Cõi Người Ta
XUÂN TRẮNG PHƯƠNG NÀY - CAO MỴ NHÂN
XUÂN TRẮNG PHƯƠNG NÀY - CAO MỴ NHÂN
Xuân ở phương này mầu trắng tuyết
Mặt trời trên đĩa bạc long lanh
Áo em cũng trắng theo thời tiết
Lạnh giá khuê phòng nhung nhớ anh
Người đã âm thầm vào cát bụi
Một lần mà lỡ cả trăm năm
Em thương áo trắng vương sầu tủi
Nên hiếm khi nào nghĩ tới xuân
Nắng nhạt thành mây không trắng nữa
Bạc tình sao lại nói vu vơ
Sương hay tuyết trắng đều tan vỡ
Khiến áo em giờ gói mộng mơ
Xuân cứ việc xuân, xuân cứ đến
Đừng chờ lửa trắng khói đam mê
Đưa tay em dẫn anh rời bến
Ma ảnh nào xưa bỗng hiện về ...
CAO MỴ NHÂN (HNPD)
Bàn ra tán vào (0)
XUÂN TRẮNG PHƯƠNG NÀY - CAO MỴ NHÂN
XUÂN TRẮNG PHƯƠNG NÀY - CAO MỴ NHÂN
Xuân ở phương này mầu trắng tuyết
Mặt trời trên đĩa bạc long lanh
Áo em cũng trắng theo thời tiết
Lạnh giá khuê phòng nhung nhớ anh
Người đã âm thầm vào cát bụi
Một lần mà lỡ cả trăm năm
Em thương áo trắng vương sầu tủi
Nên hiếm khi nào nghĩ tới xuân
Nắng nhạt thành mây không trắng nữa
Bạc tình sao lại nói vu vơ
Sương hay tuyết trắng đều tan vỡ
Khiến áo em giờ gói mộng mơ
Xuân cứ việc xuân, xuân cứ đến
Đừng chờ lửa trắng khói đam mê
Đưa tay em dẫn anh rời bến
Ma ảnh nào xưa bỗng hiện về ...
CAO MỴ NHÂN (HNPD)