điểm đến hoàn hảo. Một vài địa điểm nổi bật ở đây mà du khách không nên bỏ lỡ khi ghé thăm Ubud gồm rừng Khỉ Ubud và hang động Voi.
Bali còn được biết đến với nhiều món đồ thủ công mỹ nghệ độc đáo và tinh xảo. Ảnh: flickr |
Đồ thủ công mỹ nghệ
Bali thực sự là hòn đảo của đồ thủ công mỹ nghệ. Trong đó nổi bật nhất là các đồ trang sức bằng vàng bạc, chạm khắc gỗ và tranh vẽ tuyệt đẹp. Du khách có thể ghé thăm ngôi làng Celuk, được mệnh danh là trung tâm chính của nghề chế tác vàng bạc trên hòn đảo Bali hay làng Mas, nơi ra đời những tác phẩm chạm khắc gỗ tinh xảo bậc nhất. Các tác phẩm này chủ yếu lấy cảm hứng từ các truyền thuyết dân gian và các huyền thoại đạo Hindu. Còn trung tâm nghệ thuật của Bali – Ubud, lại là nơi tập trung rất nhiều phòng trưng bày triển lãm nghệ thuật với nhiều bức họa và tác phẩm điêu khắc của nhiều họa sĩ nổi tiếng.
Trương Thu Cúc (tổng hợp)
**********************
Món ăn cường dương, bổ thận: Đuôi heo hầm đậu đen
Đuôi heo hầm đậu đen - món ăn rất bổ dưỡng!- Ảnh: L.H.L
|
Rất đơn giản: nguyên liệu là một cái đuôi heo và nửa lạng đậu đen (lượng đậu đen nhiều hơn cũng không ảnh hưởng gì) và vài thứ gia vị.
Sư Phụ Mai Luong chuyển
****************************
Lời khai gây "sốc" của tiếp viên Vietnam Airlines bị bắt tại Nhật
Đài NHK của Nhật Bản ngày 27/3 đưa tin cho biết, nữ tiếp viên của Hãng hàng không Quốc gia Việt Nam (Vietnam Airlines) bị cảnh sát Tokyo bắt giữ do tình nghi liên quan tới đường dây vận chuyển hàng hóa ăn cắp về Việt Nam tiêu thụ đã khai nhận rằng: Cô đã buôn lậu hàng hóa dưới sự giới thiệu và cho phép của cơ phó.
Nữ tiếp viên Vietnam Airline Nguyễn Bích Ngọc. Ảnh cắt từ đài NHK. |
Cũng theo NHK, Ngọc khai với các nhà điều tra Nhật Bản rằng cũng chính cơ phó đã giới thiệu các tiếp viên trên chuyến bay với Nguyễn Thị Ngọc Nga, một phụ nữ người Việt Nam 30 tuổi sống tại Nhật Bản.
Nguyễn Thị Ngọc Nga - người cầm đầu đường dây vận chuyển hàng hóa ăn cắp từ Nhật Bản về Việt Nam tiêu thụ. |
Ngoài ra, các nhà điều tra Nhật Bản còn nghi ngờ 20 nhân viên khác của Vietnam Airlines tham gia vào đường dây này.
|
Chân dung nữ tiếp viên Nguyễn Bích Ngọc trên đài NHK. |
**********************
CHỒNG GIÀ VỢ TRẺ
- Em ơi, cạo gió cho anh…
- Lại cảm rồi hả? Gớm, gió đầu Đông cảm, gío cuối Đông cũng cảm. Mà lại cảm ngay vào ngày Valentine, Ngày Tình yêu, người ta tưng bừng hẹn hò hay đi chơi, còn anh thì ngồi đây ăn vạ.
- Đầu Đông hay cuối Đông gì cũng là gió lạnh cả.
- Anh thì dị ứng với cả bốn mùa, giữa mùa hè trời bỗng dưng đổ cơn mưa anh cũng ngây ngây người khó chịu, mùa Xuân anh không chịu nổi phấn hoa tha hồ sổ mũi hắt hơi, còn mùa Thu gío chuyển mùa hiu hiu, trong khi em muốn được đi theo gío đến tận chân mây cuối trời thì anh đã cảm vì lạnh, phải uống vài viên thuốc Tylenol và nằm nhà đắp chăn để ngủ mặc cho mùa Thu mơ màng ngoài khung cửa.
- Thì anh khác, em khác. Anh đã 60 tuổi rồi còn gì! mà em thì mới 40, cái tuổi nồng nàn và rực rỡ.
- Em muốn lấy chồng lớn tuổi để nép bóng tùng quân, để mãi mãi là người tình bé bỏng được nuông chiều, hóa ra em lại là người phải chiều anh và hầu anh đủ thứ.
Tôi nhìn anh đang ngồi trong ghế như đã chờ đợi tôi từ nãy giờ, mặc áo len dày, chân đi vớ, đầu còn đội cả mũ len nữa. Càng thêm ngao ngán:
- Trông anh lù đù như ông gìa trong nursing home ấy, trong nhà chứ có phải ngoài sân hay ngoài cánh đồng lộng gío đâu mà anh trang bị quần áo, mũ và vớ kỹ thế?
- Biết thế, nhưng thà thừa hơi ấm còn hơn là một chút lạnh vào người.
Tôi ra lệnh:
- Thôi đủ rồi, anh chuẩn bị cởi đống quần áo len, áo khóac tổng cộng mười mấy pound của anh ra để em cạo gío. Từ ngày lấy anh em bỗng trở thành người đàn bà cạo gío thành thạo, tay nghề cao dần theo năm tháng.
Ông chồng tôi lê dép đứng lên đi lấy chai dầu gío xanh và dụng cụ cạo gío. Kể cũng lạ, mỗi lần cảm lạnh hay nhức mỏi hai vai và lưng, chỉ cần cạo gío cho người nóng ran lên anh thấy đỡ ngay.
Vừa ngửi mùi dầu xanh vừa cạo gío trên tấm lưng gầy của chồng tôi thấy trong căn phòng này dường như chỉ là tuổi gìa và đau ốm. Trong khi cuộc sống bên ngoài luôn sống động xôn xao.
Lúc nãy tôi có ghé vào chợ đã thấy cửa hàng bán hoa tấp nập khách mua. Tôi đã dừng chân ngắm nhìn cái điều có lẽ chẳng còn đến với tôi nữa trong ngày Valentine, những bó hoa, những bình hoa đủ loại, đủ màu, bên cạnh những qủa bóng hình trái tim cột dây bay lơ lửng đang chờ được mua và trao tặng.
Ngày tôi 20 tuổi, đời tôi là cả một rừng hoa mênh mông chứ chẳng phải một chợ hoa hạn hẹp. Tâm hồn tôi là cả triệu qủa bóng bay lơ lửng giữa trời xanh, chứ chẳng phải chỉ vài qủa bóng kia.
Còn anh, là một người đàn ông từng trải vừa đúng 40, khỏe mạnh, đẹp trai và tình tứ, anh làm con bé tôi chết mê chết mệt, yêu anh chớp nhoáng và lấy anh vội vàng. Mỗi mùa Valentine anh đều âu yếm mua hoa về tặng vợ, mối tình nồng ấm kéo dài được vài năm thì dấu hiệu tuổi gìa của anh xuất hiện, 45 tuổi tóc anh đã bạc khá nhiều, anh phải nhuộm cho khỏi chênh lệch với cô vợ trẻ, đến nay thì đầu anh đã hói, chỉ còn một nhúm tóc lưa thưa như rừng chưa thay lá. Không biết có phải vì tuổi gìa làm anh mệt mỏi hết hứng thú yêu đời hay vì cuộc sống vợ chồng lâu ngày thành cũ, nên anh “cúp” luôn chuyện mua hoa tặng vợ ngày lễ Tình Yêu, mà tôi cũng chẳng náo nức chờ mong như ngày xưa nữa.
Tôi đang say sưa cạo gío, bỗng anh rướn người lên và kêu thống thiết:
- Trời ơi, em cạo kiểu gì mà đau qúa vậy?
- Hình như…em quên chưa bôi dầu xanh chỗ này…
Anh hỏi tội tôi:
- Em chưa gìa mà lơ đãng và xớn xác thế! Chưa bôi dầu mà cạo thì ai chịu nổi!
Tôi chanh chua:
- Em gìa trước tuổi để bằng anh, tuổi gìa của anh như một loại vi khuẩn lây lan sang cả đời em. Anh biết chưa?
Anh nhăn mặt:
- Sao em lắm lời thế? Ngày xưa em ngây thơ hiền dịu bao nhiêu bây giờ em chanh chua đỏng đảnh bấy nhiêu. Nếu như được làm lại từ đầu thì…
Tôi gắt gỏng:
- Thì anh sẽ làm gì? Anh chê tôi chanh chua, anh sẽ không cưới tôi chứ gì?
- Thì… anh vẫn yêu em và cưới em, xưa yêu em hiền dịu, nay yêu em cả những chanh chua, cả khi đỏng đảnh.
- Thôi đừng có nịnh nọt. Còn anh, chàng hào hoa ngày xưa của em đã thay thế bằng một ông gìa dở hơi rồi đấy.
Không dám than đau nữa, anh hỏi sang chuyện khác:
- Nãy em đi đâu mà lâu thế?
- Đi đủ thứ, nhà băng này, ghé chợ này, và…nhân thể em ghé vào văn phòng bác sĩ thẩm mỹ hỏi thăm để cắt mí mắt, vì mắt em hơi bị sụp mí rồi.
Tấm lưng anh lại rướn lên, lần này để phản kháng:
- Thôi em ạ, vốn dĩ em đã trẻ hơn anh nhiều, mà lại sửa sắc đẹp thì càng trẻ hơn nữa, coi sao được?
- Biết làm sao bây giờ? chuyện em sửa sắc đẹp chẳng vì anh bao nhiêu tuổi cả, mà vì em thích.
Tôi than thở:
- Nếu anh không qúa gìa, hay nói một cách khác nếu anh còn trẻ độ tuổi như em, thì giờ này anh không thể nằm đây bắt em cạo gío, mà đã ra tiệm chọn hoa tặng em và chiều nay sẽ mời em đi nhà hàng để làm ấm lại tình vợ chồng đã nhạt phai vì thời gian, vì bận rộn của cuộc đời. Em có bao nhiêu quần aó, giày dép thời trang để diện, có son phấn để điểm trang mà mấy khi dùng đến?
- Tình yêu là ở trong lòng, cái màn tặng hoa, tặng qùa Valentine chỉ là hình thức phù phiếm, làm lợi cho giới kinh doanh. Năm nay kinh tế khó khăn, thất nghiệp lan tràn, càng giản tiện, tiết kiệm càng tốt, ở California có ông bị thất nghiệp đã giết chết vợ con và tự tử theo.Tình yêu đã cũ, hâm đi hâm lại như nồi nước phở cũng chẳng làm ngon thêm tí nào.
- Còn hơn là không hâm sẽ bị…thiu, sẽ tệ hại hơn nữa.
Anh vừa nói vừa thở vì vẫn còn đau mỗi khi tôi mạnh tay:
- Anh có muốn thế này đâu. Thật dại khờ khi người ta lấy nhau bất kể tuổi tác. Mà tại sao ngày ấy em cứ xông vào đời anh, đòi lấy anh trước khi anh ngỏ lời cưới em?
- Đấy là lãng mạn một cách bốc đồng. Tại cuốn truyện “Tình Nghĩa Vợ Chồng” của Leon Tolstoi do Bảo Sơn dịch, cô Mai tuổi mới lớn đã yêu chú Sách , người đàn ông hơn cô rất nhiều tuổi là bạn của cha cô, và chú Sách thì tử tế bao dung tuyệt vời làm ảnh hưởng đến em. Lại thêm bản nhạc nào đó của ông Y Vân với những câu “Năm anh 20 em mới sinh ra đời, năm anh 40 em mới vừa 20…” thật sống động và lãng mạn. Cả hai thứ cộng lại làm hồi đó em chỉ mơ lấy một anh chồng gìa, đến nỗi mấy thằng cùng trang lứa tán em, em coi chúng như hàng ranh con không hề đếm xỉa đến.
Anh thở dài:
- Còn anh háo thắng một cách bốc đồng! Vì anh không mãi mãi là thằng đàn ông 40 sung sức để yêu em, để mỗi lần em giận dỗi anh làm huề bế xốc em lên và ôm gọn trong vòng tay mình, ngược lại bây giờ một cú vung tay vùng vằng hờn dỗi của em cũng làm anh loạng quạng suýt ngã. Thà anh lấy một người vợ ngang vai phải lứa, cả hai cùng gìa, cùng nay ốm mai đau, cuộc sống thoải mái biết bao! Bà ấy cạo gío cho anh, anh cạo gío cho bà ấy, chẳng có gì để phàn nàn cả.
- Nhưng sao anh gìa nhanh thế? người ta 70 còn cưới vợ, mà anh thì mới 60 đã ốm yếu ho hen thế này?
- Thì sức khỏe mỗi người mỗi khác. Mẹ anh kể ngày còn bé anh đau ốm quặt quẹo, vừa chữa bệnh bằng Tây y lẫn Đông y vừa cúng bái chùa chiền tứ phương anh mới lớn nổi.
Tôi lên giọng kể lể:
- Tuy nhỏ tuổi hơn anh mà đôi lúc em như bà chị hai của anh, hay như một người mẹ chăm sóc đứa con thơ ấy.
- Phải nói rõ ra là như một bà chị hắc ám hay người mẹ…ghẻ em nhé, vì em hay gắt gỏng, mắng mỏ và hà hiếp anh lắm đấy.
- Vì anh lẩm cẩm qúa ai mà chịu nổi? Lúc nào cũng than đau mình nhức mẩy và đòi cạo gío. Thôi xong rồi, anh nằm nghỉ đi cho khỏe để em đi nấu cơm.
Tôi kê gối, đắp chăn cho anh nằm êm ấm xong thì có tiếng chuông cửa reo. Người ta đến giao phát một bình hoa tươi làm tôi ngỡ ngàng cứ tưởng có sự lầm lẫn gì chăng? Nhưng đúng địa chỉ nhà này và tên người nhận là… con gái tôi, chứ không phải tôi. Con gái đã 19 tuổi rồi, vậy mà dưới mắt tôi nó vẫn chỉ là một đứa trẻ con. Thì ra đã có anh chàng nào để ý đến nó rồi.
Tôi thận trọng mang bình hoa để lên bàn và ngắm nghía, bình hoa bằng thủy tinh trong suốt, thắt nơ bằng sợi dây màu hồng, trong cắm đầy hoa Hồng, điểm tô bằng những cánh hoa cúc trắng nhỏ lấm tấm với những cành lá dương xỉ xanh tươi.. Lòng tôi bỗng rộn ràng ấm áp, sống lại những phút giây xa xưa .
Chồng tôi cũng tò mò từ trong phòng bước ra:
- Hoa của ai đấy em?
Tôi ra khỏi giấc mơ:
- Còn ai vào đây nữa, ngoài con gái mình? không lẽ ai đó tặng hoa cho em, một mụ đàn bà 40 có chồng lù lù bên cạnh?
- Nhưng sao mặt em bâng khuâng thế kia?
- Em chạnh lòng nhớ thuở mới yêu anh, nhưng phút giây ngắn ngủi ấy qua rồi. Thực tế, em đang bực mình đây, con gái mình không thể quan hệ tình cảm yêu đương làm ảnh hưởng đến việc học hành của nó trong lúc này.
Chồng tôi bênh con gái:
- Em chỉ hơn nó 1 tuổi mà ngày xưa đã yêu anh thế nào? Lãng mạn đến thế nào? Em đã nói rằng nếu không lấy được anh thì tất cả đàn ông trên cõi đời này đều vô duyên, đều là những tượng đá không linh hồn.
- Thì đã nói ngày ấy em bốc đồng mà, nên phải rút kinh nghiệm cho con mình.
- Trái lại, em không bốc đồng mà còn tỉnh táo và thông minh để chép những bài thơ tình rất hay trên báo tặng cho anh. Em đã từng bỏ học để đi chơi với anh. Còn con gái mình vẫn đi học nghiêm chỉnh và tử tế hơn em nhiều.
Tôi vùng vằng:
- Anh đánh gía tình yêu của em xuống cấp như thời buổi kinh tế khó khăn mọi thứ đều hạ gía hả?
Con gái chúng tôi về đến, chấm dứt sự cãi cọ thường ngày như cơm bữa của cha mẹ:
- Bình hoa này là quà tặng Valentine của con, một người bạn trai yêu con và con cũng yêu anh ấy. Chiều nay chúng con có hẹn .
Tôi lo xa:
- Chúng con yêu nhau thì được, nhưng chớ có đòi cưới nhau sớm nhé? phải lo học hành thành tài đã.
- Chuyện cưới nhau còn lâu mẹ ạ, phải tìm hiểu tính tình nhau nữa chứ. Ngày xưa bố mẹ có tìm hiểu nhau trước khi cưới không?
- Không! Chồng tôi đáp.
Tôi khẳng định thêm:
- Mẹ cũng không! Trăm lần không, ngàn lần không và triệu lần không…
- Hèn gì bố mẹ xung khắc nhau, hay cãi cọ qúa, vậy mà bố mẹ nói lấy nhau vì tình yêu..
Tôi đáp mà như rên rỉ:
- Đúng là vì tình yêu con ạ, một tình yêu chớp nhoáng như một tia sấm sét lóe lên ngắn ngủi trong một đêm mưa gío u mê.
Con gái tôi an ủi:
- Nhưng tình yêu nào chẳng phai nhạt theo thời gian, lâu hay mau mà thôi, có lẽ chúng ta phải biết chấp nhận điều đó.
Chuyện tình Romeo và Juliet cũng thế, cả hai đều chết sớm, nếu lấy nhau thì chắc gì có thiên tình sử cho chúng ta đọc.
Con gái chúng tôi ở lứa tuổi đôi mươi là hình ảnh tôi ngày xưa, nhưng suy luận chín chắn hơn tôi nhiều.
Tôi nói với chồng trước khi lăn vào bếp để nấu nướng:
- Anh nằm yên đừng kêu réo gì em để em yên trí làm món thịt bò steak nhé. Thay vì mình đi nhà hàng như người ta trong ngày lễ Tình Yêu thì ăn tại nhà vậy.
Chồng tôi kêu lên:
- Thôi, thôi, anh mệt lắm, sức đâu mà nuốt món bò steak của em, chắc sẽ dai như đỉa đói hay dai dẳng như những lần em cãi nhau với anh và không chịu ngừng nghỉ.
- Anh đừng bi quan hóa vấn đề sẽ làm anh nhanh suy sụp và gìa thêm đấy. Em sẽ nấu theo sách vở, sẽ ngon lành…
- Hai mươi năm qua không lẽ hôm nay em sẽ giỏi nấu nướng đột xuất?
- Cứ coi như thế đi, cũng phải cho em cơ hội chứ. Hai chúng mình sẽ ăn bữa chiều nay với món bò steak và uống chút rượu cho ấm lòng và ấm tình anh nhé.
Anh vẫn cương quyết chối từ:
- Thú thật anh chỉ thèm…một tô cháo trắng nóng hổi ăn với thịt chà bông, có lẽ sẽ nhẹ nhàng và khỏe người hơn, và cũng dễ nấu cho em hơn là món bò steak.
Tôi thất vọng thở dài:
- Muốn ăn với anh một bữa chiều ấm cúng cũng không được, con gái thì hẹn hò đi ăn ngoài, chỉ còn hai vợ chồng mà hai khung trời khác biệt, chẳng lẽ anh ngồi húp cháo mà em ăn steak thì vui với ai?
- Thì em cùng ăn cháo với anh cho vui, nhân thể diet luôn.
Tôi chán nản dẹp bỏ bịch thịt bò trở vào ngăn tủ lạnh Vừa lúc đó con gái tôi đã trang điểm xong đi ra ngoài, con tôi thật đẹp với đôi mắt long lanh, nụ cười rạng rỡ và mái tóc mượt mà đong đưa.
- Mẹ ơi, con đi đây … Chúc bố mẹ ở nhà bình thường, đừng cãi nhau nữa nhé..
Ngày lễ Tình yêu, mùa của những tình yêu đã cũ, đã phai nhạt, trong đó có vợ chồng tôi Nhưng vẫn là mùa tình yêu bắt đầu, mới tinh khôi cho bao nhiêu người khác, ở mọi lứa tuổi, đến với nhau bằng nhịp đập của con tim, trong đó có con gái tôi.
Tôi thẫn thờ nhìn con gái đi ra cửa, chợt tôi vùng chạy ra theo nó, hoảng hốt lo âu:
- Con ơi…con ơi… con sẽ đi hẹn với người yêu của con, mối tình đầu của con, phải không?
- Vâng, con đã vừa nói với mẹ rồi, chúng con sẽ hòan toàn trong sáng và nghiêm chỉnh.
- Mẹ biết điều ấy rồi, vấn đề mẹ chưa biết và muốn hỏi con bây giờ là người yêu của con bao nhiêu tuổi?? bao nhiêu tuổi? bao nhiêu tuổi??
- Sao mẹ hỏi dồn dập và kinh hòang thế? Anh ấy hơn con 3 tuổi.
Tôi thở phào nhẹ nhỏm:
- May qúa, mẹ chỉ sợ con cũng lãng mạn như mẹ ngày xưa mà yêu và lấy chồng gìa thì khổ vào thân. Thôi con đi chơi vui vẻ nhé, còn mẹ đi nấu nồi cháo trắng và ăn với bố con cho hết buổi chiều nay.
Nguyễn thị Thanh Dương
**********************
Kỳ quái dịch vụ... thuê hotgirl đi chùa
Trần gian lắm thứ cho thuê
Có lẽ nhiều độc giả không còn xa lạ với các dịch vụ cho thuê thư ký, người mẫu, hay cho thuê bạn gái, người yêu, cho đến dịch vụ quái gở như dịch vụ cung cấp các em chân dài để ôm ngủ kiểu “trong sáng” từng được phản ánh. Nhưng giờ dịch vụ này đã dần dần lắng xuống. Đặc biệt là từ sau vụ việc một cựu PG (từng là một người mẫu trực thuộc công ty cho thuê “người yêu” V.N.M. khá đình đám ở Hà Nội) sau khi giải nghệ, đã cầm đầu tổ chức một đường dây cung cấp gái mại dâm giá cao. “Má mì” bị bắt, đường dây bung bét khiến dịch vụ này trở nên tai tiếng và không còn giành được nhiều sự tin cậy như vài năm về trước nữa.
Thế nhưng, không quảng cáo rầm rộ không có nghĩa là ngừng hẳn. Nhiều trang Facebook như “cho thuê người yêu”, “cho thuê bạn gái”, “PG tiệc”,”cho thuê người tình” vẫn hoạt động một cách công khai đi kèm nhiều lời mời chào hấp dẫn. Tất nhiên, những trang web và Facebook này đều lựa chọn đăng tải những hình ảnh các cô gái độ tuổi đôi mươi tươi trẻ “ngọt ngào” trong những trang phục không thể mát mẻ hơn.
Và những lý do đưa ra khi sử dụng dịch vụ đều vô cùng hợp lý: để bớt cô đơn, để đối phó với cha mẹ khi bị thúc giục cưới, để ra mắt hãnh diện với bạn bè, để che giấu giới tính thật của mình với xã hội. Thôi thì trăm ngàn lý do và mục đích “đúng đắn” được đưa ra để “chiêu mộ” khách hàng sử dụng dịch vụ của mình.
Sau khi khảo sát giá cả, tựu trung lại đây là một dịch vụ đắt đỏ, không phải ai cũng có thể chơi được. Giới ít tiền như dân lao động bình dân, sinh viên thì lại càng không. Trong thời buổi suy thoái, việc rút hầu bao ít nhất cũng từ 300 đến 500 nghìn đồng/giờ để mua được “một tiếng cười mỹ nhân”, chưa kể các chi phí phát sinh khi đi chơi như ăn uống, mua sắm cũng khiến nhiều người phải e dè.
Gút lại, đối tượng khách hàng chính của những dịch vụ này là những người có tiền. Có “phú quý” thì mới sinh “lễ nghĩa”, không thể cặp kè với các em chân dài trong khi ví rỗng leng keng và bao tử sôi réo ùng ục được.
Một đối tượng khách hàng ít người biết thường xuyên sử dụng dịch vụ này là những “play boy” đích thực, những tay chơi chuyên săn gái đẹp, hợp thức hóa việc sưu tập “hàng” của mình bằng những lý do bịa đặt. Những “tay chơi” này đâu cần người yêu, bạn gái để che mắt ai, cái đích đến của họ là chiếc giường nhà nghỉ êm ấm kìa. Và nhờ những thông tin được các sub (quản lý) cung cấp PG chi tiết đầy đủ thông tin từ xuất xứ nghề nghiệp đến cả chiều cao, cân nặng, số đo ba vòng, kèm ảnh chân dung gửi qua email, mà những “tay chơi” này giản lược được khâu đích thân đi tuyển chọn, lựa hàng.
Với sự quản lý và lỏng lẻo của các đơn vị quản lý PG, thật dễ dàng để những “tay chơi” chuyên nghiệp giăng bẫy và “xơi tái” được những “diễn viên đóng thế” đó. Không phải PG nào cũng đủ tỉnh táo và bản lĩnh để thoát khỏi những cái bẫy được giăng ra quá kín kẽ. Khó lường hơn khi mà những kẻ giăng bẫy không hề mang vẻ ngoài côn đồ, bặm trợn mà “đội lốt” những người lịch thiệp, và mục đích họ thuê PG thì lại quá ư là thành kính, tâm linh…
“Nhật ký hotgirl lên chùa”
Dịch vụ tìm, thuê “hot girl” để đi lễ chùa dài ngày bắt đầu manh mún khi trong một trang Facebook chuyên tuyển dụng PG ngắn hạn “Hội PG…” có gần 25.000 thành viên tham gia like. Hằng ngày có vô vàn tin tuyển dụng được đăng trên trang Facebook cộng đồng này từ tuyển dụng nhân viên bán hàng, PG tiệc, PG bán rượu, thuốc lá v.v...
Nhưng dòng tin tuyển PG có phần đặc biệt và gây tò mò có nội dung như sau: “Cần tuyển 1 PG đi cùng tham quan lễ hội tại chùa Hương vào Chủ nhật ngày …tháng…năm”. Kèm thông tin mập mờ là do một hội độc thân tổ chức. Thù lao của chuyến đi này là 1 triệu một ngày, khá là hấp dẫn so với công việc đòi hỏi là chỉ đi chơi cùng, trò chuyện và chụp ảnh. Hấp dẫn hơn khi người tuyển PG gợi ý thêm “có thể đề nghị mức phí khác nếu muốn”.
Yêu cầu của người tuyển dụng là cần một cô gái xinh xắn, hòa đồng và phải còn “single” (tức phải còn độc thân). Ai có nhu cầu thì có thể gửi thông tin cá nhân, ảnh để được chọn lựa. Hội độc thân ấy sẽ chọn ra PG nào thực sự thích hợp và liên lạc trực tiếp sau.
Bắt đầu từ một ý tưởng nghe có phần lạ và hấp dẫn ấy, trên hàng loạt các diễn đàn và một số Facebook tuyển PG đình đám nảy sinh ra dịch vụ “cho thuê hot girl” đi lễ chùa cùng, hoặc cho thuê “hot girl” để đi du xuân dài ngày. Khá nhiều bạn nữ quan tâm đến dịch vụ này, vì theo như lời quảng cáo thì công việc không có gì vất vả cả, mà vừa được đi chơi kết hợp đi du xuân, đi lễ chùa đầu năm luôn, lại được một khoản tiền kha khá bỏ túi.
K.H., sinh viên năm cuối của một trường cao đẳng, cũng đã bị một phen hết hồn khi tham gia một “tour” đi lễ chùa như thế. Vốn là một PG sự kiện có thâm niên gần 2 năm, cô đã từng tham gia không ít chương trình quảng cáo cho các hãng sản phẩm đồ uống, điện máy. Nhưng đây là lần đầu tiên cô nhận một “tour” đi lễ chùa như thế này. Qua những mối quan hệ trong giới PG, cô biết đến một nhóm doanh nhân đang tuyển chọn một “hot girl” đi lễ chùa cùng.
Nhờ người quen đang là quản lý một nhóm PG nhỏ giới thiệu, cộng với hình thức cao 1m65, gương mặt xinh xắn, dễ gần, cô đã được trúng tuyển tham gia chuyến đi lễ chùa Bái Đính với lịch trình trong một ngày. Lý do nhóm doanh nhân, gồm ba người đàn ông tự giới thiệu là kỹ sư thông tin, trưởng phòng truyền thông ấy cần tìm một “hot girl” đi theo là vì: “Bọn anh toàn đàn ông, không biết lễ lạt, cúng bái nên cần con gái đi theo, thạo việc hơn. Mà đã mất công thuê, thì thuê luôn một em xinh xắn, khéo léo đi theo để chụp ảnh lưu niệm lại cho mát mặt”.
Với lý do không thể chính đáng hơn, K.H. đã không ngần ngại nhận lời đi chuyến đi trong vòng một ngày với cát- sê hơn 1 triệu đồng, chi phí ăn uống thì “cứ để bọn anh lo”. Bản thân cô nghĩ, với một nơi chốn tâm linh như thế, không thể có chuyện gì mờ ám xảy ra được.
Buổi tối hôm trước khi xuất phát, anh trưởng phòng truyền thông còn nhắn tin dặn K.H. có mặt đúng giờ kèm theo câu nhắc nửa đùa nửa thật: “Mai em cứ mặc váy đi cũng được, bọn anh đều trong hội nhiếp ảnh, em làm người mẫu cho anh chụp luôn”. Mặc dù hơi băn khoăn việc mặc váy lên chùa có phần bất tiện và phản cảm, nhưng K.H. nghĩ, nếu đó là yêu cầu của khách hàng thì cũng đành chiều, trong nhiều chương trình, việc mặc đồng phục ngắn đứng nơi đông người đã khá quen thuộc với cô.
Chuyến đi khá lý thú khi đây cũng là lần đầu tiên cô được đặt chân đến chốn lễ hội thánh linh. Lần đầu tiên cô được chiêm ngưỡng tượng Phật bằng đồng lớn nhất châu Á, các hang động đẹp mê ly. Trong chốn chùa chiền đông đúc, thi thoảng có anh vô ý xô vào cô, có anh lại chăm chăm đi bậc thang đằng sau, làm cô vừa đi vừa giữ váy một cách ý tứ. Sự việc chỉ lộ bản chất thật đến khi sau một ngày leo trèo mệt lử, nhóm bắt đầu dừng lại ăn tối ở một cửa hàng thịt dê Ninh Bình có tiếng, K.H. đã cố ngăn họ uống ít để còn lái xe về, nhưng không được.
Rượu vào lời ra, không biết có phải do ăn thịt “dê” khiến các anh cũng nổi máu 35 trong người lên không mà tay chân các doanh nhân bắt đầu hoạt động, hết quàng vai bá cổ, lại có anh “vô tình nhưng cố ý” đặt tay lên đùi, sờ soạng dần lên váy cô. K.H. hết sức bối rối và sợ hãi nhưng cũng cố gắng nhịn để giữ phép lịch sự. Trời dần tối, cuộc nhậu không có dấu hiệu dừng lại, anh kỹ sư giả bộ gục xuống say xỉn ra chiều không lết về được nữa. Lúc này, các vị doanh nhân khả kính mới lộ mặt thật.
Bộ mặt đỏ phừng phừng, hơi rượu bia phả ra nồng nặc, cùng điệu cười khả ố nói với K.H.: “Tụi anh say rồi, không về Hà Nội được trong ngày hôm nay đâu. Có khi anh em mình thuê nhà nghỉ qua đêm rồi sáng mai về, thù lao thì bọn anh gửi em gấp đôi”. Một anh thì giả say xỉn khoác vai K.H. định lôi lên xe, còn hai anh còn lại không những không can ngăn mà còn hùa theo. Lờ mờ nhận ra ý định đen tối của khách hàng, K.H. chạy ra ngoài, gọi taxi đi thẳng ra đường lớn, bắt xe khách trở về Hà Nội ngay đêm ấy.
Hôm sau, chưa kịp phàn nàn với người quản lý đã giới thiệu cho cô thì K.H. đã bị mắng té tát vì “thái độ làm việc không chuyên nghiệp, bỏ về trước, làm mất uy tín người quản lý”. Kèm theo thù lao bị cắt mất một nửa. Vừa oan ức, vừa xấu hổ, sợ mang tiếng, K.H. chả dám kêu than với ai. Chỉ biết thề rằng “lần sau cạch không có lễ lạt gì nữa!”. Đúng là chả cái dại nào bằng cái dại nào.
Quản lý theo kiểu “bật đèn xanh”?
Từ trước đến giờ, chúng ta không lạ gì những hành vi buôn thần bán thánh, lợi dụng thần Phật để kinh doanh, làm tiền, bắt chẹt người dân đi lễ, nhưng lợi dụng thần thánh cho những mục đích bẩn thỉu của cá nhân thì quả thật là quá kinh hoàng. Một số cá nhân lại dùng chiêu bài “đi lễ” để che giấu cho những “sex tour” trá hình. Cầu có ắt có cung. Sau khi nghe câu chuyện trên của một người bạn, tôi trực tiếp giả làm khách hàng để tìm hiểu về dịch vụ này.
Quá trình liên hệ với một chủ dịch vụ “Cho thuê người yêu” thật là gian nan! Mặc dù đã cung cấp số điện thoại trên Facebook cá nhân, nhưng T.H., chủ của dịch vụ ba lần bảy lượt khi tôi gọi đều không nghe máy. Đầu dây bên kia là những tràng tút dài, mãi cho đến khi tôi để lại tin nhắn yêu cầu tuyển 2 “hot girl” để đi lễ ở Yên Tử (Quảng Ninh) hai ngày thì khoảng hai tiếng sau, T.H. mới hồi đáp cho tôi, nhưng bằng một số điện thoại khác, tôi đoán đây là một sim rác. T.H. lập tức đồng ý yêu cầu cần thuê “hot girl” của tôi mà không một chút vặn vẹo, hạch hỏi.
Cuộc thương lượng giữa chúng tôi vô cùng chóng vánh bằng cách trao đổi chủ yếu qua email, T.H. gửi email file ảnh của một vài cô gái thích hợp, kèm chiều cao, cân nặng, năm sinh để tôi chọn lựa. Nhưng khi tôi ngỏ ý muốn nói chuyện cho dễ thì T.H. đều từ chối, có lẽ để đề phòng tôi là công an điều tra hoặc kẻ phá rối. T.H. sau khi đưa ra mức giá thì dặn tôi chọn lựa nhanh chóng, và báo trước ít nhất 1-2 ngày để các “hot girl” sắp xếp thời gian, vì đầu năm và cũng trùng với dịp lễ Valentine nên các em chạy “show” nhiều.
Sau khi chắc chắn ngày giờ, tôi sẽ được trực tiếp gặp mặt các “hot girl” và thanh toán trước một nửa cátsê với T.H. thông qua chuyển khoản ngân hàng. Còn một nửa thì thanh toán bằng cách đưa trực tiếp cho các “hot girl” khi chuyến đi kết thúc. Qua cách giao dịch chặt chẽ không chút kẽ hở ấy, thật khó để lần mò được dấu vết của người tổ chức dịch vụ này.
Giả giọng bông lơn, tôi nhắn tin dò ý với T.H.: “Thế ngoài đi chùa, bọn anh có được hẹn hò với các em ấy không?” thì rất nhanh nhận được câu trả lời mang ý “bật đèn xanh”: “Bên em không can thiệp vấn đề này… có thể “tự tìm hiểu”, nói chung các bạn cũng thuộc dạng con gái hiện đại, “thoải mái”…”. Sau đó, T.H. gửi cho tôi đường link báo giá một số dịch vụ khác như: “mời về nhà để trò chuyện, ăn uống; đi du lịch dài ngày…” phòng khi “anh có nhu cầu…”. Sự quản lý lỏng lẻo, thậm chí có phần dễ dãi và vô trách nhiệm của các cá nhân, các công ty quản lý PG đã tạo điều kiện cho sự biến tướng tăng lên, một dịch vụ lẽ ra rất độc đáo lại trở thành một ẩn họa mại dâm trá hình.
Chùa chiền là chốn thiêng liêng, là nơi người người phải kính cẩn nghiêng mình hành lễ, thì trong khi đó, lại có những kẻ coi thường thần linh, lợi dụng những chuyến đi lễ Thần Phật để che giấu những mục đích thấp hèn, bỉ ổi. Dịch vụ “thuê hotgirl đi lễ chùa” là một loại dịch vụ cần phải tẩy chay, lên án.
*******************************
Ngắm hiện trường một số vụ tai nạn giao thông
http://toithichdoc.blogspot.com/2014/03/ngam-hien-truong-mot-so-vu-tai-nan-giao.html
**************************
Mưu sinh giữa “đất hứa” Sài Gòn
Bà Nguyệt rời Sơn Tịnh (tỉnh Quảng Ngãi) khi đứa con út của bà mới lên 1, đó là năm 1998. Năm bà quyết định xa quê là năm chuột cắn nát 3 sào lúa của bà: “Đói quá, tính vay mượn đằng nào cũng quẫn. Cả xóm mất mùa chứ đâu riêng gì nhà tui. Nghe đâu đất Sài Gòn dễ sống, lại có bà chị họ bán trái cây dạo ở đấy, tui rớt nước mắt nghĩ đến ngày rời con đi làm ăn. Nhưng không đi lấy gì mà sống? Không đi lấy tiền đâu cho hai đứa lớn đóng học?”. Bà rụt rè bàn với chồng, chồng bảo: “Muốn đi thì cai sữa cho thằng út cái đã rồi để thằng nhỏ ở nhà với tui”. Thế có nghĩa là đồng ý, thế là bà thu xếp ra đi.
Bà Mười Hiền và gánh bánh tráng trộn 17 năm trời ở đường Nguyễn Hữu Cảnh.
Bà Mười Hiền (quê ở An Nhơn, Bình Định) suốt 17 năm nay bán bánh tráng trộn tại một con hẻm nhỏ đường Nguyễn Hữu Cảnh (quận 1). Cứ đôi quang gánh, bà đi qua đi lại con hẻm đến mòn bước chân, gặp hiên nhà nào vắng thì ngồi đại xuống bán. Bữa trưa, bữa tối qua loa với hộp cơm trắng mua ở quán cơm gần đó. Cơm trắng ăn với cá khô, trứng chiên nấu sẵn từ sáng: “Ở con hẻm này gần 17 năm, ai sống lâu năm, ai là người mới tới, nhà nào mới xây, nhà nào thay đổi cái gì tui thuộc hết. Gần 17 năm chỉ thuộc đường từ Cầu Muối đến đây và thuộc tuyến xe buýt xuống trường con trai học” - bà nói.
Bà Mười Hiền có 3 người con. Con trai cả đã tốt nghiệp đi làm, con trai thứ 2 đang học Trường Cao đẳng Xây dựng số 2, con gái út học lớp 11. Bà nói: “Xóm tôi ở bây giờ toàn đàn ông ở nhà cơm nước, làm ruộng nuôi con. Đàn bà vào Sài Gòn bán bánh tráng trộn hết rồi. Cứ người này rủ người kia, hàng xóm, chị em một nhà rủ nhau đi. Tui cũng ráng nuôi thằng thứ hai tốt nghiệp đại học thì về quê, hai vợ chồng làm ruộng nuôi nhau. Con út nếu vào được đại học thì để hai thằng anh nuôi”.
Tình đồng hương giữa phố
Bà Nguyệt tâm sự, đêm đầu tiên giữa đất Sài Gòn phồn hoa, bà với hai người phụ nữ cùng quê Sơn Tịnh trùm chăn kín mặt để giấu đi tiếng khóc thổn thức. Rồi một phút tình cờ, không nín nổi nữa, họ vỡ oà, ôm nhau khóc: “Nhớ chồng, nhớ con, nhớ ruộng đồng quá!”. Nhưng riết rồi những lo toan cũng cuốn bà đi. Con bà hết đứa này đến đứa khác vào đại học. Đứa con gái lớn của bà Nguyệt giờ đã tốt nghiệp cao đẳng chuyên ngành tài chính, đã lập gia đình và lại tha hương ở Sài Gòn. Đứa thứ hai đang học Đại học Kinh tế năm thứ 3. Thằng út thì đang học lớp 10 ở quận 12. Riêng bà Nguyệt vẫn thế, vẫn bán trái cây, lạc luộc ở công viên. Chỉ có một điều thay đổi ở bà, lúc mới rời Sơn Tịnh, bà là một phụ nữ 48kg đầy đặn, giờ bà chỉ còn nặng 38kg. Bà đùa: “Tại ngủ chật quá, tại lo toan nhiều quá nên mỡ bị ép hết rồi”.
Ngôi nhà bà Nguyệt và bà Nga đang sống nằm ở một con hẻm nhỏ đường Kỳ Đồng (quận 3). Giữa Sài Gòn đô hội, căn nhà rộng chưa đến 20m2 này là “tổ ấm” của hơn 30 người phụ nữ cùng quê Sơn Tịnh (Quảng Ngãi), cùng bán trái cây, lạc luộc dạo ở công viên 30.4. “Nói là nhà cho sang, chứ có bàn ghế, giường chiếu, bếp núc chi đâu. Cứ nền nhà đó, ai ngủ chỗ nào thì ngủ. Có mùa đông người vô bán thời vụ, mỗi người được ngủ có 2 ô gạch. Có chỗ mà ngủ là tốt lắm rồi. Suốt 16 năm tôi ngủ dưới đất” - bà Nguyệt kể bằng giọng Quảng Ngãi đặc sệt.
Ngôi nhà được bà chủ hàng đứng ra thuê, bà chỉ thu 3.000 đồng mỗi đêm/người với điều kiện là họ phải lấy nguồn hàng từ bà cung cấp. Những người phụ nữ nghèo tha hương tự an ủi, rằng "Biết rằng nếu nhận hàng để bán ép theo cách này thì chẳng lời được bao nhiêu, nhưng mình vẫn phải lấy hàng của bà ấy. Vì dù gì họ cũng cho mình ở gần như miễn phí. Và chẳng phải ai xin bán hàng bà ấy cũng đồng ý, chỉ người Sơn Tịnh thôi. Nếu may mắn thì mỗi ngày cũng bán được hơn 100 ngàn đồng, trừ tiền cơm thì còn dư được 70, 80 ngàn đồng để dành”.
Ông Ba (người Phú Yên) và “đôi chân vốn liếng” là chiếc xe lăn, mưu sinh bằng nghề bán vé số. Ảnh: KQ - MQ
Nếu con hẻm đường Kỳ Đồng là “nghiệp đoàn” bán trái cây, lạc luộc dạo của những người phụ nữ cùng quê Sơn Tịnh, thì ngôi nhà 2 tầng đường Cô Bắc (quận 1) là “nghiệp đoàn” bán bánh tráng trộn của những người cùng quê Bình Định. Gần 17 năm nay, bà Mười Hiền ra vào ngôi nhà đó như một chốn nghỉ ngơi sau một ngày gánh bánh tráng đi bán: “Ngôi nhà hai tầng rộng chưa đầy 70m2 mà có hơn 70 người ở, toàn người Bình Định, toàn bán bánh tráng trộn. 4h sáng là cả nhà dậy, cùng đi chợ Cầu Muối mua hàng rồi 6 giờ đã gánh đi bán. Mỗi người một nẻo. Đêm 11 giờ mới về, ai về trước tìm chỗ ngủ trước, ai về sau thì ngủ chật hơn”. Mỗi tháng, bà Mười Hiền cũng như những người phụ nữ cùng quê phải trả 400 - 500 ngàn đồng cho chủ nhà. Nếu ai nấu ăn thì trả thêm vài chục ngàn đồng tiền điện. Chủ nhà cũng là một phụ nữ người Bình Định, đứng ra thuê nhà. Bà chỉ cho người Bình Định vào Sài Gòn bán bánh tráng trộn thuê.
Cũng giữa lòng Sài Gòn, có những con hẻm được người dân gọi quen bằng cụm từ “xóm Phú Yên”. Bởi mỗi con hẻm có đến hàng chục đại lý vé số, mỗi đại lý lại có vài chục người Phú Yên mưu sinh. Ví dụ như con hẻm 214 Nguyễn Trãi (quận 1), hẻm 46 Vườn Chuối (quận 3), hẻm 102 Cống Quỳnh (quận 1)... “Sài Gòn không bao giàu nhưng sẽ bao no, chỉ cần chịu khó” - bà Cưng, chủ một đại lý vé số ở con hẻm 102 Cống Quỳnh, khẳng định bằng giọng hài hước nhằm trấn an người Phú Yên mới đến. “Bán được hay không thì cũng cứ về đây mà ăn cơm” - bà nói với người mới. Đại lý vé số của bà Cưng - ông Rồng là một ngôi nhà hai gác, tuềnh toàng, nửa tường nửa ván là nơi ăn ở, sinh hoạt của hơn 15 người Phú Yên nhập cư, đa số họ là người tàn tật. “Nghề bán vé số cần nhất là đôi chân. Có đôi chân làm “vốn liếng”, đi ngóc ngách nào của Sài Gòn bán cũng được. Còn tụi tui, vốn liếng chỉ là chiếc xe lăn này, tay xòe vé số, tay đẩy xe, dễ gì...” - giọng ông Ba, một trong những người tàn tật đang nương nhờ nhà bà Cưng ráo hoảnh nhưng ánh mắt lộ rõ sự tủi thân.
Chính vợ chồng bà Cưng - ông Rồng cũng khởi nghiệp từ những tờ vé số khi mới bước chân vào thành phố 12 năm trước. “Hai vợ chồng cưới nhau mà chẳng có lấy một tấc ruộng. Ở nhờ ba má hoài cũng cực. Tui với ổng đánh liều, dắt nhau vào Sài Gòn kiếm cơm chỉ với triệu đồng giắt lưng. Chẳng biết kiếm tiền bằng cách nào, hai vợ chồng đến đại lý, nhận đại ít vé số về bán” - ông kể. Khi đã dành dụm được ít tiền, hai vợ chồng ông quyết định thuê hẳn nhà nguyên căn, rủ thêm những người cùng quê, quen biết vào Sài Gòn ở và bán vé số với mình: “Thú thật là do nhận vé số ở đại lý với giá sỉ nên khi chia lại với những người trong nhà, tôi còn dư một khoản tiền lời. Nhưng số tiền này là tiền lo cơm nước, tiền thuê nhà cho hơn 15 người. Họ dựa vào mình mà mình cũng dựa vào họ. Cùng tha hương ở Sài Gòn phải dốc lòng thương lấy nhau thôi”.
**********************
Chốn nghỉ dưỡng yêu thích của các sao thế giới
Thiên đường nhiệt đới Barbados, đảo Hawaii bốn mùa mát mẻ hay làn nước trong xanh và dải cát trắng mịn màng quanh đảo Bora Bora là một trong những nơi mà các sao yêu thích.
1. Dubai, Các tiểu vương quốc Ảrập thống nhất
Không chỉ tự hào bởi thời tiết quanh năm mát mẻ và những bãi biển cát trắng xóa, Dubai còn hấp dẫn du khách bởi những khu nghỉ dưỡng xa xỉ bậc nhất thế giới. Nơi đây được ví như thiên đường của những tuyệt phẩm kiến trúc có một không hai trên thế giới.
Thiên đường ở Dubai. |
Trong đó, nổi bật là khách sạn 7 sao Burj Al Arab hình cánh buồm nguy nga vươn mình ra biển khơi , thu hút du khách đủ mọi quốc tịch, đặc biệt là các ngôi sao nổi tiếng trên thế giới như Kim Kardashian, vợ chồng cầu thủ Beckhams, diễn viên Rita Ora và Kelly Brooks…
2. Riviera, Pháp
Riviera nổi tiếng với khí hậu trong lành, mát mẻ, mùa hè cũng như mùa đông. Dải bờ biển này rất hẹp nhưng đầy quyến rũ. Ngoài ẩm thực tươi ngon, những bãi biển nước trong vắt, ấm áp thì những khách sạn xa hoa cũng là yếu tố hấp dẫn của vùng Riviera.
Những ngôi sao như Kate Moss, Ashton Kutcher và Mila Kunis, Colin Firth, Johnny Depp, Cate Blanchett và Jennifer Lopez đều từng lựa chọn địa danh này làm điểm nghỉ dưỡng.
3. Bora Bora, Pháp
Đảo Bora Bora được bao quanh bởi một đầm phá lớn và rạn san hô dài. Trung tâm của đảo là tàn tích của một ngọn núi lửa đã tắt. Bora Bora rất nổi tiếng với làn nước trong xanh và dải cát trắng mịn màng, những phong cảnh ngoạn mục. Hòn đảo xinh đẹp này được rất nhiều người ưu ái gọi là thiên đường du lịch biển ở Thái Bình Dương. Chính vì vậy, nơi đây thu hút nhiều ngôi sao trên thế giới như Eva Longoria nữ diễn viên "Những bà nội trợ kiểu Mỹ", Kardashian và gia đình. Cặp sao nổi tiếng Nicole Kidman và Keith Urban cũng đã chọn Bora Bora làm điểm nghỉ tuần trăng mật vào năm 2006.
Hòn đảo Bora Bora yên bình luôn là nơi nghỉ dưỡng lý tưởng. |
4. Aspen, Colorado, Mỹ
Aspen là một trong những khu nghỉ mát trượt tuyết tốt nhất được biết đến trên thế giới. Từng là thị trấn nổi tiếng vào những năm thế kỷ 19, ngày nay du khách đến khu trượt tuyết và thị trấn Aspen sẽ ngỡ ngàng trước vẻ hiện đại với những cửa hàng cao cấp và sườn núi trượt tuyết đẹp như tranh vẽ.
Với 92 phòng nghỉ tiện nghi, ấm cúng với lò sưởi khí và phòng tắm lát đá cẩm thạch, Little Nell là khách sạn 5 sao duy nhất của thị trấn nhỏ này. Nơi đây đã trở thành điểm đến yêu thích của nhiều ngôi sao thế giới, trong đó có tiểu thư Paris Hilton, ca sĩ Mariah Carey, nữ ca sĩ Nicole Scherzinger và tay đua Lewis Hamilton…
5. Hawaii, Mỹ
Tuy nằm ở vùng nhiệt đới, nhưng Hawaii chịu sự điều tiết của khí hậu biển, bốn mùa mát mẻ. Trên đảo, ánh sáng chan hòa, khí hậu trong lành, cây cối xanh tốt, các loại thực vật nhiệt đới đua nhau sinh trưởng, khung cảnh đại dương như chốn thiên đường là nơi mê hoặc nhiều du khách.
Hawaii là nơi dừng chân của nhiều các sao nổi tiếng. |
Với nhiều khách sạn, khu nghỉ dưỡng sang trọng và tiện ích, Hawaii đã trở thành điểm đến thu hút các sao thế giới. Nữ người mẫu kiêm diễn viên Rosie Huntington-Whiteley đã cùng chào đón năm mới cùng bạn trai Jason Statham ở đây. Hawaii cũng là nơi hẹn hò của cặp đôi nổi tiếng, diễn viên Charlize Theron và bạn trai Sean Penn.
6. St. Barthelemy, Pháp
Nằm trong quần đảo Leeward ở Caribbean, St. Barthelemy nổi tiếng với những bãi biển cát trắng trải dài, các spa, cảng du thuyền, nhà hàng sang trọng. Không chỉ là điểm chụp ảnh thường xuyên của tạp chí nổi tiếng Victoria's Secret, nơi đây cũng được chọn làm nơi tổ chức lễ đính hôn của cặp đôi Olivia Palermo và Johannes Huebl. Hai ngôi sao nổi tiếng là vợ chồng ca sĩ Beyoncé và Jay-Z cũng lựa chọn hòn đảo này cho chuyến nghỉ dưỡng của mình.
7. Seychelles, Anh
Được tạo thành từ 115 hòn đảo tuyệt đẹp, Seychelles là đặc biệt ấn tướng về sự riêng tư và yên tĩnh. 11 biệt thự trên đảo nằm nép mình giữa những bãi biển cát trắng và không gian đại dương bao la khiến cho nơi này càng trở nên lãng mạn. Hoàng tử Anh William và công nương Kate Middleton đã trải qua tuần trăng mật trên đảo Bắc của Seychelles.
8. Barbados
Bãi biển yên bình hấp dẫn du khách. |
Một thiên đường nhiệt đới với biển, rừng xanh biếc và những bãi cát trải dài hàng dặm luôn hấp dẫn bất kỳ du khách nào. Hòn đảo bình dị này cũng là điểm đến yêu thích của các ngôi sao thế giới bởi hàng loạt những bãi biển cát trắng và khách sạn sang trọng, tiện nghi.
Khách sạn 7 sao Sandy Lane Hotel ở đây là một điểm đến quen thuộc của các sao Hollywood như Gwyneth Paltrow, siêu mẫu Claudia Schiffer hay nhà sản xuất truyền hình nổi tiếng Simon Cowell.
Anh Phương
Ảnh: Hello
********************
Xét xử vụ đánh chết 2 người nghi trộm chó: “Cả làng” vây tòa
Hàng trăm người dân có mặt tại phiên tòa xét xử vụ án “cả làng” đánh chết 2 trộm chó đã tỏ ra rất bức bức xúc, sau đó những người này đã vây quanh tòa để phản đối bản án được cho là nặng.
Trong ngày 28.3, TAND tỉnh Quảng Trị mở phiên hình sự sơ thẩm lần thứ hai xét xử Nguyễn Đăng Trường và 9 bị cáo khác về tội cố ý gây thương tích dẫn đến cái chết của 2 người nghi là trộm chó.
Trước đó, vào tháng 11.2013, TAND tỉnh đã mở phiên xét xử lần thứ nhất, vì có nhiều yếu tố chưa đảm bảo nên sau một buổi xét xử tòa quyết định trả lại hồ sơ để điều tra bổ sung.
Tại phiên tòa diễn ra vào ngày 28.3, ngoài 6 bị can trước đó đã bị truy tố về tội “Cố ý gây thương tích” ở phiên tòa sơ thẩm lần thứ nhất gồm: Trần Văn Trung (25 tuổi); Trần Văn Tiến (23 tuổi); Nguyễn Đăng Trường (27 tuổi); Nguyễn Đăng Quý (40 tuổi); Nguyễn Đăng Lợi (40 tuổi); Nguyễn Trung Hà (18 tuổi) cùng trú tại thôn Nhĩ Trung, xã Gio Thành, huyện Gio Linh, tỉnh Quảng Trị - thì ở phiên xét xử sơ thẩm lần 2 này có thêm 4 bị can cũng bị truy tố cũng với tội danh trên: Nguyễn Thanh Kháng (23 tuổi), Nguyễn Thanh Bình (58 tuổi), Nguyễn Đăng Huấn (60 tuổi), Nguyễn Đăng Sơn (39 tuổi, cùng trú thôn Nhĩ Trung).
Theo cáo trạng, sau khi uống rượu vào tối 28.8.2012 - Tiến, Trường, Kháng cùng rủ nhau đi “rình bắt những người ăn trộm chó”. Đến 1h30 rạng sáng 29.8.2012, cả nhóm phát hiện có 2 thanh niên nghi ăn trộm chó nên đã đuổi đánh làm hai người này ngã khỏi xe máy.
Lúc này rất đông dân làng xuất hiện dùng gậy gộc để đuổi đánh nên hai thanh niên nghi trộm chó chia làm hai hướng rồi đánh trả lại để trốn chạy nhưng không thoát được.
Hai nạn nhân được xác định tên là Nguyễn Xuân Triều (42 tuổi) và Nguyễn Đăng Cường (32 tuổi) cùng trú tại tỉnh Quảng Bình đã bị người dân đánh trọng thương, trên đường đi cấp cứu thì tử vong.
Người dân ở thôn Nhĩ Trung vây quanh tòa vì cho rằng bản án đưa ra là nặng. |
Phiên tòa diễn ra rất căng thẳng vì nhiều bị cáo không đồng ý với kết quả của cơ quan điều tra. Đến cuối giờ chiều 28.3, TAND tỉnh Quảng Trị tuyên phạt Trường 3 năm tù; Tiến, Trung, Quý, Lợi cùng lãnh 2 năm 6 tháng tù; Hà 2 năm tù; Huấn, Bình, Kháng, Sơn cùng lãnh 2 năm tù cho hưởng án treo. Đồng thời, các bị cáo còn liên đới bồi thường 69 triệu đồng tiền mai táng phí và cấp dưỡng cho 3 con nạn nhân 500 nghìn đồng/tháng/người.
Sau khi Tòa tuyên án, hàng trăm người dân và người thân của các bị cáo đánh chết hai người nghi trộm chó đã không đồng tình với mức án trên nên đã ở lại vây tòa đòi gặp thẩm phán.
Phải mất nhiều thời gian, cơ quan chức năng mới thuyết phục được người dân ổn định và trở về nhà.
***********************
Nghệ thuật qua những bức ảnh nude tuyệt đẹp
**************************
Đặc sản cường dương VN vừa ăn vừa... chết khiếpDù được bày biện đẹp đến mấy thì nhiều người vẫn không khỏi rùng mình khi ăn vì liên tưởng đến những chú thằn lằn sống.
|
Song Phương chuyển
****************************
Hậu quả của việc ăn Hủ Tíu Dai..........
Mời đọc. Các ông thấy sao?
Hóa ra, đàn ông rất hay bị đàn bà rầy la. Lúc bé thì mẹ mắng.
Lớn lên một tí bị chị mắng. Lớn tí nữa, bị người yêu chê trách. Lấy vợ bị vợ đay nghiến. Về già lại bị con gái kêu ca.
*Đàn ông luôn tỏ ra bất mãn với "bệnh nói nhiều" của phụ nữ, thậm chí coi
đó là một giấc mộng kinh hoàng nhất trong cuộc đời. Trong khi đó, hầu hết phụ
nữ lại cho rằng họ buộc phải nói nhiều để "chiến đấu" với tật xấu của bạn
đời.
Theo các chuyên gia về gia đình thì không có gì hoang tưởng hơn là chỉ
dùng lời nói mà có thể cải tạo được một người đàn ông. Trái lại, không ít cuộc
ly hôn đã là hậu quả trực tiếp hay gián tiếp của những cuộc tra tấn bằng ngôn
ngữ triền miên.
Người ta kể rằng có một người đàn ông bị đi tù hai năm vì tội đánh vợ. Sau
khi mãn hạn được tha về đoàn tụ với gia đình mới có một tuần lễ, anh ta
lại khăn gói đến xin ban quản lý nhà tù cho được tiếp tục cải tạo đến hết đời.
Hỏi vì sao anh không thích ở nhà mà lại muốn vào tù? Anh ta thú thật rằng,
tuy ở trong tù mất tự do thật nhưng còn sướng hơn ở nhà, vì không bị vợ
nói ra rả suốt ngày đêm!
Một cuộc điều tra 3.000 người đàn ông ở Thượng Hải với câu hỏi: "Tính xấu
của vợ mà anh ngán nhất?" thì 86% người trả lời: "Nói nhiều". Các nhà tâm
lý học cho rằng, hầu hết đàn ông đều sợ cái tính nói dai của các bà vợ. Nỗi
sợ này có nguồn gốc sâu xa từ hồi nhỏ khi anh ta bị mẹ mắng mỏ. Đàn ông lẩn
tránh các lời khuyên của vợ cũng giống như khi còn bé họ lẩn tránh lời dạy
bảo của mẹ. Hóa ra, đàn ông rất hay bị đàn bà rầy la. Lúc bé thì mẹ mắng.
Lớn lên một tí bị chị mắng. Lớn tí nữa, bị người yêu chê trách. Lấy vợ bị
vợ đay nghiến. Về già lại bị con gái kêu ca.*
*Có phải đàn ông bị vợ nói nhiều là đáng đời vì họ lắm tội. Tiếc rằng thực
tế cho thấy khó mà có ông chồng nào thoát khỏi những "tội lỗi" ấy. Người làm
việc trí óc bị rầy la về đóng cái đinh không nên hồn. Người khéo léo chân
tay lại bị chê là viết cái đơn không xong. Người giỏi cả chân tay lẫn trí
óc lại bị tra tấn vì không bao giờ biết mua vé đưa vợ đi xem một bộ phim...
Giải thích tại sao phụ nữ nói nhiều, có nhà khoa học cho rằng vì khả năng
sử dụng ngôn ngữ của họ mạnh hơn nam giới. Lại có người cho rằng là từ thời
tiền sử, phụ nữ trồng trọt hái lượm nên tha hồ nói chuyện, trong khi đàn
ông đi săn bắt phải ẩn nấp không nói được. Thật ra, đàn bà cũng chẳng thích
lắm điều nhưng vì đa số việc nhà vẫn rơi vào tay phụ nữ mà những việc đó thì
không mấy khi được vừa lòng do chồng con gây ra, vì vậy phụ nữ không nói
cũng không được.
Tuy nhiên các nhà tâm lý cho rằng người vợ khôn ngoan nói cái gì chỉ nói
một lần thôi. Nếu điều đó không theo ý mình thì cũng không nói đi nói lại hay
làm thay anh ta. Bởi vì, cũng theo các chuyên gia về gia đình thì không có
gì hoang tưởng hơn chỉ là dùng lời nói mà có thể cải tạo được một người
đàn ông. By giờ ta hãy đi ngược thời gian xem khi mới quen hơi bén tiếng
nhau, phụ nữ có thói quen ấy. Nếu không có lẽ số cuộc kết hôn phải giảm đi 90%.
Vậy khi mới yêu nhau, phụ nữ cư xử với đàn ông thế nào?
Thường lúc đó họ khen không ngớt. Nào là: "Anh giỏi quá!"; Anh tài quá!";
"Anh thông minh quá!"... Thì ra mọi chuyện chỉ bắt đầu từ khi kết hôn. Hãy
thử nghe một đoạn băng ghi âm xem một cuộc xung đột vợ chồng thường diễn
ra như thế nào? Ăn xong, người vợ nhẹ nhàng bảo: "Bữa nay, anh rửa bát nhá".
Chồng vừa dán mắt vào ti-vi vừa trả lời: "Được rồi, cứ để đấy!". Mươi phút
sau vợ hỏi; "Anh có rửa bát không nào?". Anh ta vẫn không dời mắt khỏi
ti-vi, miệng trả lời: "Có". Nhưng đa số phụ nữ không chấp nhận như thế. Họ
muốn chồng phải làm ngay, nếu không thì hoặc họ sẽ tự làm, hoặc họ sẽ
"trình diễn" một bộ mặt hình sự mà những người đàn ông yếu bóng vía có thể bị
chấn thương tâm lý đến mức thấy mình đúng là một tên tội phạm. Bộ mặt ấy sẽ
tiệu diệt hết cả mọi thú vui của anh ta trong ngày hôm đó.
Suy cho cùng, ai chả muốn nhà cửa sạch sẽ, ngăn nắp nhưng nếu vì thế mà
đánh đổi cả bầu không khí gia đình êm ấm có nên không? Không ít cuộc ly hôn đã
là hậu quả trực tiếp hay gián tiếp của những cuộc tra tấn bằng ngôn ngữ triền
miên này. Để kết thúc bài viết, xin kể một câu chuyện có thật về một đôi
vợ chồng người Nga.
Xecgây Ivanovich kết hôn với Lêna Xêramôva và chỉ còn mấy hôm nữa là đến
ngày kỷ niệm đám cưới vàng. Bỗng nhiên bữa nọ đang ăn thì bà vợ phát hiện
chồng đánh rơi miếng thịt ra sân nhà, bà ta nghiến răng gầm lên: "Ông ăn
uống cái kiểu gì thế?". Xecgây lạnh lùng nhìn vợ, không nói một lời đứng
dậy thu xếp khăn gói ra đi. Về sau có người bạn thân của ông kể lại lần gặp
cuối cùng, ông ta nói: "Lúc nào bà ấy cũng đay nghiến tôi. Bà ấy nói tôi suốt
đời không làm được một việc gì ra hồn. Lần này, ít nhất tôi cũng làm được một
việc là... ra đi vĩnh viễn.
**************************
************************