Cà Kê Dê Ngỗng
Cáy Quê-đồ biển
Chế độ bạo tàn nào rồi cũng sẽ sụp đổ, chỉ có những người Việt thuần túy sẽ tìm về với nhau qua những món ăn đơn sơ đày quốc hồn, quốc túy. Happy July 4th .
Đang ôm computer, có tiếng gõ cửa. đồ vừa ló đầu ra, bà Xuân dúi và tay một cái bát nhỏ, bọc nylon cẩn thận, rồi bà quày quã đi ra xe như ma đuổi, chưa kịp cảm ơn, đồ chỉ biết giơ bàn tay vẫy từ biệt bà và mấy đứa cháu trên xe.
-Ầy, chắc là mắm tép đây , vội đưa bà đồ cất vào tủ lạnh.
-Sao không gọi điện thoại cảm ơn bà Xuân đi.
-Để mai em gọi.
Ngồi resize mấy tấm hình trên computer nghe hai bà nói chuyện loáng thóang:
-Ông nhà tôi ăn món đó mà người ông ấy run lên bần bật
Hai bà đua nhau cười hô hố.
Đợi khi ngưng điện thoại, đồ mới chất vấn bà đồ :
-Ăn cái gì mà run lên bần bật thế?
-Bà Xuân nói chuyện món trứng cáy đấy.
-Trứng cáy ở đâu ra?
-Hôm qua bà Xuân cho mà cứ tưởng món mắm tép chị ấy hay trưng, nhưng đây là món trứng cáy cưa.
-Ái chà, chỉ có bà Xuân mới chuyên trị món ăn quý giá này.
-Sao chị ấy làm cách nào mà ông Xuân thưởng thức món quê hương đó mà toàn thân run lên bần bật vậy.
-Bà ấy nói chiên cơm với mỡ hành ép cho cháy cạnh như cháy cơm sau đó rắc trứng cáy trưng lên trên rồi nhâm nhi xem sao.
-Để cúng bà nội món trứng cáy này xong, rồi em làm cho mà ăn.
Nhớ lại hồi nhỏ, bà cụ hay làm món trứng cáy cho đồ ăn, đồ ăn say mê cho đến khi hết nồi cơm lúc nào không hay, nhìn lên chỉ thấy đôi mắt khoan dung và nụ cười hiền hậu của cụ đượm hương trầu, hương cau. đồ còn nhớ hương vị đặc biệt không thể nào sánh được của nước mắm cáy, chấm những cọng rau muống luộc xanh ngắt do bà cụ luộc vào bát nước mắm cáy, hương thơm ngào ngạt bốc lên mũi rồi len lỏi qua kẽ răng thấm vào đầu lưỡi, trôi qua thực quản chui vào dạ dày mà hương mắm cáy vẫn còn vấn vương.
Có những thức ở ăn quê nhà thật đơn giản như trứng cáy, mắm tép hoặc món rươi tráng trứng thêm vào ít vỏ quýt...tiêu biểu cho hồn dân tộc, một nét văn hóa mà những người xa xứ một khi đã thưởng thức rất khó quên và gợi nhớ những kỷ niệm êm đềm khi đất nước còn thanh bình. Chế độ bạo tàn nào rồi cũng sẽ xụp đổ, chỉ có những người Việt thuần túy sẽ tìm về với nhau qua những món ăn đơn sơ đày quốc hồn, quốc túy.
đồ ngồi trên ghế, đỡ đĩa cơm cháy cạnh trên rắc trứng cáy, hành phi trên tay bà đồ. Nhón rón rén miếng cháy trên tay. Hương trứng cáy, hành phi bốc lên nhức mũi. Miếng cháy ròn tan giữa các kẽ răng, tia nước bọt bắn vọt ra khỏi miệng như pháo bông, vị bùi béo của trứng cáy quyện với hương hành phi, người đồ run lên bần bật khi cục cơm nhuyễn cáy quê hương đang trôi dần xuống tận củ tỷ.
Hai cây bầu không biết ai cho đã bắt đầu leo lên giàn. Cảm ơn những tấm lòng quý mến đã làm ấm lòng hai vợ chồng đồ trong những ngày tháng hoàng hôn của cuộc đời trên xứ người.
đồ biển
Bàn ra tán vào (0)
Các tin đã đăng
Cáy Quê-đồ biển
Chế độ bạo tàn nào rồi cũng sẽ sụp đổ, chỉ có những người Việt thuần túy sẽ tìm về với nhau qua những món ăn đơn sơ đày quốc hồn, quốc túy. Happy July 4th .
Đang ôm computer, có tiếng gõ cửa. đồ vừa ló đầu ra, bà Xuân dúi và tay một cái bát nhỏ, bọc nylon cẩn thận, rồi bà quày quã đi ra xe như ma đuổi, chưa kịp cảm ơn, đồ chỉ biết giơ bàn tay vẫy từ biệt bà và mấy đứa cháu trên xe.
-Ầy, chắc là mắm tép đây , vội đưa bà đồ cất vào tủ lạnh.
-Sao không gọi điện thoại cảm ơn bà Xuân đi.
-Để mai em gọi.
Ngồi resize mấy tấm hình trên computer nghe hai bà nói chuyện loáng thóang:
-Ông nhà tôi ăn món đó mà người ông ấy run lên bần bật
Hai bà đua nhau cười hô hố.
Đợi khi ngưng điện thoại, đồ mới chất vấn bà đồ :
-Ăn cái gì mà run lên bần bật thế?
-Bà Xuân nói chuyện món trứng cáy đấy.
-Trứng cáy ở đâu ra?
-Hôm qua bà Xuân cho mà cứ tưởng món mắm tép chị ấy hay trưng, nhưng đây là món trứng cáy cưa.
-Ái chà, chỉ có bà Xuân mới chuyên trị món ăn quý giá này.
-Sao chị ấy làm cách nào mà ông Xuân thưởng thức món quê hương đó mà toàn thân run lên bần bật vậy.
-Bà ấy nói chiên cơm với mỡ hành ép cho cháy cạnh như cháy cơm sau đó rắc trứng cáy trưng lên trên rồi nhâm nhi xem sao.
-Để cúng bà nội món trứng cáy này xong, rồi em làm cho mà ăn.
Nhớ lại hồi nhỏ, bà cụ hay làm món trứng cáy cho đồ ăn, đồ ăn say mê cho đến khi hết nồi cơm lúc nào không hay, nhìn lên chỉ thấy đôi mắt khoan dung và nụ cười hiền hậu của cụ đượm hương trầu, hương cau. đồ còn nhớ hương vị đặc biệt không thể nào sánh được của nước mắm cáy, chấm những cọng rau muống luộc xanh ngắt do bà cụ luộc vào bát nước mắm cáy, hương thơm ngào ngạt bốc lên mũi rồi len lỏi qua kẽ răng thấm vào đầu lưỡi, trôi qua thực quản chui vào dạ dày mà hương mắm cáy vẫn còn vấn vương.
Có những thức ở ăn quê nhà thật đơn giản như trứng cáy, mắm tép hoặc món rươi tráng trứng thêm vào ít vỏ quýt...tiêu biểu cho hồn dân tộc, một nét văn hóa mà những người xa xứ một khi đã thưởng thức rất khó quên và gợi nhớ những kỷ niệm êm đềm khi đất nước còn thanh bình. Chế độ bạo tàn nào rồi cũng sẽ xụp đổ, chỉ có những người Việt thuần túy sẽ tìm về với nhau qua những món ăn đơn sơ đày quốc hồn, quốc túy.
đồ ngồi trên ghế, đỡ đĩa cơm cháy cạnh trên rắc trứng cáy, hành phi trên tay bà đồ. Nhón rón rén miếng cháy trên tay. Hương trứng cáy, hành phi bốc lên nhức mũi. Miếng cháy ròn tan giữa các kẽ răng, tia nước bọt bắn vọt ra khỏi miệng như pháo bông, vị bùi béo của trứng cáy quyện với hương hành phi, người đồ run lên bần bật khi cục cơm nhuyễn cáy quê hương đang trôi dần xuống tận củ tỷ.
Hai cây bầu không biết ai cho đã bắt đầu leo lên giàn. Cảm ơn những tấm lòng quý mến đã làm ấm lòng hai vợ chồng đồ trong những ngày tháng hoàng hôn của cuộc đời trên xứ người.
đồ biển