Đoạn Đường Chiến Binh

Di Sản HCM: Phụng dưỡng: Tắm bố chồng bằng cọ toilet, rủa là nợ đời

Đọc câu chuyện của anh Nam về chị vợ tắm cho mẹ chồng như rửa xe, rồi nghĩ đến chuyện nhà mình, tôi thấy thật xót xa về cách hành xử của nhiều nàng dâu
 

 
Đọc câu chuyện của anh Nam về chị vợ tắm cho mẹ chồng như rửa xe, rồi nghĩ đến chuyện nhà mình, tôi thấy thật xót xa về cách hành xử của nhiều nàng dâu với cha mẹ chồng, dù bản thân tôi cũng đang là một nàng dâu.

 


 

Nhà tôi chỉ có hai anh em. Mẹ tôi đã mất nên bố ở cùng vợ chồng anh cả. Nói là anh chị nuôi bố nhưng thực ra ngôi nhà anh chị đang ở cũng là bố mẹ mua và bố tôi vẫn có một khoản lương hưu rất khá, đủ chi dùng những việc liên quan đến bản thân.

 

Nhà tôi không cách nơi anh chị ở bao xa nên tuần nào tôi cũng qua thăm bố đôi ba lần. Lần nào trò chuyện cùng bố, tôi hỏi anh chị có tốt không, bố cũng gật đầu rồi cười, khiến tôi rất yên tâm. Thẳm sâu trong lòng, tôi vô cùng biết ơn chị dâu đã chăm sóc bố khi tuổi già, bệnh tật.

Bố tôi bị bệnh Parkinson, ông đi lại khó khăn, tay chân run rẩy nhưng nhờ trời, đầu óc vẫn còn minh mẫn. Vì thế, anh tôi đã sắp xếp cho bố ở ngay tầng trệt, có nhà vệ sinh liền bên. Anh đảm trách hết những việc cá nhân của bố, chị dâu tôi chỉ lo cơm nước, lại có osin hỗ trợ, đôi khi osin nghỉ thì chăm bố ít ngày.

Nhìn những vết xước chạy dài trên người bố, lòng tôi nhói buốt...
Nhìn những vết xước chạy dài trên người bố, lòng tôi nhói buốt...
Bệnh này của bố tôi không thể tránh khỏi làm đổ vỡ, rơi vãi, rồi nếu không nâng tựa thì khi tự đi, bố có thể bị ngã. Tôi biết trong nhà có người như vậy, anh chị rất vất vả nên bất cứ cái gì có thể, tôi đều hết lòng với chị dâu mình. Tôi góp với anh chị tiền thuốc thang, thuê osin, thường xuyên mua đồ qua nhà hoặc cứ được nghỉ là tôi thu xếp sang lo cho bố thay chị.

Tôi cứ ngỡ, mỗi người vì nhau mà phụng dưỡng tuổi già của bố được thanh thản, yên lành, chẳng vì tình cảm thì cũng là trách nhiệm, là tấm gương để con cháu nhìn vào. Thật không ngờ...

Cơ quan anh tôi có đợt kiểm tra đột xuất nên anh ngủ luôn tại cơ quan lo việc. Đúng lúc ấy, chị osin cũng xin nghỉ 1 tuần về quê giỗ mẹ, thành ra chị dâu tôi phải lo mọi chuyện.
 
Biết thế nên đi làm về tôi ghé luôn vào nhà chị (bình thường bao giờ tôi cũng điện trước khi sang). Cổng không khóa, cửa khép, tôi đi thẳng vào và sững sờ chứng kiến: chị dâu tôi đi ủng cao đến gối, đeo găng tay cao su, đang dùng cây cọ toilet vừa cọ vừa dùng gáo múc nước hất thẳng vào người bố như người ta hất nước quét đường. Còn bố tôi run rẩy ngồi bệt trên sàn nhà tắm, mặt méo xệch, bên cạnh ông là một túi quần áo chăn màn buộc chặt...

Tôi đã ngỡ ngàng đến nỗi một lúc lâu mới bật được tiếng “bố” rồi vứt túi đồ ăn xuống đất chạy vào. Những giọt nước mắt xót xa chảy dài khi tôi nhìn lưng bố đầy vết xước do cây cọ toilet gây ra. Tôi còn chưa kịp nói gì thì chị dâu đã vứt toẹt cái ca đang cầm xuống chậu nước rồi bảo tôi: “Cô sang thì tắm nốt cho bố đi”.

Tôi cắn chặt môi, tắm vội vàng cho bố, đỡ cụ sang phòng rồi nhắn cho anh trai: “Anh về ngay, việc gấp”. Mới chỉ cách 2 hôm không sang mà phòng bố tôi nồng nặc mùi xú uế. Hóa ra, bố tôi ngại chị dâu nên bắt mang bô vào phòng để tự vệ sinh. Ông không điều khiển được tay chân mình nên làm đổ ra nhà, bẩn cả nhà, cả giường, cả người..., còn chị dâu tôi lại dọn dẹp, tắm rửa cho bố...như thế!

Tôi đang cố nén cơn phẫn nộ thì chị nhảy vào: “Anh cô kiếm cớ việc cơ quan, xách vali đi; tôi cũng có công việc, sao bắt tôi nghỉ. Mà cụ rõ là lẩm cẩm, dở hơi, không làm được thì gọi đi cho gọn, lại còn bày đặt, thấy rảnh quá vẽ việc cho tôi làm à? Tôi chỉ là con dâu thôi, tôi cũng chả chăm người bệnh bao giờ, động vào cụ nhèo nhẽo ra tôi ghê lắm, tôi chỉ làm được thế. Mấy người thích trách móc thì tự đi mà làm. Rõ là nợ đời!...”

Bố tôi thẫn thờ nhìn lũ con cãi nhau, mắt rưng rưng lệ. Ảnh minh họa
Bố tôi thẫn thờ nhìn lũ con cãi nhau, mắt rưng rưng lệ. Ảnh minh họa

Có lẽ chị dâu tôi còn gào nhiều nữa nếu không có cái tát như trời giáng của anh tôi và tiếng gầm: “Cô rủa ai là nợ đời?”. Chắc anh đã về ngay sau khi nhận được tin nhắn của tôi. Tôi bảo anh mình: “Chị dâu cho bố ngồi trên sàn, tắm bằng cây cọ toilet... Đồ bố đi vệ sinh dây ra, chị ấy buộc chặt định vứt đi hay định ủ để khi nào anh về, osin lên? Anh chị bận quá, không muốn nuôi bố thì để em đón bố về nhà, sao nỡ đối xử với bố thế”.

Chị dâu tôi vẫn lý luận: “Đời thuở nhà ai con trai, con gái lù lù ra mà bắt con dâu rửa ráy, giặt giũ cho bố chồng. Tôi làm vậy đã còn là tử tế, đứa khác nó mặc kệ cụ dính cứt trên người”. Tôi nước mắt ngắn dài. Bố tôi ngồi trên giường, thẫn thờ nhìn lũ con cãi nhau, lệ rưng rưng trên khuôn mặt méo mó, khổ sở. Anh tôi thì ngồi thụp xuống vò đầu bứt tai....

Tôi muốn đón bố sang nhà để tiện chăm sóc nhưng cả bố và anh đều không đồng ý. Anh nghỉ việc cơ quan, mặc kệ kiểm tra kiểm chéo, ở nhà trông bố. Anh đòi ly dị “thứ vợ không ra gì”, tôi can, anh làm thế thì khổ cháu tôi, khổ tâm bố tôi nhưng để bố ở nhà chị giờ tôi chẳng yên lòng. Chị không có tình cảm thương yêu bố, giờ mới là chuyện tắm, còn các chuyện khác.. khi anh đi vắng, chị sẽ thế nào.

Nhà tôi đang căng như dây đàn. Chị dâu tôi đã sống cùng bố bao nhiêu năm, được bố mẹ chăm chút cho từng ly từng tý, dù chẳng máu mủ ruột già nhưng sao nỡ lạnh lùng hơn băng giá. Rồi lũ trẻ nhìn vào, sau này chúng nó sẽ đối xử với anh chị ra sao? Ai rồi chẳng phải già, phải ốm? Hay những luân lý thường tình của đời đã bị những tư tưởng thời kinh tế thị trường át rồi!

Nguyễn Thụy Anh (Linh Đàm, Hà Nội)
 
(kiến thức.net)

Bàn ra tán vào (0)

Comment




  • Input symbols

Di Sản HCM: Phụng dưỡng: Tắm bố chồng bằng cọ toilet, rủa là nợ đời

Đọc câu chuyện của anh Nam về chị vợ tắm cho mẹ chồng như rửa xe, rồi nghĩ đến chuyện nhà mình, tôi thấy thật xót xa về cách hành xử của nhiều nàng dâu
 

 
Đọc câu chuyện của anh Nam về chị vợ tắm cho mẹ chồng như rửa xe, rồi nghĩ đến chuyện nhà mình, tôi thấy thật xót xa về cách hành xử của nhiều nàng dâu với cha mẹ chồng, dù bản thân tôi cũng đang là một nàng dâu.

 


 

Nhà tôi chỉ có hai anh em. Mẹ tôi đã mất nên bố ở cùng vợ chồng anh cả. Nói là anh chị nuôi bố nhưng thực ra ngôi nhà anh chị đang ở cũng là bố mẹ mua và bố tôi vẫn có một khoản lương hưu rất khá, đủ chi dùng những việc liên quan đến bản thân.

 

Nhà tôi không cách nơi anh chị ở bao xa nên tuần nào tôi cũng qua thăm bố đôi ba lần. Lần nào trò chuyện cùng bố, tôi hỏi anh chị có tốt không, bố cũng gật đầu rồi cười, khiến tôi rất yên tâm. Thẳm sâu trong lòng, tôi vô cùng biết ơn chị dâu đã chăm sóc bố khi tuổi già, bệnh tật.

Bố tôi bị bệnh Parkinson, ông đi lại khó khăn, tay chân run rẩy nhưng nhờ trời, đầu óc vẫn còn minh mẫn. Vì thế, anh tôi đã sắp xếp cho bố ở ngay tầng trệt, có nhà vệ sinh liền bên. Anh đảm trách hết những việc cá nhân của bố, chị dâu tôi chỉ lo cơm nước, lại có osin hỗ trợ, đôi khi osin nghỉ thì chăm bố ít ngày.

Nhìn những vết xước chạy dài trên người bố, lòng tôi nhói buốt...
Nhìn những vết xước chạy dài trên người bố, lòng tôi nhói buốt...
Bệnh này của bố tôi không thể tránh khỏi làm đổ vỡ, rơi vãi, rồi nếu không nâng tựa thì khi tự đi, bố có thể bị ngã. Tôi biết trong nhà có người như vậy, anh chị rất vất vả nên bất cứ cái gì có thể, tôi đều hết lòng với chị dâu mình. Tôi góp với anh chị tiền thuốc thang, thuê osin, thường xuyên mua đồ qua nhà hoặc cứ được nghỉ là tôi thu xếp sang lo cho bố thay chị.

Tôi cứ ngỡ, mỗi người vì nhau mà phụng dưỡng tuổi già của bố được thanh thản, yên lành, chẳng vì tình cảm thì cũng là trách nhiệm, là tấm gương để con cháu nhìn vào. Thật không ngờ...

Cơ quan anh tôi có đợt kiểm tra đột xuất nên anh ngủ luôn tại cơ quan lo việc. Đúng lúc ấy, chị osin cũng xin nghỉ 1 tuần về quê giỗ mẹ, thành ra chị dâu tôi phải lo mọi chuyện.
 
Biết thế nên đi làm về tôi ghé luôn vào nhà chị (bình thường bao giờ tôi cũng điện trước khi sang). Cổng không khóa, cửa khép, tôi đi thẳng vào và sững sờ chứng kiến: chị dâu tôi đi ủng cao đến gối, đeo găng tay cao su, đang dùng cây cọ toilet vừa cọ vừa dùng gáo múc nước hất thẳng vào người bố như người ta hất nước quét đường. Còn bố tôi run rẩy ngồi bệt trên sàn nhà tắm, mặt méo xệch, bên cạnh ông là một túi quần áo chăn màn buộc chặt...

Tôi đã ngỡ ngàng đến nỗi một lúc lâu mới bật được tiếng “bố” rồi vứt túi đồ ăn xuống đất chạy vào. Những giọt nước mắt xót xa chảy dài khi tôi nhìn lưng bố đầy vết xước do cây cọ toilet gây ra. Tôi còn chưa kịp nói gì thì chị dâu đã vứt toẹt cái ca đang cầm xuống chậu nước rồi bảo tôi: “Cô sang thì tắm nốt cho bố đi”.

Tôi cắn chặt môi, tắm vội vàng cho bố, đỡ cụ sang phòng rồi nhắn cho anh trai: “Anh về ngay, việc gấp”. Mới chỉ cách 2 hôm không sang mà phòng bố tôi nồng nặc mùi xú uế. Hóa ra, bố tôi ngại chị dâu nên bắt mang bô vào phòng để tự vệ sinh. Ông không điều khiển được tay chân mình nên làm đổ ra nhà, bẩn cả nhà, cả giường, cả người..., còn chị dâu tôi lại dọn dẹp, tắm rửa cho bố...như thế!

Tôi đang cố nén cơn phẫn nộ thì chị nhảy vào: “Anh cô kiếm cớ việc cơ quan, xách vali đi; tôi cũng có công việc, sao bắt tôi nghỉ. Mà cụ rõ là lẩm cẩm, dở hơi, không làm được thì gọi đi cho gọn, lại còn bày đặt, thấy rảnh quá vẽ việc cho tôi làm à? Tôi chỉ là con dâu thôi, tôi cũng chả chăm người bệnh bao giờ, động vào cụ nhèo nhẽo ra tôi ghê lắm, tôi chỉ làm được thế. Mấy người thích trách móc thì tự đi mà làm. Rõ là nợ đời!...”

Bố tôi thẫn thờ nhìn lũ con cãi nhau, mắt rưng rưng lệ. Ảnh minh họa
Bố tôi thẫn thờ nhìn lũ con cãi nhau, mắt rưng rưng lệ. Ảnh minh họa

Có lẽ chị dâu tôi còn gào nhiều nữa nếu không có cái tát như trời giáng của anh tôi và tiếng gầm: “Cô rủa ai là nợ đời?”. Chắc anh đã về ngay sau khi nhận được tin nhắn của tôi. Tôi bảo anh mình: “Chị dâu cho bố ngồi trên sàn, tắm bằng cây cọ toilet... Đồ bố đi vệ sinh dây ra, chị ấy buộc chặt định vứt đi hay định ủ để khi nào anh về, osin lên? Anh chị bận quá, không muốn nuôi bố thì để em đón bố về nhà, sao nỡ đối xử với bố thế”.

Chị dâu tôi vẫn lý luận: “Đời thuở nhà ai con trai, con gái lù lù ra mà bắt con dâu rửa ráy, giặt giũ cho bố chồng. Tôi làm vậy đã còn là tử tế, đứa khác nó mặc kệ cụ dính cứt trên người”. Tôi nước mắt ngắn dài. Bố tôi ngồi trên giường, thẫn thờ nhìn lũ con cãi nhau, lệ rưng rưng trên khuôn mặt méo mó, khổ sở. Anh tôi thì ngồi thụp xuống vò đầu bứt tai....

Tôi muốn đón bố sang nhà để tiện chăm sóc nhưng cả bố và anh đều không đồng ý. Anh nghỉ việc cơ quan, mặc kệ kiểm tra kiểm chéo, ở nhà trông bố. Anh đòi ly dị “thứ vợ không ra gì”, tôi can, anh làm thế thì khổ cháu tôi, khổ tâm bố tôi nhưng để bố ở nhà chị giờ tôi chẳng yên lòng. Chị không có tình cảm thương yêu bố, giờ mới là chuyện tắm, còn các chuyện khác.. khi anh đi vắng, chị sẽ thế nào.

Nhà tôi đang căng như dây đàn. Chị dâu tôi đã sống cùng bố bao nhiêu năm, được bố mẹ chăm chút cho từng ly từng tý, dù chẳng máu mủ ruột già nhưng sao nỡ lạnh lùng hơn băng giá. Rồi lũ trẻ nhìn vào, sau này chúng nó sẽ đối xử với anh chị ra sao? Ai rồi chẳng phải già, phải ốm? Hay những luân lý thường tình của đời đã bị những tư tưởng thời kinh tế thị trường át rồi!

Nguyễn Thụy Anh (Linh Đàm, Hà Nội)
 
(kiến thức.net)

BÀN RA TÁN VÀO

Đề bài :"Tiếng Việt, yêu & ghét" - Lê Hữu ( Trần Văn Giang ghi lại )

'vô hình trung' là nghĩa gì vậy, sao cứ thích dùng, hình như có nghĩa là 'vô tình'

Xem Thêm

Đề bài :TIN CHIẾN SỰ MỚI NHẤT[ CẬP NHẬT NGÀY 20 -5 - 2022 ]

Suu cao,thue nang,nhu yeu pham tang gia.Kinh te eo seo...Vay ma dang Lua van lay tien cua dan tro giup linh tinh.Mo cua bien gioi.Ung ho toi ac truc tiep khi sua luat cho phep trom cuop o muc do <1.000 dollars thi vo toi....Neu vao thoi diem Trump,bon Lua da ho hoan nhu the nao ??? Nhung nguoi bau ban vi chut tu loi ,nghi gi ve dat nuoc ??? Phai chang day khong phai la dat nuoc minh ??? bat qua,lai tro ve que huong cu...Neu vay,ban la thang cho chet ! mien ban !

Xem Thêm

Đề bài :Tin Mới Nhất Về Chiến Sư Ucraina [ CẬP NHẬT NGÀY 14-5-2022 ]

Chung nao moi vet nho cua ho nha Dan da duoc tay xoa trang boc,thi Uk moi co hy vong...ngung chien.Cung vay,ngay nao ma cac cong ty ,co goc gac tu cac dang bac nu luu-anh hao cua khoi tu do va ong chief police va dang Lua thi moi giai xong phuong trinh tau cong !

Xem Thêm

Đề bài :Người Việt Nam Nghĩ Gì? -Từ Đức Minh ( Trần Văn Giang ghi lại )

Nhan dinh cua saigonpots ma bac Tran van Giang ghi lai.Doc xong nghe cay dang nao long.Du su that no ranh ranh.Nhung tuoi gia cung co mot hy vong cho du la mong manh va mo ao. hy vong con hon la that vong ?

Xem Thêm

Đề bài :Người Việt Nam Nghĩ Gì? -Từ Đức Minh ( Trần Văn Giang ghi lại )

Nhan dinh cua saigonpots ma bac Tran van Giang ghi lai.Doc xong nghe cay dang nao long.Du su that no ranh ranh.Nhung tuoi gia cung co mot hy vong cho du la mong manh va mo ao. hy vong con hon la that vong ?

Xem Thêm

Đề bài :Hình cũ - Hà Thượng Thủ

Ngắm lại hình xưa chịu mấy ông Những Linh, Tùng, Duẫn với Mười, Đồng Mặt mày ai lại đi hồ hởi Phấn khởi khi Tàu cướp Biển Đông Phải chăng “quý” mặt đã thành mông Con mắt nay đà có nhưng không Nên mới chổng khu vào hải đảo Gia tài gấm vóc của tổ tông?

Xem Thêm

Đề bài :Nói thật - Hà Thượng Thủ

Loi tuyen bo cua Bo truong han la phai dung ! Vay ra tu truoc toi nay,bang gia- hoc gia- tu nghiep gia...tat ca deu gia. Vay cai gi la that ?chang phai duoi che do CS,tat ca deu la gia tra,.gian doi,lua dao...Tat ca deu da duoc dao tao bang lao toet ngay tu khi con la thieu nhi .

Xem Thêm

Đề bài :Nói thật - Hà Thượng Thủ

Loi tuyen bo cua Bo truong han la phai dung ! Vay ra tu truoc toi nay,bang gia- hoc gia- tu nghiep gia...tat ca deu gia. Vay cai gi la that ?chang phai duoi che do CS,tat ca deu la gia tra,.gian doi,lua dao...Tat ca deu da duoc dao tao bang lao toet ngay tu khi con la thieu nhi .

Xem Thêm

Đề bài :Nói thật - Hà Thượng Thủ

Loi tuyen bo cua Bo truong han la phai dung ! Vay ra tu truoc toi nay,bang gia- hoc gia- tu nghiep gia...tat ca deu gia. Vay cai gi la that ?chang phai duoi che do CS,tat ca deu la gia tra,.gian doi,lua dao...Tat ca deu da duoc dao tao bang lao toet ngay tu khi con la thieu nhi .

Xem Thêm