Nhân Vật
Vận động viên Canada gốc Trung Quốc nhận học bổng toàn phần Đại học Stanford
Aleeza Yu, một vận động viên Canada gốc Trung Quốc với bốn năm là sinh viên danh dự của một trường trung học công lập tại Canada, cô đã nhận được một suất học bổng toàn phần về chuyên ngành thể thao của Đại học Stanford danh tiếng tại Hoa Kỳ.
Thật không dễ dàng để giành được một suất học bổng toàn phần cấp bởi một trường đại học là thành viên nổi tiếng của Hiệp hội Thể thao Đại học Hoa Kỳ (National Collegiate Athletic Association, thường viết tắt là NCAA). NCAA có 1.100 trường cao đẳng và đại học có hỗ trợ sinh viên-vận động viên với hơn 20 môn thể thao. Cuộc cạnh tranh cho những suất học bổng của trường này mở cửa cho ứng viên từ khắp nơi trên thế giới và nó khá là cam go. Tỷ lệ chấp nhận của Đại học Stanford chỉ có 4,7% trong năm nay.
Aleeza, cô con gái trong một gia đình nhập cư từ Hồng Kông, đã thừa nhận rằng thể dục dụng cụ đã giúp cô có một cơ hội tuyệt vời để bước chân vào một ngôi trường đại học tốt.
Quá trình trở thành một vận động viên
Khi Aleeza Yu chỉ 4 – 5 tuổi, Aleeza nói với mẹ cô, bà Sheree Yu, rằng cô muốn học thể dục dụng cụ. Vào thời điểm đó bà Sheree cũng biết đôi chút về môn thể dục này và lúc đầu bà không ủng hộ cho lắm vì nghĩ rằng nó sẽ rất khó khăn cho con gái mình.
Nhưng “dường như có một sự thôi thúc trong tôi kêu gọi thực hiện điều đó”, Aleeza nói. Lúc 7 tuổi, màn trình diễn điêu luyện và uyển chuyển của cô trên đòn cân đã làm các huấn luyện viên ngạc nhiên trong cuộc thi năng khiếu. Aleeza nói với nhân viên tại phòng tập thể dục ở Newmarket “tôi muốn tham gia vào Thế vận hội”.
Để giúp cô con gái thực hiện ước mơ đó, Bà Sheree đã đăng ký cho cô tham gia vào một câu lạc bộ thể dục được coi là tốt nhất trong khu vực của họ. Câu lạc bộ được đặt tại Oshawa, nơi cha của Aleeza làm chủ một phòng khám vật lý trị liệu, và ở đó cách nhà họ hàng chục kilômét.
Tài năng của Aleeza nhanh chóng được phát hiện bởi phòng giáo dục địa phương, và họ đã giúp cô tìm được một trường công lập ở Oshawa nơi chào đón những học sinh năng khiếu.
Lên 9, Aleeza gia nhập đội tuyển tỉnh Ontario, cô giành giải thưởng đầu tiên trong tất cả các cuộc thi toàn Bờ Đông Canada, và là một thành viên của đội vô địch Ontario.
Đến khi 11 tuổi, Aleeza bước chân vào đội tuyển quốc gia và thi đấu trong các trận đấu quốc tế trên toàn thế giới vào những năm tiếp theo. Tháng 4 năm 2014, cô là một thành viên của đội tuyển quốc gia cao cấp của Canada, trong đó cô giành một huy chương bạc đồng đội tại cuộc thi Pacific Rim, và thêm vào danh sách các giải thưởng của cô một huy chương đồng cá nhân trong bài thể dục sàn.
“Aleeza là một vận động viên xinh đẹp và cũng là một học viên toàn diện”, huấn luyện viên trưởng của trường đại học Stanford – Kristen Smyth nhận xét trên trang web của trường. “Cô ấy là một tài năng tuyệt vời, cực kỳ nhất quán, và có các đường biểu diễn tuyệt đẹp. Aleeza cũng là một học sinh sáng giá và chúng tôi rất vui mừng bởi cô ấy sẽ tham gia SWG năm tiếp theo”.
Cuộc chạy đua thời gian
Aleeza thực hiện lịch trình luyện tập từ 06:30 đến 22:00 hàng ngày bắt đầu từ khi học lớp 3. Cô dành thời gian nghỉ tiết học mỗi buổi chiều để luyện tập bài thể dục dụng cụ của mình, mà thường kết thúc vào khoảng 19:00-21:00. Vào cuối tuần, cô có các tiết học piano và khiêu vũ Trung Quốc, cô đã qua các bài kiểm tra đàn piano lớp 8.
Hơn 10 năm qua, trong khi luôn nỗ lực luyện tập để là một vận động viên hàng đầu quốc gia, nhưng chưa bao giờ Aleeza sao lãng việc học tập của mình, 90 hoặc cao hơn là số điểm cô đạt được trong tất cả các môn học ở trường trung học. Cô bắt kịp những bài học bị bỏ lỡ chủ yếu là thông qua việc tự học trên mạng.
Ngoài âm nhạc và khiêu vũ, Aleeza cũng rất thích đọc sách, xem phim, đi xe đạp, và bình luận thời sự chính trị cũng như các tin tức nổi cộm với những đồng nghiệp của mình.
Mục tiêu Stanford
Có thể thấy rằng tuổi thọ trung bình trong sự nghiệp của một vận động viên là khoảng 20 năm, và nhiều người giải nghệ sau khi tốt nghiệp đại học, Aleeza nhận ra cần phải xem xét nghiêm túc về việc học đại học.
Vào lớp 11 thì cả việc luyện tập cho môn năng khiếu lẫn chương trình học văn hóa ở trường đã ngày một yêu cầu nhiều hơn, đặc biệt là kể từ khi có các cuộc thi quốc tế Aleeza được tham gia các phần có yêu cầu kỹ thuật cao trong khi cô ấy cũng đang ở giữa giai đoạn phải chuẩn bị cho kỳ thi đại học – kỳ thi mà cô cần phải đạt kết quả thật tốt.
Aleeza phải lựa chọn hoạt động yêu thích của mình, cô biết rằng thể dục dụng cụ không phải là một sự nghiệp lâu dài, trong khi áp lực học tập lại rất nặng nề.
Vào lúc đó, nhờ sự khuyến khích của mẹ cô – bà Sheree đã khiến Aleeza quyết định theo đuổi nền giáo dục đại học tại Đại học Stanford và cùng một lúc được tiếp tục con đường thể dục dụng cụ của mình.
Mặc dù nằm trong top 5 vận động viên thể dục dụng cụ của Canada, nhưng dường như là chưa đủ để có thể đạt được suất học bổng tại Đại học Stanford mà không có sự cống hiến và làm việc miệt mài của Aleeza.
“Tôi đã chọn Stanford bởi vì tôi biết rằng Stanford sẽ không chỉ cho tôi cơ hội để theo đuổi mục tiêu học tập và rèn luyện thể thao, mà còn thử thách giúp tôi mở ra nhiều cơ hội hơn nữa ngoài những gì tôi có thể tưởng tượng”, Aleeza chia sẻ trên trang web của trường.
Cô đã chọn ngành ngôn ngữ và theo học ngôn ngữ trị liệu, hy vọng có thể giúp đỡ những người có rào cản về ngôn ngữ.
Sức mạnh thể chất và tinh thần
Với Aleeza thì môi trường ở trường học không hề tẻ nhạt và cô thấy rằng việc học ở trường là không khó khăn như việc luyện tập môn thể dục cô theo đuổi, môn thể thao mà đi cùng với đó là những khó khăn, lo lắng, và chấn thương trong suốt cuộc thi đấu.
Aleeza đã từng có nhiều chấn thương bao gồm bong gân dây chằng và gãy xương. “Đây là những thử nghiệm nguy hại đối với cả cơ thể lẫn tinh thần. Ví dụ, khi bạn quay trở lại cuộc cạnh tranh sau khi phục hồi, bạn phải làm lại các pha nguy hiểm mà gây ra chấn thương của mình, và đó quả thật là một thử thách lớn”, cô nói.
Aleeza chia sẻ thêm “Tôi phải tập luyện như bình thường cho dù có bị thương hay không. Tôi thường tập 6 giờ mỗi ngày. Khi bị thương, tôi chỉ có thể tập 4 giờ một ngày. Luyện tập với một chấn thương có thể khá đau đớn. Đôi khi con người ta phải thật mạnh mẽ”.
Cả gia đình Aleeza đều là học viên của Pháp Luân Đại Pháp, một môn khí công cổ truyền của Trung Quốc và là một trong những pháp môn tu luyện của Phật gia dựa trên các nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn. Aleeza nói rằng tu luyện Pháp Luân Đại Pháp đã giúp cô có khả năng giải quyết tốt hơn với tất cả những khó khăn, thử thách trong cuộc sống.
Sheree, mẹ cô nhận ra rằng Aleeza trưởng thành hơn so với những đứa trẻ khác. Ví dụ như việc cô ấy đã tự chăm sóc mình trong chuyến đi đến Nhật Bản với vị huấn luyện viên để tham dự thi đấu hồi Aleeza học lớp 9.
“Tôi muốn được tự lập. … Tôi nhìn vào những thử thách theo quan điểm của riêng mình. Khi tôi gặp khó khăn hay mâu thuẫn giữa các cá nhân, tôi nhìn sự việc ấy từ một quan điểm tích cực. Điều này có thể giúp tôi vượt qua mọi thứ một cách nhanh chóng”, Aleeza nói.
Đối mặt với thành tích và tai nạn
“Tôi cố gắng giải quyết tất cả mọi thứ một cách bình tĩnh như không có vấn đề gì xảy ra. Tôi không khoe khoang về thành tích của mình, bởi vì các giải thưởng là kết quả xứng đáng cho những nỗ lực của tôi. Tôi không cần phải theo đuổi chúng với quá nhiều mục đích”.
Aleeza đã ngã khỏi đòn cân trong một cuộc thi cách đây 2 năm, và trong khi bạn bè lo lắng cho cô ấy, thì cô ấy đã không hề bị tác động mà ảnh hưởng đến bài thi thể dục sàn tiếp theo.
“Tôi chỉ nghĩ là làm thế nào để thể hiện tốt nhất trong phần thi còn lại. Tôi không nhìn lại, mà chỉ hướng về phía trước”, Aleeza nói.
Chứng kiến toàn bộ sự việc, bà Sheree chia sẻ: “Trong khi nhiều năm nỗ lực luyện tập mà chỉ được đánh giá trong một khoảng thời gian ngắn, ít hơn 1 phút và 20 giây. Chỉ có 10 phút trên đòn cân bằng và bài thể dục sàn. Nó là rất khó ngay cả đối với người lớn để có thể giữ được bình tĩnh”.
Aleeza tham gia các giải đấu quốc gia tại Ottawa vào năm 2014 để chuẩn bị cho cuộc thi Commonwealth Games vào tháng 7 ở nước Anh, mặc dù cô đã có một chấn thương ở bàn chân.
Thật không may, cô lại bị thêm một chấn thương mới trong cuộc thi. “Ngày đầu tiên tôi đứng thứ 2 trong toàn đoàn nhưng đã bị thêm một chấn thương nữa trong khi thực hiện phần nhảy rào”, Aleeza nói.
Tại sao có thể tham gia với một chấn thương?
“Tôi hiểu rằng tôi cần hợp tác với đồng đội, tôn trọng quyết định của huấn luận, và phải cố gắng hết mình”, cô nói.
http://vietdaikynguyen.com/v3/
Bàn ra tán vào (0)
Các tin đã đăng
- Huỳnh Ngọc Chênh - Hôm nay đón Nguyễn Thúy Hạnh về nhà, kịch tính như phim
- "Sư Minh Tuệ" - by Đỗ Duy Ngọc / Trần Văn Giang (ghi lại)
- "Thế lực nào đã đầu độc tướng vi-xi Nguyễn Chí Vịnh?" - Lê Văn Đoành / Trần Văn Giang (ghi lại)
- NHỮNG NỮ LƯU LỪNG DANH Ở MỸ & THẾ GIỚI - TRẦN VĂN NGÀ
- Putin tiến thoái lưỡng nan vì đã tính sai nước cờ _ Hoài Việt
Vận động viên Canada gốc Trung Quốc nhận học bổng toàn phần Đại học Stanford
Aleeza Yu, một vận động viên Canada gốc Trung Quốc với bốn năm là sinh viên danh dự của một trường trung học công lập tại Canada, cô đã nhận được một suất học bổng toàn phần về chuyên ngành thể thao của Đại học Stanford danh tiếng tại Hoa Kỳ.
Thật không dễ dàng để giành được một suất học bổng toàn phần cấp bởi một trường đại học là thành viên nổi tiếng của Hiệp hội Thể thao Đại học Hoa Kỳ (National Collegiate Athletic Association, thường viết tắt là NCAA). NCAA có 1.100 trường cao đẳng và đại học có hỗ trợ sinh viên-vận động viên với hơn 20 môn thể thao. Cuộc cạnh tranh cho những suất học bổng của trường này mở cửa cho ứng viên từ khắp nơi trên thế giới và nó khá là cam go. Tỷ lệ chấp nhận của Đại học Stanford chỉ có 4,7% trong năm nay.
Aleeza, cô con gái trong một gia đình nhập cư từ Hồng Kông, đã thừa nhận rằng thể dục dụng cụ đã giúp cô có một cơ hội tuyệt vời để bước chân vào một ngôi trường đại học tốt.
Quá trình trở thành một vận động viên
Khi Aleeza Yu chỉ 4 – 5 tuổi, Aleeza nói với mẹ cô, bà Sheree Yu, rằng cô muốn học thể dục dụng cụ. Vào thời điểm đó bà Sheree cũng biết đôi chút về môn thể dục này và lúc đầu bà không ủng hộ cho lắm vì nghĩ rằng nó sẽ rất khó khăn cho con gái mình.
Nhưng “dường như có một sự thôi thúc trong tôi kêu gọi thực hiện điều đó”, Aleeza nói. Lúc 7 tuổi, màn trình diễn điêu luyện và uyển chuyển của cô trên đòn cân đã làm các huấn luyện viên ngạc nhiên trong cuộc thi năng khiếu. Aleeza nói với nhân viên tại phòng tập thể dục ở Newmarket “tôi muốn tham gia vào Thế vận hội”.
Để giúp cô con gái thực hiện ước mơ đó, Bà Sheree đã đăng ký cho cô tham gia vào một câu lạc bộ thể dục được coi là tốt nhất trong khu vực của họ. Câu lạc bộ được đặt tại Oshawa, nơi cha của Aleeza làm chủ một phòng khám vật lý trị liệu, và ở đó cách nhà họ hàng chục kilômét.
Tài năng của Aleeza nhanh chóng được phát hiện bởi phòng giáo dục địa phương, và họ đã giúp cô tìm được một trường công lập ở Oshawa nơi chào đón những học sinh năng khiếu.
Lên 9, Aleeza gia nhập đội tuyển tỉnh Ontario, cô giành giải thưởng đầu tiên trong tất cả các cuộc thi toàn Bờ Đông Canada, và là một thành viên của đội vô địch Ontario.
Đến khi 11 tuổi, Aleeza bước chân vào đội tuyển quốc gia và thi đấu trong các trận đấu quốc tế trên toàn thế giới vào những năm tiếp theo. Tháng 4 năm 2014, cô là một thành viên của đội tuyển quốc gia cao cấp của Canada, trong đó cô giành một huy chương bạc đồng đội tại cuộc thi Pacific Rim, và thêm vào danh sách các giải thưởng của cô một huy chương đồng cá nhân trong bài thể dục sàn.
“Aleeza là một vận động viên xinh đẹp và cũng là một học viên toàn diện”, huấn luyện viên trưởng của trường đại học Stanford – Kristen Smyth nhận xét trên trang web của trường. “Cô ấy là một tài năng tuyệt vời, cực kỳ nhất quán, và có các đường biểu diễn tuyệt đẹp. Aleeza cũng là một học sinh sáng giá và chúng tôi rất vui mừng bởi cô ấy sẽ tham gia SWG năm tiếp theo”.
Cuộc chạy đua thời gian
Aleeza thực hiện lịch trình luyện tập từ 06:30 đến 22:00 hàng ngày bắt đầu từ khi học lớp 3. Cô dành thời gian nghỉ tiết học mỗi buổi chiều để luyện tập bài thể dục dụng cụ của mình, mà thường kết thúc vào khoảng 19:00-21:00. Vào cuối tuần, cô có các tiết học piano và khiêu vũ Trung Quốc, cô đã qua các bài kiểm tra đàn piano lớp 8.
Hơn 10 năm qua, trong khi luôn nỗ lực luyện tập để là một vận động viên hàng đầu quốc gia, nhưng chưa bao giờ Aleeza sao lãng việc học tập của mình, 90 hoặc cao hơn là số điểm cô đạt được trong tất cả các môn học ở trường trung học. Cô bắt kịp những bài học bị bỏ lỡ chủ yếu là thông qua việc tự học trên mạng.
Ngoài âm nhạc và khiêu vũ, Aleeza cũng rất thích đọc sách, xem phim, đi xe đạp, và bình luận thời sự chính trị cũng như các tin tức nổi cộm với những đồng nghiệp của mình.
Mục tiêu Stanford
Có thể thấy rằng tuổi thọ trung bình trong sự nghiệp của một vận động viên là khoảng 20 năm, và nhiều người giải nghệ sau khi tốt nghiệp đại học, Aleeza nhận ra cần phải xem xét nghiêm túc về việc học đại học.
Vào lớp 11 thì cả việc luyện tập cho môn năng khiếu lẫn chương trình học văn hóa ở trường đã ngày một yêu cầu nhiều hơn, đặc biệt là kể từ khi có các cuộc thi quốc tế Aleeza được tham gia các phần có yêu cầu kỹ thuật cao trong khi cô ấy cũng đang ở giữa giai đoạn phải chuẩn bị cho kỳ thi đại học – kỳ thi mà cô cần phải đạt kết quả thật tốt.
Aleeza phải lựa chọn hoạt động yêu thích của mình, cô biết rằng thể dục dụng cụ không phải là một sự nghiệp lâu dài, trong khi áp lực học tập lại rất nặng nề.
Vào lúc đó, nhờ sự khuyến khích của mẹ cô – bà Sheree đã khiến Aleeza quyết định theo đuổi nền giáo dục đại học tại Đại học Stanford và cùng một lúc được tiếp tục con đường thể dục dụng cụ của mình.
Mặc dù nằm trong top 5 vận động viên thể dục dụng cụ của Canada, nhưng dường như là chưa đủ để có thể đạt được suất học bổng tại Đại học Stanford mà không có sự cống hiến và làm việc miệt mài của Aleeza.
“Tôi đã chọn Stanford bởi vì tôi biết rằng Stanford sẽ không chỉ cho tôi cơ hội để theo đuổi mục tiêu học tập và rèn luyện thể thao, mà còn thử thách giúp tôi mở ra nhiều cơ hội hơn nữa ngoài những gì tôi có thể tưởng tượng”, Aleeza chia sẻ trên trang web của trường.
Cô đã chọn ngành ngôn ngữ và theo học ngôn ngữ trị liệu, hy vọng có thể giúp đỡ những người có rào cản về ngôn ngữ.
Sức mạnh thể chất và tinh thần
Với Aleeza thì môi trường ở trường học không hề tẻ nhạt và cô thấy rằng việc học ở trường là không khó khăn như việc luyện tập môn thể dục cô theo đuổi, môn thể thao mà đi cùng với đó là những khó khăn, lo lắng, và chấn thương trong suốt cuộc thi đấu.
Aleeza đã từng có nhiều chấn thương bao gồm bong gân dây chằng và gãy xương. “Đây là những thử nghiệm nguy hại đối với cả cơ thể lẫn tinh thần. Ví dụ, khi bạn quay trở lại cuộc cạnh tranh sau khi phục hồi, bạn phải làm lại các pha nguy hiểm mà gây ra chấn thương của mình, và đó quả thật là một thử thách lớn”, cô nói.
Aleeza chia sẻ thêm “Tôi phải tập luyện như bình thường cho dù có bị thương hay không. Tôi thường tập 6 giờ mỗi ngày. Khi bị thương, tôi chỉ có thể tập 4 giờ một ngày. Luyện tập với một chấn thương có thể khá đau đớn. Đôi khi con người ta phải thật mạnh mẽ”.
Cả gia đình Aleeza đều là học viên của Pháp Luân Đại Pháp, một môn khí công cổ truyền của Trung Quốc và là một trong những pháp môn tu luyện của Phật gia dựa trên các nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn. Aleeza nói rằng tu luyện Pháp Luân Đại Pháp đã giúp cô có khả năng giải quyết tốt hơn với tất cả những khó khăn, thử thách trong cuộc sống.
Sheree, mẹ cô nhận ra rằng Aleeza trưởng thành hơn so với những đứa trẻ khác. Ví dụ như việc cô ấy đã tự chăm sóc mình trong chuyến đi đến Nhật Bản với vị huấn luyện viên để tham dự thi đấu hồi Aleeza học lớp 9.
“Tôi muốn được tự lập. … Tôi nhìn vào những thử thách theo quan điểm của riêng mình. Khi tôi gặp khó khăn hay mâu thuẫn giữa các cá nhân, tôi nhìn sự việc ấy từ một quan điểm tích cực. Điều này có thể giúp tôi vượt qua mọi thứ một cách nhanh chóng”, Aleeza nói.
Đối mặt với thành tích và tai nạn
“Tôi cố gắng giải quyết tất cả mọi thứ một cách bình tĩnh như không có vấn đề gì xảy ra. Tôi không khoe khoang về thành tích của mình, bởi vì các giải thưởng là kết quả xứng đáng cho những nỗ lực của tôi. Tôi không cần phải theo đuổi chúng với quá nhiều mục đích”.
Aleeza đã ngã khỏi đòn cân trong một cuộc thi cách đây 2 năm, và trong khi bạn bè lo lắng cho cô ấy, thì cô ấy đã không hề bị tác động mà ảnh hưởng đến bài thi thể dục sàn tiếp theo.
“Tôi chỉ nghĩ là làm thế nào để thể hiện tốt nhất trong phần thi còn lại. Tôi không nhìn lại, mà chỉ hướng về phía trước”, Aleeza nói.
Chứng kiến toàn bộ sự việc, bà Sheree chia sẻ: “Trong khi nhiều năm nỗ lực luyện tập mà chỉ được đánh giá trong một khoảng thời gian ngắn, ít hơn 1 phút và 20 giây. Chỉ có 10 phút trên đòn cân bằng và bài thể dục sàn. Nó là rất khó ngay cả đối với người lớn để có thể giữ được bình tĩnh”.
Aleeza tham gia các giải đấu quốc gia tại Ottawa vào năm 2014 để chuẩn bị cho cuộc thi Commonwealth Games vào tháng 7 ở nước Anh, mặc dù cô đã có một chấn thương ở bàn chân.
Thật không may, cô lại bị thêm một chấn thương mới trong cuộc thi. “Ngày đầu tiên tôi đứng thứ 2 trong toàn đoàn nhưng đã bị thêm một chấn thương nữa trong khi thực hiện phần nhảy rào”, Aleeza nói.
Tại sao có thể tham gia với một chấn thương?
“Tôi hiểu rằng tôi cần hợp tác với đồng đội, tôn trọng quyết định của huấn luận, và phải cố gắng hết mình”, cô nói.
http://vietdaikynguyen.com/v3/