Kinh Đời
CHẾT TẠI QUÊ NHÀ
Vừa rồi V. Chánh có người quen khá thân về VN chỉ để giải quyết chuyện 1 thân nhân ở Mỹ bị đau rất nặng khi đang du lịch VN.
Vừa rồi V. Chánh có người quen khá thân về VN chỉ để giải quyết chuyện 1 thân nhân ở Mỹ bị đau rất nặng khi đang du lịch VN.
Về đến nơi không đầy 2 ngày sau thì người Thân nhân đó chết, và chết tại BV Chợ Rẩy. 2 ngày sau mới nhận tờ Giấy Báo Tử từ Chợ Rẩy, nhưng phải về tận Mỹ Tho để làm Giấy Chứng Tử (mỗi ngày phải chạy từ Saigon về Mỹ Tho rồi ngược lại)..
Lần lượt phải qua khóm, phường, quận, và cuối cùng Sở Tư Pháp của Tỉnh mới xong, tất cả 5 ngày mới có Giấy Khai Tử hay giấy Chứng Tử gì đó).
Về lại SGN/ Chợ Rẩy: ngày thứ Sáu. Cho biết cuối tuần không làm việc. Sáng thứ Hai vào lại Chợ Rẩy, trả $1,000.00 tiền chi phí xác nằm nhà xác lạnh trong 10 ngày. Nhờ dịch vụ ( công ty nhận liệm tử thi, và đốt xác) lo giấy tờ từ tòa Lãnh Sự Mỹ cho phép mang tro trở về MỸ thì xế cùng ngày có tờ giấy đóng dấu của tòa Lãnh Sự Mỹ ngay, kèm theo câu nghe thật mát ruột: xin mọi sự dễ đàng và giúp đở cho người mang tro này...
Chỉ khi cầm được tờ giấy từ toà Lãnh sự Mỹ và đọc mấy hàng chữ trên, chị này mới khóc được. Vì từ cả mươi ngày qua, chị ta quá mệt mỏi, vừa cả thể xác vừa tinh thần, chạy lên xuống Saigon- Mỹ Tho, qua bao nhiêu cửa công cửa quyền, chờ đợi và chờ đợi...muốn đúc lót cho đúng chổ một lần nhiều $ cho xong việc nhưng không thể được. Xế ngày thứ Hai: đốt xác, chiều ngày thứ Ba nhận hộp đựng tro.
Và ngày Thứ Tư bay về lại Mỹ. Tất cả chi phí gần $8..000.00, bao gồm tiền của nhà Quàn, xe thuê lên xuống Saigon- Mỹ Tho, tiền nhà xác Chợ Rẩy, tiền cho BS chứng giấy báo tử, thủ tục hành chánh BV, thủ tục “đầu tiên” với bao nhiêu người từ bao nhiêu cửa công cửa quyền, rồi tiền cám ơn đưa sau khi có giấy Khai Tử, tiền cám ơn người giữ xác...Và vô số chi phí “mềm” khác bên cạnh.
Chi phí đó không kể tiền khách sạn thuê ở Saigon, tiền ăn dọc đường, và tiền mua vé máy bay (phải mua vòng đi riêng và vòng về riêng).
Hy vọng sẽ có bài dài hơn, chi tiết hơn về câu chuyện này cho mọi người hiểu biết trong trường khi có Thân nhân du lịch và chết tại" Quê Hương có chùm khế ngọt"
Thân mến,
Quê hương là chùm khế chua,
Là kho chất độc được đưa từ Tàu.
Đồng bào cứ chết cho mau,
Ông bạn bốn tốt không đau mà mừng!
Hộ tịch thì cứ lừng khừng
Làm giấy chứng tử một tuần chưa xong.
Thân nhân người chết khóc ròng,
Hết tiền giữ xác đến đồng "đầu tiên".
Dân nhiễm chất độc triền miên
Mà đảng mặc kệ, cứ kiêng sợ Tàu.
Tương lai nước Việt về đâu,
Trời Nam bao phủ một màu tang thương?
V.ChánhToan Nguyen chuyen
Bàn ra tán vào (0)
Các tin đã đăng
- "Có miệng như không" - by / Trần Văn Giang (ghi lại).
- 100 năm sau vẫn bồi hồi "Tôi đi học" - by Minh Tự / Trần Văn Giang (ghi lại).
- "Tiếng Anh chưa rành" - by Dzung Nguyen / Trần Văn Giang (ghi lại
- "Tiếng Anh chưa rành" - by Dzung Nguyen / Trần Văn Giang (ghi lại
- "Nỗi Khổ Của Người Hà Nội" - by Nguyễn Thị Thương / Trần Văn Giang (ghi lại)
CHẾT TẠI QUÊ NHÀ
Vừa rồi V. Chánh có người quen khá thân về VN chỉ để giải quyết chuyện 1 thân nhân ở Mỹ bị đau rất nặng khi đang du lịch VN.
Vừa rồi V. Chánh có người quen khá thân về VN chỉ để giải quyết chuyện 1 thân nhân ở Mỹ bị đau rất nặng khi đang du lịch VN.
Về đến nơi không đầy 2 ngày sau thì người Thân nhân đó chết, và chết tại BV Chợ Rẩy. 2 ngày sau mới nhận tờ Giấy Báo Tử từ Chợ Rẩy, nhưng phải về tận Mỹ Tho để làm Giấy Chứng Tử (mỗi ngày phải chạy từ Saigon về Mỹ Tho rồi ngược lại)..
Lần lượt phải qua khóm, phường, quận, và cuối cùng Sở Tư Pháp của Tỉnh mới xong, tất cả 5 ngày mới có Giấy Khai Tử hay giấy Chứng Tử gì đó).
Về lại SGN/ Chợ Rẩy: ngày thứ Sáu. Cho biết cuối tuần không làm việc. Sáng thứ Hai vào lại Chợ Rẩy, trả $1,000.00 tiền chi phí xác nằm nhà xác lạnh trong 10 ngày. Nhờ dịch vụ ( công ty nhận liệm tử thi, và đốt xác) lo giấy tờ từ tòa Lãnh Sự Mỹ cho phép mang tro trở về MỸ thì xế cùng ngày có tờ giấy đóng dấu của tòa Lãnh Sự Mỹ ngay, kèm theo câu nghe thật mát ruột: xin mọi sự dễ đàng và giúp đở cho người mang tro này...
Chỉ khi cầm được tờ giấy từ toà Lãnh sự Mỹ và đọc mấy hàng chữ trên, chị này mới khóc được. Vì từ cả mươi ngày qua, chị ta quá mệt mỏi, vừa cả thể xác vừa tinh thần, chạy lên xuống Saigon- Mỹ Tho, qua bao nhiêu cửa công cửa quyền, chờ đợi và chờ đợi...muốn đúc lót cho đúng chổ một lần nhiều $ cho xong việc nhưng không thể được. Xế ngày thứ Hai: đốt xác, chiều ngày thứ Ba nhận hộp đựng tro.
Và ngày Thứ Tư bay về lại Mỹ. Tất cả chi phí gần $8..000.00, bao gồm tiền của nhà Quàn, xe thuê lên xuống Saigon- Mỹ Tho, tiền nhà xác Chợ Rẩy, tiền cho BS chứng giấy báo tử, thủ tục hành chánh BV, thủ tục “đầu tiên” với bao nhiêu người từ bao nhiêu cửa công cửa quyền, rồi tiền cám ơn đưa sau khi có giấy Khai Tử, tiền cám ơn người giữ xác...Và vô số chi phí “mềm” khác bên cạnh.
Chi phí đó không kể tiền khách sạn thuê ở Saigon, tiền ăn dọc đường, và tiền mua vé máy bay (phải mua vòng đi riêng và vòng về riêng).
Hy vọng sẽ có bài dài hơn, chi tiết hơn về câu chuyện này cho mọi người hiểu biết trong trường khi có Thân nhân du lịch và chết tại" Quê Hương có chùm khế ngọt"
Thân mến,
Quê hương là chùm khế chua,
Là kho chất độc được đưa từ Tàu.
Đồng bào cứ chết cho mau,
Ông bạn bốn tốt không đau mà mừng!
Hộ tịch thì cứ lừng khừng
Làm giấy chứng tử một tuần chưa xong.
Thân nhân người chết khóc ròng,
Hết tiền giữ xác đến đồng "đầu tiên".
Dân nhiễm chất độc triền miên
Mà đảng mặc kệ, cứ kiêng sợ Tàu.
Tương lai nước Việt về đâu,
Trời Nam bao phủ một màu tang thương?
V.ChánhToan Nguyen chuyen