Văn Học & Nghệ Thuật
Chu Vương Miện: Về Nguyễn Hưũ Đang
cvm
-
cũng là hào kiệt
cũng muốn Đảng và Bác
đi chỗ khác
nhưng lực bất tòng tâm
phong trào Nhân Văn
với Phan Khôi Trần Dần Lê Đạt
bị bóp mũi từ trong trứng nước
kẻ bị tẩy não
kẻ bị cải tạo
kẻ tù luôn cho tới chết
1 cánh đồng hoang
1 hào kiệt
sống nhờ bắt cóc và ăn cóc
gần 100 tuổi
mới thác
đúng là trang hào kiệt
xứ Bắc
-
tuổi trẻ tài cao
nuôi chí anh hào
mưu sự tại nhân
thành sự tại thiên
linh hồn của Nhân Văn
tất cả đều ra dìa
tât cả đều công
tay trắng về vườn
-
sau năm 1957
đa số người cầm bút
treo bút và đi cải tạo
học xong
lớp đi tù thiệt
lớp hạ tầng công tác
lớp chuyển nghành
xe 3 gác xe đạp thồ
99 phầm trăm là treo bút
và bẻ bút
ra khỏi Đảng
chỉ còn phường bát âm
là còn họat động
MÙA THU THÁNG 8
cvm
-
anh hùng tứ chiếng
tụ về đây làm Kách Mạng
đuổi được Thực Dân Pháp
thành công
chỉ có 1 trong 2 cái vòng
vòng Nga vòng Trung Quốc
những kẻ o nhất trí " thống nhất "
bị loại ra
bên lề dân tộc tổ quốc
trong đó có Nguyễn Hữu Đang
Trần Dần , Phùng Quán ,Phan Khôi
Nguyễn Bính, Văn Cao , Lê Đạt , Hoàng Cầm
và toàn bộ nhóm Nhân Văn
-
thơ là cuộc đời cuộc sống
đói nói đói no nói no
thơ vẫn là thơ
o chống đối o hoan hô
ăn cháo nói ăn cháo
nhịn đói nói nhịn đói
thơ vốn vô tội
thơ là linh hồn
-
có những lòai Lan
được mệnh danh là " vương giả chi hoa "
và hoa sen là đạo hạnh chi hoa
mẫu đơn là Quân Tử chi hoa
nhưng vẫn cần tới nước ?
o nước là chết
có loại hoa xương rồng " cactus "
sống trên sa mạc
toàn là cát
ban đêm hút hơi sương
mùa xuân mùa thu trổ hoa
đủ mầu y hoa quỳnh
-
tội nghiệp chú em Phùng Quán
kêu Tố Hữu là cậu
chỉ còn 2 con đường duy nhất
là dùng dao viết văn vào đá
vào chân tượng nàng Tô Thị
ở Lạng Sơn
vì nhu cầu bức tượng bị hạ nung vôi
để làm con đường cái quan
Bắc Nam
khởi từ Đồng Đăng
thơ văn Phùng Quán
cùng nàng Tô Thị Bồng Con
tan ra cám
NGUYỄN HỮU ĐANG
*
thơ chu vương miện
[ vĩnh bịệt ngày 7.8.2007 ]
nào công nào tội nào nhục nào vinh
thương số phận Khuất Nguyên Nguyễn Trãi
vận nước vận nhà biết thời biết thế
quý cuộc đời Phậm Lãi Trương Lương
[ Nguyễn Hữu Đang ]
50 năm vạn vật luân thường
biết bao kẻ thác nằm dươi đất
1 trăm năm quê hương mình chật vật
từ Tây Tàu Nhật Mỹ Liên Xô
gẫm thương thay cho bức dư đồ
mà ấm Hiếu [ Tản Đà ] chưa tô bời lại
cưa làm đôi biên cương Bến Hải
9 năm trường kỳ kháng chiến rừng sâu
từ Cao Bằng cho đến mũi Cà Mâu
đất đồi dẻo 2 miền đánh tiếp
đọc văn chương Nhân Văn ngoài bắc
hết giai phẩm mùa đông mùa xuân mùa thu
bằng hữu thơ văn lũ lượt đi tù
vì không muốn tât cả loài hoa biến thành vạn thọ
cũng không muốn dối gian
noi không thành có
nói có thành không ?
thành tích 9 năm công khó bưng biền
giờ theo nước xuôi giòng
kẻ chết kẻ tù kẻ đày lưu xứ
tôi vẫn đi không thấy phố không thấy nhà
chỉ thấy mưa sa trên mầu cờ đỏ [*]
50 năm 2 miền ngày cùng khổ
số phận người trên thớt trên mâm
sống phất phơ bám làng xóm điêu tàn
kẻ thống trị lòng lang dạ thú
nạn cửa quyền tham ô hối lộ
trên 60 năm độc lập người chả ra người
quay lại nhìn qua thế kỷ 20
những nhà văn chân tài Nhân Văn chết hết
ta sinh sau đẻ muộn
không biêt nói gì hơn đành gửi nơi đây
những giòng thơ vĩnh biệt
[*] thơ Trần Dần
-
xưa Ức Trai
chừ Nguyễn Hữu Đang
chuyện Bắc và nam
vãn 2 đường gặp nhau
Nam Quan cụ ở khúc đầu
Quan San tôi ở khúc sau mà buôn
xưa sau nước chẩy đá còn ?
con thuyền lờ lửng Côn Sơn vậy mà
sòng đời giữa cụ và ta
cũng toàn chuyện cũ chuyển qua chuyện giờ
thì ra mơ chỉ là hờ
chu vương miện
O CÒN 1
cvm
-
chọn lựa nào
dẹp Pháp
thì phải dựa vào Nga
Trung Quốc
thân phận nước nhỏ
tép riu
o còn giải pháp nào
chư hầu
thuộc địa
-
bao nhiêu tâm huyết
theo nước chẩy huê trôi
bao nhiêu hào kiệt
thành lá mùa thu rơi lác đác
bao nhiêu tâm huyết
o làm được gì ?
bao nhiêu sách vở
thánh hiền tiền nhân
mang vấn thuốc
hút
-
sau 1975
giao lưu giữa nam va bắc
có nhà thơ thụộc vào loại cổ thụ
miền bắc tâm sự
cũ may nhóm Nhân Văn Giai Phẩm
o thành công
nếu thành công
văn nghệ miền Bắc còn khổ hơn
Tố Hữu cầm trịch
chế độ càng khắc nghiệt
tệ hơn bây giờ
-
người Mông Cổ
bộ tộc Bột Nhĩ Chỉ Cân
họ Đạt Mộc Nhĩ
chuyển ngữ qua Hán Tự
la Thiết Mộc Nhĩ hay Thiếp Mục Nhĩ
chiến thắng khắp nơi
khắp mặt địa cầu
vó ngựa Mông Cổ đi tới đâu ?
cỏ o dám mọc
chỉ còn tiếng khóc
và xác chết
đoàn quân bách chiến đi tới đâu
là biến thành phố lâu đài thôn trang
thành đồng cỏ
nuôi dê nuôi cừu nuôi ngựa
biến mọi dân tộc thành nô lệ
100 năm sau kẻ du mục
vô học thua trở về đại mạc
lại ở trần nuôi thú như cũ
đúng là bọn Bắc Dịch
ngu độn chỉ biết uống sữa ngựa
mù chữ
làm toàn chuyện kinh thiên động địa
o có đầu chỉ có Mông và Cổ
nên dù có sức mạnh
nhưng dẫn dận tộc
và mọi người đến chốn khổ
Chu Vương Miện ( HNPD )
Bàn ra tán vào (0)
Chu Vương Miện: Về Nguyễn Hưũ Đang
cvm
-
cũng là hào kiệt
cũng muốn Đảng và Bác
đi chỗ khác
nhưng lực bất tòng tâm
phong trào Nhân Văn
với Phan Khôi Trần Dần Lê Đạt
bị bóp mũi từ trong trứng nước
kẻ bị tẩy não
kẻ bị cải tạo
kẻ tù luôn cho tới chết
1 cánh đồng hoang
1 hào kiệt
sống nhờ bắt cóc và ăn cóc
gần 100 tuổi
mới thác
đúng là trang hào kiệt
xứ Bắc
-
tuổi trẻ tài cao
nuôi chí anh hào
mưu sự tại nhân
thành sự tại thiên
linh hồn của Nhân Văn
tất cả đều ra dìa
tât cả đều công
tay trắng về vườn
-
sau năm 1957
đa số người cầm bút
treo bút và đi cải tạo
học xong
lớp đi tù thiệt
lớp hạ tầng công tác
lớp chuyển nghành
xe 3 gác xe đạp thồ
99 phầm trăm là treo bút
và bẻ bút
ra khỏi Đảng
chỉ còn phường bát âm
là còn họat động
MÙA THU THÁNG 8
cvm
-
anh hùng tứ chiếng
tụ về đây làm Kách Mạng
đuổi được Thực Dân Pháp
thành công
chỉ có 1 trong 2 cái vòng
vòng Nga vòng Trung Quốc
những kẻ o nhất trí " thống nhất "
bị loại ra
bên lề dân tộc tổ quốc
trong đó có Nguyễn Hữu Đang
Trần Dần , Phùng Quán ,Phan Khôi
Nguyễn Bính, Văn Cao , Lê Đạt , Hoàng Cầm
và toàn bộ nhóm Nhân Văn
-
thơ là cuộc đời cuộc sống
đói nói đói no nói no
thơ vẫn là thơ
o chống đối o hoan hô
ăn cháo nói ăn cháo
nhịn đói nói nhịn đói
thơ vốn vô tội
thơ là linh hồn
-
có những lòai Lan
được mệnh danh là " vương giả chi hoa "
và hoa sen là đạo hạnh chi hoa
mẫu đơn là Quân Tử chi hoa
nhưng vẫn cần tới nước ?
o nước là chết
có loại hoa xương rồng " cactus "
sống trên sa mạc
toàn là cát
ban đêm hút hơi sương
mùa xuân mùa thu trổ hoa
đủ mầu y hoa quỳnh
-
tội nghiệp chú em Phùng Quán
kêu Tố Hữu là cậu
chỉ còn 2 con đường duy nhất
là dùng dao viết văn vào đá
vào chân tượng nàng Tô Thị
ở Lạng Sơn
vì nhu cầu bức tượng bị hạ nung vôi
để làm con đường cái quan
Bắc Nam
khởi từ Đồng Đăng
thơ văn Phùng Quán
cùng nàng Tô Thị Bồng Con
tan ra cám
NGUYỄN HỮU ĐANG
*
thơ chu vương miện
[ vĩnh bịệt ngày 7.8.2007 ]
nào công nào tội nào nhục nào vinh
thương số phận Khuất Nguyên Nguyễn Trãi
vận nước vận nhà biết thời biết thế
quý cuộc đời Phậm Lãi Trương Lương
[ Nguyễn Hữu Đang ]
50 năm vạn vật luân thường
biết bao kẻ thác nằm dươi đất
1 trăm năm quê hương mình chật vật
từ Tây Tàu Nhật Mỹ Liên Xô
gẫm thương thay cho bức dư đồ
mà ấm Hiếu [ Tản Đà ] chưa tô bời lại
cưa làm đôi biên cương Bến Hải
9 năm trường kỳ kháng chiến rừng sâu
từ Cao Bằng cho đến mũi Cà Mâu
đất đồi dẻo 2 miền đánh tiếp
đọc văn chương Nhân Văn ngoài bắc
hết giai phẩm mùa đông mùa xuân mùa thu
bằng hữu thơ văn lũ lượt đi tù
vì không muốn tât cả loài hoa biến thành vạn thọ
cũng không muốn dối gian
noi không thành có
nói có thành không ?
thành tích 9 năm công khó bưng biền
giờ theo nước xuôi giòng
kẻ chết kẻ tù kẻ đày lưu xứ
tôi vẫn đi không thấy phố không thấy nhà
chỉ thấy mưa sa trên mầu cờ đỏ [*]
50 năm 2 miền ngày cùng khổ
số phận người trên thớt trên mâm
sống phất phơ bám làng xóm điêu tàn
kẻ thống trị lòng lang dạ thú
nạn cửa quyền tham ô hối lộ
trên 60 năm độc lập người chả ra người
quay lại nhìn qua thế kỷ 20
những nhà văn chân tài Nhân Văn chết hết
ta sinh sau đẻ muộn
không biêt nói gì hơn đành gửi nơi đây
những giòng thơ vĩnh biệt
[*] thơ Trần Dần
-
xưa Ức Trai
chừ Nguyễn Hữu Đang
chuyện Bắc và nam
vãn 2 đường gặp nhau
Nam Quan cụ ở khúc đầu
Quan San tôi ở khúc sau mà buôn
xưa sau nước chẩy đá còn ?
con thuyền lờ lửng Côn Sơn vậy mà
sòng đời giữa cụ và ta
cũng toàn chuyện cũ chuyển qua chuyện giờ
thì ra mơ chỉ là hờ
chu vương miện
O CÒN 1
cvm
-
chọn lựa nào
dẹp Pháp
thì phải dựa vào Nga
Trung Quốc
thân phận nước nhỏ
tép riu
o còn giải pháp nào
chư hầu
thuộc địa
-
bao nhiêu tâm huyết
theo nước chẩy huê trôi
bao nhiêu hào kiệt
thành lá mùa thu rơi lác đác
bao nhiêu tâm huyết
o làm được gì ?
bao nhiêu sách vở
thánh hiền tiền nhân
mang vấn thuốc
hút
-
sau 1975
giao lưu giữa nam va bắc
có nhà thơ thụộc vào loại cổ thụ
miền bắc tâm sự
cũ may nhóm Nhân Văn Giai Phẩm
o thành công
nếu thành công
văn nghệ miền Bắc còn khổ hơn
Tố Hữu cầm trịch
chế độ càng khắc nghiệt
tệ hơn bây giờ
-
người Mông Cổ
bộ tộc Bột Nhĩ Chỉ Cân
họ Đạt Mộc Nhĩ
chuyển ngữ qua Hán Tự
la Thiết Mộc Nhĩ hay Thiếp Mục Nhĩ
chiến thắng khắp nơi
khắp mặt địa cầu
vó ngựa Mông Cổ đi tới đâu ?
cỏ o dám mọc
chỉ còn tiếng khóc
và xác chết
đoàn quân bách chiến đi tới đâu
là biến thành phố lâu đài thôn trang
thành đồng cỏ
nuôi dê nuôi cừu nuôi ngựa
biến mọi dân tộc thành nô lệ
100 năm sau kẻ du mục
vô học thua trở về đại mạc
lại ở trần nuôi thú như cũ
đúng là bọn Bắc Dịch
ngu độn chỉ biết uống sữa ngựa
mù chữ
làm toàn chuyện kinh thiên động địa
o có đầu chỉ có Mông và Cổ
nên dù có sức mạnh
nhưng dẫn dận tộc
và mọi người đến chốn khổ
Chu Vương Miện ( HNPD )