Nhân Vật
Web-Site Của Ba Xà Mâu: Phạm Viết Đào là ai?
Cơ quan an ninh điều tra Công an thành phố Hà Nội vừa ra Lệnh khám xét khẩn cấp và Lệnh bắt khẩn cấp đối với ông Phạm Viết Đào theo Điều 258 Bộ Luật Hình sự nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam về tội “lợi dụng các quyền tự do dân chủ xâm phạm lợi ích của Nhà nước, quyền, lợi ích hợp pháp của tổ chức, công dân”. Vậy ông Phạm Viết Đào là ai? đang là câu hỏi lớn được đặt ra. Ban Biên Tập
Là Hội viên Hội Nhà văn, dịch giả nổi tiếng với các tác phẩm nổi tiếng như: Nhật ký Đặng Thùy Trâm (bản dịch tiếng Romania); một số tác phẩm văn học Romania dịch sang tiếng việt: Tình yêu hoang dã, Thơ tình Mihai Eminescu, Thánh thần và trộm cướp… Hội viên Hội Nhà báo Việt Nam với một số tác phẩm tiêu biểu như: phê bình điện ảnh, phóng sự mặt trái của cơ chế thị trường… Chỉ điểm sơ qua chúng ta cũng dễ dàng nhận thấy đây là một con người có học vấn, từng nắm giữ nhiều vị trí cốt cán trong Bộ Văn hóa. Thế nhưng, điều gì đã khiến một con người từng được coi là mạnh tay trong việc xử lý những sai phạm trong báo chí lại sa lầy vào con đường mà bản thân dư sức hiểu là lầm lỗi…. ?
Từng là một cựu quan chức thanh tra văn hóa, trên blog của mình, Đào cũng tự giới thiệu mình là một nhà văn. Có vẻ như Đào luôn cảm thấy mình là kẻ quá tài giỏi, nhưng tiếc thay “anh hùng thiếu đất dụng võ” nên bị “đày đọa”, trù dập và xung quanh mình chỉ toàn là những kẻ ngu đần, dốt nát?. Một cái nhìn thiển cận nhưng tiếc thay đó là con đường đi vào tù đày, bại hoại tư tưởng lẫn thể xác mà những người mắc bệnh “hoang tưởng” như Đào không bao giờ nhận ra. Bằng việc lập ra trang blog cá nhân mang tên “Pham Viet Dao” ông thường xuyên đăng tải các bài viết có nội dung tuyên truyền chống đối nhà nước, xuyên tạc chủ trương, chính sách của Đảng, Chính phủ, tung hỏa mù dư luận và gây mất ổn định chính trị. Dạo gần đây trên blog của Đào còn xuất hiện nhiều bài viết ký tên “Phúc Lộc Thọ” có nội dung rất cực đoan và công kích trực diện các đồng chí lãnh đạo Đảng, Nhà nước. Từng có một thời gian dài làm Thanh tra của Bộ Văn hóa – Thông tin, biết rõ đâu là giới hạn đối với những người hành nghề viết lách, cũng lập nhiều chiến công trong việc làm trong sạch hệ thống báo chí. Những tưởng Đào sẽ trở thành lá cờ để đẩy lùi những vấn nạn tiêu cực trong lĩnh vực được coi là “quyền lực thứ tư” này. Nào ngờ Đào lại vịn vào cái bàn đạp kiên cố đó để tự cho mình là kẻ tài trí hơn người, thay vì dùng ngòi bút để xây dựng xã hội thì Đào lại quay ra làm thánh phán, lên mặt bảo ban, trùm lấp, dạy đời người khác. Cái này được gọi là lo chuyện thiên hạ mà quên đi cái tường nhà đầy mạng nhện của mình. Thậm chí trong bài viết của mình Đào còn sử dụng từ ngữ rất gay gắt, chỉ tay day mặt người khác song những tình tiết đưa ra nhiều khi không căn cứ trên cơ sở thực tế mà viết theo cảm tính. Ông quen đem cái giọng “thanh tra” vào văn chương nhưng lại quên mất một điều quan trong là để làm được điều này cần phải có cái đầu thật tinh tế! Nhưng ông lại không có điều đó, vậy nên nó làm cho bài viết của ông trở nên lố bịch và kịch cỡm đến mức Đông la đổi tên Đào thành “Phạm Viết Bừa, Phạm Viết Đần” còn Nguyễn Văn Minh nói đào là “đã dốt còn nguy hiểm”.
Không riêng gì Đào mà hiện nay còn có rất nhiều chủ trang blog đình đàm xuất thân là nhà báo, nhà văn như: Nguyễn Xuân Diện, Bùi Văn Bồng, Huỳnh Ngọc Chênh, Nguyễn Quang Lập, Trương Duy Nhất… họ vốn là những người giỏi chữ nghĩa, có quan hệ rộng trong quá trình hoạt động báo chí, có điều kiện theo dõi những thay đổi, chuyển mình của đất nước nhưng tất cả đều có chung một tư tưởng thích lên giọng “dạy đời” người khác. Và thường nhân danh sự thật, nhân danh tự do, dân chủ để tung hoành đủ thứ vấn đề của đất nước và cá nhân các đồng chí lãnh đạo cấp cao của Đảng và Nhà nước. Tiếc thay cho những tài hoa nay đã tự biến mình thành những tai họa của đất nước. Đến đây tôi lại chợt nhớ đến câu nói nổi tiếng của Chủ tịch Hồ Chí Minh: “Có tài mà không có đức thì cũng chỉ là người vô dụng”. Mong rằng cái kết đắt giá này sẽ giúp Đào sớm tỉnh mộng để không hoài phí tài năng của mình.
Bạch Dương
http://nguyentandung.org/pham-viet-dao-la-ai.html
Bàn ra tán vào (0)
Các tin đã đăng
- Huỳnh Ngọc Chênh - Hôm nay đón Nguyễn Thúy Hạnh về nhà, kịch tính như phim
- "Sư Minh Tuệ" - by Đỗ Duy Ngọc / Trần Văn Giang (ghi lại)
- "Thế lực nào đã đầu độc tướng vi-xi Nguyễn Chí Vịnh?" - Lê Văn Đoành / Trần Văn Giang (ghi lại)
- NHỮNG NỮ LƯU LỪNG DANH Ở MỸ & THẾ GIỚI - TRẦN VĂN NGÀ
- Putin tiến thoái lưỡng nan vì đã tính sai nước cờ _ Hoài Việt
Web-Site Của Ba Xà Mâu: Phạm Viết Đào là ai?
Cơ quan an ninh điều tra Công an thành phố Hà Nội vừa ra Lệnh khám xét khẩn cấp và Lệnh bắt khẩn cấp đối với ông Phạm Viết Đào theo Điều 258 Bộ Luật Hình sự nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam về tội “lợi dụng các quyền tự do dân chủ xâm phạm lợi ích của Nhà nước, quyền, lợi ích hợp pháp của tổ chức, công dân”. Vậy ông Phạm Viết Đào là ai? đang là câu hỏi lớn được đặt ra. Ban Biên Tập
Là Hội viên Hội Nhà văn, dịch giả nổi tiếng với các tác phẩm nổi tiếng như: Nhật ký Đặng Thùy Trâm (bản dịch tiếng Romania); một số tác phẩm văn học Romania dịch sang tiếng việt: Tình yêu hoang dã, Thơ tình Mihai Eminescu, Thánh thần và trộm cướp… Hội viên Hội Nhà báo Việt Nam với một số tác phẩm tiêu biểu như: phê bình điện ảnh, phóng sự mặt trái của cơ chế thị trường… Chỉ điểm sơ qua chúng ta cũng dễ dàng nhận thấy đây là một con người có học vấn, từng nắm giữ nhiều vị trí cốt cán trong Bộ Văn hóa. Thế nhưng, điều gì đã khiến một con người từng được coi là mạnh tay trong việc xử lý những sai phạm trong báo chí lại sa lầy vào con đường mà bản thân dư sức hiểu là lầm lỗi…. ?
Từng là một cựu quan chức thanh tra văn hóa, trên blog của mình, Đào cũng tự giới thiệu mình là một nhà văn. Có vẻ như Đào luôn cảm thấy mình là kẻ quá tài giỏi, nhưng tiếc thay “anh hùng thiếu đất dụng võ” nên bị “đày đọa”, trù dập và xung quanh mình chỉ toàn là những kẻ ngu đần, dốt nát?. Một cái nhìn thiển cận nhưng tiếc thay đó là con đường đi vào tù đày, bại hoại tư tưởng lẫn thể xác mà những người mắc bệnh “hoang tưởng” như Đào không bao giờ nhận ra. Bằng việc lập ra trang blog cá nhân mang tên “Pham Viet Dao” ông thường xuyên đăng tải các bài viết có nội dung tuyên truyền chống đối nhà nước, xuyên tạc chủ trương, chính sách của Đảng, Chính phủ, tung hỏa mù dư luận và gây mất ổn định chính trị. Dạo gần đây trên blog của Đào còn xuất hiện nhiều bài viết ký tên “Phúc Lộc Thọ” có nội dung rất cực đoan và công kích trực diện các đồng chí lãnh đạo Đảng, Nhà nước. Từng có một thời gian dài làm Thanh tra của Bộ Văn hóa – Thông tin, biết rõ đâu là giới hạn đối với những người hành nghề viết lách, cũng lập nhiều chiến công trong việc làm trong sạch hệ thống báo chí. Những tưởng Đào sẽ trở thành lá cờ để đẩy lùi những vấn nạn tiêu cực trong lĩnh vực được coi là “quyền lực thứ tư” này. Nào ngờ Đào lại vịn vào cái bàn đạp kiên cố đó để tự cho mình là kẻ tài trí hơn người, thay vì dùng ngòi bút để xây dựng xã hội thì Đào lại quay ra làm thánh phán, lên mặt bảo ban, trùm lấp, dạy đời người khác. Cái này được gọi là lo chuyện thiên hạ mà quên đi cái tường nhà đầy mạng nhện của mình. Thậm chí trong bài viết của mình Đào còn sử dụng từ ngữ rất gay gắt, chỉ tay day mặt người khác song những tình tiết đưa ra nhiều khi không căn cứ trên cơ sở thực tế mà viết theo cảm tính. Ông quen đem cái giọng “thanh tra” vào văn chương nhưng lại quên mất một điều quan trong là để làm được điều này cần phải có cái đầu thật tinh tế! Nhưng ông lại không có điều đó, vậy nên nó làm cho bài viết của ông trở nên lố bịch và kịch cỡm đến mức Đông la đổi tên Đào thành “Phạm Viết Bừa, Phạm Viết Đần” còn Nguyễn Văn Minh nói đào là “đã dốt còn nguy hiểm”.
Không riêng gì Đào mà hiện nay còn có rất nhiều chủ trang blog đình đàm xuất thân là nhà báo, nhà văn như: Nguyễn Xuân Diện, Bùi Văn Bồng, Huỳnh Ngọc Chênh, Nguyễn Quang Lập, Trương Duy Nhất… họ vốn là những người giỏi chữ nghĩa, có quan hệ rộng trong quá trình hoạt động báo chí, có điều kiện theo dõi những thay đổi, chuyển mình của đất nước nhưng tất cả đều có chung một tư tưởng thích lên giọng “dạy đời” người khác. Và thường nhân danh sự thật, nhân danh tự do, dân chủ để tung hoành đủ thứ vấn đề của đất nước và cá nhân các đồng chí lãnh đạo cấp cao của Đảng và Nhà nước. Tiếc thay cho những tài hoa nay đã tự biến mình thành những tai họa của đất nước. Đến đây tôi lại chợt nhớ đến câu nói nổi tiếng của Chủ tịch Hồ Chí Minh: “Có tài mà không có đức thì cũng chỉ là người vô dụng”. Mong rằng cái kết đắt giá này sẽ giúp Đào sớm tỉnh mộng để không hoài phí tài năng của mình.
Bạch Dương
http://nguyentandung.org/pham-viet-dao-la-ai.html