Mỗi Ngày Một Chuyện

GIỮ LỬA THẦN - CAO MỴ NHÂN

(HNPD) Qua những sự kiện mất mát to lớn, kiệt quệ của những huynh đệ chi binh trước thời cuộc bi thảm, tôi nghĩ ít nhiều thì tâm tư tình cảm cũng hao mòn cả từ thể chất, lẫn tinh thần ...

        

       GIỮ LỬA THẦN   -   CAO MỴ NHÂN 

              

Khi thấy tôi lơ đãng ngó đâu đâu, bà bạn tên May của tôi , nhà ở bên kia đường, cười hơ hớ một cách dễ ghét, 

" mợ" ta bèn nói : 

Này, mình quen thân một con mệ tức cười lắm , khi mô nói chuyện, hắn cũng có chữ " anh " đầu câu mới chết chớ . 

Nghe chữ " anh ", tôi hốt hoảng trở về cõi thực, hỏi cho ra lẽ 

" anh mô ", vì mợ nớ dư biết mình hay kể chuyện " anh" cho mợ nghe . 

Con mệ Tám ở Gia Hội xưa, quen không? 

Không quen, không nói à? Hay tôi giới thiệu bà cho soái chủ 

" cà kê dê ngỗng " nha ? 

Chớ răng có " Mỗi ngày một chuyện " không đưa người ta lên, mà phải " cà kê dê ngỗng " ?

Lên đâu?

Lên cái " Mỗi ngày..." đó tề . 

Đồng ý, vậy bà định bày tỏ chuyện gì, thế nào ? 

Số là thế này :  con  mệ Tám đó, hắn cứ mở miệng ra , là phải có chữ " anh" thay cho dấu gạch đầu dòng, thí dụ :

Anh chở em đi chợ ...

Anh dẹp cho em đống đồ đang để trên bàn...

Anh đưa em đi lấy quần áo kẻo hết đồ đi chơi ...

Anh điện thoại hỏi mụ X có đi Nhật với em không? 

Anh...

Thôi bà, tôi không muốn nghe nữa, sốt ruột quá. 

Bà May cười như được hả dạ điều gì, đoạn kháy tôi, chớ không phải bà cũng gọi " anh" hoài trong thơ ca đó à ? 

Bà nói mới lạ, trong thơ mà không có anh em, thì đọc biểu ngữ... cho rồi. 

 

Tôi kể cho bà May nghe, hồi tôi mới " quy Mã ", tôi đến nhà họ hàng, họ dặn tôi là, nếu tình cờ tôi bị Mỹ hỏi mánh : " you red ? ", tôi phải lập tức trả lời " I no" . 

Tôi bèn đóng tập bản thảo khoảng 100 bài thơ đấu tranh, tất nhiên là chống cộng, và một lô bực bội về những vấn nạn xã hội bên quê nhà, CSVN đã đối xử tàn ác đối với sĩ quan VNCH cả trong tù lẫn ngoài xã hội, nhờ bạn bè đánh máy để chuẩn bị đi in, xuất bản, phát hành vv...

 

Mấy năm đầu thập niên 90 thế kỷ trước, tôi rất năng nổ, luôn luôn tham dự các buổi giới thiệu thơ nghịch lý của giáo sư Phan Ngô, luôn ngâm những bài thơ của nhà văn Duy Lam như : " Chiếc kẹo nhỏ trong bàn tay người chết" ,  về cái chết của trung tá Nguyễn Khoa Dánh lúc hấp hối ở trong tù, muốn được ăn một chiếc kẹo nhỏ . 

Anh em tù đã tìm được một chiếc kẹo, nhưng vừa để vô tay trung tá Nguyễn Khoa Dánh, thì ông lịm dần ...chết khổ . 

Cũng thế , nhà văn Duy Lam còn có bài thơ diễn tả qua bài viết tạp ghi Chốn Bụi Hồng của tôi, là " Mây" , tức nữ đại uý Nguyễn Thị Vân rất đẹp, chị là con nhà giầu, hoa khôi Cục Quân y QL/ VNCH . 

Chị đại uý Vân bị bịnh trầm cảm nặng, nhất định chết, chứ không uống thuốc xuyên tâm liên của CSVN.

 Trước khi chết, chị Vân muốn mặc quần áo đẹp của chị, nhưng 2 chị Kim Hạnh B trưởng và Bích Nga A trưởng nhà 3 chúng tôi, được kêu lên chứng kiến buổi tử biệt, thì họ đã bó xác chị đại uý Vân trong bộ đồ tù đem chôn . 

Bài thơ tên" Hãy làm đẹp cho tôi khi tôi chết " của Duy Lam chỉ cần diễn tả thiết tha, anh đã trở thành...thi sĩ .

Với 2 bài này, chúng tôi đã mau chóng thành lập một " Dòng Thơ Trong Tù ", và được mời đi các nơi có người Việt tị nạn trình bầy. Tất nhiên là ...thành công rồi. 

Tôi hầu như là chuyên ngâm thơ của quý thi sĩ vừa ở tù về , các bài thơ viết trong lao lý của giáo sư Phan Ngô, giáo sư Nguyễn Sỹ Tế, thi sĩ trung tá Cung Trầm Tưởng, nhà văn trung tá Duy Lam và chính tôi, vv... 

 

Qua những sự kiện mất mát to lớn, kiệt quệ của những huynh đệ chi binh trước thời cuộc bi thảm, tôi nghĩ ít nhiều thì tâm tư tình cảm cũng hao mòn cả từ thể chất, lẫn tinh thần ...

Nói theo thời đại là tư duy bị phá hủy hay phá sản cũng vậy,  tôi khơi lại ngọn lửa thơ tình, để trang trải nỗi lòng bi thiết sau 30-4-1975 .

 Do đó, nhân vật " Anh" đã hiện diện trong thơ tôi như một chia sẻ biến cố . 

Tôi tạm thời chưa in tập thơ " tù " cải tạo, mà miệt mài viết và in toàn thơ tình bấy nay . 

Có phải sau một trăm năm trái tim vẫn trẻ, vẫn tươi, vẫn nồng nàn say đắm. 

Còn sau một trăm năm, ngọn lửa đấu tranh phải giữ kỹ như các trinh nữ phải thay phiên nhau giữ ngọn lửa thần, không được để lửa tắt trong đền thờ thần lửa của các dân tộc truyền kỳ huyền thoại mà quý vị đã từng nghe qua. 

Bà May chép miệng như thằn lằn tặc lưỡi tiếc của:

 " khó nhỉ ? "

Tôi được nhập đồng , hét luôn: Chớ làm sao dễ ? Sống đời thường đã khó rồi, nay lại phải sống để nuôi dưỡng ý chí đấu tranh, tư tưởng phải bền bỉ trước thời gian dài lâu thử thách ...

Bà May bị tôi " tám" cuốn hút, khiến tôi cũng bất chợt thương bà chả biết có " nhẹ dạ " không, chứ tôi thì nhẹ dạ cũng có "chứng chỉ hành nghề " ...

Tôi phải dừng lại, để chiêu niệm hồn mình đang rộng mở thênh thang mỗi khi gặp " anh thân kính, anh vô cùng huyễn hoặc ..." 

Rằng với anh, thần tượng từ thời xưa đến thủa nay, tôi cảm thấy anh rất hết lòng trong mọi trạng thái tinh thần của người lính VNCH, là trong tác chiến đã hăng say, mà trong yêu đương càng mê đắm ...

Bà May cứ dập dồn đặt những câu hỏi về chiến sĩ VNCH xưa, rồi ngập ngừng " ask a question " với một ngón tay đưa ra trước mặt. 

Tôi phát buồn cười, tám tiếp : " Bà hiểu ý tôi rồi chứ, trong hai lãnh vực khó nhất trên đời đối với người lính VNCH là chiến đấu dẹp thù và yêu thương thân hữu, thân nhân, vì thế đối với tôi ngày xưa trước 30 - 4 -1975, trọng tâm của công tác xã hội là gia đình quân nhân các cấp. 

Hình như bà May không dám coi thường hình ảnh bà Tám ở Gia Hội Huế nữa, bậc phụ nữ mà chữ " anh " luôn đặt hàng đầu trước mọi vấn đề, vì chỉ có " anh " mới làm được, mới có trách nhiệm, mới làm nên tất cả . 

 

Tôi nghe thấm tiếng thở dài rất nhẹ của bà May, rồi tiếng dép cũng rất nhẹ của người cùng phố, bà May đã bỏ về nhà bên kia đường vì không lôi kéo được tôi vô tiến trình tranh đấu cho phái nữ không bị chi phối, không bị bỏ rơi trước nhân vật anh, như tôi vẫn hằng ngày tụng ca anh nơi thơ phú vv...

Bà May không biết là sự được thoải mái nghĩ tới anh, thân kính quý mến vv...anh, tôi cũng đã như người ngậm ngải tìm trầm ở chốn rừng sâu đầy chông gai và bão tố...

Thế nên, đã từ bao giờ dòng nước mắt tuôn ra...để cũng tự bao giờ hình ảnh não nùng nhưng say đắm của người tình si ẩn hiện trong ...văn chương mà mình ủ kín tháng ngày viết lách ...thật mơ màng, lãng mạn ...

        

CAO MỴ NHÂN (HNPD)

Bàn ra tán vào (0)

Comment




  • Input symbols

GIỮ LỬA THẦN - CAO MỴ NHÂN

(HNPD) Qua những sự kiện mất mát to lớn, kiệt quệ của những huynh đệ chi binh trước thời cuộc bi thảm, tôi nghĩ ít nhiều thì tâm tư tình cảm cũng hao mòn cả từ thể chất, lẫn tinh thần ...

        

       GIỮ LỬA THẦN   -   CAO MỴ NHÂN 

              

Khi thấy tôi lơ đãng ngó đâu đâu, bà bạn tên May của tôi , nhà ở bên kia đường, cười hơ hớ một cách dễ ghét, 

" mợ" ta bèn nói : 

Này, mình quen thân một con mệ tức cười lắm , khi mô nói chuyện, hắn cũng có chữ " anh " đầu câu mới chết chớ . 

Nghe chữ " anh ", tôi hốt hoảng trở về cõi thực, hỏi cho ra lẽ 

" anh mô ", vì mợ nớ dư biết mình hay kể chuyện " anh" cho mợ nghe . 

Con mệ Tám ở Gia Hội xưa, quen không? 

Không quen, không nói à? Hay tôi giới thiệu bà cho soái chủ 

" cà kê dê ngỗng " nha ? 

Chớ răng có " Mỗi ngày một chuyện " không đưa người ta lên, mà phải " cà kê dê ngỗng " ?

Lên đâu?

Lên cái " Mỗi ngày..." đó tề . 

Đồng ý, vậy bà định bày tỏ chuyện gì, thế nào ? 

Số là thế này :  con  mệ Tám đó, hắn cứ mở miệng ra , là phải có chữ " anh" thay cho dấu gạch đầu dòng, thí dụ :

Anh chở em đi chợ ...

Anh dẹp cho em đống đồ đang để trên bàn...

Anh đưa em đi lấy quần áo kẻo hết đồ đi chơi ...

Anh điện thoại hỏi mụ X có đi Nhật với em không? 

Anh...

Thôi bà, tôi không muốn nghe nữa, sốt ruột quá. 

Bà May cười như được hả dạ điều gì, đoạn kháy tôi, chớ không phải bà cũng gọi " anh" hoài trong thơ ca đó à ? 

Bà nói mới lạ, trong thơ mà không có anh em, thì đọc biểu ngữ... cho rồi. 

 

Tôi kể cho bà May nghe, hồi tôi mới " quy Mã ", tôi đến nhà họ hàng, họ dặn tôi là, nếu tình cờ tôi bị Mỹ hỏi mánh : " you red ? ", tôi phải lập tức trả lời " I no" . 

Tôi bèn đóng tập bản thảo khoảng 100 bài thơ đấu tranh, tất nhiên là chống cộng, và một lô bực bội về những vấn nạn xã hội bên quê nhà, CSVN đã đối xử tàn ác đối với sĩ quan VNCH cả trong tù lẫn ngoài xã hội, nhờ bạn bè đánh máy để chuẩn bị đi in, xuất bản, phát hành vv...

 

Mấy năm đầu thập niên 90 thế kỷ trước, tôi rất năng nổ, luôn luôn tham dự các buổi giới thiệu thơ nghịch lý của giáo sư Phan Ngô, luôn ngâm những bài thơ của nhà văn Duy Lam như : " Chiếc kẹo nhỏ trong bàn tay người chết" ,  về cái chết của trung tá Nguyễn Khoa Dánh lúc hấp hối ở trong tù, muốn được ăn một chiếc kẹo nhỏ . 

Anh em tù đã tìm được một chiếc kẹo, nhưng vừa để vô tay trung tá Nguyễn Khoa Dánh, thì ông lịm dần ...chết khổ . 

Cũng thế , nhà văn Duy Lam còn có bài thơ diễn tả qua bài viết tạp ghi Chốn Bụi Hồng của tôi, là " Mây" , tức nữ đại uý Nguyễn Thị Vân rất đẹp, chị là con nhà giầu, hoa khôi Cục Quân y QL/ VNCH . 

Chị đại uý Vân bị bịnh trầm cảm nặng, nhất định chết, chứ không uống thuốc xuyên tâm liên của CSVN.

 Trước khi chết, chị Vân muốn mặc quần áo đẹp của chị, nhưng 2 chị Kim Hạnh B trưởng và Bích Nga A trưởng nhà 3 chúng tôi, được kêu lên chứng kiến buổi tử biệt, thì họ đã bó xác chị đại uý Vân trong bộ đồ tù đem chôn . 

Bài thơ tên" Hãy làm đẹp cho tôi khi tôi chết " của Duy Lam chỉ cần diễn tả thiết tha, anh đã trở thành...thi sĩ .

Với 2 bài này, chúng tôi đã mau chóng thành lập một " Dòng Thơ Trong Tù ", và được mời đi các nơi có người Việt tị nạn trình bầy. Tất nhiên là ...thành công rồi. 

Tôi hầu như là chuyên ngâm thơ của quý thi sĩ vừa ở tù về , các bài thơ viết trong lao lý của giáo sư Phan Ngô, giáo sư Nguyễn Sỹ Tế, thi sĩ trung tá Cung Trầm Tưởng, nhà văn trung tá Duy Lam và chính tôi, vv... 

 

Qua những sự kiện mất mát to lớn, kiệt quệ của những huynh đệ chi binh trước thời cuộc bi thảm, tôi nghĩ ít nhiều thì tâm tư tình cảm cũng hao mòn cả từ thể chất, lẫn tinh thần ...

Nói theo thời đại là tư duy bị phá hủy hay phá sản cũng vậy,  tôi khơi lại ngọn lửa thơ tình, để trang trải nỗi lòng bi thiết sau 30-4-1975 .

 Do đó, nhân vật " Anh" đã hiện diện trong thơ tôi như một chia sẻ biến cố . 

Tôi tạm thời chưa in tập thơ " tù " cải tạo, mà miệt mài viết và in toàn thơ tình bấy nay . 

Có phải sau một trăm năm trái tim vẫn trẻ, vẫn tươi, vẫn nồng nàn say đắm. 

Còn sau một trăm năm, ngọn lửa đấu tranh phải giữ kỹ như các trinh nữ phải thay phiên nhau giữ ngọn lửa thần, không được để lửa tắt trong đền thờ thần lửa của các dân tộc truyền kỳ huyền thoại mà quý vị đã từng nghe qua. 

Bà May chép miệng như thằn lằn tặc lưỡi tiếc của:

 " khó nhỉ ? "

Tôi được nhập đồng , hét luôn: Chớ làm sao dễ ? Sống đời thường đã khó rồi, nay lại phải sống để nuôi dưỡng ý chí đấu tranh, tư tưởng phải bền bỉ trước thời gian dài lâu thử thách ...

Bà May bị tôi " tám" cuốn hút, khiến tôi cũng bất chợt thương bà chả biết có " nhẹ dạ " không, chứ tôi thì nhẹ dạ cũng có "chứng chỉ hành nghề " ...

Tôi phải dừng lại, để chiêu niệm hồn mình đang rộng mở thênh thang mỗi khi gặp " anh thân kính, anh vô cùng huyễn hoặc ..." 

Rằng với anh, thần tượng từ thời xưa đến thủa nay, tôi cảm thấy anh rất hết lòng trong mọi trạng thái tinh thần của người lính VNCH, là trong tác chiến đã hăng say, mà trong yêu đương càng mê đắm ...

Bà May cứ dập dồn đặt những câu hỏi về chiến sĩ VNCH xưa, rồi ngập ngừng " ask a question " với một ngón tay đưa ra trước mặt. 

Tôi phát buồn cười, tám tiếp : " Bà hiểu ý tôi rồi chứ, trong hai lãnh vực khó nhất trên đời đối với người lính VNCH là chiến đấu dẹp thù và yêu thương thân hữu, thân nhân, vì thế đối với tôi ngày xưa trước 30 - 4 -1975, trọng tâm của công tác xã hội là gia đình quân nhân các cấp. 

Hình như bà May không dám coi thường hình ảnh bà Tám ở Gia Hội Huế nữa, bậc phụ nữ mà chữ " anh " luôn đặt hàng đầu trước mọi vấn đề, vì chỉ có " anh " mới làm được, mới có trách nhiệm, mới làm nên tất cả . 

 

Tôi nghe thấm tiếng thở dài rất nhẹ của bà May, rồi tiếng dép cũng rất nhẹ của người cùng phố, bà May đã bỏ về nhà bên kia đường vì không lôi kéo được tôi vô tiến trình tranh đấu cho phái nữ không bị chi phối, không bị bỏ rơi trước nhân vật anh, như tôi vẫn hằng ngày tụng ca anh nơi thơ phú vv...

Bà May không biết là sự được thoải mái nghĩ tới anh, thân kính quý mến vv...anh, tôi cũng đã như người ngậm ngải tìm trầm ở chốn rừng sâu đầy chông gai và bão tố...

Thế nên, đã từ bao giờ dòng nước mắt tuôn ra...để cũng tự bao giờ hình ảnh não nùng nhưng say đắm của người tình si ẩn hiện trong ...văn chương mà mình ủ kín tháng ngày viết lách ...thật mơ màng, lãng mạn ...

        

CAO MỴ NHÂN (HNPD)

BÀN RA TÁN VÀO

Đề bài :"Tiếng Việt, yêu & ghét" - Lê Hữu ( Trần Văn Giang ghi lại )

'vô hình trung' là nghĩa gì vậy, sao cứ thích dùng, hình như có nghĩa là 'vô tình'

Xem Thêm

Đề bài :TIN CHIẾN SỰ MỚI NHẤT[ CẬP NHẬT NGÀY 20 -5 - 2022 ]

Suu cao,thue nang,nhu yeu pham tang gia.Kinh te eo seo...Vay ma dang Lua van lay tien cua dan tro giup linh tinh.Mo cua bien gioi.Ung ho toi ac truc tiep khi sua luat cho phep trom cuop o muc do <1.000 dollars thi vo toi....Neu vao thoi diem Trump,bon Lua da ho hoan nhu the nao ??? Nhung nguoi bau ban vi chut tu loi ,nghi gi ve dat nuoc ??? Phai chang day khong phai la dat nuoc minh ??? bat qua,lai tro ve que huong cu...Neu vay,ban la thang cho chet ! mien ban !

Xem Thêm

Đề bài :Tin Mới Nhất Về Chiến Sư Ucraina [ CẬP NHẬT NGÀY 14-5-2022 ]

Chung nao moi vet nho cua ho nha Dan da duoc tay xoa trang boc,thi Uk moi co hy vong...ngung chien.Cung vay,ngay nao ma cac cong ty ,co goc gac tu cac dang bac nu luu-anh hao cua khoi tu do va ong chief police va dang Lua thi moi giai xong phuong trinh tau cong !

Xem Thêm

Đề bài :Người Việt Nam Nghĩ Gì? -Từ Đức Minh ( Trần Văn Giang ghi lại )

Nhan dinh cua saigonpots ma bac Tran van Giang ghi lai.Doc xong nghe cay dang nao long.Du su that no ranh ranh.Nhung tuoi gia cung co mot hy vong cho du la mong manh va mo ao. hy vong con hon la that vong ?

Xem Thêm

Đề bài :Người Việt Nam Nghĩ Gì? -Từ Đức Minh ( Trần Văn Giang ghi lại )

Nhan dinh cua saigonpots ma bac Tran van Giang ghi lai.Doc xong nghe cay dang nao long.Du su that no ranh ranh.Nhung tuoi gia cung co mot hy vong cho du la mong manh va mo ao. hy vong con hon la that vong ?

Xem Thêm

Đề bài :Hình cũ - Hà Thượng Thủ

Ngắm lại hình xưa chịu mấy ông Những Linh, Tùng, Duẫn với Mười, Đồng Mặt mày ai lại đi hồ hởi Phấn khởi khi Tàu cướp Biển Đông Phải chăng “quý” mặt đã thành mông Con mắt nay đà có nhưng không Nên mới chổng khu vào hải đảo Gia tài gấm vóc của tổ tông?

Xem Thêm

Đề bài :Nói thật - Hà Thượng Thủ

Loi tuyen bo cua Bo truong han la phai dung ! Vay ra tu truoc toi nay,bang gia- hoc gia- tu nghiep gia...tat ca deu gia. Vay cai gi la that ?chang phai duoi che do CS,tat ca deu la gia tra,.gian doi,lua dao...Tat ca deu da duoc dao tao bang lao toet ngay tu khi con la thieu nhi .

Xem Thêm

Đề bài :Nói thật - Hà Thượng Thủ

Loi tuyen bo cua Bo truong han la phai dung ! Vay ra tu truoc toi nay,bang gia- hoc gia- tu nghiep gia...tat ca deu gia. Vay cai gi la that ?chang phai duoi che do CS,tat ca deu la gia tra,.gian doi,lua dao...Tat ca deu da duoc dao tao bang lao toet ngay tu khi con la thieu nhi .

Xem Thêm

Đề bài :Nói thật - Hà Thượng Thủ

Loi tuyen bo cua Bo truong han la phai dung ! Vay ra tu truoc toi nay,bang gia- hoc gia- tu nghiep gia...tat ca deu gia. Vay cai gi la that ?chang phai duoi che do CS,tat ca deu la gia tra,.gian doi,lua dao...Tat ca deu da duoc dao tao bang lao toet ngay tu khi con la thieu nhi .

Xem Thêm