Kinh Đời
Đất nước của những thằng hèn!
Chuẩn bị về quê, đi rút tiền tiêu tết. Mỗi lần rút Vietcombank nó chỉ cho rút có 2 triệu. Rút hai lần được 4 triệu bạc mà cầm nguyên một quyển dày cộp toàn tiền loại mệnh giá 50 nghìn. Nghĩ bụng
FB Doanh Chau
FB Doanh Chau
Chuẩn bị về quê, đi rút tiền tiêu tết. Mỗi lần rút Vietcombank nó chỉ
cho rút có 2 triệu. Rút hai lần được 4 triệu bạc mà cầm nguyên một
quyển dày cộp toàn tiền loại mệnh giá 50 nghìn. Nghĩ bụng, thôi về nhà
rút tiếp chứ cầm nhiều tiền mặt làm gì cho chật túi?
Về quê, trong vòng bán kính 30 km chỉ nhõn có 2 cây ATM của Agribank.
Tiền trong túi sắp cạn phải đi xa 7 km để rút tiền, đến nơi cả hai cây
ATM đều không rút được. Cắm cả hai cái thẻ vào đều báo giao dịch không
thành công. Tết đến, dân đi làm xa về quê thi nhau rút tiền, ATM hết
tiền bọn Agribank cũng méo thèm nạp vào. Dân kêu như vạc. Dân kêu kệ mẹ
dân, ngân hàng đang nghỉ tết nên các bố méo rỗi hơi đi hầu hạ chúng mày.
Nhà mình thay bình ga mới đề phòng năm mới hết ga thì mỗi bình ga đắt
hơn trước 100 nghìn/bình. Đi đổ xăng cũng đắt hơn trên thành phố mấy
trăm đồng/lít. Chát hơn shit.
Điện lưới thì chập chà chập chờn. Nhà mình dùng hẳn một cái ổn áp 10KVA
mà đến chập tối đèn sáng như đom đóm đêm 30 tết. Điện lưới tụt xuống còn
có 70V nên ổn áp không thể vớt lên 220V được. Bình nóng lạnh trở thành
vô dụng.
Nhìn cảnh dân đen như thế mình cũng nản, chả muốn đi chơi đâu. Đành nằm
nhà ôm điện thoại online. Hai cái SIM Vinaphone và Mobifone đều không có
sóng 3G. Cái Viettel có sóng thì tậm tà tậm tịt. Lướt Facebook mà pin
ngốn đứt 15% vẫn chưa tải xong cái status. Bật laptop lên, dùng iPhone
để phát wifi cho lap top thì máy báo không có kết nối internet. Đành
phải voọc bằng điện thoại.
Méo hiểu nổi cái dân xứ này sống kiểu gì? Năm 2017 rồi mà vẫn sống tối
tăm như năm 1945. Bị bóc lột, bị ăn chặn đến thế mà vẫn không sáng mắt
ra. Bạn bè vẫn cứ điện thoại rủ rê đi ăn nhậu. Chán chả buồn đi. Nằm
nghe mấy nhà trong xóm đang rôm rả: một hai ba: DZÔ... Đệch con mịa, dzô
dzô cái con kẹc! Quyền lợi của mình bị tước đoạt thì méo dám há mồm mà
kêu. Toàn ngồi đó thủ dâm tinh thần, tự sướng vì mình hốc rượu khoẻ.
Đúng là ngu như lợn!
Cứ nghèo cứ khổ thì kêu ca than vãn, nhưng khi người khác bảo hãy hành
động để thay đổi thực tại thì giãy nảy lên bảo như thế là phản động, như
thế là chống lại chế độ, làm thế cũng chẳng thay đổi được gì đâu, chỉ
thiệt thân. Vâng, đúng là làm thế chỉ thiệt thân nhưng việc khó của mình
mà mình không làm lại nhường cho người khác thì đừng mong cuộc sống của
mình thay đổi tốt hơn. Quyền lợi và trách nhiệm của mình mà mình còn
không thực hiện thì đợi ai làm thay cho mình? Thế rồi những thằng hèn và
khôn lỏi cứ đùn đẩy, đá quả bóng trách nhiệm về phía nhau. Kết quả cái
xứ này nát như tương bần.
Nói thật. Vì đây là quê cha đất tổ, vì là nơi mình sinh ra và lớn lên
cho nên tết là phải về thắp hương cho tiên tổ. Chứ về quê méo phải để
gặp mấy thằng nát rượu hốc cho đẫy vào rồi ra đường gây tai nạn cho mình
và cho người khác. Hốc rượu lắm vào đến mụ mị đầu óc, bị Cộng sản nó ăn
trên ngồi chốc móc túi của mình mà vẫn méo biết, vẫn không hiểu rằng
dưới chế độ độc đảng cai trị thì cuộc sống của mình cũng chẳng khác méo
gì trâu ngựa.
Muốn thay đổi thực trạng cho quê hương để người dân có cuộc sống tốt đẹp
hơn mà khó quá. Có ai muốn chung tay không? Mình vẫn mong có một
ngày...!
Trung Nghĩa
Bàn ra tán vào (0)
Các tin đã đăng
- "Có miệng như không" - by / Trần Văn Giang (ghi lại).
- 100 năm sau vẫn bồi hồi "Tôi đi học" - by Minh Tự / Trần Văn Giang (ghi lại).
- "Tiếng Anh chưa rành" - by Dzung Nguyen / Trần Văn Giang (ghi lại
- "Tiếng Anh chưa rành" - by Dzung Nguyen / Trần Văn Giang (ghi lại
- "Nỗi Khổ Của Người Hà Nội" - by Nguyễn Thị Thương / Trần Văn Giang (ghi lại)
Đất nước của những thằng hèn!
Chuẩn bị về quê, đi rút tiền tiêu tết. Mỗi lần rút Vietcombank nó chỉ cho rút có 2 triệu. Rút hai lần được 4 triệu bạc mà cầm nguyên một quyển dày cộp toàn tiền loại mệnh giá 50 nghìn. Nghĩ bụng
FB Doanh Chau
Chuẩn bị về quê, đi rút tiền tiêu tết. Mỗi lần rút Vietcombank nó chỉ
cho rút có 2 triệu. Rút hai lần được 4 triệu bạc mà cầm nguyên một
quyển dày cộp toàn tiền loại mệnh giá 50 nghìn. Nghĩ bụng, thôi về nhà
rút tiếp chứ cầm nhiều tiền mặt làm gì cho chật túi?
Về quê, trong vòng bán kính 30 km chỉ nhõn có 2 cây ATM của Agribank.
Tiền trong túi sắp cạn phải đi xa 7 km để rút tiền, đến nơi cả hai cây
ATM đều không rút được. Cắm cả hai cái thẻ vào đều báo giao dịch không
thành công. Tết đến, dân đi làm xa về quê thi nhau rút tiền, ATM hết
tiền bọn Agribank cũng méo thèm nạp vào. Dân kêu như vạc. Dân kêu kệ mẹ
dân, ngân hàng đang nghỉ tết nên các bố méo rỗi hơi đi hầu hạ chúng mày.
Nhà mình thay bình ga mới đề phòng năm mới hết ga thì mỗi bình ga đắt
hơn trước 100 nghìn/bình. Đi đổ xăng cũng đắt hơn trên thành phố mấy
trăm đồng/lít. Chát hơn shit.
Điện lưới thì chập chà chập chờn. Nhà mình dùng hẳn một cái ổn áp 10KVA
mà đến chập tối đèn sáng như đom đóm đêm 30 tết. Điện lưới tụt xuống còn
có 70V nên ổn áp không thể vớt lên 220V được. Bình nóng lạnh trở thành
vô dụng.
Nhìn cảnh dân đen như thế mình cũng nản, chả muốn đi chơi đâu. Đành nằm
nhà ôm điện thoại online. Hai cái SIM Vinaphone và Mobifone đều không có
sóng 3G. Cái Viettel có sóng thì tậm tà tậm tịt. Lướt Facebook mà pin
ngốn đứt 15% vẫn chưa tải xong cái status. Bật laptop lên, dùng iPhone
để phát wifi cho lap top thì máy báo không có kết nối internet. Đành
phải voọc bằng điện thoại.
Méo hiểu nổi cái dân xứ này sống kiểu gì? Năm 2017 rồi mà vẫn sống tối
tăm như năm 1945. Bị bóc lột, bị ăn chặn đến thế mà vẫn không sáng mắt
ra. Bạn bè vẫn cứ điện thoại rủ rê đi ăn nhậu. Chán chả buồn đi. Nằm
nghe mấy nhà trong xóm đang rôm rả: một hai ba: DZÔ... Đệch con mịa, dzô
dzô cái con kẹc! Quyền lợi của mình bị tước đoạt thì méo dám há mồm mà
kêu. Toàn ngồi đó thủ dâm tinh thần, tự sướng vì mình hốc rượu khoẻ.
Đúng là ngu như lợn!
Cứ nghèo cứ khổ thì kêu ca than vãn, nhưng khi người khác bảo hãy hành
động để thay đổi thực tại thì giãy nảy lên bảo như thế là phản động, như
thế là chống lại chế độ, làm thế cũng chẳng thay đổi được gì đâu, chỉ
thiệt thân. Vâng, đúng là làm thế chỉ thiệt thân nhưng việc khó của mình
mà mình không làm lại nhường cho người khác thì đừng mong cuộc sống của
mình thay đổi tốt hơn. Quyền lợi và trách nhiệm của mình mà mình còn
không thực hiện thì đợi ai làm thay cho mình? Thế rồi những thằng hèn và
khôn lỏi cứ đùn đẩy, đá quả bóng trách nhiệm về phía nhau. Kết quả cái
xứ này nát như tương bần.
Nói thật. Vì đây là quê cha đất tổ, vì là nơi mình sinh ra và lớn lên
cho nên tết là phải về thắp hương cho tiên tổ. Chứ về quê méo phải để
gặp mấy thằng nát rượu hốc cho đẫy vào rồi ra đường gây tai nạn cho mình
và cho người khác. Hốc rượu lắm vào đến mụ mị đầu óc, bị Cộng sản nó ăn
trên ngồi chốc móc túi của mình mà vẫn méo biết, vẫn không hiểu rằng
dưới chế độ độc đảng cai trị thì cuộc sống của mình cũng chẳng khác méo
gì trâu ngựa.
Muốn thay đổi thực trạng cho quê hương để người dân có cuộc sống tốt đẹp
hơn mà khó quá. Có ai muốn chung tay không? Mình vẫn mong có một
ngày...!
Trung Nghĩa