Thân Hữu Tiếp Tay...

BA MƯƠI THÁNG TƯ LÀ NGÀY GÌ ? - LÃO NGOAN ĐỒNG

( HNPD ) Đây không phải là một cuộc thất trận trong một trận đánh giữa một đơn vị nào đóvới cộng quân đưa đến đầu hàng để khỏi bị tiêu diệt, nhưng ngày 30 tháng tư năm1975 lại có một sự khác biệt rất to lớn:


( HNPD ) Do tin tưởng người bạn đồng minh Hoa Kỳ nhưng đã phản bội Việt Nam, và do sự hoảng loạn của vài giới chức cao cấp lảnh đạo quân đội, đã quyết đoán sai tình hình bằng chiến thuật rút quân không có kế hoạch, ngày 30 tháng tư năm 1975 vào khoảng 10 giờ 30 sáng, Thủ Đô Sài Gòn đã bị quân cộng sản chánh quy Bắc Việt hợp với quân cộng sản địa phương tay sai với danh xưng là cộng hòa miền Nam Việt Nam tràn ngập, dẩn đến lệnh đầu hàng của Tổng Thống bất hợp hiến Việt Nam Cộng Hòa Dương Văn Minh. 

Đây không phải là một cuộc thất trận trong một trận đánh giữa một đơn vị nào đó với cộng quân đưa đến đầu hàng để khỏi bị tiêu diệt, nhưng ngày 30 tháng tư năm 1975 lại có một sự khác biệt rất to lớn: Sự tuyên bố đầu hàng của một Tổng Thống, nó ảnh hưởng đến cả vận mạng Quốc Gia, đó là nước Việt Nam Cộng Hòa đã bị mất vào tay của bọn cộng sản thế giới, trong đó hàng mấy chục triệu người phải gập cảnh tan nhà nát cửa, mất mát niềm tin và hy vọng, chịu đớn đau không thể tả. Nếu nói về tình cảm của con người, thì ngày đó là một ngày “đại tang” cho tất cả người dân trong nước, cuộc đời đã bị mất sạch vào tay của kẻ thù. Đời sống vật vờ như hồn ma bóng quế.

Sau ngày 30 tháng tư đó, xã hội của người dân miền Nam Việt Nam đã bị tan nát, đời sống vật chất và tinh thần bị đảo lộn đến tận cùng trong sự tan hoang.

Người chẳng có tội lổi gì, nhưng chỉ vì đã bảo vệ biên cương bờ cõi, gìn giữa an ninh thanh bình cho dân, đã bị gông cùm, tù đày khổ sai không biết ngày ra, để thỏa mãn sự căm thù của kẻ địch. Người dân đang sống an lành, đang hưởng hạnh phúc trong cảnh thanh bình của xã hội miền Nam, bổng dưng bị cướp nhà, cướp của, cướp đi mạng sống của người thân, đời sống trở nên cùng khổ hơn kẻ ăn mày, có nhà không thể ở, có đất nước không thể sống, chỉ còn hai bàn tay trắng với thân thể tiều tụy, tâm hồn nát tan.

Niềm đau khổ đó, tất cả người dân của Việt Nam Cộng Hòa đều bị ép buộc phải trải qua, không ai có thể tránh khỏi bàn tay tàn bạo đẩm máu của bọn hung thần cộng phỉ Việt Nam, tay sai của khối cộng sản Nga, Tàu.

Sau ngày 30 tháng 4 đen tối đó, không những người dân Miền Nam Tự Do đã bị mất sạch, mà cả người miền Bắc đã từng hồ hởi trong công cuộc “giải phóng miền Nam” cũng đã bị mất sạch, dù đã được hứa hẹn cuộc sống giàu sang bằng lời hứa cuội của tên đầu lảnh đảng cướp cộng sản Hồ Chí Minh. Họ tưởng đâu là sẽ được giúp đở đồng bào Miền Nam, cùng hưởng cảnh sang giàu, khi chiếm được miền Nam ruộng thẳng cánh cò bay, với đất đai trù phú, nhưng sau đó họ mới biết mình bị gạt. Tài sản của miền Nam giàu có hơn sức tưởng tượng của họ, đời sống tự do thanh bình của Miền Nam không cần sự giải phóng của Miền Bắc, đã bị bọn việt cộng cha, việt cộng con cướp sạch, phân chia cho bọn đầu nảo, còn dân đen thì cũng bị cùng khổ giống như người miền Nam, cũng bị đè đầu cởi cổ, bị cướp giựt cái công lao xâm chiếm và khai thác đất đai của miền Nam, bị sưu cao thuế nặng để làm giàu cho bọn trung ương đảng và bọn nhà nước cầm quyền. Bây giờ họ mới phát hiện ra, họ đã từng ăn cây ăn cỏ thay cơm, con em của họ “đã sinh bắc tử Nam” chết mất xác cho “sự nghiệp giải phóng Miền Nam”, chỉ là làm vật hy sinh, lót đường cho những tên việt cộng tham tàn tay sai ngoại bang, đoạt lấy quyền cai trị toàn dân với chế độ tàn bạo khủng khiếp gọi là “xã hội chủ nghĩa”.

Một thời gian ngắn sau ngày 30 tháng tư, chỉ có người dân miền nam hận bọn cướp nước, cướp của, cướp sinh mạng của người dân. Hơn một năm sau, người dân miền Bắc mới thấy cái tin tưởng lầm không thể tha thứ của họ, mang đến cho họ đời sống không khá hơn khi còn sống nghèo nàn đói khổ trong nước “Việt Nam dân chủ cộng hòa”, dù rằng không còn chiến tranh nữa, toàn dân Việt hiện đang sống trong đất nước có rừng vàng biển bạc.

Với đời sống cùng khổ, lại bị đối xử như những tên nô lệ cho bọn cầm quyền, có thể bị cầm tù, bị giết chết chưa biết ngày nào sẽ đến phiên mình. Những nổi lo sợ khủng khiếp đó đã dẩn đến cảnh phải liều chết để đào thoát khỏi ngục tù của bọn việt cộng.

Không chỉ riêng  người miền Nam mà cả người miền Bắc, đã từng chịu  đựng cái chế độ dã man từ năm 1954, cũng đã tìm cách vượt biên vượt biển, rời bỏ quê cha đất tổ để đi tìm Tự Do.

Không những chỉ có những người vượt biên vượt biển đã ôm ấp nổi hận trong lòng, mà cả đến những người dân Việt Nam còn ở lại nơi quê cha đất tổ, còn có niềm hận sâu thẩm hơn những người đã đi tỵ nan. Họ hận hơn vì càng ngày họ càng bị cái chế độ dã man hung tàn việt cộng, thi hành những thủ đoạn gian manh lừa đảo, dùng những luật lệ rừng rú để đày ải, để cướp giựt, người dân không có quyền tự do sống như một con người.

Ngoại trừ bọn cầm quyền đảng và nhà nước  việt cộng, niềm đau nổi hận đó, tất cả người dân Việt Nam đều mang nặng trong tâm tư cho mãi tận đến bây giờ, ba mươi chín (39) năm sau ngày đen tối 30 tháng tư đó. Kỹ niệm ngày đó, có một tên việt cộng chúa đã buộc miệng thốt lên câu nói “ngày nầy có triệu người vui, cũng có triệu người buồn” bởi vì ngoài những người dân Việt đang oằn quại vì chế độ ác nhân, hắn đang bị rơi vào ảnh hưởng truyền thống vắt chanh bỏ vỏ của chế độ do hắn góp bàn tay vào để dựng lên, và cũng vì hắn đã thắm thía số phận của những tên ở trong bộ phận ngoại vi của cộng sản Miền Bắc, là bọn lực lượng giải phóng Miền Nam, cũng đã bị vắt chanh bỏ vỏ, đuổi về vườn không thương tiếc.

Triệu người vui đó là những tên đảng viên cộng sản đã nhờ ngày đó mà cướp của, cướp nhà, cướp mạng sống của người khác để làm giàu ngang xương, để mua danh bán tước thâu tóm quyền lực, để có quyền cai trị dân theo mẫu mực của những tên độc tài khát máu Nga Tàu, còn hàng chục triệu người dân Việt Nam làm sao mà vui cho được ?

Ngày 30 tháng tư năm 1975 là ngày chiến thắng của những tên xão trá chiến thắng những người chân chính vì đã đối xử quá từ bi với chúng. Ngày đó bọn chúng gọi là ngày “đại thắng mùa xuân” cũng đúng thôi, bởi vì ngày đó, từ một tên khố rách áo ôm, đeo cọng đu đủ cũng không gãy, dốt nát mê muội, biến thành những những tên có quyền thế tột đỉnh, có quyền vơ vét của cải tài sản của những người bị bại, ăn sung mặc sướng đã mập thây, và ngày nay chúng biến thành những người giàu nhứt nước, có quyền lực như ông vua, vậy thì chúng làm sao không ăn mừng ngày chiến thắng của chúng?

Con cháu, dòng họ của bọn việt cộng, thừa hưởng tiền tài, quyền tước của cha ông chúng do cướp giựt, giết người mà có, chúng đâu có gì phải bận tâm, nên chúng ăn mừng ngày cướp giựt chiến thắng thì đâu có gì là lạ?

Những kẻ sống và ăn cơm của Việt Nam Cộng Hòa, đã phản bội lại nước mình do nghe theo những lời dụ dổ ngon ngọt của việt cộng, đã theo đóm ăn tàn thì làm sao không ăn mừng ngày đó như chủ của chúng cho được ?

Tất cả bọn chúng ăn mừng ngày chiến thắng mùa xuân của chúng là điều tất nhiên. Thế nhưng,  lại có những người vì chiến thắng của bọn chúng phải bỏ xứ ra đi, dù trước hay sau ngày 30 tháng tư năm 1975, với danh nghĩa là tỵ nạn cộng sản, lại dửng dưng với ngày hắc ám đó ?

Nếu ai không chấp nhận chế độ việt cộng, không theo bè kết đảng với chúng, không thể ăn mửng ngày đó như chúng, vì làm vậy tức là ăn mừng sự đau khổ khốn cùng của toàn thể người Việt Nam.

Có người muốn gọi ngày đó là ngày “Tự Do cho Việt Nam” (freedom for Việt Nam Day). Sao lại gọi ngày mất nước là ngày tự do ? Phải gọi là ngày mất tự do mới đúng chớ ! cũng vì ngày đó, dân Miền Nam đã và đang hưởng quyền tự do, bổng nhiên lại bị cướp mất đi quyền tự do của mình. Không phải là điều ngược ngạo hay sao ?

Cũng có một số người lại đặt tên cho ngày đó là “Ngày Thuyền Nhân” (Boat people Day). Sao kỳ cục vậy ? Đã đành rằng vì có ngày đó nên mới có những người vượt biển tìm tự do bằng những con thuyền nhỏ vượt đại dương. Nhưng còn những người vượt biên tìm tự do bằng đường bộ thì không kể họ vào sao ? Tuy nhiên dùng chữ thuyền nhân hay bộ nhân cũng không đúng, bởi vì cũng do ngày đó mà toàn thể dân tộc Việt Nam, người đã ra đi bằng thuyền hoặc bằng đường bộ, hay còn ở lại trong nước, cùng chịu chung số phận mất nước, tự do bị tước đoạt, đời sống không hơn súc vật, đồng chịu thảm cảnh như nhau. Cho nên không thể gọi ngày đó là ngày riêng biệt cho người vượt biên được.

Trên lý lẻ là thế, nhưng có một số người với danh xưng là người tỵ nạn, vẫn ngoan cố gọi ngày 30 tháng tư hàng năm là “ngày tự do cho Việt Nam” hoặc là “ngày thuyền nhân Việt Nam”, và còn có thể với nhiều tên khác nữa, khiến cho mọi người khác, đương nhiên phải nghĩ rằng, bọn người nầy tiếp tay với việt cộng, muốn làm nhẹ đi tội ác của việt cộng đối với dân tộc, bằng những cái tên không có liên quan trực tiếp gì với lối hành xử tàn ác của đảng và nhà nước việt cộng, đã làm cho toàn thể dân tộc Việt Nam ngập tràn trong máu lửa với niềm đau khổ tận cùng, đã làm cho toàn thể dân chúng phải sống một cuộc sống của loài thú, làm trâu cày ngựa cởi cho bọn bán nước cầu vinh, với nhản hiệu là xã hội chủ nghĩa, đang dâng hiến cho bọn tàu cộng đất nước Việt Nam có một lịch sử trên bốn ngàn năm, oai hùng chống giặc Hán bành trướng xâm lăng từ phương Bắc.

Cái chiến dịch đặt tên cho ngày 30 tháng tư để làm cho người ta sao lảng những hậu quả ác nhân của bọn việt cộng, không thành công trong năm 2013 vừa qua, đã bị dư luận trong lẫn ngoài nước đã phá kịch liệt. Rồi năm 2014 đã tới, cận kề ngày tưởng niệm 30 tháng tư, lại có một số người tung ra trên mạng internet những bài viết giải thích và kêu gọi hòa hợp và hòa giải với chế độ việt cộng, và cùng thời gian nầy, vào tháng 3 năm 2014, tên thứ trưởng ngoại giao của việt cộng Nguyễn Thanh Sơn, đã đến Canada, Houston Texas, Bắc và Nam California để giải độc, và trả lời phỏng vấn trên phố Bolsa TV mạng, kêu gọi người việt hải ngoại mà hắn gọi là “việt kiều”, hảy quên hận thù, hòa hợp hòa giải, sẽ được về nước thoải mái, bla, bla, bla…

Những thủ thuật và mánh khóe nầy của việt cộng và bọn tay sai, không những người Việt Nam, mà cả thế giới đều biết cái dã tâm muốn trường trị Việt Nam, muốn người ta quên đi những tội lổi của chúng đã làm trên đầu trên cổ của người dân mà không cần tỏ ra hối hận và  nhận tội trước toàn dân.

Hòa hợp hòa giải, quên hận thù làm sao được, khi mà bọn việt cộng ngày càng ló ra nhiều hành động để tăng thêm nhiều tội ác đối với người dân, bằng những chánh sách, luật lệ tàn ác, dã man ?

Vậy thì kể từ ngày 30 tháng tư năm 1975, ngày khởi đầu cho nổi hận và sự thống khổ của người Miền Nam và sau đó không lâu, cũng làm cho người Miền Bắc phải nuốt hận thấm sâu trong lòng vì súng đạn và mã tấu, dùi cui của bọn đồ tể việt cộng. Cho nên, ngày 30 tháng tư đó, nó không phải là ngày vui để ăn mừng, mà là một ngày ghi lại nổi thống hận sâu thẩm trong tận đáy lòng, của mỗi con dân Việt đối với chế độ và con người cộng sản Việt Nam, vì chính bọn việt cộng, hậu bối của tên Hồ Chí Minh, con đẻ của quốc tế cộng sản, đã đem voi về dầy mả tổ, đã khiến cho đất nước Việt Nam không còn là của riêng của giống nòi Hồng Lạc nữa, và con người Việt Nam dưới sự thống trị bởi bọn người vong bản với thể chế ngoại lai, phải sống trong địa ngục trần gian.

Vậy để tưởng niệm ngày 30 tháng tư năm 1975, chúng ta phải gọi ngày ấy là ngày gì đây ?

Xin thưa rằng, nếu còn nghĩ mình là người Việt Nam, thừa hưởng dòng máu bất khuất của tiền nhân, chúng ta không thể gọi ngày ấy bằng tên gì khác hơn là “NGÀY QUỐC HẬN” của dân tộc Việt Nam. Ngày nầy chỉ có thể từ từ được xóa nhòa sau khi đảng cộng sản và chế độ việt cộng bị tận diệt, không thể hòa hợp hòa giải gì để chúng còn tồn tại, mới có thể là quá khứ để được ghi lại trong lịch sữ là một ngày đen tối nhứt của dòng giống Lạc Long.

Lão Ngoan Đồng

( HNPD )

Bàn ra tán vào (0)

Comment




  • Input symbols

BA MƯƠI THÁNG TƯ LÀ NGÀY GÌ ? - LÃO NGOAN ĐỒNG

( HNPD ) Đây không phải là một cuộc thất trận trong một trận đánh giữa một đơn vị nào đóvới cộng quân đưa đến đầu hàng để khỏi bị tiêu diệt, nhưng ngày 30 tháng tư năm1975 lại có một sự khác biệt rất to lớn:


( HNPD ) Do tin tưởng người bạn đồng minh Hoa Kỳ nhưng đã phản bội Việt Nam, và do sự hoảng loạn của vài giới chức cao cấp lảnh đạo quân đội, đã quyết đoán sai tình hình bằng chiến thuật rút quân không có kế hoạch, ngày 30 tháng tư năm 1975 vào khoảng 10 giờ 30 sáng, Thủ Đô Sài Gòn đã bị quân cộng sản chánh quy Bắc Việt hợp với quân cộng sản địa phương tay sai với danh xưng là cộng hòa miền Nam Việt Nam tràn ngập, dẩn đến lệnh đầu hàng của Tổng Thống bất hợp hiến Việt Nam Cộng Hòa Dương Văn Minh. 

Đây không phải là một cuộc thất trận trong một trận đánh giữa một đơn vị nào đó với cộng quân đưa đến đầu hàng để khỏi bị tiêu diệt, nhưng ngày 30 tháng tư năm 1975 lại có một sự khác biệt rất to lớn: Sự tuyên bố đầu hàng của một Tổng Thống, nó ảnh hưởng đến cả vận mạng Quốc Gia, đó là nước Việt Nam Cộng Hòa đã bị mất vào tay của bọn cộng sản thế giới, trong đó hàng mấy chục triệu người phải gập cảnh tan nhà nát cửa, mất mát niềm tin và hy vọng, chịu đớn đau không thể tả. Nếu nói về tình cảm của con người, thì ngày đó là một ngày “đại tang” cho tất cả người dân trong nước, cuộc đời đã bị mất sạch vào tay của kẻ thù. Đời sống vật vờ như hồn ma bóng quế.

Sau ngày 30 tháng tư đó, xã hội của người dân miền Nam Việt Nam đã bị tan nát, đời sống vật chất và tinh thần bị đảo lộn đến tận cùng trong sự tan hoang.

Người chẳng có tội lổi gì, nhưng chỉ vì đã bảo vệ biên cương bờ cõi, gìn giữa an ninh thanh bình cho dân, đã bị gông cùm, tù đày khổ sai không biết ngày ra, để thỏa mãn sự căm thù của kẻ địch. Người dân đang sống an lành, đang hưởng hạnh phúc trong cảnh thanh bình của xã hội miền Nam, bổng dưng bị cướp nhà, cướp của, cướp đi mạng sống của người thân, đời sống trở nên cùng khổ hơn kẻ ăn mày, có nhà không thể ở, có đất nước không thể sống, chỉ còn hai bàn tay trắng với thân thể tiều tụy, tâm hồn nát tan.

Niềm đau khổ đó, tất cả người dân của Việt Nam Cộng Hòa đều bị ép buộc phải trải qua, không ai có thể tránh khỏi bàn tay tàn bạo đẩm máu của bọn hung thần cộng phỉ Việt Nam, tay sai của khối cộng sản Nga, Tàu.

Sau ngày 30 tháng 4 đen tối đó, không những người dân Miền Nam Tự Do đã bị mất sạch, mà cả người miền Bắc đã từng hồ hởi trong công cuộc “giải phóng miền Nam” cũng đã bị mất sạch, dù đã được hứa hẹn cuộc sống giàu sang bằng lời hứa cuội của tên đầu lảnh đảng cướp cộng sản Hồ Chí Minh. Họ tưởng đâu là sẽ được giúp đở đồng bào Miền Nam, cùng hưởng cảnh sang giàu, khi chiếm được miền Nam ruộng thẳng cánh cò bay, với đất đai trù phú, nhưng sau đó họ mới biết mình bị gạt. Tài sản của miền Nam giàu có hơn sức tưởng tượng của họ, đời sống tự do thanh bình của Miền Nam không cần sự giải phóng của Miền Bắc, đã bị bọn việt cộng cha, việt cộng con cướp sạch, phân chia cho bọn đầu nảo, còn dân đen thì cũng bị cùng khổ giống như người miền Nam, cũng bị đè đầu cởi cổ, bị cướp giựt cái công lao xâm chiếm và khai thác đất đai của miền Nam, bị sưu cao thuế nặng để làm giàu cho bọn trung ương đảng và bọn nhà nước cầm quyền. Bây giờ họ mới phát hiện ra, họ đã từng ăn cây ăn cỏ thay cơm, con em của họ “đã sinh bắc tử Nam” chết mất xác cho “sự nghiệp giải phóng Miền Nam”, chỉ là làm vật hy sinh, lót đường cho những tên việt cộng tham tàn tay sai ngoại bang, đoạt lấy quyền cai trị toàn dân với chế độ tàn bạo khủng khiếp gọi là “xã hội chủ nghĩa”.

Một thời gian ngắn sau ngày 30 tháng tư, chỉ có người dân miền nam hận bọn cướp nước, cướp của, cướp sinh mạng của người dân. Hơn một năm sau, người dân miền Bắc mới thấy cái tin tưởng lầm không thể tha thứ của họ, mang đến cho họ đời sống không khá hơn khi còn sống nghèo nàn đói khổ trong nước “Việt Nam dân chủ cộng hòa”, dù rằng không còn chiến tranh nữa, toàn dân Việt hiện đang sống trong đất nước có rừng vàng biển bạc.

Với đời sống cùng khổ, lại bị đối xử như những tên nô lệ cho bọn cầm quyền, có thể bị cầm tù, bị giết chết chưa biết ngày nào sẽ đến phiên mình. Những nổi lo sợ khủng khiếp đó đã dẩn đến cảnh phải liều chết để đào thoát khỏi ngục tù của bọn việt cộng.

Không chỉ riêng  người miền Nam mà cả người miền Bắc, đã từng chịu  đựng cái chế độ dã man từ năm 1954, cũng đã tìm cách vượt biên vượt biển, rời bỏ quê cha đất tổ để đi tìm Tự Do.

Không những chỉ có những người vượt biên vượt biển đã ôm ấp nổi hận trong lòng, mà cả đến những người dân Việt Nam còn ở lại nơi quê cha đất tổ, còn có niềm hận sâu thẩm hơn những người đã đi tỵ nan. Họ hận hơn vì càng ngày họ càng bị cái chế độ dã man hung tàn việt cộng, thi hành những thủ đoạn gian manh lừa đảo, dùng những luật lệ rừng rú để đày ải, để cướp giựt, người dân không có quyền tự do sống như một con người.

Ngoại trừ bọn cầm quyền đảng và nhà nước  việt cộng, niềm đau nổi hận đó, tất cả người dân Việt Nam đều mang nặng trong tâm tư cho mãi tận đến bây giờ, ba mươi chín (39) năm sau ngày đen tối 30 tháng tư đó. Kỹ niệm ngày đó, có một tên việt cộng chúa đã buộc miệng thốt lên câu nói “ngày nầy có triệu người vui, cũng có triệu người buồn” bởi vì ngoài những người dân Việt đang oằn quại vì chế độ ác nhân, hắn đang bị rơi vào ảnh hưởng truyền thống vắt chanh bỏ vỏ của chế độ do hắn góp bàn tay vào để dựng lên, và cũng vì hắn đã thắm thía số phận của những tên ở trong bộ phận ngoại vi của cộng sản Miền Bắc, là bọn lực lượng giải phóng Miền Nam, cũng đã bị vắt chanh bỏ vỏ, đuổi về vườn không thương tiếc.

Triệu người vui đó là những tên đảng viên cộng sản đã nhờ ngày đó mà cướp của, cướp nhà, cướp mạng sống của người khác để làm giàu ngang xương, để mua danh bán tước thâu tóm quyền lực, để có quyền cai trị dân theo mẫu mực của những tên độc tài khát máu Nga Tàu, còn hàng chục triệu người dân Việt Nam làm sao mà vui cho được ?

Ngày 30 tháng tư năm 1975 là ngày chiến thắng của những tên xão trá chiến thắng những người chân chính vì đã đối xử quá từ bi với chúng. Ngày đó bọn chúng gọi là ngày “đại thắng mùa xuân” cũng đúng thôi, bởi vì ngày đó, từ một tên khố rách áo ôm, đeo cọng đu đủ cũng không gãy, dốt nát mê muội, biến thành những những tên có quyền thế tột đỉnh, có quyền vơ vét của cải tài sản của những người bị bại, ăn sung mặc sướng đã mập thây, và ngày nay chúng biến thành những người giàu nhứt nước, có quyền lực như ông vua, vậy thì chúng làm sao không ăn mừng ngày chiến thắng của chúng?

Con cháu, dòng họ của bọn việt cộng, thừa hưởng tiền tài, quyền tước của cha ông chúng do cướp giựt, giết người mà có, chúng đâu có gì phải bận tâm, nên chúng ăn mừng ngày cướp giựt chiến thắng thì đâu có gì là lạ?

Những kẻ sống và ăn cơm của Việt Nam Cộng Hòa, đã phản bội lại nước mình do nghe theo những lời dụ dổ ngon ngọt của việt cộng, đã theo đóm ăn tàn thì làm sao không ăn mừng ngày đó như chủ của chúng cho được ?

Tất cả bọn chúng ăn mừng ngày chiến thắng mùa xuân của chúng là điều tất nhiên. Thế nhưng,  lại có những người vì chiến thắng của bọn chúng phải bỏ xứ ra đi, dù trước hay sau ngày 30 tháng tư năm 1975, với danh nghĩa là tỵ nạn cộng sản, lại dửng dưng với ngày hắc ám đó ?

Nếu ai không chấp nhận chế độ việt cộng, không theo bè kết đảng với chúng, không thể ăn mửng ngày đó như chúng, vì làm vậy tức là ăn mừng sự đau khổ khốn cùng của toàn thể người Việt Nam.

Có người muốn gọi ngày đó là ngày “Tự Do cho Việt Nam” (freedom for Việt Nam Day). Sao lại gọi ngày mất nước là ngày tự do ? Phải gọi là ngày mất tự do mới đúng chớ ! cũng vì ngày đó, dân Miền Nam đã và đang hưởng quyền tự do, bổng nhiên lại bị cướp mất đi quyền tự do của mình. Không phải là điều ngược ngạo hay sao ?

Cũng có một số người lại đặt tên cho ngày đó là “Ngày Thuyền Nhân” (Boat people Day). Sao kỳ cục vậy ? Đã đành rằng vì có ngày đó nên mới có những người vượt biển tìm tự do bằng những con thuyền nhỏ vượt đại dương. Nhưng còn những người vượt biên tìm tự do bằng đường bộ thì không kể họ vào sao ? Tuy nhiên dùng chữ thuyền nhân hay bộ nhân cũng không đúng, bởi vì cũng do ngày đó mà toàn thể dân tộc Việt Nam, người đã ra đi bằng thuyền hoặc bằng đường bộ, hay còn ở lại trong nước, cùng chịu chung số phận mất nước, tự do bị tước đoạt, đời sống không hơn súc vật, đồng chịu thảm cảnh như nhau. Cho nên không thể gọi ngày đó là ngày riêng biệt cho người vượt biên được.

Trên lý lẻ là thế, nhưng có một số người với danh xưng là người tỵ nạn, vẫn ngoan cố gọi ngày 30 tháng tư hàng năm là “ngày tự do cho Việt Nam” hoặc là “ngày thuyền nhân Việt Nam”, và còn có thể với nhiều tên khác nữa, khiến cho mọi người khác, đương nhiên phải nghĩ rằng, bọn người nầy tiếp tay với việt cộng, muốn làm nhẹ đi tội ác của việt cộng đối với dân tộc, bằng những cái tên không có liên quan trực tiếp gì với lối hành xử tàn ác của đảng và nhà nước việt cộng, đã làm cho toàn thể dân tộc Việt Nam ngập tràn trong máu lửa với niềm đau khổ tận cùng, đã làm cho toàn thể dân chúng phải sống một cuộc sống của loài thú, làm trâu cày ngựa cởi cho bọn bán nước cầu vinh, với nhản hiệu là xã hội chủ nghĩa, đang dâng hiến cho bọn tàu cộng đất nước Việt Nam có một lịch sử trên bốn ngàn năm, oai hùng chống giặc Hán bành trướng xâm lăng từ phương Bắc.

Cái chiến dịch đặt tên cho ngày 30 tháng tư để làm cho người ta sao lảng những hậu quả ác nhân của bọn việt cộng, không thành công trong năm 2013 vừa qua, đã bị dư luận trong lẫn ngoài nước đã phá kịch liệt. Rồi năm 2014 đã tới, cận kề ngày tưởng niệm 30 tháng tư, lại có một số người tung ra trên mạng internet những bài viết giải thích và kêu gọi hòa hợp và hòa giải với chế độ việt cộng, và cùng thời gian nầy, vào tháng 3 năm 2014, tên thứ trưởng ngoại giao của việt cộng Nguyễn Thanh Sơn, đã đến Canada, Houston Texas, Bắc và Nam California để giải độc, và trả lời phỏng vấn trên phố Bolsa TV mạng, kêu gọi người việt hải ngoại mà hắn gọi là “việt kiều”, hảy quên hận thù, hòa hợp hòa giải, sẽ được về nước thoải mái, bla, bla, bla…

Những thủ thuật và mánh khóe nầy của việt cộng và bọn tay sai, không những người Việt Nam, mà cả thế giới đều biết cái dã tâm muốn trường trị Việt Nam, muốn người ta quên đi những tội lổi của chúng đã làm trên đầu trên cổ của người dân mà không cần tỏ ra hối hận và  nhận tội trước toàn dân.

Hòa hợp hòa giải, quên hận thù làm sao được, khi mà bọn việt cộng ngày càng ló ra nhiều hành động để tăng thêm nhiều tội ác đối với người dân, bằng những chánh sách, luật lệ tàn ác, dã man ?

Vậy thì kể từ ngày 30 tháng tư năm 1975, ngày khởi đầu cho nổi hận và sự thống khổ của người Miền Nam và sau đó không lâu, cũng làm cho người Miền Bắc phải nuốt hận thấm sâu trong lòng vì súng đạn và mã tấu, dùi cui của bọn đồ tể việt cộng. Cho nên, ngày 30 tháng tư đó, nó không phải là ngày vui để ăn mừng, mà là một ngày ghi lại nổi thống hận sâu thẩm trong tận đáy lòng, của mỗi con dân Việt đối với chế độ và con người cộng sản Việt Nam, vì chính bọn việt cộng, hậu bối của tên Hồ Chí Minh, con đẻ của quốc tế cộng sản, đã đem voi về dầy mả tổ, đã khiến cho đất nước Việt Nam không còn là của riêng của giống nòi Hồng Lạc nữa, và con người Việt Nam dưới sự thống trị bởi bọn người vong bản với thể chế ngoại lai, phải sống trong địa ngục trần gian.

Vậy để tưởng niệm ngày 30 tháng tư năm 1975, chúng ta phải gọi ngày ấy là ngày gì đây ?

Xin thưa rằng, nếu còn nghĩ mình là người Việt Nam, thừa hưởng dòng máu bất khuất của tiền nhân, chúng ta không thể gọi ngày ấy bằng tên gì khác hơn là “NGÀY QUỐC HẬN” của dân tộc Việt Nam. Ngày nầy chỉ có thể từ từ được xóa nhòa sau khi đảng cộng sản và chế độ việt cộng bị tận diệt, không thể hòa hợp hòa giải gì để chúng còn tồn tại, mới có thể là quá khứ để được ghi lại trong lịch sữ là một ngày đen tối nhứt của dòng giống Lạc Long.

Lão Ngoan Đồng

( HNPD )

BÀN RA TÁN VÀO

Đề bài :"Tiếng Việt, yêu & ghét" - Lê Hữu ( Trần Văn Giang ghi lại )

'vô hình trung' là nghĩa gì vậy, sao cứ thích dùng, hình như có nghĩa là 'vô tình'

Xem Thêm

Đề bài :TIN CHIẾN SỰ MỚI NHẤT[ CẬP NHẬT NGÀY 20 -5 - 2022 ]

Suu cao,thue nang,nhu yeu pham tang gia.Kinh te eo seo...Vay ma dang Lua van lay tien cua dan tro giup linh tinh.Mo cua bien gioi.Ung ho toi ac truc tiep khi sua luat cho phep trom cuop o muc do <1.000 dollars thi vo toi....Neu vao thoi diem Trump,bon Lua da ho hoan nhu the nao ??? Nhung nguoi bau ban vi chut tu loi ,nghi gi ve dat nuoc ??? Phai chang day khong phai la dat nuoc minh ??? bat qua,lai tro ve que huong cu...Neu vay,ban la thang cho chet ! mien ban !

Xem Thêm

Đề bài :Tin Mới Nhất Về Chiến Sư Ucraina [ CẬP NHẬT NGÀY 14-5-2022 ]

Chung nao moi vet nho cua ho nha Dan da duoc tay xoa trang boc,thi Uk moi co hy vong...ngung chien.Cung vay,ngay nao ma cac cong ty ,co goc gac tu cac dang bac nu luu-anh hao cua khoi tu do va ong chief police va dang Lua thi moi giai xong phuong trinh tau cong !

Xem Thêm

Đề bài :Người Việt Nam Nghĩ Gì? -Từ Đức Minh ( Trần Văn Giang ghi lại )

Nhan dinh cua saigonpots ma bac Tran van Giang ghi lai.Doc xong nghe cay dang nao long.Du su that no ranh ranh.Nhung tuoi gia cung co mot hy vong cho du la mong manh va mo ao. hy vong con hon la that vong ?

Xem Thêm

Đề bài :Người Việt Nam Nghĩ Gì? -Từ Đức Minh ( Trần Văn Giang ghi lại )

Nhan dinh cua saigonpots ma bac Tran van Giang ghi lai.Doc xong nghe cay dang nao long.Du su that no ranh ranh.Nhung tuoi gia cung co mot hy vong cho du la mong manh va mo ao. hy vong con hon la that vong ?

Xem Thêm

Đề bài :Hình cũ - Hà Thượng Thủ

Ngắm lại hình xưa chịu mấy ông Những Linh, Tùng, Duẫn với Mười, Đồng Mặt mày ai lại đi hồ hởi Phấn khởi khi Tàu cướp Biển Đông Phải chăng “quý” mặt đã thành mông Con mắt nay đà có nhưng không Nên mới chổng khu vào hải đảo Gia tài gấm vóc của tổ tông?

Xem Thêm

Đề bài :Nói thật - Hà Thượng Thủ

Loi tuyen bo cua Bo truong han la phai dung ! Vay ra tu truoc toi nay,bang gia- hoc gia- tu nghiep gia...tat ca deu gia. Vay cai gi la that ?chang phai duoi che do CS,tat ca deu la gia tra,.gian doi,lua dao...Tat ca deu da duoc dao tao bang lao toet ngay tu khi con la thieu nhi .

Xem Thêm

Đề bài :Nói thật - Hà Thượng Thủ

Loi tuyen bo cua Bo truong han la phai dung ! Vay ra tu truoc toi nay,bang gia- hoc gia- tu nghiep gia...tat ca deu gia. Vay cai gi la that ?chang phai duoi che do CS,tat ca deu la gia tra,.gian doi,lua dao...Tat ca deu da duoc dao tao bang lao toet ngay tu khi con la thieu nhi .

Xem Thêm

Đề bài :Nói thật - Hà Thượng Thủ

Loi tuyen bo cua Bo truong han la phai dung ! Vay ra tu truoc toi nay,bang gia- hoc gia- tu nghiep gia...tat ca deu gia. Vay cai gi la that ?chang phai duoi che do CS,tat ca deu la gia tra,.gian doi,lua dao...Tat ca deu da duoc dao tao bang lao toet ngay tu khi con la thieu nhi .

Xem Thêm