Lời khai của nghi can bắt cóc bé sơ sinh ở Bình Dương
Trần
Thị Ngọc Thắm, 18 tuổi, khai động cơ bắt cóc bé gái 2 ngày tuổi ở Bình
Dương là "muốn đem về nuôi", do trước đó từng nhiều lần sảy thai.
Ngày 5/11, Thắm bị Công an TP Thủ Dầu Một tạm giữ hình sự về hành vi Chiếm đoạt người dưới 16 tuổi.
Làm
việc với cơ quan điều tra, bước đầu Thắm khai đã kết hôn, bản thân bị
bệnh u nang buồng trứng, từng sảy thai. Hồi đầu năm, với mong muốn có
con và áp lực từ nhà chồng, Thắm nói dối đang mang thai và sinh con vào
khoảng tháng 10. Do cô có tạng người mập, giống mang bầu, nên nhà chồng
không nghi ngờ.
Ngày 4/11, Thắm vào Bệnh viện đa khoa Bình Dương
đăng ký sinh con để lừa nhà chồng. Tuy nhiên, bệnh viện phát hiện cô
không mang thai nên không cho ở lại. Thắm nảy sinh ý định bắt cóc trẻ sơ
sinh đem về làm con mình.
Khoảng 17h35, Thắm lấy trộm áo blouse,
giả là cán bộ y tế vào phòng của sản phụ 25 tuổi, quê Hậu Giang, nói dối
là đưa con gái sơ sinh của chị này "đi chích ngừa". Gia đình sản phụ
xin đi theo, Thắm từ chối, nói "một tiếng sau lên phòng hành chính nhận
cháu".
Thắm sau đó bỏ bé gái vào túi xách, rời khỏi bệnh viện và
đưa về nhà trọ của mình ở xã Thanh Tuyền, huyện Dầu Tiếng, cách bệnh
viện chừng 40 km. Cô nói dối người thân bé gái do mình mới sinh.
Đến
khoảng 22h cùng ngày, Công an tỉnh Bình Dương bất ngờ xuất hiện ở phòng
trọ, giải cứu cháu bé và đưa Thắm về làm việc. Ngay trong đêm cảnh sát
đã trao bé gái cho gia đình. Hiện sức khỏe hai mẹ con đã ổn định.
Bước
đầu, cơ quan điều tra cho rằng lời khai của Thắm có nhiều bất thường,
mâu thuẫn, đang tiếp tục làm rõ sự thật khách quan của vụ án.
Phước Tuấn - Yên Khánh
*************
Bà chủ chuỗi nhà hàng mại dâm ở Sài Gòn bị bắt
Nguyễn
Thị Cẩm Nguyên, chủ Nhà hàng 97 trên đường Sương Nguyệt Ánh, bị cáo
buộc lôi kéo cả trăm cô gái trẻ đẹp về múa thoát y, bán dâm cho khách
đến ăn nhậu.
Ngày 5/11, Nguyên và 3 người là quản lý Nhà hàng 97 trên đường Sương Nguyệt Ánh, quận 1, bị Công an TP HCM bắt về hành vi Môi giới mại dâm.
Theo
cơ quan điều tra, Nguyên có trong tay hàng trăm nữ nhân viên trẻ đẹp,
luân phiên thay đổi trong hệ thống các cơ sở ăn uống, karaoke không phép
ở quận 1 và 5 do bà này điều hành.
Trong đó, Nhà hàng 97 hoạt
động từ năm 2018, có tiếng trong giới ăn chơi và là cơ sở VIP nhất trong
chuỗi hệ thống nhà hàng do Nguyên làm chủ. Người phụ nữ này sẵn sàng
trả lương và tiền hoa hồng cao để lôi kéo hàng trăm cô gái trẻ đẹp làm
tiếp viên trong các cơ sở.
Tại Nhà
hàng 97, khi khách đến ăn nhậu được các quản lý chào mời nhiều hình thức
phục vụ như múa khiêu dâm, nếu có nhu cầu "tới Z" thì các tiếp viên sẵn
sàng chiều lòng và quảng cáo "không bị công an kiểm tra".
Để
tránh bị phát hiện, Nguyên yêu cầu nhân viên phải dùng tiếng lóng như
"ăn cơm, ăn cháo" để ám chỉ các hình thức bán dâm. Nhà hàng luôn có đội
ngũ bảo vệ canh chừng phía trước, nếu thấy có lực lượng chức năng sẽ báo
bằng bộ đàm để các phòng bên trong dừng hoạt động vi phạm.
Sau
thời gian theo dõi, đêm hai hôm trước, thượng tá Lê Duy Sâm – Phó
trưởng Phòng Cảnh sát hình sự cùng hàng chục trinh sát phối hợp Công an
quận 1, bất ngờ ập đến khống chế nhiều bảo vệ phía trước Nhà hàng 97.
Bên trong, nhà chức trách phát hiện 15 phòng karaoke không phép đang có
khách ăn nhậu và hơn 60 nữ tiếp viên.
Cùng thời điểm, mũi trinh
sát khác ập vào các khách sạn gần đó bắt quả tang 4 nữ tiếp viên nhà
hàng đang bán dâm cho khách với giá 12 triệu đồng một đêm. Họ thừa nhận
được quản lý điều đến phục vụ số khách vừa nhậu trước đó ở Nhà hàng 97.
Theo
cơ quan điều tra, chuỗi kinh doanh karaoke của Nguyên lôi kéo cả nghìn
lượt khách đến vui chơi mỗi tháng, thu lợi bất chính hàng chục tỷ đồng.
Cơ quan điều tra đang mở rộng vụ án.
***********
Bi kịch của người vợ lỡ phát hiện bí mật chồng giấu kín
8–10 minutes
MỹMark
Hacking bị vợ lật tẩy cuộc sống hai mặt, giả mạo trình độ học vấn nhưng
thay vì hối lỗi và sửa đổi, anh ta bắn vợ để che đậy những lời nói dối.
Mark
Hacking, 28 tuổi và Lori Soares Hacking, 27 tuổi, kết hôn năm 1999 sau 5
năm yêu. Suốt 10 năm bên nhau, gia đình và bạn bè nhận xét họ có mối
quan hệ bền chặt và thân mật. Cặp đôi vừa thông báo Lori đang có bầu năm
tuần và chuẩn bị chuyển đến North Carolina để Mark theo học trường y.
Lần cuối cùng mọi người nhìn thấy Lori là vào tối 18/7/2004, khi cô cùng chồng ghé cửa hàng tiện lợi.
Lúc
10h ngày 19/7/2004, Mark gọi đến văn phòng của Lori ở Salt Lake City,
Utah, hỏi thăm đồng nghiệp về tung tích vợ. Anh ta kể Lori đi chạy bộ
tại công viên vào khoảng 5h30 nhưng không thấy về nhà. Đồng nghiệp cho
biết Lori không đi làm, dù cô nổi tiếng đúng giờ.
Khoảng 10h7,
Mark báo cảnh sát, sau đó gọi cho một số bạn bè của Lori. Anh ta lo lắng
nói đã chạy hàng km quanh công viên để tìm vợ. Mark gọi cảnh sát lần
thứ hai vào khoảng 10h49 thông báo xe của Lori đậu ở lối vào công viên
nhưng không thấy cô, nhờ hỗ trợ tìm kiếm.
Advertisement
Ngày
hôm sau, 20/7, gia đình Lori tổ chức họp báo, cầu xin cộng đồng cung
cấp thông tin. Hàng trăm áp phích tìm người mất tích dán khắp thành phố,
thu hút hơn 1.200 tình nguyện viên.
Trong khi đó, việc người vợ
mang thai bỗng mất tích dường như khiến Mark bị khủng hoảng tinh thần
nghiêm trọng. Mark phải điều trị tại khoa tâm thần của Đại học Utah sau
khi cảnh sát tìm thấy anh ta khỏa thân, chỉ đi một đôi sandal, lang
thang quanh một nhà nghỉ ở Salt Lake City.
Cảnh
sát phát hiện Mark dường như sống một cuộc sống hai mặt. Mark nói với
Lori và gia đình vợ rằng anh ta đã tốt nghiệp loại xuất sắc ngành tâm lý
học của Đại học Utah, sắp được nhận vào trường y của Đại học North
Carolina.
Tuy nhiên, ngày 22/7, bố Mark nói với các phóng viên
rằng con trai chưa bao giờ nhận bằng cử nhân và chưa bao giờ được nhận
vào trường y. Thực tế, Mark bỏ học từ năm 2002, nhưng vẫn vờ đến lớp,
học tập và viết bài luận. Anh ta đi nhiều nơi để giả vờ phỏng vấn vào
các trường y. Truyền thông đưa tin Mark nói dối về trình độ học vấn vì
cảm thấy bị áp lực phải học hành giỏi giang. Bố Mark là bác sĩ nhi khoa,
mẹ là y tá, các anh trai đều làm trong lĩnh vực khoa học.
Gia đình Lori bị sốc trước sự lừa dối của Mark. Anh ta thề với họ rằng không liên quan đến việc vợ mất tích.
Tuy
nhiên, ngay từ đầu cuộc điều tra, cảnh sát đã tập trung sự chú ý vào
Mark, ngày càng nhiều bằng chứng chỉ ra anh ta là nghi phạm chính.
Vào
ngày Lori mất tích, cảnh sát khám xét căn hộ, tìm thấy một con dao dính
máu trong ngăn kéo đầu giường, một lá thư trong phòng ngủ phụ được cho
là do Lori viết. Biên lai mua nệm và ga trải giường mới cho thấy từ 9h45
đến 10h23 sáng ngày Lori mất tích, Mark khai đã tìm vợ khắp công viên
rồi gọi cảnh sát và đồng nghiệp của Lori, tuy nhiên thực tế, anh ta đi
mua một tấm nệm mới tại cửa hàng.
Cảnh sát còn tìm thấy một tấm
nệm bị cắt nát trong thùng rác nơi Mark làm việc và một nhúm tóc đen
trong thùng rác ngoài trạm xăng gần đó.
Ngoài ra, chìa khóa xe của
Lori được tìm thấy tại căn hộ. Nếu lái xe đến công viên chạy bộ, chắc
hẳn cô phải mang theo chìa khóa khi biến mất. Lori chỉ cao hơn 1,5 m
nhưng ghế trước trên xe được điều chỉnh để phù hợp với người cao khoảng
1,8 m. Vết máu được tìm thấy ở ghế sau xe.
Cảnh sát suy đoán Mark đã sát hại Lori trong căn hộ của họ vào sáng sớm 20/7 và vứt xác cùng ngày.
Ngày
24/7, hai anh trai đến bệnh viện tâm thần thăm Mark và cầu xin anh ta
kể cho họ nghe chuyện gì đã xảy ra với Lori. Sau một buổi chiều suy
nghĩ, Mark thừa nhận đã giết vợ.
Theo tài liệu tòa án, ngày 16/7,
tại công ty, Lori gọi điện đến trường y của Đại học North Carolina để
hỏi thông tin về việc hỗ trợ tài chính và được cho biết chồng cô không
đăng ký học ở đó. Các đồng nghiệp nhận thấy Lori rất buồn và khóc sau
cuộc điện thoại. Hôm đó cô tan làm sớm.
Khoảng 17h ngày 16/7, Lori
gọi điện cho một nhân viên tại Đại học North Carolina, để lại một thư
thoại cho biết Mark nói với cô lý do không báo danh là máy tính bị trục
trặc. Cảnh sát cho rằng sau khi Lori về nhà chất vấn, Mark bịa đặt một
câu chuyện khác vì máy tính vốn không trục trặc gì và hồ sơ cho thấy anh
ta chưa bao giờ đăng ký học tại trường. Tuy nhiên, Lori dường như đã
tin chồng nên gọi lại cho trường rồi cùng Mark đi dự tiệc vào tối đó,
cười nói như bình thường.
Lời nói dối bại lộ vào tối 18/7. Mark
thừa nhận nói dối về học vấn và kế hoạch tương lai, dẫn đến tranh cãi
giữa hai vợ chồng. Sau đó, Lori đi ngủ còn Mark thức chơi game và đóng
gói đồ đạc. Tài liệu tòa án cho biết trong quá trình đóng đồ, Mark được
cho là nhìn thấy một khẩu súng trường. Vào khoảng 1h, anh ta vào phòng
ngủ bắn vào đầu vợ.
Mark nói với hai anh rằng sau khi sát hại
Lori, anh ta bọc thi thể trong túi rác, cắt bỏ phần trên đẫm máu của tấm
nệm rồi vứt tất cả vào thùng rác vào khoảng 2h. Mark cố tình phi tang
đồ đạc dính máu, súng vào các thùng rác ở nhiều vị trí.
Nghe lời
thú nhận của Mark, hai người anh quyết định trình báo cảnh sát vào hôm
sau, 25/7. Mark bị bắt vào 2/8/2004 với cáo buộc giết người cấp độ một
và ba tội danh cản trở công lý vì đã nói dối cảnh sát và cố gắng tiêu
hủy bằng chứng. Công tố viên không cáo buộc Mark tội giết người đối với
đứa con chưa chào đời vì cảnh sát không thể xác nhận việc Lori có thai.
Chính
quyền tổ chức tìm kiếm thi thể Lori giữa hàng nghìn tấn rác thải có độ
sâu 9-12 m và rộng bằng hai sân vận động tại bãi rác thành phố.
Ngay
cả khi không có thi thể, cảnh sát cho hay bằng chứng trong vụ án đã đủ
vững chắc để truy tố. Bên công tố có lời thú nhận của Mark, nhân chứng
là hai anh trai và nhiều bằng chứng vật chất quan trọng khác. Họ còn có
kết quả trùng khớp khi đối chiếu ADN của Lori với máu được tìm thấy
trong xe của cô, trên thành giường, đầu giường và nệm của hai vợ chồng,
trên thảm phòng ngủ và trên con dao trong bếp, được cho là dùng để cắt
nệm.
Một đoạn video giám sát cho thấy Mark bước vào cửa hàng để
mua thuốc lá, kiểm tra tay mình rồi lái xe của vợ bỏ đi khoảng 18 phút
sau thời điểm cảnh sát tin rằng Lori đã chết. Video khác cho thấy hình
ảnh Mark vứt những túi được cho là thi thể Lori vào thùng rác và cảnh
anh ta lái xe của vợ đến công viên.
Một lá thư được cho là do Lori
viết vài ngày trước khi bị sát hại có nội dung: "Em ghét về nhà vì thật
đau lòng khi phải ở trong căn hộ của chúng ta... Em muốn già đi cùng
anh, nhưng em không thể làm điều đó trong tình trạng này... Em không thể
tưởng tượng cuộc sống với anh sẽ ra sao nếu mọi thứ không thay đổi".
Ngày 1/10/2004, sau hơn hai tháng kể từ khi Lori được thông báo mất tích, thi thể cô được tìm thấy tại bãi rác.
Giám
định y tế không thể xác định Lori mang thai hay không do tình trạng
phân hủy. Cảnh sát cũng không thể tìm thấy khẩu súng gây án. Tuy nhiên,
công tố viên tin rằng với việc phát hiện thi thể nạn nhân, vụ án được
củng cố đáng kể vì họ có thể chứng minh rằng cô thực sự đã bị sát hại.
Ngày
30/10/2004, Mark tuyên bố "vô tội" trong phiên điều trần luận tội. Mẹ
Lori mắng con rể vì kéo dài nỗi thống khổ của gia đình bà.
Ngày
15/4/2005, trước thẩm phán, Mark thừa nhận đã bắn vào đầu người vợ đang
mang thai bằng súng trường khi cô đang ngủ vào sáng 19/7/2004. Anh ta
nhận tội giết người để đổi lấy việc công tố viên xóa bỏ các cáo buộc cản
trở công lý. Trong phiên điều trần kéo dài khoảng 10 phút, Mark không
hề bộc lộ cảm xúc.
Ngày 6/6/2005, Mark bị kết án tù chung thân với
thời hạn tối thiểu là 6 năm, mức án cao nhất theo luật bang Utah thời
điểm đó, nhưng sẽ không được xét ân xá trước năm 2035.
Trước
khi nghe tuyên án, Mark nói: "Cô ấy là điều tuyệt vời nhất với tôi,
nhưng tôi đã giết cô ấy, lấy đi mạng sống của đứa con chưa chào đời của
mình rồi vứt họ vào thùng rác, tôi không thể giải thích tại sao mình lại
làm vậy".
Bố mẹ Lori xóa họ "Hacking" của Mark khỏi bia mộ con
gái. Anh trai Lori nói về mối quan hệ của hai vợ chồng em gái: "Hắn
không cần phải là bác sĩ, tổng thống hay gì hết, chỉ cần hắn nỗ lực hết
sức thì Lori vẫn sẽ yêu".
Tuệ Anh (Theo Salt Lake Tribune, AETV)
************
Tin đồn California cho ăn cắp dưới $950 là suy diễn và bịa đặt
PhiLong Mai
9–12 minutes
Mai Phi Long/Người Việt (tổng hợp)
LOS ANGELES, California (NV) – Tin
đồn trên mạng xã hội và trên các kênh YouTube thời gian qua cho rằng
“ăn cắp $950 không bị bắt tội ở California,” “California cho ăn cắp dưới
$950,” và “đảng Dân Chủ và Thống Đốc Gavin Newsom đưa ra luật cho ăn
cắp dưới $950,” là hoàn toàn sai sự thật.
Đó là những
lời tuyên truyền của những YouTuber và chính trị gia tung ra những đoạn
clip tệ nạn ăn cắp vặt tại nhiều khu thương mại ở California và tệ hơn
nữa là kèm theo những lời bình luận vô căn cứ đổ thừa cho Tổng Thống Joe
Biden, Thống Đốc Gavin Newsom, và đảng Dân Chủ.
Để
hiểu nguồn gốc của con số $950 cần tìm hiểu đề luật Proposition 47 về
những chi tiết như: Ai thông qua? Những quy định nào được đề cập trong
đề luật này?
Ngoài ra, cần biết thêm về luật California về tội ăn cắp vặt, cũng như tại sao có tình trạng không truy tố các tay ăn cắp vặt.
Dân California bỏ phiếu thông qua Prop. 47
Proposition
47, gọi tắt là Prop. 47, ra đời năm 2014, có sự ủng hộ của ông Gavin
Newsom, lúc đó là phó thống đốc California, bây giờ là thống đốc, và ông
George Gascon, lúc đó là chánh biện lý San Francisco County, bây giờ là
chánh biện lý Los Angeles County.
Nhưng trong cuộc bầu cử ngày 5 Tháng Mười Một, 2014, chính gần 60% cử tri California bỏ phiếu thông qua Prop. 47!
Đề
luật này nâng mức quy định hành vi trộm cắp tài sản “phi bạo lực”
(non-violent), mà trong đó giá trị tài sản liên quan từ $400 lên đến
$950, là “tội nhẹ” (misdemeanor).
Prop. 47 cũng quy
định một số tội sở hữu ma túy đơn giản thành tội nhẹ, cũng như quy định
rằng những bản án trước đây về những tội danh này có thể được tòa án
giảm xuống tội nhẹ.
Theo trang Myprop47.org, các quy định giảm từ trọng tội xuống tội nhẹ đối với một số tội sau đây:
-Có sở hữu ma túy dùng cho cá nhân ở mức độ sử dụng đơn giản.
-Trộm cắp dưới $950.
-Trộm cắp vặt tại cơ sở thương mại dưới $950.
-Giả mạo chữ ký (trên chi phiếu, hợp đồng, trái phiếu, cổ tức, giấy xác nhận) có giá trị dưới $950
-Viết một ngân phiếu xấu (mục đích lừa đảo) dưới $950
-Chứa chấp tài sản bị đánh cắp dưới $950.
Theo hướng dẫn của hệ thống tòa California, quy định giảm xuống tội nhẹ cho những hành vi trên không áp dụng cho những người có tiền án.
Ăn cắp tài sản dưới giá trị $950 không bị kết tội ở California?
Nói
rằng Prop. 47 ở California cho phép các cá nhân ăn cắp hàng hóa trong
cơ sở thương mại trị giá dưới $950 mà không lãnh hậu quả là một thủ
thuật đánh tráo khái niệm.
Prop. 47 chỉ phân loại
lại một số tội trộm cắp từ tội đại hình thành tội tiểu hình, nhưng không
hề hợp pháp hóa hành vi trộm cắp.
Trộm cắp trong
cửa hàng, theo Prop. 47, được định nghĩa là vào một cơ sở thương mại
trong giờ làm việc thông thường với ý định thực hiện hành vi trộm cắp,
với điều kiện giá trị của tài sản bị đánh cắp không vượt quá $950. Khi
bị kết tội trộm cắp trong cửa hàng, người vi phạm bị xếp vào khung tội
tiểu hình, có thể bị phạt tới sáu tháng tù giam, phạt tiền lên tới
$1,000, hoặc cả hai.
Trước đây, những người trộm cắp
trong cơ sở thương mại thường bị buộc tội theo luật trộm cắp, bị các
hình phạt nghiêm trọng. Tuy nhiên, sự thay đổi của Prop. 47 không có
nghĩa là hành vi trộm cắp bây giờ không còn hậu quả. Trộm cắp trong các
cửa hàng vẫn là một tội, tội tiểu hình (misdemeanor), với các hình phạt
riêng biệt, cụ thể.
Tóm lại, Prop. 47 mang lại những
thay đổi trong khuôn khổ pháp lý của California, nhưng điều cần thiết là
phải hiểu rằng hành vi trộm cắp, ngay cả dưới mức $950, luôn bị trừng
phạt. Trộm cắp trong cửa hàng, được xếp vào tội tiểu hình, với hậu quả
là bị phạt tiền và có thể phải ngồi tù. Prop. 47 này được đưa ra nhằm
giải quyết những lo ngại rộng hơn về việc giam giữ nhưng không hợp pháp
hóa hành vi trộm cắp.
Prop. 47 tiết kiệm $600 triệu cho California kể từ 2015
Lập
luận của phía đưa ra Prop. 47 là việc thay đổi phân loại từ khung tội
đại hình qua tội tiểu hình cho những tội không bạo lực như ăn cắp, ăn
cắp cơ sở thương mại, giả mạo chữ ký trên các ngân phiếu, và dưới $950
sẽ giúp tiết kiệm ngân sách. Tiền tiết kiệm được từ việc áp dụng Prop.
47 sẽ được dùng vào việc trợ giúp giáo dục y tế, sửa đổi hành vi, và
giáo dục học đường, tạo kết quả tốt hơn cho xã hội.
Tại California, trong tài khóa 2021-2022, chi phí giam một tù nhân là $106,131/một năm, theo báo cáo của Văn Phòng Phân Tích Quốc Hội California (LAO).
Cũng
theo LAO, chi phí này là $73,000/tù nhân trong tài khóa 2012-2013, một
năm trước khi Prop. 47 được cử tri California bỏ phiếu thông qua.
Báo cáo
của Viện Nghiên Cứu Chính Sách California (PPIC) đưa ra hồi Tháng Ba,
2016, hai năm sau khi Prop. 47 được thông qua, cho thấy số lượng tù nhân
giảm mạnh tại các nhà tù ở California.
Số lượng tù
nhân bị giam giữ hoặc thụ án liên quan đến những tội được đề cập trong
Prop. 47 giảm 50% trong năm đầu tiên. Sự thay đổi này khiến tổng số tù
nhân giảm 9% một năm sau khi dự luật được thông qua.
Báo cáo của LAO về ngân sách tiểu bang tài khóa 2016-2017 cho thấy California tiết kiệm được $62.7 triệu chi phí nhà tù.
Trung tâm Pháp Lý Trẻ Em và Tội Phạm (CJCJ), tổ chức bất vụ lợi phi đảng phái hoạt động cải thiện hệ thống nhà tù, đưa ra báo cáo cho biết tổng kết số tiền tiểu bang California tiết kiệm được khoảng $600 triệu nhờ Prop. 47.
Trong
số này, gần $400 triệu được dành cho các chương trình giải quyết nguyên
nhân gốc rễ của tội phạm và bạo lực, và hơn $200 triệu được phân bổ cho
các chương trình phục hồi chấn thương và các chương trình tại hệ thống
học đường.
Nghiên cứu
của Tiến Sĩ Charis E. Kubrin, giáo sư tội phạm học đại học UC Irvine,
công bố năm 2018 cho biết áp dụng Prop. 47 không làm gia tăng tội ác
nghiêm trọng như án mạng, hiếp dâm, tấn công gia trọng, cướp của, và ăn
trộm, theo nhật báo USA Today.
Mức $950 của California thấp hơn nhiều so với $2,500 của Texas
Như nêu trên, năm 2014 cử tri California bỏ phiếu ủng hộ nâng mức giá trị tài sản ăn cắp là tội đại hình từ $400 lên $950.
Những
người chống đối dùng con số $950 là mốc của sự tuyên truyền như
California “hợp pháp hóa” việc ăn cắp dưới số tiền này, dù trên thực tế
những ai vi phạm đều nằm trong khung tội tiểu hình với mức tiền phạt là
$1,000 hoặc tù sáu tháng, hoặc cả hai.
Tuy nhiên, nếu
cho rằng việc gia trọng mức tội đại hình và tội tiểu hình trong việc ăn
cắp ở mức dưới hoặc vượt quá con số $950 là California có một chính
sách quá lỏng lẻo thì quan điểm này e rằng thiển cận.
Bởi
vì có nhiều tiểu bang khác quy định “ranh giới” giữa tội đại hình và
tiểu hình trong việc ăn cắp cao hơn nhiều, đặc biệt là tiểu bang Texas, ở
mức $2,500.
Điều này có nghĩa là trộm cắp trong cơ sở
thương mại là tội tiểu hình ở Texas khi hàng hóa bị đánh cắp có giá trị
ít hơn $2,500.
Mức giới hạn giữa tội tiểu hình và đại hình trong hành vi ăn cắp giữa California và Texas lần lượt là $950 và $2,500.
Vậy mà các YouTuber cùng các chính trị gia không ai lớn lối nói “Texas hợp pháp hóa ăn cắp cao hơn California.”
Tuy
vậy, mức $950 tại California vẫn là khá cao. Vì thế, năm 2020, Prop. 20
ra đời tại California, điều chỉnh mức ấn định tội đại hình, nếu ăn cắp
từ $250 tới $950 (vì trên $950 đã là đại hình rồi).
Prop.
20 được sự ủng hộ của các nghiệp đoàn cảnh sát, các siêu thị bán hàng,
và Dân Biểu Jim Cooper (Dân Chủ-Địa Hạt 9), hiện nay là cảnh sát trưởng
Sacramento County.
Tuy nhiên, trong ngày bầu cử 3 Tháng Mười Một,
2020, 61.72% cử tri California phản đối Prop. 20, có nghĩa là vẫn giữ
mức cũ $950.
Prop. 47 làm gia tăng ăn cắp ở California?
Với sự phổ biến của mạng xã hội, các YouTuber có phương tiện truyền bá hình ảnh ăn cắp tại các cửa hàng nhiều hơn.
Tuy
nhiên, để biết đích xác Prop. 47 có làm gia tăng ăn cắp ở California
hay không cần phải có một cuộc nghiên cứu nghiêm túc và chi tiết hơn,
chứ không chỉ xem trên mạng xã hội.
Trong khi đó, dữ liệu của Bộ
Tư Pháp California cho thấy ăn cắp giảm những năm sau khi Prop. 47 được
cử tri thông qua, nhưng không giảm ngay lập tức sau đó, theo nhật báo
The Sacramento Bee ngày 10 Tháng Mười Hai, 2021.
Ông Elliott
Currie, giáo sư hình sự học tại đại học UC Irvine, nói rất khó để biết
chính xác ảnh hưởng của Prop. 47 đối với tội phạm vì ăn cắp hàng hóa giá
trị thấp thường không được báo cáo.
Các cửa hàng “bó tay” để ăn cắp thoải mái?
Nếu
đánh cụm từ “Ăn cắp vặt ở San Francisco” trên Google, chúng ta sẽ thấy
cả trăm ngàn người đọc đề tài này. Chúng ta cũng thấy trên các kênh
YouTube một người, hoặc một nhóm ăn cắp, tỉnh bơ đi vào các tiệm
Walgreen hoặc CVS, thoải mái lấy sạch đồ trên kệ, rồi bình tĩnh đi ra mà
không bị ai làm gì cả.
Theo ông Lee Ohanian, giáo sư kinh tế của
Hoover Institution thuộc đại học Stanford University, sở dĩ nhân viên
bán hàng không làm gì khi thấy ăn cắp vì họ không muốn liều mạng một
cách nguy hiểm.
Ông Ohanian dẫn chứng trường hợp một nhân viên
Rite Aid bị giết chết hồi năm 2021 khi tìm cách ngăn chặn hai người ăn
cắp. Hơn nữa, theo ông, đối đầu với người ăn cắp không những nguy hiểm
đối với nhân viên mà còn là đối với khách hàng. Thành ra, hầu hết nhân
viên được căn dặn là không nên làm gì với người ăn cắp.
Ngoài ra,
nhân viên bán hàng không được huấn luyện để ngăn chặn ăn cắp. Khi thấy
trường hợp này xảy ra, nhân viên thường gọi quản lý cửa hàng, rồi người
này có thể gọi nhân viên an ninh hoặc cảnh sát.
Khi nhân viên dính
vào một vụ ngăn chặn ăn cắp, ngoài vấn đề nguy hiểm, cửa hàng có thể
dính vào một vấn đề pháp lý khác với người ăn cắp, nếu người này bị
thương tích gì.
Hơn nữa, ngoài việc kinh doanh, các cửa hàng phải
bảo đảm an ninh cho nhân viên. Và nhiệm vụ chính của nhân viên là bán
hàng càng nhiều càng tốt chứ không phải lo ngăn chặn ăn cắp. [đ.d.]
Karoshi - 'căn bệnh chết người' của dân công sở Nhật Bản khiến ...
MINH NHẬT
5–6 minutes
Khi
chiếc cáng nâng Kei Sato (tên đã được thay đổi để đảm bảo quyền riêng
tư) lên xe cứu thương tới bệnh viện, cảm giác của anh chỉ đơn giản là...
nhẹ nhõm. Sau hơn 1 năm làm việc bằng sức của 3 người cộng lại, cơ thể
của anh cuối cùng đã "nổi loạn".
"Tôi nhớ rất rõ", Sato kể. "Tôi
vừa thuyết trình xong và đột nhiên cảm thấy mệt. Trước đây tôi từng bị
sỏi thận và ban đầu tôi nghĩ đó chỉ là do bệnh cũ tái phát. Nhưng tình
hình nhanh chóng trở nên tồi tệ hơn nên tôi phải gọi cấp cứu".
Anh được phẫu thuật thận ngay lập tức và được thông báo sẽ phải nằm viện ít nhất 10 ngày.
Sato
nói: "Tôi có thể khẳng định tình trạng sức khỏe của mình là do căng
thẳng trong công việc gây ra. Tôi đã được cấp trên giao quá nhiều nhiệm
vụ và không có nhân viên nào hỗ trợ, đó thực sự là một cơn ác mộng".
Sato thường xuyên có mặt ở văn phòng trước 8 giờ sáng và ở lại làm đến 11 giờ đêm.
Đám đông dân công sở Nhật Bản tại một nhà ga xe lửa ở Tokyo
Câu
chuyện của Sato không có gì lạ ở Nhật Bản. Vào ngày 13 tháng 10 mới
đây, Bộ Y tế nước này đã công bố sách trắng hàng năm về thời gian làm
việc quá sức của người dân và mối liên hệ của nó với chứng trầm cảm và
karoshi (hay còn gọi là tử vong do làm việc quá sức).
Tổng cộng có 2.968 người ở Nhật Bản chết vì các vụ tự tử do karoshi gây ra vào năm ngoái (năm 2021 có 1.935 vụ).
Sách
trắng của Bộ Y tế Nhật Bản liên kết karoshi với số giờ làm việc của
người dân. Trong đó, 10,1% nam giới làm việc ít nhất 60 giờ một tuần và
4,2% phụ nữ làm việc trên 60 giờ mỗi tuần.
Karoshi có thể xảy ra
do sức khỏe kém. Năm 2022, có tới 803 người đã nộp đơn xin chính phủ bồi
thường vì các bệnh về não hoặc tim do căng thẳng trong công việc gây
ra. Con số đó tăng từ 753 trường hợp vào năm 2021 và mức cao nhất là 938
trường hợp vào năm 2000.
Các chuyên gia cho rằng những trường hợp
được báo cáo với cơ quan y tế có thể chỉ là một phần nhỏ so với con số
thực tế. Họ lo ngại về sự gia tăng đột ngột số vụ tự tử vào năm 2022,
bất ngờ đảo ngược sự sụt giảm trong một thập kỷ về số người tự tử do áp
lực công việc.
Các tòa nhà văn phòng vẫn sáng đèn vào ban đêm ở Tokyo.
Nam
giới ở độ tuổi 40 và phụ nữ ở độ tuổi 20 là những đối tượng chịu nhiều
áp lực công việc nhất. Khoảng 13,2% nam giới ở độ tuổi 40 và 4,9% phụ nữ
ở độ tuổi 20 làm việc ít nhất 60 giờ một tuần.
Con số này cao hơn ở những người kinh doanh tự do, với 15,4% nam giới và 7,8% phụ nữ làm việc ít nhất 60 giờ.
Nghiên
cứu cũng tìm thấy mối tương quan giữa số giờ làm việc và chứng trầm
cảm. 26,8% nam giới và phụ nữ làm việc hơn 60 giờ/tuần tin rằng họ đang
mắc một dạng trầm cảm hoặc lo lắng nào đó.
Bill Cleary, giám đốc
lâm sàng của tổ chức tư vấn TELL Lifeline có trụ sở tại Tokyo (Nhật
Bản), thừa nhận cảm thấy có phần "bất lực" trước một thực tế rằng các
nhà chức trách, công ty và cá nhân mỗi người dân đều nhận ra vấn đề
nghiêm trọng từ giữa những năm 1980 nhưng vẫn chưa có các giải pháp hiệu
quả.
Ông nói: "Tôi có cảm giác rằng đại dịch Covid-19 cũng là
nguyên nhân, khi mọi người trở nên cô lập về mặt xã hội và ít có khả
năng gắn kết tình bạn và các mối quan hệ hơn".
"Nhiều nghiên cứu
cho thấy điều rõ ràng rằng các tương tác xã hội giúp cải thiện các bệnh
huyết áp cao hoặc bệnh tim. Nếu chúng ta cùng lúc bị cô lập và áp lực
công việc tăng lên, thì thật dễ hiểu khi thấy số lượng trường hợp
karoshi nhiều hơn", ông nói thêm.
Ông Bill cho rằng tác động của đại dịch Covid-19 xuất phát từ thái độ "không khoan nhượng" của người Nhật Bản đối với công việc.
Makoto
Watanabe, giáo sư truyền thông tại Đại học Hokkaido Bunkyo ở Eniwa, cho
biết có quá ít thay đổi tại nơi làm việc ở Nhật Bản và nhiều công ty
đang mắc kẹt trong "kỷ nguyên bong bóng" những năm 1980.
"Tôi đến
từ 'thế hệ băng hà', những người lao đầu vào tìm kiếm việc làm đầu những
năm 1980, ngay sau khi bong bóng kinh tế vỡ tung và mọi thứ trở nên ảm
đạm", ông nói.
Ông nói: "Cấp trên của chúng tôi đã được hưởng lợi
từ sự tăng trưởng kinh tế nhanh chóng trong những năm 1970 và 1980 và
không muốn thay đổi bất cứ điều gì. Nhưng tiền lương vẫn vậy, số lượng
nhân viên giảm nên mọi người phải làm việc chăm chỉ hơn và thời gian dài
hơn".
Hơn 30 năm kể từ khi bong bóng kinh tế Nhật Bản vỡ vào đầu
những năm 1980, ông Bill tin rằng người lao động Nhật Bản cần tìm lại sự
cân bằng và giữ gìn sức khỏe tinh thần của mình.
Ông nói: "Thông
điệp của tôi là mọi người nên nhìn vào bên trong bản thân để có thể
quyết định những điều nằm trong tầm kiểm soát của họ".
Ông đề nghị
hãy tránh xa tất cả những tin tức xấu trên mạng xã hội, tập thể dục
thường xuyên, cố gắng có giấc ngủ ngon và nói chuyện với bạn bè, gia
đình.
Ông nói: "Chúng ta phải thay đổi mọi thứ để có hy vọng, nếu không mọi chuyện có thể rơi vào tuyệt vọng".
Nguồn: SCMP
***********
Nghi bắt cóc trẻ sơ sinh trong bệnh viện ở Bình Dương
Hương Chi
2–3 minutes
Theo
hình ảnh ghi nhận từ camera an ninh, chiều muộn 4/11, một phụ nữ trung
niên vào khoa Phụ sản Bệnh viện Đa khoa tỉnh Bình Dương (phường Hiệp
Thành, thành phố Thủ Dầu Một). Người này đeo kính, đi lại nhiều lần
trước phòng của bệnh nhân, sau đó vào khu vực thang máy khoác áo Blouse
trắng (trang phục của y, bác sĩ).
Khi vào phòng sản phụ, người phụ
nữ này nói bế bé gái sơ sinh đi tiêm vắc xin. Tuy nhiên, khi ra khỏi
phòng, đối tượng này liền bỏ bé sơ sinh vào túi xách và rời khỏi bệnh
viện.
Thời điểm này, người nhà sản phụ đang ăn cơm nên không chú
ý. Đến khi không thấy nhân viên y tế đưa bé quay lại, người nhà sản phụ
hốt hoảng và báo bệnh viện.
Theo thông tin ban đầu từ Sở Y tế tỉnh
Bình Dương, bé sơ sinh bị người phụ nữ bế đi là bé gái, sinh vào trưa
thứ Sáu (3/11), nặng 3kg. Bé là con của sản phụ H.T.B (SN 1998, quê ở
tỉnh Hậu Giang).
Người phụ nữ bé bé sơ sinh trong bệnh viện (Ảnh: camera bệnh viện ghi lại)
Đến
22h ngày 4/11, đại diện Sở Y tế tỉnh Bình Dương cho biết, từ hình ảnh
trích xuất camera, công an đã tìm được bé gái tại huyện Dầu Tiếng (cách
bệnh viện khoảng 50km) và đưa về bệnh viện.
Sở Y tế Bình Dương yêu
cầu Bệnh viện Đa khoa tỉnh theo dõi sát sức khoẻ, trấn an tinh thần của
sản phụ và gia đình, đồng thời báo động đỏ cho toàn bộ các khoa trong
bệnh viện cảnh giác cao độ, rà soát lại tất cả các quy trình nhằm đảm
bảo an toàn cho người bệnh.
Danh tính người phụ nữ bế bé sơ sinh
hiện tại vẫn chưa được cơ quan chức năng thông tin. Nguyên nhân vụ việc
đang được công an điều tra, làm rõ.
*************
Ghi lại hình ảnh của người phụ nữ khắp nơi trên thế giới, nhiếp ảnh gia chứng minh vẻ ...
THANH TÂM
6–7 minutes
Zanskar
là một vùng thung lũng cực kỳ xa xôi nằm ở độ cao khoảng 3.500m - với
các đỉnh núi cao trên 7.000m - ở Ladakh, lãnh thổ phía Bắc Ấn Độ. Trong
nhiều năm, vào mùa đông, tuyến đường chính đến Zanskar là tuyến đường
Chadar dài 64km, đưa những người đi bộ qua dòng sông Zanskar đóng băng.
Đây là một đoạn đường cực kỳ nguy hiểm, du khách có nguy cơ gặp tuyết
lở, bão tuyết hoặc rơi qua lớp băng vỡ xuống dưới lòng sông.
Di
chuyển bằng đường bộ nhìn chung không phải là một lựa chọn tốt nhất do
tuyết rơi dày và nguy cơ tuyết lở dù đã có nhiều phương án được thực
hiện để đảm bảo an toàn.
Có
cách khác để vượt qua đoạn đường đầy gian nan này là đi trực thăng. Đây
là dịch vụ mới được triển khai vào năm 2022, đưa đón du khách từ thành
phố Ladakh đến thung lũng Zanskar chỉ trong 45 phút.
Nhiếp ảnh gia
Andrew Newey, 44 tuổi, đã có chuyến hành trình đến Zanskar vào mùa đông
năm 2022, hướng ống kính máy ảnh của mình về phong cảnh và cư dân của
khu vực có diện tích 7.000 km2 gần như bị cô lập hoàn toàn khỏi thế giới
bên ngoài. Đây là nơi sinh cư của vài chục ngôi làng. Kết quả mà nhiếp
ảnh gia Andrew mang về khiến người ta kinh ngạc.
Andrew
giải thích: "Việc tiếp cận thung lũng Zanskar vào mùa đông là điều vô
cùng khó khăn. Cho đến gần đây, khu vực này vẫn gần như bị cô lập hoàn
toàn trong suốt mùa đông. Một trong những thách thức chính là chờ đợi cơ
hội để được bay, vì trực thăng chỉ có thể bay vào buổi sáng, khi không
có mây trên bầu trời và tầm nhìn tốt. Khung cảnh nhìn từ cửa sổ trực
thăng thực sự khá ngoạn mục".
Nhiếp
ảnh gia Andrew thấy "những ngọn núi hùng vĩ của dãy Zanskar". Chính
những cảnh quan núi non này đã truyền cảm hứng cho chuyến thăm của
Andrew. Anh cảm thấy chúng sẽ tạo nên những bức ảnh "vô cùng ấn tượng".
Andrew
- người sống ở Dorset (Anh) nhưng đi khắp thế giới với tư cách là một
nhiếp ảnh gia - cũng bị thu hút bởi thử thách để tiếp cận vùng đất xa
xôi hẻo lánh này. “Nói về mặt nhiếp ảnh, tôi thích sự thử thách”, anh
thừa nhận.
"Cuộc
sống ở Zanskar rất giản dị, tuy nhiên, tôi đã quen sống với người dân
địa phương ở những vùng xa xôi nên đối với tôi, điều này không có gì là
đặc biệt. Như ở tất cả những nơi xa xôi trên thế giới mà tôi đã đến
thăm, người dân ở đó dường như hoàn toàn hài lòng với những gì họ có",
Andrew cho biết.
Anh nhận được sự chào đón nồng nhiệt từ người dân
địa phương. Andrew nói: 'Người Zanskari cực kỳ thân thiện và rất vui vẻ
khi được chụp ảnh. Một số người lớn tuổi lúc đầu hơi ngại chụp ảnh,
nhưng sau khi tôi sống chung với họ vài ngày, họ nhanh chóng bắt đầu
chấp nhận mong muốn của tôi".
Tuy nhiên, điều kiện thời tiết khắc
nghiệt là điều cần lưu ý. Vị nhiếp ảnh gia dày dặn kinh nghiệm nói:
"Điều kiện ở đó vào mùa đông thực sự khắc nghiệt, đặc biệt khi có gió
mạnh. Rất ít khách du lịch đến đó vào mùa đông, vì vậy tất cả các khách
sạn và nhà khách đều đóng cửa, phương tiện đi lại trở nên rất khan hiếm
và mọi người chỉ có thể ở ẩn cho đến mùa xuân".
Trong chuyến thăm
của Andrew, nhiệt độ trung bình trong ngày là khoảng âm 10 độ C, giảm
mạnh xuống khoảng -20 độ C đến -25 độ C vào ban đêm.
Anh nói:
"Người dân địa phương đã quen với cái lạnh và chỉ dùng chăn để giữ ấm
trong những đêm lạnh buốt. Hầu hết mọi người đều có một bếp củi nhỏ để
nấu ăn và sưởi ấm trong nhà. Người Zanskari cực kỳ cứng rắn. Sống trong
môi trường khắc nghiệt như vậy, họ phải có khả năng thích ứng với những
thay đổi của thời tiết".
Andrew cho biết: "Biến đổi khí hậu đang
có tác động mạnh mẽ đến khu vực - nhiệt độ ngày càng tăng, gây ra sự tan
chảy nhanh chóng của sông băng. Từ đó dẫn đến lũ lụt và hạn hán. Dân
làng đang gặp khó khăn trong việc trồng trọt và chăn nuôi".
Biến
đổi khí hậu cũng ảnh hưởng đến các tuyến đường ra vào Zanskar. Andrew
nói: "Sông băng không hình thành đúng thời điểm dẫn đến “những con đường
băng” trở nên nguy hiểm hơn cho việc đi bộ và vận chuyển các nhu yếu
phẩm quan trọng. Tuyết rơi ngày càng nhiều và trở nên thất thường hơn,
điều đó có nghĩa là vật nuôi và các động vật khác gặp khó khăn khi tìm
thức ăn".
Phật giáo đóng một phần rất quan trọng trong cuộc sống
hàng ngày ở thung lũng Zanskar, Điểm nổi bật trong thời gian Andrew ở
nơi đây là chuyến viếng thăm Tu viện Phugtal, một tu viện Phật giáo
ngoạn mục được xây dựng xung quanh một hang động ở phía đông nam Zanskar
từ hơn 2.500 năm trước.
Để đến được tu viện nằm ở độ cao 4.267m,
anh phải đi bộ dọc theo dòng sông Lungnak đóng băng, nơi “hoàn toàn bằng
phẳng, cực kỳ trơn trượt”.
Andrew cho biết tu viện là nơi ở của
khoảng 30 đến 40 tu sĩ vào mùa đông, những tháng ấm áp hơn thì có khoảng
80 tu sĩ. Những tu sĩ trẻ thường “trở về nhà với gia đình” trong kỳ
nghỉ đông.
Trong
nhiều khung cảnh mà Andrew gặp ở Zanskar, anh nói rằng mình thích nhất
là khung cảnh Tu viện Phugtal được nhìn thấy từ con đường dẫn tới đó.
Nhiếp ảnh gia nói rằng nhìn từ xa, tu viện trông "giống như một tổ ong
khổng lồ bám vào vách đá dựng đứng".
"Trong ánh sáng chiều muộn khi cơn bão tuyết đang đến gần, khung cảnh này thực sự khá kỳ diệu".
Chính
sự xa xôi, vẻ đẹp đáng kinh ngạc của những ngọn núi phủ tuyết, sự hào
phóng và lòng hiếu khách của người dân đã khiến Zanskar trở nên đặc biệt
và huyền diệu", Andrew nhận xét sau chueyens đi.
Giờ đây, khi
vùng đất xa xôi này của thế giới đang trở nên dễ dàng tiếp cận hơn, du
lịch tăng trưởng sẽ có tác động gì đến Zanskar?
Andrew nói: "Cũng
như nhiều nơi trên thế giới, du lịch thực sự là con dao hai lưỡi. Về mặt
tích cực, khách du lịch mang lại sự thúc đẩy rất cần thiết cho thu nhập
của cộng đồng địa phương, nhưng mặt khác tình trạng ô nhiễm gia tăng từ
giao thông và rác thải làm mất đi vẻ đẹp, sự bình yên vốn có".
Nguồn: Daily Mail
*************
Ghi lại hình ảnh của người phụ nữ khắp nơi trên thế giới, nhiếp ảnh gia chứng minh vẻ ...
THANH TÂM
~2 minutes
Vẻ
đẹp của phụ nữ từ lâu đã là đề tài xuất hiện thường xuyên trong các tác
phẩm nghệ thuật, thi ca. Tại mỗi quốc gia, những người phụ nữ sẽ đều
mang một nét đẹp độc đáo của riêng mình. Do đó, để thực hiện hóa việc
lưu giữ hình ảnh về nét đẹp của những người phụ nữ trên khắp thế giới,
Mihaela Noroc đã đưa ra một quyết định chưa từng có.
Theo đó,
nhiếp ảnh gia này đã nghỉ việc và quyết dành tới 2 năm để bắt đầu cuộc
sống mới. Với chiếc ba lô trên vai và một chiếc máy ảnh trên tay, cô lên
đường đi du lịch khắp thế giới, chụp hàng trăm bức ảnh về phụ nữ trong
khung cảnh hàng ngày của họ và ngày một hoàn thiện dự án "Atlas of
Beauty" của mình.
"Giờ đây, tôi tin rằng vẻ đẹp ở khắp mọi nơi
và nó không liên quan gì đến việc trang điểm hay khoác lên mình những bộ
cánh lộng lẫy. Vẻ đẹp nằm ở khả năng là chính mình" - Mihaela Noroc chia sẻ.
Maramureș, Romania
Yangon, Myanmar
Thủ đô Jakarta, Indonesia
Mát-xcơ-va, Nga
Rio de Janeiro, Brazil
Biển Baltic, Phần Lan
Thung lũng Omo, Ethiopia
Bắc Kinh, Trung Quốc
Thành phố Mexico, Mexico
La Habana, Cuba
El Paico, Chilê
Medellin, Colombia
San Pedro de Atacama, Chilê
Riga, Latvia
Nguồn: Bright Side
************
Britney Spears: Một đời khổ vì yêu, đến khi nào mới tự chữa lành?
Được Được
9–12 minutes
Hồi ký The Woman In Me
của Britney Spears thực sự như một "quả bom" dội xuống làng giải trí,
hé lộ hàng loạt câu chuyện bí mật về cuộc đời nữ ca sĩ thống trị các
bảng xếp hạng âm nhạc một thời. Sách bán bán được 1,1 triệu bản tại
riêng thị trường Mỹ và khoảng 2,4 triệu bản toàn cầu sau hơn một tuần
phát hành.
Bìa cuốn hồi ký mới ra mắt của Britney Spears.
Nữ ca sĩ viết trên trang cá nhân sau khi cuốn sách lên kệ: "Tôi
làm điều này không phải để tấn công bất kỳ ai. Phần lớn trong đó là
những câu chuyện từ 20 năm trước. Tôi đã vượt qua và đang sống trong
những trang mới đầy tươi đẹp". The Woman in Me cũng
là lời giải thích cặn kẽ nhất cho đến nay từ Britney Spears tới công
chúng. Cuốn sách dài 288 trang chứa đầy những tâm sự, câu chuyện chưa
từng kể. Qua đó, người ta cũng hiểu hơn lý do cuộc đời cô trải qua quá
nhiều thăng trầm như vậy.
Câu chuyện tình gây sốc cả thế giới
Từ
cuốn hồi ký, người đọc có thể dễ dàng nhận thấy cú trượt dài của
Britney Spears - từ một ngôi sao nhạc pop đình đám cho đến bà mẹ điên
loạn cạo trọc đầu và giam hai con trong nhà tắm - bắt nguồn từ những mối
tình độc hại, đầy nỗi đau.
Những ngày qua, netizen sốc khi biết nàng "Bích Nụ" từng bị người yêu cũ Justin Timberlake
ép phá thai năm 19 tuổi. Trong sách, Britney Spears kể lại những ngày
đầu trong mối quan hệ với chàng nam ca sĩ, từ nụ hôn đầu tiên của họ
thời tham gia chung show Câu lạc bộ chuột Mickey cho đến bộ trang phục
mang tính biểu tượng tại Lễ trao giải Âm nhạc Mỹ năm 2001. "Justin đã
làm tổn thương tôi nhiều như vậy. Khi anh ấy rời bỏ, tôi đã rất suy sụp.
Bất cứ khi nào có ai hỏi tôi về anh ấy, tất cả những gì tôi có thể làm
là khóc", Britney viết.
Britney Spears hẹn hò Justin Timberlake từ năm 1999 đến năm 2002
Trong
tự truyện, Britney Spears tiết lộ mối quan hệ của họ có nhiều vấn đề
hơn cả những lời đồn đại. Cô cho biết từng nhiều lần phát hiện Justin
Timberlake ngoại tình với các sao nữ khác. Về phần mình, giọng ca Toxic
thừa nhận từng một lần có lỗi với bạn trai khi hôn biên đạo múa Wade
Robson tại một quán bar. Tuy nhiên, cô đã kể lại mọi chuyện với Justin
Timberlake sau đó và được anh tha thứ.
Khi biết mình mang thai năm
19 tuổi, Britney Spears bất ngờ, xen lẫn là cảm xúc hạnh phúc chứ không
đau khổ. Vì từ lâu, cô luôn muốn Justin Timberlake sẽ trở thành một gia
đình mới. Tuy nhiên, niềm khao khát đó nhanh chóng bị dập tắt khi nam
ca sĩ ép cô phá thai. Đó cũng là một trong những khoảnh khắc đau đớn
nhất mà Britney phải trải qua trong suốt cuộc đời cũng không thiếu những
bi thương của mình.
Cay đắng hơn nữa, sau khi nhận hết phần thiệt
thòi về mình để níu giữ tình cảm của bạn trai, Britney Spears đón nhận
lời chia tay từ Justin Timberlake qua một tin nhắn điện thoại cụt lủn:
"Kết thúc rồi!". Thời điểm đó, công chúng chưa được biết lý do mối tình
chấm dứt. Tuy nhiên, MV Cry Me A River của Justin phát hành ngay sau đó khiến nhiều người cho rằng Britney ngoại tình với người đàn ông khác.
Cũng
từ đây, hình ảnh của cô sụp đổ trước mắt công chúng. Suốt nhiều năm, nữ
ca sĩ trở thành mục tiêu bị chỉ trích của báo giới cũng như công chúng
vì làm tổn thương Timberlake - chàng trai "vàng" của làng giải trí
Hollywood lúc bấy giờ.
Justin Timberlake ám chỉ việc Britney Spears ngoại tình qua MV Cry Me A River
Những vết xe đổ hôn nhân
Các
mối tình sau đó của Britney Spears chỉ càng giống như bằng chứng củng
cố cho việc cô là lý do khiến con tim Timberlake tan vỡ. Cuộc hôn nhân
đầu tiên của Britney Spears là với người bạn thời thơ ấu Jason
Alexander. Cặp đôi kết hôn vào tháng 1/2004 tại Las Vegas. Hai người chỉ
làm vợ chồng trong vỏn vẹn 55 tiếng đồng hồ. Gia đình nữ ca sĩ tìm mọi
cách để chấm dứt cuộc hôn nhân vì cho rằng Jason muốn kiếm lời từ ngôi
sao nhạc pop.
Britney Spears và Jason Alexander trải qua cuộc hôn nhân chỉ kéo dài 55 tiếng
Qua
những câu chuyện trên truyền thông, nhiều người cho rằng Britney Spears
đã trở thành kẻ điên tình, không còn làm chủ được hành động và suy nghĩ
của bản thân. Tình trạng sức khỏe tinh thần của cô đề tài gây bàn tán
xôn xao trên khắp các mặt báo. Sau vụ việc, chủ nhân hit Piece of Me bị gia đình và quản lý kiểm soát chặt hơn, cặp đôi cũng bị cắt đứt liên lạc.
Không
lâu sau cuộc hôn nhân chớp nhoáng, Britney Spears tiếp tục lao vào một
cuộc tình độc hại với vũ công Kevin Federline rồi kết hôn vào tháng
9/2004. Họ có với nhau 2 con trai là Sean (sinh năm 2005) và Jayden
(2006).
Cuộc hôn nhân thứ hai của Britney Spears cũng ồn ào không
kém, khi hàng loạt người hâm mộ cho rằng Kevin Federline chỉ là kẻ đào
mỏ muốn mượn danh tiếng của cô làm bàn đạp để vươn lên. Tuy nhiên, cô ca
sĩ tuổi đôi mươi lúc đó bỏ ngoài tai hết những lời cảnh báo đó. Có lẽ,
chính Britney cũng biết lý do Kevin tiếp cận và ở bên mình. Thế nhưng,
với khát khao muốn được yêu mãnh liệt sau những lần đổ vỡ lúc đó, cô vẫn
cố gắng hy vọng người đàn ông này có thể thực sự trở thành chỗ dựa cho
mình.
Kết cục của mối quan hệ không khiến nhiều người bất ngờ.
Tháng 11/2006, Britney Spears đệ đơn ly hôn và để mất quyền nuôi 2 con
trai vào tay chồng cũ. Kevin Federline đưa ra nhiều bằng chứng cho thấy
vợ cũ không thể nào trở thành người mẹ tốt khi tinh thần bất ổn, nhiều
lần vào trại cai nghiện, liên tục có những hành vi mất kiểm soát.
Britney Spears thậm chí phải chu cấp hàng chục nghìn USD mỗi tháng cho
chồng con. Trong gần 20 năm qua, Federline không thiếu những lần đưa vợ
cũ ra tòa chỉ vì muốn vòi thêm tiền của cô.
Sau
khi mất quyền nuôi 2 con trai, Britney Spears ngày càng trở nên mất
kiểm soát và dẫn đến việc bị cha ruột giám hộ trong 13 năm
Gần
đây nhất, ngay sau khi thoát khỏi việc bị cha ruột giám hộ suốt 13 năm,
Britney Spears tiếp tục bước vào cuộc hôn nhân thứ ba với Sam Asghari -
chàng huấn luyện viên thể hình điển trai đã đồng hành bên cô suốt 5 năm
trước đó. Khi đám cưới diễn ra, người hâm mộ của nữ ca sĩ chia thành
hai phe. Một nửa hân hoan vì nàng công chúa của họ cuối cùng cũng tìm
được hạnh phúc bên một người đàn ông xứng đáng. Nửa còn lại không thể
không nghi ngờ Sam chỉ là một kẻ tiếp theo tiếp cận Britney vì khối tài
sản kếch xù của nữ ca sĩ.
Cuộc hôn nhân thứ ba của Britney Spears
cũng chỉ tồn tại vỏn vẹn 14 tháng. Nhiều khán giả bình luận Britney đi
lại "vết xe đổ" khi hôn nhân tan vỡ, bị chồng cũ tìm cách bòn rút tiền
bạc. Một số nguồn tin cho biết nguồn cơn của mâu thuẫn đến từ việc
Britney bất ổn tâm lý. Asghari và quản lý thuyết phục cô khám chữa nhưng
không thành.
Sam
Asghari từng được kỳ vọng là bến đỗ hạnh phúc của Britney Spears thế
nhưng cuộc hôn nhân giữa họ cũng chỉ kéo dài trong 14 tháng
Cả cuộc đời khao khát một gia đình hạnh phúc
Cuốn
sách được tung ra vào lúc nhiều người đang ngần ngại với hàng loạt hành
động khó hiểu của cô sau khi thoát khỏi việc bị giám hộ từ năm 2021.
Rất đông người hâm mộ từng ủng hộ nhiệt tình việc nữ ca sĩ được sống
theo ý mình nay lại cảm thấy ái ngại khi nghe tin cô lại ly dị chồng mới
sau 14 tháng kết hôn hay đăng video nhảy khi cầm dao trên Instagram.
Có
một điều nhiều người hâm mộ của Britney Spears đều đồng tình là cô có
gu bạn trai rất tệ, thường xuyên trao trái tim mình sai chỗ. Nguyên nhân
của việc này phần nào đến từ xuất thân của nữ ca sĩ khi phải lớn lên
trong một gia đình không hề hạnh phúc.
Xuyên suốt cuốn hồi ký của
mình, Britney nhiều lần nhắc tới nỗi sợ rằng gia đình đang cố tìm cách
giết mình. Như một "con gà đẻ trứng vàng" của cả nhà, nữ ca sĩ trở thành
nguồn kinh tế dồi dào cho cả bố mẹ và các anh chị em thi nhau bòn rút.
Cô cáo buộc cha mình đã kiếm được hàng triệu USD từ cô nên đã cố gắng
tìm mọi cách để kéo dài việc giám hộ trong suốt 13 năm.
Britney Spears bị cha ruột kiểm soát suốt 13 năm
Cũng
vì lẽ đó, Britney Spears luôn khát khao có một gia đình hạnh phúc, sẵn
sàng đánh đổi cả bản thân. Cô viết trong hồi ký: "Đánh đổi sự tự do của
bản thân để lấy những giấc ngủ trưa bên con cái, đó là một giao kèo mà
tôi luôn sẵn lòng chấp thuận… Nếu họ để tôi sống cuộc sống của mình, tôi
sẽ làm theo trái tim và thoát khỏi chuyện này một cách đúng đắn. 13 năm
trôi qua, tôi cảm thấy như cái bóng của chính mình".
Sau khi cuốn
hồi ký của Britney Spears lên kệ, nhiều người so sánh cuộc đời cô với
Taylor Swift - một ngôi sao xinh đẹp và tài năng nhưng cũng không kém
phần nổi loạn trong đường tình duyên. Điểm khác là "công chúa nhạc đồng
quê" có sự hậu thuẫn vững chắc từ gia đình nên vẫn giữ vững phong độ sau
gần 20 năm tại Hollywood, thậm chí còn ngày càng thành công rực rỡ hơn
trước.
Trong khi đó, Britney gần như mắc kẹt trong quá khứ với
hàng loạt vết thương tinh thần không bao giờ lành sẹo. Trên Instagram,
nhiều người nói rằng nữ ca sĩ vẫn trang điểm, mặc những bộ đồ như thập
niên 2000s. Có ý kiến rằng các ngôi sao nhí thường ngừng lớn thêm ở
khoảnh khắc họ trở nên nổi tiếng. Britney Spears không phải ngoại lệ.
Một số nói buồn phát khóc khi thần tượng trông như một bóng ma của chính
cô - một phiên bản tươi đẹp mà Britney Spears không bao giờ muốn thời
gian cướp đi từ mình.
Qua cuốn hồi ký, người ta cảm thấy cuộc đời
Britney Spears là liên tục những bi kịch chồng lên nhau mà chưa thấy hồi
kết. Để quên đi hiện thực phũ phàng đó, nữ ca sĩ luôn chọn cách ngả vào
những người mà chính cô cũng biết trước có thể khiến mình thêm đau khổ.
Đối với nhiều fan của Britney, điều họ luôn mong muốn là nàng "công
chúa nhạc pop" biết cách tự yêu lấy bản thân, chữa lành cho chính mình
trước khi chờ đợi hạnh phúc từ người khác.
Lời khai của nghi can bắt cóc bé sơ sinh ở Bình Dương
Trần
Thị Ngọc Thắm, 18 tuổi, khai động cơ bắt cóc bé gái 2 ngày tuổi ở Bình
Dương là "muốn đem về nuôi", do trước đó từng nhiều lần sảy thai.
Ngày 5/11, Thắm bị Công an TP Thủ Dầu Một tạm giữ hình sự về hành vi Chiếm đoạt người dưới 16 tuổi.
Làm
việc với cơ quan điều tra, bước đầu Thắm khai đã kết hôn, bản thân bị
bệnh u nang buồng trứng, từng sảy thai. Hồi đầu năm, với mong muốn có
con và áp lực từ nhà chồng, Thắm nói dối đang mang thai và sinh con vào
khoảng tháng 10. Do cô có tạng người mập, giống mang bầu, nên nhà chồng
không nghi ngờ.
Ngày 4/11, Thắm vào Bệnh viện đa khoa Bình Dương
đăng ký sinh con để lừa nhà chồng. Tuy nhiên, bệnh viện phát hiện cô
không mang thai nên không cho ở lại. Thắm nảy sinh ý định bắt cóc trẻ sơ
sinh đem về làm con mình.
Khoảng 17h35, Thắm lấy trộm áo blouse,
giả là cán bộ y tế vào phòng của sản phụ 25 tuổi, quê Hậu Giang, nói dối
là đưa con gái sơ sinh của chị này "đi chích ngừa". Gia đình sản phụ
xin đi theo, Thắm từ chối, nói "một tiếng sau lên phòng hành chính nhận
cháu".
Thắm sau đó bỏ bé gái vào túi xách, rời khỏi bệnh viện và
đưa về nhà trọ của mình ở xã Thanh Tuyền, huyện Dầu Tiếng, cách bệnh
viện chừng 40 km. Cô nói dối người thân bé gái do mình mới sinh.
Đến
khoảng 22h cùng ngày, Công an tỉnh Bình Dương bất ngờ xuất hiện ở phòng
trọ, giải cứu cháu bé và đưa Thắm về làm việc. Ngay trong đêm cảnh sát
đã trao bé gái cho gia đình. Hiện sức khỏe hai mẹ con đã ổn định.
Bước
đầu, cơ quan điều tra cho rằng lời khai của Thắm có nhiều bất thường,
mâu thuẫn, đang tiếp tục làm rõ sự thật khách quan của vụ án.
Phước Tuấn - Yên Khánh
*************
Bà chủ chuỗi nhà hàng mại dâm ở Sài Gòn bị bắt
Nguyễn
Thị Cẩm Nguyên, chủ Nhà hàng 97 trên đường Sương Nguyệt Ánh, bị cáo
buộc lôi kéo cả trăm cô gái trẻ đẹp về múa thoát y, bán dâm cho khách
đến ăn nhậu.
Ngày 5/11, Nguyên và 3 người là quản lý Nhà hàng 97 trên đường Sương Nguyệt Ánh, quận 1, bị Công an TP HCM bắt về hành vi Môi giới mại dâm.
Theo
cơ quan điều tra, Nguyên có trong tay hàng trăm nữ nhân viên trẻ đẹp,
luân phiên thay đổi trong hệ thống các cơ sở ăn uống, karaoke không phép
ở quận 1 và 5 do bà này điều hành.
Trong đó, Nhà hàng 97 hoạt
động từ năm 2018, có tiếng trong giới ăn chơi và là cơ sở VIP nhất trong
chuỗi hệ thống nhà hàng do Nguyên làm chủ. Người phụ nữ này sẵn sàng
trả lương và tiền hoa hồng cao để lôi kéo hàng trăm cô gái trẻ đẹp làm
tiếp viên trong các cơ sở.
Tại Nhà
hàng 97, khi khách đến ăn nhậu được các quản lý chào mời nhiều hình thức
phục vụ như múa khiêu dâm, nếu có nhu cầu "tới Z" thì các tiếp viên sẵn
sàng chiều lòng và quảng cáo "không bị công an kiểm tra".
Để
tránh bị phát hiện, Nguyên yêu cầu nhân viên phải dùng tiếng lóng như
"ăn cơm, ăn cháo" để ám chỉ các hình thức bán dâm. Nhà hàng luôn có đội
ngũ bảo vệ canh chừng phía trước, nếu thấy có lực lượng chức năng sẽ báo
bằng bộ đàm để các phòng bên trong dừng hoạt động vi phạm.
Sau
thời gian theo dõi, đêm hai hôm trước, thượng tá Lê Duy Sâm – Phó
trưởng Phòng Cảnh sát hình sự cùng hàng chục trinh sát phối hợp Công an
quận 1, bất ngờ ập đến khống chế nhiều bảo vệ phía trước Nhà hàng 97.
Bên trong, nhà chức trách phát hiện 15 phòng karaoke không phép đang có
khách ăn nhậu và hơn 60 nữ tiếp viên.
Cùng thời điểm, mũi trinh
sát khác ập vào các khách sạn gần đó bắt quả tang 4 nữ tiếp viên nhà
hàng đang bán dâm cho khách với giá 12 triệu đồng một đêm. Họ thừa nhận
được quản lý điều đến phục vụ số khách vừa nhậu trước đó ở Nhà hàng 97.
Theo
cơ quan điều tra, chuỗi kinh doanh karaoke của Nguyên lôi kéo cả nghìn
lượt khách đến vui chơi mỗi tháng, thu lợi bất chính hàng chục tỷ đồng.
Cơ quan điều tra đang mở rộng vụ án.
***********
Bi kịch của người vợ lỡ phát hiện bí mật chồng giấu kín
8–10 minutes
MỹMark
Hacking bị vợ lật tẩy cuộc sống hai mặt, giả mạo trình độ học vấn nhưng
thay vì hối lỗi và sửa đổi, anh ta bắn vợ để che đậy những lời nói dối.
Mark
Hacking, 28 tuổi và Lori Soares Hacking, 27 tuổi, kết hôn năm 1999 sau 5
năm yêu. Suốt 10 năm bên nhau, gia đình và bạn bè nhận xét họ có mối
quan hệ bền chặt và thân mật. Cặp đôi vừa thông báo Lori đang có bầu năm
tuần và chuẩn bị chuyển đến North Carolina để Mark theo học trường y.
Lần cuối cùng mọi người nhìn thấy Lori là vào tối 18/7/2004, khi cô cùng chồng ghé cửa hàng tiện lợi.
Lúc
10h ngày 19/7/2004, Mark gọi đến văn phòng của Lori ở Salt Lake City,
Utah, hỏi thăm đồng nghiệp về tung tích vợ. Anh ta kể Lori đi chạy bộ
tại công viên vào khoảng 5h30 nhưng không thấy về nhà. Đồng nghiệp cho
biết Lori không đi làm, dù cô nổi tiếng đúng giờ.
Khoảng 10h7,
Mark báo cảnh sát, sau đó gọi cho một số bạn bè của Lori. Anh ta lo lắng
nói đã chạy hàng km quanh công viên để tìm vợ. Mark gọi cảnh sát lần
thứ hai vào khoảng 10h49 thông báo xe của Lori đậu ở lối vào công viên
nhưng không thấy cô, nhờ hỗ trợ tìm kiếm.
Advertisement
Ngày
hôm sau, 20/7, gia đình Lori tổ chức họp báo, cầu xin cộng đồng cung
cấp thông tin. Hàng trăm áp phích tìm người mất tích dán khắp thành phố,
thu hút hơn 1.200 tình nguyện viên.
Trong khi đó, việc người vợ
mang thai bỗng mất tích dường như khiến Mark bị khủng hoảng tinh thần
nghiêm trọng. Mark phải điều trị tại khoa tâm thần của Đại học Utah sau
khi cảnh sát tìm thấy anh ta khỏa thân, chỉ đi một đôi sandal, lang
thang quanh một nhà nghỉ ở Salt Lake City.
Cảnh
sát phát hiện Mark dường như sống một cuộc sống hai mặt. Mark nói với
Lori và gia đình vợ rằng anh ta đã tốt nghiệp loại xuất sắc ngành tâm lý
học của Đại học Utah, sắp được nhận vào trường y của Đại học North
Carolina.
Tuy nhiên, ngày 22/7, bố Mark nói với các phóng viên
rằng con trai chưa bao giờ nhận bằng cử nhân và chưa bao giờ được nhận
vào trường y. Thực tế, Mark bỏ học từ năm 2002, nhưng vẫn vờ đến lớp,
học tập và viết bài luận. Anh ta đi nhiều nơi để giả vờ phỏng vấn vào
các trường y. Truyền thông đưa tin Mark nói dối về trình độ học vấn vì
cảm thấy bị áp lực phải học hành giỏi giang. Bố Mark là bác sĩ nhi khoa,
mẹ là y tá, các anh trai đều làm trong lĩnh vực khoa học.
Gia đình Lori bị sốc trước sự lừa dối của Mark. Anh ta thề với họ rằng không liên quan đến việc vợ mất tích.
Tuy
nhiên, ngay từ đầu cuộc điều tra, cảnh sát đã tập trung sự chú ý vào
Mark, ngày càng nhiều bằng chứng chỉ ra anh ta là nghi phạm chính.
Vào
ngày Lori mất tích, cảnh sát khám xét căn hộ, tìm thấy một con dao dính
máu trong ngăn kéo đầu giường, một lá thư trong phòng ngủ phụ được cho
là do Lori viết. Biên lai mua nệm và ga trải giường mới cho thấy từ 9h45
đến 10h23 sáng ngày Lori mất tích, Mark khai đã tìm vợ khắp công viên
rồi gọi cảnh sát và đồng nghiệp của Lori, tuy nhiên thực tế, anh ta đi
mua một tấm nệm mới tại cửa hàng.
Cảnh sát còn tìm thấy một tấm
nệm bị cắt nát trong thùng rác nơi Mark làm việc và một nhúm tóc đen
trong thùng rác ngoài trạm xăng gần đó.
Ngoài ra, chìa khóa xe của
Lori được tìm thấy tại căn hộ. Nếu lái xe đến công viên chạy bộ, chắc
hẳn cô phải mang theo chìa khóa khi biến mất. Lori chỉ cao hơn 1,5 m
nhưng ghế trước trên xe được điều chỉnh để phù hợp với người cao khoảng
1,8 m. Vết máu được tìm thấy ở ghế sau xe.
Cảnh sát suy đoán Mark đã sát hại Lori trong căn hộ của họ vào sáng sớm 20/7 và vứt xác cùng ngày.
Ngày
24/7, hai anh trai đến bệnh viện tâm thần thăm Mark và cầu xin anh ta
kể cho họ nghe chuyện gì đã xảy ra với Lori. Sau một buổi chiều suy
nghĩ, Mark thừa nhận đã giết vợ.
Theo tài liệu tòa án, ngày 16/7,
tại công ty, Lori gọi điện đến trường y của Đại học North Carolina để
hỏi thông tin về việc hỗ trợ tài chính và được cho biết chồng cô không
đăng ký học ở đó. Các đồng nghiệp nhận thấy Lori rất buồn và khóc sau
cuộc điện thoại. Hôm đó cô tan làm sớm.
Khoảng 17h ngày 16/7, Lori
gọi điện cho một nhân viên tại Đại học North Carolina, để lại một thư
thoại cho biết Mark nói với cô lý do không báo danh là máy tính bị trục
trặc. Cảnh sát cho rằng sau khi Lori về nhà chất vấn, Mark bịa đặt một
câu chuyện khác vì máy tính vốn không trục trặc gì và hồ sơ cho thấy anh
ta chưa bao giờ đăng ký học tại trường. Tuy nhiên, Lori dường như đã
tin chồng nên gọi lại cho trường rồi cùng Mark đi dự tiệc vào tối đó,
cười nói như bình thường.
Lời nói dối bại lộ vào tối 18/7. Mark
thừa nhận nói dối về học vấn và kế hoạch tương lai, dẫn đến tranh cãi
giữa hai vợ chồng. Sau đó, Lori đi ngủ còn Mark thức chơi game và đóng
gói đồ đạc. Tài liệu tòa án cho biết trong quá trình đóng đồ, Mark được
cho là nhìn thấy một khẩu súng trường. Vào khoảng 1h, anh ta vào phòng
ngủ bắn vào đầu vợ.
Mark nói với hai anh rằng sau khi sát hại
Lori, anh ta bọc thi thể trong túi rác, cắt bỏ phần trên đẫm máu của tấm
nệm rồi vứt tất cả vào thùng rác vào khoảng 2h. Mark cố tình phi tang
đồ đạc dính máu, súng vào các thùng rác ở nhiều vị trí.
Nghe lời
thú nhận của Mark, hai người anh quyết định trình báo cảnh sát vào hôm
sau, 25/7. Mark bị bắt vào 2/8/2004 với cáo buộc giết người cấp độ một
và ba tội danh cản trở công lý vì đã nói dối cảnh sát và cố gắng tiêu
hủy bằng chứng. Công tố viên không cáo buộc Mark tội giết người đối với
đứa con chưa chào đời vì cảnh sát không thể xác nhận việc Lori có thai.
Chính
quyền tổ chức tìm kiếm thi thể Lori giữa hàng nghìn tấn rác thải có độ
sâu 9-12 m và rộng bằng hai sân vận động tại bãi rác thành phố.
Ngay
cả khi không có thi thể, cảnh sát cho hay bằng chứng trong vụ án đã đủ
vững chắc để truy tố. Bên công tố có lời thú nhận của Mark, nhân chứng
là hai anh trai và nhiều bằng chứng vật chất quan trọng khác. Họ còn có
kết quả trùng khớp khi đối chiếu ADN của Lori với máu được tìm thấy
trong xe của cô, trên thành giường, đầu giường và nệm của hai vợ chồng,
trên thảm phòng ngủ và trên con dao trong bếp, được cho là dùng để cắt
nệm.
Một đoạn video giám sát cho thấy Mark bước vào cửa hàng để
mua thuốc lá, kiểm tra tay mình rồi lái xe của vợ bỏ đi khoảng 18 phút
sau thời điểm cảnh sát tin rằng Lori đã chết. Video khác cho thấy hình
ảnh Mark vứt những túi được cho là thi thể Lori vào thùng rác và cảnh
anh ta lái xe của vợ đến công viên.
Một lá thư được cho là do Lori
viết vài ngày trước khi bị sát hại có nội dung: "Em ghét về nhà vì thật
đau lòng khi phải ở trong căn hộ của chúng ta... Em muốn già đi cùng
anh, nhưng em không thể làm điều đó trong tình trạng này... Em không thể
tưởng tượng cuộc sống với anh sẽ ra sao nếu mọi thứ không thay đổi".
Ngày 1/10/2004, sau hơn hai tháng kể từ khi Lori được thông báo mất tích, thi thể cô được tìm thấy tại bãi rác.
Giám
định y tế không thể xác định Lori mang thai hay không do tình trạng
phân hủy. Cảnh sát cũng không thể tìm thấy khẩu súng gây án. Tuy nhiên,
công tố viên tin rằng với việc phát hiện thi thể nạn nhân, vụ án được
củng cố đáng kể vì họ có thể chứng minh rằng cô thực sự đã bị sát hại.
Ngày
30/10/2004, Mark tuyên bố "vô tội" trong phiên điều trần luận tội. Mẹ
Lori mắng con rể vì kéo dài nỗi thống khổ của gia đình bà.
Ngày
15/4/2005, trước thẩm phán, Mark thừa nhận đã bắn vào đầu người vợ đang
mang thai bằng súng trường khi cô đang ngủ vào sáng 19/7/2004. Anh ta
nhận tội giết người để đổi lấy việc công tố viên xóa bỏ các cáo buộc cản
trở công lý. Trong phiên điều trần kéo dài khoảng 10 phút, Mark không
hề bộc lộ cảm xúc.
Ngày 6/6/2005, Mark bị kết án tù chung thân với
thời hạn tối thiểu là 6 năm, mức án cao nhất theo luật bang Utah thời
điểm đó, nhưng sẽ không được xét ân xá trước năm 2035.
Trước
khi nghe tuyên án, Mark nói: "Cô ấy là điều tuyệt vời nhất với tôi,
nhưng tôi đã giết cô ấy, lấy đi mạng sống của đứa con chưa chào đời của
mình rồi vứt họ vào thùng rác, tôi không thể giải thích tại sao mình lại
làm vậy".
Bố mẹ Lori xóa họ "Hacking" của Mark khỏi bia mộ con
gái. Anh trai Lori nói về mối quan hệ của hai vợ chồng em gái: "Hắn
không cần phải là bác sĩ, tổng thống hay gì hết, chỉ cần hắn nỗ lực hết
sức thì Lori vẫn sẽ yêu".
Tuệ Anh (Theo Salt Lake Tribune, AETV)
************
Tin đồn California cho ăn cắp dưới $950 là suy diễn và bịa đặt
PhiLong Mai
9–12 minutes
Mai Phi Long/Người Việt (tổng hợp)
LOS ANGELES, California (NV) – Tin
đồn trên mạng xã hội và trên các kênh YouTube thời gian qua cho rằng
“ăn cắp $950 không bị bắt tội ở California,” “California cho ăn cắp dưới
$950,” và “đảng Dân Chủ và Thống Đốc Gavin Newsom đưa ra luật cho ăn
cắp dưới $950,” là hoàn toàn sai sự thật.
Đó là những
lời tuyên truyền của những YouTuber và chính trị gia tung ra những đoạn
clip tệ nạn ăn cắp vặt tại nhiều khu thương mại ở California và tệ hơn
nữa là kèm theo những lời bình luận vô căn cứ đổ thừa cho Tổng Thống Joe
Biden, Thống Đốc Gavin Newsom, và đảng Dân Chủ.
Để
hiểu nguồn gốc của con số $950 cần tìm hiểu đề luật Proposition 47 về
những chi tiết như: Ai thông qua? Những quy định nào được đề cập trong
đề luật này?
Ngoài ra, cần biết thêm về luật California về tội ăn cắp vặt, cũng như tại sao có tình trạng không truy tố các tay ăn cắp vặt.
Dân California bỏ phiếu thông qua Prop. 47
Proposition
47, gọi tắt là Prop. 47, ra đời năm 2014, có sự ủng hộ của ông Gavin
Newsom, lúc đó là phó thống đốc California, bây giờ là thống đốc, và ông
George Gascon, lúc đó là chánh biện lý San Francisco County, bây giờ là
chánh biện lý Los Angeles County.
Nhưng trong cuộc bầu cử ngày 5 Tháng Mười Một, 2014, chính gần 60% cử tri California bỏ phiếu thông qua Prop. 47!
Đề
luật này nâng mức quy định hành vi trộm cắp tài sản “phi bạo lực”
(non-violent), mà trong đó giá trị tài sản liên quan từ $400 lên đến
$950, là “tội nhẹ” (misdemeanor).
Prop. 47 cũng quy
định một số tội sở hữu ma túy đơn giản thành tội nhẹ, cũng như quy định
rằng những bản án trước đây về những tội danh này có thể được tòa án
giảm xuống tội nhẹ.
Theo trang Myprop47.org, các quy định giảm từ trọng tội xuống tội nhẹ đối với một số tội sau đây:
-Có sở hữu ma túy dùng cho cá nhân ở mức độ sử dụng đơn giản.
-Trộm cắp dưới $950.
-Trộm cắp vặt tại cơ sở thương mại dưới $950.
-Giả mạo chữ ký (trên chi phiếu, hợp đồng, trái phiếu, cổ tức, giấy xác nhận) có giá trị dưới $950
-Viết một ngân phiếu xấu (mục đích lừa đảo) dưới $950
-Chứa chấp tài sản bị đánh cắp dưới $950.
Theo hướng dẫn của hệ thống tòa California, quy định giảm xuống tội nhẹ cho những hành vi trên không áp dụng cho những người có tiền án.
Ăn cắp tài sản dưới giá trị $950 không bị kết tội ở California?
Nói
rằng Prop. 47 ở California cho phép các cá nhân ăn cắp hàng hóa trong
cơ sở thương mại trị giá dưới $950 mà không lãnh hậu quả là một thủ
thuật đánh tráo khái niệm.
Prop. 47 chỉ phân loại
lại một số tội trộm cắp từ tội đại hình thành tội tiểu hình, nhưng không
hề hợp pháp hóa hành vi trộm cắp.
Trộm cắp trong
cửa hàng, theo Prop. 47, được định nghĩa là vào một cơ sở thương mại
trong giờ làm việc thông thường với ý định thực hiện hành vi trộm cắp,
với điều kiện giá trị của tài sản bị đánh cắp không vượt quá $950. Khi
bị kết tội trộm cắp trong cửa hàng, người vi phạm bị xếp vào khung tội
tiểu hình, có thể bị phạt tới sáu tháng tù giam, phạt tiền lên tới
$1,000, hoặc cả hai.
Trước đây, những người trộm cắp
trong cơ sở thương mại thường bị buộc tội theo luật trộm cắp, bị các
hình phạt nghiêm trọng. Tuy nhiên, sự thay đổi của Prop. 47 không có
nghĩa là hành vi trộm cắp bây giờ không còn hậu quả. Trộm cắp trong các
cửa hàng vẫn là một tội, tội tiểu hình (misdemeanor), với các hình phạt
riêng biệt, cụ thể.
Tóm lại, Prop. 47 mang lại những
thay đổi trong khuôn khổ pháp lý của California, nhưng điều cần thiết là
phải hiểu rằng hành vi trộm cắp, ngay cả dưới mức $950, luôn bị trừng
phạt. Trộm cắp trong cửa hàng, được xếp vào tội tiểu hình, với hậu quả
là bị phạt tiền và có thể phải ngồi tù. Prop. 47 này được đưa ra nhằm
giải quyết những lo ngại rộng hơn về việc giam giữ nhưng không hợp pháp
hóa hành vi trộm cắp.
Prop. 47 tiết kiệm $600 triệu cho California kể từ 2015
Lập
luận của phía đưa ra Prop. 47 là việc thay đổi phân loại từ khung tội
đại hình qua tội tiểu hình cho những tội không bạo lực như ăn cắp, ăn
cắp cơ sở thương mại, giả mạo chữ ký trên các ngân phiếu, và dưới $950
sẽ giúp tiết kiệm ngân sách. Tiền tiết kiệm được từ việc áp dụng Prop.
47 sẽ được dùng vào việc trợ giúp giáo dục y tế, sửa đổi hành vi, và
giáo dục học đường, tạo kết quả tốt hơn cho xã hội.
Tại California, trong tài khóa 2021-2022, chi phí giam một tù nhân là $106,131/một năm, theo báo cáo của Văn Phòng Phân Tích Quốc Hội California (LAO).
Cũng
theo LAO, chi phí này là $73,000/tù nhân trong tài khóa 2012-2013, một
năm trước khi Prop. 47 được cử tri California bỏ phiếu thông qua.
Báo cáo
của Viện Nghiên Cứu Chính Sách California (PPIC) đưa ra hồi Tháng Ba,
2016, hai năm sau khi Prop. 47 được thông qua, cho thấy số lượng tù nhân
giảm mạnh tại các nhà tù ở California.
Số lượng tù
nhân bị giam giữ hoặc thụ án liên quan đến những tội được đề cập trong
Prop. 47 giảm 50% trong năm đầu tiên. Sự thay đổi này khiến tổng số tù
nhân giảm 9% một năm sau khi dự luật được thông qua.
Báo cáo của LAO về ngân sách tiểu bang tài khóa 2016-2017 cho thấy California tiết kiệm được $62.7 triệu chi phí nhà tù.
Trung tâm Pháp Lý Trẻ Em và Tội Phạm (CJCJ), tổ chức bất vụ lợi phi đảng phái hoạt động cải thiện hệ thống nhà tù, đưa ra báo cáo cho biết tổng kết số tiền tiểu bang California tiết kiệm được khoảng $600 triệu nhờ Prop. 47.
Trong
số này, gần $400 triệu được dành cho các chương trình giải quyết nguyên
nhân gốc rễ của tội phạm và bạo lực, và hơn $200 triệu được phân bổ cho
các chương trình phục hồi chấn thương và các chương trình tại hệ thống
học đường.
Nghiên cứu
của Tiến Sĩ Charis E. Kubrin, giáo sư tội phạm học đại học UC Irvine,
công bố năm 2018 cho biết áp dụng Prop. 47 không làm gia tăng tội ác
nghiêm trọng như án mạng, hiếp dâm, tấn công gia trọng, cướp của, và ăn
trộm, theo nhật báo USA Today.
Mức $950 của California thấp hơn nhiều so với $2,500 của Texas
Như nêu trên, năm 2014 cử tri California bỏ phiếu ủng hộ nâng mức giá trị tài sản ăn cắp là tội đại hình từ $400 lên $950.
Những
người chống đối dùng con số $950 là mốc của sự tuyên truyền như
California “hợp pháp hóa” việc ăn cắp dưới số tiền này, dù trên thực tế
những ai vi phạm đều nằm trong khung tội tiểu hình với mức tiền phạt là
$1,000 hoặc tù sáu tháng, hoặc cả hai.
Tuy nhiên, nếu
cho rằng việc gia trọng mức tội đại hình và tội tiểu hình trong việc ăn
cắp ở mức dưới hoặc vượt quá con số $950 là California có một chính
sách quá lỏng lẻo thì quan điểm này e rằng thiển cận.
Bởi
vì có nhiều tiểu bang khác quy định “ranh giới” giữa tội đại hình và
tiểu hình trong việc ăn cắp cao hơn nhiều, đặc biệt là tiểu bang Texas, ở
mức $2,500.
Điều này có nghĩa là trộm cắp trong cơ sở
thương mại là tội tiểu hình ở Texas khi hàng hóa bị đánh cắp có giá trị
ít hơn $2,500.
Mức giới hạn giữa tội tiểu hình và đại hình trong hành vi ăn cắp giữa California và Texas lần lượt là $950 và $2,500.
Vậy mà các YouTuber cùng các chính trị gia không ai lớn lối nói “Texas hợp pháp hóa ăn cắp cao hơn California.”
Tuy
vậy, mức $950 tại California vẫn là khá cao. Vì thế, năm 2020, Prop. 20
ra đời tại California, điều chỉnh mức ấn định tội đại hình, nếu ăn cắp
từ $250 tới $950 (vì trên $950 đã là đại hình rồi).
Prop.
20 được sự ủng hộ của các nghiệp đoàn cảnh sát, các siêu thị bán hàng,
và Dân Biểu Jim Cooper (Dân Chủ-Địa Hạt 9), hiện nay là cảnh sát trưởng
Sacramento County.
Tuy nhiên, trong ngày bầu cử 3 Tháng Mười Một,
2020, 61.72% cử tri California phản đối Prop. 20, có nghĩa là vẫn giữ
mức cũ $950.
Prop. 47 làm gia tăng ăn cắp ở California?
Với sự phổ biến của mạng xã hội, các YouTuber có phương tiện truyền bá hình ảnh ăn cắp tại các cửa hàng nhiều hơn.
Tuy
nhiên, để biết đích xác Prop. 47 có làm gia tăng ăn cắp ở California
hay không cần phải có một cuộc nghiên cứu nghiêm túc và chi tiết hơn,
chứ không chỉ xem trên mạng xã hội.
Trong khi đó, dữ liệu của Bộ
Tư Pháp California cho thấy ăn cắp giảm những năm sau khi Prop. 47 được
cử tri thông qua, nhưng không giảm ngay lập tức sau đó, theo nhật báo
The Sacramento Bee ngày 10 Tháng Mười Hai, 2021.
Ông Elliott
Currie, giáo sư hình sự học tại đại học UC Irvine, nói rất khó để biết
chính xác ảnh hưởng của Prop. 47 đối với tội phạm vì ăn cắp hàng hóa giá
trị thấp thường không được báo cáo.
Các cửa hàng “bó tay” để ăn cắp thoải mái?
Nếu
đánh cụm từ “Ăn cắp vặt ở San Francisco” trên Google, chúng ta sẽ thấy
cả trăm ngàn người đọc đề tài này. Chúng ta cũng thấy trên các kênh
YouTube một người, hoặc một nhóm ăn cắp, tỉnh bơ đi vào các tiệm
Walgreen hoặc CVS, thoải mái lấy sạch đồ trên kệ, rồi bình tĩnh đi ra mà
không bị ai làm gì cả.
Theo ông Lee Ohanian, giáo sư kinh tế của
Hoover Institution thuộc đại học Stanford University, sở dĩ nhân viên
bán hàng không làm gì khi thấy ăn cắp vì họ không muốn liều mạng một
cách nguy hiểm.
Ông Ohanian dẫn chứng trường hợp một nhân viên
Rite Aid bị giết chết hồi năm 2021 khi tìm cách ngăn chặn hai người ăn
cắp. Hơn nữa, theo ông, đối đầu với người ăn cắp không những nguy hiểm
đối với nhân viên mà còn là đối với khách hàng. Thành ra, hầu hết nhân
viên được căn dặn là không nên làm gì với người ăn cắp.
Ngoài ra,
nhân viên bán hàng không được huấn luyện để ngăn chặn ăn cắp. Khi thấy
trường hợp này xảy ra, nhân viên thường gọi quản lý cửa hàng, rồi người
này có thể gọi nhân viên an ninh hoặc cảnh sát.
Khi nhân viên dính
vào một vụ ngăn chặn ăn cắp, ngoài vấn đề nguy hiểm, cửa hàng có thể
dính vào một vấn đề pháp lý khác với người ăn cắp, nếu người này bị
thương tích gì.
Hơn nữa, ngoài việc kinh doanh, các cửa hàng phải
bảo đảm an ninh cho nhân viên. Và nhiệm vụ chính của nhân viên là bán
hàng càng nhiều càng tốt chứ không phải lo ngăn chặn ăn cắp. [đ.d.]
Karoshi - 'căn bệnh chết người' của dân công sở Nhật Bản khiến ...
MINH NHẬT
5–6 minutes
Khi
chiếc cáng nâng Kei Sato (tên đã được thay đổi để đảm bảo quyền riêng
tư) lên xe cứu thương tới bệnh viện, cảm giác của anh chỉ đơn giản là...
nhẹ nhõm. Sau hơn 1 năm làm việc bằng sức của 3 người cộng lại, cơ thể
của anh cuối cùng đã "nổi loạn".
"Tôi nhớ rất rõ", Sato kể. "Tôi
vừa thuyết trình xong và đột nhiên cảm thấy mệt. Trước đây tôi từng bị
sỏi thận và ban đầu tôi nghĩ đó chỉ là do bệnh cũ tái phát. Nhưng tình
hình nhanh chóng trở nên tồi tệ hơn nên tôi phải gọi cấp cứu".
Anh được phẫu thuật thận ngay lập tức và được thông báo sẽ phải nằm viện ít nhất 10 ngày.
Sato
nói: "Tôi có thể khẳng định tình trạng sức khỏe của mình là do căng
thẳng trong công việc gây ra. Tôi đã được cấp trên giao quá nhiều nhiệm
vụ và không có nhân viên nào hỗ trợ, đó thực sự là một cơn ác mộng".
Sato thường xuyên có mặt ở văn phòng trước 8 giờ sáng và ở lại làm đến 11 giờ đêm.
Đám đông dân công sở Nhật Bản tại một nhà ga xe lửa ở Tokyo
Câu
chuyện của Sato không có gì lạ ở Nhật Bản. Vào ngày 13 tháng 10 mới
đây, Bộ Y tế nước này đã công bố sách trắng hàng năm về thời gian làm
việc quá sức của người dân và mối liên hệ của nó với chứng trầm cảm và
karoshi (hay còn gọi là tử vong do làm việc quá sức).
Tổng cộng có 2.968 người ở Nhật Bản chết vì các vụ tự tử do karoshi gây ra vào năm ngoái (năm 2021 có 1.935 vụ).
Sách
trắng của Bộ Y tế Nhật Bản liên kết karoshi với số giờ làm việc của
người dân. Trong đó, 10,1% nam giới làm việc ít nhất 60 giờ một tuần và
4,2% phụ nữ làm việc trên 60 giờ mỗi tuần.
Karoshi có thể xảy ra
do sức khỏe kém. Năm 2022, có tới 803 người đã nộp đơn xin chính phủ bồi
thường vì các bệnh về não hoặc tim do căng thẳng trong công việc gây
ra. Con số đó tăng từ 753 trường hợp vào năm 2021 và mức cao nhất là 938
trường hợp vào năm 2000.
Các chuyên gia cho rằng những trường hợp
được báo cáo với cơ quan y tế có thể chỉ là một phần nhỏ so với con số
thực tế. Họ lo ngại về sự gia tăng đột ngột số vụ tự tử vào năm 2022,
bất ngờ đảo ngược sự sụt giảm trong một thập kỷ về số người tự tử do áp
lực công việc.
Các tòa nhà văn phòng vẫn sáng đèn vào ban đêm ở Tokyo.
Nam
giới ở độ tuổi 40 và phụ nữ ở độ tuổi 20 là những đối tượng chịu nhiều
áp lực công việc nhất. Khoảng 13,2% nam giới ở độ tuổi 40 và 4,9% phụ nữ
ở độ tuổi 20 làm việc ít nhất 60 giờ một tuần.
Con số này cao hơn ở những người kinh doanh tự do, với 15,4% nam giới và 7,8% phụ nữ làm việc ít nhất 60 giờ.
Nghiên
cứu cũng tìm thấy mối tương quan giữa số giờ làm việc và chứng trầm
cảm. 26,8% nam giới và phụ nữ làm việc hơn 60 giờ/tuần tin rằng họ đang
mắc một dạng trầm cảm hoặc lo lắng nào đó.
Bill Cleary, giám đốc
lâm sàng của tổ chức tư vấn TELL Lifeline có trụ sở tại Tokyo (Nhật
Bản), thừa nhận cảm thấy có phần "bất lực" trước một thực tế rằng các
nhà chức trách, công ty và cá nhân mỗi người dân đều nhận ra vấn đề
nghiêm trọng từ giữa những năm 1980 nhưng vẫn chưa có các giải pháp hiệu
quả.
Ông nói: "Tôi có cảm giác rằng đại dịch Covid-19 cũng là
nguyên nhân, khi mọi người trở nên cô lập về mặt xã hội và ít có khả
năng gắn kết tình bạn và các mối quan hệ hơn".
"Nhiều nghiên cứu
cho thấy điều rõ ràng rằng các tương tác xã hội giúp cải thiện các bệnh
huyết áp cao hoặc bệnh tim. Nếu chúng ta cùng lúc bị cô lập và áp lực
công việc tăng lên, thì thật dễ hiểu khi thấy số lượng trường hợp
karoshi nhiều hơn", ông nói thêm.
Ông Bill cho rằng tác động của đại dịch Covid-19 xuất phát từ thái độ "không khoan nhượng" của người Nhật Bản đối với công việc.
Makoto
Watanabe, giáo sư truyền thông tại Đại học Hokkaido Bunkyo ở Eniwa, cho
biết có quá ít thay đổi tại nơi làm việc ở Nhật Bản và nhiều công ty
đang mắc kẹt trong "kỷ nguyên bong bóng" những năm 1980.
"Tôi đến
từ 'thế hệ băng hà', những người lao đầu vào tìm kiếm việc làm đầu những
năm 1980, ngay sau khi bong bóng kinh tế vỡ tung và mọi thứ trở nên ảm
đạm", ông nói.
Ông nói: "Cấp trên của chúng tôi đã được hưởng lợi
từ sự tăng trưởng kinh tế nhanh chóng trong những năm 1970 và 1980 và
không muốn thay đổi bất cứ điều gì. Nhưng tiền lương vẫn vậy, số lượng
nhân viên giảm nên mọi người phải làm việc chăm chỉ hơn và thời gian dài
hơn".
Hơn 30 năm kể từ khi bong bóng kinh tế Nhật Bản vỡ vào đầu
những năm 1980, ông Bill tin rằng người lao động Nhật Bản cần tìm lại sự
cân bằng và giữ gìn sức khỏe tinh thần của mình.
Ông nói: "Thông
điệp của tôi là mọi người nên nhìn vào bên trong bản thân để có thể
quyết định những điều nằm trong tầm kiểm soát của họ".
Ông đề nghị
hãy tránh xa tất cả những tin tức xấu trên mạng xã hội, tập thể dục
thường xuyên, cố gắng có giấc ngủ ngon và nói chuyện với bạn bè, gia
đình.
Ông nói: "Chúng ta phải thay đổi mọi thứ để có hy vọng, nếu không mọi chuyện có thể rơi vào tuyệt vọng".
Nguồn: SCMP
***********
Nghi bắt cóc trẻ sơ sinh trong bệnh viện ở Bình Dương
Hương Chi
2–3 minutes
Theo
hình ảnh ghi nhận từ camera an ninh, chiều muộn 4/11, một phụ nữ trung
niên vào khoa Phụ sản Bệnh viện Đa khoa tỉnh Bình Dương (phường Hiệp
Thành, thành phố Thủ Dầu Một). Người này đeo kính, đi lại nhiều lần
trước phòng của bệnh nhân, sau đó vào khu vực thang máy khoác áo Blouse
trắng (trang phục của y, bác sĩ).
Khi vào phòng sản phụ, người phụ
nữ này nói bế bé gái sơ sinh đi tiêm vắc xin. Tuy nhiên, khi ra khỏi
phòng, đối tượng này liền bỏ bé sơ sinh vào túi xách và rời khỏi bệnh
viện.
Thời điểm này, người nhà sản phụ đang ăn cơm nên không chú
ý. Đến khi không thấy nhân viên y tế đưa bé quay lại, người nhà sản phụ
hốt hoảng và báo bệnh viện.
Theo thông tin ban đầu từ Sở Y tế tỉnh
Bình Dương, bé sơ sinh bị người phụ nữ bế đi là bé gái, sinh vào trưa
thứ Sáu (3/11), nặng 3kg. Bé là con của sản phụ H.T.B (SN 1998, quê ở
tỉnh Hậu Giang).
Người phụ nữ bé bé sơ sinh trong bệnh viện (Ảnh: camera bệnh viện ghi lại)
Đến
22h ngày 4/11, đại diện Sở Y tế tỉnh Bình Dương cho biết, từ hình ảnh
trích xuất camera, công an đã tìm được bé gái tại huyện Dầu Tiếng (cách
bệnh viện khoảng 50km) và đưa về bệnh viện.
Sở Y tế Bình Dương yêu
cầu Bệnh viện Đa khoa tỉnh theo dõi sát sức khoẻ, trấn an tinh thần của
sản phụ và gia đình, đồng thời báo động đỏ cho toàn bộ các khoa trong
bệnh viện cảnh giác cao độ, rà soát lại tất cả các quy trình nhằm đảm
bảo an toàn cho người bệnh.
Danh tính người phụ nữ bế bé sơ sinh
hiện tại vẫn chưa được cơ quan chức năng thông tin. Nguyên nhân vụ việc
đang được công an điều tra, làm rõ.
*************
Ghi lại hình ảnh của người phụ nữ khắp nơi trên thế giới, nhiếp ảnh gia chứng minh vẻ ...
THANH TÂM
6–7 minutes
Zanskar
là một vùng thung lũng cực kỳ xa xôi nằm ở độ cao khoảng 3.500m - với
các đỉnh núi cao trên 7.000m - ở Ladakh, lãnh thổ phía Bắc Ấn Độ. Trong
nhiều năm, vào mùa đông, tuyến đường chính đến Zanskar là tuyến đường
Chadar dài 64km, đưa những người đi bộ qua dòng sông Zanskar đóng băng.
Đây là một đoạn đường cực kỳ nguy hiểm, du khách có nguy cơ gặp tuyết
lở, bão tuyết hoặc rơi qua lớp băng vỡ xuống dưới lòng sông.
Di
chuyển bằng đường bộ nhìn chung không phải là một lựa chọn tốt nhất do
tuyết rơi dày và nguy cơ tuyết lở dù đã có nhiều phương án được thực
hiện để đảm bảo an toàn.
Có
cách khác để vượt qua đoạn đường đầy gian nan này là đi trực thăng. Đây
là dịch vụ mới được triển khai vào năm 2022, đưa đón du khách từ thành
phố Ladakh đến thung lũng Zanskar chỉ trong 45 phút.
Nhiếp ảnh gia
Andrew Newey, 44 tuổi, đã có chuyến hành trình đến Zanskar vào mùa đông
năm 2022, hướng ống kính máy ảnh của mình về phong cảnh và cư dân của
khu vực có diện tích 7.000 km2 gần như bị cô lập hoàn toàn khỏi thế giới
bên ngoài. Đây là nơi sinh cư của vài chục ngôi làng. Kết quả mà nhiếp
ảnh gia Andrew mang về khiến người ta kinh ngạc.
Andrew
giải thích: "Việc tiếp cận thung lũng Zanskar vào mùa đông là điều vô
cùng khó khăn. Cho đến gần đây, khu vực này vẫn gần như bị cô lập hoàn
toàn trong suốt mùa đông. Một trong những thách thức chính là chờ đợi cơ
hội để được bay, vì trực thăng chỉ có thể bay vào buổi sáng, khi không
có mây trên bầu trời và tầm nhìn tốt. Khung cảnh nhìn từ cửa sổ trực
thăng thực sự khá ngoạn mục".
Nhiếp
ảnh gia Andrew thấy "những ngọn núi hùng vĩ của dãy Zanskar". Chính
những cảnh quan núi non này đã truyền cảm hứng cho chuyến thăm của
Andrew. Anh cảm thấy chúng sẽ tạo nên những bức ảnh "vô cùng ấn tượng".
Andrew
- người sống ở Dorset (Anh) nhưng đi khắp thế giới với tư cách là một
nhiếp ảnh gia - cũng bị thu hút bởi thử thách để tiếp cận vùng đất xa
xôi hẻo lánh này. “Nói về mặt nhiếp ảnh, tôi thích sự thử thách”, anh
thừa nhận.
"Cuộc
sống ở Zanskar rất giản dị, tuy nhiên, tôi đã quen sống với người dân
địa phương ở những vùng xa xôi nên đối với tôi, điều này không có gì là
đặc biệt. Như ở tất cả những nơi xa xôi trên thế giới mà tôi đã đến
thăm, người dân ở đó dường như hoàn toàn hài lòng với những gì họ có",
Andrew cho biết.
Anh nhận được sự chào đón nồng nhiệt từ người dân
địa phương. Andrew nói: 'Người Zanskari cực kỳ thân thiện và rất vui vẻ
khi được chụp ảnh. Một số người lớn tuổi lúc đầu hơi ngại chụp ảnh,
nhưng sau khi tôi sống chung với họ vài ngày, họ nhanh chóng bắt đầu
chấp nhận mong muốn của tôi".
Tuy nhiên, điều kiện thời tiết khắc
nghiệt là điều cần lưu ý. Vị nhiếp ảnh gia dày dặn kinh nghiệm nói:
"Điều kiện ở đó vào mùa đông thực sự khắc nghiệt, đặc biệt khi có gió
mạnh. Rất ít khách du lịch đến đó vào mùa đông, vì vậy tất cả các khách
sạn và nhà khách đều đóng cửa, phương tiện đi lại trở nên rất khan hiếm
và mọi người chỉ có thể ở ẩn cho đến mùa xuân".
Trong chuyến thăm
của Andrew, nhiệt độ trung bình trong ngày là khoảng âm 10 độ C, giảm
mạnh xuống khoảng -20 độ C đến -25 độ C vào ban đêm.
Anh nói:
"Người dân địa phương đã quen với cái lạnh và chỉ dùng chăn để giữ ấm
trong những đêm lạnh buốt. Hầu hết mọi người đều có một bếp củi nhỏ để
nấu ăn và sưởi ấm trong nhà. Người Zanskari cực kỳ cứng rắn. Sống trong
môi trường khắc nghiệt như vậy, họ phải có khả năng thích ứng với những
thay đổi của thời tiết".
Andrew cho biết: "Biến đổi khí hậu đang
có tác động mạnh mẽ đến khu vực - nhiệt độ ngày càng tăng, gây ra sự tan
chảy nhanh chóng của sông băng. Từ đó dẫn đến lũ lụt và hạn hán. Dân
làng đang gặp khó khăn trong việc trồng trọt và chăn nuôi".
Biến
đổi khí hậu cũng ảnh hưởng đến các tuyến đường ra vào Zanskar. Andrew
nói: "Sông băng không hình thành đúng thời điểm dẫn đến “những con đường
băng” trở nên nguy hiểm hơn cho việc đi bộ và vận chuyển các nhu yếu
phẩm quan trọng. Tuyết rơi ngày càng nhiều và trở nên thất thường hơn,
điều đó có nghĩa là vật nuôi và các động vật khác gặp khó khăn khi tìm
thức ăn".
Phật giáo đóng một phần rất quan trọng trong cuộc sống
hàng ngày ở thung lũng Zanskar, Điểm nổi bật trong thời gian Andrew ở
nơi đây là chuyến viếng thăm Tu viện Phugtal, một tu viện Phật giáo
ngoạn mục được xây dựng xung quanh một hang động ở phía đông nam Zanskar
từ hơn 2.500 năm trước.
Để đến được tu viện nằm ở độ cao 4.267m,
anh phải đi bộ dọc theo dòng sông Lungnak đóng băng, nơi “hoàn toàn bằng
phẳng, cực kỳ trơn trượt”.
Andrew cho biết tu viện là nơi ở của
khoảng 30 đến 40 tu sĩ vào mùa đông, những tháng ấm áp hơn thì có khoảng
80 tu sĩ. Những tu sĩ trẻ thường “trở về nhà với gia đình” trong kỳ
nghỉ đông.
Trong
nhiều khung cảnh mà Andrew gặp ở Zanskar, anh nói rằng mình thích nhất
là khung cảnh Tu viện Phugtal được nhìn thấy từ con đường dẫn tới đó.
Nhiếp ảnh gia nói rằng nhìn từ xa, tu viện trông "giống như một tổ ong
khổng lồ bám vào vách đá dựng đứng".
"Trong ánh sáng chiều muộn khi cơn bão tuyết đang đến gần, khung cảnh này thực sự khá kỳ diệu".
Chính
sự xa xôi, vẻ đẹp đáng kinh ngạc của những ngọn núi phủ tuyết, sự hào
phóng và lòng hiếu khách của người dân đã khiến Zanskar trở nên đặc biệt
và huyền diệu", Andrew nhận xét sau chueyens đi.
Giờ đây, khi
vùng đất xa xôi này của thế giới đang trở nên dễ dàng tiếp cận hơn, du
lịch tăng trưởng sẽ có tác động gì đến Zanskar?
Andrew nói: "Cũng
như nhiều nơi trên thế giới, du lịch thực sự là con dao hai lưỡi. Về mặt
tích cực, khách du lịch mang lại sự thúc đẩy rất cần thiết cho thu nhập
của cộng đồng địa phương, nhưng mặt khác tình trạng ô nhiễm gia tăng từ
giao thông và rác thải làm mất đi vẻ đẹp, sự bình yên vốn có".
Nguồn: Daily Mail
*************
Ghi lại hình ảnh của người phụ nữ khắp nơi trên thế giới, nhiếp ảnh gia chứng minh vẻ ...
THANH TÂM
~2 minutes
Vẻ
đẹp của phụ nữ từ lâu đã là đề tài xuất hiện thường xuyên trong các tác
phẩm nghệ thuật, thi ca. Tại mỗi quốc gia, những người phụ nữ sẽ đều
mang một nét đẹp độc đáo của riêng mình. Do đó, để thực hiện hóa việc
lưu giữ hình ảnh về nét đẹp của những người phụ nữ trên khắp thế giới,
Mihaela Noroc đã đưa ra một quyết định chưa từng có.
Theo đó,
nhiếp ảnh gia này đã nghỉ việc và quyết dành tới 2 năm để bắt đầu cuộc
sống mới. Với chiếc ba lô trên vai và một chiếc máy ảnh trên tay, cô lên
đường đi du lịch khắp thế giới, chụp hàng trăm bức ảnh về phụ nữ trong
khung cảnh hàng ngày của họ và ngày một hoàn thiện dự án "Atlas of
Beauty" của mình.
"Giờ đây, tôi tin rằng vẻ đẹp ở khắp mọi nơi
và nó không liên quan gì đến việc trang điểm hay khoác lên mình những bộ
cánh lộng lẫy. Vẻ đẹp nằm ở khả năng là chính mình" - Mihaela Noroc chia sẻ.
Maramureș, Romania
Yangon, Myanmar
Thủ đô Jakarta, Indonesia
Mát-xcơ-va, Nga
Rio de Janeiro, Brazil
Biển Baltic, Phần Lan
Thung lũng Omo, Ethiopia
Bắc Kinh, Trung Quốc
Thành phố Mexico, Mexico
La Habana, Cuba
El Paico, Chilê
Medellin, Colombia
San Pedro de Atacama, Chilê
Riga, Latvia
Nguồn: Bright Side
************
Britney Spears: Một đời khổ vì yêu, đến khi nào mới tự chữa lành?
Được Được
9–12 minutes
Hồi ký The Woman In Me
của Britney Spears thực sự như một "quả bom" dội xuống làng giải trí,
hé lộ hàng loạt câu chuyện bí mật về cuộc đời nữ ca sĩ thống trị các
bảng xếp hạng âm nhạc một thời. Sách bán bán được 1,1 triệu bản tại
riêng thị trường Mỹ và khoảng 2,4 triệu bản toàn cầu sau hơn một tuần
phát hành.
Bìa cuốn hồi ký mới ra mắt của Britney Spears.
Nữ ca sĩ viết trên trang cá nhân sau khi cuốn sách lên kệ: "Tôi
làm điều này không phải để tấn công bất kỳ ai. Phần lớn trong đó là
những câu chuyện từ 20 năm trước. Tôi đã vượt qua và đang sống trong
những trang mới đầy tươi đẹp". The Woman in Me cũng
là lời giải thích cặn kẽ nhất cho đến nay từ Britney Spears tới công
chúng. Cuốn sách dài 288 trang chứa đầy những tâm sự, câu chuyện chưa
từng kể. Qua đó, người ta cũng hiểu hơn lý do cuộc đời cô trải qua quá
nhiều thăng trầm như vậy.
Câu chuyện tình gây sốc cả thế giới
Từ
cuốn hồi ký, người đọc có thể dễ dàng nhận thấy cú trượt dài của
Britney Spears - từ một ngôi sao nhạc pop đình đám cho đến bà mẹ điên
loạn cạo trọc đầu và giam hai con trong nhà tắm - bắt nguồn từ những mối
tình độc hại, đầy nỗi đau.
Những ngày qua, netizen sốc khi biết nàng "Bích Nụ" từng bị người yêu cũ Justin Timberlake
ép phá thai năm 19 tuổi. Trong sách, Britney Spears kể lại những ngày
đầu trong mối quan hệ với chàng nam ca sĩ, từ nụ hôn đầu tiên của họ
thời tham gia chung show Câu lạc bộ chuột Mickey cho đến bộ trang phục
mang tính biểu tượng tại Lễ trao giải Âm nhạc Mỹ năm 2001. "Justin đã
làm tổn thương tôi nhiều như vậy. Khi anh ấy rời bỏ, tôi đã rất suy sụp.
Bất cứ khi nào có ai hỏi tôi về anh ấy, tất cả những gì tôi có thể làm
là khóc", Britney viết.
Britney Spears hẹn hò Justin Timberlake từ năm 1999 đến năm 2002
Trong
tự truyện, Britney Spears tiết lộ mối quan hệ của họ có nhiều vấn đề
hơn cả những lời đồn đại. Cô cho biết từng nhiều lần phát hiện Justin
Timberlake ngoại tình với các sao nữ khác. Về phần mình, giọng ca Toxic
thừa nhận từng một lần có lỗi với bạn trai khi hôn biên đạo múa Wade
Robson tại một quán bar. Tuy nhiên, cô đã kể lại mọi chuyện với Justin
Timberlake sau đó và được anh tha thứ.
Khi biết mình mang thai năm
19 tuổi, Britney Spears bất ngờ, xen lẫn là cảm xúc hạnh phúc chứ không
đau khổ. Vì từ lâu, cô luôn muốn Justin Timberlake sẽ trở thành một gia
đình mới. Tuy nhiên, niềm khao khát đó nhanh chóng bị dập tắt khi nam
ca sĩ ép cô phá thai. Đó cũng là một trong những khoảnh khắc đau đớn
nhất mà Britney phải trải qua trong suốt cuộc đời cũng không thiếu những
bi thương của mình.
Cay đắng hơn nữa, sau khi nhận hết phần thiệt
thòi về mình để níu giữ tình cảm của bạn trai, Britney Spears đón nhận
lời chia tay từ Justin Timberlake qua một tin nhắn điện thoại cụt lủn:
"Kết thúc rồi!". Thời điểm đó, công chúng chưa được biết lý do mối tình
chấm dứt. Tuy nhiên, MV Cry Me A River của Justin phát hành ngay sau đó khiến nhiều người cho rằng Britney ngoại tình với người đàn ông khác.
Cũng
từ đây, hình ảnh của cô sụp đổ trước mắt công chúng. Suốt nhiều năm, nữ
ca sĩ trở thành mục tiêu bị chỉ trích của báo giới cũng như công chúng
vì làm tổn thương Timberlake - chàng trai "vàng" của làng giải trí
Hollywood lúc bấy giờ.
Justin Timberlake ám chỉ việc Britney Spears ngoại tình qua MV Cry Me A River
Những vết xe đổ hôn nhân
Các
mối tình sau đó của Britney Spears chỉ càng giống như bằng chứng củng
cố cho việc cô là lý do khiến con tim Timberlake tan vỡ. Cuộc hôn nhân
đầu tiên của Britney Spears là với người bạn thời thơ ấu Jason
Alexander. Cặp đôi kết hôn vào tháng 1/2004 tại Las Vegas. Hai người chỉ
làm vợ chồng trong vỏn vẹn 55 tiếng đồng hồ. Gia đình nữ ca sĩ tìm mọi
cách để chấm dứt cuộc hôn nhân vì cho rằng Jason muốn kiếm lời từ ngôi
sao nhạc pop.
Britney Spears và Jason Alexander trải qua cuộc hôn nhân chỉ kéo dài 55 tiếng
Qua
những câu chuyện trên truyền thông, nhiều người cho rằng Britney Spears
đã trở thành kẻ điên tình, không còn làm chủ được hành động và suy nghĩ
của bản thân. Tình trạng sức khỏe tinh thần của cô đề tài gây bàn tán
xôn xao trên khắp các mặt báo. Sau vụ việc, chủ nhân hit Piece of Me bị gia đình và quản lý kiểm soát chặt hơn, cặp đôi cũng bị cắt đứt liên lạc.
Không
lâu sau cuộc hôn nhân chớp nhoáng, Britney Spears tiếp tục lao vào một
cuộc tình độc hại với vũ công Kevin Federline rồi kết hôn vào tháng
9/2004. Họ có với nhau 2 con trai là Sean (sinh năm 2005) và Jayden
(2006).
Cuộc hôn nhân thứ hai của Britney Spears cũng ồn ào không
kém, khi hàng loạt người hâm mộ cho rằng Kevin Federline chỉ là kẻ đào
mỏ muốn mượn danh tiếng của cô làm bàn đạp để vươn lên. Tuy nhiên, cô ca
sĩ tuổi đôi mươi lúc đó bỏ ngoài tai hết những lời cảnh báo đó. Có lẽ,
chính Britney cũng biết lý do Kevin tiếp cận và ở bên mình. Thế nhưng,
với khát khao muốn được yêu mãnh liệt sau những lần đổ vỡ lúc đó, cô vẫn
cố gắng hy vọng người đàn ông này có thể thực sự trở thành chỗ dựa cho
mình.
Kết cục của mối quan hệ không khiến nhiều người bất ngờ.
Tháng 11/2006, Britney Spears đệ đơn ly hôn và để mất quyền nuôi 2 con
trai vào tay chồng cũ. Kevin Federline đưa ra nhiều bằng chứng cho thấy
vợ cũ không thể nào trở thành người mẹ tốt khi tinh thần bất ổn, nhiều
lần vào trại cai nghiện, liên tục có những hành vi mất kiểm soát.
Britney Spears thậm chí phải chu cấp hàng chục nghìn USD mỗi tháng cho
chồng con. Trong gần 20 năm qua, Federline không thiếu những lần đưa vợ
cũ ra tòa chỉ vì muốn vòi thêm tiền của cô.
Sau
khi mất quyền nuôi 2 con trai, Britney Spears ngày càng trở nên mất
kiểm soát và dẫn đến việc bị cha ruột giám hộ trong 13 năm
Gần
đây nhất, ngay sau khi thoát khỏi việc bị cha ruột giám hộ suốt 13 năm,
Britney Spears tiếp tục bước vào cuộc hôn nhân thứ ba với Sam Asghari -
chàng huấn luyện viên thể hình điển trai đã đồng hành bên cô suốt 5 năm
trước đó. Khi đám cưới diễn ra, người hâm mộ của nữ ca sĩ chia thành
hai phe. Một nửa hân hoan vì nàng công chúa của họ cuối cùng cũng tìm
được hạnh phúc bên một người đàn ông xứng đáng. Nửa còn lại không thể
không nghi ngờ Sam chỉ là một kẻ tiếp theo tiếp cận Britney vì khối tài
sản kếch xù của nữ ca sĩ.
Cuộc hôn nhân thứ ba của Britney Spears
cũng chỉ tồn tại vỏn vẹn 14 tháng. Nhiều khán giả bình luận Britney đi
lại "vết xe đổ" khi hôn nhân tan vỡ, bị chồng cũ tìm cách bòn rút tiền
bạc. Một số nguồn tin cho biết nguồn cơn của mâu thuẫn đến từ việc
Britney bất ổn tâm lý. Asghari và quản lý thuyết phục cô khám chữa nhưng
không thành.
Sam
Asghari từng được kỳ vọng là bến đỗ hạnh phúc của Britney Spears thế
nhưng cuộc hôn nhân giữa họ cũng chỉ kéo dài trong 14 tháng
Cả cuộc đời khao khát một gia đình hạnh phúc
Cuốn
sách được tung ra vào lúc nhiều người đang ngần ngại với hàng loạt hành
động khó hiểu của cô sau khi thoát khỏi việc bị giám hộ từ năm 2021.
Rất đông người hâm mộ từng ủng hộ nhiệt tình việc nữ ca sĩ được sống
theo ý mình nay lại cảm thấy ái ngại khi nghe tin cô lại ly dị chồng mới
sau 14 tháng kết hôn hay đăng video nhảy khi cầm dao trên Instagram.
Có
một điều nhiều người hâm mộ của Britney Spears đều đồng tình là cô có
gu bạn trai rất tệ, thường xuyên trao trái tim mình sai chỗ. Nguyên nhân
của việc này phần nào đến từ xuất thân của nữ ca sĩ khi phải lớn lên
trong một gia đình không hề hạnh phúc.
Xuyên suốt cuốn hồi ký của
mình, Britney nhiều lần nhắc tới nỗi sợ rằng gia đình đang cố tìm cách
giết mình. Như một "con gà đẻ trứng vàng" của cả nhà, nữ ca sĩ trở thành
nguồn kinh tế dồi dào cho cả bố mẹ và các anh chị em thi nhau bòn rút.
Cô cáo buộc cha mình đã kiếm được hàng triệu USD từ cô nên đã cố gắng
tìm mọi cách để kéo dài việc giám hộ trong suốt 13 năm.
Britney Spears bị cha ruột kiểm soát suốt 13 năm
Cũng
vì lẽ đó, Britney Spears luôn khát khao có một gia đình hạnh phúc, sẵn
sàng đánh đổi cả bản thân. Cô viết trong hồi ký: "Đánh đổi sự tự do của
bản thân để lấy những giấc ngủ trưa bên con cái, đó là một giao kèo mà
tôi luôn sẵn lòng chấp thuận… Nếu họ để tôi sống cuộc sống của mình, tôi
sẽ làm theo trái tim và thoát khỏi chuyện này một cách đúng đắn. 13 năm
trôi qua, tôi cảm thấy như cái bóng của chính mình".
Sau khi cuốn
hồi ký của Britney Spears lên kệ, nhiều người so sánh cuộc đời cô với
Taylor Swift - một ngôi sao xinh đẹp và tài năng nhưng cũng không kém
phần nổi loạn trong đường tình duyên. Điểm khác là "công chúa nhạc đồng
quê" có sự hậu thuẫn vững chắc từ gia đình nên vẫn giữ vững phong độ sau
gần 20 năm tại Hollywood, thậm chí còn ngày càng thành công rực rỡ hơn
trước.
Trong khi đó, Britney gần như mắc kẹt trong quá khứ với
hàng loạt vết thương tinh thần không bao giờ lành sẹo. Trên Instagram,
nhiều người nói rằng nữ ca sĩ vẫn trang điểm, mặc những bộ đồ như thập
niên 2000s. Có ý kiến rằng các ngôi sao nhí thường ngừng lớn thêm ở
khoảnh khắc họ trở nên nổi tiếng. Britney Spears không phải ngoại lệ.
Một số nói buồn phát khóc khi thần tượng trông như một bóng ma của chính
cô - một phiên bản tươi đẹp mà Britney Spears không bao giờ muốn thời
gian cướp đi từ mình.
Qua cuốn hồi ký, người ta cảm thấy cuộc đời
Britney Spears là liên tục những bi kịch chồng lên nhau mà chưa thấy hồi
kết. Để quên đi hiện thực phũ phàng đó, nữ ca sĩ luôn chọn cách ngả vào
những người mà chính cô cũng biết trước có thể khiến mình thêm đau khổ.
Đối với nhiều fan của Britney, điều họ luôn mong muốn là nàng "công
chúa nhạc pop" biết cách tự yêu lấy bản thân, chữa lành cho chính mình
trước khi chờ đợi hạnh phúc từ người khác.
Suu cao,thue nang,nhu yeu pham tang gia.Kinh te eo seo...Vay ma dang Lua van lay tien cua dan tro giup linh tinh.Mo cua bien gioi.Ung ho toi ac truc tiep khi sua luat cho phep trom cuop o muc do <1.000 dollars thi vo toi....Neu vao thoi diem Trump,bon Lua da ho hoan nhu the nao ??? Nhung nguoi bau ban vi chut tu loi ,nghi gi ve dat nuoc ??? Phai chang day khong phai la dat nuoc minh ??? bat qua,lai tro ve que huong cu...Neu vay,ban la thang cho chet ! mien ban !
Chung nao moi vet nho cua ho nha Dan da duoc tay xoa trang boc,thi Uk moi co hy vong...ngung chien.Cung vay,ngay nao ma cac cong ty ,co goc gac tu cac dang bac nu luu-anh hao cua khoi tu do va ong chief police va dang Lua thi moi giai xong phuong trinh tau cong !
Nhan dinh cua saigonpots ma bac Tran van Giang ghi lai.Doc xong nghe cay dang nao long.Du su that no ranh ranh.Nhung tuoi gia cung co mot hy vong cho du la mong manh va mo ao. hy vong con hon la that vong ?
Nhan dinh cua saigonpots ma bac Tran van Giang ghi lai.Doc xong nghe cay dang nao long.Du su that no ranh ranh.Nhung tuoi gia cung co mot hy vong cho du la mong manh va mo ao. hy vong con hon la that vong ?
Ngắm lại hình xưa chịu mấy ông
Những Linh, Tùng, Duẫn với Mười, Đồng
Mặt mày ai lại đi hồ hởi
Phấn khởi khi Tàu cướp Biển Đông
Phải chăng “quý” mặt đã thành mông
Con mắt nay đà có nhưng không
Nên mới chổng khu vào hải đảo
Gia tài gấm vóc của tổ tông?
Loi tuyen bo cua Bo truong han la phai dung ! Vay ra tu truoc toi nay,bang gia- hoc gia- tu nghiep gia...tat ca deu gia. Vay cai gi la that ?chang phai duoi che do CS,tat ca deu la gia tra,.gian doi,lua dao...Tat ca deu da duoc dao tao bang lao toet ngay tu khi con la thieu nhi .
Loi tuyen bo cua Bo truong han la phai dung ! Vay ra tu truoc toi nay,bang gia- hoc gia- tu nghiep gia...tat ca deu gia. Vay cai gi la that ?chang phai duoi che do CS,tat ca deu la gia tra,.gian doi,lua dao...Tat ca deu da duoc dao tao bang lao toet ngay tu khi con la thieu nhi .
Loi tuyen bo cua Bo truong han la phai dung ! Vay ra tu truoc toi nay,bang gia- hoc gia- tu nghiep gia...tat ca deu gia. Vay cai gi la that ?chang phai duoi che do CS,tat ca deu la gia tra,.gian doi,lua dao...Tat ca deu da duoc dao tao bang lao toet ngay tu khi con la thieu nhi .