Đề nghị truy tố 'yêu râu xanh' xâm hại bé gái 4 tuổi ở An Giang
~2 minutes
Ngày
30/11, Cơ quan Cảnh sát điều tra Công an tỉnh An Giang cho biết, đơn vị
đã hoàn tất hồ sơ chuyển Viện kiểm sát nhân dân cùng cấp đề nghị truy
tố đối với bị can Võ Văn Tú (34 tuổi, ngụ xã Long An, thị xã Tân Châu,
tỉnh An Giang) về tội “hiếp dâm người dưới 16 tuổi”.
Quá
trình điều tra, cơ quan công an xác định, vào khoảng 11h ngày 23/9, Võ
Văn Tú đi ra đường thì thấy bé gái L. (4 tuổi) gần nhà đối tượng đang
đứng khóc mà không có người trông giữ. Tú nảy sinh ý định quan hệ tình
dục với bé L.
Tú sau đó đưa bé L. vào phòng ngủ nhà nạn nhân rồi dùng lời lẽ dụ dỗ, xâm hại tình dục đối với bé gái.
Khi
nghe bé L. kêu đau, Tú giật mình và sợ người xung quanh phát hiện mới
dừng lại. Hành vi của Tú sau đó bị mẹ bé L. phát hiện và đến trình báo
công an.
Cùng ngày, Tú bị Công an xã Long An mời làm việc. Tại
đây, “yêu râu xanh” này đã khai nhận toàn bộ hành vi xâm hại tình dục
đối với bé L.
Đến ngày 26/9, Cơ quan CSĐT Công an tỉnh An Giang ra
quyết định khởi tố vụ án, khởi tố bị can và lệnh bắt bị can để tạm giam
đối với Võ Văn Tú về tội “hiếp dâm người dưới 16 tuổi”.
***********
Cựu giám đốc Bệnh viện TP Thủ Đức thấy xấu hổ với người dân, nhân viên
3–4 minutes
Chiều
30/11, sau 2 ngày xét xử cựu giám đốc Bệnh viện TP Thủ Đức Nguyễn Minh
Quân và các đồng phạm, trước khi tòa nghị án, các bị cáo được nói lời
sau cùng.
Được nói đầu tiên, bị cáo Nguyễn Minh Quân mong HĐXX
xem xét những tình tiết giảm nhẹ mà đại diện VKS và các luật sư đã nêu
cho bị cáo và đồng phạm.
Cũng theo bị cáo Quân, bị cáo đã có
những đóng góp trong xây dựng Bệnh viện TP Thủ Đức, đưa bệnh viện trở
thành “hiện tượng của ngành y tế” cũng như những đóng góp trong thời
gian chống dịch Covid-19 vừa qua.
Bị
cáo Quân cũng “tiết lộ”, sáng nay khi được HĐXX cho phép gặp mẹ, mẹ bị
cáo đã nói “Ba con cho con ăn học để làm bác sĩ chứ không phải làm quản
lý, làm quản lý làm chi. Nghe mẹ nói, bị cáo rất đau lòng.
Qua
phiên toà này, bị cáo cảm thấy xấu hổ, có lỗi với người dân trên địa bàn
TP Thủ Đức, nhân viên bệnh viện vì đã không quản lý tốt, để xảy ra vụ
án như hôm nay. Bị cáo gửi lời xin lỗi”, bị cáo Quân nghẹn giọng nói.
Trước
đó, ông Quân cũng nhận hết trách nhiệm về mình, khẳng định bị cáo
Nguyễn Trần Ngọc Diễm (vợ bị cáo) không biết gì về hoạt động của các
công ty “sân sau” cũng như việc “thông thầu” của bị cáo. Vì vậy, ông
Quân mong HĐXX xem xét giảm nhẹ cho bị cáo Diễm.
Được nói lời sau
cùng, bị cáo Diễm mong được giải toả kê biên tài sản để khắc phục hậu
quả của vụ án, giảm nhẹ trách nhiệm hình sự cho chồng.
Các bị cáo
còn lại cũng tỏ ra ăn năn, hối hận, xin HĐXX xem xét, giảm nhẹ hình
phạt, để các bị cáo sớm được về chăm lo cho gia đình và làm việc có ích
cho xã hội.
Tòa nghị án tới 10h sáng ngày 1/12 sẽ tuyên án.
Theo
truy tố, từ 2016 - 2020, Bệnh viện TP Thủ Đức đã tổ chức đấu thầu 31
gói mua sắm trang thiết bị y tế, phục vụ khám, chữa bệnh. Trong đó có 28
gói đã phê duyệt kết quả trúng thầu hoàn thiện việc thanh toán.
Để
thâu tóm các gói thầu này, bị cáo Quân đã chỉ đạo Nguyễn Văn Lợi thành
lập, sử dụng các công ty: Công ty TNHH Ngọc Đạo, TNHH TMDV SX Nguyễn
Tâm, TNHH Dược phẩm Trung Dung, TNHH Thanh Vương Sài Gòn, để tham gia
đấu thầu.
Đáng nói, trước khi trở thành giám đốc các công ty sân sau của cựu giám đốc Bệnh viện Thủ Đức, bị cáo Lợi là thợ rửa xe và cả hai quen biết khi bị cáo Quân là khách quen nơi Lợi làm việc.
Lợi
dụng vị trí giám đốc, bị cáo Quân đã chỉ đạo, gây sức ép với nhân viên
dưới quyền, thành viên các tổ chấm thầu ký hợp thức hóa hồ sơ đã "thông
thầu", gian lận trong đấu thầu, không đảm bảo minh bạch trong hoạt động
đấu thầu…
Bốn công ty “sân sau” của bị cáo Quân do Lợi quản lý đã
trúng 27/28 gói thầu tại Bệnh viện TP Thủ Đức với tổng giá trị hơn 345,2
tỷ đồng. Sau khi trừ các chi phí, bị cáo Quân đã chiếm đoạt hơn 103,6
tỷ đồng.
************
Nam thanh niên buôn hơn 5kg ma túy nhận án tử hình
~2 minutes
Ngày
30/11, TAND tỉnh Đồng Nai mở phiên tòa xét xử các bị cáo: Lê Văn Trường
(30 tuổi, ngụ phường An Hòa, TP Biên Hòa), Lê Thị Thu Huyền (41 tuổi,
ngụ phường Long Bình Tân, TP Biên Hòa) cùng về tội mua bán trái phép
chất ma túy, Võ Ninh (22 tuổi, ngụ phường Long Bình Tân, TP Biên Hòa) về
tội tàng trữ trái phép chất ma túy.
Theo đó, HĐXX đã tuyên phạt bị cáo Lê Văn Trường mức án tử hình, Lê Thị Thu Huyền tù chung thân, Võ Ninh mức án 20 năm tù.
Theo
cáo trạng, 3 bị cáo là bạn bè, cả 3 đều nghiện ma túy và không có việc
làm ổn định. Từ tháng 8 đến tháng 9/2022, Trường liên lạc với một người
tên Dũ (chưa rõ lai lịch tại Quảng Bình) mua ma túy vào Đồng Nai tiêu
thụ để kiếm tiền tiêu xài và sử dụng ma túy.
Đầu tháng 9/2022,
Trường đến khu vực phường Bình Đa nhận thùng hàng chứa 10.000 viên ma
túy đem về cất giấu tại nhà ở phường Long Bình Tân, TP Biên Hòa.
Từ
số ma túy trên, Trường đem bán cho 2 người nghiện mỗi người 50 viên.
Ngoài ra, Trường đã cùng Huyền 2 lần bán cho Ninh 367 viên ma túy giá
36,6 triệu đồng (Ninh trả cho Huyền 20 triệu đồng, số còn lại xin nợ).
Sau khi mua được ma túy, Ninh đem về phòng trọ cất giấu thì bị lực lượng công an phát hiện, bắt giữ.
Khám
xét nơi ở của Trường và Huyền, lực lượng chức năng thu giữ 572 viên ma
túy loại MDMA và hơn 9.000 viên ma túy dạng nén màu nâu hình chim cú mèo
gần 4,6kg.
Cáo trạng của VKND tỉnh Đồng Nai xác định, Trường đã
có hành vi mua bán trái phép tổng cộng hơn 5kg ma túy, Huyền đã mua bán
trái phép hơn 474g ma túy và Ninh đã tàng trữ trái phép hơn 186g ma túy.
*******
Chồng gốc Việt bắn vợ, gọi 911, rồi tự sát ở Texas
Bich Loan Nguyen
1–2 minutes
GARLAND, Texas (NV) –
Hai người thiệt mạng sáng sớm Thứ Tư, 29 Tháng Mười Một, sau khi cảnh
sát được gọi qua đường dây khẩn cấp đến một căn nhà ở Texas.
Khoảng
2 giờ 30 sáng, một người đàn ông gọi 911 và báo rằng ông vừa mới bắn
chết vợ mình và sửa soạn tự sát, Sở Cảnh Sát Garland cho hay.
Khi
cảnh sát tới căn nhà ở dãy số 1800 đường Vine Drive và xông vào được
trong nhà thì tìm thấy một người đàn ông bị thương do đạn bắn. Ở một căn
phòng khác, cảnh sát thấy một người phụ nữ bị thương với nhiều vết đạn
bắn.
Cả
hai chết tại chỗ, nhân viên cấp cứu của Sở Cứu Hỏa Garland cho biết.
Người đàn ông được nhận diện là Luật Nguyễn, 65 tuổi, và người phụ nữ là
Kim Phi Nguyễn, 66 tuổi.
Cảnh sát chưa xác định mối quan hệ của
hai người và cũng chưa công bố lý do vì sao người đàn ông đã bắn người
phụ nữ rồi kết liễu đời mình.
Cảnh sát cho biết cuộc điều tra đang tiếp diễn và đang chờ kết quả giảo nghiệm tử thi chính thức từ Quận Dallas.
Garland là một thành phố thuộc vùng Dallas-Fort Worth có đông người Việt Nam cư ngụ. (TTHN)
**********
Bắt phóng viên một tạp chí cưỡng đoạt tài sản
Ngày 30/11, Công an tỉnh Quảng Nam cho biết, đơn vị vừa bắt quả tang một phóng viên có hành vi cưỡng đoạt tài sản.
Cụ
thể, lúc 16h ngày 29/11, tại quán cà phê H.M. (thôn Phú Hải, xã Đại
Hiệp, huyện Đại Lộc, tỉnh Quảng Nam), Công an huyện này đã bắt quả tang
ông Đặng Ngọc Bảo (SN 1977, trú tại quận Hải Châu, TP Đà Nẵng), đang có
hành vi nhận 9,8 triệu đồng từ đại diện Công ty Cổ phần Trường Lợi có
trụ sở tại Cụm Công nghiệp Đại Quang, huyện Đại Lộc.
Qua theo dõi
trên các phương tiện thông tin đại chúng, ông Bảo nắm được thông tin
Công ty Cổ phần Trường Lợi có vi phạm trong việc khai thác, vận chuyển
khoáng sản tại mỏ cát thuộc thôn Ngọc Kinh Đông (xã Đại Hồng, huyện Đại
Lộc) nhưng đến nay chưa khắc phục triệt để.
Trong
các ngày 28-29/11, ông Đặng Ngọc Bảo cùng một số người trực tiếp đến
điểm khai thác khoáng sản Công ty Cổ phần Trường Lợi để thu thập thông
tin, hình ảnh và yêu cầu lãnh đạo Công ty này phải gặp mặt, trao đổi
trực tiếp, nếu không sẽ đăng tải các bài báo ảnh hưởng đến hoạt động của
công ty.
Sau khi nhận được tin báo từ đại diện Công ty Cổ phần
Trường Lợi, Công an huyện Đại Lộc đã tiến hành kiểm tra, bắt quả tang
ông Đặng Ngọc Bảo khi đang nhận 9,8 triệu đồng từ đại diện của Công ty.
Qua
làm việc, ông Đặng Ngọc Bảo khai đang là phóng viên của một tạp chí về
môi trường. Cơ quan Cảnh sát điều tra Công an huyện Đại Lộc đã ra quyết
định tạm giữ với Đặng Ngọc Bảo để tiếp tục điều tra, mở rộng vụ án và xử
lý theo quy định của pháp luật.
**********
Sát hại người tình tại quán cà phê rồi trốn qua Campuchia
Sáng
nay (30/11), Cơ quan CSĐT Công an tỉnh Tây Ninh đang tạm giữ hình sự
đối với Lâm Văn Phi Hổ (SN 1993, ngụ huyện Tân Châu, tỉnh Tây Ninh) để
điều tra về hành vi giết người.
Theo
cơ quan công an, khoảng 23h ngày 28/11, Hổ và chị T. (ngụ thị xã Hòa
Thành, tỉnh Tây Ninh) xảy ra mâu thuẫn tại một quán cà phê ở xã Trường
Đông, thị xã Hòa Thành, nguyên nhân do Hổ ghen tuông.
Lúc này, Hổ bất ngờ dùng dao đâm chị T khiến nạn nhân tử vong rồi bỏ trốn khỏi hiện trường.
Cơ quan điều tra sau đó đã tiến hành công tác khám nghiệm, truy xét đối tượng gây án.
Đến
ngày 29/11, các đơn vị nghiệp vụ của Công an tỉnh Tây Ninh phối hợp với
Công an thị xã Hòa Thành, Đồn Biên phòng cửa khẩu Chàng Riệc (thuộc Bộ
đội Biên phòng tỉnh Tây Ninh) và lực lượng chức năng Campuchia bắt giữ
đối tượng này khi đang lẩn trốn ở huyện MeMot (tỉnh Tbong Khmum,
Campuchia).
Tại cơ quan công an, đối tượng Hổ thừa nhận hành vi giết người, nguyên nhân được cho là Hổ ghen tuông mù quáng với người tình *********
Vỡ hụi hàng trăm tỉ đồng ở Phan Thiết và chiêu hốt hụi tinh vi
ĐỨC TRONG
4–5 minutes
Tại
buổi giao ban báo chí của Ban Tuyên giáo Tỉnh ủy Bình Thuận chiều
30-11, thượng tá Trần Long Khánh - trưởng Công an TP Phan Thiết - thông
tin thêm về quá trình điều tra, làm rõ các nội dung liên quan đến những
vụ vỡ hụi hàng trăm tỉ đồng tại địa phương thời gian gần đây.
Vỡ nhiều dây hụi gần 200 tỉ đồng
Theo thượng tá Khánh, trong tháng 10 và 11, Cơ quan cảnh sát điều tra Công an TP Phan Thiết
nhận rất nhiều đơn tố cáo liên quan đến 4 đường dây hụi của Huỳnh Thị
Thúy Vân (27 tuổi), Trần Thị Thanh Ngân (25 tuổi), Ngô Thị Loan Chi (32
tuổi), Nguyễn Thị Hồng Sa (22 tuổi).
"Chúng tôi đã nhận được 369
đơn tố cáo liên quan đến 4 dây hụi này. Những người tố cáo không chỉ ở
TP Phan Thiết mà còn có các huyện và tỉnh thành lân cận", thượng tá
Khánh cho hay.
"Tính đến hiện tại, cơ quan điều tra thống kê tổng
số tiền người dân tố cáo liên quan 4 dây hụi đã gần 200 tỉ đồng. Chúng
tôi chưa khẳng định được con số này đã dừng lại hay chưa bởi còn nhiều
đơn tố cáo tiếp tục gửi tới cơ quan điều tra trình báo", thượng tá Khánh
thông tin.
Trước tình hình phức tạp trên, Công an TP Phan Thiết
đã báo cáo lãnh đạo Công an tỉnh Bình Thuận thành lập tổ công tác chuyên
thụ lý đơn để đưa vào tin báo tố giác tội phạm và xử lý.
Đồng thời, đã báo cáo và được Bộ Công an thông báo tạm hoãn xuất cảnh đối với các chủ hụi trên.
Đến nay, Cơ quan điều tra Công an TP Phan Thiết khởi tố vụ án, khởi tố bị can,
bắt tạm giam Ngô Thị Loan Chi về hành vi lừa đảo chiếm đoạt tài sản.
Trần Thị Thanh Ngân đã đến trình diện cơ quan điều tra để hợp tác làm
rõ.
Cơ quan này đang tiếp tục vận động các cá nhân còn lại hợp tác.
Không được biết người hốt hụi vì "bảo mật"
Qua
xem xét vụ án bị can Loan Chi, cơ quan điều tra đánh giá các dây hụi
này hoạt động không theo phương thức truyền thống mà thông qua các trang
mạng xã hội như Zalo, Facebook.
Thông qua các trang mạng xã hội,
các chủ hụi quảng cáo, đăng thông tin tài sản gia đình tới bạn bè để thu
hút con hụi. Do tham gia qua mạng xã hội, các hụi viên không hề quen
biết nhau mà chỉ chủ hụi nắm rõ.
"Vì
vậy, khi thành lập dây hụi, chủ hụi cũng có thể trực tiếp chơi hoặc
không chơi nhưng được hưởng hoa hồng. Ví dụ một dây hụi 10 triệu, cứ một
lần xổ chủ hụi ăn hoa hồng 2 triệu. Chủ hụi thông báo có người trúng
nhưng không cho hụi viên được biết với lý do "bảo mật" thông tin cá
nhân.
Sau đó, các hụi viên trong dây hụi chuyển tiền đến tài khoản
người trúng mà không gặp mặt nhau như cách chơi truyền thống", thượng
tá Khánh lý giải chiêu trò của chủ hụi.
Với chiêu thức như trên,
bị can Loan Chi vừa tham gia với tư cách chủ hụi nhưng cũng có thể là
con hụi. Chi thông báo với con hụi đã có người hốt nhưng thực tế chính
bị can hốt hụi.
Một thời gian sau, chủ hụi tuyên bố mất khả năng
chi trả, tạm lánh, không tiếp xúc, tắt điện thoại, đóng các trang mạng
xã hội cá nhân.
Theo thượng tá Khánh, các nền tảng mạng xã hội
phát triển đã tạo nhiều điều kiện thuận lợi. Tuy nhiên, đây là kênh đầu
tư không an toàn cho người chơi hụi.
Khi tham gia trên mạng, các
thành viên không gặp mặt nhau và rất khó xác định được tính minh bạch.
Việc chơi hụi trên các nền tảng mạng xã hội không đúng với quy định vì
các thành viên không biết nhau.
Ngoài ra, không có việc chơi hụi
mà lời 20 - 30%/năm. Việc này cũng dẫn đến rủi ro rất cao bởi các con
hụi chơi rất nhiều dây hụi khác nhau, trong khi tiền để sản xuất kinh
doanh đầu ra tham gia vào dây hụi không có, đến một lúc nào đó sẽ vỡ.
"Đã
có rất nhiều bài học kinh nghiệm trên cả nước cũng như ở Bình Thuận.
Chúng tôi khuyến nghị người dân khi chơi hụi phải thông minh, thận
trọng, tìm hiểu kỹ. Khi thấy dây hụi có lãi suất rất cao thì càng phải
tìm hiểu như thế nào", thượng tá Khánh khuyến cáo.
************
Nhiều ý kiến trái chiều về dịch vụ 'chia sẻ giường ngủ' ở loạt nước phát triển
Nhật Linh
4–5 minutes
Trả
900 USD một tháng để dùng chung giường với một người hoàn toàn xa lạ là
điều mà một số người đã và đang làm. Chi phí thuê nhà tăng vọt đã làm
nảy sinh dịch vụ cho thuê giường ngủ và sắp xếp giờ ngủ giữa chủ phòng
và người thuê để tiết kiệm tiền thuê nhà.
Trong một video trên
TikTok, nhà môi giới bất động sản Anya Ettinger (Toronto, Canada) chia
sẻ một bài đăng cho thuê có tiêu đề “Chia sẻ phòng ngủ trong một căn hộ
chung cư nhìn ra hồ ở trung tâm thành phố”, với mức phí là 900 USD một
tháng trên Facebook Marketplace. Anya nói: “Ngay khi bạn nghĩ rằng thị
trường Toronto không thể tệ hơn được nữa thì dịch vụ kỳ lạ này xuất
hiện”.
Video của Anya Ettinger nhanh chóng lan truyền, thu hút hơn
611.300 lượt xem, 39.700 lượt thích và 1.673 bình luận tính đến chiều
21/11.
Dịch vụ cho thuê giường ngủ dần trở nên phổ biến trong bối cảnh lạm phát. Ảnh: Today Online
Đây không hẳn là một xu hướng mới vì dịch vụ này đã trở nên phổ biến ở Australia vào đầu năm nay.
Với
hình thức “chia sẻ giường ngủ”, những người thuê chung giường thường
đặt ra lịch ngủ rõ ràng để tránh những cuộc gặp gỡ khó xử có thể xảy ra.
Kênh
SBS World News đưa tin một sinh viên 19 tuổi có nickname “Priyanka”
chia sẻ rằng cô đã sử dụng dịch vụ "chia sẻ giường ngủ" với một lái xe
tải làm việc ca đêm.
Cô chia tiền thuê phòng với tài xế này và trả
600 USD một tháng để ngủ trên giường vào ban đêm. Còn người lái xe sẽ
ngủ vào ban ngày sau khi đi làm về.
Chi phí sinh hoạt ở Australia
tăng cao đã khiến nhiều sinh viên và thanh niên như “Priyanka” sử dụng
những phương pháp độc đáo như vậy để tiết kiệm tiền.
Trang
Business Insider cho biết, một cuộc khảo sát năm 2021 với 7.000 sinh
viên quốc tế ở Sydney và Melbourne cho thấy 3% sử dụng dịch vụ thuê
chung giường ngủ để tiết kiệm chi phí thuê nhà.
Tuy nhiên, cũng có
những sự cố. Một người đã chia sẻ trải nghiệm không may khi đến xem một
nơi quảng cáo cung cấp dịch vụ này. Quảng cáo cho biết giá một phòng
ngủ là 1.603 USD, nhưng hóa ra đó là căn hộ một phòng ngủ và người đàn
ông 60 tuổi cho thuê muốn dùng chung giường.
Do đó, đã có một số
người đặt câu hỏi về ý định của chủ nhà và dấy lên rất nhiều quan ngại
về vấn đề vệ sinh, sự an toàn và riêng tư của hình thức này.
Tại Singapore, giá thuê nhà tăng chóng mặt cũng là nỗi lo của nhiều người và dịch vụ này cũng đã nhen nhóm tại đảo quốc sư tử.
Những
người trẻ cũng chia sẻ rằng họ biết về những thỏa thuận tương tự ở
nhiều thành phố khác nhau như London, New York, California, Montreal và
Vancouver (Canada).
Đa số mọi người đều không ủng hộ ý tưởng "chia
sẻ giường ngủ", nhưng có thể nhận thấy lợi ích từ hình thức “chia sẻ
giường ngủ” này.
Trang Tubular Labs cho biết rằng các cuộc thảo
luận về dịch vụ “chia sẻ giường ngủ” đã thu hút được sự chú ý trên khắp
Australia, Canada và Mỹ, với 37 video về chủ đề này thu về tổng cộng hơn
880.000 lượt xem trên nhiều nền tảng mạng xã hội khác nhau.
Ông
Hafiz Shariff, người sáng lập và giám đốc điều hành của công ty phụ kiện
giường ngủ Owl+Lark và chuyên gia về giấc ngủ, nói rằng "chia sẻ giường
ngủ" có thể phù hợp với những cá nhân muốn tiết kiệm chi phí đồng thời
đáp ứng được những nhu cầu mới của mọi người.
Ông nói: “Một số
người có thể cảm thấy thoải mái và có bạn đồng hành khi ngủ chung
giường, trong khi những người khác có thể cảm thấy căng thẳng và không
thoải mái hơn. Bạn sẽ phải cảm thấy thoải mái khi chia sẻ không gian cá
nhân của mình và điều chỉnh thói quen ngủ để phù hợp với người khác. Bạn
nên giao tiếp cởi mở với nhau để tìm ra sự cân bằng phù hợp và thiết
lập ranh giới".
Ông nói thêm rằng những yêu cầu như không gian cá
nhân, sở thích, nhiệt độ phòng và các biện pháp vệ sinh cần được thảo
luận với bạn cùng phòng để đặt ra ranh giới rõ ràng.
Copy link ***********
Cú 'lột xác' ngoại hình cứu người đàn bà xấu xí thoát án tử hình
9–11 minutes
MỹSabella
Nitti với vẻ ngoài xấu xí khiến thẩm phán có ác cảm, tuyên tử hình dù
không có bằng chứng buộc tội và luật sư của cô nhận ra thân chủ cần "lột
xác" trước khi kháng cáo.
Những năm 1920, quận Cook,
bang Illinois rúng động bởi một loạt vụ án mạng, thủ phạm đều là phụ nữ;
còn nạn nhân, là chồng, bạn trai, nhân tình của họ. Tháng 7/1923, lần
đầu tiên trong lịch sử, trong nhà tù bang này có ba phụ nữ cùng bị kết
tội giết người. Nhưng họ có những số phận rất trái ngược.
Beulah
Annan, 24 tuổi, có hai đời chồng, ngoại tình với người đàn ông quen ở
tiệm giặt là, sau đó bắn chết anh ta ngay sau khi làm tình ở khách sạn,
xuất phát từ cuộc cãi vã nhỏ nhặt. Với đôi mắt nai long lanh, hàng mi
cong và giọng miền nam thỏ thẻ, cô đã vận dụng tất cả sự kiều diễm này
và một chút nước mắt tại tòa để làm lay động trái tim 12 thành niên bồi
thẩm đoàn, đều là nam.
Cô được tuyên trắng án với lý do tự vệ vì bị cưỡng hiếp.
Belva
Gaertner, 39 tuổi, là ca sĩ quán rượu, từng ly hôn sau ba cuộc tình
"đậm mùi tiền", đều là những doanh nhân giàu có. Cô ngoại tình với người
đã có vợ và cũng bị cáo buộc bắn anh ta trên ôtô, sau cuộc cãi vã.
Cô
đã hầu tòa với áo lông, nữ trang và trang điểm tỉ mỉ, từ bào chữa rằng
tình nhân kém 10 tuổi "chỉ là cậu bé nghèo kiết xác", còn mình là quý bà
giàu sang. Do đó, chẳng có động cơ nào để phải giết anh ta. Cô cũng
được trắng án bởi phán quyết của 12 người đàn ông trong bồi thẩm đoàn,
bất chấp các bằng chứng buộc tội.
Giới truyền thông ca tụng Beulah
là "nữ sát nhân xinh đẹp nhất nước Mỹ", còn Belva là "nữ sát nhân sành
điệu nhất nước Mỹ". Nhưng nữ nghi can cuối cùng không may mắn như thế.
Sabella Nitti bị miêu tả bằng những từ ngữ xấu xí.
Sabella nhập cư
đến Mỹ từ Bari, một vùng gần "gót giày" của Italy. Cô không hiểu tiếng
Anh nhưng nói tiếng Barese - phương ngữ mà ngay cả hầu hết người Italy
cũng không hiểu.
Cuộc sống vất vả khi làm việc ở trang trại khiến
cô trông lam lũ. Tóc dài để có thể búi sau đầu khi làm việc, không giống
như kiểu tóc bob thời thượng của nữ giới những năm 1920. Quần áo của
Sabella hầu hết đều được cho, may vá lại từ đồ của con cái và luôn dính
đầy bùn đất. Ở tuổi 44, Sabella có ngoại hình của tuổi 70.
Sau
hai vụ truy tố bất thành với hai nghi can xinh đẹp, công tố viên dường
như dồn quyết tâm vào ván bài cuối cùng. Họ đã sử dụng vẻ ngoài của
Sabella để hỗ trợ cho cáo buộc rằng cô là kẻ giết người đáng bị treo cổ.
"Các
vị có thể nhìn thấy người phụ nữ đó không? Không. Cô ấy xấu xí, không
phải là phụ nữ", công tố viên nói trong phiên tòa tháng 7/1923. Trên
băng ghế bị cáo, Sabella nhỏ bé cúi gằm mặt, ngơ ngác thu mình vặn vẹo
bàn tay chai cứng cục mịch. Cô thậm chí không biết tiếng Anh, thêm lý do
để công tố viên xoáy sâu vào định kiến với bị cáo.
Thực chất, công tố viên đánh vào ngoại hình và nền tảng xã hội thấp của bị cáo là do không có bằng chứng buộc tội.
Hồ
sơ vụ án cho thấy, chồng của Sabella, Frank, mất tích khỏi trang trại
của mình gần Stickney, Illinois vào ngày 22/7/1922. Nửa năm sau, tháng
3/1923, cô tái hôn. Đến tháng 5/1923, một thi thể phân hủy được tìm thấy
trong mương nước cách đó gần 100 km.
Không có bằng chứng nào về
việc cái xác là Frank, hay bất cứ động cơ gây án nào, cảnh sát lập tức
bắt Sabella với cáo buộc giết chồng. Nhiều người trong trang trại khi đó
làm chứng, trước khi mất tích, Frank và con trai đã tranh cãi nảy lửa
vì cậu con trai đòi bố cho 400 USD (khoảng 7.000 USD ngày nay) để cưới
cô gái làng chơi. Hôm sau, ông bố mất tích cùng sổ tiết kiệm 400 USD.
Song
cảnh sát không ghi nhận lời chứng này mà họ quan niệm, chồng bị giết
thì vợ là thủ phạm, và ngược lại. Cảnh sát sau đó khuyến khích cậu con
trai ra làm chứng chống lại mẹ.
Tại tòa, cậu con tố mẹ giết bố để
lấy chồng khác. Cộng với những định kiến về ngoại hình xấu xí của
Sabella được công tố viên miêu tả, bồi thẩm đoàn mất chỉ hơn một giờ để
tuyên cô có tội. Thẩm phán tuyên phạt cô án tử hình treo cổ, thi hành án
sau đó 95 ngày.
Sabella thành người phụ nữ đầu tiên của bang này
bị kết án tử hình. Khi được người phiên dịch phổ biến lại bản án,
Sabella ngất xỉu tại chỗ. Cô được giam chung với hai bị cáo xinh đẹp,
Beulah Annan và Belva Gaertner, khi này vẫn đang đợi phiên xét xử.
Vụ
án của người đàn bà xấu xí đã lan ra toàn quốc và nổi lên luồng ý kiến
nghi ngờ tính công minh của phán quyết. "Trong quá khứ và có lẽ trong
tương lai, một người phụ nữ chỉ cần trang phục thời trang, khuôn mặt khả
ái và làm vẻ dễ bị tổn thương để được trắng án. Người đẹp, khó mà phạm
tội được, đúng không?", nhiều tờ báo đặt câu hỏi trong các bài viết được
đăng tải.
Luồng quan điểm còn lại hoan nghênh phán quyết, cho
rằng công bằng, bình đẳng. "Nếu phụ nữ muốn bầu cử, có việc làm và cạnh
tranh bình đẳng với nam giới, họ phải chấp nhận những hình phạt tương tự
mà nam giới phải đối mặt và chơi nổi trò chơi mà nam giới đặt ra. Đừng
bận tâm rằng bồi thẩm đoàn không có phụ nữ và luật pháp được viết ra bởi
đàn ông; hoặc cảnh sát, nhân viên điều tra và cơ quan công tố đều là
đàn ông", một số người có ảnh hưởng nêu quan điểm trên báo.
"Con sâu hoá bướm"
Vụ
án đình đám đã thu hút sự chú ý của nữ luật sư Helen Cirese. Cô thấy có
điều gì đó không ổn, ngay cả sự yếu kém của người bào chữa cho Sabella
tại tòa, một luật sư nam.
Ở tuổi 23, Helen là luật sư trẻ và có
năng lực đang nỗ lực chứng tỏ bản thân. Nhưng với người có học thức như
cô, cuộc sống cũng không hề dễ dàng bởi có hai yếu điểm "không thể tha
thứ" là phụ nữ và quá xinh đẹp.
Với
những người theo chủ nghĩa truyền thống, việc cô bỏ qua các cơ hội kết
hôn với đàn ông giàu để theo đuổi nghề luật là điều "lố bịch". Không có
công ty luật nào thuê cô.
Helen và các nữ luật sư khác ở Chicago
cũng không được các nam đồng nghiệp nhìn nhận bình đẳng. Họ từ chối
người tập sự, do đó các nữ luật sư buộc phải tự lập một văn phòng để
hoạt động cùng nhau.
Với Sabella, Helen và cộng sự nhìn thấy một
phụ nữ nhập cư bơ vơ sợ hãi, kiệt sức sau nhiều năm sinh đẻ và làm việc
đồng áng. Helen quyết định sẽ đại diện cho Sabella trong quá trình kháng
cáo.
Xác định vấn đề của thân chủ là "vẻ ngoài không khơi gợi
được sự đồng cảm" với bồi thẩm đoàn cũng như công chúng, Helen bắt đầu
quá trình "lột xác" cho Sabella.
Nữ luật sư lên kế hoạch biến
Sabella trong mùa đông năm đó thành một bà mẹ Mỹ hiện đại, hài hước.
Việc trang điểm là một phần của kế hoạch. Helen có những mục tiêu khác
để giúp Sabella có vẻ ngoài tinh tế hơn. Sabella được dạy "thực hành
phong cách Mỹ", không càu nhàu, lầm bầm trước tòa hay nhìn chằm chằm
xuống sàn khi được hỏi, phải luôn tươi cười, nói chậm và rành mạch nhìn
thẳng vào người đưa ra câu hỏi. Nhìn chung là cách cư xử phù hợp với một
người phụ nữ lịch sự.
Nữ luật sư cũng bỏ tiền túi cùng 4 cộng sự
mua tặng Sabella những bộ váy, áo choàng sạch sẽ, tươm tất, và ngày ngày
đến phòng giam dạy tiếng Anh.
Hai bạn tù xinh đẹp cũng rất hào
hứng với sự thay đổi của Sabella. Họ giúp cắt mái tóc dài búi lộn xộn
thành kiểu tóc bob chạm vai thời thượng, nhuộm lại màu nâu trầm để che
đi những phần muối tiêu già nua. Móng tay được cắt tỉa cẩn thận và sơn
lại. Họ tặng Sabella vài chiếc váy đẹp của mình.
Sabella gần như
yêu thích cuộc sống trong tù cùng Belva và Beulah. Cô chưa bao giờ có
được những thứ xa xỉ như vậy, chưa bao giờ học cách làm tóc và trang
điểm. Chưa bao giờ có quần áo đẹp như vậy. Đó là sự "lột xác, làm lại
cuộc đời", theo đúng nghĩa đen.
Đơn kháng cáo của Helen soạn cho
thân chủ, may mắn được tòa phúc thẩm chấp nhận xét xử. Vào ngày điều
trần, Sabella ngẩng cao đầu xuất hiện hạnh phúc trong sự sửng sốt của
giới truyền thông và 12 nam bồi thẩm đoàn. Họ ví cô là "con sâu hóa
bướm".
Cô được tuyên trắng án vào ngày 12/12/1924 và được trả tự
do ngay tại tòa. Câu chuyện của cô và hai bạn tù xinh đẹp được viết
thành sách, sau này chuyển thể thành bộ phim Chicago vào năm 2002, dành hàng chục giải thưởng điện ảnh uy tín.
Dưới
góc nhìn ngày nay, các nhà nghiên cứu đánh giá sự lột xác ngoại hình đã
giúp công chúng, và có thể cả bồi thẩm đoàn coi Sabella là một người dễ
mến, ngọt ngào, có đạo đức và vô tội. Sau vụ án của Sabella, việc chăm
chút ngoại hình khi ra tòa, bắt đầu được chú trọng.
Nghiên cứu năm
2010 của hai giáo sư Đại học Cornell kết luận, bồi thẩm đoàn có xu
hướng thể hiện sự thiên vị đối với những bị cáo có vẻ ngoài xinh đẹp.
Các bị cáo kém hấp dẫn có xu hướng phải chịu mức án dài hơn, trung bình,
22 tháng.
Trang phục đến tòa không chỉ có nghĩa là trông có vẻ
chỉnh tề, quan trọng hơn là ăn mặc sao cho phù hợp với câu chuyện bạn
đang kể và làm cho bản thân cũng như câu chuyện của bạn trở nên thuyết
phục với tòa. "Mặc một chiếc váy 1.000 USD có thể khiến bạn chỉnh tề,
xinh đẹp nhưng sẽ phản tác dụng nếu bạn hầu tòa với cáo buộc tham ô,
hoặc lừa đảo", các nhà nghiên cứu nêu.
Hải Thư (Theo NYT, Chicago Tribune, Woman's day, Cornell University, Law Project)
***********
16 năm 'tẩy trắng' thân phận của tội phạm truy nã
7–9 minutes
Trung QuốcSau
khi đánh chết người vì vài nghìn nhân dân tệ, Nhậm Nhạc Phong bỏ trốn
khắp nơi, lăn lộn trở thành giáo sư, giám đốc có chức quyền dưới thân
phận hoàn toàn khác.
Tối 15/5/2013, một người đàn ông gọi
đến đồn cảnh sát thành phố Quý Dương, tỉnh Quý Châu báo tin phát hiện
tội phạm truy nã. Anh ta tự xưng là Dương Thuận Minh, quê ở thành phố
Côn Minh, tỉnh Vân Nam, đã rời nhà suốt 16 năm để đi khắp nơi tìm kẻ thù
giết anh trai, tên Nhậm Nhạc Phong.
Minh nói phát hiện Phong
trong bữa tiệc họp mặt hội đồng hương ở nhà hàng, vẻ ngoài thay đổi
nhiều nhưng vẫn có thể nhận ra qua đặc điểm mí mắt hay vô thức co giật.
Cảnh
sát đến nhà hàng xác minh, nhưng thẻ căn cước của người đàn ông Minh
chỉ điểm lại ghi tên Nhiễm Canh Sinh, là chuyên gia marketing nổi tiếng ở
Quý Dương.
So sánh ảnh của Sinh và Phong, cảnh sát thấy Sinh mập
mạp hơn và có nốt ruồi ở cằm, không nói giọng Vân Nam. Tuy nhiên Minh
vẫn khăng khăng ông ta chính là Phong. Để chứng minh sự trong sạch, Sinh
đồng ý về đồn cảnh sát để điều tra.
Qua
tìm hiểu, Sinh quê ở Giang Tây, sống ở Quý Dương nhiều năm, chưa từng
đến Côn Minh và chưa từng vi phạm pháp luật. Sinh hiện là giám đốc điều
hành của một công ty marketing, có hơn 10 chức danh, bao gồm Chủ tịch
chi nhánh Quý Châu của Viện Nghiên cứu Marketing Trung Quốc và là giáo
sư thỉnh giảng ở một số trường đại học, từng tham gia nhiều hoạt động xã
hội. Bạn bè và đồng nghiệp đều khen ngợi Sinh là người có trách nhiệm,
tài giỏi trong công việc. Cảnh sát hoài nghi Minh nhận nhầm người vì nếu
Sinh là tội phạm truy nã, sao dám xuất hiện thường xuyên trước máy quay
như vậy?
Dù không đưa ra được bằng chứng nào khác, Minh tin chắc
Sinh chính là Phong, liên tục thúc giục cảnh sát điều tra, không chịu để
Sinh ra về. Tranh cãi từ tối đến nửa đêm, khi mọi người đều mệt mỏi, bế
tắc, một điều tra viên lão luyện chợt nhớ đến cái tên Minh vừa nói,
quyết định thử phản ứng trong vô thức của Sinh.
Điều tra viên đột
ngột đi vào phòng thẩm vấn và hét lên với Sinh: "Nhậm Nhạc Phong!".
Trong trạng thái căng thẳng tột độ về tinh thần và mệt mỏi về thể xác,
Sinh vô thức ngẩng đầu nhìn cảnh sát, giơ hai tay. Sau đó ông ta cúi đầu
nói: "Tôi đầu hàng, tôi thú tội". Ông ta thừa nhận là Phong, 50 tuổi,
từng tham gia đánh chết anh trai của Minh là Dương Thuận Tường rồi bỏ
trốn suốt 16 năm.
Theo
lời khai, năm 1997, Phong cùng bạn gái mở một nhà hàng ở Côn Minh, việc
kinh doanh được giao cho Minh, 19 tuổi, quản lý. Tháng 4/1997, anh ta
đến nhà hàng kiểm tra sổ sách, phát hiện Minh biển thủ doanh thu nên yêu
cầu giao nộp.
Tuy nhiên, Minh cho biết phát hiện Phong làm giả
thuốc lá, sợ liên lụy nên từ chức và bị đòi bồi thường. Tường, anh trai
Minh, đứng ra hòa giải. Qua thương lượng, Tường đồng ý đưa Phong 6.000
nhân dân tệ, nhưng sau đó chỉ trả 2.200 nhân dân tệ.
Tối 1/6/1997,
Phong dẫn theo ba người bạn họ Tiêu, Câu và Chu đến khách sạn nơi Tường
làm quản lý để đòi tiền. Nhìn thấy Tường đứng cạnh vài người ở lối vào,
Phong bảo cả bọn xông lên đánh nhau với nhóm của Tường. Sau đó, họ bắt
taxi, lôi Tường lên xe đến vùng núi hẻo lánh để tiếp tục đánh. Sau khi
thấy Tường bất tỉnh, Phong bảo Câu và Chu đưa nạn nhân đến bệnh viện.
Tường tử vong do vết thương quá nặng.
Phong nói tưởng sự việc
không nghiêm trọng nên sau khi bảo bạn đưa Tường đến bệnh viện, anh ta
còn đi dự tiệc. Khi trở về, thấy nhiều cảnh sát bao vây nhà hàng, Phong
mới sợ hãi nhận ra mình đã phạm tội lớn. Nhóm Phong chia ra bỏ trốn.
Do
công nghệ điều tra thời đó còn kém phát triển, việc tìm kiếm các nghi
phạm ở thành phố đông dân Côn Minh chẳng khác nào mò kim đáy bể. Sau
nhiều lần tìm kiếm không có kết quả, cảnh sát liệt họ vào danh sách tội
phạm bị truy nã, công khai trên mạng.
Trong khi đó, Minh bật khóc
trước thi thể đầy thương tích của anh trai trong nhà xác. Vụ án trì trệ
càng khoét sâu nỗi đau của gia đình. Ngày nào hung thủ chưa bị bắt, họ
không thể yên lòng. Mẹ Minh suy sụp tinh thần, nhiều lần có ý định tự
tử, còn sức khỏe của bố ngày càng yếu, mắt mờ đi.
Nỗi đau mất con
và sự phẫn nộ vì không tìm thấy hung thủ khiến cả gia đình quyết định để
Minh, người duy nhất từng gặp hung thủ, bí mật truy tìm. Minh cùng bạn
theo dõi gần nhà Phong trong nhiều ngày nhưng không thấy, nhờ người hỏi
thăm tin tức cũng không được, nên suy đoán hắn đã bỏ trốn đi nơi khác.
Mỗi
khi nghe ai nói nhìn thấy Phong ở đâu, dù xa đến mấy, Minh lập tức thu
dọn hành lý bắt xe đi. Minh vừa làm thuê kiếm lộ phí vừa nghe ngóng tin
tức về Phong ở nhiều tỉnh thành. Đồng nghiệp thấy tiếc nuối cho Minh vì
mỗi khi sự nghiệp có chút khởi sắc, anh ta lại chuyển đến nơi khác khi
nghe nói có tin của Phong. Tuy nhiên với Minh, chỉ cần tìm được hung
thủ, gia đình mới có thể buông bỏ quá khứ.
Năm 2001, Chu bị bắt ở
Bắc Kinh. Sau khi xét xử, anh ta được tuyên vô tội vì không tham gia
đánh nạn nhân. Năm 2011, Câu ra đầu thú, bị phạt 6 năm tù. Những tin vui
này giúp Minh có thêm hy vọng tìm kiếm Phong.
Năm 2008, Minh đến
tỉnh Quý Châu vì một đồng hương nói từng nhìn thấy Phong ở đây. Sau khi
tìm việc ở một khách sạn, Minh liên tục tham gia các buổi tụ họp để mong
bắt gặp kẻ thù.
Đến tháng 5/2013, tại buổi họp mặt đồng hương,
Minh nhìn thấy một người đàn ông mập mạp ở bàn bên cạnh, lập tức khẳng
định đây là Phong nhờ đặc điểm mí mắt co giật. Minh nhờ bạn chuốc rượu
Phong, còn mình lén ra ngoài báo cảnh sát.
Sau khi bị bắt, Phong
kể đã lén lấy hơn 1.700 nhân dân tệ trong nhà hàng rồi lên xe buýt trốn
thoát trong đêm. Hắn đến Đại Lý, sau đó chạy tiếp đến Lệ Giang, Quý
Dương thì phải dừng chân vì hết tiền. Biết chứng minh thư không thể sử
dụng được nữa, Phong đến ga xe lửa mua một chứng minh thư giả với giá 50
nhân dân tệ, bắt đầu sống dưới tên Nhiễm Canh Sinh.
Với kinh
nghiệm quản lý nhiều năm, Phong được nhận làm trưởng phòng marketing của
một công ty may. Sợ bại lộ thân phận, anh ta hạn chế xã giao, chỉ ở nhà
đọc sách giết thời gian, nhờ đó có thành tựu về nghiên cứu marketing.
Năm
1999, Phong hợp tác với bạn mở công ty, dần tạo dựng được danh tiếng.
Hắn học lấy bằng thạc sĩ, cưới vợ sinh con. Năm 2003, Phong mua giấy
chuyển hộ khẩu và một căn hộ để chính thức định cư ở Quý Dương, "tẩy
trắng" hoàn toàn danh tính.
Phong
khai suốt 16 năm qua từng nhiều lần nghĩ đến việc đầu thú, nhưng cho
rằng "giết người phải đền mạng", không biết pháp luật sẽ trừng phạt mình
thế nào nên lại sợ hãi từ bỏ. Sống khá giả nhưng Phong luôn nhớ nhung
bố mẹ ở quê nhà. Khi được cảnh sát cho biết bố mẹ vẫn khỏe mạnh, Phong
bật khóc.
Tháng 4/2014, Phong bị xét xử tại Côn Minh. Sau khi bồi
thường 380.000 nhân dân tệ thiệt hại kinh tế cho gia đình nạn nhân và
nhận được đơn đồng ý tha thứ, Phong nhận án 8 năm tù về tội Cố ý gây thương tích.
Nghi phạm cuối cùng trong vụ án là Tiêu vẫn chưa bị bắt.
Tuệ Anh (Theo Sohu, Yunnanwang)
************
Người phụ nữ hốt hoảng đến bệnh viện cầu cứu với sợi xích trên cổ, biết nguyên ...
Minh Nhật
3–4 minutes
Theo
Daily Mail, giữa tháng 11 mới đây, các bác sĩ ở thành phố Miranda de
Ebro, tỉnh Burgos, Tây Ban Nha, choáng váng khi một người phụ nữ với
khuôn mặt bầm tím chạy vào bệnh viện Santiago Apóstol de Miranda de Ebro
để cầu cứu sự giúp đỡ. Trên cổ người phụ nữ này vẫn bị khóa bởi một sợi
dây xích to, có 2 ổ khóa.
Người phụ nữ với vẻ mặt hoảng hốt kể rằng cô vừa thoát khỏi "động quỷ" của một gã đàn ông.
Các bác sĩ choáng váng khi người phụ nữ với khuôn mặt bầm tím bước vào bệnh viện Santiago Apóstol de Miranda de Ebro.
Ngay
lập tức, bác sĩ giúp người phụ nữ tháo ổ khóa, xử lý vết thương, trấn
an tinh thần và báo cho cơ quan cảnh sát Policia Nacional về sự việc.
Người
phụ nữ 40 tuổi (giấu tên), khai với cảnh sát rằng trước đó cô đã đến
bệnh viện để thăm một người bạn bị ốm. Khi cô rời đi, người đàn ông mà
cô quen biết từ trước đã đề nghị đưa cô về nhà, nhưng trên đường di
chuyển anh ta nói rằng phải dừng lại ở nhà mình để lấy một số món đồ.
Sau
đó, gã đàn ông đã lấy được lòng tin của người phụ nữ và mời cô vào nhà
mình một lát. Tuy nhiên, ngay khi người phụ nữ bước chân qua cánh cửa,
cô lập tức bị đánh bất tỉnh.
Người phụ nữ cho biết, khi cô tỉnh
lại, gã đàn ông đã quàng sợi dây xích to kia vào cổ cô và dùng tay bóp
cổ, đánh đập đồng thời nói những lời lăng mạ. Sau đó, hắn khóa tay cô
bằng một sợi dây khác để ngăn nạn nhân chống trả hay trốn thoát.
Theo
báo chí địa phương, người phụ nữ thực chất đã quen biết người đàn ông
57 tuổi, được xác định là JMG, được một thời gian rồi.
Một sợi dây xích to, hai chiếc khóa quấn quanh cổ và tay của người phụ nữ.
Trong
hồ sơ báo cáo của cảnh sát, người phụ nữ kể rằng cô đã trốn thoát qua
cửa sổ khi người đàn ông mất tập trung. Cô tìm đến người thân nhờ giúp
đỡ và được đưa tới bệnh viện.
Cảnh sát Tây Ban Nha xác nhận rằng
một người đàn ông 57 tuổi đã bị bắt giữ. Tuy nhiên danh tính của gã này
vẫn chưa được các nhà chức trách công khai trên truyền thông.
Cảnh
sát cho biết thêm rằng trước đó nghi phạm đã bị kết án vì tội bắt cóc
và lạm dụng một bé gái 9 tuổi ở thành phố Burgalesa thuộc khu vực tự trị
Castile và León vào tháng 12/2015. Hắn phải nhận mức án 6 tháng tù vì
giam giữ bất hợp pháp và lạm dụng tình dục sau vụ tấn công diễn ra trong
2 ngày.
Theo hãng tin tiếng Tây Ban Nha và tiếng Anh Olive Press,
đơn vị Bạo hành Gia đình của Miranda Policia Nacional hiện đang điều
tra vụ việc và coi đây là một vụ bạo lực tình dục.
Người đàn ông
này bị bắt giữ lần 1 vào ngày 20 tháng 11 vì đánh đập và giam giữ nạn
nhân tại nhà riêng. Ngày hôm sau, hắn được cho tại ngoại cho tại ngoại
với điều kiện phải ra hầu tòa bất kỳ khi nào được yêu cầu.
Tuy
nhiên, theo Văn phòng Truyền thông của Tòa án Tư pháp Tối cao Castilla y
León, sau khi các quan chức nghe lời khai của nạn nhân, ngày 24/11m
nghi phạm lại bị tạm giam mà không được bảo lãnh trong khi điều tra vụ
việc.
Hiện vụ việc đang được điều tra làm rõ.
Nguồn: The Olive Press, Daily Mail
**********
Cuộc truy lùng kẻ sát nhân dụ phụ nữ lên núi
Trung QuốcLiên
tiếp phát hiện thi thể ở khu vực rừng núi hẻo lánh, cảnh sát mất ba năm
mới tìm ra hung thủ nhờ cái liếc mắt tình cờ vào một người đàn ông của
nam điều tra viên nhiều kinh nghiệm.
Ngày 24/8/1993, đồn
cảnh sát ở quận Bạch Vân, thành phố Quảng Châu nhận được tin báo tìm
thấy một thi thể nữ gần đường cao tốc ở khu vực rừng núi Kim Bảo Cương.
Kim Bảo Cương có độ cao chỉ khoảng 100 m nhưng diện tích rộng lớn, nhiều
đồi núi trải dài, cây cối rậm rạp, địa hình phức tạp, nhiều nơi hoang
vắng không người qua lại.
Nạn nhân khoảng 20 tuổi, thời gian tử
vong ước tính 40 ngày trước. Hàng chục cảnh sát dùng cảnh khuyển tìm
kiếm manh mối khắp khu vực gần đó, bất ngờ phát hiện thêm hai thi thể
trong con mương cách hiện trường chưa đầy 100 m.
Advertisement
Hai
thi thể mới được phát hiện đều là nữ, hơn 20 tuổi, một người tử vong
khoảng nửa tháng trước, người còn lại cách đây ba tháng. Từ quần áo còn
sót lại của ba thi thể, cảnh sát phán đoán họ là gái mại dâm, hung thủ
rất có thể là cùng một người.
Khi tra cứu hồ sơ, cảnh sát phát
hiện ba tháng trước, một phụ nữ bị tấn công, hôn mê trên Kim Bảo Cương,
được đưa đến bệnh viện cấp cứu. Tuy nhiên, sau khi tỉnh lại, cô trốn
khỏi viện. Suy đoán đây có thể cũng là nạn nhân của sát thủ ở Kim Bảo
Cương nhưng thoát chết, cảnh sát lập tức tìm kiếm tung tích người này.
Hồ sơ bệnh án ghi nạn nhân họ Tạ, 27 tuổi, quê tỉnh Hồ Nam.
Khi
cảnh sát tìm đến nhà, Tạ vẫn còn di chứng tổn thương não, không thể nói
năng rõ ràng. Theo tường trình, ngày 1/5/1993, Tạ một mình đến Quảng
Châu, tìm được công việc bán xi măng gần quận Thiên Hà. Ngày 20/5, cô bị
một người đàn ông khoảng 40 tuổi vờ mua xi măng lừa đến Kim Bảo Cương.
Vừa lên núi, Tạ thấy lo lắng đòi quay về nhưng hắn lập tức trở mặt, rút
ống sắt trong túi ra đánh vào đầu cô. Tạ ngã xuống sườn đồi, nhờ đó may
mắn được cứu sống. Tuy nhiên, cô chỉ nhớ hung thủ cao khoảng 1,65 m, gò
má cao, để râu, là người địa phương khác.
Sau khi điều tra, cảnh
sát xác định Tạ hành nghề mại dâm ở Thiên Hà, không dám khai sự thật mà
nói dối đi bán xi măng vì có chồng bên cạnh.
Trong khi đó, sau
nhiều ngày lục soát quy mô lớn trên núi, cảnh sát tìm thấy một chiếc ví
trên bãi cỏ cách hiện trường không xa, trong đó có chứng minh thư, một
ít tiền lẻ và hai biên lai từ một khách sạn ở Thiên Hà. Chứng minh thư
thuộc về một phụ nữ 21 tuổi họ Trần, nhà ở Hồ Nam. Lần theo manh mối,
cảnh sát đến khách sạn, nhưng nơi này chỉ như nhà nghỉ loại nhỏ, không
đăng ký chứng minh thư của khách nên không tìm được thông tin nào có giá
trị.
Theo địa chỉ trên chứng minh thư, cảnh sát tìm được Trần và
nghe cô kể lại trải nghiệm kinh hoàng ở Quảng Châu. Đầu tháng 8/1993,
Trần và một người bạn cùng quê họ Vương đến Quảng Châu, bắt đầu hành
nghề mại dâm ở Thiên Hà.
Ngày 12/8, sau khi thương lượng giá cả
với một người đàn ông khoảng 40 tuổi, cả hai cùng bị đưa đến Kim Bảo
Cương. Khi đến khu vực hoang vu, hắn đột nhiên rút dao đe dọa rồi trói
tay Vương, lúc định trói Trần, Vương đột nhiên bỏ chạy, hắn lập tức quay
người đuổi theo. Trần chớp cơ hội bỏ chạy xuống núi theo hướng khác.
Trần trốn mấy ngày tại nơi trọ mà không thấy Vương về, biết bạn lành ít
dữ nhiều nhưng không dám báo cảnh sát, cô vội vàng trở về quê.
Trần
xác định một trong ba thi thể là Vương. Chuyên gia vẽ chân dung phác
họa hung thủ dựa trên mô tả của Trần, sau đó nhận thấy kẻ này có ngoại
hình trùng khớp với tên sát nhân Tạ mô tả.
Các điều tra viên chia
làm hai nhóm, một nhóm mai phục ở Kim Bảo Cương, nhóm còn lại đưa Trần
đi loanh quanh ở Thiên Hà tìm kiếm sát thủ. Tuy nhiên sau nhiều tháng
chờ đợi, cảnh sát vẫn không thấy bóng dáng kẻ khả nghi.
Đầu năm
1994, cuộc điều tra có tiến triển khi Trần nhìn thấy một người đàn ông
trông rất giống nghi phạm ở rạp chiếu phim. Cảnh sát lập tức bắt anh ta.
Người
này khai tên là Quế Tư Hựu, 43 tuổi, quê tỉnh Hồ Nam, là quản đốc tại
một công trường ở tỉnh Quảng Đông. Hựu kiên quyết phủ nhận giết ba nạn
nhân nữ. Cảnh sát không tìm thấy gì đáng ngờ tại nơi ở của anh ta. Sau
nhiều lần nhận dạng, cả Trần và Tạ đều không thể xác định chắc chắn
người đàn ông này là kẻ tấn công họ. Kết quả giám định cũng cho thấy
không đôi giày nào của Hựu trùng với dấu giày để lại hiện trường. Không
có bằng chứng, cảnh sát phải thả anh ta đi.
Vài tháng sau khi Hựu
được thả, một phụ nữ hoảng loạn chạy vào đồn cảnh sát trình báo bị tấn
công ở Kim Bảo Cương. Cô họ Lý, 20 tuổi, hành nghề mại dâm, bị một người
đàn ông gần rạp chiếu phim đưa đến Kim Bảo Cương rồi tấn công bất ngờ.
Trong lúc chống cự, Lý vơ cục đá đập vào đầu đối phương khiến hắn chảy
nhiều máu, nhờ đó giãy thoát và bỏ chạy.
Khi cảnh sát cho xem ảnh
Hựu, Lý khẳng định đây chính là kẻ vừa tấn công mình. Nhưng khi vụ việc
xảy ra, Hựu đang làm việc tại công trường, các công nhân làm chứng rằng
anh ta chưa hề rời đi, trên đầu Hựu cũng không hề có vết thương.
Khi
cuộc điều tra bế tắc, thi thể nữ thứ tư được người dân lên núi hái
thuốc phát hiện trong bụi cỏ trên một sườn đồi khác ở Kim Bảo Cương.
Phương thức phạm tội của hung thủ hoàn toàn giống với những vụ giết
người trước đó. Sau kế hoạch phục kích dày đặc suốt bốn tháng, cảnh sát
không thu hoạch được gì nên rút khỏi Kim Bảo Cương.
Tối 5/3/1995,
cảnh sát lại nhận được tin báo phát hiện hai thi thể nữ ở khu vực khác
của Kim Bảo Cương. Thời gian tử vong từ hơn nửa năm trước. Họ nhận định
có thể còn nạn nhân khác chưa được tìm thấy trên vùng núi rộng lớn này.
Tháng
9/1995, một thi thể nữ tử vong gần một năm trước được phát hiện. Nếu
tính cả Tạ, Trần và Lý may mắn thoát chết, hung thủ đã thực hiện ít nhất
10 vụ giết người ở Kim Bảo Cương. Vụ án nghiêm trọng được Công an tỉnh
Quảng Đông liệt vào danh sách án phải giải quyết, không ngừng điều tra
cho đến khi phá được án. Kẻ sát nhân dường như sợ lộ nên tạm dừng hành
động.
Đến tháng 9/1996, vụ án có bước đột phá không ngờ.
Một
phụ nữ trình báo ngân hàng ở Thiên Hà rằng vừa bị cướp sổ tiết kiệm 400
nhân dân tệ gần Kim Bảo Cương, lo kẻ gian sẽ đến rút tiền. Nhân viên
ngân hàng gọi cảnh sát. 20 phút sau, một người đàn ông trung niên cầm sổ
tiết kiệm vào ngân hàng rút tiền, cảnh sát lập tức bắt hắn sau khi xác
định cuốn sổ thuộc về nạn nhân bị cướp.
Cảnh sát vốn cho rằng đây
là vụ cướp đơn giản nên để hai nhân viên trẻ tuổi thẩm vấn. Sau khi tên
cướp khai nhận rõ hành vi phạm tội, chuẩn bị đưa trở lại nhà giam, hai
cảnh sát hình sự phụ trách vụ án Kim Bảo Cương tình cờ đi ngang qua
phòng thẩm vấn để đến nhà ăn, liếc nhìn vào trong thì giật mình phát
hiện tên cướp có ngoại hình rất giống Hựu cũng như nghi phạm sát nhân
trong bức phác họa. Vết sẹo trên trán càng khẳng định nghi ngờ của họ.
Tên
cướp là Lý Văn Hương, 45 tuổi, quê tỉnh Quảng Đông. Sau khi bị thẩm vấn
bởi các chuyên gia điều tra, Hương nhận ra khó thoát tội nên đành thú
nhận. Hắn chậm rãi kể lại quá trình gây án từ 22h hôm trước đến 5h hôm
sau. Ngay sau đó, 30 cảnh sát áp giải Hương đến Kim Bảo Cương để thực
nghiệm hiện trường. Trong quá trình này, thi thể nạn nhân thứ tám cũng
được khai quật.
Theo lời khai, Hương đến Quảng Châu làm việc vào
năm 1991. Trong một lần mua dâm, hắn rơi vào bẫy của gái mại dâm và bọn
côn đồ, bị đánh đập và cướp hết tiền. Trước khi bỏ đi, cô gái còn mỉa
mai, chửi mắng hắn. Không lâu sau, Hương đưa một gái mại dâm khác đến
Kim Bảo Cương để quan hệ, nhưng sau đó phát hiện mắc bệnh lây qua đường
tình dục, phải tốn rất nhiều tiền để chữa bệnh. Từ đó, hắn căm hận gái
mại dâm và bắt đầu kế hoạch trả thù.
Hương thừa nhận sát hại năm
cô gái khác và các thi thể sau đó được tìm thấy trên Kim Bảo Cương.
Trong vòng 5 năm từ 1992 đến 1996, Hương gây ra tổng cộng 20 vụ, giết
chết 13 gái mại dâm và làm bốn người bị thương nặng, ba người khác chạy
thoát.
Tháng 11/1996, Hương bị kết án tử hình, lập tức xử bắn.
Tuệ Anh (Theo 163, Zhihu)
**********
Cơ quan tình báo Mỹ thu được UFO nguyên vẹn?
MINH HẠNH
2–3 minutes
Ảnh minh họa: Getty Images
Các
nguồn tin - được cho là đã nhận được thông tin về hoạt động tuyệt mật -
nói với hãng tin Anh rằng cơ quan chính tham gia quá trình thu thập là
Văn phòng Truy cập Toàn cầu (OGA), một nhánh của Ban Giám đốc Khoa học
và Công nghệ thuộc Cơ quan Tình báo Trung ương Mỹ (CIA) được thành lập
năm 2003.
“Có ít nhất chín phương tiện, được thu thập trong những
hoàn cảnh khác nhau”, một trong những nguồn tin cho biết. “Nó liên quan
đến tình trạng của các phương tiện. Nếu bị đâm thì nó sẽ hư hại. Hai
phương tiện trong số đó hoàn toàn nguyên vẹn.”
Nguồn tin cho biết
thêm rằng CIA có một hệ thống phát hiện các vật thể bay không xác định
(UFO) và giúp các đơn vị của quân đội Mỹ thu hồi các phương tiện này nếu
chúng hạ cánh, bị đâm hoặc bị bắn hạ.
Một nguồn tin giấu tên khác
mô tả vai trò của OGA về cơ bản là “người hỗ trợ” cho các đặc nhiệm Mỹ
tiếp cận các khu vực mà thông thường họ không được phép.
Nguồn tin thứ hai cho biết: “Họ rất giỏi trong việc có thể đến bất cứ nơi nào trên thế giới mà họ muốn”.
Theo Daily Mail,
hầu hết các hoạt động của OGA đều liên quan đến “vũ khí hạt nhân lạc,
vệ tinh bị bắn rơi hoặc công nghệ của đối phương”, nhưng một số nhiệm vụ
liên quan đến việc thu hồi UFO.
Hai trong số các nguồn tin cho
biết OGA phối hợp với các đội Delta Force hoặc SEAL thuộc Bộ chỉ huy tác
chiến đặc biệt chung của Mỹ (JSOC) hoặc Đội hỗ trợ khẩn cấp hạt nhân
(NEST) để thu hồi những phương tiện có khả năng là của người ngoài hành
tinh.
“Chúng tôi không có gì để bình luận về vấn đề này,” JSOC viết trong một phản hồi bằng văn bản gửi tới Daily Mail. Người
phát ngôn của NEST cho biết nhân viên cơ quan này “thường xuyên gặp
phải các vật liệu không rõ nguồn gốc” nhưng “chưa bao giờ gặp bất kỳ vật
liệu nào liên quan đến phương tiện bay không xác định”.
Theo Daily Mail, RT
************
Công an TP HCM bắt ông trùm Nguyễn Thanh Cường
PHẠM DŨNG
~2 minutes
Ngày
29-11, Công an TP HCM cho biết đã bắt giữ Nguyễn Thanh Cường (SN 1997),
Bùi Thúy Vy (SN 1993), Nguyễn Quốc Việt (SN 1988, người tình của Vy)
cùng nhiều đối tượng khác do có hành vi tàng trữ, mua bán trái phép chất
ma túy và tàng trữ trái phép vũ khí quân dụng.
Trong vụ án này,
các cơ quan chức năng thu giữ 35 kg ma túy các loại. Đây là chiến công
xuất sắc do Công an quận Tân Phú làm chủ công phối hợp với các cơ quan
khác xác lập.
Giữa tháng 10-2023, Công an quận Tân Phú bắt quả
trang Vy cùng đồng bọn có hành vi mua bán ma túy; đường dây này do
Nguyễn Thanh Cường cầm đầu.
Bùi Thúy Vy
Nguyễn Thanh Cường
Theo
điều tra, Cường quen biết một đối tượng tên T. (chưa rõ lai lịch) và T.
đề nghị Cường làm đầu mối nhận, vận chuyển ma túy từ Campuchia về Việt
Nam bán lại cho các đại lý thứ cấp.
Tang vật vụ án
Mỗi ký ma túy vận chuyển thành công Cường được trả 5 triệu đồng.
Để
công việc trôi chảy, Cường mua một xe tải nhận ma túy rồi chở về Long
An giấu. Sau đó, Cường ship "hàng" bằng dịch vụ giao hàng công nghệ.
Khám xét nơi ở của đường dây này, công an thu giữ nhiều gói ma túy được ngụy trang cẩn thận và giấu trong các valy.
Tổng
cộng, tang vật công an thu giữ hơn 35 kg ma túy. Đáng chú ý, khám xét
khẩn cấp nơi ở của Nguyễn Quốc Việt, công an thu giữ 1 khẩu súng cùng 8
viên đạn.
*************
Bạc không phản ứng với thạch tín, vì sao các hoàng đế ...
MINH HẰNG
5–6 minutes
Trong thời phong kiến, các gia đình giàu có thường thích dùng đũa bạc khi ăn uống. Đặc biệt, trước khi ăn, các hoàng đế còn cho các thái giám, cung nữ dùng kim bạc để thử độc. Nếu kim bạc chuyển sang màu đen thì chứng tỏ món ăn này có độc. Cảnh này thường thấy trong các bộ phim cổ trang của Trung Quốc.
Vậy, trên thực tế, việc các vị hoàng đế áp dụng cách dùng trâm hay kim bạc để thử độc có tác dụng không?
Theo các nhà khoa học, sau khi tiến hành các thí nghiệm, có thể thấy rằng phần lớn chất độc mà người thời xưa thường sử dụng là arsenic hay asen (thạch tín), chỉ quặng oxide của nó là arsenic trioxide (As2O3).
Bạc là kim loại vốn không phản ứng với asen. Điều này có nghĩa là không
có hiện tượng kim bạc chuyển sang màu đen khi tiếp xúc với asen như
chúng ta thường thấy trong các phim cổ trang.
Đũa bạc là một trong những vật dụng được dùng để thử độc trong các món ăn dâng lên hoàng đế.
Tuy nhiên, thực tế là việc dùng bạc để phát hiện chất độc trong đồ ăn, đồ uống là không sai. Bởi vào thời xưa, vì công nghệ chế độc chưa được hoàn hảo nên vẫn còn sót một lượng nhỏ của lưu huỳnh và sunfua trong asen. Do đó, sở dĩ những chiếc kim hay trâm bạc chuyển sang màu đen là do chúng có phản ứng hóa học với lưu huỳnh.
Chất
độc này bị lộ là do có sự xuất hiện của lưu huỳnh. Vì vậy, từ phát hiện
này, đồ vật bằng bạc thực sự có thể thử và phát hiện chất độc thời xưa.
Cách làm này phần nào có thể giúp giảm bớt nguy cơ bị trúng độc vì chất
độc thời xưa thường chứa lưu huỳnh.
Tuy nhiên, với sự phát triển
của công nghệ hiện đại, thạch tín có độ tinh khiết cao. Do đó, chúng
không còn khả năng khiến kim bạc bị đổi màu.
Ngoài đồ vật bằng bạc, hoàng đế dùng cách gì để tránh bị đầu độc?
Hạ độc vào món ăn của hoàng đế là một việc rất khó xảy ra vào thời xưa.
Trong
thời phong kiến, dù sử dụng kim hay trâm bạc để phòng ngừa chất độc là
việc phổ biến trong hoàng cung. Tuy nhiên, dù không dùng kim bạc, các vị
hoàng đế thời xưa vẫn có cách để tránh được nguy cơ bị đầu độc. Cụ thể,
việc bỏ độc vào thức ăn của các vị hoàng đế quả thực không hề dễ dàng
bởi quá trình nấu nướng hết sức nghiêm ngặt.
Thứ nhất,
địa điểm ăn uống không cố định. hoàng đế có thể ăn ở bất cứ nơi nào mà
mình muốn. Chẳng hạn, theo ghi chép trong lịch sử, hoàng đế Càn Long đã
thay đổi ba địa điểm ăn uống chỉ trong hai ngày. Điều này có thể giúp
ngăn chặn sát thủ phục kích từ trước hoặc những người có âm mưu muốn đầu
độc.
Thứ hai, tuyển chọn đầu bếp kỹ lưỡng. Vào thời
nhà Thanh, tất cả các đầu bếp ở trong Ngự thiện phòng đều được chọn lựa
cẩn thận, điều tra kỹ càng về thân thế. Hơn nữa, mỗi bếp, chọn và sơ
chế nguyên liệu, các công đoạn nấu đều được nhiều người giám sát và thực
hiện. Bên cạnh mỗi món ăn đều có ghi chép rõ ràng tên người nấu. Nếu
những đầu bếp này dám cả gan đầu độc hoàng đế thì chắc chắn sẽ bị phát
hiện. Hơn nữa, không chỉ họ mà ngay cả gia tộc cũng bị liên lụy.
Ngoài
ra, mỗi món ăn để dâng lên hoàng đế đều được đầu bếp chuẩn bị thành 2
phần. Theo đó, một phần để hoàng đế ăn, còn một phần dùng để kiểm tra.
Đây chính là cách dùng để giải quyết mối nguy hiểm tiềm ẩn từ tận gốc
rễ.
Mỗi món ăn dâng lên hoàng đế đều được giám sát và ghi chép kỹ lưỡng với nhiều quy trình phức tạp.
Thứ ba,
giám sát quá trình phục vụ. Việc bỏ độc vào các đĩa đồ ăn trên đường đi
để dâng lên cho hoàng đế là việc không dễ thực hiện. Bởi quá trình này
luôn có người giám sát và trông chừng. Mặt khác, binh lính và các thị vệ
ở trong cung cũng rất nhiều. Vì vậy, các hành vi mờ ám rất dễ bị người
khác phát hiện.
Cuối cùng, ngay khi đồ ăn được dọn tới trước mặt
hoàng đế, luôn có một thái giám thận cận dùng đũa, thìa bằng bạc để nếm
thử từng món ăn. Chính vì vậy, nếu có độc thì hoàng đế cũng có thể tránh
được nguy cơ.
Quy tắc ăn uống trong cung rất nghiêm ngặt để phòng tránh việc hoàng đế và hoàng tộc có thể bị đầu độc.
Đặc biệt, trong triều đại nhà Thanh, còn có quy tắc "ăn không quá 3 miếng". Trong cuốn hồi ký "Nửa đời trước của tôi",
Phổ Nghi, vị hoàng đế cuối cùng của nhà Thanh, tiết lộ rằng dù món ăn
có ngon đến đâu thì hoàng đế cũng không thể ăn quá 3 miếng. Đây chính là
quy tắc mà tổ tông của vương triều này truyền lại.
Sau khi hoàng
đế ăn tới miếng thứ 3, món ăn đó sẽ lập tức được dọn xuống. Quy tắc này
được lập ra nhằm tránh việc sở thích của hoàng đế bị lộ ra ngoài, để
phòng ngừa những kẻ có ý đồ muốn hạ độc.
Đề nghị truy tố 'yêu râu xanh' xâm hại bé gái 4 tuổi ở An Giang
~2 minutes
Ngày
30/11, Cơ quan Cảnh sát điều tra Công an tỉnh An Giang cho biết, đơn vị
đã hoàn tất hồ sơ chuyển Viện kiểm sát nhân dân cùng cấp đề nghị truy
tố đối với bị can Võ Văn Tú (34 tuổi, ngụ xã Long An, thị xã Tân Châu,
tỉnh An Giang) về tội “hiếp dâm người dưới 16 tuổi”.
Quá
trình điều tra, cơ quan công an xác định, vào khoảng 11h ngày 23/9, Võ
Văn Tú đi ra đường thì thấy bé gái L. (4 tuổi) gần nhà đối tượng đang
đứng khóc mà không có người trông giữ. Tú nảy sinh ý định quan hệ tình
dục với bé L.
Tú sau đó đưa bé L. vào phòng ngủ nhà nạn nhân rồi dùng lời lẽ dụ dỗ, xâm hại tình dục đối với bé gái.
Khi
nghe bé L. kêu đau, Tú giật mình và sợ người xung quanh phát hiện mới
dừng lại. Hành vi của Tú sau đó bị mẹ bé L. phát hiện và đến trình báo
công an.
Cùng ngày, Tú bị Công an xã Long An mời làm việc. Tại
đây, “yêu râu xanh” này đã khai nhận toàn bộ hành vi xâm hại tình dục
đối với bé L.
Đến ngày 26/9, Cơ quan CSĐT Công an tỉnh An Giang ra
quyết định khởi tố vụ án, khởi tố bị can và lệnh bắt bị can để tạm giam
đối với Võ Văn Tú về tội “hiếp dâm người dưới 16 tuổi”.
***********
Cựu giám đốc Bệnh viện TP Thủ Đức thấy xấu hổ với người dân, nhân viên
3–4 minutes
Chiều
30/11, sau 2 ngày xét xử cựu giám đốc Bệnh viện TP Thủ Đức Nguyễn Minh
Quân và các đồng phạm, trước khi tòa nghị án, các bị cáo được nói lời
sau cùng.
Được nói đầu tiên, bị cáo Nguyễn Minh Quân mong HĐXX
xem xét những tình tiết giảm nhẹ mà đại diện VKS và các luật sư đã nêu
cho bị cáo và đồng phạm.
Cũng theo bị cáo Quân, bị cáo đã có
những đóng góp trong xây dựng Bệnh viện TP Thủ Đức, đưa bệnh viện trở
thành “hiện tượng của ngành y tế” cũng như những đóng góp trong thời
gian chống dịch Covid-19 vừa qua.
Bị
cáo Quân cũng “tiết lộ”, sáng nay khi được HĐXX cho phép gặp mẹ, mẹ bị
cáo đã nói “Ba con cho con ăn học để làm bác sĩ chứ không phải làm quản
lý, làm quản lý làm chi. Nghe mẹ nói, bị cáo rất đau lòng.
Qua
phiên toà này, bị cáo cảm thấy xấu hổ, có lỗi với người dân trên địa bàn
TP Thủ Đức, nhân viên bệnh viện vì đã không quản lý tốt, để xảy ra vụ
án như hôm nay. Bị cáo gửi lời xin lỗi”, bị cáo Quân nghẹn giọng nói.
Trước
đó, ông Quân cũng nhận hết trách nhiệm về mình, khẳng định bị cáo
Nguyễn Trần Ngọc Diễm (vợ bị cáo) không biết gì về hoạt động của các
công ty “sân sau” cũng như việc “thông thầu” của bị cáo. Vì vậy, ông
Quân mong HĐXX xem xét giảm nhẹ cho bị cáo Diễm.
Được nói lời sau
cùng, bị cáo Diễm mong được giải toả kê biên tài sản để khắc phục hậu
quả của vụ án, giảm nhẹ trách nhiệm hình sự cho chồng.
Các bị cáo
còn lại cũng tỏ ra ăn năn, hối hận, xin HĐXX xem xét, giảm nhẹ hình
phạt, để các bị cáo sớm được về chăm lo cho gia đình và làm việc có ích
cho xã hội.
Tòa nghị án tới 10h sáng ngày 1/12 sẽ tuyên án.
Theo
truy tố, từ 2016 - 2020, Bệnh viện TP Thủ Đức đã tổ chức đấu thầu 31
gói mua sắm trang thiết bị y tế, phục vụ khám, chữa bệnh. Trong đó có 28
gói đã phê duyệt kết quả trúng thầu hoàn thiện việc thanh toán.
Để
thâu tóm các gói thầu này, bị cáo Quân đã chỉ đạo Nguyễn Văn Lợi thành
lập, sử dụng các công ty: Công ty TNHH Ngọc Đạo, TNHH TMDV SX Nguyễn
Tâm, TNHH Dược phẩm Trung Dung, TNHH Thanh Vương Sài Gòn, để tham gia
đấu thầu.
Đáng nói, trước khi trở thành giám đốc các công ty sân sau của cựu giám đốc Bệnh viện Thủ Đức, bị cáo Lợi là thợ rửa xe và cả hai quen biết khi bị cáo Quân là khách quen nơi Lợi làm việc.
Lợi
dụng vị trí giám đốc, bị cáo Quân đã chỉ đạo, gây sức ép với nhân viên
dưới quyền, thành viên các tổ chấm thầu ký hợp thức hóa hồ sơ đã "thông
thầu", gian lận trong đấu thầu, không đảm bảo minh bạch trong hoạt động
đấu thầu…
Bốn công ty “sân sau” của bị cáo Quân do Lợi quản lý đã
trúng 27/28 gói thầu tại Bệnh viện TP Thủ Đức với tổng giá trị hơn 345,2
tỷ đồng. Sau khi trừ các chi phí, bị cáo Quân đã chiếm đoạt hơn 103,6
tỷ đồng.
************
Nam thanh niên buôn hơn 5kg ma túy nhận án tử hình
~2 minutes
Ngày
30/11, TAND tỉnh Đồng Nai mở phiên tòa xét xử các bị cáo: Lê Văn Trường
(30 tuổi, ngụ phường An Hòa, TP Biên Hòa), Lê Thị Thu Huyền (41 tuổi,
ngụ phường Long Bình Tân, TP Biên Hòa) cùng về tội mua bán trái phép
chất ma túy, Võ Ninh (22 tuổi, ngụ phường Long Bình Tân, TP Biên Hòa) về
tội tàng trữ trái phép chất ma túy.
Theo đó, HĐXX đã tuyên phạt bị cáo Lê Văn Trường mức án tử hình, Lê Thị Thu Huyền tù chung thân, Võ Ninh mức án 20 năm tù.
Theo
cáo trạng, 3 bị cáo là bạn bè, cả 3 đều nghiện ma túy và không có việc
làm ổn định. Từ tháng 8 đến tháng 9/2022, Trường liên lạc với một người
tên Dũ (chưa rõ lai lịch tại Quảng Bình) mua ma túy vào Đồng Nai tiêu
thụ để kiếm tiền tiêu xài và sử dụng ma túy.
Đầu tháng 9/2022,
Trường đến khu vực phường Bình Đa nhận thùng hàng chứa 10.000 viên ma
túy đem về cất giấu tại nhà ở phường Long Bình Tân, TP Biên Hòa.
Từ
số ma túy trên, Trường đem bán cho 2 người nghiện mỗi người 50 viên.
Ngoài ra, Trường đã cùng Huyền 2 lần bán cho Ninh 367 viên ma túy giá
36,6 triệu đồng (Ninh trả cho Huyền 20 triệu đồng, số còn lại xin nợ).
Sau khi mua được ma túy, Ninh đem về phòng trọ cất giấu thì bị lực lượng công an phát hiện, bắt giữ.
Khám
xét nơi ở của Trường và Huyền, lực lượng chức năng thu giữ 572 viên ma
túy loại MDMA và hơn 9.000 viên ma túy dạng nén màu nâu hình chim cú mèo
gần 4,6kg.
Cáo trạng của VKND tỉnh Đồng Nai xác định, Trường đã
có hành vi mua bán trái phép tổng cộng hơn 5kg ma túy, Huyền đã mua bán
trái phép hơn 474g ma túy và Ninh đã tàng trữ trái phép hơn 186g ma túy.
*******
Chồng gốc Việt bắn vợ, gọi 911, rồi tự sát ở Texas
Bich Loan Nguyen
1–2 minutes
GARLAND, Texas (NV) –
Hai người thiệt mạng sáng sớm Thứ Tư, 29 Tháng Mười Một, sau khi cảnh
sát được gọi qua đường dây khẩn cấp đến một căn nhà ở Texas.
Khoảng
2 giờ 30 sáng, một người đàn ông gọi 911 và báo rằng ông vừa mới bắn
chết vợ mình và sửa soạn tự sát, Sở Cảnh Sát Garland cho hay.
Khi
cảnh sát tới căn nhà ở dãy số 1800 đường Vine Drive và xông vào được
trong nhà thì tìm thấy một người đàn ông bị thương do đạn bắn. Ở một căn
phòng khác, cảnh sát thấy một người phụ nữ bị thương với nhiều vết đạn
bắn.
Cả
hai chết tại chỗ, nhân viên cấp cứu của Sở Cứu Hỏa Garland cho biết.
Người đàn ông được nhận diện là Luật Nguyễn, 65 tuổi, và người phụ nữ là
Kim Phi Nguyễn, 66 tuổi.
Cảnh sát chưa xác định mối quan hệ của
hai người và cũng chưa công bố lý do vì sao người đàn ông đã bắn người
phụ nữ rồi kết liễu đời mình.
Cảnh sát cho biết cuộc điều tra đang tiếp diễn và đang chờ kết quả giảo nghiệm tử thi chính thức từ Quận Dallas.
Garland là một thành phố thuộc vùng Dallas-Fort Worth có đông người Việt Nam cư ngụ. (TTHN)
**********
Bắt phóng viên một tạp chí cưỡng đoạt tài sản
Ngày 30/11, Công an tỉnh Quảng Nam cho biết, đơn vị vừa bắt quả tang một phóng viên có hành vi cưỡng đoạt tài sản.
Cụ
thể, lúc 16h ngày 29/11, tại quán cà phê H.M. (thôn Phú Hải, xã Đại
Hiệp, huyện Đại Lộc, tỉnh Quảng Nam), Công an huyện này đã bắt quả tang
ông Đặng Ngọc Bảo (SN 1977, trú tại quận Hải Châu, TP Đà Nẵng), đang có
hành vi nhận 9,8 triệu đồng từ đại diện Công ty Cổ phần Trường Lợi có
trụ sở tại Cụm Công nghiệp Đại Quang, huyện Đại Lộc.
Qua theo dõi
trên các phương tiện thông tin đại chúng, ông Bảo nắm được thông tin
Công ty Cổ phần Trường Lợi có vi phạm trong việc khai thác, vận chuyển
khoáng sản tại mỏ cát thuộc thôn Ngọc Kinh Đông (xã Đại Hồng, huyện Đại
Lộc) nhưng đến nay chưa khắc phục triệt để.
Trong
các ngày 28-29/11, ông Đặng Ngọc Bảo cùng một số người trực tiếp đến
điểm khai thác khoáng sản Công ty Cổ phần Trường Lợi để thu thập thông
tin, hình ảnh và yêu cầu lãnh đạo Công ty này phải gặp mặt, trao đổi
trực tiếp, nếu không sẽ đăng tải các bài báo ảnh hưởng đến hoạt động của
công ty.
Sau khi nhận được tin báo từ đại diện Công ty Cổ phần
Trường Lợi, Công an huyện Đại Lộc đã tiến hành kiểm tra, bắt quả tang
ông Đặng Ngọc Bảo khi đang nhận 9,8 triệu đồng từ đại diện của Công ty.
Qua
làm việc, ông Đặng Ngọc Bảo khai đang là phóng viên của một tạp chí về
môi trường. Cơ quan Cảnh sát điều tra Công an huyện Đại Lộc đã ra quyết
định tạm giữ với Đặng Ngọc Bảo để tiếp tục điều tra, mở rộng vụ án và xử
lý theo quy định của pháp luật.
**********
Sát hại người tình tại quán cà phê rồi trốn qua Campuchia
Sáng
nay (30/11), Cơ quan CSĐT Công an tỉnh Tây Ninh đang tạm giữ hình sự
đối với Lâm Văn Phi Hổ (SN 1993, ngụ huyện Tân Châu, tỉnh Tây Ninh) để
điều tra về hành vi giết người.
Theo
cơ quan công an, khoảng 23h ngày 28/11, Hổ và chị T. (ngụ thị xã Hòa
Thành, tỉnh Tây Ninh) xảy ra mâu thuẫn tại một quán cà phê ở xã Trường
Đông, thị xã Hòa Thành, nguyên nhân do Hổ ghen tuông.
Lúc này, Hổ bất ngờ dùng dao đâm chị T khiến nạn nhân tử vong rồi bỏ trốn khỏi hiện trường.
Cơ quan điều tra sau đó đã tiến hành công tác khám nghiệm, truy xét đối tượng gây án.
Đến
ngày 29/11, các đơn vị nghiệp vụ của Công an tỉnh Tây Ninh phối hợp với
Công an thị xã Hòa Thành, Đồn Biên phòng cửa khẩu Chàng Riệc (thuộc Bộ
đội Biên phòng tỉnh Tây Ninh) và lực lượng chức năng Campuchia bắt giữ
đối tượng này khi đang lẩn trốn ở huyện MeMot (tỉnh Tbong Khmum,
Campuchia).
Tại cơ quan công an, đối tượng Hổ thừa nhận hành vi giết người, nguyên nhân được cho là Hổ ghen tuông mù quáng với người tình *********
Vỡ hụi hàng trăm tỉ đồng ở Phan Thiết và chiêu hốt hụi tinh vi
ĐỨC TRONG
4–5 minutes
Tại
buổi giao ban báo chí của Ban Tuyên giáo Tỉnh ủy Bình Thuận chiều
30-11, thượng tá Trần Long Khánh - trưởng Công an TP Phan Thiết - thông
tin thêm về quá trình điều tra, làm rõ các nội dung liên quan đến những
vụ vỡ hụi hàng trăm tỉ đồng tại địa phương thời gian gần đây.
Vỡ nhiều dây hụi gần 200 tỉ đồng
Theo thượng tá Khánh, trong tháng 10 và 11, Cơ quan cảnh sát điều tra Công an TP Phan Thiết
nhận rất nhiều đơn tố cáo liên quan đến 4 đường dây hụi của Huỳnh Thị
Thúy Vân (27 tuổi), Trần Thị Thanh Ngân (25 tuổi), Ngô Thị Loan Chi (32
tuổi), Nguyễn Thị Hồng Sa (22 tuổi).
"Chúng tôi đã nhận được 369
đơn tố cáo liên quan đến 4 dây hụi này. Những người tố cáo không chỉ ở
TP Phan Thiết mà còn có các huyện và tỉnh thành lân cận", thượng tá
Khánh cho hay.
"Tính đến hiện tại, cơ quan điều tra thống kê tổng
số tiền người dân tố cáo liên quan 4 dây hụi đã gần 200 tỉ đồng. Chúng
tôi chưa khẳng định được con số này đã dừng lại hay chưa bởi còn nhiều
đơn tố cáo tiếp tục gửi tới cơ quan điều tra trình báo", thượng tá Khánh
thông tin.
Trước tình hình phức tạp trên, Công an TP Phan Thiết
đã báo cáo lãnh đạo Công an tỉnh Bình Thuận thành lập tổ công tác chuyên
thụ lý đơn để đưa vào tin báo tố giác tội phạm và xử lý.
Đồng thời, đã báo cáo và được Bộ Công an thông báo tạm hoãn xuất cảnh đối với các chủ hụi trên.
Đến nay, Cơ quan điều tra Công an TP Phan Thiết khởi tố vụ án, khởi tố bị can,
bắt tạm giam Ngô Thị Loan Chi về hành vi lừa đảo chiếm đoạt tài sản.
Trần Thị Thanh Ngân đã đến trình diện cơ quan điều tra để hợp tác làm
rõ.
Cơ quan này đang tiếp tục vận động các cá nhân còn lại hợp tác.
Không được biết người hốt hụi vì "bảo mật"
Qua
xem xét vụ án bị can Loan Chi, cơ quan điều tra đánh giá các dây hụi
này hoạt động không theo phương thức truyền thống mà thông qua các trang
mạng xã hội như Zalo, Facebook.
Thông qua các trang mạng xã hội,
các chủ hụi quảng cáo, đăng thông tin tài sản gia đình tới bạn bè để thu
hút con hụi. Do tham gia qua mạng xã hội, các hụi viên không hề quen
biết nhau mà chỉ chủ hụi nắm rõ.
"Vì
vậy, khi thành lập dây hụi, chủ hụi cũng có thể trực tiếp chơi hoặc
không chơi nhưng được hưởng hoa hồng. Ví dụ một dây hụi 10 triệu, cứ một
lần xổ chủ hụi ăn hoa hồng 2 triệu. Chủ hụi thông báo có người trúng
nhưng không cho hụi viên được biết với lý do "bảo mật" thông tin cá
nhân.
Sau đó, các hụi viên trong dây hụi chuyển tiền đến tài khoản
người trúng mà không gặp mặt nhau như cách chơi truyền thống", thượng
tá Khánh lý giải chiêu trò của chủ hụi.
Với chiêu thức như trên,
bị can Loan Chi vừa tham gia với tư cách chủ hụi nhưng cũng có thể là
con hụi. Chi thông báo với con hụi đã có người hốt nhưng thực tế chính
bị can hốt hụi.
Một thời gian sau, chủ hụi tuyên bố mất khả năng
chi trả, tạm lánh, không tiếp xúc, tắt điện thoại, đóng các trang mạng
xã hội cá nhân.
Theo thượng tá Khánh, các nền tảng mạng xã hội
phát triển đã tạo nhiều điều kiện thuận lợi. Tuy nhiên, đây là kênh đầu
tư không an toàn cho người chơi hụi.
Khi tham gia trên mạng, các
thành viên không gặp mặt nhau và rất khó xác định được tính minh bạch.
Việc chơi hụi trên các nền tảng mạng xã hội không đúng với quy định vì
các thành viên không biết nhau.
Ngoài ra, không có việc chơi hụi
mà lời 20 - 30%/năm. Việc này cũng dẫn đến rủi ro rất cao bởi các con
hụi chơi rất nhiều dây hụi khác nhau, trong khi tiền để sản xuất kinh
doanh đầu ra tham gia vào dây hụi không có, đến một lúc nào đó sẽ vỡ.
"Đã
có rất nhiều bài học kinh nghiệm trên cả nước cũng như ở Bình Thuận.
Chúng tôi khuyến nghị người dân khi chơi hụi phải thông minh, thận
trọng, tìm hiểu kỹ. Khi thấy dây hụi có lãi suất rất cao thì càng phải
tìm hiểu như thế nào", thượng tá Khánh khuyến cáo.
************
Nhiều ý kiến trái chiều về dịch vụ 'chia sẻ giường ngủ' ở loạt nước phát triển
Nhật Linh
4–5 minutes
Trả
900 USD một tháng để dùng chung giường với một người hoàn toàn xa lạ là
điều mà một số người đã và đang làm. Chi phí thuê nhà tăng vọt đã làm
nảy sinh dịch vụ cho thuê giường ngủ và sắp xếp giờ ngủ giữa chủ phòng
và người thuê để tiết kiệm tiền thuê nhà.
Trong một video trên
TikTok, nhà môi giới bất động sản Anya Ettinger (Toronto, Canada) chia
sẻ một bài đăng cho thuê có tiêu đề “Chia sẻ phòng ngủ trong một căn hộ
chung cư nhìn ra hồ ở trung tâm thành phố”, với mức phí là 900 USD một
tháng trên Facebook Marketplace. Anya nói: “Ngay khi bạn nghĩ rằng thị
trường Toronto không thể tệ hơn được nữa thì dịch vụ kỳ lạ này xuất
hiện”.
Video của Anya Ettinger nhanh chóng lan truyền, thu hút hơn
611.300 lượt xem, 39.700 lượt thích và 1.673 bình luận tính đến chiều
21/11.
Dịch vụ cho thuê giường ngủ dần trở nên phổ biến trong bối cảnh lạm phát. Ảnh: Today Online
Đây không hẳn là một xu hướng mới vì dịch vụ này đã trở nên phổ biến ở Australia vào đầu năm nay.
Với
hình thức “chia sẻ giường ngủ”, những người thuê chung giường thường
đặt ra lịch ngủ rõ ràng để tránh những cuộc gặp gỡ khó xử có thể xảy ra.
Kênh
SBS World News đưa tin một sinh viên 19 tuổi có nickname “Priyanka”
chia sẻ rằng cô đã sử dụng dịch vụ "chia sẻ giường ngủ" với một lái xe
tải làm việc ca đêm.
Cô chia tiền thuê phòng với tài xế này và trả
600 USD một tháng để ngủ trên giường vào ban đêm. Còn người lái xe sẽ
ngủ vào ban ngày sau khi đi làm về.
Chi phí sinh hoạt ở Australia
tăng cao đã khiến nhiều sinh viên và thanh niên như “Priyanka” sử dụng
những phương pháp độc đáo như vậy để tiết kiệm tiền.
Trang
Business Insider cho biết, một cuộc khảo sát năm 2021 với 7.000 sinh
viên quốc tế ở Sydney và Melbourne cho thấy 3% sử dụng dịch vụ thuê
chung giường ngủ để tiết kiệm chi phí thuê nhà.
Tuy nhiên, cũng có
những sự cố. Một người đã chia sẻ trải nghiệm không may khi đến xem một
nơi quảng cáo cung cấp dịch vụ này. Quảng cáo cho biết giá một phòng
ngủ là 1.603 USD, nhưng hóa ra đó là căn hộ một phòng ngủ và người đàn
ông 60 tuổi cho thuê muốn dùng chung giường.
Do đó, đã có một số
người đặt câu hỏi về ý định của chủ nhà và dấy lên rất nhiều quan ngại
về vấn đề vệ sinh, sự an toàn và riêng tư của hình thức này.
Tại Singapore, giá thuê nhà tăng chóng mặt cũng là nỗi lo của nhiều người và dịch vụ này cũng đã nhen nhóm tại đảo quốc sư tử.
Những
người trẻ cũng chia sẻ rằng họ biết về những thỏa thuận tương tự ở
nhiều thành phố khác nhau như London, New York, California, Montreal và
Vancouver (Canada).
Đa số mọi người đều không ủng hộ ý tưởng "chia
sẻ giường ngủ", nhưng có thể nhận thấy lợi ích từ hình thức “chia sẻ
giường ngủ” này.
Trang Tubular Labs cho biết rằng các cuộc thảo
luận về dịch vụ “chia sẻ giường ngủ” đã thu hút được sự chú ý trên khắp
Australia, Canada và Mỹ, với 37 video về chủ đề này thu về tổng cộng hơn
880.000 lượt xem trên nhiều nền tảng mạng xã hội khác nhau.
Ông
Hafiz Shariff, người sáng lập và giám đốc điều hành của công ty phụ kiện
giường ngủ Owl+Lark và chuyên gia về giấc ngủ, nói rằng "chia sẻ giường
ngủ" có thể phù hợp với những cá nhân muốn tiết kiệm chi phí đồng thời
đáp ứng được những nhu cầu mới của mọi người.
Ông nói: “Một số
người có thể cảm thấy thoải mái và có bạn đồng hành khi ngủ chung
giường, trong khi những người khác có thể cảm thấy căng thẳng và không
thoải mái hơn. Bạn sẽ phải cảm thấy thoải mái khi chia sẻ không gian cá
nhân của mình và điều chỉnh thói quen ngủ để phù hợp với người khác. Bạn
nên giao tiếp cởi mở với nhau để tìm ra sự cân bằng phù hợp và thiết
lập ranh giới".
Ông nói thêm rằng những yêu cầu như không gian cá
nhân, sở thích, nhiệt độ phòng và các biện pháp vệ sinh cần được thảo
luận với bạn cùng phòng để đặt ra ranh giới rõ ràng.
Copy link ***********
Cú 'lột xác' ngoại hình cứu người đàn bà xấu xí thoát án tử hình
9–11 minutes
MỹSabella
Nitti với vẻ ngoài xấu xí khiến thẩm phán có ác cảm, tuyên tử hình dù
không có bằng chứng buộc tội và luật sư của cô nhận ra thân chủ cần "lột
xác" trước khi kháng cáo.
Những năm 1920, quận Cook,
bang Illinois rúng động bởi một loạt vụ án mạng, thủ phạm đều là phụ nữ;
còn nạn nhân, là chồng, bạn trai, nhân tình của họ. Tháng 7/1923, lần
đầu tiên trong lịch sử, trong nhà tù bang này có ba phụ nữ cùng bị kết
tội giết người. Nhưng họ có những số phận rất trái ngược.
Beulah
Annan, 24 tuổi, có hai đời chồng, ngoại tình với người đàn ông quen ở
tiệm giặt là, sau đó bắn chết anh ta ngay sau khi làm tình ở khách sạn,
xuất phát từ cuộc cãi vã nhỏ nhặt. Với đôi mắt nai long lanh, hàng mi
cong và giọng miền nam thỏ thẻ, cô đã vận dụng tất cả sự kiều diễm này
và một chút nước mắt tại tòa để làm lay động trái tim 12 thành niên bồi
thẩm đoàn, đều là nam.
Cô được tuyên trắng án với lý do tự vệ vì bị cưỡng hiếp.
Belva
Gaertner, 39 tuổi, là ca sĩ quán rượu, từng ly hôn sau ba cuộc tình
"đậm mùi tiền", đều là những doanh nhân giàu có. Cô ngoại tình với người
đã có vợ và cũng bị cáo buộc bắn anh ta trên ôtô, sau cuộc cãi vã.
Cô
đã hầu tòa với áo lông, nữ trang và trang điểm tỉ mỉ, từ bào chữa rằng
tình nhân kém 10 tuổi "chỉ là cậu bé nghèo kiết xác", còn mình là quý bà
giàu sang. Do đó, chẳng có động cơ nào để phải giết anh ta. Cô cũng
được trắng án bởi phán quyết của 12 người đàn ông trong bồi thẩm đoàn,
bất chấp các bằng chứng buộc tội.
Giới truyền thông ca tụng Beulah
là "nữ sát nhân xinh đẹp nhất nước Mỹ", còn Belva là "nữ sát nhân sành
điệu nhất nước Mỹ". Nhưng nữ nghi can cuối cùng không may mắn như thế.
Sabella Nitti bị miêu tả bằng những từ ngữ xấu xí.
Sabella nhập cư
đến Mỹ từ Bari, một vùng gần "gót giày" của Italy. Cô không hiểu tiếng
Anh nhưng nói tiếng Barese - phương ngữ mà ngay cả hầu hết người Italy
cũng không hiểu.
Cuộc sống vất vả khi làm việc ở trang trại khiến
cô trông lam lũ. Tóc dài để có thể búi sau đầu khi làm việc, không giống
như kiểu tóc bob thời thượng của nữ giới những năm 1920. Quần áo của
Sabella hầu hết đều được cho, may vá lại từ đồ của con cái và luôn dính
đầy bùn đất. Ở tuổi 44, Sabella có ngoại hình của tuổi 70.
Sau
hai vụ truy tố bất thành với hai nghi can xinh đẹp, công tố viên dường
như dồn quyết tâm vào ván bài cuối cùng. Họ đã sử dụng vẻ ngoài của
Sabella để hỗ trợ cho cáo buộc rằng cô là kẻ giết người đáng bị treo cổ.
"Các
vị có thể nhìn thấy người phụ nữ đó không? Không. Cô ấy xấu xí, không
phải là phụ nữ", công tố viên nói trong phiên tòa tháng 7/1923. Trên
băng ghế bị cáo, Sabella nhỏ bé cúi gằm mặt, ngơ ngác thu mình vặn vẹo
bàn tay chai cứng cục mịch. Cô thậm chí không biết tiếng Anh, thêm lý do
để công tố viên xoáy sâu vào định kiến với bị cáo.
Thực chất, công tố viên đánh vào ngoại hình và nền tảng xã hội thấp của bị cáo là do không có bằng chứng buộc tội.
Hồ
sơ vụ án cho thấy, chồng của Sabella, Frank, mất tích khỏi trang trại
của mình gần Stickney, Illinois vào ngày 22/7/1922. Nửa năm sau, tháng
3/1923, cô tái hôn. Đến tháng 5/1923, một thi thể phân hủy được tìm thấy
trong mương nước cách đó gần 100 km.
Không có bằng chứng nào về
việc cái xác là Frank, hay bất cứ động cơ gây án nào, cảnh sát lập tức
bắt Sabella với cáo buộc giết chồng. Nhiều người trong trang trại khi đó
làm chứng, trước khi mất tích, Frank và con trai đã tranh cãi nảy lửa
vì cậu con trai đòi bố cho 400 USD (khoảng 7.000 USD ngày nay) để cưới
cô gái làng chơi. Hôm sau, ông bố mất tích cùng sổ tiết kiệm 400 USD.
Song
cảnh sát không ghi nhận lời chứng này mà họ quan niệm, chồng bị giết
thì vợ là thủ phạm, và ngược lại. Cảnh sát sau đó khuyến khích cậu con
trai ra làm chứng chống lại mẹ.
Tại tòa, cậu con tố mẹ giết bố để
lấy chồng khác. Cộng với những định kiến về ngoại hình xấu xí của
Sabella được công tố viên miêu tả, bồi thẩm đoàn mất chỉ hơn một giờ để
tuyên cô có tội. Thẩm phán tuyên phạt cô án tử hình treo cổ, thi hành án
sau đó 95 ngày.
Sabella thành người phụ nữ đầu tiên của bang này
bị kết án tử hình. Khi được người phiên dịch phổ biến lại bản án,
Sabella ngất xỉu tại chỗ. Cô được giam chung với hai bị cáo xinh đẹp,
Beulah Annan và Belva Gaertner, khi này vẫn đang đợi phiên xét xử.
Vụ
án của người đàn bà xấu xí đã lan ra toàn quốc và nổi lên luồng ý kiến
nghi ngờ tính công minh của phán quyết. "Trong quá khứ và có lẽ trong
tương lai, một người phụ nữ chỉ cần trang phục thời trang, khuôn mặt khả
ái và làm vẻ dễ bị tổn thương để được trắng án. Người đẹp, khó mà phạm
tội được, đúng không?", nhiều tờ báo đặt câu hỏi trong các bài viết được
đăng tải.
Luồng quan điểm còn lại hoan nghênh phán quyết, cho
rằng công bằng, bình đẳng. "Nếu phụ nữ muốn bầu cử, có việc làm và cạnh
tranh bình đẳng với nam giới, họ phải chấp nhận những hình phạt tương tự
mà nam giới phải đối mặt và chơi nổi trò chơi mà nam giới đặt ra. Đừng
bận tâm rằng bồi thẩm đoàn không có phụ nữ và luật pháp được viết ra bởi
đàn ông; hoặc cảnh sát, nhân viên điều tra và cơ quan công tố đều là
đàn ông", một số người có ảnh hưởng nêu quan điểm trên báo.
"Con sâu hoá bướm"
Vụ
án đình đám đã thu hút sự chú ý của nữ luật sư Helen Cirese. Cô thấy có
điều gì đó không ổn, ngay cả sự yếu kém của người bào chữa cho Sabella
tại tòa, một luật sư nam.
Ở tuổi 23, Helen là luật sư trẻ và có
năng lực đang nỗ lực chứng tỏ bản thân. Nhưng với người có học thức như
cô, cuộc sống cũng không hề dễ dàng bởi có hai yếu điểm "không thể tha
thứ" là phụ nữ và quá xinh đẹp.
Với
những người theo chủ nghĩa truyền thống, việc cô bỏ qua các cơ hội kết
hôn với đàn ông giàu để theo đuổi nghề luật là điều "lố bịch". Không có
công ty luật nào thuê cô.
Helen và các nữ luật sư khác ở Chicago
cũng không được các nam đồng nghiệp nhìn nhận bình đẳng. Họ từ chối
người tập sự, do đó các nữ luật sư buộc phải tự lập một văn phòng để
hoạt động cùng nhau.
Với Sabella, Helen và cộng sự nhìn thấy một
phụ nữ nhập cư bơ vơ sợ hãi, kiệt sức sau nhiều năm sinh đẻ và làm việc
đồng áng. Helen quyết định sẽ đại diện cho Sabella trong quá trình kháng
cáo.
Xác định vấn đề của thân chủ là "vẻ ngoài không khơi gợi
được sự đồng cảm" với bồi thẩm đoàn cũng như công chúng, Helen bắt đầu
quá trình "lột xác" cho Sabella.
Nữ luật sư lên kế hoạch biến
Sabella trong mùa đông năm đó thành một bà mẹ Mỹ hiện đại, hài hước.
Việc trang điểm là một phần của kế hoạch. Helen có những mục tiêu khác
để giúp Sabella có vẻ ngoài tinh tế hơn. Sabella được dạy "thực hành
phong cách Mỹ", không càu nhàu, lầm bầm trước tòa hay nhìn chằm chằm
xuống sàn khi được hỏi, phải luôn tươi cười, nói chậm và rành mạch nhìn
thẳng vào người đưa ra câu hỏi. Nhìn chung là cách cư xử phù hợp với một
người phụ nữ lịch sự.
Nữ luật sư cũng bỏ tiền túi cùng 4 cộng sự
mua tặng Sabella những bộ váy, áo choàng sạch sẽ, tươm tất, và ngày ngày
đến phòng giam dạy tiếng Anh.
Hai bạn tù xinh đẹp cũng rất hào
hứng với sự thay đổi của Sabella. Họ giúp cắt mái tóc dài búi lộn xộn
thành kiểu tóc bob chạm vai thời thượng, nhuộm lại màu nâu trầm để che
đi những phần muối tiêu già nua. Móng tay được cắt tỉa cẩn thận và sơn
lại. Họ tặng Sabella vài chiếc váy đẹp của mình.
Sabella gần như
yêu thích cuộc sống trong tù cùng Belva và Beulah. Cô chưa bao giờ có
được những thứ xa xỉ như vậy, chưa bao giờ học cách làm tóc và trang
điểm. Chưa bao giờ có quần áo đẹp như vậy. Đó là sự "lột xác, làm lại
cuộc đời", theo đúng nghĩa đen.
Đơn kháng cáo của Helen soạn cho
thân chủ, may mắn được tòa phúc thẩm chấp nhận xét xử. Vào ngày điều
trần, Sabella ngẩng cao đầu xuất hiện hạnh phúc trong sự sửng sốt của
giới truyền thông và 12 nam bồi thẩm đoàn. Họ ví cô là "con sâu hóa
bướm".
Cô được tuyên trắng án vào ngày 12/12/1924 và được trả tự
do ngay tại tòa. Câu chuyện của cô và hai bạn tù xinh đẹp được viết
thành sách, sau này chuyển thể thành bộ phim Chicago vào năm 2002, dành hàng chục giải thưởng điện ảnh uy tín.
Dưới
góc nhìn ngày nay, các nhà nghiên cứu đánh giá sự lột xác ngoại hình đã
giúp công chúng, và có thể cả bồi thẩm đoàn coi Sabella là một người dễ
mến, ngọt ngào, có đạo đức và vô tội. Sau vụ án của Sabella, việc chăm
chút ngoại hình khi ra tòa, bắt đầu được chú trọng.
Nghiên cứu năm
2010 của hai giáo sư Đại học Cornell kết luận, bồi thẩm đoàn có xu
hướng thể hiện sự thiên vị đối với những bị cáo có vẻ ngoài xinh đẹp.
Các bị cáo kém hấp dẫn có xu hướng phải chịu mức án dài hơn, trung bình,
22 tháng.
Trang phục đến tòa không chỉ có nghĩa là trông có vẻ
chỉnh tề, quan trọng hơn là ăn mặc sao cho phù hợp với câu chuyện bạn
đang kể và làm cho bản thân cũng như câu chuyện của bạn trở nên thuyết
phục với tòa. "Mặc một chiếc váy 1.000 USD có thể khiến bạn chỉnh tề,
xinh đẹp nhưng sẽ phản tác dụng nếu bạn hầu tòa với cáo buộc tham ô,
hoặc lừa đảo", các nhà nghiên cứu nêu.
Hải Thư (Theo NYT, Chicago Tribune, Woman's day, Cornell University, Law Project)
***********
16 năm 'tẩy trắng' thân phận của tội phạm truy nã
7–9 minutes
Trung QuốcSau
khi đánh chết người vì vài nghìn nhân dân tệ, Nhậm Nhạc Phong bỏ trốn
khắp nơi, lăn lộn trở thành giáo sư, giám đốc có chức quyền dưới thân
phận hoàn toàn khác.
Tối 15/5/2013, một người đàn ông gọi
đến đồn cảnh sát thành phố Quý Dương, tỉnh Quý Châu báo tin phát hiện
tội phạm truy nã. Anh ta tự xưng là Dương Thuận Minh, quê ở thành phố
Côn Minh, tỉnh Vân Nam, đã rời nhà suốt 16 năm để đi khắp nơi tìm kẻ thù
giết anh trai, tên Nhậm Nhạc Phong.
Minh nói phát hiện Phong
trong bữa tiệc họp mặt hội đồng hương ở nhà hàng, vẻ ngoài thay đổi
nhiều nhưng vẫn có thể nhận ra qua đặc điểm mí mắt hay vô thức co giật.
Cảnh
sát đến nhà hàng xác minh, nhưng thẻ căn cước của người đàn ông Minh
chỉ điểm lại ghi tên Nhiễm Canh Sinh, là chuyên gia marketing nổi tiếng ở
Quý Dương.
So sánh ảnh của Sinh và Phong, cảnh sát thấy Sinh mập
mạp hơn và có nốt ruồi ở cằm, không nói giọng Vân Nam. Tuy nhiên Minh
vẫn khăng khăng ông ta chính là Phong. Để chứng minh sự trong sạch, Sinh
đồng ý về đồn cảnh sát để điều tra.
Qua
tìm hiểu, Sinh quê ở Giang Tây, sống ở Quý Dương nhiều năm, chưa từng
đến Côn Minh và chưa từng vi phạm pháp luật. Sinh hiện là giám đốc điều
hành của một công ty marketing, có hơn 10 chức danh, bao gồm Chủ tịch
chi nhánh Quý Châu của Viện Nghiên cứu Marketing Trung Quốc và là giáo
sư thỉnh giảng ở một số trường đại học, từng tham gia nhiều hoạt động xã
hội. Bạn bè và đồng nghiệp đều khen ngợi Sinh là người có trách nhiệm,
tài giỏi trong công việc. Cảnh sát hoài nghi Minh nhận nhầm người vì nếu
Sinh là tội phạm truy nã, sao dám xuất hiện thường xuyên trước máy quay
như vậy?
Dù không đưa ra được bằng chứng nào khác, Minh tin chắc
Sinh chính là Phong, liên tục thúc giục cảnh sát điều tra, không chịu để
Sinh ra về. Tranh cãi từ tối đến nửa đêm, khi mọi người đều mệt mỏi, bế
tắc, một điều tra viên lão luyện chợt nhớ đến cái tên Minh vừa nói,
quyết định thử phản ứng trong vô thức của Sinh.
Điều tra viên đột
ngột đi vào phòng thẩm vấn và hét lên với Sinh: "Nhậm Nhạc Phong!".
Trong trạng thái căng thẳng tột độ về tinh thần và mệt mỏi về thể xác,
Sinh vô thức ngẩng đầu nhìn cảnh sát, giơ hai tay. Sau đó ông ta cúi đầu
nói: "Tôi đầu hàng, tôi thú tội". Ông ta thừa nhận là Phong, 50 tuổi,
từng tham gia đánh chết anh trai của Minh là Dương Thuận Tường rồi bỏ
trốn suốt 16 năm.
Theo
lời khai, năm 1997, Phong cùng bạn gái mở một nhà hàng ở Côn Minh, việc
kinh doanh được giao cho Minh, 19 tuổi, quản lý. Tháng 4/1997, anh ta
đến nhà hàng kiểm tra sổ sách, phát hiện Minh biển thủ doanh thu nên yêu
cầu giao nộp.
Tuy nhiên, Minh cho biết phát hiện Phong làm giả
thuốc lá, sợ liên lụy nên từ chức và bị đòi bồi thường. Tường, anh trai
Minh, đứng ra hòa giải. Qua thương lượng, Tường đồng ý đưa Phong 6.000
nhân dân tệ, nhưng sau đó chỉ trả 2.200 nhân dân tệ.
Tối 1/6/1997,
Phong dẫn theo ba người bạn họ Tiêu, Câu và Chu đến khách sạn nơi Tường
làm quản lý để đòi tiền. Nhìn thấy Tường đứng cạnh vài người ở lối vào,
Phong bảo cả bọn xông lên đánh nhau với nhóm của Tường. Sau đó, họ bắt
taxi, lôi Tường lên xe đến vùng núi hẻo lánh để tiếp tục đánh. Sau khi
thấy Tường bất tỉnh, Phong bảo Câu và Chu đưa nạn nhân đến bệnh viện.
Tường tử vong do vết thương quá nặng.
Phong nói tưởng sự việc
không nghiêm trọng nên sau khi bảo bạn đưa Tường đến bệnh viện, anh ta
còn đi dự tiệc. Khi trở về, thấy nhiều cảnh sát bao vây nhà hàng, Phong
mới sợ hãi nhận ra mình đã phạm tội lớn. Nhóm Phong chia ra bỏ trốn.
Do
công nghệ điều tra thời đó còn kém phát triển, việc tìm kiếm các nghi
phạm ở thành phố đông dân Côn Minh chẳng khác nào mò kim đáy bể. Sau
nhiều lần tìm kiếm không có kết quả, cảnh sát liệt họ vào danh sách tội
phạm bị truy nã, công khai trên mạng.
Trong khi đó, Minh bật khóc
trước thi thể đầy thương tích của anh trai trong nhà xác. Vụ án trì trệ
càng khoét sâu nỗi đau của gia đình. Ngày nào hung thủ chưa bị bắt, họ
không thể yên lòng. Mẹ Minh suy sụp tinh thần, nhiều lần có ý định tự
tử, còn sức khỏe của bố ngày càng yếu, mắt mờ đi.
Nỗi đau mất con
và sự phẫn nộ vì không tìm thấy hung thủ khiến cả gia đình quyết định để
Minh, người duy nhất từng gặp hung thủ, bí mật truy tìm. Minh cùng bạn
theo dõi gần nhà Phong trong nhiều ngày nhưng không thấy, nhờ người hỏi
thăm tin tức cũng không được, nên suy đoán hắn đã bỏ trốn đi nơi khác.
Mỗi
khi nghe ai nói nhìn thấy Phong ở đâu, dù xa đến mấy, Minh lập tức thu
dọn hành lý bắt xe đi. Minh vừa làm thuê kiếm lộ phí vừa nghe ngóng tin
tức về Phong ở nhiều tỉnh thành. Đồng nghiệp thấy tiếc nuối cho Minh vì
mỗi khi sự nghiệp có chút khởi sắc, anh ta lại chuyển đến nơi khác khi
nghe nói có tin của Phong. Tuy nhiên với Minh, chỉ cần tìm được hung
thủ, gia đình mới có thể buông bỏ quá khứ.
Năm 2001, Chu bị bắt ở
Bắc Kinh. Sau khi xét xử, anh ta được tuyên vô tội vì không tham gia
đánh nạn nhân. Năm 2011, Câu ra đầu thú, bị phạt 6 năm tù. Những tin vui
này giúp Minh có thêm hy vọng tìm kiếm Phong.
Năm 2008, Minh đến
tỉnh Quý Châu vì một đồng hương nói từng nhìn thấy Phong ở đây. Sau khi
tìm việc ở một khách sạn, Minh liên tục tham gia các buổi tụ họp để mong
bắt gặp kẻ thù.
Đến tháng 5/2013, tại buổi họp mặt đồng hương,
Minh nhìn thấy một người đàn ông mập mạp ở bàn bên cạnh, lập tức khẳng
định đây là Phong nhờ đặc điểm mí mắt co giật. Minh nhờ bạn chuốc rượu
Phong, còn mình lén ra ngoài báo cảnh sát.
Sau khi bị bắt, Phong
kể đã lén lấy hơn 1.700 nhân dân tệ trong nhà hàng rồi lên xe buýt trốn
thoát trong đêm. Hắn đến Đại Lý, sau đó chạy tiếp đến Lệ Giang, Quý
Dương thì phải dừng chân vì hết tiền. Biết chứng minh thư không thể sử
dụng được nữa, Phong đến ga xe lửa mua một chứng minh thư giả với giá 50
nhân dân tệ, bắt đầu sống dưới tên Nhiễm Canh Sinh.
Với kinh
nghiệm quản lý nhiều năm, Phong được nhận làm trưởng phòng marketing của
một công ty may. Sợ bại lộ thân phận, anh ta hạn chế xã giao, chỉ ở nhà
đọc sách giết thời gian, nhờ đó có thành tựu về nghiên cứu marketing.
Năm
1999, Phong hợp tác với bạn mở công ty, dần tạo dựng được danh tiếng.
Hắn học lấy bằng thạc sĩ, cưới vợ sinh con. Năm 2003, Phong mua giấy
chuyển hộ khẩu và một căn hộ để chính thức định cư ở Quý Dương, "tẩy
trắng" hoàn toàn danh tính.
Phong
khai suốt 16 năm qua từng nhiều lần nghĩ đến việc đầu thú, nhưng cho
rằng "giết người phải đền mạng", không biết pháp luật sẽ trừng phạt mình
thế nào nên lại sợ hãi từ bỏ. Sống khá giả nhưng Phong luôn nhớ nhung
bố mẹ ở quê nhà. Khi được cảnh sát cho biết bố mẹ vẫn khỏe mạnh, Phong
bật khóc.
Tháng 4/2014, Phong bị xét xử tại Côn Minh. Sau khi bồi
thường 380.000 nhân dân tệ thiệt hại kinh tế cho gia đình nạn nhân và
nhận được đơn đồng ý tha thứ, Phong nhận án 8 năm tù về tội Cố ý gây thương tích.
Nghi phạm cuối cùng trong vụ án là Tiêu vẫn chưa bị bắt.
Tuệ Anh (Theo Sohu, Yunnanwang)
************
Người phụ nữ hốt hoảng đến bệnh viện cầu cứu với sợi xích trên cổ, biết nguyên ...
Minh Nhật
3–4 minutes
Theo
Daily Mail, giữa tháng 11 mới đây, các bác sĩ ở thành phố Miranda de
Ebro, tỉnh Burgos, Tây Ban Nha, choáng váng khi một người phụ nữ với
khuôn mặt bầm tím chạy vào bệnh viện Santiago Apóstol de Miranda de Ebro
để cầu cứu sự giúp đỡ. Trên cổ người phụ nữ này vẫn bị khóa bởi một sợi
dây xích to, có 2 ổ khóa.
Người phụ nữ với vẻ mặt hoảng hốt kể rằng cô vừa thoát khỏi "động quỷ" của một gã đàn ông.
Các bác sĩ choáng váng khi người phụ nữ với khuôn mặt bầm tím bước vào bệnh viện Santiago Apóstol de Miranda de Ebro.
Ngay
lập tức, bác sĩ giúp người phụ nữ tháo ổ khóa, xử lý vết thương, trấn
an tinh thần và báo cho cơ quan cảnh sát Policia Nacional về sự việc.
Người
phụ nữ 40 tuổi (giấu tên), khai với cảnh sát rằng trước đó cô đã đến
bệnh viện để thăm một người bạn bị ốm. Khi cô rời đi, người đàn ông mà
cô quen biết từ trước đã đề nghị đưa cô về nhà, nhưng trên đường di
chuyển anh ta nói rằng phải dừng lại ở nhà mình để lấy một số món đồ.
Sau
đó, gã đàn ông đã lấy được lòng tin của người phụ nữ và mời cô vào nhà
mình một lát. Tuy nhiên, ngay khi người phụ nữ bước chân qua cánh cửa,
cô lập tức bị đánh bất tỉnh.
Người phụ nữ cho biết, khi cô tỉnh
lại, gã đàn ông đã quàng sợi dây xích to kia vào cổ cô và dùng tay bóp
cổ, đánh đập đồng thời nói những lời lăng mạ. Sau đó, hắn khóa tay cô
bằng một sợi dây khác để ngăn nạn nhân chống trả hay trốn thoát.
Theo
báo chí địa phương, người phụ nữ thực chất đã quen biết người đàn ông
57 tuổi, được xác định là JMG, được một thời gian rồi.
Một sợi dây xích to, hai chiếc khóa quấn quanh cổ và tay của người phụ nữ.
Trong
hồ sơ báo cáo của cảnh sát, người phụ nữ kể rằng cô đã trốn thoát qua
cửa sổ khi người đàn ông mất tập trung. Cô tìm đến người thân nhờ giúp
đỡ và được đưa tới bệnh viện.
Cảnh sát Tây Ban Nha xác nhận rằng
một người đàn ông 57 tuổi đã bị bắt giữ. Tuy nhiên danh tính của gã này
vẫn chưa được các nhà chức trách công khai trên truyền thông.
Cảnh
sát cho biết thêm rằng trước đó nghi phạm đã bị kết án vì tội bắt cóc
và lạm dụng một bé gái 9 tuổi ở thành phố Burgalesa thuộc khu vực tự trị
Castile và León vào tháng 12/2015. Hắn phải nhận mức án 6 tháng tù vì
giam giữ bất hợp pháp và lạm dụng tình dục sau vụ tấn công diễn ra trong
2 ngày.
Theo hãng tin tiếng Tây Ban Nha và tiếng Anh Olive Press,
đơn vị Bạo hành Gia đình của Miranda Policia Nacional hiện đang điều
tra vụ việc và coi đây là một vụ bạo lực tình dục.
Người đàn ông
này bị bắt giữ lần 1 vào ngày 20 tháng 11 vì đánh đập và giam giữ nạn
nhân tại nhà riêng. Ngày hôm sau, hắn được cho tại ngoại cho tại ngoại
với điều kiện phải ra hầu tòa bất kỳ khi nào được yêu cầu.
Tuy
nhiên, theo Văn phòng Truyền thông của Tòa án Tư pháp Tối cao Castilla y
León, sau khi các quan chức nghe lời khai của nạn nhân, ngày 24/11m
nghi phạm lại bị tạm giam mà không được bảo lãnh trong khi điều tra vụ
việc.
Hiện vụ việc đang được điều tra làm rõ.
Nguồn: The Olive Press, Daily Mail
**********
Cuộc truy lùng kẻ sát nhân dụ phụ nữ lên núi
Trung QuốcLiên
tiếp phát hiện thi thể ở khu vực rừng núi hẻo lánh, cảnh sát mất ba năm
mới tìm ra hung thủ nhờ cái liếc mắt tình cờ vào một người đàn ông của
nam điều tra viên nhiều kinh nghiệm.
Ngày 24/8/1993, đồn
cảnh sát ở quận Bạch Vân, thành phố Quảng Châu nhận được tin báo tìm
thấy một thi thể nữ gần đường cao tốc ở khu vực rừng núi Kim Bảo Cương.
Kim Bảo Cương có độ cao chỉ khoảng 100 m nhưng diện tích rộng lớn, nhiều
đồi núi trải dài, cây cối rậm rạp, địa hình phức tạp, nhiều nơi hoang
vắng không người qua lại.
Nạn nhân khoảng 20 tuổi, thời gian tử
vong ước tính 40 ngày trước. Hàng chục cảnh sát dùng cảnh khuyển tìm
kiếm manh mối khắp khu vực gần đó, bất ngờ phát hiện thêm hai thi thể
trong con mương cách hiện trường chưa đầy 100 m.
Advertisement
Hai
thi thể mới được phát hiện đều là nữ, hơn 20 tuổi, một người tử vong
khoảng nửa tháng trước, người còn lại cách đây ba tháng. Từ quần áo còn
sót lại của ba thi thể, cảnh sát phán đoán họ là gái mại dâm, hung thủ
rất có thể là cùng một người.
Khi tra cứu hồ sơ, cảnh sát phát
hiện ba tháng trước, một phụ nữ bị tấn công, hôn mê trên Kim Bảo Cương,
được đưa đến bệnh viện cấp cứu. Tuy nhiên, sau khi tỉnh lại, cô trốn
khỏi viện. Suy đoán đây có thể cũng là nạn nhân của sát thủ ở Kim Bảo
Cương nhưng thoát chết, cảnh sát lập tức tìm kiếm tung tích người này.
Hồ sơ bệnh án ghi nạn nhân họ Tạ, 27 tuổi, quê tỉnh Hồ Nam.
Khi
cảnh sát tìm đến nhà, Tạ vẫn còn di chứng tổn thương não, không thể nói
năng rõ ràng. Theo tường trình, ngày 1/5/1993, Tạ một mình đến Quảng
Châu, tìm được công việc bán xi măng gần quận Thiên Hà. Ngày 20/5, cô bị
một người đàn ông khoảng 40 tuổi vờ mua xi măng lừa đến Kim Bảo Cương.
Vừa lên núi, Tạ thấy lo lắng đòi quay về nhưng hắn lập tức trở mặt, rút
ống sắt trong túi ra đánh vào đầu cô. Tạ ngã xuống sườn đồi, nhờ đó may
mắn được cứu sống. Tuy nhiên, cô chỉ nhớ hung thủ cao khoảng 1,65 m, gò
má cao, để râu, là người địa phương khác.
Sau khi điều tra, cảnh
sát xác định Tạ hành nghề mại dâm ở Thiên Hà, không dám khai sự thật mà
nói dối đi bán xi măng vì có chồng bên cạnh.
Trong khi đó, sau
nhiều ngày lục soát quy mô lớn trên núi, cảnh sát tìm thấy một chiếc ví
trên bãi cỏ cách hiện trường không xa, trong đó có chứng minh thư, một
ít tiền lẻ và hai biên lai từ một khách sạn ở Thiên Hà. Chứng minh thư
thuộc về một phụ nữ 21 tuổi họ Trần, nhà ở Hồ Nam. Lần theo manh mối,
cảnh sát đến khách sạn, nhưng nơi này chỉ như nhà nghỉ loại nhỏ, không
đăng ký chứng minh thư của khách nên không tìm được thông tin nào có giá
trị.
Theo địa chỉ trên chứng minh thư, cảnh sát tìm được Trần và
nghe cô kể lại trải nghiệm kinh hoàng ở Quảng Châu. Đầu tháng 8/1993,
Trần và một người bạn cùng quê họ Vương đến Quảng Châu, bắt đầu hành
nghề mại dâm ở Thiên Hà.
Ngày 12/8, sau khi thương lượng giá cả
với một người đàn ông khoảng 40 tuổi, cả hai cùng bị đưa đến Kim Bảo
Cương. Khi đến khu vực hoang vu, hắn đột nhiên rút dao đe dọa rồi trói
tay Vương, lúc định trói Trần, Vương đột nhiên bỏ chạy, hắn lập tức quay
người đuổi theo. Trần chớp cơ hội bỏ chạy xuống núi theo hướng khác.
Trần trốn mấy ngày tại nơi trọ mà không thấy Vương về, biết bạn lành ít
dữ nhiều nhưng không dám báo cảnh sát, cô vội vàng trở về quê.
Trần
xác định một trong ba thi thể là Vương. Chuyên gia vẽ chân dung phác
họa hung thủ dựa trên mô tả của Trần, sau đó nhận thấy kẻ này có ngoại
hình trùng khớp với tên sát nhân Tạ mô tả.
Các điều tra viên chia
làm hai nhóm, một nhóm mai phục ở Kim Bảo Cương, nhóm còn lại đưa Trần
đi loanh quanh ở Thiên Hà tìm kiếm sát thủ. Tuy nhiên sau nhiều tháng
chờ đợi, cảnh sát vẫn không thấy bóng dáng kẻ khả nghi.
Đầu năm
1994, cuộc điều tra có tiến triển khi Trần nhìn thấy một người đàn ông
trông rất giống nghi phạm ở rạp chiếu phim. Cảnh sát lập tức bắt anh ta.
Người
này khai tên là Quế Tư Hựu, 43 tuổi, quê tỉnh Hồ Nam, là quản đốc tại
một công trường ở tỉnh Quảng Đông. Hựu kiên quyết phủ nhận giết ba nạn
nhân nữ. Cảnh sát không tìm thấy gì đáng ngờ tại nơi ở của anh ta. Sau
nhiều lần nhận dạng, cả Trần và Tạ đều không thể xác định chắc chắn
người đàn ông này là kẻ tấn công họ. Kết quả giám định cũng cho thấy
không đôi giày nào của Hựu trùng với dấu giày để lại hiện trường. Không
có bằng chứng, cảnh sát phải thả anh ta đi.
Vài tháng sau khi Hựu
được thả, một phụ nữ hoảng loạn chạy vào đồn cảnh sát trình báo bị tấn
công ở Kim Bảo Cương. Cô họ Lý, 20 tuổi, hành nghề mại dâm, bị một người
đàn ông gần rạp chiếu phim đưa đến Kim Bảo Cương rồi tấn công bất ngờ.
Trong lúc chống cự, Lý vơ cục đá đập vào đầu đối phương khiến hắn chảy
nhiều máu, nhờ đó giãy thoát và bỏ chạy.
Khi cảnh sát cho xem ảnh
Hựu, Lý khẳng định đây chính là kẻ vừa tấn công mình. Nhưng khi vụ việc
xảy ra, Hựu đang làm việc tại công trường, các công nhân làm chứng rằng
anh ta chưa hề rời đi, trên đầu Hựu cũng không hề có vết thương.
Khi
cuộc điều tra bế tắc, thi thể nữ thứ tư được người dân lên núi hái
thuốc phát hiện trong bụi cỏ trên một sườn đồi khác ở Kim Bảo Cương.
Phương thức phạm tội của hung thủ hoàn toàn giống với những vụ giết
người trước đó. Sau kế hoạch phục kích dày đặc suốt bốn tháng, cảnh sát
không thu hoạch được gì nên rút khỏi Kim Bảo Cương.
Tối 5/3/1995,
cảnh sát lại nhận được tin báo phát hiện hai thi thể nữ ở khu vực khác
của Kim Bảo Cương. Thời gian tử vong từ hơn nửa năm trước. Họ nhận định
có thể còn nạn nhân khác chưa được tìm thấy trên vùng núi rộng lớn này.
Tháng
9/1995, một thi thể nữ tử vong gần một năm trước được phát hiện. Nếu
tính cả Tạ, Trần và Lý may mắn thoát chết, hung thủ đã thực hiện ít nhất
10 vụ giết người ở Kim Bảo Cương. Vụ án nghiêm trọng được Công an tỉnh
Quảng Đông liệt vào danh sách án phải giải quyết, không ngừng điều tra
cho đến khi phá được án. Kẻ sát nhân dường như sợ lộ nên tạm dừng hành
động.
Đến tháng 9/1996, vụ án có bước đột phá không ngờ.
Một
phụ nữ trình báo ngân hàng ở Thiên Hà rằng vừa bị cướp sổ tiết kiệm 400
nhân dân tệ gần Kim Bảo Cương, lo kẻ gian sẽ đến rút tiền. Nhân viên
ngân hàng gọi cảnh sát. 20 phút sau, một người đàn ông trung niên cầm sổ
tiết kiệm vào ngân hàng rút tiền, cảnh sát lập tức bắt hắn sau khi xác
định cuốn sổ thuộc về nạn nhân bị cướp.
Cảnh sát vốn cho rằng đây
là vụ cướp đơn giản nên để hai nhân viên trẻ tuổi thẩm vấn. Sau khi tên
cướp khai nhận rõ hành vi phạm tội, chuẩn bị đưa trở lại nhà giam, hai
cảnh sát hình sự phụ trách vụ án Kim Bảo Cương tình cờ đi ngang qua
phòng thẩm vấn để đến nhà ăn, liếc nhìn vào trong thì giật mình phát
hiện tên cướp có ngoại hình rất giống Hựu cũng như nghi phạm sát nhân
trong bức phác họa. Vết sẹo trên trán càng khẳng định nghi ngờ của họ.
Tên
cướp là Lý Văn Hương, 45 tuổi, quê tỉnh Quảng Đông. Sau khi bị thẩm vấn
bởi các chuyên gia điều tra, Hương nhận ra khó thoát tội nên đành thú
nhận. Hắn chậm rãi kể lại quá trình gây án từ 22h hôm trước đến 5h hôm
sau. Ngay sau đó, 30 cảnh sát áp giải Hương đến Kim Bảo Cương để thực
nghiệm hiện trường. Trong quá trình này, thi thể nạn nhân thứ tám cũng
được khai quật.
Theo lời khai, Hương đến Quảng Châu làm việc vào
năm 1991. Trong một lần mua dâm, hắn rơi vào bẫy của gái mại dâm và bọn
côn đồ, bị đánh đập và cướp hết tiền. Trước khi bỏ đi, cô gái còn mỉa
mai, chửi mắng hắn. Không lâu sau, Hương đưa một gái mại dâm khác đến
Kim Bảo Cương để quan hệ, nhưng sau đó phát hiện mắc bệnh lây qua đường
tình dục, phải tốn rất nhiều tiền để chữa bệnh. Từ đó, hắn căm hận gái
mại dâm và bắt đầu kế hoạch trả thù.
Hương thừa nhận sát hại năm
cô gái khác và các thi thể sau đó được tìm thấy trên Kim Bảo Cương.
Trong vòng 5 năm từ 1992 đến 1996, Hương gây ra tổng cộng 20 vụ, giết
chết 13 gái mại dâm và làm bốn người bị thương nặng, ba người khác chạy
thoát.
Tháng 11/1996, Hương bị kết án tử hình, lập tức xử bắn.
Tuệ Anh (Theo 163, Zhihu)
**********
Cơ quan tình báo Mỹ thu được UFO nguyên vẹn?
MINH HẠNH
2–3 minutes
Ảnh minh họa: Getty Images
Các
nguồn tin - được cho là đã nhận được thông tin về hoạt động tuyệt mật -
nói với hãng tin Anh rằng cơ quan chính tham gia quá trình thu thập là
Văn phòng Truy cập Toàn cầu (OGA), một nhánh của Ban Giám đốc Khoa học
và Công nghệ thuộc Cơ quan Tình báo Trung ương Mỹ (CIA) được thành lập
năm 2003.
“Có ít nhất chín phương tiện, được thu thập trong những
hoàn cảnh khác nhau”, một trong những nguồn tin cho biết. “Nó liên quan
đến tình trạng của các phương tiện. Nếu bị đâm thì nó sẽ hư hại. Hai
phương tiện trong số đó hoàn toàn nguyên vẹn.”
Nguồn tin cho biết
thêm rằng CIA có một hệ thống phát hiện các vật thể bay không xác định
(UFO) và giúp các đơn vị của quân đội Mỹ thu hồi các phương tiện này nếu
chúng hạ cánh, bị đâm hoặc bị bắn hạ.
Một nguồn tin giấu tên khác
mô tả vai trò của OGA về cơ bản là “người hỗ trợ” cho các đặc nhiệm Mỹ
tiếp cận các khu vực mà thông thường họ không được phép.
Nguồn tin thứ hai cho biết: “Họ rất giỏi trong việc có thể đến bất cứ nơi nào trên thế giới mà họ muốn”.
Theo Daily Mail,
hầu hết các hoạt động của OGA đều liên quan đến “vũ khí hạt nhân lạc,
vệ tinh bị bắn rơi hoặc công nghệ của đối phương”, nhưng một số nhiệm vụ
liên quan đến việc thu hồi UFO.
Hai trong số các nguồn tin cho
biết OGA phối hợp với các đội Delta Force hoặc SEAL thuộc Bộ chỉ huy tác
chiến đặc biệt chung của Mỹ (JSOC) hoặc Đội hỗ trợ khẩn cấp hạt nhân
(NEST) để thu hồi những phương tiện có khả năng là của người ngoài hành
tinh.
“Chúng tôi không có gì để bình luận về vấn đề này,” JSOC viết trong một phản hồi bằng văn bản gửi tới Daily Mail. Người
phát ngôn của NEST cho biết nhân viên cơ quan này “thường xuyên gặp
phải các vật liệu không rõ nguồn gốc” nhưng “chưa bao giờ gặp bất kỳ vật
liệu nào liên quan đến phương tiện bay không xác định”.
Theo Daily Mail, RT
************
Công an TP HCM bắt ông trùm Nguyễn Thanh Cường
PHẠM DŨNG
~2 minutes
Ngày
29-11, Công an TP HCM cho biết đã bắt giữ Nguyễn Thanh Cường (SN 1997),
Bùi Thúy Vy (SN 1993), Nguyễn Quốc Việt (SN 1988, người tình của Vy)
cùng nhiều đối tượng khác do có hành vi tàng trữ, mua bán trái phép chất
ma túy và tàng trữ trái phép vũ khí quân dụng.
Trong vụ án này,
các cơ quan chức năng thu giữ 35 kg ma túy các loại. Đây là chiến công
xuất sắc do Công an quận Tân Phú làm chủ công phối hợp với các cơ quan
khác xác lập.
Giữa tháng 10-2023, Công an quận Tân Phú bắt quả
trang Vy cùng đồng bọn có hành vi mua bán ma túy; đường dây này do
Nguyễn Thanh Cường cầm đầu.
Bùi Thúy Vy
Nguyễn Thanh Cường
Theo
điều tra, Cường quen biết một đối tượng tên T. (chưa rõ lai lịch) và T.
đề nghị Cường làm đầu mối nhận, vận chuyển ma túy từ Campuchia về Việt
Nam bán lại cho các đại lý thứ cấp.
Tang vật vụ án
Mỗi ký ma túy vận chuyển thành công Cường được trả 5 triệu đồng.
Để
công việc trôi chảy, Cường mua một xe tải nhận ma túy rồi chở về Long
An giấu. Sau đó, Cường ship "hàng" bằng dịch vụ giao hàng công nghệ.
Khám xét nơi ở của đường dây này, công an thu giữ nhiều gói ma túy được ngụy trang cẩn thận và giấu trong các valy.
Tổng
cộng, tang vật công an thu giữ hơn 35 kg ma túy. Đáng chú ý, khám xét
khẩn cấp nơi ở của Nguyễn Quốc Việt, công an thu giữ 1 khẩu súng cùng 8
viên đạn.
*************
Bạc không phản ứng với thạch tín, vì sao các hoàng đế ...
MINH HẰNG
5–6 minutes
Trong thời phong kiến, các gia đình giàu có thường thích dùng đũa bạc khi ăn uống. Đặc biệt, trước khi ăn, các hoàng đế còn cho các thái giám, cung nữ dùng kim bạc để thử độc. Nếu kim bạc chuyển sang màu đen thì chứng tỏ món ăn này có độc. Cảnh này thường thấy trong các bộ phim cổ trang của Trung Quốc.
Vậy, trên thực tế, việc các vị hoàng đế áp dụng cách dùng trâm hay kim bạc để thử độc có tác dụng không?
Theo các nhà khoa học, sau khi tiến hành các thí nghiệm, có thể thấy rằng phần lớn chất độc mà người thời xưa thường sử dụng là arsenic hay asen (thạch tín), chỉ quặng oxide của nó là arsenic trioxide (As2O3).
Bạc là kim loại vốn không phản ứng với asen. Điều này có nghĩa là không
có hiện tượng kim bạc chuyển sang màu đen khi tiếp xúc với asen như
chúng ta thường thấy trong các phim cổ trang.
Đũa bạc là một trong những vật dụng được dùng để thử độc trong các món ăn dâng lên hoàng đế.
Tuy nhiên, thực tế là việc dùng bạc để phát hiện chất độc trong đồ ăn, đồ uống là không sai. Bởi vào thời xưa, vì công nghệ chế độc chưa được hoàn hảo nên vẫn còn sót một lượng nhỏ của lưu huỳnh và sunfua trong asen. Do đó, sở dĩ những chiếc kim hay trâm bạc chuyển sang màu đen là do chúng có phản ứng hóa học với lưu huỳnh.
Chất
độc này bị lộ là do có sự xuất hiện của lưu huỳnh. Vì vậy, từ phát hiện
này, đồ vật bằng bạc thực sự có thể thử và phát hiện chất độc thời xưa.
Cách làm này phần nào có thể giúp giảm bớt nguy cơ bị trúng độc vì chất
độc thời xưa thường chứa lưu huỳnh.
Tuy nhiên, với sự phát triển
của công nghệ hiện đại, thạch tín có độ tinh khiết cao. Do đó, chúng
không còn khả năng khiến kim bạc bị đổi màu.
Ngoài đồ vật bằng bạc, hoàng đế dùng cách gì để tránh bị đầu độc?
Hạ độc vào món ăn của hoàng đế là một việc rất khó xảy ra vào thời xưa.
Trong
thời phong kiến, dù sử dụng kim hay trâm bạc để phòng ngừa chất độc là
việc phổ biến trong hoàng cung. Tuy nhiên, dù không dùng kim bạc, các vị
hoàng đế thời xưa vẫn có cách để tránh được nguy cơ bị đầu độc. Cụ thể,
việc bỏ độc vào thức ăn của các vị hoàng đế quả thực không hề dễ dàng
bởi quá trình nấu nướng hết sức nghiêm ngặt.
Thứ nhất,
địa điểm ăn uống không cố định. hoàng đế có thể ăn ở bất cứ nơi nào mà
mình muốn. Chẳng hạn, theo ghi chép trong lịch sử, hoàng đế Càn Long đã
thay đổi ba địa điểm ăn uống chỉ trong hai ngày. Điều này có thể giúp
ngăn chặn sát thủ phục kích từ trước hoặc những người có âm mưu muốn đầu
độc.
Thứ hai, tuyển chọn đầu bếp kỹ lưỡng. Vào thời
nhà Thanh, tất cả các đầu bếp ở trong Ngự thiện phòng đều được chọn lựa
cẩn thận, điều tra kỹ càng về thân thế. Hơn nữa, mỗi bếp, chọn và sơ
chế nguyên liệu, các công đoạn nấu đều được nhiều người giám sát và thực
hiện. Bên cạnh mỗi món ăn đều có ghi chép rõ ràng tên người nấu. Nếu
những đầu bếp này dám cả gan đầu độc hoàng đế thì chắc chắn sẽ bị phát
hiện. Hơn nữa, không chỉ họ mà ngay cả gia tộc cũng bị liên lụy.
Ngoài
ra, mỗi món ăn để dâng lên hoàng đế đều được đầu bếp chuẩn bị thành 2
phần. Theo đó, một phần để hoàng đế ăn, còn một phần dùng để kiểm tra.
Đây chính là cách dùng để giải quyết mối nguy hiểm tiềm ẩn từ tận gốc
rễ.
Mỗi món ăn dâng lên hoàng đế đều được giám sát và ghi chép kỹ lưỡng với nhiều quy trình phức tạp.
Thứ ba,
giám sát quá trình phục vụ. Việc bỏ độc vào các đĩa đồ ăn trên đường đi
để dâng lên cho hoàng đế là việc không dễ thực hiện. Bởi quá trình này
luôn có người giám sát và trông chừng. Mặt khác, binh lính và các thị vệ
ở trong cung cũng rất nhiều. Vì vậy, các hành vi mờ ám rất dễ bị người
khác phát hiện.
Cuối cùng, ngay khi đồ ăn được dọn tới trước mặt
hoàng đế, luôn có một thái giám thận cận dùng đũa, thìa bằng bạc để nếm
thử từng món ăn. Chính vì vậy, nếu có độc thì hoàng đế cũng có thể tránh
được nguy cơ.
Quy tắc ăn uống trong cung rất nghiêm ngặt để phòng tránh việc hoàng đế và hoàng tộc có thể bị đầu độc.
Đặc biệt, trong triều đại nhà Thanh, còn có quy tắc "ăn không quá 3 miếng". Trong cuốn hồi ký "Nửa đời trước của tôi",
Phổ Nghi, vị hoàng đế cuối cùng của nhà Thanh, tiết lộ rằng dù món ăn
có ngon đến đâu thì hoàng đế cũng không thể ăn quá 3 miếng. Đây chính là
quy tắc mà tổ tông của vương triều này truyền lại.
Sau khi hoàng
đế ăn tới miếng thứ 3, món ăn đó sẽ lập tức được dọn xuống. Quy tắc này
được lập ra nhằm tránh việc sở thích của hoàng đế bị lộ ra ngoài, để
phòng ngừa những kẻ có ý đồ muốn hạ độc.
Suu cao,thue nang,nhu yeu pham tang gia.Kinh te eo seo...Vay ma dang Lua van lay tien cua dan tro giup linh tinh.Mo cua bien gioi.Ung ho toi ac truc tiep khi sua luat cho phep trom cuop o muc do <1.000 dollars thi vo toi....Neu vao thoi diem Trump,bon Lua da ho hoan nhu the nao ??? Nhung nguoi bau ban vi chut tu loi ,nghi gi ve dat nuoc ??? Phai chang day khong phai la dat nuoc minh ??? bat qua,lai tro ve que huong cu...Neu vay,ban la thang cho chet ! mien ban !
Chung nao moi vet nho cua ho nha Dan da duoc tay xoa trang boc,thi Uk moi co hy vong...ngung chien.Cung vay,ngay nao ma cac cong ty ,co goc gac tu cac dang bac nu luu-anh hao cua khoi tu do va ong chief police va dang Lua thi moi giai xong phuong trinh tau cong !
Nhan dinh cua saigonpots ma bac Tran van Giang ghi lai.Doc xong nghe cay dang nao long.Du su that no ranh ranh.Nhung tuoi gia cung co mot hy vong cho du la mong manh va mo ao. hy vong con hon la that vong ?
Nhan dinh cua saigonpots ma bac Tran van Giang ghi lai.Doc xong nghe cay dang nao long.Du su that no ranh ranh.Nhung tuoi gia cung co mot hy vong cho du la mong manh va mo ao. hy vong con hon la that vong ?
Ngắm lại hình xưa chịu mấy ông
Những Linh, Tùng, Duẫn với Mười, Đồng
Mặt mày ai lại đi hồ hởi
Phấn khởi khi Tàu cướp Biển Đông
Phải chăng “quý” mặt đã thành mông
Con mắt nay đà có nhưng không
Nên mới chổng khu vào hải đảo
Gia tài gấm vóc của tổ tông?
Loi tuyen bo cua Bo truong han la phai dung ! Vay ra tu truoc toi nay,bang gia- hoc gia- tu nghiep gia...tat ca deu gia. Vay cai gi la that ?chang phai duoi che do CS,tat ca deu la gia tra,.gian doi,lua dao...Tat ca deu da duoc dao tao bang lao toet ngay tu khi con la thieu nhi .
Loi tuyen bo cua Bo truong han la phai dung ! Vay ra tu truoc toi nay,bang gia- hoc gia- tu nghiep gia...tat ca deu gia. Vay cai gi la that ?chang phai duoi che do CS,tat ca deu la gia tra,.gian doi,lua dao...Tat ca deu da duoc dao tao bang lao toet ngay tu khi con la thieu nhi .
Loi tuyen bo cua Bo truong han la phai dung ! Vay ra tu truoc toi nay,bang gia- hoc gia- tu nghiep gia...tat ca deu gia. Vay cai gi la that ?chang phai duoi che do CS,tat ca deu la gia tra,.gian doi,lua dao...Tat ca deu da duoc dao tao bang lao toet ngay tu khi con la thieu nhi .