Thành phố Phúc Châu có phong trào trường học thể dục thể thao, cô bé 9 tuổi đang luyện tập treo mình trên xà, trong trường này có hàng t
Chia sẻ:
(Soha.vn) - Để trở thành quán quân thế giới các bạn nhỏ phải trải qua những cuộc tập luyện đầy mồ hôi và nước mắt...
Thành
phố Phúc Châu có phong trào trường học thể dục thể thao, cô bé 9 tuổi
đang luyện tập treo mình trên xà, trong trường này có hàng trăm cô bé
giống như cô. Theo quan niệm củaTrung Hoa thì muốn trở thành cường quốc
thì thi đấu thể dục thể thao là con đường duy nhất. Ở Trung Quốc, các
vận động viên đều được bồi dưỡng từ rất nhỏ, đa số đều trong 4-14 tuổi.
Khi các em
nhỏ muốn học thể thao nhất là các bạn nam cần phải đi đăng ký sau đó
trải qua cuộc thi lựa chọn, Du Quân Tuyên và Du Quân Huyền, một cặp song
sinh 8 tuổi, cao 1m. Năm 201, cả hai em đều được lựa chọn bồi dưỡng tại
trường thể dục thể thao thành phố Phúc Châu.
Chí Cường
10 tuổi đang tiến hành luyện tập những bài tập cơ bản trên mặt đất, cậu
bé là học sinh của trường thể dục thể thao thành phố Phúc Châu, cha mẹ
cậu đều công tác tại thành phố này, Những động tác này nhìn có vẻ đơn
giản nhưng Chí Cường đã phải luyện tập rất vất vả. Bởi vì chỉ có luyện
tập mới có thể đứng trên bục quán quân. Đối với thể thao, hầu hết trong
lòng mỗi đứa trẻ đều có một ước mơ cho nên chúng đã bỏ ra bao nhiêu nỗ
lực mà người bình thường khó có thể có được.
15 kg đối
với một đứa bé 12 tuổi là quá sức cần sử dụng toàn bộ sức lực của bản
thân. “con của người nghèo luyện tập cử tạ” chính là một khuôn vàng
thước ngọc, vận động viên cử tạ tài năng có những yêu cầu như hơi thấp,
có lực và không yêu cầu có quá nhiều kỹ sảo, chỉ cần có lực là có thể
luyện tập cử tạ.
Sau khi bị
giáo viên huấn luyện phê bình, Trì Mộng Đình 11 tuổi mồ hôi và nước mắt
lăn dài trên mặt, Trì Mộng Đình có khuôn mặt xinh đẹp là một trong
những học viên được huấn luyên viên chú trọng bồi dưỡng. Cô bé đang
trong quá trình dậy thì nên trọng lượng của cô bé không thể chống đỡ với
cường độ luyện tập cao.
Cậu bé 5
tuổi đang luyện tập với dụng cụ đặc biệt, do ngân sách quốc gia tập
trung cho các đội tuyển cấp cao nên rất nhiều các thành phố phong trào
thể dục thể thao ở các trường học, trường trung cấp, sơ cấp đều trong
tình trạng thiếu thốn kinh phí. Rất nhiều các sân huấn luyện các trang
bị luyện tập đều không được cải tạo và mua mới do đó việc duy trì các cơ
sở này đang đứng trên bờ vực khó khăn.
Trường học
thể dục thể thao thành phố Phúc Châu, một cậu bé luyện tập quyền anh
đang đấm vào bao cát cũ kỹ, Do thiếu kinh phí, trường học huấn luyện cũ
nát, dụng cụ huấn luyện thiếu thốn nhưng những điều này không ảnh hưởng
đến sự nhiệt tình luyện tập của các bạn nhỏ bởi vì trong lòng mỗi em đều
có một khát khao trở thành quán quân, đối với các em có thể trở thành
vận động viên chuyên nghiệp sau đó là vô địch thế giới chỉ có thể chăm
chỉ luyện tập.
Tại
cơ sở thể thao, mỗi đứa trẻ được phát một sợi dây căng, mỗi ngày huấn
luyện viên sẽ để các em phá vỡ các giới hạn của bản thân. Một em bé ở
trên dây căng, em không chịu được quy định về thời gian đã bật khóc. Mỗi
đứa trẻ rất sợ phải nằm đè lên ghế băng dài sau đó một người ngồi lên
đó, ban đầu chúng đau đên kêu to, nước mắt chảy dài nhưng chúng chưa bao
giờ dừng luyện tập vì nước mắt, quá trình này em nhỏ nào cũng phải trải
qua.
Một cô gái
nhỏ bé đang luyện tập nhảy cầu, đằng sau là lá cờ tổ quốc khích lệ khát
khao quán quân, những năm 60 thế kỷ trước, Trung Quốc đã đưa ra chỉ
đạo tư tưởng “từ bỏ khó khăn sẽ bị nghiêm trị, từ thực hành đến bắt
đầu, huấn luyện với cường độ cao” và loại huấn luyện này vẫn kéo dài đến
nay mà đối tượng chủ yếu là trẻ em.
Học sinh
lớp 2 trường tiểu học Phong Mai Thành phố Phúc Châu, Dư Tư Kỳ đang
luyện tập bóng đá trên sân, Cha mẹ Tư Kỳ là công nhân lao động ngoại
tỉnh, đội bóng bao gồm có 12 thành viên, Thầy Cư cho biết trường tuyển
cô bé vì cô có khả năng chịu khổ, linh hoạt trong mỗi cú sút ghi bàn
thắng dễ dàng
Đối với
trẻ nhỏ mà nói, Thể dục thể thao không chỉ yêu cầu thể lực mà còn cần cả
kỹ năng, bắn cung tên không chỉ yêu cầu thể lực tốt, cần tập trung cảm
nhận, khí lực tốt và quan trọng khả năng sử dụng lực toàn thân và vai
cần thả lỏng.
Quy luật
sinh hoạt của các em đều rất đúng quy luật, mỗi ngày 6 giờ 30 phút thức
dậy, buổi sáng học văn hóa, buổi trưa nghỉ ngơi đến chiều luyện tập,
buổi tối tiếp tục học văn hóa đến 9 giờ, 9 giờ 30 phút tắt đèn đi ngủ.
Cùng với
thi đấu với các hạng mục thể thao, võ thuật cũng được xem như bộ môn hấp
dẫn đối với các em, Luyện tập võ thuật không chỉ gian khổ luyện tập mà
còn thể hiện yếu tố văn hóa truyền thống “Nhân, nghĩa, lễ, trí, tín, ôn,
lương, cung, kiệm” trở thành phẩm chất đưa võ thuật thành hoạt động yêu
cầu tôn trọng nguyên tắc cao nhất.
Kết thúc
ngày học tập, các em nhỏ ở lại ký túc xá đọc sách, theo quy định của
trường, các học viên đều phải ở trọ tại trường, chủ nhật mới có thể về
nhà. Hoàn cảnh này giúp các em đối mặt với môi trường huấn luyện.
Để
trở thành quán quân thế giới các em phải vượt qua khó khắn để tiến lên,
kiên trì luyện tập, tham gia các đại hội thể dục thể thao hàng năm,
thành tích cao sẽ được ra nhập đội tuyển của tỉnh trở thành một vận động
viên chuyên nghiệp, Tuy nhiên số lượng thực hiện được ước mơ chỉ là con
số nhỏ, rất nhiều các em bị loại từ vòng đấu ngoài sau đó bỏ lỡ nhiều
cơ hội học tập điều kiện tốt nhất, không thể tiếp tục giấc mơ quán quân,
các bạn nhỏ lại quay lại học các trường trung học phổ thông
Song Phương chuyển