Phiếm Đàm, Đàm Chuyện...
Tuổi thơm mười sáu - Việt Nhân
(HNPĐ) Tuổi mà nhà thơ Vũ Hoàng Chương gọi:
Tuổi thơm mười sáu tình thơm mới
Duyên đượm hàng mi ngập nắng mai…
Cũng là cái tuổi của thiếu nữ thẹn thùng, đầy ước mơ:
Em mười sáu tuổi, trăng mười sáu,
Mười sáu trăng tròn, tuổi biết yêu.
Hải
Ngoại Phiếm Đàm đã đôi tám, mười lăm trăng tròn, nhưng mười sáu mới
tròn trăng, mười sáu khuôn trăng đẹp nhất của tuần trăng, và cũng là
tuổi cô gái trọn vẹn trưởng thành! HNPĐ ngày nào chỉ là một tờ điện báo,
của những người lính cũ không chút chuyên nghiệp, lấy đó làm vũ khí
thay cho tay súng đã gãy, hát tiếp khúc quân hành… Nay đã là một tờ báo
lớn!
Và
trong suốt mười sáu năm với bao khó khăn, đến nay nhìn đứa con tinh
thần của mình trưởng thành lớn đẹp, nếu vì đó mà có những lời ngông
nghênh tự hào, thì cũng xin bạn đọc lượng thứ, bởi đây vốn là tật của
dân nhà binh tếu táo.
Tuổi
mười sáu của Vũ Hoàng Chương duyên đượm hàng mi, còn HNPD tuổi mười sáu
chỉ mong đượm duyên cùng độc giả, cùng thân hữu, cái mong của HNPĐ là
mong được các bạn tiếp tay cổ vũ cho anh em lính cũ đấu tranh. Còn gì
vui bằng được nhìn ngày đất nước đã sạch loài quỷ đỏ, trang Web đấu
tranh này, sẽ là nơi dành cho các bạn giao duyên văn thơ… Khi đó tất cả
mái tóc đều trắng xóa, nhưng chắc chắn không còn cảnh, mà nhà thơ Vũ
Hoàng Chương phải thốt lên lời uất hận:
Từ độ ngươi về hỡi loài cỏ dại
Dẫu vô tri sỏi đá cũng buồn đau
Tiếng thở dài vang tận đáy sông sâu
Màu đỏ oan cừu hành hung phố chợ.
Lúc
đó trên đất Việt, cờ vàng ngàn năm của tổ tiên sẽ lại tung bay. Chính
cái giấc mơ đó, đã thôi thúc anh em chúng tôi những kẻ nay tóc đã không
còn xanh, sức cũng đã cạn, và năm tháng sót lại không còn được mấy… Thân
tha phương nhìn về cố hương, lòng quặn đau mà miệt mài đấu tranh cho
quê nhà, một ngày mai quang phục!
Mười
sáu năm trước, những anh em lính cũ HNPĐ đến với nhau, kẻ trước người
sau, riêng Việt Nhân tôi đến rất muộn, được anh em ưu ái giăng tay đón,
cái tên Việt Nhân nhanh chóng được bạn đọc Hải Ngoại Phiếm Đàm yêu mến,
và cả lan rộng trên các trang Web bạn. Xin chân thành cám ơn!
Nhớ
lúc đó vừa nghỉ hưu, sau 18 năm làm việc nơi xứ người, những bài viết
khi cầm bút trở lại trên đất tạm dung này, theo thói quen có từ lúc trẻ
mà chúng được phổ biến trên báo giấy. Về với HNPĐ là bước sang báo mạng,
Việt Nhân tôi không khác như được ra biển lớn vẫy vùng thỏa thích,
thoát cái hạn hẹp của những con sông, các bài nhận định bày tỏ phải
chừng mực của báo giấy, đã được thay bằng những bài báo mạng mạnh mẽ.
Báo
mạng được cái đó, nhưng đổi lại là những trận hack của bọn CAM, anh em
HNPĐ đã phải tốn bao công sức build lại trang Web… Tuy nhiên cũng cảm ơn
những lần bị đánh sập, tên tuổi HNPĐ sau đó càng thêm sáng chói. Là tờ
báo của những người lính cũ, không là nhà chính trị, hay học giả, không
những bài thuyết văn vẻ chiến lược to lớn, mà chỉ với sự hiểu biết khiêm
tốn, của những tay súng ngày nào đã quen trận mạc, biết mình phải làm
gì, đánh vào đâu trên mặt trận mới này. HNPĐ đưa ra tôn chỉ cho mình: Đả
Hồ Diệt Cộng.
Từ lâu có nhiều bạn hỏi chúng tôi, Hồ đã chết rồi, đất nước lại đang trong nanh vuốt của Tầu cộng, sao không khai dân trí để thoát Trung, có cả bạn gọi thoát Trung, thoát Cộng là chống giặc ngoại xâm nội xâm, muốn quang phục quê hương, hai thứ giặc này cần hỗ trợ đánh cùng lúc.
Với
chúng tôi, lũ An Nam cộng rước giặc vào nhà, làm tay sai cho giặc
truyền kiếp phương Bắc, với chúng chỉ có ‘diệt’ mà không là ‘thoát’, mai
đây đất nước trở lại như xưa, có đa đảng chăng nữa thì giặc cộng vẫn
cần phải đặt ra ngoài vòng pháp luật. Chuyện thoát Trung chỉ dành cho
bọn nhà nước xã nghĩa, bởi với dân Việt suốt chiều dài hơn bốn ngàn năm
lịch sử, giặc phương Bắc chưa bao giờ diệt được người Nam, đơn giản chỉ
vì vua tôi nhà Nam thà chết chứ không khuất phục.
Dứt khoát phải đập Việt cộng trước, một khi những tay thái thú thời đại bị tru di tam tộc, chúng tuyệt nòi, thì hỏi lấy ai mở ngõ cho giặc vào dẫm cỏ đất Nam? Và Hồ đã chết điều đó đúng, nhưng xác Hồ vẫn là cái bình phong tốt cho lũ thổ phỉ An Nam cộng ẩn nấp, từ rất sớm chúng tôi đã có nhiều bài viết, Hồ chính là tử huyệt của đảng, giật sập thần tượng Hồ ắt đảng An Nam cộng phải tan. Ngay bọn tuyên giáo đảng, cũng đã lo sợ phong trào đả Hồ đang ngày càng dâng cao, xin được trích bài: Lại chiêu trò xuyên tạc, xảo trá (CAND 18/12/2018):
Các
thế lực thù địch, phản động luôn ý thức được rằng, muốn đánh đổ chế độ
xã hội chủ nghĩa thì không chỉ tấn công vào hệ tư tưởng Mác – Lênin,
cường điệu các sai lầm, khuyết tật của Đảng Cộng sản Việt Nam, của cán
bộ, đảng viên mà còn phải “hạ bệ thần tượng”, đánh đổ “huyền thoại”-
người tiêu biểu nhất cho ý chí cách mạng, khát vọng của nhân dân, trí
tuệ của dân tộc, hòng làm sụp đổ tận gốc niềm tin của nhân dân đối với
con đường cách mạng do Đảng, Bác Hồ lựa chọn và lãnh đạo (sic).
Những
cái tên gọi ‘Người Bắc di cư’ hay ‘thuyền nhân người Việt’ đã nói lên
lòng người dân Nam với cộng sản, còn nói bác và đảng của chúng được
thuận lòng dân, đó mới chính là trò xuyên tạc xảo trá như tựa bài viết.
Trắng đổi đen, tuyên truyền bác chúng vĩ đại, để chế độ có chính nghĩa,
nên không lạ với chúng, tố giác mọi thối nát của đảng vẫn không đáng sợ,
bằng lột truồng tấm thân ghẻ lở của Hồ. Xin trích câu kết của bài viết,
để thấy đả Hồ là cái chúng lo:Luận điệu xuyên tạc hòng bôi nhọ chân
dung, tư tưởng, đạo đức, phong cách Hồ Chí Minh, tìm cách hạ bệ hình ảnh
của Người trong lòng nhân dân Việt Nam là chiêu bài xảo trá của các thế
lực thù địch, song những di sản mà Người để lại có sức sống lâu bền, là
những giá trị không thể phủ nhận (sic).
Thời
đại tin học, sự thật về bộ mặt bán nước, vô đạo đức, tội đồ dân tộc của
Hồ ngày càng nhiều, quá thừa để lột truồng Hồ, những chứng cứ đó cần
được phổ biến đến tận từng người dân. Xin nhớ cho hiểm họa mất nước chỉ
có toàn dân Việt kết hợp lại mới ngăn được, diệt lũ An Nam cộng cũng chỉ
có tất cả người dân Nam chung sức mới đủ lực đánh, riêng người Việt Hải
ngoại, cái cần là sự hỗ trợ vật chất lẫn tinh thần, cho người dân trong
nước vùng lên.
Người
nổi dậy, kẻ hỗ trợ, với sức mạnh đoàn kết, thế tất thắng phải đến vì là
chính nghĩa, xuất phát tự lòng dân… Còn đặt vấn đề người dân xã nghĩa
hôm nay, vô cảm trước sự tồn vong của đất nước, xét ra đó là do ảnh
hưởng tuyên truyền, tại miền Bắc có gia đình ba thế hệ nối tiếp, sống
trong chế độ dối trá. Một khi đẩy mạnh được phong trào đả Hồ rộng khắp
quần chúng, mọi người thức tỉnh thì những sương khói, bác thần thánh,
đảng quang vinh sẽ tan biến ngay.
Bước
vào không khí tươi vui của mùa Lễ hội 2019, hy vọng những điều tốt đẹp
sẽ đến cùng đất nước dân tộc trong năm mới, riêng HNPĐ vẫn mong nhận
được mọi cổ vũ tiếp sức cho anh em lính cũ, vững bước trên con đường đấu
tranh, để Quê Mẹ Việt Nam sớm sạch bóng cộng nô, ngày quang phục của
dân tộc chắc chắn sẽ phải đến!
Việt Nhân ( HNPD )
Tuổi thơm mười sáu - Việt Nhân
(HNPĐ) Tuổi mà nhà thơ Vũ Hoàng Chương gọi:
Tuổi thơm mười sáu tình thơm mới
Duyên đượm hàng mi ngập nắng mai…
Cũng là cái tuổi của thiếu nữ thẹn thùng, đầy ước mơ:
Em mười sáu tuổi, trăng mười sáu,
Mười sáu trăng tròn, tuổi biết yêu.
Hải
Ngoại Phiếm Đàm đã đôi tám, mười lăm trăng tròn, nhưng mười sáu mới
tròn trăng, mười sáu khuôn trăng đẹp nhất của tuần trăng, và cũng là
tuổi cô gái trọn vẹn trưởng thành! HNPĐ ngày nào chỉ là một tờ điện báo,
của những người lính cũ không chút chuyên nghiệp, lấy đó làm vũ khí
thay cho tay súng đã gãy, hát tiếp khúc quân hành… Nay đã là một tờ báo
lớn!
Và
trong suốt mười sáu năm với bao khó khăn, đến nay nhìn đứa con tinh
thần của mình trưởng thành lớn đẹp, nếu vì đó mà có những lời ngông
nghênh tự hào, thì cũng xin bạn đọc lượng thứ, bởi đây vốn là tật của
dân nhà binh tếu táo.
Tuổi
mười sáu của Vũ Hoàng Chương duyên đượm hàng mi, còn HNPD tuổi mười sáu
chỉ mong đượm duyên cùng độc giả, cùng thân hữu, cái mong của HNPĐ là
mong được các bạn tiếp tay cổ vũ cho anh em lính cũ đấu tranh. Còn gì
vui bằng được nhìn ngày đất nước đã sạch loài quỷ đỏ, trang Web đấu
tranh này, sẽ là nơi dành cho các bạn giao duyên văn thơ… Khi đó tất cả
mái tóc đều trắng xóa, nhưng chắc chắn không còn cảnh, mà nhà thơ Vũ
Hoàng Chương phải thốt lên lời uất hận:
Từ độ ngươi về hỡi loài cỏ dại
Dẫu vô tri sỏi đá cũng buồn đau
Tiếng thở dài vang tận đáy sông sâu
Màu đỏ oan cừu hành hung phố chợ.
Lúc
đó trên đất Việt, cờ vàng ngàn năm của tổ tiên sẽ lại tung bay. Chính
cái giấc mơ đó, đã thôi thúc anh em chúng tôi những kẻ nay tóc đã không
còn xanh, sức cũng đã cạn, và năm tháng sót lại không còn được mấy… Thân
tha phương nhìn về cố hương, lòng quặn đau mà miệt mài đấu tranh cho
quê nhà, một ngày mai quang phục!
Mười
sáu năm trước, những anh em lính cũ HNPĐ đến với nhau, kẻ trước người
sau, riêng Việt Nhân tôi đến rất muộn, được anh em ưu ái giăng tay đón,
cái tên Việt Nhân nhanh chóng được bạn đọc Hải Ngoại Phiếm Đàm yêu mến,
và cả lan rộng trên các trang Web bạn. Xin chân thành cám ơn!
Nhớ
lúc đó vừa nghỉ hưu, sau 18 năm làm việc nơi xứ người, những bài viết
khi cầm bút trở lại trên đất tạm dung này, theo thói quen có từ lúc trẻ
mà chúng được phổ biến trên báo giấy. Về với HNPĐ là bước sang báo mạng,
Việt Nhân tôi không khác như được ra biển lớn vẫy vùng thỏa thích,
thoát cái hạn hẹp của những con sông, các bài nhận định bày tỏ phải
chừng mực của báo giấy, đã được thay bằng những bài báo mạng mạnh mẽ.
Báo
mạng được cái đó, nhưng đổi lại là những trận hack của bọn CAM, anh em
HNPĐ đã phải tốn bao công sức build lại trang Web… Tuy nhiên cũng cảm ơn
những lần bị đánh sập, tên tuổi HNPĐ sau đó càng thêm sáng chói. Là tờ
báo của những người lính cũ, không là nhà chính trị, hay học giả, không
những bài thuyết văn vẻ chiến lược to lớn, mà chỉ với sự hiểu biết khiêm
tốn, của những tay súng ngày nào đã quen trận mạc, biết mình phải làm
gì, đánh vào đâu trên mặt trận mới này. HNPĐ đưa ra tôn chỉ cho mình: Đả
Hồ Diệt Cộng.
Từ lâu có nhiều bạn hỏi chúng tôi, Hồ đã chết rồi, đất nước lại đang trong nanh vuốt của Tầu cộng, sao không khai dân trí để thoát Trung, có cả bạn gọi thoát Trung, thoát Cộng là chống giặc ngoại xâm nội xâm, muốn quang phục quê hương, hai thứ giặc này cần hỗ trợ đánh cùng lúc.
Với
chúng tôi, lũ An Nam cộng rước giặc vào nhà, làm tay sai cho giặc
truyền kiếp phương Bắc, với chúng chỉ có ‘diệt’ mà không là ‘thoát’, mai
đây đất nước trở lại như xưa, có đa đảng chăng nữa thì giặc cộng vẫn
cần phải đặt ra ngoài vòng pháp luật. Chuyện thoát Trung chỉ dành cho
bọn nhà nước xã nghĩa, bởi với dân Việt suốt chiều dài hơn bốn ngàn năm
lịch sử, giặc phương Bắc chưa bao giờ diệt được người Nam, đơn giản chỉ
vì vua tôi nhà Nam thà chết chứ không khuất phục.
Dứt khoát phải đập Việt cộng trước, một khi những tay thái thú thời đại bị tru di tam tộc, chúng tuyệt nòi, thì hỏi lấy ai mở ngõ cho giặc vào dẫm cỏ đất Nam? Và Hồ đã chết điều đó đúng, nhưng xác Hồ vẫn là cái bình phong tốt cho lũ thổ phỉ An Nam cộng ẩn nấp, từ rất sớm chúng tôi đã có nhiều bài viết, Hồ chính là tử huyệt của đảng, giật sập thần tượng Hồ ắt đảng An Nam cộng phải tan. Ngay bọn tuyên giáo đảng, cũng đã lo sợ phong trào đả Hồ đang ngày càng dâng cao, xin được trích bài: Lại chiêu trò xuyên tạc, xảo trá (CAND 18/12/2018):
Các
thế lực thù địch, phản động luôn ý thức được rằng, muốn đánh đổ chế độ
xã hội chủ nghĩa thì không chỉ tấn công vào hệ tư tưởng Mác – Lênin,
cường điệu các sai lầm, khuyết tật của Đảng Cộng sản Việt Nam, của cán
bộ, đảng viên mà còn phải “hạ bệ thần tượng”, đánh đổ “huyền thoại”-
người tiêu biểu nhất cho ý chí cách mạng, khát vọng của nhân dân, trí
tuệ của dân tộc, hòng làm sụp đổ tận gốc niềm tin của nhân dân đối với
con đường cách mạng do Đảng, Bác Hồ lựa chọn và lãnh đạo (sic).
Những
cái tên gọi ‘Người Bắc di cư’ hay ‘thuyền nhân người Việt’ đã nói lên
lòng người dân Nam với cộng sản, còn nói bác và đảng của chúng được
thuận lòng dân, đó mới chính là trò xuyên tạc xảo trá như tựa bài viết.
Trắng đổi đen, tuyên truyền bác chúng vĩ đại, để chế độ có chính nghĩa,
nên không lạ với chúng, tố giác mọi thối nát của đảng vẫn không đáng sợ,
bằng lột truồng tấm thân ghẻ lở của Hồ. Xin trích câu kết của bài viết,
để thấy đả Hồ là cái chúng lo:Luận điệu xuyên tạc hòng bôi nhọ chân
dung, tư tưởng, đạo đức, phong cách Hồ Chí Minh, tìm cách hạ bệ hình ảnh
của Người trong lòng nhân dân Việt Nam là chiêu bài xảo trá của các thế
lực thù địch, song những di sản mà Người để lại có sức sống lâu bền, là
những giá trị không thể phủ nhận (sic).
Thời
đại tin học, sự thật về bộ mặt bán nước, vô đạo đức, tội đồ dân tộc của
Hồ ngày càng nhiều, quá thừa để lột truồng Hồ, những chứng cứ đó cần
được phổ biến đến tận từng người dân. Xin nhớ cho hiểm họa mất nước chỉ
có toàn dân Việt kết hợp lại mới ngăn được, diệt lũ An Nam cộng cũng chỉ
có tất cả người dân Nam chung sức mới đủ lực đánh, riêng người Việt Hải
ngoại, cái cần là sự hỗ trợ vật chất lẫn tinh thần, cho người dân trong
nước vùng lên.
Người
nổi dậy, kẻ hỗ trợ, với sức mạnh đoàn kết, thế tất thắng phải đến vì là
chính nghĩa, xuất phát tự lòng dân… Còn đặt vấn đề người dân xã nghĩa
hôm nay, vô cảm trước sự tồn vong của đất nước, xét ra đó là do ảnh
hưởng tuyên truyền, tại miền Bắc có gia đình ba thế hệ nối tiếp, sống
trong chế độ dối trá. Một khi đẩy mạnh được phong trào đả Hồ rộng khắp
quần chúng, mọi người thức tỉnh thì những sương khói, bác thần thánh,
đảng quang vinh sẽ tan biến ngay.
Bước
vào không khí tươi vui của mùa Lễ hội 2019, hy vọng những điều tốt đẹp
sẽ đến cùng đất nước dân tộc trong năm mới, riêng HNPĐ vẫn mong nhận
được mọi cổ vũ tiếp sức cho anh em lính cũ, vững bước trên con đường đấu
tranh, để Quê Mẹ Việt Nam sớm sạch bóng cộng nô, ngày quang phục của
dân tộc chắc chắn sẽ phải đến!
Việt Nhân ( HNPD )