Di Sản Hồ Chí Minh
Vợ chồng nhặt ve chai sống trong chiếc xe đẩy vỏn vẹn 1 mét vuông ở Sài Gòn
Không có nhà cửa, vợ chồng anh Nguyễn Văn Hùng và chị Nguyễn Thị A lấy bốt điện, chiếc xe đẩy 1 mét vuông làm chỗ trú ngụ trong suốt hơn 2 năm qua ở Sài Gòn.
Không có nhà cửa, vợ chồng anh Nguyễn Văn Hùng và chị Nguyễn Thị A lấy bốt điện, chiếc xe đẩy 1 mét vuông làm chỗ trú ngụ trong suốt hơn 2 năm qua ở Sài Gòn.
Chị bán trái cây, anh bán sữa đậu nành thương nhau sau đổ vỡ
Chúng tôi tình cờ gặp anh Hùng và chị A trong một buổi chiều cuối tháng 12/2016, khi anh Hùng đang đẩy chiếc xe để nhặt ve chai trên phố Sài Gòn.
Bên trong chiếc xe nhỏ chỉ chừng 1 mét vuông, chị A nằm cuộn tròn trên chiếc võng mắc ngang, ôm đứa con nhỏ ru ngủ.
Quá bất ngờ với hình ảnh ấy, chúng tôi đã theo xe anh Hùng đẩy để được tận mắt chứng kiến, nghe câu chuyện mưu sinh của gia đình trên chiếc xe đẩy được chọn làm nhà "độc nhất vô nhị" này.
Chiếc xe đẩy 1 mét vuông là nhà của vợ chồng anh Hùng.
Anh Hùng là dân Sài Gòn gốc, năm nay đã 51 tuổi. Nhiều năm trước, anh cũng có một gia đình hạnh phúc với người phụ nữ khác và có 2 đứa con, nhưng "đã không còn nữa rồi!".
"Ngày xưa, tôi làm nghề bán sữa đậu nành. Thế nhưng, sau đó tôi và vợ chia tay mà giờ nghĩ lại là do duyên số chứ không phải một lý do nào khác. Tôi tiếp tục với nghề bán sữa đậu nuôi các con đến khi chúng lấy vợ gả chồng thì tôi quen A!", anh Hùng kể rồi nhìn về phía chị A.
Vợ chồng anh Hùng sửa lại chiếc xe đẩy chuẩn bị 1 ngày đi lượm ve chai.
Rời khỏi chiếc xe đẩy, chị A ôm con ngồi xuống vỉa hè một góc đường rồi góp chuyện.
"Ai cũng bảo tôi và anh ấy (anh Hùng – PV) gặp nhau là do duyên số. Ngày xưa tôi cũng có gia đình, có chồng rồi sinh được 4 đứa con, nhưng vì không hợp nhau nên chia tay.
Ở cùng một xóm với nhau, tôi bán trái cây đầu hẻm còn anh Hùng bán sữa đậu nành cuối hẻm. Vì thương nhau sau đổ vỡ gia đình nên cả hai đến với nhau, chung sống đến giờ đã gần 4 năm", chị A bộc bạch.
Năm 2013 vợ chồng anh Hùng có 1 đứa con gái ở chung. Trong ảnh, đứa con vui chơi cùng người cháu của chị A.
Đến với nhau, cả hai anh chị đều không nhận được sự đồng cảm từ gia đình. Không nhà, không tài sản, họ dắt díu nhau ra ngoài mưu sinh với nghề nhặt ve chai kiếm sống.
Anh Hùng nói: "Khi đó, chúng tôi nghĩ rất nhiều rồi mới quyết định gạt bỏ tất cả để sống cho mình.
Không có tiền bạc trong tay, cả hai hàng ngày đi khắp các ngóc nghách ở Sài Gòn nhặt từng bao nilon, tấm bìa các tông, chai nước bỏ đi để bán kiếm tiền sống qua ngày.
Khi đêm xuống, chúng tôi bạ đâu ngủ đó, khi thì ở công viên, trước hiên nhà, hàng quán hay vỉa hè, miễn ngon giấc để ngày mới tiếp tục sống".
Sau một ngày mưu sinh, chị A cùng con ruột và đứa cháu ngủ trên chiếc xe đẩy.
Đầu năm 2013, chị A có tin vui rồi sinh một bé gái. Thương cả hai anh chị không nhà cửa, tiền bạc nên em gái chị A đã cho một chiếc xe đẩy. Anh Hùng sau đó cột thêm nhiều cây gỗ, hàn cây sắt, lợp mái bằng bao nilon để mắc chiếc võng nhỏ cho chị A lấy chỗ nằm ôm con.
Dẫn chúng tôi ra chiếc xe đẩy, chị A bùi ngùi tâm sự: "Chiếc xe này chỉ vỏn vẹn được 1 mét vuông thôi, cũ kĩ rồi! Cứ ban ngày anh ấy đẩy xe cho hai mẹ con tôi nằm bên trong để nhặt ve chai kiếm tiền mua cơm, mua sữa cho con. Đêm đến, hai mẹ con tôi ngủ trên xe còn anh ấy ngủ gần bốt điện.
Tuy biết nguy hiểm nhưng không còn cách nào khác, sống ngày nào biết ngày đó vậy…".
Hỉnh ảnh chiếc xe đẩy 1 mét vuông là nhà nơi nằm ngủ của 2 mẹ con cùng đứa cháu chị A.
Mong muốn có chiếc xe đẩy đàng hoàng hơn
Nhìn vào bên trong chiếc xe, chúng tôi cũng giật mình vì nó quá nhỏ để gọi là nhà. Hơn 2 năm qua, hai mẹ con chị A phải sống trong chiếc xe là một kỳ tích, nhưng đó là một kỳ tích đau lòng… Không ai dám tưởng tượng sao họ có thể sống được như vậy?
Người em gái chị A vì cuộc sống quá khó khăn cũng đã gửi một đứa con gái nhỏ theo vợ chồng chị nhặt ve chai mưu sinh. Khi đứa con chung cứng cáp hơn, chị A để con nằm bên trong xe đẩy cho cháu gái trông nom rồi cùng anh Hùng đẩy xe đi nhặt nhạnh đồ bỏ đi để bán.
Khi vợ con ngủ yên giấc trên chiếc xe 1 mét vuông thì anh Hùng chọn bốt điện làm nơi ngả lưng sau 1 ngày mệt nhọc lượm ve chai.
Anh Hùng bảo, hàng ngày từ 4h sáng, hai anh chị đẩy xe đi nhặt ve chai đến trưa thì ghé quán mua cơm cho 4 miệng ăn. Sau đó, tiếp tục nhặt đến 4h chiều thì kiếm một góc đường phân loại ra để bán.
"Ngày nào thu nhập cũng khoảng 70 đến 100 ngàn đồng, như thế đủ ăn cơm. Khi mọi người ngủ, thì chúng tôi lại đẩy xe đi nhặt ve chai từ 10h khuya đến 4h sáng ngày hôm sau", chị A nói.
Đang trò chuyện với chúng tôi, đứa con chung của hai anh chị chạy chập chững lại khóc đòi bế. Ôm con trong người, chị A dỗ dành nựng nịu rồi đưa anh Hùng bế.
Cảnh tượng khiến mọi người không khỏi xót xa.
Chị A ngậm ngùi: "Từ khi chào đời đến giờ con tôi chưa biết đến món đồ chơi nào. Tôi cũng không có sữa mà cho con bú như bao người mẹ khác…".
Nhìn đôi chân nhỏ xíu, đen nhẻm, lại không được mang dép của đứa con anh Hùng khiến chúng tôi cũng không cầm lòng nổi vì sự thiếu thốn của gia đình nhỏ ấy.
Nói về mong ước của mình, anh Hùng bảo, chỉ muốn có một chiếc xe đẩy đàng hoàng hơn, vững chắc hơn để chị A và đứa con ngủ an toàn trên đường đi nhặt ve chai. Bởi chiếc xe hiện tại đã quá cũ, hư bánh nên đẩy đi khá khó nhọc.
"Còn về tương lai cũng muốn cho con được đến trường nên hai vợ chồng sẽ cố gắng!", anh Hùng nghẹn ngào bày tỏ.
Vợ chồng nhặt ve chai và chiếc xe đẩy 1 mét vuông là nhà ở Sài Gòn
Không có nhà cửa, vợ chồng anh Nguyễn Văn Hùng và chị Nguyễn Thị A lấy bốt điện, chiếc xe đẩy 1 mét vuông làm chỗ trú ngụ trong suốt hơn 2 năm qua ở Sài Gòn.
Chị bán trái cây, anh bán sữa đậu nành thương nhau sau đổ vỡ
Chúng tôi tình cờ gặp anh Hùng và chị A trong một buổi chiều cuối tháng 12/2016, khi anh Hùng đang đẩy chiếc xe để nhặt ve chai trên phố Sài Gòn.
Bên trong chiếc xe nhỏ chỉ chừng 1 mét vuông, chị A nằm cuộn tròn trên chiếc võng mắc ngang, ôm đứa con nhỏ ru ngủ.
Quá bất ngờ với hình ảnh ấy, chúng tôi đã theo xe anh Hùng đẩy để được tận mắt chứng kiến, nghe câu chuyện mưu sinh của gia đình trên chiếc xe đẩy được chọn làm nhà "độc nhất vô nhị" này.
Chiếc xe đẩy 1 mét vuông là nhà của vợ chồng anh Hùng.
Anh Hùng là dân Sài Gòn gốc, năm nay đã 51 tuổi. Nhiều năm trước, anh cũng có một gia đình hạnh phúc với người phụ nữ khác và có 2 đứa con, nhưng "đã không còn nữa rồi!".
"Ngày xưa, tôi làm nghề bán sữa đậu nành. Thế nhưng, sau đó tôi và vợ chia tay mà giờ nghĩ lại là do duyên số chứ không phải một lý do nào khác. Tôi tiếp tục với nghề bán sữa đậu nuôi các con đến khi chúng lấy vợ gả chồng thì tôi quen A!", anh Hùng kể rồi nhìn về phía chị A.
Vợ chồng anh Hùng sửa lại chiếc xe đẩy chuẩn bị 1 ngày đi lượm ve chai.
Rời khỏi chiếc xe đẩy, chị A ôm con ngồi xuống vỉa hè một góc đường rồi góp chuyện.
"Ai cũng bảo tôi và anh ấy (anh Hùng – PV) gặp nhau là do duyên số. Ngày xưa tôi cũng có gia đình, có chồng rồi sinh được 4 đứa con, nhưng vì không hợp nhau nên chia tay.
Ở cùng một xóm với nhau, tôi bán trái cây đầu hẻm còn anh Hùng bán sữa đậu nành cuối hẻm. Vì thương nhau sau đổ vỡ gia đình nên cả hai đến với nhau, chung sống đến giờ đã gần 4 năm", chị A bộc bạch.
Năm 2013 vợ chồng anh Hùng có 1 đứa con gái ở chung. Trong ảnh, đứa con vui chơi cùng người cháu của chị A.
Đến với nhau, cả hai anh chị đều không nhận được sự đồng cảm từ gia đình. Không nhà, không tài sản, họ dắt díu nhau ra ngoài mưu sinh với nghề nhặt ve chai kiếm sống.
Anh Hùng nói: "Khi đó, chúng tôi nghĩ rất nhiều rồi mới quyết định gạt bỏ tất cả để sống cho mình.
Không có tiền bạc trong tay, cả hai hàng ngày đi khắp các ngóc nghách ở Sài Gòn nhặt từng bao nilon, tấm bìa các tông, chai nước bỏ đi để bán kiếm tiền sống qua ngày.
Khi đêm xuống, chúng tôi bạ đâu ngủ đó, khi thì ở công viên, trước hiên nhà, hàng quán hay vỉa hè, miễn ngon giấc để ngày mới tiếp tục sống".
Sau một ngày mưu sinh, chị A cùng con ruột và đứa cháu ngủ trên chiếc xe đẩy.
Đầu năm 2013, chị A có tin vui rồi sinh một bé gái. Thương cả hai anh chị không nhà cửa, tiền bạc nên em gái chị A đã cho một chiếc xe đẩy. Anh Hùng sau đó cột thêm nhiều cây gỗ, hàn cây sắt, lợp mái bằng bao nilon để mắc chiếc võng nhỏ cho chị A lấy chỗ nằm ôm con.
Dẫn chúng tôi ra chiếc xe đẩy, chị A bùi ngùi tâm sự: "Chiếc xe này chỉ vỏn vẹn được 1 mét vuông thôi, cũ kĩ rồi! Cứ ban ngày anh ấy đẩy xe cho hai mẹ con tôi nằm bên trong để nhặt ve chai kiếm tiền mua cơm, mua sữa cho con. Đêm đến, hai mẹ con tôi ngủ trên xe còn anh ấy ngủ gần bốt điện.
Tuy biết nguy hiểm nhưng không còn cách nào khác, sống ngày nào biết ngày đó vậy…".
Hỉnh ảnh chiếc xe đẩy 1 mét vuông là nhà nơi nằm ngủ của 2 mẹ con cùng đứa cháu chị A.
Mong muốn có chiếc xe đẩy đàng hoàng hơn
Nhìn vào bên trong chiếc xe, chúng tôi cũng giật mình vì nó quá nhỏ để gọi là nhà. Hơn 2 năm qua, hai mẹ con chị A phải sống trong chiếc xe là một kỳ tích, nhưng đó là một kỳ tích đau lòng… Không ai dám tưởng tượng sao họ có thể sống được như vậy?
Người em gái chị A vì cuộc sống quá khó khăn cũng đã gửi một đứa con gái nhỏ theo vợ chồng chị nhặt ve chai mưu sinh. Khi đứa con chung cứng cáp hơn, chị A để con nằm bên trong xe đẩy cho cháu gái trông nom rồi cùng anh Hùng đẩy xe đi nhặt nhạnh đồ bỏ đi để bán.
Khi vợ con ngủ yên giấc trên chiếc xe 1 mét vuông thì anh Hùng chọn bốt điện làm nơi ngả lưng sau 1 ngày mệt nhọc lượm ve chai.
Anh Hùng bảo, hàng ngày từ 4h sáng, hai anh chị đẩy xe đi nhặt ve chai đến trưa thì ghé quán mua cơm cho 4 miệng ăn. Sau đó, tiếp tục nhặt đến 4h chiều thì kiếm một góc đường phân loại ra để bán.
"Ngày nào thu nhập cũng khoảng 70 đến 100 ngàn đồng, như thế đủ ăn cơm. Khi mọi người ngủ, thì chúng tôi lại đẩy xe đi nhặt ve chai từ 10h khuya đến 4h sáng ngày hôm sau", chị A nói.
Đang trò chuyện với chúng tôi, đứa con chung của hai anh chị chạy chập chững lại khóc đòi bế. Ôm con trong người, chị A dỗ dành nựng nịu rồi đưa anh Hùng bế.
Cảnh tượng khiến mọi người không khỏi xót xa.
Chị A ngậm ngùi: "Từ khi chào đời đến giờ con tôi chưa biết đến món đồ chơi nào. Tôi cũng không có sữa mà cho con bú như bao người mẹ khác…".
Nhìn đôi chân nhỏ xíu, đen nhẻm, lại không được mang dép của đứa con anh Hùng khiến chúng tôi cũng không cầm lòng nổi vì sự thiếu thốn của gia đình nhỏ ấy.
Nói về mong ước của mình, anh Hùng bảo, chỉ muốn có một chiếc xe đẩy đàng hoàng hơn, vững chắc hơn để chị A và đứa con ngủ an toàn trên đường đi nhặt ve chai. Bởi chiếc xe hiện tại đã quá cũ, hư bánh nên đẩy đi khá khó nhọc.
"Còn về tương lai cũng muốn cho con được đến trường nên hai vợ chồng sẽ cố gắng!", anh Hùng nghẹn ngào bày tỏ.
Vợ chồng nhặt ve chai và chiếc xe đẩy 1 mét vuông là nhà ở Sài Gòn
theo Trí Thức Trẻ
Bàn ra tán vào (0)
Các tin đã đăng
- "Hiệu ứng nói phét!" - by Văn Quang / Trần Văn Giang (ghi lại)
- Phiếm luận, chuyện Nhà Nước ta!!! _ Di Tĩnh Đắc ( Nguyễn Bá Chổi chuyển )
- Đánh trống, đánh chiêng học lại lịch sử Sài Gòn - by FB Nguyễn Gia Việt & Trần Văn Giang (ghi lại)
- Việt Cộng: Kế hoạch gửi tiền Quỹ vắc-xin COVID-19 để lấy lãi gây ra tranh cãi
- Ân xá Quốc tế gửi bằng chứng, đòi Việt Cộng điều tra về tin tặc tấn công giới bất đồng
Vợ chồng nhặt ve chai sống trong chiếc xe đẩy vỏn vẹn 1 mét vuông ở Sài Gòn
Không có nhà cửa, vợ chồng anh Nguyễn Văn Hùng và chị Nguyễn Thị A lấy bốt điện, chiếc xe đẩy 1 mét vuông làm chỗ trú ngụ trong suốt hơn 2 năm qua ở Sài Gòn.
Không có nhà cửa, vợ chồng anh Nguyễn Văn Hùng và chị Nguyễn Thị A lấy bốt điện, chiếc xe đẩy 1 mét vuông làm chỗ trú ngụ trong suốt hơn 2 năm qua ở Sài Gòn.
Chị bán trái cây, anh bán sữa đậu nành thương nhau sau đổ vỡ
Chúng tôi tình cờ gặp anh Hùng và chị A trong một buổi chiều cuối tháng 12/2016, khi anh Hùng đang đẩy chiếc xe để nhặt ve chai trên phố Sài Gòn.
Bên trong chiếc xe nhỏ chỉ chừng 1 mét vuông, chị A nằm cuộn tròn trên chiếc võng mắc ngang, ôm đứa con nhỏ ru ngủ.
Quá bất ngờ với hình ảnh ấy, chúng tôi đã theo xe anh Hùng đẩy để được tận mắt chứng kiến, nghe câu chuyện mưu sinh của gia đình trên chiếc xe đẩy được chọn làm nhà "độc nhất vô nhị" này.
Chiếc xe đẩy 1 mét vuông là nhà của vợ chồng anh Hùng.
Anh Hùng là dân Sài Gòn gốc, năm nay đã 51 tuổi. Nhiều năm trước, anh cũng có một gia đình hạnh phúc với người phụ nữ khác và có 2 đứa con, nhưng "đã không còn nữa rồi!".
"Ngày xưa, tôi làm nghề bán sữa đậu nành. Thế nhưng, sau đó tôi và vợ chia tay mà giờ nghĩ lại là do duyên số chứ không phải một lý do nào khác. Tôi tiếp tục với nghề bán sữa đậu nuôi các con đến khi chúng lấy vợ gả chồng thì tôi quen A!", anh Hùng kể rồi nhìn về phía chị A.
Vợ chồng anh Hùng sửa lại chiếc xe đẩy chuẩn bị 1 ngày đi lượm ve chai.
Rời khỏi chiếc xe đẩy, chị A ôm con ngồi xuống vỉa hè một góc đường rồi góp chuyện.
"Ai cũng bảo tôi và anh ấy (anh Hùng – PV) gặp nhau là do duyên số. Ngày xưa tôi cũng có gia đình, có chồng rồi sinh được 4 đứa con, nhưng vì không hợp nhau nên chia tay.
Ở cùng một xóm với nhau, tôi bán trái cây đầu hẻm còn anh Hùng bán sữa đậu nành cuối hẻm. Vì thương nhau sau đổ vỡ gia đình nên cả hai đến với nhau, chung sống đến giờ đã gần 4 năm", chị A bộc bạch.
Năm 2013 vợ chồng anh Hùng có 1 đứa con gái ở chung. Trong ảnh, đứa con vui chơi cùng người cháu của chị A.
Đến với nhau, cả hai anh chị đều không nhận được sự đồng cảm từ gia đình. Không nhà, không tài sản, họ dắt díu nhau ra ngoài mưu sinh với nghề nhặt ve chai kiếm sống.
Anh Hùng nói: "Khi đó, chúng tôi nghĩ rất nhiều rồi mới quyết định gạt bỏ tất cả để sống cho mình.
Không có tiền bạc trong tay, cả hai hàng ngày đi khắp các ngóc nghách ở Sài Gòn nhặt từng bao nilon, tấm bìa các tông, chai nước bỏ đi để bán kiếm tiền sống qua ngày.
Khi đêm xuống, chúng tôi bạ đâu ngủ đó, khi thì ở công viên, trước hiên nhà, hàng quán hay vỉa hè, miễn ngon giấc để ngày mới tiếp tục sống".
Sau một ngày mưu sinh, chị A cùng con ruột và đứa cháu ngủ trên chiếc xe đẩy.
Đầu năm 2013, chị A có tin vui rồi sinh một bé gái. Thương cả hai anh chị không nhà cửa, tiền bạc nên em gái chị A đã cho một chiếc xe đẩy. Anh Hùng sau đó cột thêm nhiều cây gỗ, hàn cây sắt, lợp mái bằng bao nilon để mắc chiếc võng nhỏ cho chị A lấy chỗ nằm ôm con.
Dẫn chúng tôi ra chiếc xe đẩy, chị A bùi ngùi tâm sự: "Chiếc xe này chỉ vỏn vẹn được 1 mét vuông thôi, cũ kĩ rồi! Cứ ban ngày anh ấy đẩy xe cho hai mẹ con tôi nằm bên trong để nhặt ve chai kiếm tiền mua cơm, mua sữa cho con. Đêm đến, hai mẹ con tôi ngủ trên xe còn anh ấy ngủ gần bốt điện.
Tuy biết nguy hiểm nhưng không còn cách nào khác, sống ngày nào biết ngày đó vậy…".
Hỉnh ảnh chiếc xe đẩy 1 mét vuông là nhà nơi nằm ngủ của 2 mẹ con cùng đứa cháu chị A.
Mong muốn có chiếc xe đẩy đàng hoàng hơn
Nhìn vào bên trong chiếc xe, chúng tôi cũng giật mình vì nó quá nhỏ để gọi là nhà. Hơn 2 năm qua, hai mẹ con chị A phải sống trong chiếc xe là một kỳ tích, nhưng đó là một kỳ tích đau lòng… Không ai dám tưởng tượng sao họ có thể sống được như vậy?
Người em gái chị A vì cuộc sống quá khó khăn cũng đã gửi một đứa con gái nhỏ theo vợ chồng chị nhặt ve chai mưu sinh. Khi đứa con chung cứng cáp hơn, chị A để con nằm bên trong xe đẩy cho cháu gái trông nom rồi cùng anh Hùng đẩy xe đi nhặt nhạnh đồ bỏ đi để bán.
Khi vợ con ngủ yên giấc trên chiếc xe 1 mét vuông thì anh Hùng chọn bốt điện làm nơi ngả lưng sau 1 ngày mệt nhọc lượm ve chai.
Anh Hùng bảo, hàng ngày từ 4h sáng, hai anh chị đẩy xe đi nhặt ve chai đến trưa thì ghé quán mua cơm cho 4 miệng ăn. Sau đó, tiếp tục nhặt đến 4h chiều thì kiếm một góc đường phân loại ra để bán.
"Ngày nào thu nhập cũng khoảng 70 đến 100 ngàn đồng, như thế đủ ăn cơm. Khi mọi người ngủ, thì chúng tôi lại đẩy xe đi nhặt ve chai từ 10h khuya đến 4h sáng ngày hôm sau", chị A nói.
Đang trò chuyện với chúng tôi, đứa con chung của hai anh chị chạy chập chững lại khóc đòi bế. Ôm con trong người, chị A dỗ dành nựng nịu rồi đưa anh Hùng bế.
Cảnh tượng khiến mọi người không khỏi xót xa.
Chị A ngậm ngùi: "Từ khi chào đời đến giờ con tôi chưa biết đến món đồ chơi nào. Tôi cũng không có sữa mà cho con bú như bao người mẹ khác…".
Nhìn đôi chân nhỏ xíu, đen nhẻm, lại không được mang dép của đứa con anh Hùng khiến chúng tôi cũng không cầm lòng nổi vì sự thiếu thốn của gia đình nhỏ ấy.
Nói về mong ước của mình, anh Hùng bảo, chỉ muốn có một chiếc xe đẩy đàng hoàng hơn, vững chắc hơn để chị A và đứa con ngủ an toàn trên đường đi nhặt ve chai. Bởi chiếc xe hiện tại đã quá cũ, hư bánh nên đẩy đi khá khó nhọc.
"Còn về tương lai cũng muốn cho con được đến trường nên hai vợ chồng sẽ cố gắng!", anh Hùng nghẹn ngào bày tỏ.
Vợ chồng nhặt ve chai và chiếc xe đẩy 1 mét vuông là nhà ở Sài Gòn
theo Trí Thức Trẻ