Jeremy Bamber, tên khai sinh là Jeremy Paul Marsham, bị mẹ bỏ rơi từ khi mới sinh ra vào năm 1961. Vợ chồng Nevill và June Bamber nhận nuôi Jeremy khi cậu bé được sáu tháng tuổi.
Gia đình Bamber là những nông dân giàu có sống trong một ngôi nhà lớn kiểu cổ tại Trang trại White House ở hạt Essex, Anh. Năm 1957, bốn năm trước khi nhận nuôi Jeremy, cặp đôi đã nhận nuôi bé gái Sheila Caffell.
Khi lớn lên, Jeremy nổi tiếng trong cộng đồng nhờ ngoại hình điển trai, lịch lãm. Anh ta chỉ học hết trung học rồi đến New Zealand, sau đó khoe khoang với bạn bè về việc buôn lậu heroin ra nước ngoài và đột nhập cửa hàng trang sức để lấy trộm hai chiếc đồng hồ đắt tiền. Anh ta vội vàng rời New Zealand sau khi bạn bè bị kéo vào một vụ cướp có vũ trang.
Trở lại Anh, Jeremy làm phục vụ trong các nhà hàng và quán bar, nhưng sau đó đồng ý về nhà làm việc trong trang trại của bố nuôi. Anh ta bực bội với mức lương thấp, nhưng được tặng một chiếc ôtô và ở miễn phí trong ngôi nhà cách trang trại của gia đình khoảng 5,6 km. Anh ta cũng sở hữu 8% cổ phần từ khu cắm trại của gia đình ở thị trấn Maldon.
Bạn của Jeremy cho biết anh ta bị ám ảnh bởi tiền bạc và ưa cuộc sống hào nhoáng vượt quá khả năng của mình. Jeremy từng nói về việc vứt bỏ chiếc xe mới mà bố mẹ mua cho vì muốn có chiếc Porsche.
Khoảng 3h30 ngày 7/8/1985, Jeremy gọi cho cảnh sát, báo vừa nhận được một cuộc gọi hoảng loạn từ bố. Ông Nevill nói Sheila đang "nổi điên" với khẩu súng trường của ông trên tay, sau đó điện thoại bị ngắt. Sheila bị tâm thần phân liệt và từng được điều trị trong bệnh viện tâm thần vài tháng trước đó. Bác sĩ mô tả cô là người kích động, hoang tưởng.
Khi cảnh sát đến, Sheila được tìm thấy đã chết trên sàn phòng ngủ của bố mẹ, khẩu súng kề vào cổ. Bà June nằm bên cạnh. Trong một phòng ngủ khác, hai con trai song sinh 6 tuổi của Sheila đều tử vong với vết thương do súng bắn ở cự ly gần vào đầu. Cảnh sát tìm thấy thi thể của Nevill bên cạnh một chiếc ghế lật ngược trong bếp ở tầng dưới, bị bắn 8 phát. Cả gia đình bị bắn tổng cộng 25 lần, hầu hết ở cự ly gần.
Jeremy lái xe đến trang trại sau cảnh sát. Anh ta cho biết chị gái là kẻ "điên rồ" biết sử dụng súng.
Cảnh sát ban đầu tin vào giả thuyết Sheila giết người thân rồi tự sát. Thời điểm đó không có bằng chứng ADN, nhưng những vết máu được tìm thấy thuộc nhóm máu A, trùng khớp với Sheila.
Tuy nhiên ba ngày sau, người anh họ tên David Boutflour tìm thấy một ống giảm thanh dính máu trong tủ dưới cầu thang nhà Bamber. Phát hiện này khiến nghi ngờ bắt đầu đổ dồn lên Jeremy.
Nghi vấn cũng được đặt ra bởi hành vi kỳ quặc của anh ta tại đám tang. Trước máy quay, anh ta có vẻ đau buồn khôn nguôi, nhưng sau đó lại pha trò cười với những người đến viếng. Colin Caffell, chồng cũ của Sheila và là bố của cặp song sinh bị sát hại, cho biết: "Jeremy bắt đầu cười đùa, nói nóng lòng được trở về nhà và vui vẻ với bạn gái Julie Mugford".
Jeremy bay đến Amsterdam với bạn bè sau đám tang, sử dụng ma túy, sau đó bắt đầu tẩu tán tài sản của gia đình. Thậm chí anh ta còn tiếp cận giới truyền thông, đề nghị bán ảnh khỏa thân của chị gái đã khuất với giá 20.000 bảng Anh, nhưng bị từ chối.
Một tháng sau, sau khi chia tay với Jeremy, Julie đến gặp cảnh sát và tiết lộ anh ta đã âm mưu giết hại gia đình trong 18 tháng, hòng chiếm tài sản thừa kế.
Theo Julie, anh ta gọi điện cho cô vào đêm xảy ra án mạng để nói rằng "tối nay hoặc không bao giờ", rồi gọi lại lúc 3h và nói: "Trang trại xảy ra chuyện gì đó. Cả đêm anh không ngủ được".
Sau khi bị bắt, Jeremy thừa nhận từng đột nhập khu cắm trại của gia đình để ăn trộm, nhưng phủ nhận cáo buộc giết người.
Trước tòa, bên công tố lập luận rằng không có bằng chứng nào cho thấy Neville đã gọi điện cho Jeremy. Ông bị thương quá nặng nên không thể nói chuyện với bất kỳ ai, cũng không có máu trên điện thoại trong bếp, và nếu có thể ông sẽ gọi cảnh sát chứ không phải Jeremy.
Tháng 10/1986, Jeremy bị kết tội trong 5 vụ giết người, nhận án tù chung thân. Thẩm phán mô tả anh ta là "ác quỷ".
Jeremy luôn khẳng định vô tội, cáo buộc cảnh sát Essex giả mạo và tiêu hủy bằng chứng để buộc tội anh ta.
Năm 2001, tòa phúc thẩm xem xét bằng chứng mới, sử dụng công nghệ ADN tiên tiến để kiểm tra máu trong ống giảm thanh. ADN của Sheila không được tìm thấy trên bộ phận giảm thanh. Như vậy, không có bằng chứng chứng minh rằng ống giảm thanh được gắn trên khẩu súng trong án mạng.
Tuy nhiên Nevill, một người đàn ông mạnh mẽ cao 1,83 m, bị gãy xương hàm và có nhiều vết trầy xước khi chết, cho thấy ông đã chiến đấu kịch liệt. Sheila không có vết thương nào ngoài hai vết thương do đạn bắn vào cổ họng, cho thấy cô không thể tấn công bố.
Malcolm Fletcher, chuyên gia về vũ khí của bên công tố, cho biết kẻ bắn súng sát hại 5 người nhà Bamber có "kinh nghiệm và sự bình tĩnh". Đêm đó, có tổng cộng 25 phát đạn được bắn ra và đều trúng nạn nhân. Một trong hai cậu bé bị bắn 5 phát vào sau đầu bên trái, theo một hàng rất ngay ngắn, khá gần nhau, như thể được bắn nối tiếp. Theo chuyên gia, phải có kinh nghiệm và sự bình tĩnh nhất định mới có thể làm được như vậy.
Tòa phúc thẩm tuyên bố giữ nguyên bản án vào năm 2002.
Ủy ban thẩm tra các vụ án hình sự (CCRC) bác bỏ các đơn khiếu nại tiếp theo của Jeremy vào năm 2004 và 2012, tuyên bố rằng họ không xác định được bất kỳ bằng chứng hoặc lập luận pháp lý mới nào có khả năng lật lại bản án. Năm 2021, Jeremy tiếp tục đệ đơn kháng cáo.
Ở trong tù, Jeremy hai lần kiện đòi chia tài sản nhưng không thành công. Anh ta bị bà cắt tên khỏi di chúc sau khi bị bắt, phần lớn tài sản thừa kế chuyển cho chị gái của June. Năm 2004, Jeremy đệ đơn lên Tòa án Tối cao để đòi chia lợi nhuận từ khu cắm trại của nhà Bamber. Anh ta giữ lại cổ phần sau khi bị kết án, nhưng đã bán để trả chi phí pháp lý từ vụ kiện đòi tài sản của bà. Tòa phán quyết rằng anh ta không được hưởng bất kỳ khoản lợi nhuận nào.
Vụ thảm án được chuyển thể thành phim truyền hình White House Farm, phát sóng năm 2020, và là đề tài của các tác phẩm xuất bản như Murder at White House Farm: The Story of Jeremy Bamber (1994), Jeremy Bamber: Evil, Almost Beyond Belief? (2008), The Murders at White House Farm (2016).
Tuệ Anh (Theo The Sun, Sunday Times)