Thân Hữu Tiếp Tay...
Bắt cóc Trịnh Xuân Thanh- Hành xử của những kẻ mặc quần đùi. - Mai Tú Ân
( HNPĐ ) Việc một quốc gia tổ chức bắt cóc ngườl ở một quốc gia khác rồi đem về nước mình để phục vụ cho mục tiêu nào đó là chuyện đã có xẩy ra trên thế giới này.
Mai Tú Ân ( HNPĐ )
( HNPĐ )
Việc một quốc gia tổ chức bắt cóc ngườl ở một quốc gia khác rồi đem về
nước mình để phục vụ cho mục tiêu nào đó là chuyện đã có xẩy ra trên thế
giới này. Chúng ta hẳn còn nhớ đến vụ bắt cóc đình đám nhất trong lịch
sử là vụ tình báo Mosac của Israen tổ chức để bắt Adolp Eichmann, cựu
đại tá SS của Đức Quốc Xã trên lãnh thổ Acgientina. Người Israen đã âm
thầm tổ chức cả một chiến dịch khổng lồ ở nước ngoài và kéo dài nhiều
năm để tìm kiếm và bắt cóc những sĩ quan Đức nào phạm tội ác vớl những
người Do Thái trong thời chiến tranh Thế Giới lần thứ 2. Vụ Israen bắt
được Eichmann trong một chiến dịch diễn ra rất ly kỳ và nghẹt thở như
một cuốn phim của đạo diễn Hitcooc đã thành công. A. Eichmann bị bắt đưa
về Israen năm 1960. ra tòa và bị xử treo cổ năm 1963. Đây cũng là án tử
duy nhất của quốc gia này.
Nhưng
vụ bắt cóc Âysoman này là một thắng lợi lớn và làm nức lòng cả dân tộc
Israen bao nhiêu thì cũng lại là một thảm họa bấy nhiêu cho quan hệ quốc
tế của Israen bấy nhiêu. Không biết có bao nhiêu nước triệu hồi đại sứ
để phản đối, các nước chỉ trích chính quyền non trẻ của Israen (Israen
độc lập năm 1949) rằng nước này cư xử như một người chưa trưởng thành
coi thế giới này như chẳng có ai ngoài mình. Ngay cả đồng minh của họ là
Mỹ cũng chỉ trích họ và cho rằng, hành động này cúa Israen sẽ khiến cho
nhiều nước khác noi theo. Trong đó có cả cộng đồng các quốc gia Ả rập
kình chống họ nữa thì quả đúng là lợi bất cập hại. Rằng Israen lẽ ra nên
hành động khôn ngoan hơn, ít tốn kém hơn và cũng thành công như nhau.
Đó là báo tin và trình hồ sơ vụ án lên cho LHQ. và để cho các cơ quan
quốc tế này làm việc của họ. Nếu họ làm theo như vậy thì Âysoman cũng bị
quốc tế bắt và trao lại cho họ rồi. Có chậm hơn nhưng chắc chắn.
Bởi
việc bắt cóc người đưa về nước là một hành động không trong sáng hay ám
muội cho dù là đúng. Vì thế giới đã có nhiều bộ luật về dẫn độ nên việc
bắt cóc đã trở thành quá khứ. Tòa án của các nước cũng xếp tội này
trong một khung án rất nghiêm trọng như tội khủng bố. Tóm lại đây là một
lối suy nghĩ và làm việc của những bộ óc có vấn đề, một tính cách làm
việc tối tăm hoang tưởng giữa tự đắc và tự ti. Những người này rất giỏi
việc chuyên môn của họ nhưng có những công việc họ lại không đọc được
nên pham sai lầm.
Vậy
chúng ta thử đi tìm ra những người phải chịu trách nhiệm về cái lỗi
không nhỏ này nhé. Thực hiện việc này thì chủ chốt sẽ là ông Tô Lâm, Bộ
trưởng Bộ CA vì đây là công viêc của Bộ CA. Trong Bộ CA có một bộ phận
tình báo làm việc ở nước ngoài. Bộ phận này nhỏ thường làm việc về vấn
đề Việt Kiều. Vì không có nhiều việc để làm, kinh phí ít và cơ quan này
đang chờ giải thể nên được tham gia vụ băt cóc TXT này là một dịp may
cho họ. Người thứ hai chịu trách nhiệm cũng là người đứng đầu cơ quan
thứ hai tham gia. Ông Phạm Bình Minh, Bộ trưởng Bộ Ngoại Giao. Ông này
là một UVBCT và là thủ lĩnh thức sự không chỉ ở Bộ Ngoại Giao. Do vị
trí nhạy cảm nên ông này giao trách nhiệm cho cấp dưới làm việc với ông
Tô Lâm. Cũng may cho ông Phạm Bình Minh là đã không tham gia trực tiếp
vụ này là vì mới đây phía Đức đã phát hiện ra chiếc xe đã bắt cóc ông
Thanh và trên xe có vết máu người. Cũng như đại sứ quán của Việt Nam tại
Đức lại chính là cái nơi Trịnh Xuân Thanh bị đưa về thẩm vấn và anh ta
đã được giam giữ ở cái nơi bất khả xâm phạm về mặt ngoại giao vài ngày
trước khi bị trói gô lại, bịt mắt bịt miệng và bị lôi ra sân bay nước
ngoài để bay về nước "đầu thú"
Người
thứ ba và là người chỉ huy toàn bộ chiến dịch chính là TBT Nguyễn Phú
Trọng. Thật ra đi bẳt một tên bỏ trốn như Trịnh Xuân Thạnh thì không
khiến ông TBT bận tâm đậu. Nhưng vì là người nổ pháo vào đầu tiên vào
Triknh Xuân Thanh qua vụ cái xe Lesux đeo biển s xanh. Hơn nữa đây là
một chiến dich quan trọng ở nước ngoài ảnh hưởng đến uy thế của Việt Nam
trên trường quốc tế nên TBT trực tiếp chỉ đạo là thường.
Việc
chính quyền Việt Nam tổ chức bắt cóc Trịnh Xuân Thanh ngay tại Berlin
và đưa về Việt Nam tuy bất ngờ nhưng không gây ngạc nhiên cho bất cứ ai.
Vài chục năm nay Việt Nam vẫn gắng gượng khoác bộ áo vét vào người để
tham gia vào đủ các lễ hội tưng bừng vớl thế giớl bên ngoài để kiếm lợi.
Việt Nam đã được cả thế giới chấp nhận cùng với những ưu tiên phần
thưởng quá tầm. Nhưng cho dù diễn hay bao nhiêu đi nữa thì Việt Nam cũng
chỉ là một gã khách mặc quần đùi bên dưới bộ áo Smoking mà thôi. Bất cứ
lúc nào thì vị khách nhã nhặn trên cũng có thể tuột quần ra để cho
thiên hạ biết cái gì ở bên dướl. Giống như một tên ăn trộm hoàn lương
với những ngày sống đạo mạo nhưng lại có những đêm trăn trở khi cál máu
hoang dã của phường đào tường khoét vách kéo về.
Vụ
ngang nhiên bắt cóc Trịnh Xuân Thanh của chính quyền Hà Nội thì không
biết gọi là gì hơn là sự táo tợn của đưa trẻ được nuông chiều. Người Đức
cần phải trả một cái giá nào đâý cho quá khứ tốt với lũ quỉ, và cũng
còn may khi bọn chúng chưa đủ tuổi đủ lực đốt nhà quí vị. Nhưng vụ bắt
cóc đầu tiên của tay mơ Viêt Nam diễn ra hoàn hảo của bậc sát thủ, lẫn
sự lạnh lùng của kẻ máu lạnh vô tình đã không làm cho người Đức và thế
giới giật mình vì thấy kẻ xấu xuất hiện, vì cùng vớl một vài nước Cộng
Sản và Độc Tài còn sót lạl thì Việt Nam chưa bao giờ được đưa vào hàng
ngũ các quốc gia văn minh cả. Nếu có gì bất ngờ thì họ chỉ bất ngờ là
sau bao nhiêu năm được thế giới trân trọng đón về dạy dỗ hết lòng như
thế mà Việt Nam vẫn không rũ bỏ được dòng máu hoang dã giống nòi, mà qua
vụ bắt cóc này thì thấy giống y như kiểu quân cướp núi về thành, hay
cư xử trong bàn tiệc của những kẻ mặc quần đùi...
Bắt cóc Trịnh Xuân Thanh- Hành xử của những kẻ mặc quần đùi. - Mai Tú Ân
( HNPĐ ) Việc một quốc gia tổ chức bắt cóc ngườl ở một quốc gia khác rồi đem về nước mình để phục vụ cho mục tiêu nào đó là chuyện đã có xẩy ra trên thế giới này.
( HNPĐ )
Việc một quốc gia tổ chức bắt cóc ngườl ở một quốc gia khác rồi đem về
nước mình để phục vụ cho mục tiêu nào đó là chuyện đã có xẩy ra trên thế
giới này. Chúng ta hẳn còn nhớ đến vụ bắt cóc đình đám nhất trong lịch
sử là vụ tình báo Mosac của Israen tổ chức để bắt Adolp Eichmann, cựu
đại tá SS của Đức Quốc Xã trên lãnh thổ Acgientina. Người Israen đã âm
thầm tổ chức cả một chiến dịch khổng lồ ở nước ngoài và kéo dài nhiều
năm để tìm kiếm và bắt cóc những sĩ quan Đức nào phạm tội ác vớl những
người Do Thái trong thời chiến tranh Thế Giới lần thứ 2. Vụ Israen bắt
được Eichmann trong một chiến dịch diễn ra rất ly kỳ và nghẹt thở như
một cuốn phim của đạo diễn Hitcooc đã thành công. A. Eichmann bị bắt đưa
về Israen năm 1960. ra tòa và bị xử treo cổ năm 1963. Đây cũng là án tử
duy nhất của quốc gia này.
Nhưng
vụ bắt cóc Âysoman này là một thắng lợi lớn và làm nức lòng cả dân tộc
Israen bao nhiêu thì cũng lại là một thảm họa bấy nhiêu cho quan hệ quốc
tế của Israen bấy nhiêu. Không biết có bao nhiêu nước triệu hồi đại sứ
để phản đối, các nước chỉ trích chính quyền non trẻ của Israen (Israen
độc lập năm 1949) rằng nước này cư xử như một người chưa trưởng thành
coi thế giới này như chẳng có ai ngoài mình. Ngay cả đồng minh của họ là
Mỹ cũng chỉ trích họ và cho rằng, hành động này cúa Israen sẽ khiến cho
nhiều nước khác noi theo. Trong đó có cả cộng đồng các quốc gia Ả rập
kình chống họ nữa thì quả đúng là lợi bất cập hại. Rằng Israen lẽ ra nên
hành động khôn ngoan hơn, ít tốn kém hơn và cũng thành công như nhau.
Đó là báo tin và trình hồ sơ vụ án lên cho LHQ. và để cho các cơ quan
quốc tế này làm việc của họ. Nếu họ làm theo như vậy thì Âysoman cũng bị
quốc tế bắt và trao lại cho họ rồi. Có chậm hơn nhưng chắc chắn.
Bởi
việc bắt cóc người đưa về nước là một hành động không trong sáng hay ám
muội cho dù là đúng. Vì thế giới đã có nhiều bộ luật về dẫn độ nên việc
bắt cóc đã trở thành quá khứ. Tòa án của các nước cũng xếp tội này
trong một khung án rất nghiêm trọng như tội khủng bố. Tóm lại đây là một
lối suy nghĩ và làm việc của những bộ óc có vấn đề, một tính cách làm
việc tối tăm hoang tưởng giữa tự đắc và tự ti. Những người này rất giỏi
việc chuyên môn của họ nhưng có những công việc họ lại không đọc được
nên pham sai lầm.
Vậy
chúng ta thử đi tìm ra những người phải chịu trách nhiệm về cái lỗi
không nhỏ này nhé. Thực hiện việc này thì chủ chốt sẽ là ông Tô Lâm, Bộ
trưởng Bộ CA vì đây là công viêc của Bộ CA. Trong Bộ CA có một bộ phận
tình báo làm việc ở nước ngoài. Bộ phận này nhỏ thường làm việc về vấn
đề Việt Kiều. Vì không có nhiều việc để làm, kinh phí ít và cơ quan này
đang chờ giải thể nên được tham gia vụ băt cóc TXT này là một dịp may
cho họ. Người thứ hai chịu trách nhiệm cũng là người đứng đầu cơ quan
thứ hai tham gia. Ông Phạm Bình Minh, Bộ trưởng Bộ Ngoại Giao. Ông này
là một UVBCT và là thủ lĩnh thức sự không chỉ ở Bộ Ngoại Giao. Do vị
trí nhạy cảm nên ông này giao trách nhiệm cho cấp dưới làm việc với ông
Tô Lâm. Cũng may cho ông Phạm Bình Minh là đã không tham gia trực tiếp
vụ này là vì mới đây phía Đức đã phát hiện ra chiếc xe đã bắt cóc ông
Thanh và trên xe có vết máu người. Cũng như đại sứ quán của Việt Nam tại
Đức lại chính là cái nơi Trịnh Xuân Thanh bị đưa về thẩm vấn và anh ta
đã được giam giữ ở cái nơi bất khả xâm phạm về mặt ngoại giao vài ngày
trước khi bị trói gô lại, bịt mắt bịt miệng và bị lôi ra sân bay nước
ngoài để bay về nước "đầu thú"
Người
thứ ba và là người chỉ huy toàn bộ chiến dịch chính là TBT Nguyễn Phú
Trọng. Thật ra đi bẳt một tên bỏ trốn như Trịnh Xuân Thạnh thì không
khiến ông TBT bận tâm đậu. Nhưng vì là người nổ pháo vào đầu tiên vào
Triknh Xuân Thanh qua vụ cái xe Lesux đeo biển s xanh. Hơn nữa đây là
một chiến dich quan trọng ở nước ngoài ảnh hưởng đến uy thế của Việt Nam
trên trường quốc tế nên TBT trực tiếp chỉ đạo là thường.
Việc
chính quyền Việt Nam tổ chức bắt cóc Trịnh Xuân Thanh ngay tại Berlin
và đưa về Việt Nam tuy bất ngờ nhưng không gây ngạc nhiên cho bất cứ ai.
Vài chục năm nay Việt Nam vẫn gắng gượng khoác bộ áo vét vào người để
tham gia vào đủ các lễ hội tưng bừng vớl thế giớl bên ngoài để kiếm lợi.
Việt Nam đã được cả thế giới chấp nhận cùng với những ưu tiên phần
thưởng quá tầm. Nhưng cho dù diễn hay bao nhiêu đi nữa thì Việt Nam cũng
chỉ là một gã khách mặc quần đùi bên dưới bộ áo Smoking mà thôi. Bất cứ
lúc nào thì vị khách nhã nhặn trên cũng có thể tuột quần ra để cho
thiên hạ biết cái gì ở bên dướl. Giống như một tên ăn trộm hoàn lương
với những ngày sống đạo mạo nhưng lại có những đêm trăn trở khi cál máu
hoang dã của phường đào tường khoét vách kéo về.
Vụ
ngang nhiên bắt cóc Trịnh Xuân Thanh của chính quyền Hà Nội thì không
biết gọi là gì hơn là sự táo tợn của đưa trẻ được nuông chiều. Người Đức
cần phải trả một cái giá nào đâý cho quá khứ tốt với lũ quỉ, và cũng
còn may khi bọn chúng chưa đủ tuổi đủ lực đốt nhà quí vị. Nhưng vụ bắt
cóc đầu tiên của tay mơ Viêt Nam diễn ra hoàn hảo của bậc sát thủ, lẫn
sự lạnh lùng của kẻ máu lạnh vô tình đã không làm cho người Đức và thế
giới giật mình vì thấy kẻ xấu xuất hiện, vì cùng vớl một vài nước Cộng
Sản và Độc Tài còn sót lạl thì Việt Nam chưa bao giờ được đưa vào hàng
ngũ các quốc gia văn minh cả. Nếu có gì bất ngờ thì họ chỉ bất ngờ là
sau bao nhiêu năm được thế giới trân trọng đón về dạy dỗ hết lòng như
thế mà Việt Nam vẫn không rũ bỏ được dòng máu hoang dã giống nòi, mà qua
vụ bắt cóc này thì thấy giống y như kiểu quân cướp núi về thành, hay
cư xử trong bàn tiệc của những kẻ mặc quần đùi...