Thân Hữu Tiếp Tay...
Đằng sau Bên Thắng Cuộc
"Và “bên thua cuộc” là ai? Với những gì trong tập sách, dường như tác giả muốn nói đến chính những người đồng bào của mình - như một sự mặc định?
Đây là phản biện cho bài Nguy Hiểm Của Sự Lập Lờ đăng trên báo đảng (link dưới)
Nhã Trần (Danlambao) - Tác giả muốn định hướng người đọc bên thua là đế quốc Mỹ chứ không phải là nhân dân, bởi tác giả đã xác quyết đây là cuộc chiến giải phóng dân tộc theo luận điệu tuyên truyền cũ rích lâu nay mà cố tình không hiểu dân tộc mình là nạn nhân của những thứ chủ nghĩa, là thân phận đớn đau của một kẻ đóng vai trò tiền đồn trân mình chịu đựng sự đấm đá của các ông lớn.
"Và “bên thua cuộc” là ai? Với những gì trong tập sách, dường như tác giả muốn nói đến chính những người đồng bào của mình - như một sự mặc định?".Đúng quá chứ gì nữa. Tổng kết cuộc chiến tranh phi nghĩa này là những mất mát, đau thương mà cả dân tộc gánh chịu khi bị đẩy vào vòng xoáy của sự giành giật, ngăn chặn một thứ chủ nghĩa huyễn hoặc không tưởng. Nhà thơ Nguyễn Duy nói nào sai: "Suy cho cùng trong mỗi cuộc chiến tranh bên nào thắng thì nhân dân đều bại".
Tác giả gượng gạo đưa ra một vài hình ảnh những người được "cứu vớt" để chống chế cho hành động vùi dập trí thức của chế độ và nhẫn tâm cố tình không nhắc đến hàng trăm ngàn thân phận đớn đau khác.
Đỉnh điểm sự ngây thơ của tác giả là đã khóc nức nở khi nhìn thấy "Tổng Bí thư Lê Duẩn vào Sài Gòn, vừa xuống thang máy bay, ông nắm tay đưa lên cao, nói với giọng đầy cảm xúc: Đây là thắng lợi của cả dân tộc, không phải của riêng ai”. Mà không biết (hay cố tình không biết) đằng sau cái khẩu hiệu này thì cũng chính từ cửa miệng ông ấy đã phát ra những lời "ơn nghĩa" như sau: "Ta đánh miền Nam là đánh cho Liên Xô, đánh cho Trung Quốc"(!)
Ôi chao, theo tác giả thì khi kết thúc chiến tranh đế quốc Mỹ là kẻ thua cuộc còn nhân dân ta là những người thắng cuộc, nghe thấy chua chát, bi hài làm sao. Hãy nhìn xem "bên thắng cuộc" đối xử với nhau như thế nào trong gần 40 năm nay.
Điều khôi hài nhất là tác giả đã chụp cho Huy Đức một cái mũ "cực kỳ nguy hiểm", "cực kỳ phản động" khi cho rằng tác giả BTC như là một tên đầu têu "cho người đọc thấy một màu rất tối cho cả quãng đường mấy mươi năm sau ngày thống nhất đất nước" mà không biết rằng trước khi BTC ra đời, dân ta ai ai cũng biết nhưng phải nuốt hờn, cam chịu sống đoạ đày trong bóng tối mấy chục năm nay. Mong thay, tác giả chỉ ra những điểm sáng mà đảng đã làm được cho nhân dân như đã từng nêu với ông Tín, ông Oánh?
Tác giả tự biến mình thành vẹt vì quá xem nhẹ dân trí người Việt hôm nay khi cứ giáo điều, phi thực tế rằng : "Do đó, vì không có quan điểm lịch sử cụ thể, không có cái nhìn bao quát, toàn diện, cộng với ý đồ không thực sự trong sáng, thể hiện bằng một sự lập lờ, tác giả đã cố ý gây ngộ nhận cho người đọc. Sự ngộ nhận đó thật nguy hiểm!" .Dân ta ngày nay khá thông minh khi tổng hợp được nhiều thông tin giá trị trên toàn cầu, đối chiếu với thực trạng xã hội để có một quan điểm đúng đắn về lịch sử nước ta và xin nhắc lại nhận thức này có trước khi đọc BTC. Thế nên điều mà tác giả "phát hiện" rằng: "Đọc cuốn sách, người ta bị chìm trong sự nghi ngờ năng lực lãnh đạo của Đảng, năng lực điều hành của Nhà nước" trở thành lố bịch, gượng ép nếu không muốn nói tác giả chỉ là một "dư luận viên" hạng xoàng.
May mà tác giả không ngu xuẩn đưa thêm vào cụm từ "hạnh phúc, ấm no, phồn vinh, phát triển..." trong câu: "có một sự thực hiển nhiên không ai có thể phủ nhận: trong hoàn cảnh bị bao vây, cấm vận, bị các thế lực thù địch công kích trên nhiều mặt trận, cả quân sự, chính trị, kinh tế, ngoại giao, cả ở biên giới Tây Nam lẫn biên giới phía Bắc, dưới sự lãnh đạo của Đảng, nhân dân ta giữ vững ổn định chính trị, đẩy lùi các cuộc tấn công quân sự, nâng dần vị thế chính trị của đất nước" . Nhưng rồi nghe thấy quen quen giống đứa em Bắc Hàn nhà mình cứ ra sức ổn định một thể chế đi theo con đường xhcn bằng phương pháp độc tài, bạo lực mặc xác nhân dân lầm than, thống khổ. Và dần "nâng cao vị thế chính trị" để rồi hợm hĩnh, huênh hoang với vị thế "tiền đồn" của mình.
Tác phẩm BTC là một tập hợp những ghi chép của một nhà báo có nhiều kinh nghiệm, đã kỳ công trong một thời gian dài thu thập nhiều tài liệu, chứng cứ... không phải vì mục đích vạch trần chế độ. Mọi người đọc để tham khảo càng tốt, vì Huy Đức cũng rất mong các nhà lãnh đạo hiện nay đọc để (hy vọng) tránh được những sai lầm sắp đến.
Vu cho người trái ý mình là đối tượng nguy hiểm là vũ khí cùn của võ sĩ hạng... lông. Nhưng phải thông cảm vì cũng có thể đây là hạng "ăn cơm chúa..."!!!
Nhã Trần
Đằng sau Bên Thắng Cuộc
"Và “bên thua cuộc” là ai? Với những gì trong tập sách, dường như tác giả muốn nói đến chính những người đồng bào của mình - như một sự mặc định?
Đây là phản biện cho bài Nguy Hiểm Của Sự Lập Lờ đăng trên báo đảng (link dưới)
Nhã Trần (Danlambao) - Tác giả muốn định hướng người đọc bên thua là đế quốc Mỹ chứ không phải là nhân dân, bởi tác giả đã xác quyết đây là cuộc chiến giải phóng dân tộc theo luận điệu tuyên truyền cũ rích lâu nay mà cố tình không hiểu dân tộc mình là nạn nhân của những thứ chủ nghĩa, là thân phận đớn đau của một kẻ đóng vai trò tiền đồn trân mình chịu đựng sự đấm đá của các ông lớn.
"Và “bên thua cuộc” là ai? Với những gì trong tập sách, dường như tác giả muốn nói đến chính những người đồng bào của mình - như một sự mặc định?".Đúng quá chứ gì nữa. Tổng kết cuộc chiến tranh phi nghĩa này là những mất mát, đau thương mà cả dân tộc gánh chịu khi bị đẩy vào vòng xoáy của sự giành giật, ngăn chặn một thứ chủ nghĩa huyễn hoặc không tưởng. Nhà thơ Nguyễn Duy nói nào sai: "Suy cho cùng trong mỗi cuộc chiến tranh bên nào thắng thì nhân dân đều bại".
Tác giả gượng gạo đưa ra một vài hình ảnh những người được "cứu vớt" để chống chế cho hành động vùi dập trí thức của chế độ và nhẫn tâm cố tình không nhắc đến hàng trăm ngàn thân phận đớn đau khác.
Đỉnh điểm sự ngây thơ của tác giả là đã khóc nức nở khi nhìn thấy "Tổng Bí thư Lê Duẩn vào Sài Gòn, vừa xuống thang máy bay, ông nắm tay đưa lên cao, nói với giọng đầy cảm xúc: Đây là thắng lợi của cả dân tộc, không phải của riêng ai”. Mà không biết (hay cố tình không biết) đằng sau cái khẩu hiệu này thì cũng chính từ cửa miệng ông ấy đã phát ra những lời "ơn nghĩa" như sau: "Ta đánh miền Nam là đánh cho Liên Xô, đánh cho Trung Quốc"(!)
Ôi chao, theo tác giả thì khi kết thúc chiến tranh đế quốc Mỹ là kẻ thua cuộc còn nhân dân ta là những người thắng cuộc, nghe thấy chua chát, bi hài làm sao. Hãy nhìn xem "bên thắng cuộc" đối xử với nhau như thế nào trong gần 40 năm nay.
Điều khôi hài nhất là tác giả đã chụp cho Huy Đức một cái mũ "cực kỳ nguy hiểm", "cực kỳ phản động" khi cho rằng tác giả BTC như là một tên đầu têu "cho người đọc thấy một màu rất tối cho cả quãng đường mấy mươi năm sau ngày thống nhất đất nước" mà không biết rằng trước khi BTC ra đời, dân ta ai ai cũng biết nhưng phải nuốt hờn, cam chịu sống đoạ đày trong bóng tối mấy chục năm nay. Mong thay, tác giả chỉ ra những điểm sáng mà đảng đã làm được cho nhân dân như đã từng nêu với ông Tín, ông Oánh?
Tác giả tự biến mình thành vẹt vì quá xem nhẹ dân trí người Việt hôm nay khi cứ giáo điều, phi thực tế rằng : "Do đó, vì không có quan điểm lịch sử cụ thể, không có cái nhìn bao quát, toàn diện, cộng với ý đồ không thực sự trong sáng, thể hiện bằng một sự lập lờ, tác giả đã cố ý gây ngộ nhận cho người đọc. Sự ngộ nhận đó thật nguy hiểm!" .Dân ta ngày nay khá thông minh khi tổng hợp được nhiều thông tin giá trị trên toàn cầu, đối chiếu với thực trạng xã hội để có một quan điểm đúng đắn về lịch sử nước ta và xin nhắc lại nhận thức này có trước khi đọc BTC. Thế nên điều mà tác giả "phát hiện" rằng: "Đọc cuốn sách, người ta bị chìm trong sự nghi ngờ năng lực lãnh đạo của Đảng, năng lực điều hành của Nhà nước" trở thành lố bịch, gượng ép nếu không muốn nói tác giả chỉ là một "dư luận viên" hạng xoàng.
May mà tác giả không ngu xuẩn đưa thêm vào cụm từ "hạnh phúc, ấm no, phồn vinh, phát triển..." trong câu: "có một sự thực hiển nhiên không ai có thể phủ nhận: trong hoàn cảnh bị bao vây, cấm vận, bị các thế lực thù địch công kích trên nhiều mặt trận, cả quân sự, chính trị, kinh tế, ngoại giao, cả ở biên giới Tây Nam lẫn biên giới phía Bắc, dưới sự lãnh đạo của Đảng, nhân dân ta giữ vững ổn định chính trị, đẩy lùi các cuộc tấn công quân sự, nâng dần vị thế chính trị của đất nước" . Nhưng rồi nghe thấy quen quen giống đứa em Bắc Hàn nhà mình cứ ra sức ổn định một thể chế đi theo con đường xhcn bằng phương pháp độc tài, bạo lực mặc xác nhân dân lầm than, thống khổ. Và dần "nâng cao vị thế chính trị" để rồi hợm hĩnh, huênh hoang với vị thế "tiền đồn" của mình.
Tác phẩm BTC là một tập hợp những ghi chép của một nhà báo có nhiều kinh nghiệm, đã kỳ công trong một thời gian dài thu thập nhiều tài liệu, chứng cứ... không phải vì mục đích vạch trần chế độ. Mọi người đọc để tham khảo càng tốt, vì Huy Đức cũng rất mong các nhà lãnh đạo hiện nay đọc để (hy vọng) tránh được những sai lầm sắp đến.
Vu cho người trái ý mình là đối tượng nguy hiểm là vũ khí cùn của võ sĩ hạng... lông. Nhưng phải thông cảm vì cũng có thể đây là hạng "ăn cơm chúa..."!!!
Nhã Trần