Văn Học & Nghệ Thuật
Vàng rơi, vàng rơi, thu mênh mông ....
Ô hay buồn vương cây ngô đồng
Vàng rơi, vàng rơi, thu mênh mông ...
Hai câu thơ này của nhà thơ Bích Khê tôi đã đọc được từ ngày còn rất nhỏ, khoảng 13, 14 tuổi. Đọc ké trong sách của chị tôi, hình như trong cuốn Việt Nam thi nhân tiền chiến của Hoài Thanh - Hoài Chân. Một cuốn sách đối với một đứa trẻ 13, 14 tuổi như tôi lúc ấy là rất dày, lẽ ra phải tạo ra cho tôi cảm giác ngao ngán. Nhưng riêng cuốn sách này thì ngược lại, tôi lại thấy khá thú vị, mặc dù tôi chỉ đọc lướt qua phần bình và chủ yếu đi tìm đọc phần thơ của các tác giả khác nhau.
Và dù chẳng cố tình nhớ, nhưng không hiểu sao những câu thơ đẹp của nhiều tác giả đã chui vào ký ức tôi cho đến tận bây giờ. Như hai câu thơ của Bích Khê mà tôi vừa trích ở trên. (Mở ngoặc chút: Tôi cũng rất thích mấy câu thơ trào phúng của Tú Mỡ: "Cây tươi tốt lá còn xanh ngắt/Bói đâu ra lác đác lá ngô vàng/Trên đường đi nóng giãy như rang/Cảnh tuyết phủ mơ màng thêm quái lạ", dường như để mỉa mai chính những câu thơ kiểu như trên, mà đến giờ tôi vẫn cho là những câu thơ tả cảnh rất đẹp, dù cảnh ấy tôi cũng chỉ tưởng tượng thôi chứ chưa bao được ngắm tận mắt).
Các bạn có thể đọc thêm về nhà thơ tài hoa mệnh yểu Bích Khê ở đây: http://vi.wikipedia.org/wiki/B%C3%ADch_Kh%C3%AA
Còn đây là một mẩu tin khác có liên quan đến cả PD và BK: http://thethaovanhoa.vn/van-hoa-toan-canh/nhac-si-pham-duy-tim-thay-di-khuc-trong-tho-bich-khe-n20100908070942220.htm
Hôm nay, tôi nhớ lại mấy câu thơ này khi nhận được một bài tản văn của anh Hoàng Anh Dũng, người bạn thơ của tôi mà các bạn đã quen qua trang blog này. Không cần giới thiệu thêm gì nữa, các bạn đọc vào ở dưới đây nhé.
Enjoy!
------------------------------
VẦN THƠ SẦU RỤNG …
Hôm nay tôi tình cờ gặp lại một câu thơ cổ : Ngô đồng nhất diệp lạc, thiên hạ cộng tri thu - nghĩa là một lá ngô đồng rụng, thiên hạ đều biết mùa thu tới …một câu thơ đẹp và buồn man mác .
Nhưng bây giờ không phải mùa Thu. Thu qua rồi.Không có gì rụng để báo mùa Xuân về. Nhưng thiên hạ đều biết có một ngôi sao đã rụng. Vâng Phạm Duy đã đi rồi. Tôi muốn gởi ông bài thơ sau đây :
BÀI THƠ PHẠM DUY
Áo anh sứt chỉ đường tà
Đường chiều lá rụng tình ca hẹn hò
Cỏ hồng nước mắt mùa thu
Vần thơ sầu rụng rong ca phố buồn
Ngày trở về quán bên đường
Đưa em tìm động hoa vàng ngày xưa
Giọt mưa trên lá viễn du
Bên cầu biên giới tiếng thu người về
Thuyền viễn xứ bà mẹ quê
Quê nghèo người lính trẻ về miền trung
Ngậm ngùi hoa rụng ven sông
Bên ni bên nớ chỉ chừng đó thôi
Nếu một mai em sẽ qua đời
Nghìn trùng xa cách mưa rơi tuổi hồng
Cô hái mơ nụ tầm xuân
Tìm nhau ngày đó chúng mình về đây
Mây trôi trôi hết một đời
Kiếp sau xin giữ lại đời cho nhau
Bài ca trăng bài ca sao
Gọi em là đóa hoa sầu đêm xuân
Đường em đi dạ lai hương
Khi xưa ta bé cây đàn bỏ quên
Tuổi bâng khuâng tuổi thần tiên
Con chim nhỏ trên cành yêu đương
Mầu thời gian thú đau thương
Khúc ca ly biệt chủ nhật buồn mưa rơi
Sầu hai khía cạnh cuộc đời
Cơn đau tình ái tiếng đàn tôi tình cầm
Thu ca điệu ru đơn
Về thôi mơ mộng cuộc tình tàn nhớ thương ....
Tôi nghĩ chắc hẳn PD đã nhìn ra bài thơ này rồi. Vâng đó là một bài thơ mà từng câu từng chữ là của ông, không thêm, không bớt một chút nào. Nó được làm từ một số tựa bài hát của ông.
Cỏ hồng nước mắt mùa thu
Vần thơ sầu rụng rong ca phố buồn
Tôi chỉ là người sắp đặt lại. Vậy thôi !
Hoàng Anh Dũng
01/2013
------------------------
Viết tiếp sáng 6/2/2013
Hai câu thơ của Bích Khê tôi đã chép theo trí nhớ như trên. Nhưng sáng nay tôi nhận được comment của anh HAD về từ đầu tiên trong 2 câu thơ trên như sau:
Đôi khi tôi cũng quên khuấy đi mất là Bích
Khê có bài Tỳ Bà , trong đó hai câu kết rất tuyệt :
Ơ hay buồn vương cây ngô đồng
Vàng rơi! vàng rơi: Thu mênh mông.
(Nếu thay ơ hay bằng ô hay là hỏng liền ! - nhiều nhà đã bình luận như vậy ).
Riêng tôi (tức là chủ blog này, là PA ấy), thì có lẽ vì đã nhớ 2 từ "ô hay" từ nhỏ nên lại thấy "ô hay" hay hơn là "ơ hay". Thôi thì "xấu đẹp tùy người đối diện", tôi cứ chép comment của anh Dũng lên đây để chia sẻ với mọi người vậy. Có thể hôm nào khác tôi sẽ thử tìm hiểu xem "ô hay" và "ơ hay" có những gì khác nhau về ý nghĩa biểu cảm, và vì vậy, chọn từ nào (ô hay là ơ) thì hợp hơn với 2 câu thơ trên.
Và chúc mọi người những ngày nghỉ đón Tết nhẹ nhàng, thư thái.
http://bloganhvu.blogspot.com/2013/02/vang-roi-vang-roi-thu-menh-mong.html
Bàn ra tán vào (0)
Vàng rơi, vàng rơi, thu mênh mông ....
Ô hay buồn vương cây ngô đồng
Vàng rơi, vàng rơi, thu mênh mông ...
Hai câu thơ này của nhà thơ Bích Khê tôi đã đọc được từ ngày còn rất nhỏ, khoảng 13, 14 tuổi. Đọc ké trong sách của chị tôi, hình như trong cuốn Việt Nam thi nhân tiền chiến của Hoài Thanh - Hoài Chân. Một cuốn sách đối với một đứa trẻ 13, 14 tuổi như tôi lúc ấy là rất dày, lẽ ra phải tạo ra cho tôi cảm giác ngao ngán. Nhưng riêng cuốn sách này thì ngược lại, tôi lại thấy khá thú vị, mặc dù tôi chỉ đọc lướt qua phần bình và chủ yếu đi tìm đọc phần thơ của các tác giả khác nhau.
Và dù chẳng cố tình nhớ, nhưng không hiểu sao những câu thơ đẹp của nhiều tác giả đã chui vào ký ức tôi cho đến tận bây giờ. Như hai câu thơ của Bích Khê mà tôi vừa trích ở trên. (Mở ngoặc chút: Tôi cũng rất thích mấy câu thơ trào phúng của Tú Mỡ: "Cây tươi tốt lá còn xanh ngắt/Bói đâu ra lác đác lá ngô vàng/Trên đường đi nóng giãy như rang/Cảnh tuyết phủ mơ màng thêm quái lạ", dường như để mỉa mai chính những câu thơ kiểu như trên, mà đến giờ tôi vẫn cho là những câu thơ tả cảnh rất đẹp, dù cảnh ấy tôi cũng chỉ tưởng tượng thôi chứ chưa bao được ngắm tận mắt).
Các bạn có thể đọc thêm về nhà thơ tài hoa mệnh yểu Bích Khê ở đây: http://vi.wikipedia.org/wiki/B%C3%ADch_Kh%C3%AA
Còn đây là một mẩu tin khác có liên quan đến cả PD và BK: http://thethaovanhoa.vn/van-hoa-toan-canh/nhac-si-pham-duy-tim-thay-di-khuc-trong-tho-bich-khe-n20100908070942220.htm
Hôm nay, tôi nhớ lại mấy câu thơ này khi nhận được một bài tản văn của anh Hoàng Anh Dũng, người bạn thơ của tôi mà các bạn đã quen qua trang blog này. Không cần giới thiệu thêm gì nữa, các bạn đọc vào ở dưới đây nhé.
Enjoy!
------------------------------
VẦN THƠ SẦU RỤNG …
Hôm nay tôi tình cờ gặp lại một câu thơ cổ : Ngô đồng nhất diệp lạc, thiên hạ cộng tri thu - nghĩa là một lá ngô đồng rụng, thiên hạ đều biết mùa thu tới …một câu thơ đẹp và buồn man mác .
Nhưng bây giờ không phải mùa Thu. Thu qua rồi.Không có gì rụng để báo mùa Xuân về. Nhưng thiên hạ đều biết có một ngôi sao đã rụng. Vâng Phạm Duy đã đi rồi. Tôi muốn gởi ông bài thơ sau đây :
BÀI THƠ PHẠM DUY
Áo anh sứt chỉ đường tà
Đường chiều lá rụng tình ca hẹn hò
Cỏ hồng nước mắt mùa thu
Vần thơ sầu rụng rong ca phố buồn
Ngày trở về quán bên đường
Đưa em tìm động hoa vàng ngày xưa
Giọt mưa trên lá viễn du
Bên cầu biên giới tiếng thu người về
Thuyền viễn xứ bà mẹ quê
Quê nghèo người lính trẻ về miền trung
Ngậm ngùi hoa rụng ven sông
Bên ni bên nớ chỉ chừng đó thôi
Nếu một mai em sẽ qua đời
Nghìn trùng xa cách mưa rơi tuổi hồng
Cô hái mơ nụ tầm xuân
Tìm nhau ngày đó chúng mình về đây
Mây trôi trôi hết một đời
Kiếp sau xin giữ lại đời cho nhau
Bài ca trăng bài ca sao
Gọi em là đóa hoa sầu đêm xuân
Đường em đi dạ lai hương
Khi xưa ta bé cây đàn bỏ quên
Tuổi bâng khuâng tuổi thần tiên
Con chim nhỏ trên cành yêu đương
Mầu thời gian thú đau thương
Khúc ca ly biệt chủ nhật buồn mưa rơi
Sầu hai khía cạnh cuộc đời
Cơn đau tình ái tiếng đàn tôi tình cầm
Thu ca điệu ru đơn
Về thôi mơ mộng cuộc tình tàn nhớ thương ....
Tôi nghĩ chắc hẳn PD đã nhìn ra bài thơ này rồi. Vâng đó là một bài thơ mà từng câu từng chữ là của ông, không thêm, không bớt một chút nào. Nó được làm từ một số tựa bài hát của ông.
Cỏ hồng nước mắt mùa thu
Vần thơ sầu rụng rong ca phố buồn
Tôi chỉ là người sắp đặt lại. Vậy thôi !
Hoàng Anh Dũng
01/2013
------------------------
Viết tiếp sáng 6/2/2013
Hai câu thơ của Bích Khê tôi đã chép theo trí nhớ như trên. Nhưng sáng nay tôi nhận được comment của anh HAD về từ đầu tiên trong 2 câu thơ trên như sau:
Đôi khi tôi cũng quên khuấy đi mất là Bích
Khê có bài Tỳ Bà , trong đó hai câu kết rất tuyệt :
Ơ hay buồn vương cây ngô đồng
Vàng rơi! vàng rơi: Thu mênh mông.
(Nếu thay ơ hay bằng ô hay là hỏng liền ! - nhiều nhà đã bình luận như vậy ).
Riêng tôi (tức là chủ blog này, là PA ấy), thì có lẽ vì đã nhớ 2 từ "ô hay" từ nhỏ nên lại thấy "ô hay" hay hơn là "ơ hay". Thôi thì "xấu đẹp tùy người đối diện", tôi cứ chép comment của anh Dũng lên đây để chia sẻ với mọi người vậy. Có thể hôm nào khác tôi sẽ thử tìm hiểu xem "ô hay" và "ơ hay" có những gì khác nhau về ý nghĩa biểu cảm, và vì vậy, chọn từ nào (ô hay là ơ) thì hợp hơn với 2 câu thơ trên.
Và chúc mọi người những ngày nghỉ đón Tết nhẹ nhàng, thư thái.
http://bloganhvu.blogspot.com/2013/02/vang-roi-vang-roi-thu-menh-mong.html