Nhân Vật
Còn Phải Hơn Thế Nữa: Hết chửi lại mắng. AFR Dân Nguyễn
Thôi đã trót mắng rồi thì dừng lại ở đó, đừng phẫn chí mà chửi như nghị Phước, kẻo lại phải xin lỗi, khác nào tự “Đốt lưới nhà”.
Năm trước ông DTQ, đại biểu QH bị chửi thậm tệ.
Năm nay ông vừa bị mắng.
Năm ngoái ông bị đồng nghiệp chửi. Bài chửi “Tứ đại ngu” do người khùng, đại biểu QH Hoàng Hữu Phước soạn rồi chửi, rồi…xin lỗi!...
Năm nay ông vừa bị mắng.
Năm ngoái ông bị đồng nghiệp chửi. Bài chửi “Tứ đại ngu” do người khùng, đại biểu QH Hoàng Hữu Phước soạn rồi chửi, rồi…xin lỗi!...
Năm nay ông bị mắng không bởi người khùng, nếu có chỉ là người…không bình thường chút thôi- Ông Nguyễn Thanh Sơn, thứ trưởng ngoại giao.
Hình như cứ ai đụng đến nhà sử học, vị đại biểu QH nhiều khóa này đều nổi…tai tiếng thì phải.
Được biết đến như một người hay có những câu chất vấn ấn tượng trong các kỳ họp QH, ông có vẻ được Nhân Dân mến mộ, trong khi các đồng chí X, đồng chí Y thì tất nhiên là không rồi, nếu không muốn nói ghét ông đằng khác… Âu cũng là “Tai nạn nghề nghiệp”. Nếu ông cứ ngủ gật, hay cứ ngồi im như nhiều trăm kẻ khác năm đôi lần xách catap đến Hội trường Ba Đình, thì ông đâu bị chửi bị mắng.
Hãy khoan nói tới lý do vì sao ông bị người bên BNG mắng. Hãy điểm qua thành tích “Ghi bàn” và cả “Đốt lưới nhà” của vị đại biểu may mắn chưa vào đảng này…
Những bàn thắng của ông có lẽ mọi người còn nhớ, vì thế xin phép không được nêu ra đây. Như vậy hơi bất công, nhưng cũng tránh được dài dòng. Chỉ xin nhắc lại mấy pha “Đốt lưới nhà” của “Cầu thủ” này.
Còn nhớ mấy năm trước, khi người ta đem vị ts họ Cù ra xử vì tội đòi đa nguyên đa đảng, nhất là dám kiện ông thủ tướng…thì nhà sử học có câu phát biểu như trích dẫn từ dân gian: “…Nói phải củ cải cũng phải nghe!...”.
Phải chăng ông DTQ nói vậy là muốn bênh khéo người bị kiện? Rằng muốn bảo rằng vị ts nọ bị đi tù là đáng lắm, bởi “nói không phải” (?)…
Nhưng người ta phải hiểu thế nào, khi vị đại tướng huyền thoại cũng như nhiều nhân sỹ khác của Đất Nước góp ý rất tâm huyết về việc dừng Dự án bauxit Tây Nguyên, sao “Củ cải” không chịu nghe? Không lẽ vị đại tướng cũng “Nói không phải”? Không những không “Nghe”, mà “Củ cải” còn không thèm trả lời thư của đại tướng-một hành động rất khiếm nhã…
Thật tiếc, nhà sử học đáng kính không nhận thấy một điều hết sức rõ ràng rằng, “Củ cải” hầu như không bao giờ biết lắng nghe ai, từ đơn thư của người Dân cho tới góp ý của các trí thức yêu nước…
Lần khác, trả lời VTV News, ông nói đại ý: Về vấn đề Biển Đông, cần phải trang bị cho người Dân những kiến thức hiện đại về luật biển…
Lời phát biểu đó đáng lưu ý là nó được đưa lên trong khi cuộc biểu tình của Nhân Dân hai tp HN và SG đang diễn ra và đang bị đàn áp dưới mọi hình thức bởi nhà cầm quyền. Họ nói đại rằng các cuộc biểu tình đó bị các thế lực thù địch lợi dụng(?). (Trong khi trải qua 11 cuộc biểu tình, nhà cầm quyền, với lực lượng CA vừa chìm vừa nổi, cả lực lượng dân phố dân phòng hùng hậu cũng không bói đâu ra một tên phản động…). Điều cần bàn ở pha “Đốt lưới nhà” này là: Có cần phải “Trang bị những kiến thức hiện đại về biển, luật biển” cho Nhân Dân? Và nếu là cần thiết, thì bao giờ và bằng cách nào để “Trang bị” cho Dân những “Kiến thức” đó? Nói như ông khác nào bảo phải phổ cập đại học cho toàn Dân. Nói như ông khác nào bảo khi nào được nhà cầm quyền “trang bị” cho những kiến thức đó mới hiểu được đâu là biển đảo của mình, và mới biết biểu tình là đúng sai!?...Rồi thì lúc đó có biểu tình thì biểu tình…
Ngoài ra còn vài lần ông “Đốt lưới nhà”, như lần trả lời pv hãng thông tấn BBC liên quan tới vấn đề Trung Quốc đánh chiếm quần đảo Hoàng Sa của VN, hay cuộc chiến tranh biên giới Tây Nam của VN những năm 80s...ông cũng chưa có cái nhìn thật thấu đáo khách quan của sự kiện. Hay khi bị chửi “Vô tư” bởi “Đại biểu tâm thần” HHP, ông, hình như phát hoảng nên có ngay bài viết trần tình về con đường đưa ông trở thành nhà sử học là bởi cuốn sách (Mà ông khẳng định vô cùng bổ ích!). Đó là cuốn “Vừa đi đường vừa kể chuyện”, tác giả Trần Dân Tiên. Ai cũng biết Trần Dân Tiên là ai, và cuốn “Vừa đi đường vừa kể chuyện” “Kể” gì trong đó…Cũng cần nói thêm, khoảng 7 năm về trước, khi trả lời pv báo ANTG, ông còn nói “…Nếu muốn nói sự thật, trước hết tôi cần phải giữ cái đầu!...”. Với câu phát biểu này, ông cho thấy ông không phải là Tư Mã Thiên. Tuy nhiên, cũng qua lời phát biểu đó, ông đã gián tiếp tố cáo cái thể chế mà ông và Nhân Dân của ông đang sống, không có đất cho những ai muốn nói sự thật!!!
Nhà sử học của chúng ta nổi tiếng khá lâu rồi; Trong khi cái ông thứ trưởng ngoại giao tên Sơn thì mới nổi… tiếng gần đây thôi. Ông Sơn (Hình như còn kiêm cả chức Chủ nhiệm UB về người Việt ở nước ngoài), người vừa mắng nhà sử học, được nhiều người biết đến gần đây với phát biểu rất dễ thương, thể hiện vừa tâm, vừa tầm của con nhà ngoại giao. Ông nói về cuộc biểu tình của cộng đồng người Việt ở hải ngoại phản đối một quan chức hàng đầu của nhà nước VN nhân chuyến công du của ông này, rằng những người này biểu tình vì thù hận và vì…tiền. Câu nói của ông Sơn đúng một nửa. Nửa kia chẳng khác một lời thóa mạ “Khúc ruột ngàn dặm”. (Phát biểu như thế, ông Sơn đã quên rằng, đảng ta luôn khẳng định Cộng đồng người Việt hải ngoại là bộ phận không thể tách rời của Dân Tộc; rằng đảng luôn quan tâm chăm lo(!) tới đời sống cũng như tâm tư nguyện vọng của bà con Việt kiều…).
Ông Sơn cho rằng người ta đi biểu tình vì tiền là nói liều, thiếu suy nghĩ, là “Suy bụng ta ra bụng người”. Còn bảo người đi biểu tình vì thù hận, thì chính ông và nhà nước cộng sản phải tự hiểu điều đó. Không thù hận sao được, khi chính các đồng chí của đồng chí đã đẩy gia đình họ vào cảnh nhà tan cửa nát, phải “chia lìa đôi ngả”, kẻ ra đi người ở lại. “Chia lìa đôi ngả” còn bởi âm dương đôi đường…
Trở lại lý do đồng chí Sơn mắng nhà sử học. Xuất phát từ chuyện thi thố sắc đẹp của cô Trần thị Quỳnh. Nguyên nhân bắt đầu từ dải băng cô Quỳnh đeo tên nước bị ghi sai thành Vietnem. Ông DTQ cho lỗi đó không đáng gì, trong khi đồng chí Sơn thì coi đó là sự sỉ nhục…nhân cái sai này, đồng chí Sơn khẳng định các người đẹp của ta rất dốt về lịch sử…(Giống ai đó làm ngoại giao nhưng dốt về ngoại giao…).
Thiết nghĩ trước hết phải xem chữ Vietnem là chính tay cô Quỳnh viết, hay dải băng mà cô đeo có tên nước bị viết sai là do người khác đem đến, cô chỉ việc đeo vào…
Những cuộc thi hát, thi thời trang, các ca sỹ, người mẫu thường được người ta make up… rồi cứ thế mà ra, mà biểu diễn trình diễn… Sự thật thì dù có khiếm khuyết gì, họ cũng khó phát hiện ra, đành phải “Nhờ” khán giả hay Ban giám khảo “Phát hiện” hộ. Các diễn viên thường hồi hộp, lo lắng, vì vai diễn của mình, nhất với người lần đầu xuất hiện trước công chúng, mà lại nhút nhát thiếu tự tin…
Huống hồ một cuộc thi QT về sắc đẹp. Người thi có biết bao mối lo lắng bận tâm. Họ phải chú tâm vào những điều được căn dặn, được học hỏi từ trước, bước đi thế nào, ánh mắt ra sao, động tác quay, dáng đứng…nên cái dải băng mà ai đó đưa cho người đẹp đeo, nếu có sai sót, thì lỗi, trước hết phải thuộc về người khác, những người khác. Thậm chí cô Quỳnh, thay vì phải xin lỗi có thể kiện ai đó dù vô tình hay hữu ý đã làm nên cái sai của cô. (Đấy là với điều kiện cô Quỳnh chỉ là người nhận dải băng từ tay người khác).
Vì vậy, nhà sử học trong trường hợp này tỏ ra có lý, khi cho rằng đồng chí Sơn “Nâng tầm quan trọng hóa” khi coi việc ghi sai tên nước là sự sỉ nhục…
Ôi, đồng chí Sơn có lòng tự tôn Dân Tộc, thật đáng khen thay. Nhưng những lần quốc thể bị lăng nhục, sao không thấy đồng chí Sơn và các đồng chí của đồng chí lên tiếng kêu “Nhục” nhỉ. Những lần tàu “Nước Lạ” xuất phát từ nước “Láng giềng bốn tốt” xâm phạm lãnh hải VN, ngang ngược hung hãn đánh, bắt, cướp ngư dân VN, đến mức Nhân Dân VN, dù biết sẽ gặp sự đàn áp bắt bớ đe dọa của nhà cầm quyền, vẫn xuống đường biểu tình… Chẳng lẽ đồng chí Sơn không thấy nhục trong những lần đó sao? Và còn cái vụ “Cờ sáu sao” –cờ lạ xuất hiện ở VN tới những hai lần. Lần đầu ngay sau khi nó xuất hiện trên bản tin thời sự của VTV (Truyền thông của đảng độc quyền), đã bị báo Lề Dân la lối rầm trời cảnh báo… Thế mà mấy tháng sau, cờ sáu sao vẫn ngang nhiên xuất hiện trên lãnh thổ VN. Sau khi bị dư luận la lối quá trời, Ban lễ tân thuộc BNG (Của đồng chí Sơn) mới có lời xin lỗi dành cho…đại sứ quán Trung Quốc(!)… Có kẻ ác khẩu còn cho rằng đây là một việc làm cố ý, thậm chí là việc làm có mưu đồ của thế lực (Không thù địch).
Đồng chí Sơn suy nghĩ gì về trường hợp này?
Nếu đồng chí có lòng tự tôn Dân Tộc cao như vậy, hẳn phải thấy sỉ nhục trong những trường hợp dân ta ở Tây Nguyên bị đánh đập tàn bạo khi bén mảng tới gần “Lãnh thổ” của “Người lạ” trong cái gọi là Dự án bauxit Tây nguyên chứ? Ngư dân mình bị nó đánh, nó bắt nó thu hết ngư cụ, nó bắt nộp tiền chuộc. “Nhục quá trời!”! (Có nhà văn đã uất ức thốt lên như thế) mà chẳng thấy đồng chí Sơn thở dài hay ho he nỗi nhục… Vậy mà chỉ có mỗi sơ xuất tên nước (Mà lại không phải lỗi của người Việt thí sinh), mà đồng chí Sơn thấy đó là sự sỉ nhục. Dám hỏi do ĐỘNG CƠ nào mà đồng chí Sơn nổi hứng thấy sự sỉ nhục thế?
Vậy rõ ràng, nỗi nhục mà đồng chí Sơn thấy ở đây, không phải tên nước hay quốc hiệu bị người ta ghi sai, mà nếu có, nỗi nhục này ắt hẳn xuất phát từ việc nhà sử học dám “Dạy” BNG. Thì trong lời mắng mỏ của mình, đồng chí Sơn chả nói tới còn gì. Cô Quỳnh chỉ là cái cớ cho nỗi nhục mà đồng chí Sơn nói tới. Cũng có thể đồng chí Sơn chẳng thấy nhục hay sự sỉ nhục gì cả, mà chỉ là ai đó “nhờ” đồng chí nhân vụ này mắng cho nhà sử học mấy mắng.
Dù thế nào, ngôn ngữ đồng chí Sơn xổ ra cách hằn học (Chưa đến mức chợ búa), cũng cho thấy đồng chí chưa thật “Cao tay”. Nếu ghét ông nhà sử học, thậm chí là ghét cay ghét đắng, thiếu gì cách hạ nhục mà không cần phải có bài Tứ đại ngu, hay như bài mắng vừa rồi vu cho ông DTQ cái tội dám dạy cả BNG, Bộ VH, TT và DL…Đồng chí cứ “Dạy” lại vị ĐBQH này, để làm giảm uy tín của ông ta trong Nhân Dân, ví như bảo ông đừng có nêu lên cái gọi là văn hóa từ chức làm gì cho mất thời gian, vì Dũng này xuống sẽ có Dũng khác lên. Hùng này đi có Hùng khác về. Đồng chí X cũng như đồng chí Y cả thôi…, rằng sao ông không nêu những câu chất vấn xoáy mạnh vào những điều đã ghi trong HP minh định quyền con người hết sức căn bản như quyền biểu tình, quyền tự do ngôn luận, quyền tự do lập hội…và chốt lại bao giờ những quyền đó được thực thi… Chưa nêu được những câu hỏi đó, hoặc nêu lên rồi bỏ đó, không rốt ráo đến cùng, khác nào đánh trống bỏ dùi… Vậy là Nhân Dân sẽ hết “Mê tín” nhà sử học đáng kính thôi mà. Làm gì phải ầm ĩ hằn học quá vậy.
Thôi đã trót mắng rồi thì dừng lại ở đó, đừng phẫn chí mà chửi như nghị Phước, kẻo lại phải xin lỗi, khác nào tự “Đốt lưới nhà”.
Dec/27th/2013
Ông Sơn cho rằng người ta đi biểu tình vì tiền là nói liều, thiếu suy nghĩ, là “Suy bụng ta ra bụng người”. Còn bảo người đi biểu tình vì thù hận, thì chính ông và nhà nước cộng sản phải tự hiểu điều đó. Không thù hận sao được, khi chính các đồng chí của đồng chí đã đẩy gia đình họ vào cảnh nhà tan cửa nát, phải “chia lìa đôi ngả”, kẻ ra đi người ở lại. “Chia lìa đôi ngả” còn bởi âm dương đôi đường…
Trở lại lý do đồng chí Sơn mắng nhà sử học. Xuất phát từ chuyện thi thố sắc đẹp của cô Trần thị Quỳnh. Nguyên nhân bắt đầu từ dải băng cô Quỳnh đeo tên nước bị ghi sai thành Vietnem. Ông DTQ cho lỗi đó không đáng gì, trong khi đồng chí Sơn thì coi đó là sự sỉ nhục…nhân cái sai này, đồng chí Sơn khẳng định các người đẹp của ta rất dốt về lịch sử…(Giống ai đó làm ngoại giao nhưng dốt về ngoại giao…).
Thiết nghĩ trước hết phải xem chữ Vietnem là chính tay cô Quỳnh viết, hay dải băng mà cô đeo có tên nước bị viết sai là do người khác đem đến, cô chỉ việc đeo vào…
Những cuộc thi hát, thi thời trang, các ca sỹ, người mẫu thường được người ta make up… rồi cứ thế mà ra, mà biểu diễn trình diễn… Sự thật thì dù có khiếm khuyết gì, họ cũng khó phát hiện ra, đành phải “Nhờ” khán giả hay Ban giám khảo “Phát hiện” hộ. Các diễn viên thường hồi hộp, lo lắng, vì vai diễn của mình, nhất với người lần đầu xuất hiện trước công chúng, mà lại nhút nhát thiếu tự tin…
Huống hồ một cuộc thi QT về sắc đẹp. Người thi có biết bao mối lo lắng bận tâm. Họ phải chú tâm vào những điều được căn dặn, được học hỏi từ trước, bước đi thế nào, ánh mắt ra sao, động tác quay, dáng đứng…nên cái dải băng mà ai đó đưa cho người đẹp đeo, nếu có sai sót, thì lỗi, trước hết phải thuộc về người khác, những người khác. Thậm chí cô Quỳnh, thay vì phải xin lỗi có thể kiện ai đó dù vô tình hay hữu ý đã làm nên cái sai của cô. (Đấy là với điều kiện cô Quỳnh chỉ là người nhận dải băng từ tay người khác).
Vì vậy, nhà sử học trong trường hợp này tỏ ra có lý, khi cho rằng đồng chí Sơn “Nâng tầm quan trọng hóa” khi coi việc ghi sai tên nước là sự sỉ nhục…
Ôi, đồng chí Sơn có lòng tự tôn Dân Tộc, thật đáng khen thay. Nhưng những lần quốc thể bị lăng nhục, sao không thấy đồng chí Sơn và các đồng chí của đồng chí lên tiếng kêu “Nhục” nhỉ. Những lần tàu “Nước Lạ” xuất phát từ nước “Láng giềng bốn tốt” xâm phạm lãnh hải VN, ngang ngược hung hãn đánh, bắt, cướp ngư dân VN, đến mức Nhân Dân VN, dù biết sẽ gặp sự đàn áp bắt bớ đe dọa của nhà cầm quyền, vẫn xuống đường biểu tình… Chẳng lẽ đồng chí Sơn không thấy nhục trong những lần đó sao? Và còn cái vụ “Cờ sáu sao” –cờ lạ xuất hiện ở VN tới những hai lần. Lần đầu ngay sau khi nó xuất hiện trên bản tin thời sự của VTV (Truyền thông của đảng độc quyền), đã bị báo Lề Dân la lối rầm trời cảnh báo… Thế mà mấy tháng sau, cờ sáu sao vẫn ngang nhiên xuất hiện trên lãnh thổ VN. Sau khi bị dư luận la lối quá trời, Ban lễ tân thuộc BNG (Của đồng chí Sơn) mới có lời xin lỗi dành cho…đại sứ quán Trung Quốc(!)… Có kẻ ác khẩu còn cho rằng đây là một việc làm cố ý, thậm chí là việc làm có mưu đồ của thế lực (Không thù địch).
Đồng chí Sơn suy nghĩ gì về trường hợp này?
Nếu đồng chí có lòng tự tôn Dân Tộc cao như vậy, hẳn phải thấy sỉ nhục trong những trường hợp dân ta ở Tây Nguyên bị đánh đập tàn bạo khi bén mảng tới gần “Lãnh thổ” của “Người lạ” trong cái gọi là Dự án bauxit Tây nguyên chứ? Ngư dân mình bị nó đánh, nó bắt nó thu hết ngư cụ, nó bắt nộp tiền chuộc. “Nhục quá trời!”! (Có nhà văn đã uất ức thốt lên như thế) mà chẳng thấy đồng chí Sơn thở dài hay ho he nỗi nhục… Vậy mà chỉ có mỗi sơ xuất tên nước (Mà lại không phải lỗi của người Việt thí sinh), mà đồng chí Sơn thấy đó là sự sỉ nhục. Dám hỏi do ĐỘNG CƠ nào mà đồng chí Sơn nổi hứng thấy sự sỉ nhục thế?
Vậy rõ ràng, nỗi nhục mà đồng chí Sơn thấy ở đây, không phải tên nước hay quốc hiệu bị người ta ghi sai, mà nếu có, nỗi nhục này ắt hẳn xuất phát từ việc nhà sử học dám “Dạy” BNG. Thì trong lời mắng mỏ của mình, đồng chí Sơn chả nói tới còn gì. Cô Quỳnh chỉ là cái cớ cho nỗi nhục mà đồng chí Sơn nói tới. Cũng có thể đồng chí Sơn chẳng thấy nhục hay sự sỉ nhục gì cả, mà chỉ là ai đó “nhờ” đồng chí nhân vụ này mắng cho nhà sử học mấy mắng.
Dù thế nào, ngôn ngữ đồng chí Sơn xổ ra cách hằn học (Chưa đến mức chợ búa), cũng cho thấy đồng chí chưa thật “Cao tay”. Nếu ghét ông nhà sử học, thậm chí là ghét cay ghét đắng, thiếu gì cách hạ nhục mà không cần phải có bài Tứ đại ngu, hay như bài mắng vừa rồi vu cho ông DTQ cái tội dám dạy cả BNG, Bộ VH, TT và DL…Đồng chí cứ “Dạy” lại vị ĐBQH này, để làm giảm uy tín của ông ta trong Nhân Dân, ví như bảo ông đừng có nêu lên cái gọi là văn hóa từ chức làm gì cho mất thời gian, vì Dũng này xuống sẽ có Dũng khác lên. Hùng này đi có Hùng khác về. Đồng chí X cũng như đồng chí Y cả thôi…, rằng sao ông không nêu những câu chất vấn xoáy mạnh vào những điều đã ghi trong HP minh định quyền con người hết sức căn bản như quyền biểu tình, quyền tự do ngôn luận, quyền tự do lập hội…và chốt lại bao giờ những quyền đó được thực thi… Chưa nêu được những câu hỏi đó, hoặc nêu lên rồi bỏ đó, không rốt ráo đến cùng, khác nào đánh trống bỏ dùi… Vậy là Nhân Dân sẽ hết “Mê tín” nhà sử học đáng kính thôi mà. Làm gì phải ầm ĩ hằn học quá vậy.
Thôi đã trót mắng rồi thì dừng lại ở đó, đừng phẫn chí mà chửi như nghị Phước, kẻo lại phải xin lỗi, khác nào tự “Đốt lưới nhà”.
Dec/27th/2013
Tác giả gửi Quê Choa
B ài viết thể hiện văn phong và quan điểm riêng của tác giả
Bàn ra tán vào (0)
Các tin đã đăng
- Huỳnh Ngọc Chênh - Hôm nay đón Nguyễn Thúy Hạnh về nhà, kịch tính như phim
- "Sư Minh Tuệ" - by Đỗ Duy Ngọc / Trần Văn Giang (ghi lại)
- "Thế lực nào đã đầu độc tướng vi-xi Nguyễn Chí Vịnh?" - Lê Văn Đoành / Trần Văn Giang (ghi lại)
- NHỮNG NỮ LƯU LỪNG DANH Ở MỸ & THẾ GIỚI - TRẦN VĂN NGÀ
- Putin tiến thoái lưỡng nan vì đã tính sai nước cờ _ Hoài Việt
Còn Phải Hơn Thế Nữa: Hết chửi lại mắng. AFR Dân Nguyễn
Thôi đã trót mắng rồi thì dừng lại ở đó, đừng phẫn chí mà chửi như nghị Phước, kẻo lại phải xin lỗi, khác nào tự “Đốt lưới nhà”.
Năm trước ông DTQ, đại biểu QH bị chửi thậm tệ.
Năm nay ông vừa bị mắng.
Năm ngoái ông bị đồng nghiệp chửi. Bài chửi “Tứ đại ngu” do người khùng, đại biểu QH Hoàng Hữu Phước soạn rồi chửi, rồi…xin lỗi!...
Năm nay ông vừa bị mắng.
Năm ngoái ông bị đồng nghiệp chửi. Bài chửi “Tứ đại ngu” do người khùng, đại biểu QH Hoàng Hữu Phước soạn rồi chửi, rồi…xin lỗi!...
Năm nay ông bị mắng không bởi người khùng, nếu có chỉ là người…không bình thường chút thôi- Ông Nguyễn Thanh Sơn, thứ trưởng ngoại giao.
Hình như cứ ai đụng đến nhà sử học, vị đại biểu QH nhiều khóa này đều nổi…tai tiếng thì phải.
Được biết đến như một người hay có những câu chất vấn ấn tượng trong các kỳ họp QH, ông có vẻ được Nhân Dân mến mộ, trong khi các đồng chí X, đồng chí Y thì tất nhiên là không rồi, nếu không muốn nói ghét ông đằng khác… Âu cũng là “Tai nạn nghề nghiệp”. Nếu ông cứ ngủ gật, hay cứ ngồi im như nhiều trăm kẻ khác năm đôi lần xách catap đến Hội trường Ba Đình, thì ông đâu bị chửi bị mắng.
Hãy khoan nói tới lý do vì sao ông bị người bên BNG mắng. Hãy điểm qua thành tích “Ghi bàn” và cả “Đốt lưới nhà” của vị đại biểu may mắn chưa vào đảng này…
Những bàn thắng của ông có lẽ mọi người còn nhớ, vì thế xin phép không được nêu ra đây. Như vậy hơi bất công, nhưng cũng tránh được dài dòng. Chỉ xin nhắc lại mấy pha “Đốt lưới nhà” của “Cầu thủ” này.
Còn nhớ mấy năm trước, khi người ta đem vị ts họ Cù ra xử vì tội đòi đa nguyên đa đảng, nhất là dám kiện ông thủ tướng…thì nhà sử học có câu phát biểu như trích dẫn từ dân gian: “…Nói phải củ cải cũng phải nghe!...”.
Phải chăng ông DTQ nói vậy là muốn bênh khéo người bị kiện? Rằng muốn bảo rằng vị ts nọ bị đi tù là đáng lắm, bởi “nói không phải” (?)…
Nhưng người ta phải hiểu thế nào, khi vị đại tướng huyền thoại cũng như nhiều nhân sỹ khác của Đất Nước góp ý rất tâm huyết về việc dừng Dự án bauxit Tây Nguyên, sao “Củ cải” không chịu nghe? Không lẽ vị đại tướng cũng “Nói không phải”? Không những không “Nghe”, mà “Củ cải” còn không thèm trả lời thư của đại tướng-một hành động rất khiếm nhã…
Thật tiếc, nhà sử học đáng kính không nhận thấy một điều hết sức rõ ràng rằng, “Củ cải” hầu như không bao giờ biết lắng nghe ai, từ đơn thư của người Dân cho tới góp ý của các trí thức yêu nước…
Lần khác, trả lời VTV News, ông nói đại ý: Về vấn đề Biển Đông, cần phải trang bị cho người Dân những kiến thức hiện đại về luật biển…
Lời phát biểu đó đáng lưu ý là nó được đưa lên trong khi cuộc biểu tình của Nhân Dân hai tp HN và SG đang diễn ra và đang bị đàn áp dưới mọi hình thức bởi nhà cầm quyền. Họ nói đại rằng các cuộc biểu tình đó bị các thế lực thù địch lợi dụng(?). (Trong khi trải qua 11 cuộc biểu tình, nhà cầm quyền, với lực lượng CA vừa chìm vừa nổi, cả lực lượng dân phố dân phòng hùng hậu cũng không bói đâu ra một tên phản động…). Điều cần bàn ở pha “Đốt lưới nhà” này là: Có cần phải “Trang bị những kiến thức hiện đại về biển, luật biển” cho Nhân Dân? Và nếu là cần thiết, thì bao giờ và bằng cách nào để “Trang bị” cho Dân những “Kiến thức” đó? Nói như ông khác nào bảo phải phổ cập đại học cho toàn Dân. Nói như ông khác nào bảo khi nào được nhà cầm quyền “trang bị” cho những kiến thức đó mới hiểu được đâu là biển đảo của mình, và mới biết biểu tình là đúng sai!?...Rồi thì lúc đó có biểu tình thì biểu tình…
Ngoài ra còn vài lần ông “Đốt lưới nhà”, như lần trả lời pv hãng thông tấn BBC liên quan tới vấn đề Trung Quốc đánh chiếm quần đảo Hoàng Sa của VN, hay cuộc chiến tranh biên giới Tây Nam của VN những năm 80s...ông cũng chưa có cái nhìn thật thấu đáo khách quan của sự kiện. Hay khi bị chửi “Vô tư” bởi “Đại biểu tâm thần” HHP, ông, hình như phát hoảng nên có ngay bài viết trần tình về con đường đưa ông trở thành nhà sử học là bởi cuốn sách (Mà ông khẳng định vô cùng bổ ích!). Đó là cuốn “Vừa đi đường vừa kể chuyện”, tác giả Trần Dân Tiên. Ai cũng biết Trần Dân Tiên là ai, và cuốn “Vừa đi đường vừa kể chuyện” “Kể” gì trong đó…Cũng cần nói thêm, khoảng 7 năm về trước, khi trả lời pv báo ANTG, ông còn nói “…Nếu muốn nói sự thật, trước hết tôi cần phải giữ cái đầu!...”. Với câu phát biểu này, ông cho thấy ông không phải là Tư Mã Thiên. Tuy nhiên, cũng qua lời phát biểu đó, ông đã gián tiếp tố cáo cái thể chế mà ông và Nhân Dân của ông đang sống, không có đất cho những ai muốn nói sự thật!!!
Nhà sử học của chúng ta nổi tiếng khá lâu rồi; Trong khi cái ông thứ trưởng ngoại giao tên Sơn thì mới nổi… tiếng gần đây thôi. Ông Sơn (Hình như còn kiêm cả chức Chủ nhiệm UB về người Việt ở nước ngoài), người vừa mắng nhà sử học, được nhiều người biết đến gần đây với phát biểu rất dễ thương, thể hiện vừa tâm, vừa tầm của con nhà ngoại giao. Ông nói về cuộc biểu tình của cộng đồng người Việt ở hải ngoại phản đối một quan chức hàng đầu của nhà nước VN nhân chuyến công du của ông này, rằng những người này biểu tình vì thù hận và vì…tiền. Câu nói của ông Sơn đúng một nửa. Nửa kia chẳng khác một lời thóa mạ “Khúc ruột ngàn dặm”. (Phát biểu như thế, ông Sơn đã quên rằng, đảng ta luôn khẳng định Cộng đồng người Việt hải ngoại là bộ phận không thể tách rời của Dân Tộc; rằng đảng luôn quan tâm chăm lo(!) tới đời sống cũng như tâm tư nguyện vọng của bà con Việt kiều…).
Ông Sơn cho rằng người ta đi biểu tình vì tiền là nói liều, thiếu suy nghĩ, là “Suy bụng ta ra bụng người”. Còn bảo người đi biểu tình vì thù hận, thì chính ông và nhà nước cộng sản phải tự hiểu điều đó. Không thù hận sao được, khi chính các đồng chí của đồng chí đã đẩy gia đình họ vào cảnh nhà tan cửa nát, phải “chia lìa đôi ngả”, kẻ ra đi người ở lại. “Chia lìa đôi ngả” còn bởi âm dương đôi đường…
Trở lại lý do đồng chí Sơn mắng nhà sử học. Xuất phát từ chuyện thi thố sắc đẹp của cô Trần thị Quỳnh. Nguyên nhân bắt đầu từ dải băng cô Quỳnh đeo tên nước bị ghi sai thành Vietnem. Ông DTQ cho lỗi đó không đáng gì, trong khi đồng chí Sơn thì coi đó là sự sỉ nhục…nhân cái sai này, đồng chí Sơn khẳng định các người đẹp của ta rất dốt về lịch sử…(Giống ai đó làm ngoại giao nhưng dốt về ngoại giao…).
Thiết nghĩ trước hết phải xem chữ Vietnem là chính tay cô Quỳnh viết, hay dải băng mà cô đeo có tên nước bị viết sai là do người khác đem đến, cô chỉ việc đeo vào…
Những cuộc thi hát, thi thời trang, các ca sỹ, người mẫu thường được người ta make up… rồi cứ thế mà ra, mà biểu diễn trình diễn… Sự thật thì dù có khiếm khuyết gì, họ cũng khó phát hiện ra, đành phải “Nhờ” khán giả hay Ban giám khảo “Phát hiện” hộ. Các diễn viên thường hồi hộp, lo lắng, vì vai diễn của mình, nhất với người lần đầu xuất hiện trước công chúng, mà lại nhút nhát thiếu tự tin…
Huống hồ một cuộc thi QT về sắc đẹp. Người thi có biết bao mối lo lắng bận tâm. Họ phải chú tâm vào những điều được căn dặn, được học hỏi từ trước, bước đi thế nào, ánh mắt ra sao, động tác quay, dáng đứng…nên cái dải băng mà ai đó đưa cho người đẹp đeo, nếu có sai sót, thì lỗi, trước hết phải thuộc về người khác, những người khác. Thậm chí cô Quỳnh, thay vì phải xin lỗi có thể kiện ai đó dù vô tình hay hữu ý đã làm nên cái sai của cô. (Đấy là với điều kiện cô Quỳnh chỉ là người nhận dải băng từ tay người khác).
Vì vậy, nhà sử học trong trường hợp này tỏ ra có lý, khi cho rằng đồng chí Sơn “Nâng tầm quan trọng hóa” khi coi việc ghi sai tên nước là sự sỉ nhục…
Ôi, đồng chí Sơn có lòng tự tôn Dân Tộc, thật đáng khen thay. Nhưng những lần quốc thể bị lăng nhục, sao không thấy đồng chí Sơn và các đồng chí của đồng chí lên tiếng kêu “Nhục” nhỉ. Những lần tàu “Nước Lạ” xuất phát từ nước “Láng giềng bốn tốt” xâm phạm lãnh hải VN, ngang ngược hung hãn đánh, bắt, cướp ngư dân VN, đến mức Nhân Dân VN, dù biết sẽ gặp sự đàn áp bắt bớ đe dọa của nhà cầm quyền, vẫn xuống đường biểu tình… Chẳng lẽ đồng chí Sơn không thấy nhục trong những lần đó sao? Và còn cái vụ “Cờ sáu sao” –cờ lạ xuất hiện ở VN tới những hai lần. Lần đầu ngay sau khi nó xuất hiện trên bản tin thời sự của VTV (Truyền thông của đảng độc quyền), đã bị báo Lề Dân la lối rầm trời cảnh báo… Thế mà mấy tháng sau, cờ sáu sao vẫn ngang nhiên xuất hiện trên lãnh thổ VN. Sau khi bị dư luận la lối quá trời, Ban lễ tân thuộc BNG (Của đồng chí Sơn) mới có lời xin lỗi dành cho…đại sứ quán Trung Quốc(!)… Có kẻ ác khẩu còn cho rằng đây là một việc làm cố ý, thậm chí là việc làm có mưu đồ của thế lực (Không thù địch).
Đồng chí Sơn suy nghĩ gì về trường hợp này?
Nếu đồng chí có lòng tự tôn Dân Tộc cao như vậy, hẳn phải thấy sỉ nhục trong những trường hợp dân ta ở Tây Nguyên bị đánh đập tàn bạo khi bén mảng tới gần “Lãnh thổ” của “Người lạ” trong cái gọi là Dự án bauxit Tây nguyên chứ? Ngư dân mình bị nó đánh, nó bắt nó thu hết ngư cụ, nó bắt nộp tiền chuộc. “Nhục quá trời!”! (Có nhà văn đã uất ức thốt lên như thế) mà chẳng thấy đồng chí Sơn thở dài hay ho he nỗi nhục… Vậy mà chỉ có mỗi sơ xuất tên nước (Mà lại không phải lỗi của người Việt thí sinh), mà đồng chí Sơn thấy đó là sự sỉ nhục. Dám hỏi do ĐỘNG CƠ nào mà đồng chí Sơn nổi hứng thấy sự sỉ nhục thế?
Vậy rõ ràng, nỗi nhục mà đồng chí Sơn thấy ở đây, không phải tên nước hay quốc hiệu bị người ta ghi sai, mà nếu có, nỗi nhục này ắt hẳn xuất phát từ việc nhà sử học dám “Dạy” BNG. Thì trong lời mắng mỏ của mình, đồng chí Sơn chả nói tới còn gì. Cô Quỳnh chỉ là cái cớ cho nỗi nhục mà đồng chí Sơn nói tới. Cũng có thể đồng chí Sơn chẳng thấy nhục hay sự sỉ nhục gì cả, mà chỉ là ai đó “nhờ” đồng chí nhân vụ này mắng cho nhà sử học mấy mắng.
Dù thế nào, ngôn ngữ đồng chí Sơn xổ ra cách hằn học (Chưa đến mức chợ búa), cũng cho thấy đồng chí chưa thật “Cao tay”. Nếu ghét ông nhà sử học, thậm chí là ghét cay ghét đắng, thiếu gì cách hạ nhục mà không cần phải có bài Tứ đại ngu, hay như bài mắng vừa rồi vu cho ông DTQ cái tội dám dạy cả BNG, Bộ VH, TT và DL…Đồng chí cứ “Dạy” lại vị ĐBQH này, để làm giảm uy tín của ông ta trong Nhân Dân, ví như bảo ông đừng có nêu lên cái gọi là văn hóa từ chức làm gì cho mất thời gian, vì Dũng này xuống sẽ có Dũng khác lên. Hùng này đi có Hùng khác về. Đồng chí X cũng như đồng chí Y cả thôi…, rằng sao ông không nêu những câu chất vấn xoáy mạnh vào những điều đã ghi trong HP minh định quyền con người hết sức căn bản như quyền biểu tình, quyền tự do ngôn luận, quyền tự do lập hội…và chốt lại bao giờ những quyền đó được thực thi… Chưa nêu được những câu hỏi đó, hoặc nêu lên rồi bỏ đó, không rốt ráo đến cùng, khác nào đánh trống bỏ dùi… Vậy là Nhân Dân sẽ hết “Mê tín” nhà sử học đáng kính thôi mà. Làm gì phải ầm ĩ hằn học quá vậy.
Thôi đã trót mắng rồi thì dừng lại ở đó, đừng phẫn chí mà chửi như nghị Phước, kẻo lại phải xin lỗi, khác nào tự “Đốt lưới nhà”.
Dec/27th/2013
Ông Sơn cho rằng người ta đi biểu tình vì tiền là nói liều, thiếu suy nghĩ, là “Suy bụng ta ra bụng người”. Còn bảo người đi biểu tình vì thù hận, thì chính ông và nhà nước cộng sản phải tự hiểu điều đó. Không thù hận sao được, khi chính các đồng chí của đồng chí đã đẩy gia đình họ vào cảnh nhà tan cửa nát, phải “chia lìa đôi ngả”, kẻ ra đi người ở lại. “Chia lìa đôi ngả” còn bởi âm dương đôi đường…
Trở lại lý do đồng chí Sơn mắng nhà sử học. Xuất phát từ chuyện thi thố sắc đẹp của cô Trần thị Quỳnh. Nguyên nhân bắt đầu từ dải băng cô Quỳnh đeo tên nước bị ghi sai thành Vietnem. Ông DTQ cho lỗi đó không đáng gì, trong khi đồng chí Sơn thì coi đó là sự sỉ nhục…nhân cái sai này, đồng chí Sơn khẳng định các người đẹp của ta rất dốt về lịch sử…(Giống ai đó làm ngoại giao nhưng dốt về ngoại giao…).
Thiết nghĩ trước hết phải xem chữ Vietnem là chính tay cô Quỳnh viết, hay dải băng mà cô đeo có tên nước bị viết sai là do người khác đem đến, cô chỉ việc đeo vào…
Những cuộc thi hát, thi thời trang, các ca sỹ, người mẫu thường được người ta make up… rồi cứ thế mà ra, mà biểu diễn trình diễn… Sự thật thì dù có khiếm khuyết gì, họ cũng khó phát hiện ra, đành phải “Nhờ” khán giả hay Ban giám khảo “Phát hiện” hộ. Các diễn viên thường hồi hộp, lo lắng, vì vai diễn của mình, nhất với người lần đầu xuất hiện trước công chúng, mà lại nhút nhát thiếu tự tin…
Huống hồ một cuộc thi QT về sắc đẹp. Người thi có biết bao mối lo lắng bận tâm. Họ phải chú tâm vào những điều được căn dặn, được học hỏi từ trước, bước đi thế nào, ánh mắt ra sao, động tác quay, dáng đứng…nên cái dải băng mà ai đó đưa cho người đẹp đeo, nếu có sai sót, thì lỗi, trước hết phải thuộc về người khác, những người khác. Thậm chí cô Quỳnh, thay vì phải xin lỗi có thể kiện ai đó dù vô tình hay hữu ý đã làm nên cái sai của cô. (Đấy là với điều kiện cô Quỳnh chỉ là người nhận dải băng từ tay người khác).
Vì vậy, nhà sử học trong trường hợp này tỏ ra có lý, khi cho rằng đồng chí Sơn “Nâng tầm quan trọng hóa” khi coi việc ghi sai tên nước là sự sỉ nhục…
Ôi, đồng chí Sơn có lòng tự tôn Dân Tộc, thật đáng khen thay. Nhưng những lần quốc thể bị lăng nhục, sao không thấy đồng chí Sơn và các đồng chí của đồng chí lên tiếng kêu “Nhục” nhỉ. Những lần tàu “Nước Lạ” xuất phát từ nước “Láng giềng bốn tốt” xâm phạm lãnh hải VN, ngang ngược hung hãn đánh, bắt, cướp ngư dân VN, đến mức Nhân Dân VN, dù biết sẽ gặp sự đàn áp bắt bớ đe dọa của nhà cầm quyền, vẫn xuống đường biểu tình… Chẳng lẽ đồng chí Sơn không thấy nhục trong những lần đó sao? Và còn cái vụ “Cờ sáu sao” –cờ lạ xuất hiện ở VN tới những hai lần. Lần đầu ngay sau khi nó xuất hiện trên bản tin thời sự của VTV (Truyền thông của đảng độc quyền), đã bị báo Lề Dân la lối rầm trời cảnh báo… Thế mà mấy tháng sau, cờ sáu sao vẫn ngang nhiên xuất hiện trên lãnh thổ VN. Sau khi bị dư luận la lối quá trời, Ban lễ tân thuộc BNG (Của đồng chí Sơn) mới có lời xin lỗi dành cho…đại sứ quán Trung Quốc(!)… Có kẻ ác khẩu còn cho rằng đây là một việc làm cố ý, thậm chí là việc làm có mưu đồ của thế lực (Không thù địch).
Đồng chí Sơn suy nghĩ gì về trường hợp này?
Nếu đồng chí có lòng tự tôn Dân Tộc cao như vậy, hẳn phải thấy sỉ nhục trong những trường hợp dân ta ở Tây Nguyên bị đánh đập tàn bạo khi bén mảng tới gần “Lãnh thổ” của “Người lạ” trong cái gọi là Dự án bauxit Tây nguyên chứ? Ngư dân mình bị nó đánh, nó bắt nó thu hết ngư cụ, nó bắt nộp tiền chuộc. “Nhục quá trời!”! (Có nhà văn đã uất ức thốt lên như thế) mà chẳng thấy đồng chí Sơn thở dài hay ho he nỗi nhục… Vậy mà chỉ có mỗi sơ xuất tên nước (Mà lại không phải lỗi của người Việt thí sinh), mà đồng chí Sơn thấy đó là sự sỉ nhục. Dám hỏi do ĐỘNG CƠ nào mà đồng chí Sơn nổi hứng thấy sự sỉ nhục thế?
Vậy rõ ràng, nỗi nhục mà đồng chí Sơn thấy ở đây, không phải tên nước hay quốc hiệu bị người ta ghi sai, mà nếu có, nỗi nhục này ắt hẳn xuất phát từ việc nhà sử học dám “Dạy” BNG. Thì trong lời mắng mỏ của mình, đồng chí Sơn chả nói tới còn gì. Cô Quỳnh chỉ là cái cớ cho nỗi nhục mà đồng chí Sơn nói tới. Cũng có thể đồng chí Sơn chẳng thấy nhục hay sự sỉ nhục gì cả, mà chỉ là ai đó “nhờ” đồng chí nhân vụ này mắng cho nhà sử học mấy mắng.
Dù thế nào, ngôn ngữ đồng chí Sơn xổ ra cách hằn học (Chưa đến mức chợ búa), cũng cho thấy đồng chí chưa thật “Cao tay”. Nếu ghét ông nhà sử học, thậm chí là ghét cay ghét đắng, thiếu gì cách hạ nhục mà không cần phải có bài Tứ đại ngu, hay như bài mắng vừa rồi vu cho ông DTQ cái tội dám dạy cả BNG, Bộ VH, TT và DL…Đồng chí cứ “Dạy” lại vị ĐBQH này, để làm giảm uy tín của ông ta trong Nhân Dân, ví như bảo ông đừng có nêu lên cái gọi là văn hóa từ chức làm gì cho mất thời gian, vì Dũng này xuống sẽ có Dũng khác lên. Hùng này đi có Hùng khác về. Đồng chí X cũng như đồng chí Y cả thôi…, rằng sao ông không nêu những câu chất vấn xoáy mạnh vào những điều đã ghi trong HP minh định quyền con người hết sức căn bản như quyền biểu tình, quyền tự do ngôn luận, quyền tự do lập hội…và chốt lại bao giờ những quyền đó được thực thi… Chưa nêu được những câu hỏi đó, hoặc nêu lên rồi bỏ đó, không rốt ráo đến cùng, khác nào đánh trống bỏ dùi… Vậy là Nhân Dân sẽ hết “Mê tín” nhà sử học đáng kính thôi mà. Làm gì phải ầm ĩ hằn học quá vậy.
Thôi đã trót mắng rồi thì dừng lại ở đó, đừng phẫn chí mà chửi như nghị Phước, kẻo lại phải xin lỗi, khác nào tự “Đốt lưới nhà”.
Dec/27th/2013
Tác giả gửi Quê Choa
B ài viết thể hiện văn phong và quan điểm riêng của tác giả