Giữa lùm tre ở cánh đồng cách thành phố chỉ 3 km, vợ chồng ông Đức chung sống hàng chục năm nay. Cuộc sống của họ không điện, nước, không giao lưu với bên ngoài
********************
Gái bán dâm 17 tuổi rủ thêm bạn cùng đi khách
Chán nản vì bố mẹ cùng vào tù về tội mua bán
ma túy, học hết lớp 9, T. bỏ học lên Hà Nội lang thang bán dâm kiếm
sống. Nếu có thêm khách, cô sẽ “giới thiệu” cho bạn cùng bán dâm.
Ngày 16/1, Công an quận
Cầu Giấy, Hà Nội cho biết đang tạm giữ Lương Thị T., 17 tuổi, trú xã Quế
Sơn, huyện Quế Phong (Nghệ An) về hành vi môi giới mại dâm.
|
Lương Thị T. tại cơ quan công an. |
Trước đó, khoảng 22h05 ngày13/1, tổ công tác Công an phường
Quan Hoa (quận Cầu Giấy, Hà Nội) kiểm tra hành chính nhà nghỉ Ánh Dương,
trên đường Trần Duy Hưng, quận Cầu Giấy (Hà Nội) phát hiện, bắt quả
tang 2 đôi nam nữ đang “mây mưa” tại các phòng 201 và 203.
Đấu
tranh nóng, Lò Thị Y. (gái bán dâm) tại phòng 201 khai cùng đến nhà nghỉ
Ánh Dương bán dâm theo sự giới thiệu của Lương Thị T. là bạn trọ và
cũng là gái bán dâm phòng bên.
Tại cơ quan công an, T. khai nhận,
trước đó, khoảng 21h cùng ngày, Thảo nhận được điện thoại của 1 người tự
xưng tên H. đang có nhu cầu “vui vẻ” và nhờ T. bố trí tìm giúp 2 gái
bán dâm.
T. thỏa thuận với H. giá mua dâm là 400.000
đồng/người/lượt rồi yêu cầu H. đến nhà nghỉ Ánh Dương trên đường Trần
Duy Hưng, thuê phòng trước, rồi báo lại số phòng cho T.
Khoảng 10
phút sau, H. gọi điện báo đã thuê được nhà nghỉ như T. yêu cầu. Thảo rủ
thêm Lò Thị Y., (22 tuổi), là bạn trọ đến nhà nghỉ Ánh Dương để cùng bán
dâm.
Đến nhà nghỉ, Thảo vào phòng 203 gặp H. trước, nhưng T.
không khai rõ tên thật mà giới thiệu tên là Linh, 19 tuổi để nhận tiền
mua dâm và tiền môi giới trước khi "hành sự”.
T. mới 17 tuổi, học
hết lớp 9, hiện cả bố và mẹ vẫn đang thụ án trong tù về tội mua bán trái
phép chất ma túy. Bỏ nhà ra Hà Nội từ đầu tháng 11/2014, mỗi lần đi
khách, T. luôn tự khai SN 1996 (19 tuổi) để che giấu nhân thân.
***********
Bắt cá hồi bằng tay không trên sông băng Hàn Quốc
Bắt đầu từ năm 2003, lễ hội băng Sancheoneo thường tổ chức trong tháng 1
ở huyện Hwacheon, tỉnh Gangwon, Hàn Quốc, thu hút hơn 1 triệu người
tham gia. Hàng loạt hoạt động hấp dẫn diễn ra như điêu khắc trên băng,
các trò chơi trượt tuyết, thi nặn người tuyết... nhưng nổi bật và đáng
chờ đợi nhất là phần bắt cá bằng tay không ngay trên sông băng.
|
Sancheoneo kéo dài hết tháng 1 là sự kiện lớn và nổi tiếng nhất Hàn
Quốc. Lễ hội được tổ chức cách khu vực phi quân sự giữa Triều Tiên và
Hàn Quốc khoảng 20 km về phía nam, nằm trên dòng sông băng Bukhangang
của Hwacheon.
|
|
Mỗi người tham gia sẽ được dùng một dây cước, một túi nhựa và phân
cho khu vực riêng. Sau đó họ phải tự tìm và tạo cho mình một lỗ sâu
trên sông băng để bắt cá.
|
|
Lễ hội thu hút rất động du khách và người dân địa phương tham gia, đã có khoảng 14.000 lỗ bắt cá được đục trên sông.
|
|
Sau khi kéo lên từ dưới lớp băng dày tới 40 cm, những chú cá hồi sống sẽ được người chơi cắn đến chết.
|
|
Người tham gia có thể mang cá về nhà, đặt nướng ngay tại chỗ, hoặc
đơn giản hơn là thưởng thức món gỏi tươi ngon ngay ở lễ hội.
|
|
Loại cá thường thấy ở Sancheoneo nhất là giống cá hồi sống trong môi trường nước lạnh như băng đá.
|
|
Mỗi năm, hơn 1 triệu du khách lại nô nức kéo đến Hwacheon tham gia
và chờ đợi may mắn mình sẽ là người bắt được những con cá hồi to nhất.
|
Hương Chi (theo Amusingplanet)
**************
Những phát minh 'độc' nâng cấp cuộc sống
Những sản phẩm này đảm bảo sẽ mang lại sự thoải mái triệt để cho cuộc sống của bạn đấy.
|
Một chiếc giá sắt đựng đồ giúp bạn đọc sách hoặc thư giãn ngay trong bồn tắm.
|
|
Dụng cụ kẹp móng tay khi sơn tránh lem.
|
|
Sản phẩm dội nước thuận tiện khi gội đầu này.
|
|
Chiếc đèn ngủ bảy sắc cầu vồng rực rỡ.
|
|
Chỗ đặt riêng khoai tây chiên trên ôtô.
|
|
Kệ đựng cốc nước thả trên bể bơi.
|
|
Chỗ cất tiền tuyệt đối an toàn ở thắt lưng nè.
|
|
Cặp kính đặc biệt khi nằm mà bạn vẫn đọc được sách thoải mái, không cần kê cổ cao.
|
|
Khay đá nhựa dẻo giải quyết hết các vấn đề khó khăn khi cần lấy đá.
|
|
Đồ uống của bạn sẽ được hâm nóng liên tục khi cần.
|
|
Chiếc cân cho bạn biết mức độ hoàn hảo của cơ thể.
|
|
Bình nước có chỗ gắn tiền, thẻ hay chìa khóa.
|
|
Chuông cửa với những phím piano du dương.
|
|
Chiếc ô che mưa gió cho thú cưng. |
Ốc Sên
********************
Thanh niên thoát chết dù lưỡi cưa găm vào trán
Lưỡi cưa máy găm vào trán của một người đàn
ông Trung Quốc và gây nên vết cắt có chiều sâu 25 mm nhưng nạn nhân may
mắn thoát chết.
|
Vị trí của lưỡi cưa và vết cắt trên khuôn mặt của Zheng Lang. Ảnh: UPI |
Zheng Lang là một công nhân làm việc ở một công trường xây
dựng tại thành phố Phúc Châu, Trung Quốc. Hôm 28/12, anh đang sử dụng
máy cưa để cắt thanh kim loại thì tai nạn xảy ra, UPI đưa tin.
“Tôi cảm thấy vật gì đó chạm vào trán và máu bắt đầu chảy”, Zheng nói về sự cố.
Lưỡi cưa đã găm vào trán, phía gần mắt trái của Zheng. Vết thương khiến anh choáng váng.
Người
ta nhanh chóng đưa Zheng tới bệnh viện gần công trường. Các bác sĩ chụp
X-quang và cho biết, lưỡi cưa tạo nên vết cắt với độ sâu 2,5 cm vào hộp
sọ của nạn nhân. Họ đã phẫu thuật để bỏ lưỡi cưa khỏi mặt của Zheng.
Theo
chẩn đoán của bác sỹ, nạn nhân có thể sẽ đối mặt với triệu chứng rối
loạn thị giác nhẹ ở mắt trái. Tuy nhiên, lưỡi cưa không gây chấn thương
nghiêm trọng cho Zheng.
Thu Hoài
*****************
Quái kiệt trên vỉa hè Sài Gòn
Trình diễn những màn xiếc đường phố mà ai cũng
rợn tóc gáy, Minh Long được coi là đại ca trong giới quái kiệt chuyên
biểu diễn các chiêu thót tim để kiếm sống.
Bỏ quê lên phố
Dị nhân Minh Long, 40 tuổi, có tên thật là Lê Huy Hiền. Sinh trưởng
trong một gia đình nông dân nghèo ở quận Cái Răng (Cần Thơ), vì hoàn
cảnh nghèo khó, năm 1996 chàng thanh niên này lên Sài Gòn tìm việc. Bán
báo dạo chán chê, anh theo thầy Bảo Long (quận 7) để học nghề xiếc đường
phố đặng tìm cách mưu sinh.
Những bài học đầu tiên của anh là
nuốt chanh vào miệng, dùng một bàn tay nâng đống ghế nhựa lên khỏi mặt
đất... Tuy nhiên, những “miếng” này quả là tầm thường khi đi hành nghề
trên vỉa hè. Sau một năm “ra lò”, Hiền lấy tên của thầy để làm nghệ danh
vì tên của anh nghe có vẻ... yếu quá. Đó cũng là cách anh tỏ bày lòng
biết ơn về người thầy hướng nghiệp.
Nhiều đêm suy nghĩ, Hiền nâng
cấp các bài học của thầy để làm bài tủ cho mình như nuốt rắn, đâm kiếm
vào mắt, móc cọng sắt vào cổ rồi dùng lực để kéo chồng ghế nhựa bất kỳ
trên đường. Đó là chuỗi ngày mà Hiền phải trải qua đau đớn, khổ sở nhưng
như anh nói “liều thì mới có khách xem mình biểu diễn và nhận tiền bố
thí của thiên hạ cũng không thấy ngượng ngùng”.
|
Biểu diễn ở Cần Thơ. |
Giữa tràng pháo tay nổ giòn của khách đi đường, Minh Long
đứng thế tấn như một võ sĩ thực thụ. Anh hét theo kiểu nhà võ: “Hự...
hự...” rồi lấy nguyên con rắn dài ngoằng từ từ nhét... vào cổ. Khi con
rắn bị đùn lại, nét mặt xanh nhạt chợt xuất hiện trên mặt người biểu
diễn. Hết sức cố gắng dùng tay đẩy con rắn, cuối cùng nó chui tọt vào
bụng Minh Long.
Màn thứ hai gay cấn hơn khi anh dùng cây kiếm dài
khoảng 20 cm đâm vào cổ họng. Cuối màn biểu diễn, anh dùng móc cây sắt
đâm vào miệng, đầu kia buộc vào chồng ghế nhựa. Khi hét lên một tiếng,
anh lấy lực từ miệng đưa chồng ghế lên khỏi mặt vỉa hè.
Bất chấp nguy hiểm
Kết
thúc màn biểu diễn, Minh Long vội vàng ngậm trái chanh mang theo để
chống tanh từ mùi con rắn lục và sát trùng cho vết thương. Con rắn thật
này có giá 100.000 đồng, mùa mưa thì rẻ hơn. Gặp con rắn có nọc độc,
chuyện anh sốt li bì vài ngày là chuyện thường. Anh ngửa cổ chỉ cho tôi
những vết thương loang lổ vì kiếm, móc sắt đâm vào khi biểu diễn khí
công bằng cách nâng ghế nhựa, kéo chiếc xe máy.
“Những ngày đầu
không quen nên tui hay bị thương tích, riết rồi cơ thể tự miễn dịch nên
quen dần với các màn nuốt kiếm, móc sắt vào khuôn mặt. Chuyện ăn cơm
không được vài ba ngày, phải húp cháo và sữa thay cơm là việc thường,
nếu không muốn nói là nhẹ với việc ói liên tục vì ớn lạnh mùi... sắt,
nhôm đâm vào họng” - Minh Long.
|
Đâm kiếm vào cổ họng. |
Đôi mắt có vẻ hoang dại, khoác thêm bộ đồ nửa đen, nửa trắng khiến Minh
Long mang nhiều vẻ kỳ dị, lạ đời. Cũng xuất phát từ miếng cơm manh áo
anh mới “to gan” như vậy, khi thử sức chịu đựng của cơ thể nhỏ bé. Bởi
như anh nói, không làm được nghề này thì cũng không biết làm việc gì nữa
vì nhà nghèo ít học.
Thuê nhà giá rẻ ở quận 9, hằng ngày Minh Long đi xe buýt lên trung tâm
thành phố, ghé vào các quán cà phê buổi sáng, quán nhậu buổi chiều để
biểu diễn. Cứ sau mỗi màn biểu diễn “tóe lửa” như vậy, anh lại giương
cái mũ vải để thiên hạ nhét vào đó những đồng tiền lẻ. Nhờ những màn
biểu diễn độc đáo mà thu nhập của anh cũng tăng dần so với các nghệ sĩ
đường phố khác.
“Ừ thì tui cũng lên xuống hoài à. Tháng này ở
TP.HCM thì tháng sau lại về quê nhà” - Minh Long kể. Lần này, anh chơi
nguyên bộ quần áo mới và cũng những kỹ thuật rợn người mới toanh.
Theo Ngọc Bích
*****************
Lee Byung Hun bị mẹ người tình mỉa mai
Bà Lee chúc chàng tài tử đào hoa không bao giờ phản bội vợ lần thứ hai.
Tháng 9/2014, nữ
người mẫu trẻ Lee Ji Yeon và ca sĩ Dahee (GLAM) đã gây xôn xao showbiz
Hàn khi bị Lee Byung Hun tố cáo âm mưu tống tiền. Hai cô gái đòi nam tài
tử nổi tiếng 5 tỷ won (5 triệu USD) để đổi lại một video ghi lại đoạn
trò chuyện nhạy cảm. Cả hai khẳng định Lee Byung Hun từng có thời gian
cặp kè, lạm dụng tình dục Lee Ji Yeon. Sau 5 tháng hầu tòa, Lee Ji Yeon
lĩnh 14 tháng tù giam, còn Dahee nhận 12 tháng tù.
Vụ
án khép lại với cái kết sau song sắt dành cho hai cô gái tham lam, nông
nổi. Tuy nhiên, một bộ phận công chúng cũng lên án Lee Byung Hun lăng
nhăng, phản bội vợ mình - nữ diễn viên Lee Min Jung. Việc nam diễn viên
chối tội và tòa phủ nhận cáo buộc từ phía hai cô gái trẻ cũng không giúp
hình ảnh của Lee Byung Hun khá hơn trong mắt người hâm mộ.
|
Lee Byung Hun và vợ, nữ diễn viên Lee Min Jung. |
Ngay sau phiên tòa, ngày 16/1, trang tin SBS funE
đã thực hiện bài phỏng vấn độc quyền mẹ của Lee Ji Yeon, tạm gọi là bà
Lee. Bà cho biết, mình không dám nhìn con sau khi tòa tuyên án vì sợ
không nén nổi nước mắt, dù cô người mẫu lầm lỗi đã bật khóc và đưa mắt
tìm mẹ mình.
Bà Lee nhận xét con gái mình đã quá ngu
ngốc khi qua lại với đàn ông có vợ. Bà “oán hận” trước những gì mà ngôi
sao điện ảnh đã làm, dù anh ta chỉ kém bà 3 tuổi. Tuy nhiên, trong
những lần thăm nom ở trong trại giam, hai mẹ con không nhắc nhiều về
chuyện đã xảy ra. Bà thường xuyên tới gặp Lee Ji Yeon dù mất 5 tiếng để
đi từ nhà tới nơi tạm giam. Bố Lee Ji Yeon đang mắc bệnh ung thư, nên cô
luôn an ủi mẹ là mình không sao.
|
Ngôi sao màn bạc chối phăng mối quan hệ tình cảm với cô người mẫu. |
Bà Lee cho biết, gia đình đang cân nhắc kháng cáo. Phía
Lee Ji Yeon đã trình lên tòa tất cả bằng chứng về mối quan hệ tình cảm
với Lee Byung Hun, như đoạn chat anh chàng tán tỉnh cô hay quà tặng,
nhưng chúng “không tác động nhiều tới phán quyết”. Tòa kết luận không có
gì chứng minh hai bên có quan hệ bồ bịch với nhau, và hai cô gái đòi 5
tỷ won chỉ vì tham tiền.
Bà Lee ngỏ lời xin lỗi nam
tài tử nếu anh bị ảnh hưởng bởi những gì phía con gái bà tiết lộ theo
yêu cầu điều tra. “Rõ ràng anh ta là một người đàn ông có vợ. Tôi hy
vọng anh ta sẽ không bao giờ dính líu vào một vụ ngoại tình tương tự
nữa. Tôi không bao giờ muốn trường hợp thứ hai hay thứ 3 như thế này xảy
ra với bất cứ người phụ nữ nào”, bà ngầm mỉa mai ngôi sao điện ảnh. Bà
cũng hứa hẹn sẽ dạy dỗ con gái nghiêm khắc hơn sau khi cô mãn hạn tù.
Phúc Chi
******************
Quà tặng 'chết người' dành cho Bạch Tuyết
80 tuổi vẫn sung sức, cơ bắp cuồn cuộn, thánh lười xuất hiện, hay nỗi sợ của Bạch Tuyết...
|
Bà lão 80 tuổi mà người vẫn như thanh niên nè.
|
|
Thánh lười là đây.
|
|
Nỗi sợ của Bạch Tuyết.
|
|
Bạch Tuyết cũng cần câu "like" à nha.
|
|
Boot vải dứa sành điệu.
|
|
Có chút giống không hề nhẹ.
|
|
Quái chiêu ra phố.
|
|
Vẹt cũng trượt patin chứ bộ.
|
|
Trò chơi mới ngày tuyết.
|
|
Bắt chước cũng không dễ đâu nha.
|
|
Thật là "đắng lòng".
|
|
Chở hàng cũng là nghệ thuật đó.
|
|
Bạn có cùng tâm trạng khi kiểm tra không? |
Ốc Sên
*****************
Sản xuất rượu giả từ phân và nước tiểu
Một tòa án ở Anh phạt một người đàn ông vào tù
70 ngày vì hắn ta bán rượu whisky và vodka giả với thành phần gồm phân,
nước tiểu của người.
|
Những chai rượu trong cửa hàng. Ảnh: BIllie Jean Shaw/UPI |
Cảnh sát Anh bắt Nicholas Stewart, một người đàn ông 35 tuổi,
khi hắn bán những chai rượu giả với nhãn hiệu Smirnoff và Jack Daniels
tại khu vui chơi của thành phố Blackpool. Nicholas đã thừa nhận hành vi
"bán rượu giả chứa nước tiểu và phân người", UPI đưa tin.
"Nicholas
đã trộn nước tiểu và phân vào rượu giả để chúng có màu như rượu whisky
và vodka. Những chai rượu của anh ta chứa vi khuẩn E.coli và rất độc đối
với người sử dụng. Hành động của Nicholas đã gây ra 32 vụ ngộ độc rượu.
Hắn là một tên tội phạm nguy hiểm", cô Victoria Cartmell - một công tố
viên - cáo buộc Nicholas trước tòa.
Victoria cho biết, cảnh sát đã
thu những chai rượu giả của Nicholas. rồi gửi 2 chai tới phòng thí
nghiệm để phân tích. Nhà chức trách dựa vào quy định về xử phạt hành vi
gây hại cho cộng đồng để cấm Stewart bán mọi mặt hàng trong thành phố
Blackpool.
Stewart thừa nhận hắn đã gian lận và làm giả nhãn hiệu
rượu. Thẩm phán quyết định giam hắn trong tù 70 ngày và cấm hắn bán hàng
trong 12 tháng.
Thu Hoài
****************
'Dị nhân' sống như thời trung cổ ngay cạnh thành phố lớn
Giữa lùm tre ở cánh đồng cách thành phố chỉ 3
km, vợ chồng ông Đức chung sống hàng chục năm nay. Cuộc sống của họ
không điện, nước, không giao lưu với bên ngoài.
Chủ nhân của ngôi nhà nằm
biệt lập với thế giới bên ngoài năm ở giữa cánh đồng (thuộc xóm 8, xã
Hưng Lợi, huyện Hưng Nguyên, Nghệ An - chỉ cách TP Vinh 3km) là vợ chồng
ông Lê Lập Đức (83 tuổi) và bà Trương Thị Quy (56 tuổi) cùng cô con gái
Lê Thị Xuân Sinh năm nay vừa tròn 18 tuổi. Thấy có người lạ vào hỏi
thăm, ông Đức thu người lại, trùm chăn kín đầu nằm trên chiếc giường ọp
oẹp rồi nói yêu cầu khách chờ "bà nhà tôi về rồi nói chuyện".
Một
lúc sau, bà Quy đi gánh nước về. Ngồi trước hiên nhà, bà chậm rãi kể về
người chồng “dị nhân” và cuộc sống của gia đình nơi hoang vắng, biệt
lập này.
Theo lời bà Quy, ông Đức trước đây vốn sinh ra
trong một gia đình địa chủ giàu có, sống ở làng Hương Thủy (nay là
phường Bến Thủy, TP Vinh). Trong cuộc cải cách ruộng đất, tài sản của
gia đình ông bị tịch thu hết.
|
Ngôi nhà của vợ chồng ông Đức, bà Quy nằm khuất sau một khóm tre giữa cánh đồng. |
Tay trắng, ông Đức cùng người chị gái là Lê Thị Danh dắt díu
nhau ra chỏm đất cạnh sông mỏ Hạc (thuộc xóm 8, xã Hưng Lợi ngày nay)
dựng lều sinh sống. Để mưu sinh, ông Đức cùng chị bắt cua, đánh cá...
sống qua ngày.
Người chị của ông vì thương em trai nên quyết định
không lấy chồng mà ở vậy cùng em chăm chỉ khai hoang đất để lấy nơi
trồng lúa. Hơn 40 năm khổ cực sống cùng nhau, người chị của ông Đức cũng
rời bỏ ông về cõi vĩnh hằng.
Sau ngày chị gái mất, ông Đức
sống thui thủi một mình và ông cũng ít khi tiếp xúc với mọi người. Năm
1994, biết hoàn cảnh của ông, bà Quy lúc đó đã 37 tuổi nhận lời về làm
vợ.
“Ngày tôi về ở chung, thời gian đầu do không
quen cuộc sống ở bãi đất này nên có khuyên ông ấy vào làng ở nhưng ông
nhất định không chịu. Thế rồi sống riết mãi nơi này làm tôi cũng quen
dần. Ba năm sau về ở chung một nhà, tôi cấn thai và sinh ra được cái
Sinh. Năm nay nó 18 tuổi rồi đấy”, bà Quy tâm sự.
Do sống
tại nơi đồng không mông quạnh, bốn bề là ruộng lúa, không hàng xóm nên
gia đình ông Đức nuôi được con gì đều bị kẻ trộm nẫng mất. Thậm chí khi
cô con gái vừa tuổi dậy thì đã bị bọn nghiện ma túy kéo nhau vào gạ
tình.
Lo lắng cho sự an nguy của con gái, bà Quy gửi nhờ người
cậu ở xã Hưng Thịnh cho Sinh ăn học đến lớp 10. Hiện cô gái này đang làm
nhân viên bán quần áo cho một cửa hàng trên địa bàn TP Vinh.
|
Chân dung "dị nhân" Lê Trần Đức. |
Theo lời ông Đức, trước đây khi còn trai tráng ông cũng có
vào làng để tìm vợ nhưng khổ nỗi cô nào cũng chê ông nghèo khó, sống nơi
hoang vu nên chẳng ai nhận lời. Cuối cùng, ông ở vậy không nghĩ đến
chuyện lấy vợ nữa cho đến lúc bà Quy về sống chung.
Sống biệt lập vì mất niềm tin với người đời
Tính
đến nay, ông Đức đã sinh sống trên mảnh đất này hơn 60 năm. Do cách khu
dân cư, nhà nghèo nên ngôi nhà không điện, không nước. Thay vào đó,
thỉnh thoảng bà Quy lên đền ông Hoàng Mười xin những ngọn nến còn thừa
về thắp sáng. Nước dùng để nấu ăn thì lên chùa gánh về còn tắm giặt thì
dùng nước sông cạnh nhà.
Cuộc sống của đôi vợ chồng
già này cứ như thế trôi qua, hàng ngày ông Đức thả lưới đánh cá còn bà
Quy thì chăm lo 2 sào ruộng của gia đình. Cũng chính vì sống lâu ở nơi
hoang vắng như vậy nên giờ đây ông Đức không muốn giao tiếp với người
ngoài xã hội.
Ông Trịnh Văn Sĩ, một người sống không
xa chia sẻ, gia đình ông Đức sống ở khóm tre này lâu lắm rồi. Bình
thường ông ấy chẳng chịu tiếp xúc với ai cả. Mọi sinh hoạt trong căn nhà
của ông ấy đều khép kín. "Thậm chí, ông còn ghét người nào đến gần ngôi
nhà ấy", ông Sĩ nói.
Do sống ở mô đất gần sông nên
mùa mưa ngôi nhà thường trũng nước. Bà Quy cho biết khổ nhất là mùa lũ
lụt. Có năm lũ lớn cả nhà phải trèo lên nóc. Mấy ngày trời không tạnh cứ
tưởng chết đói, cũng may có người đánh cá đi qua phát hiện nên cho vài
gói mỳ tôm, thức ăn sống qua ngày.
|
Bà Quy trò chuyện với phóng viên. |
Nói về nguyên nhân không vào làng làm nhà để an cư lạc
nghiệp, bà Quy cho biết vì sống lâu ở vùng đất biệt lập nên ông Đức sợ
nơi nhiều người. Thứ nữa là trước đây nhiều người chê ông nghèo nên ông
cảm thấy bất mãn với đời, không chịu tiếp xúc với ai ngoài vợ con. Phía
gia đình bà Quy cũng cắt cho vợ chồng bà một miếng đất nhưng ông không
về ở cùng nên bà cũng đành chịu.
Một chi tiết mà bà Quy tiết
lộ đó là ông Đức còn sợ người ta bỏ thuốc độc nên không dám về làng ở
và mất niềm tin với bất cứ người lạ nào. Trước đây ông Đức vốn khai
hoang được nhiều đất. Sau khi nhà nước lấy đất xây dựng đền bù tiền, ông
đem gửi cho một người thân nhưng nào ngờ người này lừa lấy mất. Cộng
vào đó, ở mảnh đất này, cứ nuôi được con gì là đều bị trộm lấy mất nên
ông xem ai cũng là người xấu.
Mấy năm gần đây, do
tuôi cao sức yếu, ông Đức mới chịu cho bà Quy đi xay gạo và nhận sự giúp
đỡ của người ngoài khi đau ốm. Tuy nhiên nói về việc vào làng cất nhà
để ở thì ông nhất định không chịu và nói ở như thế quen rồi.
|
Ngôi nhà ông Đức nằm lọt thỏm giữa khóm tre nhìn từ phía ngoài. |
Bà Trịnh Thị Vân, xóm trưởng xóm 8 cho biết, ông Quy sống ở
địa phương này mấy chục năm nay nhưng không thuộc nhân khẩu của làng.
Bình thường ông sợ người lạ. "Đến cả xay lúa lấy gạo ăn ông ấy cũng
không chịu vì sợ người ta bỏ thuốc độc để giết cả nhà", bà cho hay.
Mỗi
năm mùa mưa lũ xong chính quyền lại hỗ trợ gạo xóm đều để dành cho hoàn
cảnh này nhưng ông Đức nhất định không lấy. Chỉ vài năm trở lại ông mới
chấp nhận gạo hỗ trợ của nhà nước.
Ông Trịnh Quốc
Kế, Chủ tịch UBND xã Hưng cũng cho biết, ông Đức không có hộ khẩu ở xã
quản lý. Chính quyền nhiều lần xuống tận nơi vận động ông ấy lên làm
chứng minh thư, làm hộ khẩu để được hưởng những chính sách phúc lợi xã
hội nhưng ông không chịu.
Phạm Hòa
*********************
***************