Thân Hữu Tiếp Tay...
Đàm đạo về người Bắc Kỳ...- Mai Tú Ân
( HNPĐ ) Chưa kịp ngồi xuống ghế thì MTA đã thông báo cho đàn anh, nhà thơ Không Thành Đạt :- "Mặt Buồn" Nguyễn Thiện Nhân đã về thành phố làm Bí thư thay Thăng cựu bí thư rồi...
( HNPĐ ) Chưa kịp ngồi xuống ghế thì MTA đã thông báo cho đàn anh, nhà thơ Không Thành Đạt :
- "Mặt Buồn" Nguyễn Thiện Nhân đã về thành phố làm Bí thư thay Thăng cựu bí thư rồi...
- Việc anh Thăng phải giáng thì tớ đã dự đoán trước, nhưng không ngờ BCT lại cử Mặt Buồn vào thay thế. Nhà thơ đàn anh trầm ngâm nói. Không lẽ mấy bố ngoài đó lại không coi thuật phong thuỷ, không coi cốt cách tướng tá trước khi bổ nhiệm sao ?
- Vậy anh Nguyễn Thiện Nhân bị phá tướng, hay phá phong thuỷ sao mà không làm Bí thư Sài Gòn được.
- Không, Thiện Nhân tướng tốt, có tướng làm lớn, lại đi học ở Haward về. Nhưng Mặt Buồn cũng có nhược điểm lớn như hiền lành, nhu mì giống như một cô gái trẻ luôn phải đối phó với một đám bạn học chỉ nhăm nhăm tụt quần cô. Ngoài ra NTN còn giống Đinh La Thăng ở chỗ là người Bắc. nên không trụ lâu hay hay đứng vững chắc ở Sài Gòn
- Người Bắc thì sao ? Bộ người Bắc thì dốt nát, tham nhũng hay trốn chúa lộn chồng...
- Ơ, thế chú không nghe câu nói nổi tiếng của Lý Thường Kiệt hay của ai đó mà anh quên rồi :
Nước Nam là của Vua Nam ở,
Cớ sao tụi bây cứ vào ở chùa...
- Người Bắc không hạp với thổ nhưỡng, tập tính của người Sài Gòn. Chú thấy xưa đến giờ có ai làm đầu bảng ở SG mà lại là người Bắc không ? Cả chế độ trước thì cũng chỉ có ông Kỳ làm thủ tướng, rồi sau đó làm phó cho ông Thiệu. Còn thì toàn là người Nam như ông Hương, ông Minh. Hoặc người Trung như ông Diệm. Người Bắc vào Sài Gòn chỉ nên kinh doanh hay làm phó cho người Nam thôi. Ra ngoài Hà Nội lại làm to nhất nước. Còn ở trong này thì làm lãnh tụ cấp dưới, đừng cao cấp. Mẹ, dân Sài Gòn sợ nhất đi lên cửa công mà gặp phải ông Bắc Kỳ thì thôi rồi.
- Cái giề, đã bẩu lên sớm không chịu lên sớm. Giờ này mới lên thì làm éo gì còn giờ làm việc nữa. Không cãi. Đằng sau quay, ngược, hồi gia...
Dân Bắc Kỳ vào Nam hợp các công việc đày ải người ta như làm ở sân bay, hải quan, nhà tù... Bởi ở đó mới thể hiện được cái tính vô duyên...
- Vô duyên ?
- Bắc Kỳ vô duyên thấy mẹ. Đàn ông thì nói xấu vợ, đàn bà thì nói xấu chồng. Đàn ông thì ẻo lả như con gái, còn con gái thì bậm trợn như con trai. Còn ra đường thì ôi thôi. Như em kia làm ở Hải quan, trước mặt bao nhiêu khách đàn ông đang chờ chứng giấy tờ thì bỗng réo inh lên và chỉ vào đám khách rồi nói với cô bạn : "Lan ơi, mày ra đây coi chừng mấy thằng này giúp tao với. Tao đi đái cái, mót qúa rồi"
Còn mấy em ăn mặc sang trọng xinh đẹp đang đi nhậu với quan khách thì một cô đứng lên. Cô kia hỏi : "Con kia, mày đi đâu đấy". Cô đã đứng lên nói :"Con đĩ này vô duyên quá. Tao đi vệ sinh chứ đi đâu nữa. Mày không nhìn thấy tao lấy giấy vệ sinh đây à, mà lại lấy giấy vệ sinh ướt nữa thì bít rồi". Hehe... Mấy vụ này anh chứng kiến nên anh kể chơi cho chú em thôi. Chú em có biết dân Sài Gòn có một câu thơ rất hay mà cũng hơi...tục để nói về việc đi đến cửa công hay cơ quan chính quyền mà gặp phải ông Bắc Kỳ không ?
Chơi bời sợ nhất không lông,
Cửa công sợ nhất gặp ông Bắc Kỳ..
Anh Thăng được dân chúng thất nghiệp Bis ! Bis ! nhiều hơn. Anh Nhân muốn vượt qua người tiền nhiệm thì phải có nhiều chiêu chác hơn. Nói tóm lại thì cũng chẳng quan trọng gì về việc ông nào về thành phố Sài Gòn để lại cưỡi cái mông béo lên đầu dân đen mình.
- Anh cứ nói xấu Bắc Kỳ không hà. Em cũng là Bắc Kỳ đây...
- Thế cho nên chú không làm Bí thư thành uỷ Sài Gòn được...
- Thì em cũng đang làm phó đây. Phó thường dân... À, mà anh cũng là Bắc Kỳ...
- Thì anh cũng là Bắc Kỳ đây nên giờ này gần 70 tuổi rồi vẫn phải làm phi công trẻ cho mụ vợ máy bay bà già của mình, máy bay già ơi là già đây. Haha...haha...haha...
Nhưng chợt nụ cười của đàn anh nhà thơ biến mất mà thay vào đó là khuôn mắt xám ngoét như gặp phải ma với cặp mắt đứng tròng. Maý bay bà già, già ơi là già đang đứng đó từ lâu rồi và giờ đây thì hai hàm răng nghiến kèn kẹt, với đôi mắt mang hình viên đạn đang nã vào anh chồng nói xấu vợ.
MTA biết mình phải làm gì trong tình huống Mỹ oánh Bắc Triều Tiên này. Để mặc cho đại ca ở lại trong chuồng cọp, MTA lặn không sủi tăm một hơi và không hề nói says goodbye...
Mai Tú Ân
( HNPĐ )
( HNPĐ ) Chưa kịp ngồi xuống ghế thì MTA đã thông báo cho đàn anh, nhà thơ Không Thành Đạt :
- "Mặt Buồn" Nguyễn Thiện Nhân đã về thành phố làm Bí thư thay Thăng cựu bí thư rồi...
- Việc anh Thăng phải giáng thì tớ đã dự đoán trước, nhưng không ngờ BCT lại cử Mặt Buồn vào thay thế. Nhà thơ đàn anh trầm ngâm nói. Không lẽ mấy bố ngoài đó lại không coi thuật phong thuỷ, không coi cốt cách tướng tá trước khi bổ nhiệm sao ?
- Vậy anh Nguyễn Thiện Nhân bị phá tướng, hay phá phong thuỷ sao mà không làm Bí thư Sài Gòn được.
- Không, Thiện Nhân tướng tốt, có tướng làm lớn, lại đi học ở Haward về. Nhưng Mặt Buồn cũng có nhược điểm lớn như hiền lành, nhu mì giống như một cô gái trẻ luôn phải đối phó với một đám bạn học chỉ nhăm nhăm tụt quần cô. Ngoài ra NTN còn giống Đinh La Thăng ở chỗ là người Bắc. nên không trụ lâu hay hay đứng vững chắc ở Sài Gòn
- Người Bắc thì sao ? Bộ người Bắc thì dốt nát, tham nhũng hay trốn chúa lộn chồng...
- Ơ, thế chú không nghe câu nói nổi tiếng của Lý Thường Kiệt hay của ai đó mà anh quên rồi :
Nước Nam là của Vua Nam ở,
Cớ sao tụi bây cứ vào ở chùa...
- Người Bắc không hạp với thổ nhưỡng, tập tính của người Sài Gòn. Chú thấy xưa đến giờ có ai làm đầu bảng ở SG mà lại là người Bắc không ? Cả chế độ trước thì cũng chỉ có ông Kỳ làm thủ tướng, rồi sau đó làm phó cho ông Thiệu. Còn thì toàn là người Nam như ông Hương, ông Minh. Hoặc người Trung như ông Diệm. Người Bắc vào Sài Gòn chỉ nên kinh doanh hay làm phó cho người Nam thôi. Ra ngoài Hà Nội lại làm to nhất nước. Còn ở trong này thì làm lãnh tụ cấp dưới, đừng cao cấp. Mẹ, dân Sài Gòn sợ nhất đi lên cửa công mà gặp phải ông Bắc Kỳ thì thôi rồi.
- Cái giề, đã bẩu lên sớm không chịu lên sớm. Giờ này mới lên thì làm éo gì còn giờ làm việc nữa. Không cãi. Đằng sau quay, ngược, hồi gia...
Dân Bắc Kỳ vào Nam hợp các công việc đày ải người ta như làm ở sân bay, hải quan, nhà tù... Bởi ở đó mới thể hiện được cái tính vô duyên...
- Vô duyên ?
- Bắc Kỳ vô duyên thấy mẹ. Đàn ông thì nói xấu vợ, đàn bà thì nói xấu chồng. Đàn ông thì ẻo lả như con gái, còn con gái thì bậm trợn như con trai. Còn ra đường thì ôi thôi. Như em kia làm ở Hải quan, trước mặt bao nhiêu khách đàn ông đang chờ chứng giấy tờ thì bỗng réo inh lên và chỉ vào đám khách rồi nói với cô bạn : "Lan ơi, mày ra đây coi chừng mấy thằng này giúp tao với. Tao đi đái cái, mót qúa rồi"
Còn mấy em ăn mặc sang trọng xinh đẹp đang đi nhậu với quan khách thì một cô đứng lên. Cô kia hỏi : "Con kia, mày đi đâu đấy". Cô đã đứng lên nói :"Con đĩ này vô duyên quá. Tao đi vệ sinh chứ đi đâu nữa. Mày không nhìn thấy tao lấy giấy vệ sinh đây à, mà lại lấy giấy vệ sinh ướt nữa thì bít rồi". Hehe... Mấy vụ này anh chứng kiến nên anh kể chơi cho chú em thôi. Chú em có biết dân Sài Gòn có một câu thơ rất hay mà cũng hơi...tục để nói về việc đi đến cửa công hay cơ quan chính quyền mà gặp phải ông Bắc Kỳ không ?
Chơi bời sợ nhất không lông,
Cửa công sợ nhất gặp ông Bắc Kỳ..
Anh Thăng được dân chúng thất nghiệp Bis ! Bis ! nhiều hơn. Anh Nhân muốn vượt qua người tiền nhiệm thì phải có nhiều chiêu chác hơn. Nói tóm lại thì cũng chẳng quan trọng gì về việc ông nào về thành phố Sài Gòn để lại cưỡi cái mông béo lên đầu dân đen mình.
- Anh cứ nói xấu Bắc Kỳ không hà. Em cũng là Bắc Kỳ đây...
- Thế cho nên chú không làm Bí thư thành uỷ Sài Gòn được...
- Thì em cũng đang làm phó đây. Phó thường dân... À, mà anh cũng là Bắc Kỳ...
- Thì anh cũng là Bắc Kỳ đây nên giờ này gần 70 tuổi rồi vẫn phải làm phi công trẻ cho mụ vợ máy bay bà già của mình, máy bay già ơi là già đây. Haha...haha...haha...
Nhưng chợt nụ cười của đàn anh nhà thơ biến mất mà thay vào đó là khuôn mắt xám ngoét như gặp phải ma với cặp mắt đứng tròng. Maý bay bà già, già ơi là già đang đứng đó từ lâu rồi và giờ đây thì hai hàm răng nghiến kèn kẹt, với đôi mắt mang hình viên đạn đang nã vào anh chồng nói xấu vợ.
MTA biết mình phải làm gì trong tình huống Mỹ oánh Bắc Triều Tiên này. Để mặc cho đại ca ở lại trong chuồng cọp, MTA lặn không sủi tăm một hơi và không hề nói says goodbye...
Mai Tú Ân
( HNPĐ )
Đàm đạo về người Bắc Kỳ...- Mai Tú Ân
( HNPĐ ) Chưa kịp ngồi xuống ghế thì MTA đã thông báo cho đàn anh, nhà thơ Không Thành Đạt :- "Mặt Buồn" Nguyễn Thiện Nhân đã về thành phố làm Bí thư thay Thăng cựu bí thư rồi...
( HNPĐ ) Chưa kịp ngồi xuống ghế thì MTA đã thông báo cho đàn anh, nhà thơ Không Thành Đạt :
- "Mặt Buồn" Nguyễn Thiện Nhân đã về thành phố làm Bí thư thay Thăng cựu bí thư rồi...
- Việc anh Thăng phải giáng thì tớ đã dự đoán trước, nhưng không ngờ BCT lại cử Mặt Buồn vào thay thế. Nhà thơ đàn anh trầm ngâm nói. Không lẽ mấy bố ngoài đó lại không coi thuật phong thuỷ, không coi cốt cách tướng tá trước khi bổ nhiệm sao ?
- Vậy anh Nguyễn Thiện Nhân bị phá tướng, hay phá phong thuỷ sao mà không làm Bí thư Sài Gòn được.
- Không, Thiện Nhân tướng tốt, có tướng làm lớn, lại đi học ở Haward về. Nhưng Mặt Buồn cũng có nhược điểm lớn như hiền lành, nhu mì giống như một cô gái trẻ luôn phải đối phó với một đám bạn học chỉ nhăm nhăm tụt quần cô. Ngoài ra NTN còn giống Đinh La Thăng ở chỗ là người Bắc. nên không trụ lâu hay hay đứng vững chắc ở Sài Gòn
- Người Bắc thì sao ? Bộ người Bắc thì dốt nát, tham nhũng hay trốn chúa lộn chồng...
- Ơ, thế chú không nghe câu nói nổi tiếng của Lý Thường Kiệt hay của ai đó mà anh quên rồi :
Nước Nam là của Vua Nam ở,
Cớ sao tụi bây cứ vào ở chùa...
- Người Bắc không hạp với thổ nhưỡng, tập tính của người Sài Gòn. Chú thấy xưa đến giờ có ai làm đầu bảng ở SG mà lại là người Bắc không ? Cả chế độ trước thì cũng chỉ có ông Kỳ làm thủ tướng, rồi sau đó làm phó cho ông Thiệu. Còn thì toàn là người Nam như ông Hương, ông Minh. Hoặc người Trung như ông Diệm. Người Bắc vào Sài Gòn chỉ nên kinh doanh hay làm phó cho người Nam thôi. Ra ngoài Hà Nội lại làm to nhất nước. Còn ở trong này thì làm lãnh tụ cấp dưới, đừng cao cấp. Mẹ, dân Sài Gòn sợ nhất đi lên cửa công mà gặp phải ông Bắc Kỳ thì thôi rồi.
- Cái giề, đã bẩu lên sớm không chịu lên sớm. Giờ này mới lên thì làm éo gì còn giờ làm việc nữa. Không cãi. Đằng sau quay, ngược, hồi gia...
Dân Bắc Kỳ vào Nam hợp các công việc đày ải người ta như làm ở sân bay, hải quan, nhà tù... Bởi ở đó mới thể hiện được cái tính vô duyên...
- Vô duyên ?
- Bắc Kỳ vô duyên thấy mẹ. Đàn ông thì nói xấu vợ, đàn bà thì nói xấu chồng. Đàn ông thì ẻo lả như con gái, còn con gái thì bậm trợn như con trai. Còn ra đường thì ôi thôi. Như em kia làm ở Hải quan, trước mặt bao nhiêu khách đàn ông đang chờ chứng giấy tờ thì bỗng réo inh lên và chỉ vào đám khách rồi nói với cô bạn : "Lan ơi, mày ra đây coi chừng mấy thằng này giúp tao với. Tao đi đái cái, mót qúa rồi"
Còn mấy em ăn mặc sang trọng xinh đẹp đang đi nhậu với quan khách thì một cô đứng lên. Cô kia hỏi : "Con kia, mày đi đâu đấy". Cô đã đứng lên nói :"Con đĩ này vô duyên quá. Tao đi vệ sinh chứ đi đâu nữa. Mày không nhìn thấy tao lấy giấy vệ sinh đây à, mà lại lấy giấy vệ sinh ướt nữa thì bít rồi". Hehe... Mấy vụ này anh chứng kiến nên anh kể chơi cho chú em thôi. Chú em có biết dân Sài Gòn có một câu thơ rất hay mà cũng hơi...tục để nói về việc đi đến cửa công hay cơ quan chính quyền mà gặp phải ông Bắc Kỳ không ?
Chơi bời sợ nhất không lông,
Cửa công sợ nhất gặp ông Bắc Kỳ..
Anh Thăng được dân chúng thất nghiệp Bis ! Bis ! nhiều hơn. Anh Nhân muốn vượt qua người tiền nhiệm thì phải có nhiều chiêu chác hơn. Nói tóm lại thì cũng chẳng quan trọng gì về việc ông nào về thành phố Sài Gòn để lại cưỡi cái mông béo lên đầu dân đen mình.
- Anh cứ nói xấu Bắc Kỳ không hà. Em cũng là Bắc Kỳ đây...
- Thế cho nên chú không làm Bí thư thành uỷ Sài Gòn được...
- Thì em cũng đang làm phó đây. Phó thường dân... À, mà anh cũng là Bắc Kỳ...
- Thì anh cũng là Bắc Kỳ đây nên giờ này gần 70 tuổi rồi vẫn phải làm phi công trẻ cho mụ vợ máy bay bà già của mình, máy bay già ơi là già đây. Haha...haha...haha...
Nhưng chợt nụ cười của đàn anh nhà thơ biến mất mà thay vào đó là khuôn mắt xám ngoét như gặp phải ma với cặp mắt đứng tròng. Maý bay bà già, già ơi là già đang đứng đó từ lâu rồi và giờ đây thì hai hàm răng nghiến kèn kẹt, với đôi mắt mang hình viên đạn đang nã vào anh chồng nói xấu vợ.
MTA biết mình phải làm gì trong tình huống Mỹ oánh Bắc Triều Tiên này. Để mặc cho đại ca ở lại trong chuồng cọp, MTA lặn không sủi tăm một hơi và không hề nói says goodbye...
Mai Tú Ân
( HNPĐ )