Cõi Người Ta
VẮNG ANH. - CAO MỴ NHÂN
(HNPD) Từ nay dù có hồn thơ
Cũng không viết nổi một tờ thiệp hoa
VẮNG ANH. - CAO MỴ NHÂN
Vắng anh, thì có sao đâu
Thời gian cũng sẽ trôi sau một ngày
Nhưng vì thiếu một bàn tay
Soi gương, anh kẻ chân mày cho em
Vắng anh, bao nỗi êm đềm
Không còn có được một miền thong dong
Trở mình, chăn gối mông lung
Niềm vui bỏ lại tận cùng cô đơn
Vắng anh, nước mắt tủi hờn
Cuốn trôi tất cả tâm hồn mộng mơ
Từ nay dù có hồn thơ
Cũng không viết nổi một tờ thiệp hoa
Vắng anh, thôi hết chan hoà
Yêu thương nồng mặn thiết tha mịt mù
Tháng năm tưởng đã thiên thu
Đắm chìm trong một bài ru lỡ làng...
CAO MỴ NHÂN (HNPD)
Bàn ra tán vào (0)
VẮNG ANH. - CAO MỴ NHÂN
(HNPD) Từ nay dù có hồn thơ
Cũng không viết nổi một tờ thiệp hoa
VẮNG ANH. - CAO MỴ NHÂN
Vắng anh, thì có sao đâu
Thời gian cũng sẽ trôi sau một ngày
Nhưng vì thiếu một bàn tay
Soi gương, anh kẻ chân mày cho em
Vắng anh, bao nỗi êm đềm
Không còn có được một miền thong dong
Trở mình, chăn gối mông lung
Niềm vui bỏ lại tận cùng cô đơn
Vắng anh, nước mắt tủi hờn
Cuốn trôi tất cả tâm hồn mộng mơ
Từ nay dù có hồn thơ
Cũng không viết nổi một tờ thiệp hoa
Vắng anh, thôi hết chan hoà
Yêu thương nồng mặn thiết tha mịt mù
Tháng năm tưởng đã thiên thu
Đắm chìm trong một bài ru lỡ làng...
CAO MỴ NHÂN (HNPD)